Bác Sĩ Bảo Cưới - Chương 99: Pd. cái tát
Chương trước- Chương 1: Anh sẽ bắt được em!
- Chương 2
- Chương 3: Bố vợ, con rể đại chiến
- Chương 4: Mối thù đã được trả và thêm một nỗi hận
- Chương 5
- Chương 6: Anh là chồng em, bố của con em
- Chương 7: Em có coi anh như một người chồng?
- Chương 8: Em không chắc sao?
- Chương 9: Khi tâm lí đã sắn sàng
- Chương 10: Con người thật của anh
- Chương 11: Anh không thể chịu đựng "bố vợ" được nữa
- Chương 12: Ok, anh đã nói dối!
- Chương 13: Anh bị sao vậy?
- Chương 14: Anh sẽ ổn mà!
- Chương 15: Em trong mắt anh và anh trong mắt em!
- Chương 16: Không giống các cặp vợ chồng khác
- Chương 17: Đêm lạnh!(khóc thầm)
- Chương 18: 0em0 Khi vợ còn là học sinh
- Chương 19: Anh sẽ đi cùng em đến hết con đường!
- Chương 20: Tiết học của hai tình địch
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29: Em đã có “bụng” chưa?
- Chương 30: Em. Anh thật kì lạ, và em nghĩ không nên tin anh
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34: “Gạo rớt từ trên trời xuống”- Hàng tồn, hàng ế không ai mua
- Chương 35: Cứ cho là vậy đi
- Chương 36: Cái thai, cần phải làm gì đó, thật nhanh
- Chương 37: Em. Buổi khám thai định kì
- Chương 38: Ổn và không ổn
- Chương 39: Trông anh giống côn đồ lắm sao
- Chương 40: Sự giận dữ
- Chương 41: Thừa nhận
- Chương 42: “Anh ấy là chồng em”
- Chương 43: Kiss
- Chương 44: Kế hoạch bắt đầu
- Chương 45: Hạo Thiên
- Chương 46: Anh đã từng nhưng chưa thế
- Chương 47: Em. Kì lạ
- Chương 48: Anh tưởng mình thắng rồi chứ!
- Chương 49: Em. Khó hơn em nghĩ
- Chương 50: Em. Món quá tuyệt nhất
- Chương 51: Chương đặc biệt : Happy birthday
- Chương 52: Thế giới nhỏ - Một người lạ mặt
- Chương 53: Lại đẩy nhanh tiến độ nữa rồi
- Chương 54: Hoàn hảo
- Chương 55: Em. Hạo Thiên Lạ Quá
- Chương 56: Kế hoạch đã kết thúc
- Chương 57: Em. Nỗi đau mà em phải nhận
- Chương 58: Anh sẽ thấy mình thật tồi tệ
- Chương 59: Thằng khốn là anh
- Chương 60: Một buổi sáng của cô
- Chương 61: Câu chuyện của Kim Ngân
- Chương 62: Đặc biệt Chương 1: Đứa con H của tiểu thư họ Lâm
- Chương 63: Em. Người duy nhất
- Chương 64: Em. Chết lặng
- Chương 65: Em. Vị khách lạ
- Chương 66: Không vui
- Chương 67: Đừng đụng vào
- Chương 68: Trò chơi mới
- Chương 69: Chốt súng
- Chương 70: Siêu phẩm
- Chương 71: Anh là một ông hoàng
- Chương 72: Kế hoạch ngắn ngày
- Chương 73: Em. bị giam
- Chương 74: Seme. đêm lạnh
- Chương 75: Seme. đôi mắt
- Chương 76: Bố mẹ vợ về
- Chương 78: Seme. khách sạn tình yêu – miễn phí
- Chương 79: Seme. Khách Sạn Tình Yêu – Miễn Phí
- Chương 80: Uke. Kế Hoạch Của Triệu Tử Lâm
- Chương 81: Uke. buổi đấu giá
- Chương 82: Em. biến động
- Chương 83: Seme. buổi đấu giá – cô vợ nhỏ của triệu tử lâm
- Chương 84: Cái giá phải trả cho những chiêu trò
- Chương 85: Món đấu giá cuối cùng
- Chương 86: Seme. khốn nạn
- Chương 87: Chưa hề có đoạn kết
- Chương 88: Seme. món quà nhỏ
- Chương 89: Hod. sâu lại càng sâu
- Chương 90: Em. đồng minh
- Chương 91: Hoa nở giữa mùa xuân
- Chương 92: Seme. tao không nhịn nữa
- Chương 93: Em làm sao thế?
