Ai Mới Là Con Trai - Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
Chương trước- Chương 1: Chương Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Thời gian trôi thật là nhanh
- Chương 3: Ở kí túc xá chứ?
- Chương 4: Bị phạt
- Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai
- Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu
- Chương 7: Oan gia phòng hẹp
- Chương 8: Đụng mặt
- Chương 9: Chia ranh giới
- Chương 10: Không cãi nhau không được
- Chương 11: Mục tiêu chiến thắng đó là giám thị
- Chương 12: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 13: Bạn thân
- Chương 14: Nó - hắn. nhỏ - chàng. nàng - anh
- Chương 15: Một chút về hoàn cảnh
- Chương 16: Tức giận
- Chương 17: Giật mình
- Chương 18: Lễ hội kì lạ
- Chương 19: Ai sẽ thành nữ?
- Chương 20: Không chấp nhận mình sẽ thành nữ
- Chương 21: Nàng có thư
- Chương 22: Tao sẽ đi dự lễ hội
- Chương 23: Kế hoạch nịnh nọt với ba tụi hắn
- Chương 24: Trao đổi
- Chương 25: Chiến lược thất bại
- Chương 26: Chiến lược mới
- Chương 27: Khiếu chiến vì lá thăm
- Chương 28: Một bí mật từ nó
- Chương 29: Đám tang
- Chương 30: Hắn đi dự đám tang - lại có thư
- Chương 31: Em rất thích chị - quần đùi và ảnh
- Chương 32: Tin nhắn lạ - quyết định đi dự lễ bằng thân phận con gái
- Chương 33: Lam minh nhật là con gái - hắn để ý nó
- Chương 34: Mua đồ hoá trang - cùng nhau chọn lựa
- Chương 35: Trước ngày lễ hội
- Chương 36: Anh đã biết - thiên sứ đi dự tiệc
- Chương 37: Nếu cậu là con gái,mình sẽ yêu cậu
- Chương 38: Tắt điện
- Chương 39: Lộ hàng
- Chương 40: Nhân vật mới
- Chương 41: Thói con nít của ểm
- Chương 42: Người giống người
- Chương 43: Đã từng mất trí nhớ - cô gái giống mình là ai?
- Chương 44: 7 năm về trước
- Chương 45: Lam minh hoàng và hoàng minh long
- Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
- Chương 47: Người giống người gặp nhau
- Chương 48: Nhà sách gặp đối thủ - hôn phu tương lai
- Chương 49: Gia đình mới. - vì sao nó giả trai
- Chương 50: Tớ biết cậu là con gái....lâu rồi
- Chương 51: Thái Mỹ Tuyền và Trịnh Gia Khôi
- Chương 52: Hợp đồng ôsin
- Chương 53: Hoàn cảnh lúc trước của thái mỹ tuyền - vì sao nhỏ giả trai
- Chương 54: Lần đầu tiên tiếp xúc với con gái
- Chương 55: Hôn ước
- Chương 56: Ông bà nội nhỏ là ai?
- Chương 57: Tớ thích cậu được không?
- Chương 58: Né tránh
- Chương 59: Nghe trộm
- Chương 60: Lâu rồi mới bị phạt - bị điều khiển
- Chương 61: Mắng thậm tệ - lần nữa chơi xỏ giám thị
- Chương 62: Nguyễn minh phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là hoàng minh thụy - khoá
- Chương 63: Cảnh cáo và chị
- Chương 64: Ai mới là con trai?
- Chương 65: Tranh giành và tác hợp
- Chương 66: Nàng và nhóc
- Chương 67: Hắn giận nó - sự thật về cái chết của mẹ nàng
- Chương 68: Quyết định của nàng - nó đã làm gì?
- Chương 69: Tội thật hay nghi oan?
- Chương 70: Điều tra
- Chương 71: Nhân chứng
- Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
- Chương 73: Bật khóc
- Chương 74: Anh là thần tình yêu
- Chương 75: Đón nhận nhóc
- Chương 76: Anh và em
- Chương 77: Nắm tay - rình rập
- Chương 78: Trong ba người bọn nó,không có ai là con trai
- Chương 79: Hợp tác - ba mẹ ra đi
- Chương 80: Ngủ lại nhà nhóc - đám tang - tớ có thể đến mộ của ba mẹ cậu?
- Chương 81: Ôm - làm người yêu nhau đi
- Chương 82: Dã ngoại - cây ước mơ
- Chương 83: Đua xe
- Chương 84: Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội
- Chương 85: Nó là vợ tao - nhỏ và chàng
- Chương 86: Nụ hôn bất ngờ - đừng làm cho tao ghen nữa được không?
- Chương 87: Tớ là gì của cậu? - người con gái con yêu duy nhất là lam minh nhật. - mình chia tay đi
- Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
- Chương 89: Không hiểu được trái tim - trống rỗng
- Chương 90: Nhận ra - bị từ chối - mình vùi lắp khoảng trống cho nhau nhé
- Chương 91: Cố hạnh phúc - ai là người hạnh phúc nhất?
