Bá Vương - Chương 74: Khảo Nghiệm Thứ Hai
Chương trước- Chương 1: Hệ Thống
- Chương 2: Nhiệm Vụ Đầu Tiên
- Chương 3: Điểm Tích Lũy
- Chương 4: Thu Hoạch
- Chương 5: Chiến Cáp Yêu
- Chương 6: Hư Vô Thôn Viêm
- Chương 7: Về Tông
- Chương 8: Chấn Nhiếp
- Chương 9: Chấp Pháp Đường
- Chương 10: Diệt Phản Đồ
- Chương 11: Sơn Trang Quỷ Dị
- Chương 12: Truy Sát
- Chương 13: Vô Oán Vô Hối
- Chương 14: Xuân Sắc
- Chương 15: Nghiền Ép
- Chương 16: Thiếu Chủ Hứa Gia
- Chương 17: Thái Dương Chiến Thân
- Chương 18: Diệt Hứa Gia
- Chương 19: Nhiệm Vụ Hoàn Thành
- Chương 20: Tàn Kiếm Thuận Thiên
- Chương 21: Bí Mật Và Tang Lễ
- Chương 22: Đột Phá Trúc Cơ
- Chương 23: Hoàn Mỹ Trúc Cơ
- Chương 24: Thiên Đạo Chi Lôi
- Chương 25: Cửa Hàng Tích Lũy
- Chương 26: Đại Nam Thương Hội
- Chương 27: Giao Dịch
- Chương 28: Đấu Giá Hội
- Chương 29: Lôi Thiên Dực
- Chương 30: Linh Minh Thạch
- Chương 31: Hợp Tác ???
- Chương 32: Địa Sát Thất Thập Nhị Biến
- Chương 33: Diệt Phan Nhật
- Chương 34: Quán Đỉnh ???
- Chương 35: Cứu Mỹ Uyển
- Chương 36: Chiến Lang Vương
- Chương 37: Chữa Trị
- Chương 38: Thanh Vân Tông Tới
- Chương 39: Linh Vân Xuất Quan
- Chương 40: Về Tông
- Chương 41: Không Chịu Nổi Một Kích
- Chương 42: Đêm Trăng
- Chương 43: Giao Hữu Bắt Đầu
- Chương 44: Hỗn Chiến
- Chương 45: Ngạo Thị Quần Hùng
- Chương 46: Đồng Loạt Xông Lên Đi
- Chương 47: Kết Thúc
- Chương 48: Bá Vương Ngự Nữ Kinh
- Chương 49: Hạnh Phúc
- Chương 50: Kinh Ngạc
- Chương 51: Lữ Phụng Thiên
- Chương 52: Hạo Chiến Phụng Thiên
- Chương 53: Dị Hỏa Đối Đầu
- Chương 54: Linh Minh Thạch Hầu Xuất Thế
- Chương 55: Tu La Đan
- Chương 56: Cơ Hội Duy Nhất
- Chương 57: Hổ Xuống Đồng Bằng Bị Chó Khinh
- Chương 58: Huyết Thần Ma Vương
- Chương 59: Duy Ta Độc Tôn
- Chương 60: Chạy Trốn
- Chương 61: Khởi Hành
- Chương 62: Tiến Về Hoa Lư
- Chương 63: Tiến Vào Cấm Địa
- Chương 64: Cấm Linh Chi Địa
- Chương 65: Đánh Cướp
- Chương 66: Cháy Nhà Hôi Của
- Chương 67: Đắc Tội
- Chương 68: Lực Chiến Quần Hùng
- Chương 69: Khảo Nghiệm Đầu Tiên
- Chương 70: Luyện Thể
- Chương 71: Bách Khôi Dạ Hành
- Chương 72: Mắt Bão
- Chương 73: Phụng Thiên Ngộ Đạo
- Chương 74: Khảo Nghiệm Thứ Hai
- Chương 75: Sinh Mệnh Mộc
- Chương 76: Chiến Thiên Giao
- Chương 77: Luyện Hoá
- Chương 78: Hiển Uy
- Chương 79: Dưới Hồ Có Vấn Đề
- Chương 80: Định Hải Thần Châm
- Chương 81: Khảo Nghiệm Thứ Ba
- Chương 82: Cốt Hoả Nhân
- Chương 83: Nhiệm Vụ
- Chương 84: Đại Việt
- Chương 85: Bão Dông
- Chương 86: Dị Biến Phát Sinh
- Chương 87: Hỗn Loạn
- Chương 88: Ác Mộng
- Chương 89: Liên Thủ
- Chương 90: Nghiêm Túc
- Chương 91: Không Gian Sụp Đổ
- Chương 92: Tuyệt Cảnh
- Chương 93: Đinh Tiên Hoàng
- Chương 94: Bình Định Thập Nhị Chưởng
- Chương 95: Kết Thúc
- Chương 96: Các Cấp Thế Lực
- Chương 97: Trò Chơi Ba Người
- Chương 98: Gây Sự
- Chương 99: Ly Biệt
- Chương 100: Táo Bạo
- Chương 101: Thông Thiên Nhãn
- Chương 102: Sóng Gió Nổi Lên
- Chương 103: Sóng Gió Nổi Lên 2
- Chương 104: Tiêu Diệt
- Chương 105: Liên Tục Diệt Sát
- Chương 106: Cao Trào
- Chương 107: Tự Bạo
- Chương 108: Bá Vương Điện Sụp Đổ
- Chương 109: Phong Ấn
- Chương 110: Tính Năng Cảm Xúc
- Chương 111: An Nam
- Chương 112: Quỷ Khâu
- Chương 113: Hắc Khí Quỷ Dị
- Chương 114: Thiết Sa Đội
- Chương 115: Mỳ KungFu
- Chương 116: Phủ Sơn Quận