- Chương 94: Kế hoạch cua vợ! yêu yêu nhiều lắm
- Chương 95: Ngủ chung
- Chương 96: Giường đôi
- Chương 97: Mua sắm
- Chương 98: Cô gái 4 năm trước
- Chương 99: Pd. cái tát
- Chương 100: Pd. zzx
- Chương 101: Pd.con trai của triệu tử lâm
- Chương 102: Pd. chia tay
- Chương 103: Pd. kẻ trộm
- Chương 104: Pd. người lạ
- Chương 105: Chia tay là rất thật
- Chương 106: Pd
- Chương 107: Chương 107.pd
- Chương 108: Chương 108.pd
- Chương 109: End
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bác Sĩ Bảo Cưới
Chương 99: Pd. cái tát
Sau vài phút đắn đo trên xe trong quãng đường dài trở về Sa Pa. Tử Lâm liền tấp lại một bệnh viện, hắn băng bó lại vết thương, mua áo mới. Nhìn chung cũng vì không muốn Minh Ngọc ( cô vợ nhỏ của hắn) nhìn thấy cái bộ dạng này của hắn.
Khi hắn trở về Sa Pa với nụ cười lạnh trên môi. Giả bộ thế thôi. Bởi trong quãng thời gian trở về hắn luôn nhớ về 4 năm trước, về cô gái 4 năm ấy.
Trong thâm tâm vốn không vui nay lại bắt gặp cái cảnh tượng ngàn tiễn xuyên tâm.
Lâm Minh Ngọc đang được Vu Chính ôm đứng trên cầu thang. Họ hôn nhau, một cách say đắm. Và đối với kẻ như Triệu Tử Lâm. Thì đây là điều không thể tha thứ. Lại cộng thêm tâm trạng buồn bực không dứt trong lòng.
“ Phản bội là cái anh không cho phép nhất, em biết không!” Hắn nghĩ trong đầu như vậy khi hùng hổ tiến đến chỗ Minh Ngọc và Vu Chính.
Tử Lâm kéo Minh Ngọc ra khỏi vòng tay Vu Chính. Cô cáu kỉnh hất tay hắn ra.
Điều đáng bất ngờ nhất ở đây là. Tử Lâm không hề cố hôn Minh Ngọc. Lúc ấy Hạo Thiên, Hồng Duyên và Đản cũng kịp thời chạy đến. Kịp thời nhìn thấy cơn giận dữ của Triệu Tử Lâm.
Và Nhìn thấy cái tát của hắn, hắn tặng cho người yêu dấu ( Minh Ngọc) một cái bát tai không thương tiếc.
Hắn tát cô bằng đôi bả vai đau đớn. Để hắn tự nhủ rằng, hắn làm cô đau thì hắn còn đau gấp bội.
Minh Ngọc đưa tay xoa vết thương, đau đớn nhìn hắn.
“ Vì thuốc cũng được, bây giờ không phải con người thật của em cũng được, nhưng phải bội là điều không thể tha thứ!” Tử Lâm nghĩ như vậy khi cưỡng hôn Minh Ngọc. Cô cố đẩy hắn ra nhưng lại không thể. Bất chớp, khi hai đôi môi vẫn chạm vào nhau, nhưng ánh mắt cả hai người đều hướng về Vu Chính.
Một có là ánh mắt căm thù, lửa hận ngùn ngụt.
Một là ánh mắt hoảng sợ, kinh hãi.
Triệu Tử Lâm đang mất kiểm soát.
Hôm nay Tử Lâm chơi súng nhiều quá. Hắn chía khẩu súng còn vết máu chưa khô vào đầu Vu Chính, toan một viên là lấy mạnh kẻ “gian phu”.
Minh Ngọc cố lấy tay gằng lấy khẩu súng, nhưng đôi mắt lạnh của Tử Lâm lại nói với hắn rằng. “ GIẾT”
Pằng.
Thêm một viên đạn lạc bay trong ngày hôm nay. Nhưng viên đạn ấy không hoàn toàn nghe lời Tử Lâm, nó bay lệch hướng và ngắm thẳng vào bụng trái Vu Chính, máu bắn ra, nhuộm đỏ thảm, Vu Chính mất đà, ngã xuống khỏi cầu thang. Nằm bất tỉnh trên sàn.
Hạo Thiên vội chạy đến, nâng người Vu Chính lên, hô hoán gọi người đến giúp. Minh Ngọc cũng vội đẩy Tử Lâm ra, chạy lại chỗ Vu Chính.
