Toàn Cầu Xâm Nhập - Chương 183
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Toàn Cầu Xâm Nhập
Chương 183
Tần Nghiễn An lo lắng một mình Quý Hủ tiếp cận Tịnh Hoa, nếu như bị hắc vụ cuốn lấy ngay cả cơ hội sử dụng năng lực hồi tưởng cũng không có, quá mạo hiểm.
Nếu Tịnh Hoa có thể bị mang rời khỏi Thanh Giang thị, nhất định có thể niêm phong, thị huyết nhân còn phải nghĩ biện pháp, Quý Hủ hoàn toàn không cần nghĩ, năng lực dị hóa của hắn chính là không gian niêm phong tốt nhất.
Quý Hủ lấy cây dù trên lưng, hắc triều chỉ cắn nuốt mục tiêu có huyết nhục, nhìn xem tiểu hắc đoàn đánh lên cây cối xung quanh, trừ bỏ ăn mòn càng thêm nghiêm trọng cũng không có dấu vết cắn nuốt, cho nên cây dù cũng có chút tác dụng phòng hộ.
Không có thời gian do dự, nhất định phải tranh thủ trước khi hai người kia trở lại phải tốc chiến tốc thắng.
Quý Hủ buông ba lô, đem Trư Trư đặt vào túi ngủ, căn dặn Trư Trư trốn yên chỗ này, xem trọng thực vật trong ba lô, không được chạy loạn.
Quý Hủ cầm dù, một mình đi tới.
Tần Nghiễn An hiểu rõ tầm quan trọng của Tịnh Hoa, cho dù nguy hiểm cũng nhất định phải làm.
Tần Nghiễn An cởi bỏ áo choàng, ném lên ba lô, Trư Trư bị áo choàng bao phủ, bốn phương tám hướng đều là mùi vị đáng sợ khiến cho nó biến thành pho tượng, đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích.
Thiếu niên nhặt một nhánh cây đứng bên cạnh bụi hoa nhẹ nhàng gảy cành khô, chế tạo tiếng vang mỏng manh, muốn biết đóa hoa màu đen kia có phản ứng gì với thanh âm hay không.
Đột nhiên cảm giác nguy cơ dâng lên, làm cho thiếu niên quay phắt người lại, bóng đen thật lớn đập xuống, chống lại đôi đồng tử màu vàng dựng thẳng, trình tự đáng sợ áp chế bao phủ, thiếu niên không chút suy nghĩ ném ra nhánh cây trong tay, mục tiêu chính là đóa hoa màu đen trung ương!
Tiếng xé gió cực nhanh lại xuất hiện, thanh âm hưu hưu không ngừng, vô số tiểu hắc đoàn bay vụt xung quanh.
Thiếu niên trực tiếp gục xuống lăn xuống dưới bụi hoa, bóng đen bị vô số tiểu hắc đoàn đánh trúng, nháy mắt bị hắc vụ nuốt hết!
Bóng đen không bị nuốt hết, ngược lại càng biến càng lớn, cánh dơi kéo dài cực nhanh, hình thể biến hóa thần tốc, một bóng đen khổng lồ xuất hiện bên trong hắc vụ, một tiếng gào thét kinh sợ tâm hồn từ trong hắc vụ truyền ra.
Đó là ác mộng của Quý Hủ!
Khi Quý Hủ nhìn thấy bóng đen quen thuộc kia, đồng tử run rẩy dữ dội, thân thể kinh sợ cứng ngắc, chỉ có tinh thần năng lượng liều lĩnh khởi động đồng hồ hồi tưởng!
Toàn bộ kinh sợ cùng sợ hãi nháy mắt biến mất, hai người lại quay về chỗ tránh né một lần nữa, Tần Nghiễn An đang đem áo choàng ném lên ba lô.
Nhịp tim dồn dập làm Quý Hủ cảm thấy ngạt thở, sau đó là nỗi sợ hãi theo sát tới, đầu của hắn đau nhức muốn nổ tung, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh ngưng kết thành sương.