- Chương 117: Lang Nhân
- Chương 118: Tới Phủ Sơn Quận
- Chương 119: Thú Triều
- Chương 120: Thiểm Điện Hắc Báo
- Chương 121: Khó Khăn
- Chương 122: Thôn Phệ
- Chương 123: Không Từ Mà Biệt
- Chương 124: Ngư Ông Đắc Lợi
- Chương 125: Phế Tích
- Chương 126: Liên Tục Phiền Phức
- Chương 127: Cổ Điện
- Chương 128: Đột Phá
- Chương 129: Thông báo nhỏ
- Chương 130: Thông Thiên Vương
- Chương 131: Thôn Thiên, Trấn Thiên
- Chương 132: Đua Tốc Độ
- Chương 133: Lạc Tộc
- Chương 134: Lạc Hồng Vân
- Chương 135: Hắc Động
- Chương 136: Lưu Hà Chu
- Chương 137: Binh Đoàn Đất Nung
- Chương 138: Tế Đàn
- Chương 139: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 140: Lục Địa Đen
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bá Vương
Chương 74: Khảo Nghiệm Thứ Hai
Đột nhiên có cơ hội thở dốc , Lâm Vy đương nhiên là phải tận dụng cơ hội này rồi. Không biết là ai đã ra tay trợ giúp nhưng chỉ cần không tiêu hao một lần sử dụng ngọc bội vậy là cũng đủ rồi.
" Phong Lôi Sát "
Nhân lúc Nhậm Tiêu Dao còn đang không kịp đề phòng , Lâm Vy đã vận toàn lực lao thẳng về phía gã.
" Hừ , chút trò cỏn con ... " nhếch miệng khinh thường Nhậm Tiêu Dao hai tay cũng đã làm ra phản ứng.
" Bát Quái Hồi Thiên Chưởng "
Hai tay liên tục vũ động , tạo thành một vòng tròn xoay quanh người 360 độ . Khiến cho nhất thời Phong Lôi Sát của Lâm Vy bị đánh bật ra ngoài.
Vũ Hạo hai mắt đánh giá , nếu đem Bát Quái Hồi Thiên Chưởng của gã này so sánh với Phụng Thiên Phản Kích của Lữ Phụng Thiên thì cũng là một chín một mười ...
" Định Càn Khôn "
Với kinh nghiệm chiến đấu đa dạng của mình , Nhậm Tiêu Dao lại chém ra một đường kiếm khí âm dương thẳng về phía Lâm Vy.
Vì vừa mới được thoát khốn , nàng còn chưa ổn định lại trạng thái đã làm ra phản kích. Lúc này đây lại bị phản tác dụng, nhất thời không kịp làm ra phản ứng kịp thời...
Phụt
Một ngụm máu tươi được phun ra từ cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng. Nhưng trong mắt Nhậm Tiêu Dao nào có khái niệm thương hoa tiếc ngọc cơ chứ.
Âm Dương kiếm trên tay , một lần nữa lao về phía nàng mà ra tay chém giết . Nhưng lúc này , dị biến lại phát sinh ...
Từ trong không gian lại nứt ra vô số ngọn lửa mang sức công phá khủng bố , khoá chặt lại về phía thân ảnh của Nhậm Tiêu Dao mà bạo phát.
" Tiện nhân là ngươi !!! "
Bị ăn thiệt một lần , cho nên Nhậm Tiêu Dao đã kịp thời làm ra công tác chuẩn bị tình huống xấu nhất. Ngay khi luông công kích kia chuẩn bị được hình thành , hắn đã phóng thần thức ra xung quanh để mà tìm kiếm.
Ánh mắt khoá chặt trên người Linh Vân , thật không ngờ con ả này năm lần bảy lượt phá đám hắn...
" BỐP "
Một tiếng bạt tai thâm thuý vang lên ...
Không biết từ lúc nào Vũ Hạo đã xuất hiện ngay trước mặt của Nhậm Tiêu Dao mà giáng cho hắn một cái bạt tai thật mạnh, khiến hắn bị văng xa hàng chục mét.
" Ai cho ngươi gan chó mà dám mắng nữ nhân của bổn toạ ... "
Ánh mắt cao cao tại thượng nhìn về phía Nhậm Tiêu Dao , bàn tay vẫn còn đọng lại một chút lôi thuộc tính còn chưa kịp thời tiêu tán.
Vũ Hạo đã sớm chán ghét con hàng này lắm rồi , trước khi tiến vào khảo nghiệm đầu tiên này . Hắn cũng là kẻ khai mào cho chuyện xung đột của Vũ Hạo bên ngoài đại môn với đám thiên tài Trung Du. Chẳng qua cũng còn chưa có lý do chính đáng để mà ra tay mà thôi.
