Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang - Chương 127: Tôi không muốn!
Chương trước- Chương 1: Bị Gây Sự Vô Cớ?
- Chương 2: Tai Hoạ Bất Ngờ Ập Đến
- Chương 3: Một Nơi Hoàn Toàn Xa Lạ
- Chương 4: Khu Vườn Cấm
- Chương 5: Anh Họ Cao Lãnh Khang
- Chương 6: Ngôi Trường Mới
- Chương 7: Lỡ Nhìn Thấy….
- Chương 8: Ai Mới Là Kẻ Biến Thái?
- Chương 9: Đến Tập Đoàn Shine
- Chương 10: Sự Dịu Dàng Của Anh Họ
- Chương 11: Lễ Tốt Nghiệp, Hôm Nay Thật Là Vui
- Chương 12: Lâm Văn Trạch Về Nước
- Chương 13: Hôn Ước Từ Lâu Giữa Cao Gia Và Tô Gia
- Chương 14: Ám Sát
- Chương 15: Nhật Nam, Lethal Và Crobas
- Chương 16: Lại Là Hôn Ước???
- Chương 17: Cảm Xúc Khó Tả
- Chương 18: Đến Bữa Tiệc Sinh Nhật Của Tô Tử Yên(1)
- Chương 19: Đến Bữa Tiệc Sinh Nhật Của Tô Tử Yên(2)
- Chương 20: Đến Bữa Tiệc Sinh Nhật Của Tô Tử Yên(3)
- Chương 21: Gặp Lại Người Quen
- Chương 22: Bữa Tiệc Kết Thúc : Cao Lãnh Khang Huỷ Hôn
- Chương 23: Ăn Thức Ăn Của Anh Họ Làm
- Chương 24: Giao Uyên Mất Tích
- Chương 25: Phát Hiện Bị Bắt Cóc
- Chương 26: Xin Lỗi Vì Không Đến Bảo Vệ Em Sớm Hơn
- Chương 27: Kế Hoạch Thoát Khỏi Hôn Ước Của Hứa Nhã Kì
- Chương 28: Lâm Hàn Làm Phiền
- Chương 29: Buổi Chiều Êm Đềm Bên Bờ Biển
- Chương 30: Đi Cùng Anh Họ Đến Quảng Châu
- Chương 31: Nhớ Lại Một Số Kí Ức
- Chương 32: Buổi Sáng Đầu Tiên Đi Làm
- Chương 33: Cuộc Họp Giới Thiệu
- Chương 34: Một Nữ Sếp Xứng Đáng!
- Chương 35: Buổi Trình Diễn Thời Trang
- Chương 36: Bóng Dáng Quen Thuộc
- Chương 37: Tiếng Súng Trong Bữa Tiệc
- Chương 38: Tranh Giành
- Chương 39: Quản Gia Riêng Của Anh Họ, Tú Ảnh
- Chương 40: Một Sự Hiểu Lầm Lớn!
- Chương 41: Truy Tìm Nữ Hacker Bí Ẩn
- Chương 42: Người Con Gái Giống Với Thanh Hà
- Chương 43: Là Thanh Hà Nhưng Tính Cách Lại Không Giống!
- Chương 44: Bị Chửi Oan???
- Chương 45: Cô Muốn Diễn Thì Để Tôi Diễn Cùng Cô!
- Chương 46
- Chương 47: Đến Nơi, Tại Thành Phố Canberra
- Chương 48: Khách Mời Đến Cuối Cùng Lại Là Anh
- Chương 49: Bất ngờ trong buổi tiệc
- Chương 50: Kiera, mối quan hệ phức tạp.
- Chương 51: Có bom
- Chương 52: Vết thương trên đảo hoang.
- Chương 53: Jordan!
- Chương 54: Đụng độ thổ dân
- Chương 55: Charles, là anh ta cứu mình?!?!
- Chương 56: Động chạm
- Chương 57: Trở về
- Chương 58: Leyla-một người con gái tài năng
- Chương 59: Emma tức giận
- Chương 60: Vấn đề về lời cảnh cáo của Cao Lãnh Khang
- Chương 61: Không cùng huyết thống
- Chương 62: Mắc bẫy của kẻ địch
- Chương 63: Trúng đạn
- Chương 64: Anh ấy đã thay đổi rồi…
- Chương 65: Quán bar Leighton
- Chương 66: Vụ cướp hàng đến từ ông trùm Mafia nước Nga
- Chương 67: Cô ấy biết bắn súng?
- Chương 68: Bí mật anh em nhà họ Dương
- Chương 69: Thế lực bí ẩn
- Chương 70: Trở về Trung Quốc
- Chương 71: Tung tích của Triệu Băng Băng
- Chương 72: Điều tra thân thế
- Chương 73: Một ngày ở công ty
- Chương 74: Lời tỏ tình bị từ chối
- Chương 75: Tại sao không thể là em?
- Chương 76: Không một cô gái nào có thể bên cạnh.
