Cút, Lão Tử Không Cần Ngươi Nữa - Chương 33: Mỹ nữ tranh đấu
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Mời
- Chương 3: Ăn cơm
- Chương 4: Có quan hệ danh tự
- Chương 5: Chiếm trước thời cơ
- Chương 6: Thay lòng đổi dạ
- Chương 7: Chúc mừng chia tay
- Chương 8: Nón xanh
- Chương 9: Giờ khắc đối mặt
- Chương 10: Thế lực ngang nhau
- Chương 11: Phi Dương với Vân Tường
- Chương 12: Giảng đề
- Chương 13: Thư viện
- Chương 14: Bộ trưởng vui chơi giải trí
- Chương 15: Hội học sinh
- Chương 16: Gia nhập hội học sinh
- Chương 17: Tan họp
- Chương 18: Lần đầu mở hội nghị bộ môn
- Chương 19: Chuẩn bị họp
- Chương 20: Hội nghị bộ môn
- Chương 21: Trưởng thành
- Chương 22: Cứu giúp
- Chương 23: Ông trời hợp tác
- Chương 24: Nụ hôn bất ngờ
- Chương 25: Anh thật giống mẹ
- Chương 26: Vấn đề quan trọng!
- Chương 27: Suy nghĩ sâu xa
- Chương 28: Vứt bỏ thì vứt bỏ
- Chương 29: Đi ra ngoài gặp quỷ
- Chương 30: Hôn
- Chương 31: Vu oan giá họa
- Chương 32: Nối xương
- Chương 33: Mỹ nữ tranh đấu
- Chương 34: Một khối tiền
- Chương 35: Thiên Hải Dạ Chi Tâm
- Chương 36: Tặng quà
- Chương 37: Trước kia
- Chương 38: Con ruồi, con muỗi
- Chương 39: Mạc Ninh Viễn
- Chương 40: Có chết hay không mới chính là vấn đề
- Chương 41: Tình địch xâm phạm
- Chương 42: Kết giao đã bao lâu
- Chương 43: Bữa này tôi mời
- Chương 44: Chúng ta thử yêu nhau đi
- Chương 45: Ánh mắt mới là vấn đề
- Chương 46: Khiêu khích cùng phản khiêu khích
- Chương 47: Lén xông vào
- Chương 48: Thà chết chứ không chịu khuất phục
- Chương 49: Về chuyện tình cảm
- Chương 50: Ngài đến hôm khác a
- Chương 51: Có thật hay không?
- Chương 52: Cả đời
- Chương 53: Ai mới là người ngoài
- Chương 54: Làm sao bây giờ?
- Chương 55: Nghìn cân treo sợi tóc
- Chương 56: Hỗn Loạn
- Chương 57: Đến cục cảnh sát
- Chương 58: Giang tiên sinh là dân lương thiện
- Chương 59: Ra tù
- Chương 60: Có người tới thăm
- Chương 61: Mạc Ninh Viễn
- Chương 62: Mạc Ninh Viễn khiêu khích
- Chương 63: Từ chức
- Chương 64: Nghi ngờ
- Chương 65: Tin tưởng
- Chương 66: Diệp mỹ nhân
- Chương 67: Huyết Ảnh Kiếm
- Chương 68: Đối chội gay gắt
- Chương 69: Diệp Tử Ngưng sắc bén
- Chương 70: Mạc Ninh Viễn trở về
- Chương 71: Chuyện ăn cơm
- Chương 72: Tặng quà gì?