Nay nhân cơ hội này mà dạy dỗ cho hắn một bài học, mặc cho ngươi có là thiên tài hay thiên tai đi chăng nữa thì dám động đến ta và nữa nhân của ta thì cũng chỉ có con đường chết.
Khoé miệng rỉ ra một dòng máu tươi, bên má kia của hắn vẫn còn cảm giác tê dại truyền đến . Ánh mắt lộ hàn mang nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo.
" Tốt , tốt , phi thường tốt ... Không ngờ có một ngày Nhậm Tiêu Dao ta lại phải chịu nhục nhã như ngày hôm nay "
Vũ Hạo nhếch môi khinh thường, Dạo Bước Thời Không một lần nữa được sử dụng .Thù này đã kết thì chi bằng hôm nay đánh cho ngươi phải kêu cha gọi mẹ mới thôi !!!
" Phốc "
Một lần nữa bị tát , nhưng lần này Vũ Hạo làm một cách rất dứt khoát đó chính là liên hoàn tát. Tát cho Nhậm Tiêu Dao không có thời gian rên rỉ. Khoé miệng điên cuồng rỉ máu, răng môi lẫn lộn trông hết sức thảm thương...
Vừa mới trải qua quá trình rèn luyện thân thể và đồng thời trở thành một Thể Tu . Cho nên lực sát thương tay của Vũ Hạo giờ đây cũng đã là vô cùng lớn.
Cả đám xung quanh đều sửng sốt nhìn một màn này, đường đường là một cường giả tu vi Trúc Cơ Đại Viên Mãn, một thiên tài đỉnh tiêm trong cùng thế hệ ở Trung Du .
Nay lại bị một người chỉ mới Trúc Cơ Trung Kì như Vũ Hạo đánh cho hầu như không có sức hoàn thủ như vậy. Thì thử hỏi làm sao mà không trở nên sửng sốt cho được.
Dù mọi người ai ai cũng biết thực lực Vũ Hạo vô cùng mạnh, nhưng dù gì thì cái tên Nhậm Tiêu Dao kia cũng phải đánh trả lại chứ. Con ếch trước khi chết còn phải dãy dụa nữa cơ mà.
" Ầm "
Một quả bom nhất thời nổ mạnh , bay về phía của Vũ Hạo.
" Đủ rồi " Lôi Thiên một thân hồng bào tiến lên , đầu tóc rối bời , quần áo tuy hơi xộc xệch nhưng hiển nhiên không một ai dám chê cười tên này cả.
" Vũ Hạo , mặc dù ta biết ngươi rất mạnh . Nhưng làm gì cũng phải cần phải phân rõ trước sau " Lôi Thiên trầm giọng nhìn Vũ Hạo lộ vẻ chất vấn.
" Phân rõ trước sau sao ...Hừ, từ cái giây phút hắn dám nhục mạ nữ nhân của ta thì hắn đã phải biết sẽ có ngày nhận kết cục ngày hôm nay rồi "
Nhìn vào khuôn mặt sưng vù không rõ dung mạo kia của Nhậm Tiêu Dao , Vũ Hạo nhếch môi khinh thường đáp.
Lôi Thiên thực sự á khẩu không biết nói thêm điều gì . Mẹ nó chứ cái tên vô sỉ này lấy lý do nhục mạ nữ nhân của hắn để dạy dỗ , thì thử hỏi mình còn làm khó được cái rắm a .
" Grào "
Một con hổ to lớn cấp tốc lao về phía Vũ Hạo với tốc độ vô cùng nhanh. Hai chiếc răng nanh sắc nhọn như kiếm đang há to miệng cắn về phía cậu.
" Hổ Răng Kiếm sao ? " phản ứng cực nhanh , Lôi Thần Chưởng cấp tốc được ngưng tụ nhanh chóng đấm về phía con hổ răng kiếm này.
" Ầm "
Cả hai đều va chạm cùng một chỗ nhưng hiển nhiên người thua thiệt đương nhiên lại là con hổ răng kiếm kia rồi.
" Đinh , chúc mừng kia chủ thành công tiêu diệt Hổ Răng Kiếm , tu vi Trúc Cơ Hậu kì _ nhận được 25.000 điểm tích luỹ " Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên trong đầu của Vũ Hạo.
“ Khốn khiếp, Vũ Hạo ngươi dám giết yêu thú của ta, ngươi đáng chết !!! ” Thanh niên sắc mặt lạnh lùng , đôi mắt hình viên đạn nhìn thẳng vào Vũ Hạo.
Không dừng lại ở đó, túi vải rung động, bên trong lại nhảy ra hai yêu thú hình thể to lớn như núi.
Chỉ thấy một con Voi Ma Mút toàn thân hừng hực hỏa diễm và một con Hùng Ưng có móng vuốt sắt nhọn như đao…
" Viêm Tượng và Thiết Điểu tu vi Trúc Cơ Đại Viên Mãn " Hệ Thông vang lên tiếng nhắc nhở.