- Chương 77: Cuộc hẹn cùng chủ tịch tập đoàn Lâm thị
- Chương 78: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 79: Sự thông minh vốn có
- Chương 80: Tuyết rơi đầu mùa
- Chương 81: Tâm trạng sau lời bài hát
- Chương 82: Sự nguy hiểm trong gang tấc
- Chương 83: Nỗi lòng
- Chương 84: Không phải nụ hôn đầu
- Chương 85: Lần đầu mất sự khống chế
- Chương 86: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân
- Chương 87: Tuyền viên
- Chương 88: Bữa tiệc gia đình
- Chương 89: Quan hệ thân thiết
- Chương 90: Em chỉ có thể là của tôi
- Chương 91: Quán ăn Đình Hương
- Chương 92: Gian tình giữa cô và anh
- Chương 93: Bị côn trùng cắn
- Chương 94: Bạn gái Lâm Hàn
- Chương 95: Vô tình gặp lại
- Chương 96: Lời nhắc nghiêm túc
- Chương 97: Cảm lạnh
- Chương 98: Tôi thích cô ấy
- Chương 99
- Chương 100: Anh vậy mà lại thích cậu ấy
- Chương 101: Từ bỏ tình yêu không phải sự yếu đuối
- Chương 102: Sự lựa chọn khó thoát khỏi
- Chương 103: Bất ngờ
- Chương 104: Không có em bên cạnh, không ổn
- Chương 105: Cô gái tên Bonnie
- Chương 106: Em quyến rũ tôi
- Chương 107: Chuyến bay đến nước Ý
- Chương 108: Cao Lãnh Khang bất nhã
- Chương 109: Phu nhân của tôi
- Chương 110: Thức ăn có độc
- Chương 111: Cao Lãnh Khang tỉ mỉ
- Chương 112: Đấu súng
- Chương 113: Sở thích của Giao Uyên
- Chương 114: Venice
- Chương 115: Tâm trạng không tốt
- Chương 116: Tin nhắn khó quên
- Chương 117: Lễ kết hôn gấp gáp
- Chương 118: Cám dỗ của cô
- Chương 119: Đại Bạch ngoan ngoãn
- Chương 120: Leyla ra tay độc ác
- Chương 121: Mảnh hồi ức - chàng trai trong trí nhớ
- Chương 122: Sự thật của trí nhớ (H)
- Chương 123: Hôn lễ này có khiến cô thực sự thấy hạnh phúc?
- Chương 124: Tình Yêu và Quyền lực
- Chương 125: Giúp anh…
- Chương 126: Một bản sao tàn nhẫn
- Chương 127: Tôi không muốn!
- Chương 128: Huỷ bỏ hôn lễ
- Chương 129: Tranh chấp
- Chương 130: Con trai của Đại Hổ
- Chương 131: Phản kháng
- Chương 132: Bước ngoặt
- Chương 133: Nghe lén, biết được bí mật!
- Chương 134: Phát hiện
- Chương 135: Thuần hoá thú cưng
- Chương 136: Vụ nổ lớn khi vừa gặp lại
- Chương 137: Ẩn tình
- Chương 138: Cô gái quan trọng
- Chương 139: Sự trầm mặc của Cao Lãnh Khang
- Chương 140: Goldwin một kẻ tàn nhẫn
- Chương 141: Cái chết đau đớn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang
Chương 127: Tôi không muốn!
- Dear Queen?
(Thưa Nữ Hoàng?)
Giọng nói vọng lên khiến Louisa níu lại hồi ức, tay nắm chặt lấy sợi dây chuyền, ánh mắt băng lãnh nhàn nhạt nhìn vào chiếc gương hạ giọng cất tiếng
- Đến đây giúp tôi đeo thứ này.
Nghe thấy vậy, nữ người hầu nhanh chóng đi đến, ánh mắt cô ta dán lên chiếc dây chuyền kiểu cổ sáng lạn. Chìa tay định lấy cầm lấy thì tiếng nói của một nữ nhân vang lên khiến nữ người hầu ngừng lại động tác.
- Nữ Hoàng, tôi đã trở về.
Từ bên ngài cánh cửa, lại là một cô gái thân trang bó sát, cô gái đó bước vào chậm nhấn nút trước ngực, nhanh chóng bộ đồ đen bó sát đã thay đổi bằng một bộ đồ trắng âu thanh lịch.
- Selena?
Louisa nghe thanh âm quen thuộc, cô chậm rãi ngẩng đầu nhìn vào chiếc gương lớn mà cất tiếng. Nữ hầu bên cạnh hơi ngẩn người vì sự xuất hiện đột ngột và cái tư trang công nghệ tiên tiến kia.
Selena chạm hai gót chân vào nhau, đen cũng hoá trắng, cô cất từng bước đi đến phía trước dừng lại bên cạnh người phụ nữ tóc vàng đẹp như vì tinh tú tươi sáng đẹp đến rạng ngời.
Chỉ nhìn gương mặt xinh đẹp hờ hững kia, thấy cô vẫn cầm, lại nhìn vào đôi mắt không ý vị kia, Selena lại mỉm cười nói
- Vâng, cái này để tôi.
Cô nhẹ nhàng cầm lấy chiếc dây chuyền trên tay, biết Louisa hình như đang nhớ về lúc đó, lúc mà, chiếc dây chuyền rơi vào tay để có một Louisa như ngày hôm nay.
Louisa chỉ nhìn chăm chăm vào gương, cô không biểu hiện gì nhiều, ánh mắt không hẳn đặt lên nó để nhìn chính mình, tôn giọng cao quý lần nữa cất lên nhàn nhạt
- Tưởng cô sẽ về trễ.
- Tôi đã hứa rằng sẽ về đúng thời điểm mà, tôi không giống người thất hứa, đúng không?
Selena vừa nói lời kế tiếp, cô vừa làm thao tác tháo chiếc vương miệng nhỏ kẹp theo là chiếc vải trắng, cô đặt xuống bàn, nghiêng đầu từ từ đeo lên chiếc dây chuyền kim cương đen ánh lên một loại lực quyền sáng chói.