- Chương 92: Sống một cách hoàn hảo
- Chương 93: Không chối cãi được. - chính lam minh nhật là người tiết lộ
- Chương 94: Cái tát mang mùi vị đắng - hoàng minh long không tha thứ cho lam minh nhật
- Chương 95: Vẫn là chị, người em thích - bởi vì em thích chị
- Chương 96: Nói này nhé, tao thích mày
- Chương 97: Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng
- Chương 98: Em là ai?
- Chương 99: Hỗn loạn
- Chương 100: Em có yêu tôi không? hay chỉ là người bạn
- Chương 101: Bệnh của hoàng minh long - chỉ cần anh mở mắt ra thôi
- Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp
- Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - sở trường là che giấu
- Chương 104: Khi nào mới kết thúc
- Chương 105: Giải quyết rõ - mẹ xin lỗi
- Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện
- Chương 107: Tai nạn - hội đồng - ác mộng
- Chương 108: Nàng mất tích
- Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - dang hai tay chào đón cô
- Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - đừng làm anh sợ - lam minh nhật đang ở đâu?
- Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - giấc mơ chúng ta gặp nhau
- Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính
- Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?
- Chương 114: 1 năm sau
- Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực
- Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên hoàng minh thuỵ và lam minh nhật
- Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua
- Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - cô gái câm
- Chương 119: Cô ấy tên là thy thy hay là lam minh nhật?
- Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay
- Chương 121: Cô gái ấy không phải lam minh nhật
- Chương 122: Cô ấy là vợ con
- Chương 123: Nhân vật mới nữa ư?
- Chương 124: Ngày em đến cũng chính là ngày anh đi
- Chương 125: Trở về như thế nào?
- Chương 126: Giấc mơ biến thành sự thật
- Chương 127: Đại kết cục
- Chương 128: Ngoại truyện 1 - rủ nhau đám cưới
- Chương 129: Ngoại truyện 2 - ai mới là con trai?
- Chương 130: Ngoại truyện 3 - thế hệ sau
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ai Mới Là Con Trai
Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
Chàng nằm bên kia,chống mặt lên quan sát thái độ của nhỏ. Ủa sao chẳng có động tĩnh gì vậy ta? Đáng lí phải vùng mình dậy,nhảy từ đằng ấy qua đằng này đấm mình một cái chứ. Hay là buồn ngủ quá rep đại. Chắc vậy rồi.
Chàng cầm điện thoại lên nhắn tin lại cho nhỏ. Con này láo nhờ? Giỡn lại mình luôn mới đau chứ.
[Ê,chia tay nhau đấy. Từ trước đến giờ chỉ là đừ đấy]
(@@)
[...]
Im lặng và không có cái đéo gì hiện lên. (•_•)
Chuyện gì thế này. Hay là máy bị chạm. Chàng nhắn thêm một tin nữa gửi đến nhỏ. Vẫn không có ai trả lời. Ôi đệch.
Đang định chạy qua nói chuyện với chàng thì bắt gặp ngay ánh mắt nó ở trên nhìn thẳng mình. Thôi, lát nói. Lỡ may nói xong con Phong và con Nhật song kiếm hợp bích cái chết luôn mình.
Thằng già đó bị gì mà nhìn mình đăm đăm vậy nhỉ? Nó cau mày gãi đầu nhìn chàng không dám nhìn lại mình.
………………………………….………………
Nhóc đang chãi chuốt trước gương trong phòng trong khi gã và chị đang xem phim trước nhà réo riết nhóc mãi.
Chiếc hộp xinh xắn trên bàn kia cứ loay hoay mãi trước mắt nhóc. Nhóc bỉu môi cầm lấy chiếc hộp.
Mở ra,hai thanh socola nhỏ nhỏ hiện lên. Nhìn thôi cũng biết là tự tay làm. Mà không ai khác là con nhỏ hay gây chuyện tên Từ Minh Nhi kia.
Nhóc khẽ cười bẻ một miếng bỏ vào mồm nhai. Lỡ may dở mà ăn nhiều thì chết à.
Bẻ một miếng nhỏ,thêm miếng thứ hai. Mùi vị không quá tệ,đắng đắng ngọt ngọt lại có vị sữa,thanh kia mùi dâu. Nhóc bật cười tưởng như đến chảy nước mắt. Láu cá mà cũng biết làm socola ha.
Ăn xong nhóc xuống dưới bếp lục đục. Gã với chị ngạc nhiên khi thấy thiếu gia nhà này lại tận tay vào bếp trong khi ngoài việc ăn và ngủ thì chẳng biết làm gì.