" Hừ, muốn chiến sao ? ... Tốt thôi !!! "
Tàn kiếm Thuận Thiên xuất hiện nơi tay , ánh mắt Vũ Hạo lấp loé nhìn về phía thân ảnh thanh niên và hai con yêu thú khổng lồ kia.
“ Viêm Tượng, Thiết Điểu, nghiền nát hắn cho ta !! ” Thanh niên toả ra sát khí , chỉ vào Vũ Hạo mà ra lệnh cho hai con yêu thú.
RỐNG...
Theo hai âm thanh dữ tợn vang trời, Viêm Tượng ầm ầm lao về phía Vũ Hạo, những nơi nó đi qua mặt đất trở nên khô cằn, ẩn ẩn còn hoá thành một chút nham thạch nóng chảy.
Mà Thiết Điểu càng là hung tợn hơn, sải cánh vươn dài, móng vuốt nơi chân từ trên không xà xuống, như muốn xé Vũ Hạo ra làm hai nửa vậy.
Nhìn tình cảnh này, Vũ Hạo biết tên kia đang cố tình gây sự với mình. Cách ngự thú chiến đấu này thì không ai khác là bọn Bách Thú tông. Mà một hơi xuất ra hai con yêu thú có thực lực Trúc Cơ Đại Viên Mãn thì đủ thấy thân phận kẻ này hẳn là không tầm thường ở trong tông.
Nhìn hai con yêu thú đang điên cuồng lao về phía mình, từ trong có thể bốc lên một ngọn lửa màu đen quỷ dị , ý niệm vừa động ... một tôn thần thú nhanh chóng xuất hiện trước mọi người . Thần thú Thao Thiết ...
Rống
Thao Thiết nhìn Viêm Tượng đang lao đến, nó rống vang một tiếng, cái miệng to lớn nhanh chóng há rộng lao về phía Viêm Tượng mà cắn nuốt.
Dị Hoả vốn là vua của mọi loại lửa, cho nên Viêm Tượng không những là gặp kẻ địch khủng bố mà ngọn lửa quanh thân còn kịch liệt run rẩy sợ hãi , không có cách nào điều động được, chỉ có thể bị động bị Thao Thiết bổ nhào tới...
" Khai Thiên Kiếm phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ "
Tàn kiếm Thuận Thiên chợt động , một đường kiếm mang theo hai luồng thuộc tính lôi hoả phô thiên cái địa chém thẳng về phía Thiết Điểu...
Thiết Điểu trong mắt xuất hiện sợ hãi vô bờ bến, trước luồng công kích chớp nhoáng này của Vũ Hạo, từ trên cơ thể nó xuất hiện một vết thương vô cùng dữ tợn.
Nhìn thấy hai con yêu thú mạnh mẽ của mình bị Vũ Hạo nhanh chóng nghiền ép. Ánh mắt thanh niên trở nên dữ tợn, đang định làm ra một quyết định táo bạo nào đó thì bất chợt có tiếng người hô lên...
" Đủ rồi !!! "
...
Lữ Phụng Thiên từ trong trạng thái ngộ đạo mà mở mắt, không ngờ vừa mở mắt đã thấy tình cảnh thê thảm của Nhậm Tiêu Dao.
Còn thấy cả tràng cảnh chiến giữa Vũ Hạo và hai con yêu thú của Bách Thú tông kia. Lữ Phụng Thiên dồn linh khí vào trong miệng mà khếch đại âm thanh ra hô :
" Đủ rồi "
Vốn dĩ là định kết liễu hai con yêu thú này nhưng ngay khi tiếng nói của Lữ Phụng Thiên vừa hô, Vũ Hạo cũng thoáng khựng lại một nhịp.
Thanh niên kia nhân cơ hội nhanh chóng thu hồi hai sủng vật yêu quý của mình tránh cho Vũ Hạo nhân cơ hội làm thịt.
Vũ Hạo híp mắt nhìn Lữ Phụng Thiên , thật không ngờ con hàng này vậy mà lại đột phá lên Trúc Cơ Đại Viên Mãn... Quả là thu hoạch không tồi a !!!
Sau khi nghe Lâm Vy thoạt lại sự tình từ lúc hắn ngộ đạo , Lữ Phụng Thiên cũng coi như là hiểu được phần nào . Và cũng coi như là nợ Vũ Hạo một lần ân tình ... lúc này tuy bất mãn bởi hành vi không tính là quân tử của đám người Trung Du. Nhưng Lữ Phụng Thiên rất nhanh đã ổn định lại tâm tình đảo mắt qua toàn trường trầm giọng nói
" Các vị chúng ta hiện nay vẫn còn đang nằm trong Cấm Địa , điều duy nhất là thông qua khảo nghiệm tìm kiếm cơ duyên. Đâu cần gì phải liều mạng ngươi chết ta sống làm gì ... " Lữ Phụng Thiên liên tiếng nói.
Đám người cũng hai mặt nhìn nhau, khơi mào cho hai trận chiến vừa rồi cũng là bởi vì muốn nhân cơ hội trừ khử Lữ Phụng Thiên . Nay gã đã tỉnh lại thì cả đám cũng không có lý do gì để mà tiếp tục nữa cả. Mà hơn hết tên này không những ngộ đạo thành công mà tu vi còn thăng lên một tiểu cảnh giới...