Chỉnh sửa hoàn chỉnh, cô cúi người giương mắt nhìn xác nhận
- Nữ Hoàng, người nhất thiết phải lựa chọn cách này hay sao?
- Selena, tôi vừa phát hiện ra một điều, một điều mà mẹ tôi vẫn luôn luôn muốn có được…
Không trả lời câu hỏi kia, Louisa nâng đôi con ngươi màu đỏ rực quyền lực, nhìn lại chính mình, tay cô nắm chặt lấy bó hoa trên tay giọng thỏ thẻ.
Selena hơi nhíu mi, cô không hiểu hàm ý bên trong lời nói kia
- Ý người là…
Louisa đứng dậy, khoé môi cô cong thành một đường cong hoàn mĩ.
- Đi thôi.
Selena thấy Louisa nói vậy cũng nhanh chóng giúp cô trải chiếc váy dài, để bước đi. Nữ hầu lúc nãy vẫn luôn đứng ở bên trong, cô gái này không hiểu họ nói gì nhưng thấy cô có ý lại nhìn hành động của cả hai, cô liền đi đến đỡ chiếc váy đằng sau.
- Khoan đã.
Đột nhiên Louisa dừng chân, cô như nhớ ra điều gì lại quay sang hỏi nữ hầu kia.
- Did you see a silver-haired girl here?
( Cô có thấy một cô gái tóc bạch kim đến đây không? )
- No, dera Queen.
( Không, thưa Nữ Hoàng )
Louisa nhìn nữ người hầu cúi đầu đáp, xong lại chuyển mắt nhìn Selena nhỏ giọng căn dặn.
……
Leyla đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi, cô mệt mỏi đi đến chiếc bạn được sắp xếp cho khách mời riêng, ở đó còn có những người khác, tất cả đều có mặt đầy đủ trong chiếc bàn lớn nhất.
Những vị khách ở đây tất cả đều có một thân phận đặc biệt, nhưng bọn họ đơn nhiên vẫn không bằng những con người đồng bộ hầu như đều một màu đen ngồi bàn đầu tiên trong những chiếc bàn được sắp xếp theo vị trí.
Thân phận và thế lực của bọn họ phải nói rằng rất lớn, nhưng ai nấy đều dùng chung một ánh mắt nhìn vào đám người phía trước, một kiểu như phải e nể.
Bọn họ chỉ nắm trong tay một thế lực riêng của một vùng, nhưng những con người kia, người lãnh đạo của bọn họ nắm quyền đến hơn 5 vùng, tất cả đều là những vùng có quyền lực mạnh nhất, bọn họ phải cẩn trọng, không thể đả động đến những người đó được.
Leyla ngồi xuống vừa uống mấy ngụm nước lọc, cô nhìn qua mấy người kia sắc mặt bình ổn, đột nhiên cảm thấy mình bị lạc loài giữa chốn người màu đen, riêng cô lại vẫn một bộ bác sĩ cùng chiếc áo blouse.
Cười như không cười, cô nhấc ly uống cạn nước, mắt cô lướt đi lại tinh ý nhận ra nét mặt thiếu sắc của Emma.
- Emma bị sao vậy?
- Tôi không sao, chỉ hơi nhức đầu một chút.
Emma nhìn Leyla không mặn không nhạt nói. Leyla móc trong áo khoác một chiếc túi trong suốt nhỏ, bên trong đựng một viên gì đó như thể thứ thuốc.
- Đây, uống cái này sẽ đỡ.
- Cảm ơn.
Emma nhận lấy viên thuốc từ tay Leyla, vừa nuốt xuống khỏi họng đã nghe giọng nói nhạt nhẽo của Dylan.
- Không phải đã nói đừng tập ngoài nắng quá lâu sao?
Cô chớp mắt nhìn anh, lại không nói gì, quay mặt hướng về Leyla lại hỏi.
- Jordan đâu?
- Lão đại ở tầng thượng.
Leyla ngay lập tức đã tiếp lời, câu hỏi kia của Emma dường như đã quá quen thuộc, không chie đối với cô những người ngồi trong chiếc bàn này cũng vậy.
Emma hơi mím môi, cô không đặt ra bất kì lời nói tiếp theo, đôi mắt lạnh nhạt nhìn chiếc ghế trống đặt chính giữa bàn, đối diện ngay cha xứ từ đứng phía trên bên cạnh người đàn ông chính của buổi lễ.
Mathieu liếc ngang qua, tự giễu trong lòng rằng mình chỉ là một kẻ kém cỏi…
Kiera ngồi trên ghế vắt chéo chân, cô khoanh tay nheo mắt nhìn người đàn ông đứng trên kia, ông ta chỉ hơn cô gần chục tuổi, dáng vẻ cương nghị lại uy quyền của một bậc hoàng đế của nước Pháp, ông ta sắp trở thành…một đấng tối cao khi tài sản của Louisa sẽ sát nhập vào tài sản chung…
- Louisa thật sự…sẽ không hối hận chứ?
Ngay sau khi lời nói của Kiera vừa thốt lên, tất cả đều bắt ánh mắt đặt lên người cô.
- Cô ấy là bạn của chúng ta, có thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ ủng hộ quyết định của cô ấy.
Leyla dùng tay chống mặt, cô lắc lắc ly nước chầm chậm nói. Dylan cũng không tiếc lời mà nói
- Đúng vậy, nếu chuyện này khiến Louisa mất tất cả, tôi sẽ không vì ông ấy mà phụ cô ta.