Gã lén lút cùng chị vào bếp rình xem nhóc làm gì. Thì ra là nướng bánh quy. Đúng lúc loại bánh hai người thích ăn. Hương vị toả ngát làm gã và chị không cưỡng lại được. Hai người bức xô chạy ra kè kè nhóc cho xin một vài cái bánh tròn tròn kia.
-"Hoàng nè...cho hai vài cái nhá."-Chị định dơ tay lên lấy và chiếc thì bị nhóc lấy đũa kẹp tay chị lại.
Gã hướng mắt theo thấy nhóc không cho chị ăn. Cũng bỡ ngỡ,bàng hoàng,bất ngờ.
Mọi khi chẳng phải nó thương hai nhất sao?
-"Cái này không phải của chị. Em làm cho bạn em. Chị nhờ vú làm cho."-Nói rồi nhóc lại làm công việc làm bánh.
Chị với gã vòng tay trước ngực bỉu môi. Chắc có bồ rồi nên làm cho bồ ăn. Sướng quá ha,ngon quá ha. Đúng là có người yêu rồi là quên luôn anh chị trong nhà.
-"Vâng vâng....cái này là của người yêu."-Gã mỉa mai.
-"Thôi. Chị em mình không có phước ăn đồ nó làm."-Nói rồi chị choàng vai gã quay đi.
Nhóc cười mỉm nhìn hai người dí dỏm mỉa mai mình. Đúng là...
Nhưng dễ gì. Bánh chính tay nhóc làm mà không ăn thì uổng mất. Gã chồm đến bóc đại vài cái đưa cho chị chạy lên trước.
-"Nè...trả đây."-Nhóc tròn mắt nói lớn. Mấy cái bánh đầu lòng của tôi.
-"Ngon quá Khôi ha."-Chị nhai ngoằn ngậm trong mồm nói với gã.
Gã nhanh chóng gật đầu cười tít mắt nhìn chị,ăn nhanh sợ nhóc chạy đến lấy lại đến nỗi ho sặc sụa.
-"Ngon ngon."
-"Hai người mà không trả. Em lên mạng em tung tin Lam Minh Như- ngôi sao Việt và Trịnh Gia Khôi - con trai độc nhất vô nhị của tập đoàn CEO ăn vụng bị người ta phát giác đấy."
Chị và gã ple lưỡi chọc lại nhóc. Cái gì chứ mấy tin cải đó cho đăng.
-"Lam Minh Hoàng có người yêu. Cái này tung tin ho trường là được nhất nè Khôi nè."
-"Chị yên tâm. Em sẽ làm tốt việc này."
Nhóc đuổi theo quanh nhà bếp đòi gã và chị đến lại phần bánh ban nãy. Không hiểu sao,ba chị em chạy quanh vừa cười vừa hét lên làm mọi người trong nha ai nấy cũng bật ra nhìn cả ba.
Ba nhóc từ cửa vừa bước vào bắt gặp ngay hình ảnh trước mắt. Quản gia định bảo ba chị em đứng lại thì bị ba nhóc ngăn. Để ba chị em như thế sẽ tốt hơn. Ông ấy luôn mong tình cảm của mọi người như thế.
-"Ha...ha....ha.."-Ông vừa cười vừa lắc đầu.
...
Kít..
Nhóc dừng xe trước cổng nhà em. Không biết bắt đầu từ đâu. Trên tay nhóc còn có một chiếc hộp nhỏ nhỏ của em.
King...kong
Nhóc nhấn chuông.
Em từ trong nha lao ra. Bắt gặp ngay khuôn mặt đen đen của nhóc. Ôm bụng bật cười.
Nhóc lườm lườm em. Đúng là cái người đanh đá mà.
-"Hưm."-Nhóc đưa chiếc hộp của em tặng mình.
Em tròn mắt nhìn chiếc hộp ấy. Bộ hắn ta không thích sao? Hay vì mùi vị tệ nhỉ. Chắc vậy nên mới trả lại. Người gì đâu mà ghê gớm vậy nhỉ?
Em dựt lấy chiếc hộp của nhóc đi vào đóng sập cửa cổng không thèm nhìn nhóc một cái đi vào.
Nhóc ngây người nhìn em. Chưa để họ nói gì mà đi vào rồi. Chắc nghĩ họ chê đồ ăn dở đây. Nhóc cười lắc đầu đạp xe về.
Em vào nhà lẫy lẫy mở chiếc hộp ra. Không ăn thì tui ăn vậy. Hứ,con trai gì mà ích kỉ,nhỏ nhoi,quá thật thà.
Vừa mở ra,bánh quy bắt mắt thơm ngta bay toả đến mũi em. Em tròn mắt nhìn những chiếc bánh đủ hình thù ấy.
Thì ra là làm lại cho mình. Đáng ghét,vậy mà cũng im luôn. Em chạy ra lại,không thấy bóng nhóc đâu. Đúng là...
Em cong môi ôm chiếc hộp vào trong. Bỏ vài cái vào miệng. Mùi vị không tệ,rất ngon. Bên góc trái còn đính một tờ giấy.