Thấy không ai phản bác lời mình nói , Lữ Phụng Thiên trầm giọng nói tiếp.
" Được rồi vậy thì chúng ta cũng bắt đầu mở ra khảo nghiệm thứ hai này thôi !!! "
" Phong Lôi Sát "
Nhân lúc Nhậm Tiêu Dao còn đang không kịp đề phòng , Lâm Vy đã vận toàn lực lao thẳng về phía gã.
" Hừ , chút trò cỏn con ... " nhếch miệng khinh thường Nhậm Tiêu Dao hai tay cũng đã làm ra phản ứng.
" Bát Quái Hồi Thiên Chưởng "
Hai tay liên tục vũ động , tạo thành một vòng tròn xoay quanh người 360 độ . Khiến cho nhất thời Phong Lôi Sát của Lâm Vy bị đánh bật ra ngoài.
Vũ Hạo hai mắt đánh giá , nếu đem Bát Quái Hồi Thiên Chưởng của gã này so sánh với Phụng Thiên Phản Kích của Lữ Phụng Thiên thì cũng là một chín một mười ...
" Định Càn Khôn "
Với kinh nghiệm chiến đấu đa dạng của mình , Nhậm Tiêu Dao lại chém ra một đường kiếm khí âm dương thẳng về phía Lâm Vy.
Vì vừa mới được thoát khốn , nàng còn chưa ổn định lại trạng thái đã làm ra phản kích. Lúc này đây lại bị phản tác dụng, nhất thời không kịp làm ra phản ứng kịp thời...
Phụt
Một ngụm máu tươi được phun ra từ cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng. Nhưng trong mắt Nhậm Tiêu Dao nào có khái niệm thương hoa tiếc ngọc cơ chứ.
Âm Dương kiếm trên tay , một lần nữa lao về phía nàng mà ra tay chém giết . Nhưng lúc này , dị biến lại phát sinh ...
Từ trong không gian lại nứt ra vô số ngọn lửa mang sức công phá khủng bố , khoá chặt lại về phía thân ảnh của Nhậm Tiêu Dao mà bạo phát.
" Tiện nhân là ngươi !!! "
Bị ăn thiệt một lần , cho nên Nhậm Tiêu Dao đã kịp thời làm ra công tác chuẩn bị tình huống xấu nhất. Ngay khi luông công kích kia chuẩn bị được hình thành , hắn đã phóng thần thức ra xung quanh để mà tìm kiếm.
Ánh mắt khoá chặt trên người Linh Vân , thật không ngờ con ả này năm lần bảy lượt phá đám hắn...
" BỐP "
Một tiếng bạt tai thâm thuý vang lên ...
Không biết từ lúc nào Vũ Hạo đã xuất hiện ngay trước mặt của Nhậm Tiêu Dao mà giáng cho hắn một cái bạt tai thật mạnh, khiến hắn bị văng xa hàng chục mét.
" Ai cho ngươi gan chó mà dám mắng nữ nhân của bổn toạ ... "
Ánh mắt cao cao tại thượng nhìn về phía Nhậm Tiêu Dao , bàn tay vẫn còn đọng lại một chút lôi thuộc tính còn chưa kịp thời tiêu tán.
Vũ Hạo đã sớm chán ghét con hàng này lắm rồi , trước khi tiến vào khảo nghiệm đầu tiên này . Hắn cũng là kẻ khai mào cho chuyện xung đột của Vũ Hạo bên ngoài đại môn với đám thiên tài Trung Du. Chẳng qua cũng còn chưa có lý do chính đáng để mà ra tay mà thôi.
Nay nhân cơ hội này mà dạy dỗ cho hắn một bài học, mặc cho ngươi có là thiên tài hay thiên tai đi chăng nữa thì dám động đến ta và nữa nhân của ta thì cũng chỉ có con đường chết.
Khoé miệng rỉ ra một dòng máu tươi, bên má kia của hắn vẫn còn cảm giác tê dại truyền đến . Ánh mắt lộ hàn mang nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo.
" Tốt , tốt , phi thường tốt ... Không ngờ có một ngày Nhậm Tiêu Dao ta lại phải chịu nhục nhã như ngày hôm nay "
Vũ Hạo nhếch môi khinh thường, Dạo Bước Thời Không một lần nữa được sử dụng .Thù này đã kết thì chi bằng hôm nay đánh cho ngươi phải kêu cha gọi mẹ mới thôi !!!
" Phốc "
Một lần nữa bị tát , nhưng lần này Vũ Hạo làm một cách rất dứt khoát đó chính là liên hoàn tát. Tát cho Nhậm Tiêu Dao không có thời gian rên rỉ. Khoé miệng điên cuồng rỉ máu, răng môi lẫn lộn trông hết sức thảm thương...
Vừa mới trải qua quá trình rèn luyện thân thể và đồng thời trở thành một Thể Tu . Cho nên lực sát thương tay của Vũ Hạo giờ đây cũng đã là vô cùng lớn.
Cả đám xung quanh đều sửng sốt nhìn một màn này, đường đường là một cường giả tu vi Trúc Cơ Đại Viên Mãn, một thiên tài đỉnh tiêm trong cùng thế hệ ở Trung Du .