Gương mặt anh lạnh tanh không một tia cảm xúc, ánh mắt nửa vời nhìn chăm chăm vào người đàn ông đứng phía trên, trong bộ tư trang cổ tôn quý, nét mặt không già mà trẻ đầy cương nghị không thiếu sự lạnh lùng, ông ta chính là người ba mà suốt năm thanh xuân anh đều cất công nghe theo chỉ bảo của ông ta.
Sau lời nói của Dylan, tất cả đều ngăm mình trong trạng thái trầm mặc, gương mặt họ không hẹn mà cùng nhau biến đổi trở nên thâm trầm sắc bén.
- Jordan, đến rồi.
Kiera nhìn thẳng hướng vào bên trong hành lang, người đàn ông nghênh ngang nện từng bước vững trãi, anh ta đi đến đâu ánh mắt những người ở đây dồn theo đến đó.
Khí thế bức người này khiến mọi vật như bị đóng băng. Một tiếng bàn tán bọn họ cũng không muốn thốt ra như thể sợ rằng ánh mắt lạnh lẽo như tảng băng bắc cực kia sẽ liếc tới.
- Cậu có thể cất cái mặt lạnh đấy đi được không? 20 năm qua nhìn cậu một giây thật khiến tôi chán nản.
Một lần nữa Kiera lại bị đám người cùng bàn nhìn, thật đúng là trong suốt bao nhiêu năm qua chỉ có Kiera đôi khi lại thốt lên những câu từ chế giễu thẳng thắn người đàn ông kia đến như vậy. Đến Bạch Ngọc Tôn hay cả Cao Văn Lạc còn không dám nói….
Cao Lãnh Khang không nói gì, anh chỉ đi đền và ngồi xuống, sắc mặt trước sau như một không có vẻ gì biến đổi.
- Giao Uyên đâu?
Kiera lại lên tiếng hỏi, nhìn vào ánh mắt kia đôi khi có chút ớn nhưng cũng quen thuộc, chỉ là ít khi chạm thẳng.
- Phu nhân ở cùng Nữ Hoàng thưa ngài Evans.
Nhật Nam luôn đi đằng sau Cao Lãnh Khang lại chậm nói, dáng vẻ cung kính đáp. Kiera hơi sửng sốt với ngôn từ của Nhật Nam, cô đưa mắt nhìn Tú Ảnh rồi lại thu về dáng vẻ ban đầu.
- Look, the Queen of America has arrived!
( Nhìn kìa, Nữ Hoàng nước Mỹ đã đến! )
Tất cả lại di chuyển dồn ánh mắt hết lên người cô gái trong chiếc váy cưới xoè hoàng gia, một nữ hoàng quyền lực lại cực điển xinh đẹp đến mức khiến bọn họ phải tròn mắt nhìn.
Louisa đi từng bước chậm chạp đi đến cuối con đường, nơi mà người cha xứ cùng người đàn ông lạ mặt sắp trở thành chồng cô đang đứng.
Mắt cô chỉ nhìn hướng chính, tâm không chút căng thẳng mặc dù là hôn lễ của bản thân, cô cứ bình thản dảo bước, sự khí thế đến kinh phục vẫn toát lên một cách hoàn hảo từ bên trong con người cô toả đến khiến người ta cảm nhận được lại thêm một phần nể.
Chân đã dừng trước bệ đặt sách, đứng trước mặt cha xứ và bên cạnh là người đàn ông nọ.
Cha xứ mỉm cười, ánh mắt già nua hiền từ nhìn cả hai không chút để tâm đến địa vị mà phải e dè, ông cầm quyển sách, bắt đầu cất to giọng nói lời nguyện nhập lễ
Tất cả đều tập trung lắng nghe lời ông nói, đến khi bất chợt một khaonhr khắc không ngờ diễn ra khiến bọn họ ngửa người chấn động
- He lives and reigns with the Lord
united with the Holy Spirit forever and ever….
( Người hằng sống và hiển trị cùng Chúa
hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời…. )
- Wait!
( Khoan đã! )
Cha xứ lời chưa trọn vẹn đột nhiên lại bị tiếng nói của người phụ nữ cắt ngang khiến đôi mắt già nua mở to ngước nhìn
- Queen, you mean…?
( Nữ Hoàng, ý người là…? )
Louisa cong môi cười, cô gỡ chiếc vươn miệng theo chiếc vải mỏng che phía sau đầu mắt xuống mặt đất cùng bó hoa, chúng vừa chạm đất cô liền nhìn thẳng vào ông mà nói lời tuyên bố
- I…don’t want this wedding to continue!
( Tôi…không muốn hôn lễ này tiếp tục xảy ra! )
“Đúng vậy, thứ mà mẹ cô luôn ao ước có được chính là quyền của một nữ hoàng thực sự.”
- What the hell?
( Cái quái gì vậy? )
- Can a Queen make a game of marrying an Emperor?
( Một Nữ Hoàng có thể xem hôn lễ với hoàng đế là trò chơi sao? )
- Queen, does she think we’re a bunch of clowns?
( Nữ Hoàng, cô ta tưởng chúng ta là một lũ hề hay sao? )
Cả đám khách mời như bầy ong vỡ tổ, vô vàn lời nói bàn tán cất lên mặc cho sự có mặt của Cao Lãnh Khang vẫn ngồi im lặng trầm tĩnh.
Đột nhiên những lính gác từ đâu bước đến bao quanh cả khi vườn rộng lớn, tất cả đều khiến cho sự hỗn loạn đều thêm gia tăng.