{Có qua có lại. Từ nay phải gọi tôi là anh đấy. Mau trả nợ kiếp trước đi}
Lần nữa em bật cười khi đọc xong lời nhóc viết. Dòng chữ nghiêng nghiêng đậm nhạt kia làm em bật cười. Đúng là ngốc.
Nhóc vừa đi vừa hí hửng cười tủm tỉm nghĩ về em. Không hiểu sao mỗi lần nghĩ về em,đi bên em hay cãi nhau với em nhóc rất vui.
Bất chợt nhóc thấy nó từ trong quán tạp hoá nhỏ kia đi ra với hộp sữa trên tay. Đôi tay lạnh cóng xỏ vào túi,người thon thả bước đi.
Nghĩ về em,đi bên em,cãi nhau với em mình thấy vui. Nhưng chỉ cần nhìn thấy chị ấy là mình rất thắt lòng. Nhóc đứng xuống dắt xe đi theo sau bóng nó cho đến khi về trường.
Người mình thích vẫn là chị ấy. Tại sao hai tụi mình lại là chị em chị nhỉ?
…………………………………………
Nhỏ ngủ say trên giường từ chiều đến giờ. Nhỏ muốn ngủ để quên đi cái ác mộng nhỏ nhoi đó. Rồi mình sẽ gặp một mộng đẹp khác. Mọi thứ chỉ là phép thử và cứ tưởng chừng như một giấc mơ thôi. Con người phải biết thương chính mình trước rồi hãy nghĩ đến người ta. Mình phải biết tự chính mình xoa dịu vết thương nhỏ nhoi ấy,phải biết tự an ủi mình và quan trọng phải biết mạnh mẽ những lúc như thế này.
Chàng ngồi bên dãy đối diện nhìn nhỏ từ lúc mình nhắn tin đến bây giờ. Ngủ gì mà như lợn thế không biết. Cả buổi chưa ăn gì luôn. Bụng hay đói mà chẳng quan tâm.
Lại như thói quen ấy. Chàng cầm điện thoại nhắn tin cho nhỏ.
[Dậy ăn gì đi. Đói bây giờ đấy]
Nhỏ đọc xong càng muốn khóc. Đã cố quên,đã cố coi như một trò đùa theo chàng thì chàng cứ lại chạm đến. Thằng khốn này. Tao ghét mày.
Phải tự mình giải thoát cho mình thôi Nguyễn Minh Phong. Nhỏ rep tin nhắn ngay sau đó.
[Không là gì của nhau nữa. Cho nên đừng nhắn tin như ngày trước. Tao cảm thấy bựa chè lắm Bảo ơi]
Chàng nhận được tin nhắn liền hiểu ra. Thì ra là thèm ngủ. Nhưng tại sao khi đọc xong tin nhắn đấy. Hàng chữ "không là gì của nhau nữa" làm lòng chàng có cảm giác co thắt liên hồi. Nói Đúng hơn là không muốn mất nhỏ. Chàng đặt tay vào ngực,cảm giác. Không lẽ mình yêu Nguyễn Minh Phong rồi chứ.
Hắn từ xa khùng khùng cover tùm lum bài hát đi vào với túi đồ ăn vặt. Chắc chắn thằng Bảo và con Phong mừng cuốn lên đây.
-"Tèn teng..."-Hắn nhảy vào lắc lắc đùm thức ăn.
(•_•)
Im lặng hơn trước nữa. Nàng từ nhà tắm bước ra nhịn cười với hắn. Tội nghiệp thằng bé. Cả đời nói chuyện không ai trả lời. Cái này chắc chắn là do ăn ở.
Đúng lúc nó cũng bước vào. Thấy hắn đứng im nhìn ba người còn lại. Nàng chải chuốt trước gương. Chàng cầm điện thoại nhìn nhỏ đang im ru với chiếc mền.
Cạch.
Thái Mỹ Hoà và Hoàng Minh Long bước vào. Đi bên cạnh còn có anh và cô.
Nàng dừng hành động quay sang nhìn anh.
Anh tỏ vẻ nghiêm túc nhìn nàng,rồi quay sang khẽ cười nhìn nó. Nhớ lại lúc nó nói riêng với anh. Anh lại buồn.
{Mày nhất định phải đối xử tốt với con Thụy. Từ nhỏ đến giờ nó đã rất bất hạnh. Tao không biết trong ba đứa tụi tao thì ai là người bất hạnh nhất nữa. Nhưng tao mong mày luôn nghĩ đến nó,cho dù nó có hấc hủi mày. Mày hãy hiểu,nó luôn mặc cảm về lòng tốt của họ. Đối với nó,mọi thứ...rất nhạt nhoà}
Lam Minh Nhật. Tớ xin lỗi,nhưng trong lòng Hoàng Minh Thụy,tớ không là gì của cậu ấy cả. Cho nên tớ sẽ tìm một ai đó đủ làm tớ đáng để yêu hơn.