Nay lại bị một người chỉ mới Trúc Cơ Trung Kì như Vũ Hạo đánh cho hầu như không có sức hoàn thủ như vậy. Thì thử hỏi làm sao mà không trở nên sửng sốt cho được.
Dù mọi người ai ai cũng biết thực lực Vũ Hạo vô cùng mạnh, nhưng dù gì thì cái tên Nhậm Tiêu Dao kia cũng phải đánh trả lại chứ. Con ếch trước khi chết còn phải dãy dụa nữa cơ mà.
" Ầm "
Một quả bom nhất thời nổ mạnh , bay về phía của Vũ Hạo.
" Đủ rồi " Lôi Thiên một thân hồng bào tiến lên , đầu tóc rối bời , quần áo tuy hơi xộc xệch nhưng hiển nhiên không một ai dám chê cười tên này cả.
" Vũ Hạo , mặc dù ta biết ngươi rất mạnh . Nhưng làm gì cũng phải cần phải phân rõ trước sau " Lôi Thiên trầm giọng nhìn Vũ Hạo lộ vẻ chất vấn.
" Phân rõ trước sau sao ...Hừ, từ cái giây phút hắn dám nhục mạ nữ nhân của ta thì hắn đã phải biết sẽ có ngày nhận kết cục ngày hôm nay rồi "
Nhìn vào khuôn mặt sưng vù không rõ dung mạo kia của Nhậm Tiêu Dao , Vũ Hạo nhếch môi khinh thường đáp.
Lôi Thiên thực sự á khẩu không biết nói thêm điều gì . Mẹ nó chứ cái tên vô sỉ này lấy lý do nhục mạ nữ nhân của hắn để dạy dỗ , thì thử hỏi mình còn làm khó được cái rắm a .
" Grào "
Một con hổ to lớn cấp tốc lao về phía Vũ Hạo với tốc độ vô cùng nhanh. Hai chiếc răng nanh sắc nhọn như kiếm đang há to miệng cắn về phía cậu.
" Hổ Răng Kiếm sao ? " phản ứng cực nhanh , Lôi Thần Chưởng cấp tốc được ngưng tụ nhanh chóng đấm về phía con hổ răng kiếm này.
" Ầm "
Cả hai đều va chạm cùng một chỗ nhưng hiển nhiên người thua thiệt đương nhiên lại là con hổ răng kiếm kia rồi.
" Đinh , chúc mừng kia chủ thành công tiêu diệt Hổ Răng Kiếm , tu vi Trúc Cơ Hậu kì _ nhận được 25.000 điểm tích luỹ " Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên trong đầu của Vũ Hạo.
“ Khốn khiếp, Vũ Hạo ngươi dám giết yêu thú của ta, ngươi đáng chết !!! ” Thanh niên sắc mặt lạnh lùng , đôi mắt hình viên đạn nhìn thẳng vào Vũ Hạo.
Không dừng lại ở đó, túi vải rung động, bên trong lại nhảy ra hai yêu thú hình thể to lớn như núi.
Chỉ thấy một con Voi Ma Mút toàn thân hừng hực hỏa diễm và một con Hùng Ưng có móng vuốt sắt nhọn như đao…
" Viêm Tượng và Thiết Điểu tu vi Trúc Cơ Đại Viên Mãn " Hệ Thông vang lên tiếng nhắc nhở.
" Hừ, muốn chiến sao ? ... Tốt thôi !!! "
Tàn kiếm Thuận Thiên xuất hiện nơi tay , ánh mắt Vũ Hạo lấp loé nhìn về phía thân ảnh thanh niên và hai con yêu thú khổng lồ kia.
“ Viêm Tượng, Thiết Điểu, nghiền nát hắn cho ta !! ” Thanh niên toả ra sát khí , chỉ vào Vũ Hạo mà ra lệnh cho hai con yêu thú.
RỐNG...
Theo hai âm thanh dữ tợn vang trời, Viêm Tượng ầm ầm lao về phía Vũ Hạo, những nơi nó đi qua mặt đất trở nên khô cằn, ẩn ẩn còn hoá thành một chút nham thạch nóng chảy.
Mà Thiết Điểu càng là hung tợn hơn, sải cánh vươn dài, móng vuốt nơi chân từ trên không xà xuống, như muốn xé Vũ Hạo ra làm hai nửa vậy.
Nhìn tình cảnh này, Vũ Hạo biết tên kia đang cố tình gây sự với mình. Cách ngự thú chiến đấu này thì không ai khác là bọn Bách Thú tông. Mà một hơi xuất ra hai con yêu thú có thực lực Trúc Cơ Đại Viên Mãn thì đủ thấy thân phận kẻ này hẳn là không tầm thường ở trong tông.
Nhìn hai con yêu thú đang điên cuồng lao về phía mình, từ trong có thể bốc lên một ngọn lửa màu đen quỷ dị , ý niệm vừa động ... một tôn thần thú nhanh chóng xuất hiện trước mọi người . Thần thú Thao Thiết ...
Rống
Thao Thiết nhìn Viêm Tượng đang lao đến, nó rống vang một tiếng, cái miệng to lớn nhanh chóng há rộng lao về phía Viêm Tượng mà cắn nuốt.