Quý Hủ xoay người đè ngực, thân thể lung lay sắp đổ.
Vẻ mặt Tần Nghiễn An kinh ngạc, không rõ Quý Hủ tại sao đột nhiên suy yếu như vậy?
Hắn ôm Quý Hủ hỏi:
- Làm sao vậy?
Quý Hủ không ngừng lắc đầu:
- Không được, không thể tới gần..
Nhân loại cùng dị hóa vật bị hắc vụ cuốn lấy cắn nuốt, mà Tần Nghiễn An bị hắc vụ cuốn lấy sẽ cực nhanh đọa biến, hắn sẽ biến thành đọa biến thú chân chính!
Tần Nghiễn An kịp phản ứng:
- Em.. hồi tưởng sao?
Hơn nữa còn là kết quả không tốt, nếu không cũng không có chuyện gì nữa.
Quý Hủ gật đầu:
- Không thể đụng vào Tịnh Hoa, đụng tới liền công kích hỗn loạn.
Tần Nghiễn An ôm hắn vỗ yên:
- Không có việc gì, anh đã giao thủ với hắc triều, nó không giết được anh.
Quý Hủ hòa hoãn lại:
- Nó có thể không giết được anh, nhưng có thể ở trong thời gian ngắn làm cho anh hoàn toàn đọa biến.
Tần Nghiễn An trầm mặc.
Hoàn toàn đọa biến, đây là chuyện bọn họ không dám nghĩ.
Tần Nghiễn An nhìn thị huyết nhân, nó đang cầm nhánh cây gảy cành khô tạo ra tiếng vang.
- Lại đến một lần, anh sẽ không cho nó đụng tới Tịnh Hoa!
Quý Hủ sợ hãi, tra xét năng lượng trong thế giới thuần trắng, khi nãy chỉ dùng một phút hồi tưởng, hiện tại hắn vẫn còn bốn phút thời gian.
Quý Hủ đáp ứng.
Lần này Tần Nghiễn An sẽ không từ phía sau đi qua, cũng sẽ không bay lên không trung, hết thảy dùng tốc độ là việc chính.
Hắn nhiễu qua bên phải, bên kia có một cột thông cáo cũ nát, có thể che một phần, lại từ bên kia đánh bất ngờ, tuyệt đối sẽ không cho thị huyết nhân có cơ hội đem nhánh cây ném tới.
Hết thảy tiến hành thật thuận lợi, Tần Nghiễn An quanh quẩn một vòng lớn, kề sát đất bay tới sau cột thông cáo, cực nhanh nhào tới!
Thị huyết nhân phát giác nguy hiểm muốn ném ra nhánh cây, đã bị bóng đen nhào lên đụng bay ra ngoài, hung hăng rơi trong đống tuyết.
Móng vuốt Tần Nghiễn An chộp tới cổ thị huyết nhân, lại bị xúc quản màu đỏ bắn ra đánh trật, một người một quái triền đấu trong đống tuyết.
Quý Hủ lập tức lao hướng bụi hoa.
Ngũ quan thị huyết nhân vặn vẹo cùng một chỗ, phát ra tiếng rít gào phẫn nộ!
Móng vuốt màu đen hung hăng vung xuống, mang đi một khối huyết nhục, lộ ra huyết nhục màu đỏ mấp máy.
Thân thể nhân loại vỡ ra, máu tươi văng khắp nơi, một con quái vật máu lăn tăn bò ra thân thể.
Hình thể quái vật bành trướng, trên đầu mọc đầy xúc quản, điên cuồng vẫy động đâm hướng bán đọa biến thú.
Nếu là chân chính đọa biến thú, thị huyết nhân căn bản không dám đối chiến, gặp được chỉ có chờ chết, đáng tiếc còn chưa hoàn toàn đọa biến, ý thức nhân loại còn chiếm cứ chủ đạo, nó còn có cơ hội.