(Thưa Nữ Hoàng?)
Giọng nói vọng lên khiến Louisa níu lại hồi ức, tay nắm chặt lấy sợi dây chuyền, ánh mắt băng lãnh nhàn nhạt nhìn vào chiếc gương hạ giọng cất tiếng
- Đến đây giúp tôi đeo thứ này.
Nghe thấy vậy, nữ người hầu nhanh chóng đi đến, ánh mắt cô ta dán lên chiếc dây chuyền kiểu cổ sáng lạn. Chìa tay định lấy cầm lấy thì tiếng nói của một nữ nhân vang lên khiến nữ người hầu ngừng lại động tác.
- Nữ Hoàng, tôi đã trở về.
Từ bên ngài cánh cửa, lại là một cô gái thân trang bó sát, cô gái đó bước vào chậm nhấn nút trước ngực, nhanh chóng bộ đồ đen bó sát đã thay đổi bằng một bộ đồ trắng âu thanh lịch.
- Selena?
Louisa nghe thanh âm quen thuộc, cô chậm rãi ngẩng đầu nhìn vào chiếc gương lớn mà cất tiếng. Nữ hầu bên cạnh hơi ngẩn người vì sự xuất hiện đột ngột và cái tư trang công nghệ tiên tiến kia.
Selena chạm hai gót chân vào nhau, đen cũng hoá trắng, cô cất từng bước đi đến phía trước dừng lại bên cạnh người phụ nữ tóc vàng đẹp như vì tinh tú tươi sáng đẹp đến rạng ngời.
Chỉ nhìn gương mặt xinh đẹp hờ hững kia, thấy cô vẫn cầm, lại nhìn vào đôi mắt không ý vị kia, Selena lại mỉm cười nói
- Vâng, cái này để tôi.
Cô nhẹ nhàng cầm lấy chiếc dây chuyền trên tay, biết Louisa hình như đang nhớ về lúc đó, lúc mà, chiếc dây chuyền rơi vào tay để có một Louisa như ngày hôm nay.
Louisa chỉ nhìn chăm chăm vào gương, cô không biểu hiện gì nhiều, ánh mắt không hẳn đặt lên nó để nhìn chính mình, tôn giọng cao quý lần nữa cất lên nhàn nhạt
- Tưởng cô sẽ về trễ.
- Tôi đã hứa rằng sẽ về đúng thời điểm mà, tôi không giống người thất hứa, đúng không?
Selena vừa nói lời kế tiếp, cô vừa làm thao tác tháo chiếc vương miệng nhỏ kẹp theo là chiếc vải trắng, cô đặt xuống bàn, nghiêng đầu từ từ đeo lên chiếc dây chuyền kim cương đen ánh lên một loại lực quyền sáng chói.
Chỉnh sửa hoàn chỉnh, cô cúi người giương mắt nhìn xác nhận
- Nữ Hoàng, người nhất thiết phải lựa chọn cách này hay sao?
- Selena, tôi vừa phát hiện ra một điều, một điều mà mẹ tôi vẫn luôn luôn muốn có được…
Không trả lời câu hỏi kia, Louisa nâng đôi con ngươi màu đỏ rực quyền lực, nhìn lại chính mình, tay cô nắm chặt lấy bó hoa trên tay giọng thỏ thẻ.
Selena hơi nhíu mi, cô không hiểu hàm ý bên trong lời nói kia
- Ý người là…
Louisa đứng dậy, khoé môi cô cong thành một đường cong hoàn mĩ.
- Đi thôi.
Selena thấy Louisa nói vậy cũng nhanh chóng giúp cô trải chiếc váy dài, để bước đi. Nữ hầu lúc nãy vẫn luôn đứng ở bên trong, cô gái này không hiểu họ nói gì nhưng thấy cô có ý lại nhìn hành động của cả hai, cô liền đi đến đỡ chiếc váy đằng sau.
- Khoan đã.
Đột nhiên Louisa dừng chân, cô như nhớ ra điều gì lại quay sang hỏi nữ hầu kia.
- Did you see a silver-haired girl here?
( Cô có thấy một cô gái tóc bạch kim đến đây không? )
- No, dera Queen.
( Không, thưa Nữ Hoàng )
Louisa nhìn nữ người hầu cúi đầu đáp, xong lại chuyển mắt nhìn Selena nhỏ giọng căn dặn.
……
Leyla đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi, cô mệt mỏi đi đến chiếc bạn được sắp xếp cho khách mời riêng, ở đó còn có những người khác, tất cả đều có mặt đầy đủ trong chiếc bàn lớn nhất.
Những vị khách ở đây tất cả đều có một thân phận đặc biệt, nhưng bọn họ đơn nhiên vẫn không bằng những con người đồng bộ hầu như đều một màu đen ngồi bàn đầu tiên trong những chiếc bàn được sắp xếp theo vị trí.
Thân phận và thế lực của bọn họ phải nói rằng rất lớn, nhưng ai nấy đều dùng chung một ánh mắt nhìn vào đám người phía trước, một kiểu như phải e nể.
Bọn họ chỉ nắm trong tay một thế lực riêng của một vùng, nhưng những con người kia, người lãnh đạo của bọn họ nắm quyền đến hơn 5 vùng, tất cả đều là những vùng có quyền lực mạnh nhất, bọn họ phải cẩn trọng, không thể đả động đến những người đó được.