Dị Hoả vốn là vua của mọi loại lửa, cho nên Viêm Tượng không những là gặp kẻ địch khủng bố mà ngọn lửa quanh thân còn kịch liệt run rẩy sợ hãi , không có cách nào điều động được, chỉ có thể bị động bị Thao Thiết bổ nhào tới...
" Khai Thiên Kiếm phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ "
Tàn kiếm Thuận Thiên chợt động , một đường kiếm mang theo hai luồng thuộc tính lôi hoả phô thiên cái địa chém thẳng về phía Thiết Điểu...
Thiết Điểu trong mắt xuất hiện sợ hãi vô bờ bến, trước luồng công kích chớp nhoáng này của Vũ Hạo, từ trên cơ thể nó xuất hiện một vết thương vô cùng dữ tợn.
Nhìn thấy hai con yêu thú mạnh mẽ của mình bị Vũ Hạo nhanh chóng nghiền ép. Ánh mắt thanh niên trở nên dữ tợn, đang định làm ra một quyết định táo bạo nào đó thì bất chợt có tiếng người hô lên...
" Đủ rồi !!! "
...
Lữ Phụng Thiên từ trong trạng thái ngộ đạo mà mở mắt, không ngờ vừa mở mắt đã thấy tình cảnh thê thảm của Nhậm Tiêu Dao.
Còn thấy cả tràng cảnh chiến giữa Vũ Hạo và hai con yêu thú của Bách Thú tông kia. Lữ Phụng Thiên dồn linh khí vào trong miệng mà khếch đại âm thanh ra hô :
" Đủ rồi "
Vốn dĩ là định kết liễu hai con yêu thú này nhưng ngay khi tiếng nói của Lữ Phụng Thiên vừa hô, Vũ Hạo cũng thoáng khựng lại một nhịp.
Thanh niên kia nhân cơ hội nhanh chóng thu hồi hai sủng vật yêu quý của mình tránh cho Vũ Hạo nhân cơ hội làm thịt.
Vũ Hạo híp mắt nhìn Lữ Phụng Thiên , thật không ngờ con hàng này vậy mà lại đột phá lên Trúc Cơ Đại Viên Mãn... Quả là thu hoạch không tồi a !!!
Sau khi nghe Lâm Vy thoạt lại sự tình từ lúc hắn ngộ đạo , Lữ Phụng Thiên cũng coi như là hiểu được phần nào . Và cũng coi như là nợ Vũ Hạo một lần ân tình ... lúc này tuy bất mãn bởi hành vi không tính là quân tử của đám người Trung Du. Nhưng Lữ Phụng Thiên rất nhanh đã ổn định lại tâm tình đảo mắt qua toàn trường trầm giọng nói
" Các vị chúng ta hiện nay vẫn còn đang nằm trong Cấm Địa , điều duy nhất là thông qua khảo nghiệm tìm kiếm cơ duyên. Đâu cần gì phải liều mạng ngươi chết ta sống làm gì ... " Lữ Phụng Thiên liên tiếng nói.
Đám người cũng hai mặt nhìn nhau, khơi mào cho hai trận chiến vừa rồi cũng là bởi vì muốn nhân cơ hội trừ khử Lữ Phụng Thiên . Nay gã đã tỉnh lại thì cả đám cũng không có lý do gì để mà tiếp tục nữa cả. Mà hơn hết tên này không những ngộ đạo thành công mà tu vi còn thăng lên một tiểu cảnh giới...
Thấy không ai phản bác lời mình nói , Lữ Phụng Thiên trầm giọng nói tiếp.
" Được rồi vậy thì chúng ta cũng bắt đầu mở ra khảo nghiệm thứ hai này thôi !!! "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hệ Thống
- Chương 2: Nhiệm Vụ Đầu Tiên
- Chương 3: Điểm Tích Lũy
- Chương 4: Thu Hoạch
- Chương 5: Chiến Cáp Yêu
- Chương 6: Hư Vô Thôn Viêm
- Chương 7: Về Tông
- Chương 8: Chấn Nhiếp
- Chương 9: Chấp Pháp Đường
- Chương 10: Diệt Phản Đồ
- Chương 11: Sơn Trang Quỷ Dị
- Chương 12: Truy Sát
- Chương 13: Vô Oán Vô Hối
- Chương 14: Xuân Sắc
- Chương 15: Nghiền Ép
- Chương 16: Thiếu Chủ Hứa Gia
- Chương 17: Thái Dương Chiến Thân
- Chương 18: Diệt Hứa Gia
- Chương 19: Nhiệm Vụ Hoàn Thành
- Chương 20: Tàn Kiếm Thuận Thiên
- Chương 21: Bí Mật Và Tang Lễ
- Chương 22: Đột Phá Trúc Cơ
- Chương 23: Hoàn Mỹ Trúc Cơ
- Chương 24: Thiên Đạo Chi Lôi
- Chương 25: Cửa Hàng Tích Lũy
- Chương 26: Đại Nam Thương Hội
- Chương 27: Giao Dịch
- Chương 28: Đấu Giá Hội
- Chương 29: Lôi Thiên Dực
- Chương 30: Linh Minh Thạch
- Chương 31: Hợp Tác ???
