Con Thuyền Tình Bạn, Nói Lật Là Lật - Chương 51
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Con Thuyền Tình Bạn, Nói Lật Là Lật
Chương 51
Lúc thỏ tinh tỉnh lại, nó thấy mình đang nằm trong lồng ngực mỹ nhân.
Nó cho là mình lặn lội đường xa mệt mỏi quá nên trở về liền hôn mê bất tỉnh. Cẩn thận kiểm tra người mình trên dưới một lượt, cũng không thấy chỗ nào có vấn đề.
Trong phòng rất yên tĩnh, mỹ nhân thật dịu dàng.
Chỉ là sao cái ôm của mỹ nhân lại càng lạnh hơn ngày trước.
Tới lúc đầu óc hơi tỉnh táo một chút, nó mới giật mình bò dậy, hoảng hốt hỏi mỹ nhân: "Ngươi đã dùng thiên trần thảo chưa? Có đỡ chút nào không?"
Mỹ nhân nhìn nó, khẽ cười: "Mọi chuyện đều ổn, bây giờ không có việc gì nữa rồi."
Thỏ tinh thở ra một hơi, đánh giá mỹ nhân từ trên xuống dưới vài lần.
Tuy sắc mặt mỹ nhân vẫn còn hơi nhợt nhạt, nhưng hơi thở của cái chết trên người mỹ nhân đã rút đi rất nhiều.
Thỏ tinh sáp lại, vùi mặt vào cổ mỹ nhân, nhẹ giọng than thở: "Tốt quá rồi, tốt quá rồi. Ngươi không có việc gì, thật tốt quá."
Mỹ nhân giơ tay ôm nó, đáy mắt toàn là nhớ nhung: "Ừ, ta không sao nữa rồi."
Nó cho là mình lặn lội đường xa mệt mỏi quá nên trở về liền hôn mê bất tỉnh. Cẩn thận kiểm tra người mình trên dưới một lượt, cũng không thấy chỗ nào có vấn đề.
Trong phòng rất yên tĩnh, mỹ nhân thật dịu dàng.
Chỉ là sao cái ôm của mỹ nhân lại càng lạnh hơn ngày trước.
Tới lúc đầu óc hơi tỉnh táo một chút, nó mới giật mình bò dậy, hoảng hốt hỏi mỹ nhân: "Ngươi đã dùng thiên trần thảo chưa? Có đỡ chút nào không?"
Mỹ nhân nhìn nó, khẽ cười: "Mọi chuyện đều ổn, bây giờ không có việc gì nữa rồi."
Thỏ tinh thở ra một hơi, đánh giá mỹ nhân từ trên xuống dưới vài lần.
Tuy sắc mặt mỹ nhân vẫn còn hơi nhợt nhạt, nhưng hơi thở của cái chết trên người mỹ nhân đã rút đi rất nhiều.
Thỏ tinh sáp lại, vùi mặt vào cổ mỹ nhân, nhẹ giọng than thở: "Tốt quá rồi, tốt quá rồi. Ngươi không có việc gì, thật tốt quá."
Mỹ nhân giơ tay ôm nó, đáy mắt toàn là nhớ nhung: "Ừ, ta không sao nữa rồi."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69