Leyla ngồi xuống vừa uống mấy ngụm nước lọc, cô nhìn qua mấy người kia sắc mặt bình ổn, đột nhiên cảm thấy mình bị lạc loài giữa chốn người màu đen, riêng cô lại vẫn một bộ bác sĩ cùng chiếc áo blouse.
Cười như không cười, cô nhấc ly uống cạn nước, mắt cô lướt đi lại tinh ý nhận ra nét mặt thiếu sắc của Emma.
- Emma bị sao vậy?
- Tôi không sao, chỉ hơi nhức đầu một chút.
Emma nhìn Leyla không mặn không nhạt nói. Leyla móc trong áo khoác một chiếc túi trong suốt nhỏ, bên trong đựng một viên gì đó như thể thứ thuốc.
- Đây, uống cái này sẽ đỡ.
- Cảm ơn.
Emma nhận lấy viên thuốc từ tay Leyla, vừa nuốt xuống khỏi họng đã nghe giọng nói nhạt nhẽo của Dylan.
- Không phải đã nói đừng tập ngoài nắng quá lâu sao?
Cô chớp mắt nhìn anh, lại không nói gì, quay mặt hướng về Leyla lại hỏi.
- Jordan đâu?
- Lão đại ở tầng thượng.
Leyla ngay lập tức đã tiếp lời, câu hỏi kia của Emma dường như đã quá quen thuộc, không chie đối với cô những người ngồi trong chiếc bàn này cũng vậy.
Emma hơi mím môi, cô không đặt ra bất kì lời nói tiếp theo, đôi mắt lạnh nhạt nhìn chiếc ghế trống đặt chính giữa bàn, đối diện ngay cha xứ từ đứng phía trên bên cạnh người đàn ông chính của buổi lễ.
Mathieu liếc ngang qua, tự giễu trong lòng rằng mình chỉ là một kẻ kém cỏi…
Kiera ngồi trên ghế vắt chéo chân, cô khoanh tay nheo mắt nhìn người đàn ông đứng trên kia, ông ta chỉ hơn cô gần chục tuổi, dáng vẻ cương nghị lại uy quyền của một bậc hoàng đế của nước Pháp, ông ta sắp trở thành…một đấng tối cao khi tài sản của Louisa sẽ sát nhập vào tài sản chung…
- Louisa thật sự…sẽ không hối hận chứ?
Ngay sau khi lời nói của Kiera vừa thốt lên, tất cả đều bắt ánh mắt đặt lên người cô.
- Cô ấy là bạn của chúng ta, có thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ ủng hộ quyết định của cô ấy.
Leyla dùng tay chống mặt, cô lắc lắc ly nước chầm chậm nói. Dylan cũng không tiếc lời mà nói
- Đúng vậy, nếu chuyện này khiến Louisa mất tất cả, tôi sẽ không vì ông ấy mà phụ cô ta.
Gương mặt anh lạnh tanh không một tia cảm xúc, ánh mắt nửa vời nhìn chăm chăm vào người đàn ông đứng phía trên, trong bộ tư trang cổ tôn quý, nét mặt không già mà trẻ đầy cương nghị không thiếu sự lạnh lùng, ông ta chính là người ba mà suốt năm thanh xuân anh đều cất công nghe theo chỉ bảo của ông ta.
Sau lời nói của Dylan, tất cả đều ngăm mình trong trạng thái trầm mặc, gương mặt họ không hẹn mà cùng nhau biến đổi trở nên thâm trầm sắc bén.
- Jordan, đến rồi.
Kiera nhìn thẳng hướng vào bên trong hành lang, người đàn ông nghênh ngang nện từng bước vững trãi, anh ta đi đến đâu ánh mắt những người ở đây dồn theo đến đó.
Khí thế bức người này khiến mọi vật như bị đóng băng. Một tiếng bàn tán bọn họ cũng không muốn thốt ra như thể sợ rằng ánh mắt lạnh lẽo như tảng băng bắc cực kia sẽ liếc tới.
- Cậu có thể cất cái mặt lạnh đấy đi được không? 20 năm qua nhìn cậu một giây thật khiến tôi chán nản.
Một lần nữa Kiera lại bị đám người cùng bàn nhìn, thật đúng là trong suốt bao nhiêu năm qua chỉ có Kiera đôi khi lại thốt lên những câu từ chế giễu thẳng thắn người đàn ông kia đến như vậy. Đến Bạch Ngọc Tôn hay cả Cao Văn Lạc còn không dám nói….
Cao Lãnh Khang không nói gì, anh chỉ đi đền và ngồi xuống, sắc mặt trước sau như một không có vẻ gì biến đổi.
- Giao Uyên đâu?
Kiera lại lên tiếng hỏi, nhìn vào ánh mắt kia đôi khi có chút ớn nhưng cũng quen thuộc, chỉ là ít khi chạm thẳng.
- Phu nhân ở cùng Nữ Hoàng thưa ngài Evans.
Nhật Nam luôn đi đằng sau Cao Lãnh Khang lại chậm nói, dáng vẻ cung kính đáp. Kiera hơi sửng sốt với ngôn từ của Nhật Nam, cô đưa mắt nhìn Tú Ảnh rồi lại thu về dáng vẻ ban đầu.
- Look, the Queen of America has arrived!
( Nhìn kìa, Nữ Hoàng nước Mỹ đã đến! )
Tất cả lại di chuyển dồn ánh mắt hết lên người cô gái trong chiếc váy cưới xoè hoàng gia, một nữ hoàng quyền lực lại cực điển xinh đẹp đến mức khiến bọn họ phải tròn mắt nhìn.