-"Từ nay...tôi và Thái Mỹ Tuyền sẽ là người yêu của nhau."
Chàng cầm điện thoại lên nhắn tin lại cho nhỏ. Con này láo nhờ? Giỡn lại mình luôn mới đau chứ.
[Ê,chia tay nhau đấy. Từ trước đến giờ chỉ là đừ đấy]
(@@)
[...]
Im lặng và không có cái đéo gì hiện lên. (•_•)
Chuyện gì thế này. Hay là máy bị chạm. Chàng nhắn thêm một tin nữa gửi đến nhỏ. Vẫn không có ai trả lời. Ôi đệch.
Đang định chạy qua nói chuyện với chàng thì bắt gặp ngay ánh mắt nó ở trên nhìn thẳng mình. Thôi, lát nói. Lỡ may nói xong con Phong và con Nhật song kiếm hợp bích cái chết luôn mình.
Thằng già đó bị gì mà nhìn mình đăm đăm vậy nhỉ? Nó cau mày gãi đầu nhìn chàng không dám nhìn lại mình.
………………………………….………………
Nhóc đang chãi chuốt trước gương trong phòng trong khi gã và chị đang xem phim trước nhà réo riết nhóc mãi.
Chiếc hộp xinh xắn trên bàn kia cứ loay hoay mãi trước mắt nhóc. Nhóc bỉu môi cầm lấy chiếc hộp.
Mở ra,hai thanh socola nhỏ nhỏ hiện lên. Nhìn thôi cũng biết là tự tay làm. Mà không ai khác là con nhỏ hay gây chuyện tên Từ Minh Nhi kia.
Nhóc khẽ cười bẻ một miếng bỏ vào mồm nhai. Lỡ may dở mà ăn nhiều thì chết à.
Bẻ một miếng nhỏ,thêm miếng thứ hai. Mùi vị không quá tệ,đắng đắng ngọt ngọt lại có vị sữa,thanh kia mùi dâu. Nhóc bật cười tưởng như đến chảy nước mắt. Láu cá mà cũng biết làm socola ha.
Ăn xong nhóc xuống dưới bếp lục đục. Gã với chị ngạc nhiên khi thấy thiếu gia nhà này lại tận tay vào bếp trong khi ngoài việc ăn và ngủ thì chẳng biết làm gì.
Gã lén lút cùng chị vào bếp rình xem nhóc làm gì. Thì ra là nướng bánh quy. Đúng lúc loại bánh hai người thích ăn. Hương vị toả ngát làm gã và chị không cưỡng lại được. Hai người bức xô chạy ra kè kè nhóc cho xin một vài cái bánh tròn tròn kia.
-"Hoàng nè...cho hai vài cái nhá."-Chị định dơ tay lên lấy và chiếc thì bị nhóc lấy đũa kẹp tay chị lại.
Gã hướng mắt theo thấy nhóc không cho chị ăn. Cũng bỡ ngỡ,bàng hoàng,bất ngờ.
Mọi khi chẳng phải nó thương hai nhất sao?
-"Cái này không phải của chị. Em làm cho bạn em. Chị nhờ vú làm cho."-Nói rồi nhóc lại làm công việc làm bánh.
Chị với gã vòng tay trước ngực bỉu môi. Chắc có bồ rồi nên làm cho bồ ăn. Sướng quá ha,ngon quá ha. Đúng là có người yêu rồi là quên luôn anh chị trong nhà.
-"Vâng vâng....cái này là của người yêu."-Gã mỉa mai.
-"Thôi. Chị em mình không có phước ăn đồ nó làm."-Nói rồi chị choàng vai gã quay đi.
Nhóc cười mỉm nhìn hai người dí dỏm mỉa mai mình. Đúng là...
Nhưng dễ gì. Bánh chính tay nhóc làm mà không ăn thì uổng mất. Gã chồm đến bóc đại vài cái đưa cho chị chạy lên trước.
-"Nè...trả đây."-Nhóc tròn mắt nói lớn. Mấy cái bánh đầu lòng của tôi.
-"Ngon quá Khôi ha."-Chị nhai ngoằn ngậm trong mồm nói với gã.
Gã nhanh chóng gật đầu cười tít mắt nhìn chị,ăn nhanh sợ nhóc chạy đến lấy lại đến nỗi ho sặc sụa.
-"Ngon ngon."
-"Hai người mà không trả. Em lên mạng em tung tin Lam Minh Như- ngôi sao Việt và Trịnh Gia Khôi - con trai độc nhất vô nhị của tập đoàn CEO ăn vụng bị người ta phát giác đấy."
Chị và gã ple lưỡi chọc lại nhóc. Cái gì chứ mấy tin cải đó cho đăng.