Con thị huyết nhân này mạnh hơn con thị huyết nhân ở trấn Bạch Loan!
Nếu Tịnh Hoa có thể bị mang rời khỏi Thanh Giang thị, nhất định có thể niêm phong, thị huyết nhân còn phải nghĩ biện pháp, Quý Hủ hoàn toàn không cần nghĩ, năng lực dị hóa của hắn chính là không gian niêm phong tốt nhất.
Quý Hủ lấy cây dù trên lưng, hắc triều chỉ cắn nuốt mục tiêu có huyết nhục, nhìn xem tiểu hắc đoàn đánh lên cây cối xung quanh, trừ bỏ ăn mòn càng thêm nghiêm trọng cũng không có dấu vết cắn nuốt, cho nên cây dù cũng có chút tác dụng phòng hộ.
Không có thời gian do dự, nhất định phải tranh thủ trước khi hai người kia trở lại phải tốc chiến tốc thắng.
Quý Hủ buông ba lô, đem Trư Trư đặt vào túi ngủ, căn dặn Trư Trư trốn yên chỗ này, xem trọng thực vật trong ba lô, không được chạy loạn.
Quý Hủ cầm dù, một mình đi tới.
Tần Nghiễn An hiểu rõ tầm quan trọng của Tịnh Hoa, cho dù nguy hiểm cũng nhất định phải làm.
Tần Nghiễn An cởi bỏ áo choàng, ném lên ba lô, Trư Trư bị áo choàng bao phủ, bốn phương tám hướng đều là mùi vị đáng sợ khiến cho nó biến thành pho tượng, đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích.
Thiếu niên nhặt một nhánh cây đứng bên cạnh bụi hoa nhẹ nhàng gảy cành khô, chế tạo tiếng vang mỏng manh, muốn biết đóa hoa màu đen kia có phản ứng gì với thanh âm hay không.
Đột nhiên cảm giác nguy cơ dâng lên, làm cho thiếu niên quay phắt người lại, bóng đen thật lớn đập xuống, chống lại đôi đồng tử màu vàng dựng thẳng, trình tự đáng sợ áp chế bao phủ, thiếu niên không chút suy nghĩ ném ra nhánh cây trong tay, mục tiêu chính là đóa hoa màu đen trung ương!
Tiếng xé gió cực nhanh lại xuất hiện, thanh âm hưu hưu không ngừng, vô số tiểu hắc đoàn bay vụt xung quanh.
Thiếu niên trực tiếp gục xuống lăn xuống dưới bụi hoa, bóng đen bị vô số tiểu hắc đoàn đánh trúng, nháy mắt bị hắc vụ nuốt hết!
Bóng đen không bị nuốt hết, ngược lại càng biến càng lớn, cánh dơi kéo dài cực nhanh, hình thể biến hóa thần tốc, một bóng đen khổng lồ xuất hiện bên trong hắc vụ, một tiếng gào thét kinh sợ tâm hồn từ trong hắc vụ truyền ra.
Đó là ác mộng của Quý Hủ!
Khi Quý Hủ nhìn thấy bóng đen quen thuộc kia, đồng tử run rẩy dữ dội, thân thể kinh sợ cứng ngắc, chỉ có tinh thần năng lượng liều lĩnh khởi động đồng hồ hồi tưởng!
Toàn bộ kinh sợ cùng sợ hãi nháy mắt biến mất, hai người lại quay về chỗ tránh né một lần nữa, Tần Nghiễn An đang đem áo choàng ném lên ba lô.
Nhịp tim dồn dập làm Quý Hủ cảm thấy ngạt thở, sau đó là nỗi sợ hãi theo sát tới, đầu của hắn đau nhức muốn nổ tung, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh ngưng kết thành sương.
Quý Hủ xoay người đè ngực, thân thể lung lay sắp đổ.