Louisa đi từng bước chậm chạp đi đến cuối con đường, nơi mà người cha xứ cùng người đàn ông lạ mặt sắp trở thành chồng cô đang đứng.
Mắt cô chỉ nhìn hướng chính, tâm không chút căng thẳng mặc dù là hôn lễ của bản thân, cô cứ bình thản dảo bước, sự khí thế đến kinh phục vẫn toát lên một cách hoàn hảo từ bên trong con người cô toả đến khiến người ta cảm nhận được lại thêm một phần nể.
Chân đã dừng trước bệ đặt sách, đứng trước mặt cha xứ và bên cạnh là người đàn ông nọ.
Cha xứ mỉm cười, ánh mắt già nua hiền từ nhìn cả hai không chút để tâm đến địa vị mà phải e dè, ông cầm quyển sách, bắt đầu cất to giọng nói lời nguyện nhập lễ
Tất cả đều tập trung lắng nghe lời ông nói, đến khi bất chợt một khaonhr khắc không ngờ diễn ra khiến bọn họ ngửa người chấn động
- He lives and reigns with the Lord
united with the Holy Spirit forever and ever….
( Người hằng sống và hiển trị cùng Chúa
hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời…. )
- Wait!
( Khoan đã! )
Cha xứ lời chưa trọn vẹn đột nhiên lại bị tiếng nói của người phụ nữ cắt ngang khiến đôi mắt già nua mở to ngước nhìn
- Queen, you mean…?
( Nữ Hoàng, ý người là…? )
Louisa cong môi cười, cô gỡ chiếc vươn miệng theo chiếc vải mỏng che phía sau đầu mắt xuống mặt đất cùng bó hoa, chúng vừa chạm đất cô liền nhìn thẳng vào ông mà nói lời tuyên bố
- I…don’t want this wedding to continue!
( Tôi…không muốn hôn lễ này tiếp tục xảy ra! )
“Đúng vậy, thứ mà mẹ cô luôn ao ước có được chính là quyền của một nữ hoàng thực sự.”
- What the hell?
( Cái quái gì vậy? )
- Can a Queen make a game of marrying an Emperor?
( Một Nữ Hoàng có thể xem hôn lễ với hoàng đế là trò chơi sao? )
- Queen, does she think we’re a bunch of clowns?
( Nữ Hoàng, cô ta tưởng chúng ta là một lũ hề hay sao? )
Cả đám khách mời như bầy ong vỡ tổ, vô vàn lời nói bàn tán cất lên mặc cho sự có mặt của Cao Lãnh Khang vẫn ngồi im lặng trầm tĩnh.
Đột nhiên những lính gác từ đâu bước đến bao quanh cả khi vườn rộng lớn, tất cả đều khiến cho sự hỗn loạn đều thêm gia tăng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bị Gây Sự Vô Cớ?
- Chương 2: Tai Hoạ Bất Ngờ Ập Đến
- Chương 3: Một Nơi Hoàn Toàn Xa Lạ
- Chương 4: Khu Vườn Cấm
- Chương 5: Anh Họ Cao Lãnh Khang
- Chương 6: Ngôi Trường Mới
- Chương 7: Lỡ Nhìn Thấy….
- Chương 8: Ai Mới Là Kẻ Biến Thái?
- Chương 9: Đến Tập Đoàn Shine
- Chương 10: Sự Dịu Dàng Của Anh Họ
- Chương 11: Lễ Tốt Nghiệp, Hôm Nay Thật Là Vui
- Chương 12: Lâm Văn Trạch Về Nước
- Chương 13: Hôn Ước Từ Lâu Giữa Cao Gia Và Tô Gia
- Chương 14: Ám Sát
- Chương 15: Nhật Nam, Lethal Và Crobas
- Chương 16: Lại Là Hôn Ước???
- Chương 17: Cảm Xúc Khó Tả
- Chương 18: Đến Bữa Tiệc Sinh Nhật Của Tô Tử Yên(1)
- Chương 19: Đến Bữa Tiệc Sinh Nhật Của Tô Tử Yên(2)
- Chương 20: Đến Bữa Tiệc Sinh Nhật Của Tô Tử Yên(3)
- Chương 21: Gặp Lại Người Quen
- Chương 22: Bữa Tiệc Kết Thúc : Cao Lãnh Khang Huỷ Hôn
- Chương 23: Ăn Thức Ăn Của Anh Họ Làm
- Chương 24: Giao Uyên Mất Tích
- Chương 25: Phát Hiện Bị Bắt Cóc
- Chương 26: Xin Lỗi Vì Không Đến Bảo Vệ Em Sớm Hơn
- Chương 27: Kế Hoạch Thoát Khỏi Hôn Ước Của Hứa Nhã Kì
- Chương 28: Lâm Hàn Làm Phiền
- Chương 29: Buổi Chiều Êm Đềm Bên Bờ Biển
- Chương 30: Đi Cùng Anh Họ Đến Quảng Châu
- Chương 31: Nhớ Lại Một Số Kí Ức
- Chương 32: Buổi Sáng Đầu Tiên Đi Làm
- Chương 33: Cuộc Họp Giới Thiệu
- Chương 34: Một Nữ Sếp Xứng Đáng!
- Chương 35: Buổi Trình Diễn Thời Trang
- Chương 36: Bóng Dáng Quen Thuộc
- Chương 37: Tiếng Súng Trong Bữa Tiệc
- Chương 38: Tranh Giành
- Chương 39: Quản Gia Riêng Của Anh Họ, Tú Ảnh
- Chương 40: Một Sự Hiểu Lầm Lớn!