-"Lam Minh Hoàng có người yêu. Cái này tung tin ho trường là được nhất nè Khôi nè."
-"Chị yên tâm. Em sẽ làm tốt việc này."
Nhóc đuổi theo quanh nhà bếp đòi gã và chị đến lại phần bánh ban nãy. Không hiểu sao,ba chị em chạy quanh vừa cười vừa hét lên làm mọi người trong nha ai nấy cũng bật ra nhìn cả ba.
Ba nhóc từ cửa vừa bước vào bắt gặp ngay hình ảnh trước mắt. Quản gia định bảo ba chị em đứng lại thì bị ba nhóc ngăn. Để ba chị em như thế sẽ tốt hơn. Ông ấy luôn mong tình cảm của mọi người như thế.
-"Ha...ha....ha.."-Ông vừa cười vừa lắc đầu.
...
Kít..
Nhóc dừng xe trước cổng nhà em. Không biết bắt đầu từ đâu. Trên tay nhóc còn có một chiếc hộp nhỏ nhỏ của em.
King...kong
Nhóc nhấn chuông.
Em từ trong nha lao ra. Bắt gặp ngay khuôn mặt đen đen của nhóc. Ôm bụng bật cười.
Nhóc lườm lườm em. Đúng là cái người đanh đá mà.
-"Hưm."-Nhóc đưa chiếc hộp của em tặng mình.
Em tròn mắt nhìn chiếc hộp ấy. Bộ hắn ta không thích sao? Hay vì mùi vị tệ nhỉ. Chắc vậy nên mới trả lại. Người gì đâu mà ghê gớm vậy nhỉ?
Em dựt lấy chiếc hộp của nhóc đi vào đóng sập cửa cổng không thèm nhìn nhóc một cái đi vào.
Nhóc ngây người nhìn em. Chưa để họ nói gì mà đi vào rồi. Chắc nghĩ họ chê đồ ăn dở đây. Nhóc cười lắc đầu đạp xe về.
Em vào nhà lẫy lẫy mở chiếc hộp ra. Không ăn thì tui ăn vậy. Hứ,con trai gì mà ích kỉ,nhỏ nhoi,quá thật thà.
Vừa mở ra,bánh quy bắt mắt thơm ngta bay toả đến mũi em. Em tròn mắt nhìn những chiếc bánh đủ hình thù ấy.
Thì ra là làm lại cho mình. Đáng ghét,vậy mà cũng im luôn. Em chạy ra lại,không thấy bóng nhóc đâu. Đúng là...
Em cong môi ôm chiếc hộp vào trong. Bỏ vài cái vào miệng. Mùi vị không tệ,rất ngon. Bên góc trái còn đính một tờ giấy.
{Có qua có lại. Từ nay phải gọi tôi là anh đấy. Mau trả nợ kiếp trước đi}
Lần nữa em bật cười khi đọc xong lời nhóc viết. Dòng chữ nghiêng nghiêng đậm nhạt kia làm em bật cười. Đúng là ngốc.
Nhóc vừa đi vừa hí hửng cười tủm tỉm nghĩ về em. Không hiểu sao mỗi lần nghĩ về em,đi bên em hay cãi nhau với em nhóc rất vui.
Bất chợt nhóc thấy nó từ trong quán tạp hoá nhỏ kia đi ra với hộp sữa trên tay. Đôi tay lạnh cóng xỏ vào túi,người thon thả bước đi.
Nghĩ về em,đi bên em,cãi nhau với em mình thấy vui. Nhưng chỉ cần nhìn thấy chị ấy là mình rất thắt lòng. Nhóc đứng xuống dắt xe đi theo sau bóng nó cho đến khi về trường.
Người mình thích vẫn là chị ấy. Tại sao hai tụi mình lại là chị em chị nhỉ?
…………………………………………
Nhỏ ngủ say trên giường từ chiều đến giờ. Nhỏ muốn ngủ để quên đi cái ác mộng nhỏ nhoi đó. Rồi mình sẽ gặp một mộng đẹp khác. Mọi thứ chỉ là phép thử và cứ tưởng chừng như một giấc mơ thôi. Con người phải biết thương chính mình trước rồi hãy nghĩ đến người ta. Mình phải biết tự chính mình xoa dịu vết thương nhỏ nhoi ấy,phải biết tự an ủi mình và quan trọng phải biết mạnh mẽ những lúc như thế này.
Chàng ngồi bên dãy đối diện nhìn nhỏ từ lúc mình nhắn tin đến bây giờ. Ngủ gì mà như lợn thế không biết. Cả buổi chưa ăn gì luôn. Bụng hay đói mà chẳng quan tâm.
Lại như thói quen ấy. Chàng cầm điện thoại nhắn tin cho nhỏ.
[Dậy ăn gì đi. Đói bây giờ đấy]
Nhỏ đọc xong càng muốn khóc. Đã cố quên,đã cố coi như một trò đùa theo chàng thì chàng cứ lại chạm đến. Thằng khốn này. Tao ghét mày.