Vẻ mặt Tần Nghiễn An kinh ngạc, không rõ Quý Hủ tại sao đột nhiên suy yếu như vậy?
Hắn ôm Quý Hủ hỏi:
- Làm sao vậy?
Quý Hủ không ngừng lắc đầu:
- Không được, không thể tới gần..
Nhân loại cùng dị hóa vật bị hắc vụ cuốn lấy cắn nuốt, mà Tần Nghiễn An bị hắc vụ cuốn lấy sẽ cực nhanh đọa biến, hắn sẽ biến thành đọa biến thú chân chính!
Tần Nghiễn An kịp phản ứng:
- Em.. hồi tưởng sao?
Hơn nữa còn là kết quả không tốt, nếu không cũng không có chuyện gì nữa.
Quý Hủ gật đầu:
- Không thể đụng vào Tịnh Hoa, đụng tới liền công kích hỗn loạn.
Tần Nghiễn An ôm hắn vỗ yên:
- Không có việc gì, anh đã giao thủ với hắc triều, nó không giết được anh.
Quý Hủ hòa hoãn lại:
- Nó có thể không giết được anh, nhưng có thể ở trong thời gian ngắn làm cho anh hoàn toàn đọa biến.
Tần Nghiễn An trầm mặc.
Hoàn toàn đọa biến, đây là chuyện bọn họ không dám nghĩ.
Tần Nghiễn An nhìn thị huyết nhân, nó đang cầm nhánh cây gảy cành khô tạo ra tiếng vang.
- Lại đến một lần, anh sẽ không cho nó đụng tới Tịnh Hoa!
Quý Hủ sợ hãi, tra xét năng lượng trong thế giới thuần trắng, khi nãy chỉ dùng một phút hồi tưởng, hiện tại hắn vẫn còn bốn phút thời gian.
Quý Hủ đáp ứng.
Lần này Tần Nghiễn An sẽ không từ phía sau đi qua, cũng sẽ không bay lên không trung, hết thảy dùng tốc độ là việc chính.
Hắn nhiễu qua bên phải, bên kia có một cột thông cáo cũ nát, có thể che một phần, lại từ bên kia đánh bất ngờ, tuyệt đối sẽ không cho thị huyết nhân có cơ hội đem nhánh cây ném tới.
Hết thảy tiến hành thật thuận lợi, Tần Nghiễn An quanh quẩn một vòng lớn, kề sát đất bay tới sau cột thông cáo, cực nhanh nhào tới!
Thị huyết nhân phát giác nguy hiểm muốn ném ra nhánh cây, đã bị bóng đen nhào lên đụng bay ra ngoài, hung hăng rơi trong đống tuyết.
Móng vuốt Tần Nghiễn An chộp tới cổ thị huyết nhân, lại bị xúc quản màu đỏ bắn ra đánh trật, một người một quái triền đấu trong đống tuyết.
Quý Hủ lập tức lao hướng bụi hoa.
Ngũ quan thị huyết nhân vặn vẹo cùng một chỗ, phát ra tiếng rít gào phẫn nộ!
Móng vuốt màu đen hung hăng vung xuống, mang đi một khối huyết nhục, lộ ra huyết nhục màu đỏ mấp máy.
Thân thể nhân loại vỡ ra, máu tươi văng khắp nơi, một con quái vật máu lăn tăn bò ra thân thể.
Hình thể quái vật bành trướng, trên đầu mọc đầy xúc quản, điên cuồng vẫy động đâm hướng bán đọa biến thú.
Nếu là chân chính đọa biến thú, thị huyết nhân căn bản không dám đối chiến, gặp được chỉ có chờ chết, đáng tiếc còn chưa hoàn toàn đọa biến, ý thức nhân loại còn chiếm cứ chủ đạo, nó còn có cơ hội.
Con thị huyết nhân này mạnh hơn con thị huyết nhân ở trấn Bạch Loan!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335