- Chương 41: Truy Tìm Nữ Hacker Bí Ẩn
- Chương 42: Người Con Gái Giống Với Thanh Hà
- Chương 43: Là Thanh Hà Nhưng Tính Cách Lại Không Giống!
- Chương 44: Bị Chửi Oan???
- Chương 45: Cô Muốn Diễn Thì Để Tôi Diễn Cùng Cô!
- Chương 46
- Chương 47: Đến Nơi, Tại Thành Phố Canberra
- Chương 48: Khách Mời Đến Cuối Cùng Lại Là Anh
- Chương 49: Bất ngờ trong buổi tiệc
- Chương 50: Kiera, mối quan hệ phức tạp.
- Chương 51: Có bom
- Chương 52: Vết thương trên đảo hoang.
- Chương 53: Jordan!
- Chương 54: Đụng độ thổ dân
- Chương 55: Charles, là anh ta cứu mình?!?!
- Chương 56: Động chạm
- Chương 57: Trở về
- Chương 58: Leyla-một người con gái tài năng
- Chương 59: Emma tức giận
- Chương 60: Vấn đề về lời cảnh cáo của Cao Lãnh Khang
- Chương 61: Không cùng huyết thống
- Chương 62: Mắc bẫy của kẻ địch
- Chương 63: Trúng đạn
- Chương 64: Anh ấy đã thay đổi rồi…
- Chương 65: Quán bar Leighton
- Chương 66: Vụ cướp hàng đến từ ông trùm Mafia nước Nga
- Chương 67: Cô ấy biết bắn súng?
- Chương 68: Bí mật anh em nhà họ Dương
- Chương 69: Thế lực bí ẩn
- Chương 70: Trở về Trung Quốc
- Chương 71: Tung tích của Triệu Băng Băng
- Chương 72: Điều tra thân thế
- Chương 73: Một ngày ở công ty
- Chương 74: Lời tỏ tình bị từ chối
- Chương 75: Tại sao không thể là em?
- Chương 76: Không một cô gái nào có thể bên cạnh.
- Chương 77: Cuộc hẹn cùng chủ tịch tập đoàn Lâm thị
- Chương 78: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 79: Sự thông minh vốn có
- Chương 80: Tuyết rơi đầu mùa
- Chương 81: Tâm trạng sau lời bài hát
- Chương 82: Sự nguy hiểm trong gang tấc
- Chương 83: Nỗi lòng
- Chương 84: Không phải nụ hôn đầu
- Chương 85: Lần đầu mất sự khống chế
- Chương 86: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân
- Chương 87: Tuyền viên
- Chương 88: Bữa tiệc gia đình
- Chương 89: Quan hệ thân thiết
- Chương 90: Em chỉ có thể là của tôi
- Chương 91: Quán ăn Đình Hương
- Chương 92: Gian tình giữa cô và anh
- Chương 93: Bị côn trùng cắn
- Chương 94: Bạn gái Lâm Hàn
- Chương 95: Vô tình gặp lại
- Chương 96: Lời nhắc nghiêm túc
- Chương 97: Cảm lạnh
- Chương 98: Tôi thích cô ấy
- Chương 99
- Chương 100: Anh vậy mà lại thích cậu ấy
- Chương 101: Từ bỏ tình yêu không phải sự yếu đuối
- Chương 102: Sự lựa chọn khó thoát khỏi
- Chương 103: Bất ngờ
- Chương 104: Không có em bên cạnh, không ổn
- Chương 105: Cô gái tên Bonnie
- Chương 106: Em quyến rũ tôi
- Chương 107: Chuyến bay đến nước Ý
- Chương 108: Cao Lãnh Khang bất nhã
- Chương 109: Phu nhân của tôi
- Chương 110: Thức ăn có độc
- Chương 111: Cao Lãnh Khang tỉ mỉ
- Chương 112: Đấu súng
- Chương 113: Sở thích của Giao Uyên
- Chương 114: Venice
- Chương 115: Tâm trạng không tốt
- Chương 116: Tin nhắn khó quên
- Chương 117: Lễ kết hôn gấp gáp
- Chương 118: Cám dỗ của cô
- Chương 119: Đại Bạch ngoan ngoãn
- Chương 120: Leyla ra tay độc ác
- Chương 121: Mảnh hồi ức - chàng trai trong trí nhớ
- Chương 122: Sự thật của trí nhớ (H)
- Chương 123: Hôn lễ này có khiến cô thực sự thấy hạnh phúc?
- Chương 124: Tình Yêu và Quyền lực
- Chương 125: Giúp anh…
- Chương 126: Một bản sao tàn nhẫn
- Chương 127: Tôi không muốn!
- Chương 128: Huỷ bỏ hôn lễ
- Chương 129: Tranh chấp
- Chương 130: Con trai của Đại Hổ
- Chương 131: Phản kháng
- Chương 132: Bước ngoặt
- Chương 133: Nghe lén, biết được bí mật!
- Chương 134: Phát hiện
- Chương 135: Thuần hoá thú cưng
- Chương 136: Vụ nổ lớn khi vừa gặp lại
- Chương 137: Ẩn tình
- Chương 138: Cô gái quan trọng
- Chương 139: Sự trầm mặc của Cao Lãnh Khang
- Chương 140: Goldwin một kẻ tàn nhẫn
- Chương 141: Cái chết đau đớn