Phải tự mình giải thoát cho mình thôi Nguyễn Minh Phong. Nhỏ rep tin nhắn ngay sau đó.
[Không là gì của nhau nữa. Cho nên đừng nhắn tin như ngày trước. Tao cảm thấy bựa chè lắm Bảo ơi]
Chàng nhận được tin nhắn liền hiểu ra. Thì ra là thèm ngủ. Nhưng tại sao khi đọc xong tin nhắn đấy. Hàng chữ "không là gì của nhau nữa" làm lòng chàng có cảm giác co thắt liên hồi. Nói Đúng hơn là không muốn mất nhỏ. Chàng đặt tay vào ngực,cảm giác. Không lẽ mình yêu Nguyễn Minh Phong rồi chứ.
Hắn từ xa khùng khùng cover tùm lum bài hát đi vào với túi đồ ăn vặt. Chắc chắn thằng Bảo và con Phong mừng cuốn lên đây.
-"Tèn teng..."-Hắn nhảy vào lắc lắc đùm thức ăn.
(•_•)
Im lặng hơn trước nữa. Nàng từ nhà tắm bước ra nhịn cười với hắn. Tội nghiệp thằng bé. Cả đời nói chuyện không ai trả lời. Cái này chắc chắn là do ăn ở.
Đúng lúc nó cũng bước vào. Thấy hắn đứng im nhìn ba người còn lại. Nàng chải chuốt trước gương. Chàng cầm điện thoại nhìn nhỏ đang im ru với chiếc mền.
Cạch.
Thái Mỹ Hoà và Hoàng Minh Long bước vào. Đi bên cạnh còn có anh và cô.
Nàng dừng hành động quay sang nhìn anh.
Anh tỏ vẻ nghiêm túc nhìn nàng,rồi quay sang khẽ cười nhìn nó. Nhớ lại lúc nó nói riêng với anh. Anh lại buồn.
{Mày nhất định phải đối xử tốt với con Thụy. Từ nhỏ đến giờ nó đã rất bất hạnh. Tao không biết trong ba đứa tụi tao thì ai là người bất hạnh nhất nữa. Nhưng tao mong mày luôn nghĩ đến nó,cho dù nó có hấc hủi mày. Mày hãy hiểu,nó luôn mặc cảm về lòng tốt của họ. Đối với nó,mọi thứ...rất nhạt nhoà}
Lam Minh Nhật. Tớ xin lỗi,nhưng trong lòng Hoàng Minh Thụy,tớ không là gì của cậu ấy cả. Cho nên tớ sẽ tìm một ai đó đủ làm tớ đáng để yêu hơn.
-"Từ nay...tôi và Thái Mỹ Tuyền sẽ là người yêu của nhau."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chương Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Thời gian trôi thật là nhanh
- Chương 3: Ở kí túc xá chứ?
- Chương 4: Bị phạt
- Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai
- Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu
- Chương 7: Oan gia phòng hẹp
- Chương 8: Đụng mặt
- Chương 9: Chia ranh giới
- Chương 10: Không cãi nhau không được
- Chương 11: Mục tiêu chiến thắng đó là giám thị
- Chương 12: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 13: Bạn thân
- Chương 14: Nó - hắn. nhỏ - chàng. nàng - anh
- Chương 15: Một chút về hoàn cảnh
- Chương 16: Tức giận
- Chương 17: Giật mình
- Chương 18: Lễ hội kì lạ
- Chương 19: Ai sẽ thành nữ?
- Chương 20: Không chấp nhận mình sẽ thành nữ
- Chương 21: Nàng có thư
- Chương 22: Tao sẽ đi dự lễ hội
- Chương 23: Kế hoạch nịnh nọt với ba tụi hắn
- Chương 24: Trao đổi
- Chương 25: Chiến lược thất bại
- Chương 26: Chiến lược mới
- Chương 27: Khiếu chiến vì lá thăm
- Chương 28: Một bí mật từ nó
- Chương 29: Đám tang
- Chương 30: Hắn đi dự đám tang - lại có thư
- Chương 31: Em rất thích chị - quần đùi và ảnh
- Chương 32: Tin nhắn lạ - quyết định đi dự lễ bằng thân phận con gái
- Chương 33: Lam minh nhật là con gái - hắn để ý nó
- Chương 34: Mua đồ hoá trang - cùng nhau chọn lựa
- Chương 35: Trước ngày lễ hội
- Chương 36: Anh đã biết - thiên sứ đi dự tiệc
- Chương 37: Nếu cậu là con gái,mình sẽ yêu cậu
- Chương 38: Tắt điện
- Chương 39: Lộ hàng
- Chương 40: Nhân vật mới
- Chương 41: Thói con nít của ểm
- Chương 42: Người giống người
- Chương 43: Đã từng mất trí nhớ - cô gái giống mình là ai?