Khi bị đẩy ra, hắn không hề tỏe vẻ khó chịu, hắn chỉ cười mỉm, tiến đến chỗ Vu Chính trước sự lung lạc của Minh Ngọc, Hạo Thiên, Hồng Duyên.
Còn Đản thì chạy lại chỗ hắn, có vẻ như rè trừng, tên Đản này đã nhiều lần chứng kiến cơn giận dữ bất thường của Tử Lâm. Phần lớn là chuyện gia đình, nhiều nhất là về mẹ hắn. Sau là cô gái 4 năm trước, người chưa từng lộ mặt.
Giờ thì hắn giận dữ vì Lâm Minh Ngọc.
Tử Lâm vẫn cười mỉm, hắn ném khẩu súng xuống đất, cạnh Minh Ngọc :
-Hận lắm sao? Nếu hận như thế thì dùng nó giết anh đi!
Minh Ngọc nhìn khẩu súng rồi lại nhìn Vu Chính.
Tử Lâm lạnh lùng bước ra cửa, không một lần ngoảnh lại. Trong lòng hắn đang rất khó chịu.
Pằng!
Thêm một phát súng nữa, lần này là Tử Lâm nhận trọn, hắn nhìn vết thương rỉ máu ở ngực nhưng lại không quay đầu nhìn về phía kẻ bắn mình sau lưng. Bởi hắn biết đó là ai. Lâm Minh Ngọc.
-Đó là khẩu ZZx đấy!!! – Đản hét lên khi thấy Minh Ngọc bắn Tử Lâm.
Tử Lâm ngã xuống, Đản kịp thời đỡ hắn.
Không biết có phải vì lần đầu cầm súng, lần đầu bóp cò, lần đầu có suy nghĩ giết ai đó không mà Minh Ngọc bỗng thất thần đi một lúc. Như một liều thuốc giải. Nhưng kí ức của quá khứ cứ đua nhau chạy vào đầu cô. Cô bắt đầu nhớ lại, nhưng những cái thay đổi sau khi uống thuốc, cô cảm thấy có lỗi và xấu hổ vô cũng.
Minh Ngọc thất thần hét lên khi thấy Tử Lâm ngã xuống :
-Anh Lâm!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thêm một truyện mới mà không phải mới. "YÊU MA" đã(hoặc gần) chính thức có trên santruyen, bạn nào quan tâm đến PD hay tò mò về ảnh thì qua đọc nhé!!!
Khi hắn trở về Sa Pa với nụ cười lạnh trên môi. Giả bộ thế thôi. Bởi trong quãng thời gian trở về hắn luôn nhớ về 4 năm trước, về cô gái 4 năm ấy.
Trong thâm tâm vốn không vui nay lại bắt gặp cái cảnh tượng ngàn tiễn xuyên tâm.
Lâm Minh Ngọc đang được Vu Chính ôm đứng trên cầu thang. Họ hôn nhau, một cách say đắm. Và đối với kẻ như Triệu Tử Lâm. Thì đây là điều không thể tha thứ. Lại cộng thêm tâm trạng buồn bực không dứt trong lòng.
“ Phản bội là cái anh không cho phép nhất, em biết không!” Hắn nghĩ trong đầu như vậy khi hùng hổ tiến đến chỗ Minh Ngọc và Vu Chính.
Tử Lâm kéo Minh Ngọc ra khỏi vòng tay Vu Chính. Cô cáu kỉnh hất tay hắn ra.
Điều đáng bất ngờ nhất ở đây là. Tử Lâm không hề cố hôn Minh Ngọc. Lúc ấy Hạo Thiên, Hồng Duyên và Đản cũng kịp thời chạy đến. Kịp thời nhìn thấy cơn giận dữ của Triệu Tử Lâm.
Và Nhìn thấy cái tát của hắn, hắn tặng cho người yêu dấu ( Minh Ngọc) một cái bát tai không thương tiếc.
Hắn tát cô bằng đôi bả vai đau đớn. Để hắn tự nhủ rằng, hắn làm cô đau thì hắn còn đau gấp bội.
Minh Ngọc đưa tay xoa vết thương, đau đớn nhìn hắn.
“ Vì thuốc cũng được, bây giờ không phải con người thật của em cũng được, nhưng phải bội là điều không thể tha thứ!” Tử Lâm nghĩ như vậy khi cưỡng hôn Minh Ngọc. Cô cố đẩy hắn ra nhưng lại không thể. Bất chớp, khi hai đôi môi vẫn chạm vào nhau, nhưng ánh mắt cả hai người đều hướng về Vu Chính.