- Chương 32: Địa Sát Thất Thập Nhị Biến
- Chương 33: Diệt Phan Nhật
- Chương 34: Quán Đỉnh ???
- Chương 35: Cứu Mỹ Uyển
- Chương 36: Chiến Lang Vương
- Chương 37: Chữa Trị
- Chương 38: Thanh Vân Tông Tới
- Chương 39: Linh Vân Xuất Quan
- Chương 40: Về Tông
- Chương 41: Không Chịu Nổi Một Kích
- Chương 42: Đêm Trăng
- Chương 43: Giao Hữu Bắt Đầu
- Chương 44: Hỗn Chiến
- Chương 45: Ngạo Thị Quần Hùng
- Chương 46: Đồng Loạt Xông Lên Đi
- Chương 47: Kết Thúc
- Chương 48: Bá Vương Ngự Nữ Kinh
- Chương 49: Hạnh Phúc
- Chương 50: Kinh Ngạc
- Chương 51: Lữ Phụng Thiên
- Chương 52: Hạo Chiến Phụng Thiên
- Chương 53: Dị Hỏa Đối Đầu
- Chương 54: Linh Minh Thạch Hầu Xuất Thế
- Chương 55: Tu La Đan
- Chương 56: Cơ Hội Duy Nhất
- Chương 57: Hổ Xuống Đồng Bằng Bị Chó Khinh
- Chương 58: Huyết Thần Ma Vương
- Chương 59: Duy Ta Độc Tôn
- Chương 60: Chạy Trốn
- Chương 61: Khởi Hành
- Chương 62: Tiến Về Hoa Lư
- Chương 63: Tiến Vào Cấm Địa
- Chương 64: Cấm Linh Chi Địa
- Chương 65: Đánh Cướp
- Chương 66: Cháy Nhà Hôi Của
- Chương 67: Đắc Tội
- Chương 68: Lực Chiến Quần Hùng
- Chương 69: Khảo Nghiệm Đầu Tiên
- Chương 70: Luyện Thể
- Chương 71: Bách Khôi Dạ Hành
- Chương 72: Mắt Bão
- Chương 73: Phụng Thiên Ngộ Đạo
- Chương 74: Khảo Nghiệm Thứ Hai
- Chương 75: Sinh Mệnh Mộc
- Chương 76: Chiến Thiên Giao
- Chương 77: Luyện Hoá
- Chương 78: Hiển Uy
- Chương 79: Dưới Hồ Có Vấn Đề
- Chương 80: Định Hải Thần Châm
- Chương 81: Khảo Nghiệm Thứ Ba
- Chương 82: Cốt Hoả Nhân
- Chương 83: Nhiệm Vụ
- Chương 84: Đại Việt
- Chương 85: Bão Dông
- Chương 86: Dị Biến Phát Sinh
- Chương 87: Hỗn Loạn
- Chương 88: Ác Mộng
- Chương 89: Liên Thủ
- Chương 90: Nghiêm Túc
- Chương 91: Không Gian Sụp Đổ
- Chương 92: Tuyệt Cảnh
- Chương 93: Đinh Tiên Hoàng
- Chương 94: Bình Định Thập Nhị Chưởng
- Chương 95: Kết Thúc
- Chương 96: Các Cấp Thế Lực
- Chương 97: Trò Chơi Ba Người
- Chương 98: Gây Sự
- Chương 99: Ly Biệt
- Chương 100: Táo Bạo
- Chương 101: Thông Thiên Nhãn
- Chương 102: Sóng Gió Nổi Lên
- Chương 103: Sóng Gió Nổi Lên 2
- Chương 104: Tiêu Diệt
- Chương 105: Liên Tục Diệt Sát
- Chương 106: Cao Trào
- Chương 107: Tự Bạo
- Chương 108: Bá Vương Điện Sụp Đổ
- Chương 109: Phong Ấn
- Chương 110: Tính Năng Cảm Xúc
- Chương 111: An Nam
- Chương 112: Quỷ Khâu
- Chương 113: Hắc Khí Quỷ Dị
- Chương 114: Thiết Sa Đội
- Chương 115: Mỳ KungFu
- Chương 116: Phủ Sơn Quận
- Chương 117: Lang Nhân
- Chương 118: Tới Phủ Sơn Quận
- Chương 119: Thú Triều
- Chương 120: Thiểm Điện Hắc Báo
- Chương 121: Khó Khăn
- Chương 122: Thôn Phệ
- Chương 123: Không Từ Mà Biệt
- Chương 124: Ngư Ông Đắc Lợi
- Chương 125: Phế Tích
- Chương 126: Liên Tục Phiền Phức
- Chương 127: Cổ Điện
- Chương 128: Đột Phá
- Chương 129: Thông báo nhỏ
- Chương 130: Thông Thiên Vương
- Chương 131: Thôn Thiên, Trấn Thiên
- Chương 132: Đua Tốc Độ
- Chương 133: Lạc Tộc
- Chương 134: Lạc Hồng Vân
- Chương 135: Hắc Động
- Chương 136: Lưu Hà Chu
- Chương 137: Binh Đoàn Đất Nung
- Chương 138: Tế Đàn
- Chương 139: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 140: Lục Địa Đen