- Chương 73: Vạch mặt
- Chương 74: Thiệt thòi lớn
- Chương 75: Lạc Hoài An
- Chương 76: Mộc Cẩn Hiền uất ức
- Chương 77: Tình địch gặp nhau
- Chương 78: Mộc Cẩn Hiền bị bệnh
- Chương 79: Giang Minh Dịch mời cơm
- Chương 80: Thẳng tay
- Chương 81: Giãy giụa
- Chương 82: Mỉa mai
- Chương 83: Mộc Cẩn Hiền rời đi
- Chương 84: Ngoài ý gặp mặt
- Chương 85: Cho một cơ hội
- Chương 86: Tiêu Sở và Lạc Hoài An
- Chương 87: Nhân viên mới
- Chương 88: Bát quái
- Chương 89: Thế giới tối tăm
- Chương 90: Chuyện không ngờ tới
- Chương 91: Cho tiền thì tốt
- Chương 92: Quán bar về đêm
- Chương 93: Tin dữ
- Chương 94: Chết thì thôi
- Chương 95: Cuộc sống bị giam cầm
- Chương 96: Xích mích
- Chương 97: Xung Đột Không Ngừng
- Chương 98: Chân tướng
- Chương 99: Biết được sự thật
- Chương 100: Ăn cơm
- Chương 101: Xem phim ma
- Chương 102: Người ngoài
- Chương 103: Ngả bài
- Chương 104: Bồi Thường
- Chương 105: Gặp lại người xưa
- Chương 106: Dồn ép
- Chương 107: Gặp phải ở công viên
- Chương 108: Sự thật không ngờ tới!
- Chương 109: Trước khi phẫu thuật
- Chương 110: Báo ứng
- Chương 112: Phẫu thuật
- Chương 113: Mất trí nhớ
- Chương 114: Cảnh còn người mất
- Chương 115: Gặp chiêu phản chiêu
- Chương 116: Cầu hôn
- Chương 117: Đi ăn
- Chương 118: Từng bước áp bức
- Chương 119: Thoa thuốc
- Chương 120: Canh chừng
- Chương 121: Bác sĩ
- Chương 122: Nằm mơ
- Chương 123: Ôm cổ anh
- Chương 124: Lòng dạ Tư Mã Chiêu (*)
- Chương 125: Đêm trước bão bùng
- Chương 126: Ngả bài
- Chương 127: Đã từng
- Chương 128: Bất ngờ gặp nhau
- Chương 129: Hòa hoãn
- Chương 130: Mỗi người đều có suy nghĩ riêng
- Chương 131: Thuyết phục
- Chương 132: An An trở lại
- Chương 133: Tương phùng
- Chương 134: Hội tụ
- Chương 135: Soạn nhạc
- Chương 136: Diệp Phi
- Chương 137: Mâu Thuẫn
- Chương 138: Đào Tạo
- Chương 139: Không ai nhường ai
- Chương 140: Con lớn rồi
- Chương 141: Hòa hoãn
- Chương 142: Nhà giàu mới nổi
- Chương 143: Liên quan tới tình cảm
- Chương 144: Tin tức kết hôn
- Chương 145: Dạy dỗ
- Chương 146: Liên quan tới bài báo
- Chương 147: Nghi ngờ
- Chương 148: Ngoài dự đoán của mọi người
- Chương 149: Ra biển
- Chương 150: Ảnh cưới
- Chương 151: Mất tích
- Chương 152: Thắp hương
- Chương 153: Giao dịch
- Chương 154: Khoai lang nướng
- Chương 155: Bước ngoặt
- Chương 156: Manh mối
- Chương 157: Tìm thấy
- Chương 158: Nhà trẻ
- Chương 159: Tâm tư của Lương Trầm
- Chương 160: Động lòng
- Chương 161: Bánh bao
- Chương 162: Nhẫn cưới
- Chương 163: Đám cưới
- Chương 164: Bước ngoặt
- Chương 165: Mối tình đầu
- Chương 166: Lại có bánh bao (Kết thúc)
- Chương 167: Hoàn chính văn
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cút, Lão Tử Không Cần Ngươi Nữa
Chương 33: Mỹ nữ tranh đấu
Trác Hạo Hi nằm ở trên lưng Mộc Cẩn Hiền, không nhịn được có chút đỏ mặt, có câu nói là: Nam nữ thụ thụ bất thân, cậu và Mộc Cẩn Hiền hai người đều là nam, hai người đàn ông giúp đỡ lẫn nhau vốn là không có gì.