Một có là ánh mắt căm thù, lửa hận ngùn ngụt.
Một là ánh mắt hoảng sợ, kinh hãi.
Triệu Tử Lâm đang mất kiểm soát.
Hôm nay Tử Lâm chơi súng nhiều quá. Hắn chía khẩu súng còn vết máu chưa khô vào đầu Vu Chính, toan một viên là lấy mạnh kẻ “gian phu”.
Minh Ngọc cố lấy tay gằng lấy khẩu súng, nhưng đôi mắt lạnh của Tử Lâm lại nói với hắn rằng. “ GIẾT”
Pằng.
Thêm một viên đạn lạc bay trong ngày hôm nay. Nhưng viên đạn ấy không hoàn toàn nghe lời Tử Lâm, nó bay lệch hướng và ngắm thẳng vào bụng trái Vu Chính, máu bắn ra, nhuộm đỏ thảm, Vu Chính mất đà, ngã xuống khỏi cầu thang. Nằm bất tỉnh trên sàn.
Hạo Thiên vội chạy đến, nâng người Vu Chính lên, hô hoán gọi người đến giúp. Minh Ngọc cũng vội đẩy Tử Lâm ra, chạy lại chỗ Vu Chính.
Khi bị đẩy ra, hắn không hề tỏe vẻ khó chịu, hắn chỉ cười mỉm, tiến đến chỗ Vu Chính trước sự lung lạc của Minh Ngọc, Hạo Thiên, Hồng Duyên.
Còn Đản thì chạy lại chỗ hắn, có vẻ như rè trừng, tên Đản này đã nhiều lần chứng kiến cơn giận dữ bất thường của Tử Lâm. Phần lớn là chuyện gia đình, nhiều nhất là về mẹ hắn. Sau là cô gái 4 năm trước, người chưa từng lộ mặt.
Giờ thì hắn giận dữ vì Lâm Minh Ngọc.
Tử Lâm vẫn cười mỉm, hắn ném khẩu súng xuống đất, cạnh Minh Ngọc :
-Hận lắm sao? Nếu hận như thế thì dùng nó giết anh đi!
Minh Ngọc nhìn khẩu súng rồi lại nhìn Vu Chính.
Tử Lâm lạnh lùng bước ra cửa, không một lần ngoảnh lại. Trong lòng hắn đang rất khó chịu.
Pằng!
Thêm một phát súng nữa, lần này là Tử Lâm nhận trọn, hắn nhìn vết thương rỉ máu ở ngực nhưng lại không quay đầu nhìn về phía kẻ bắn mình sau lưng. Bởi hắn biết đó là ai. Lâm Minh Ngọc.
-Đó là khẩu ZZx đấy!!! – Đản hét lên khi thấy Minh Ngọc bắn Tử Lâm.
Tử Lâm ngã xuống, Đản kịp thời đỡ hắn.
Không biết có phải vì lần đầu cầm súng, lần đầu bóp cò, lần đầu có suy nghĩ giết ai đó không mà Minh Ngọc bỗng thất thần đi một lúc. Như một liều thuốc giải. Nhưng kí ức của quá khứ cứ đua nhau chạy vào đầu cô. Cô bắt đầu nhớ lại, nhưng những cái thay đổi sau khi uống thuốc, cô cảm thấy có lỗi và xấu hổ vô cũng.
Minh Ngọc thất thần hét lên khi thấy Tử Lâm ngã xuống :
-Anh Lâm!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thêm một truyện mới mà không phải mới. "YÊU MA" đã(hoặc gần) chính thức có trên santruyen, bạn nào quan tâm đến PD hay tò mò về ảnh thì qua đọc nhé!!!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Anh sẽ bắt được em!
- Chương 2
- Chương 3: Bố vợ, con rể đại chiến
- Chương 4: Mối thù đã được trả và thêm một nỗi hận
- Chương 5
- Chương 6: Anh là chồng em, bố của con em
- Chương 7: Em có coi anh như một người chồng?
- Chương 8: Em không chắc sao?
- Chương 9: Khi tâm lí đã sắn sàng
- Chương 10: Con người thật của anh
- Chương 11: Anh không thể chịu đựng "bố vợ" được nữa
- Chương 12: Ok, anh đã nói dối!
- Chương 13: Anh bị sao vậy?