- Chương 44: 7 năm về trước
- Chương 45: Lam minh hoàng và hoàng minh long
- Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
- Chương 47: Người giống người gặp nhau
- Chương 48: Nhà sách gặp đối thủ - hôn phu tương lai
- Chương 49: Gia đình mới. - vì sao nó giả trai
- Chương 50: Tớ biết cậu là con gái....lâu rồi
- Chương 51: Thái Mỹ Tuyền và Trịnh Gia Khôi
- Chương 52: Hợp đồng ôsin
- Chương 53: Hoàn cảnh lúc trước của thái mỹ tuyền - vì sao nhỏ giả trai
- Chương 54: Lần đầu tiên tiếp xúc với con gái
- Chương 55: Hôn ước
- Chương 56: Ông bà nội nhỏ là ai?
- Chương 57: Tớ thích cậu được không?
- Chương 58: Né tránh
- Chương 59: Nghe trộm
- Chương 60: Lâu rồi mới bị phạt - bị điều khiển
- Chương 61: Mắng thậm tệ - lần nữa chơi xỏ giám thị
- Chương 62: Nguyễn minh phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là hoàng minh thụy - khoá
- Chương 63: Cảnh cáo và chị
- Chương 64: Ai mới là con trai?
- Chương 65: Tranh giành và tác hợp
- Chương 66: Nàng và nhóc
- Chương 67: Hắn giận nó - sự thật về cái chết của mẹ nàng
- Chương 68: Quyết định của nàng - nó đã làm gì?
- Chương 69: Tội thật hay nghi oan?
- Chương 70: Điều tra
- Chương 71: Nhân chứng
- Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
- Chương 73: Bật khóc
- Chương 74: Anh là thần tình yêu
- Chương 75: Đón nhận nhóc
- Chương 76: Anh và em
- Chương 77: Nắm tay - rình rập
- Chương 78: Trong ba người bọn nó,không có ai là con trai
- Chương 79: Hợp tác - ba mẹ ra đi
- Chương 80: Ngủ lại nhà nhóc - đám tang - tớ có thể đến mộ của ba mẹ cậu?
- Chương 81: Ôm - làm người yêu nhau đi
- Chương 82: Dã ngoại - cây ước mơ
- Chương 83: Đua xe
- Chương 84: Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội
- Chương 85: Nó là vợ tao - nhỏ và chàng
- Chương 86: Nụ hôn bất ngờ - đừng làm cho tao ghen nữa được không?
- Chương 87: Tớ là gì của cậu? - người con gái con yêu duy nhất là lam minh nhật. - mình chia tay đi
- Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
- Chương 89: Không hiểu được trái tim - trống rỗng
- Chương 90: Nhận ra - bị từ chối - mình vùi lắp khoảng trống cho nhau nhé
- Chương 91: Cố hạnh phúc - ai là người hạnh phúc nhất?
- Chương 92: Sống một cách hoàn hảo
- Chương 93: Không chối cãi được. - chính lam minh nhật là người tiết lộ
- Chương 94: Cái tát mang mùi vị đắng - hoàng minh long không tha thứ cho lam minh nhật
- Chương 95: Vẫn là chị, người em thích - bởi vì em thích chị
- Chương 96: Nói này nhé, tao thích mày
- Chương 97: Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng
- Chương 98: Em là ai?
- Chương 99: Hỗn loạn
- Chương 100: Em có yêu tôi không? hay chỉ là người bạn
- Chương 101: Bệnh của hoàng minh long - chỉ cần anh mở mắt ra thôi
- Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp
- Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - sở trường là che giấu
- Chương 104: Khi nào mới kết thúc
- Chương 105: Giải quyết rõ - mẹ xin lỗi
- Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện
- Chương 107: Tai nạn - hội đồng - ác mộng
- Chương 108: Nàng mất tích
- Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - dang hai tay chào đón cô
- Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - đừng làm anh sợ - lam minh nhật đang ở đâu?
- Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - giấc mơ chúng ta gặp nhau
- Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính
- Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?
- Chương 114: 1 năm sau
- Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực
- Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên hoàng minh thuỵ và lam minh nhật
- Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua
- Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - cô gái câm
- Chương 119: Cô ấy tên là thy thy hay là lam minh nhật?
- Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay
- Chương 121: Cô gái ấy không phải lam minh nhật
- Chương 122: Cô ấy là vợ con
- Chương 123: Nhân vật mới nữa ư?
- Chương 124: Ngày em đến cũng chính là ngày anh đi
- Chương 125: Trở về như thế nào?
- Chương 126: Giấc mơ biến thành sự thật
- Chương 127: Đại kết cục
- Chương 128: Ngoại truyện 1 - rủ nhau đám cưới
- Chương 129: Ngoại truyện 2 - ai mới là con trai?
- Chương 130: Ngoại truyện 3 - thế hệ sau