- Chương 14: Anh sẽ ổn mà!
- Chương 15: Em trong mắt anh và anh trong mắt em!
- Chương 16: Không giống các cặp vợ chồng khác
- Chương 17: Đêm lạnh!(khóc thầm)
- Chương 18: 0em0 Khi vợ còn là học sinh
- Chương 19: Anh sẽ đi cùng em đến hết con đường!
- Chương 20: Tiết học của hai tình địch
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29: Em đã có “bụng” chưa?
- Chương 30: Em. Anh thật kì lạ, và em nghĩ không nên tin anh
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34: “Gạo rớt từ trên trời xuống”- Hàng tồn, hàng ế không ai mua
- Chương 35: Cứ cho là vậy đi
- Chương 36: Cái thai, cần phải làm gì đó, thật nhanh
- Chương 37: Em. Buổi khám thai định kì
- Chương 38: Ổn và không ổn
- Chương 39: Trông anh giống côn đồ lắm sao
- Chương 40: Sự giận dữ
- Chương 41: Thừa nhận
- Chương 42: “Anh ấy là chồng em”
- Chương 43: Kiss
- Chương 44: Kế hoạch bắt đầu
- Chương 45: Hạo Thiên
- Chương 46: Anh đã từng nhưng chưa thế
- Chương 47: Em. Kì lạ
- Chương 48: Anh tưởng mình thắng rồi chứ!
- Chương 49: Em. Khó hơn em nghĩ
- Chương 50: Em. Món quá tuyệt nhất
- Chương 51: Chương đặc biệt : Happy birthday
- Chương 52: Thế giới nhỏ - Một người lạ mặt
- Chương 53: Lại đẩy nhanh tiến độ nữa rồi
- Chương 54: Hoàn hảo
- Chương 55: Em. Hạo Thiên Lạ Quá
- Chương 56: Kế hoạch đã kết thúc
- Chương 57: Em. Nỗi đau mà em phải nhận
- Chương 58: Anh sẽ thấy mình thật tồi tệ
- Chương 59: Thằng khốn là anh
- Chương 60: Một buổi sáng của cô
- Chương 61: Câu chuyện của Kim Ngân
- Chương 62: Đặc biệt Chương 1: Đứa con H của tiểu thư họ Lâm
- Chương 63: Em. Người duy nhất
- Chương 64: Em. Chết lặng
- Chương 65: Em. Vị khách lạ
- Chương 66: Không vui
- Chương 67: Đừng đụng vào
- Chương 68: Trò chơi mới
- Chương 69: Chốt súng
- Chương 70: Siêu phẩm
- Chương 71: Anh là một ông hoàng
- Chương 72: Kế hoạch ngắn ngày
- Chương 73: Em. bị giam
- Chương 74: Seme. đêm lạnh
- Chương 75: Seme. đôi mắt
- Chương 76: Bố mẹ vợ về
- Chương 78: Seme. khách sạn tình yêu – miễn phí
- Chương 79: Seme. Khách Sạn Tình Yêu – Miễn Phí
- Chương 80: Uke. Kế Hoạch Của Triệu Tử Lâm
- Chương 81: Uke. buổi đấu giá
- Chương 82: Em. biến động
- Chương 83: Seme. buổi đấu giá – cô vợ nhỏ của triệu tử lâm
- Chương 84: Cái giá phải trả cho những chiêu trò
- Chương 85: Món đấu giá cuối cùng
- Chương 86: Seme. khốn nạn
- Chương 87: Chưa hề có đoạn kết
- Chương 88: Seme. món quà nhỏ
- Chương 89: Hod. sâu lại càng sâu
- Chương 90: Em. đồng minh
- Chương 91: Hoa nở giữa mùa xuân
- Chương 92: Seme. tao không nhịn nữa
- Chương 93: Em làm sao thế?
- Chương 94: Kế hoạch cua vợ! yêu yêu nhiều lắm
- Chương 95: Ngủ chung
- Chương 96: Giường đôi
- Chương 97: Mua sắm
- Chương 98: Cô gái 4 năm trước
- Chương 99: Pd. cái tát
- Chương 100: Pd. zzx
- Chương 101: Pd.con trai của triệu tử lâm
- Chương 102: Pd. chia tay
- Chương 103: Pd. kẻ trộm
- Chương 104: Pd. người lạ
- Chương 105: Chia tay là rất thật
- Chương 106: Pd
- Chương 107: Chương 107.pd
- Chương 108: Chương 108.pd
- Chương 109: End