Nhưng mà, nhưng mà thời đại này hủ nữ bá đạo hoành hành, cho dù là nam với nam cũng không cách nào may mắn thoát khỏi, vì vậy, Mộc Cẩn Hiền cõng cậu, sắc thái liền có điểm đẹp đẽ như vậy.
"Học trưởng, hay là anh thả tôi xuống đi, anh biết thời đại này cho dù là đàn ông cũng cần phải tránh hiềm nghi, lỡ như đến lúc tôi muốn ra ngoài tìm bạn trai, lại hiểu lầm quan hệ của tôi và anh sẽ không tốt" Trác Hạo Hi đề nghị.
Một người đàn ông như cậu lại như con gái bị cõng trên lưng, rất dễ bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ, trước kia cậu theo đuổi Mộc Cẩn Hiền bị người khác xoi mói đã quen, nhưng mà bây giờ lại không quen. Sống lại một lần, da mặt bỗng trở nên mỏng. Trác Hạo Hi bưng lấy gương mặt, có chút ngượng ngùng nghĩ.
Mộc Cẩn Hiền cười khẽ, thầm nghĩ trong lòng: Trác Hạo Hi lá gan đủ lớn, nằm ở trên lưng của hắn nói với hắn muốn tìm bạn trai, cũng không sợ bây giờ hắn thả cậu té xuống đất.
Mộc Cẩn Hiền sắc mặt âm u mà nói: "Hạo Hi, hôm qua lúc tôi cõng cậu đến túc xá, tại sao cậu không lo lắng muốn tránh hiềm nghi?"
Trác Hạo Hi thả lỏng nằm ở trên lưng Mộc Cẩn Hiền, âm thầm nghĩ, Mộc Cẩn Hiền người này nhìn, cao cao gầy teo, thế mà trên lưng vẫn có chút thịt nha, Trác Hạo Hi không tim không phổi nói: "Tôi hôm qua không phải không nghĩ tới sao? Đột nhiên hôm nay tôi mới nghĩ tới nha."
Mộc Cẩn Hiền lạnh lùng cười, Trác Hạo Hi rùng mình, Mộc Cẩn Hiền một mặt âm trầm cõng Trác Hạo Hi đến phòng học.
Trác Hạo Hi nhìn cửa phòng học, đột nhiên cảm thấy phía sau cánh cửa này chính là đầm rồng hang hổ, Trác Hạo Hi vỗ vỗ bả vai Mộc Cẩn Hiền, có chút cầu xin tha thứ mà nói: "Học trưởng, anh buông tôi ra, để tôi tự đi xuống đi."
"Tự cậu đi?" Mộc Cẩn Hiền từ bên môi chậm rãi nhả ra ba chữ, sau đó cười lạnh, "Cậu bị thương, để cậu một mình đi vào, tôi làm sao an tâm."
Trác Hạo Hi còn muốn nói lại, Mộc Cẩn Hiền đã đẩy cửa ra, tiết khóa này là tiết giảng bài, hơn một trăm học sinh đến một nửa, đến học sinh mặc kệ nam hay nữ ánh mắt đều lấp lánh có thần nhìn Mộc Cẩn Hiền cùng Trác Hạo Hi, đột nhiên Trác Hạo Hi có loại xúc động muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Mộc Cẩn Hiền thả Trác Hạo Hi xuống liền mở cửa đi, để lại Trác Hạo Hi đối mặt với ánh mắt đám người như đang nhìn động vật quý hiếm, Trác Hạo Hi một chân nhảy tìm chỗ ngồi ngồi xuống.
Trác Hạo Hi ngồi xuống, chỉ thấy một nữ sinh vỗ bàn đứng dậy, Trác Hạo Hi theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy một cô gái ăn mặc xinh đẹp đẹp đẽ, có chút đầy căm phẫn đứng lên.
Dư Tương Cầm nổi giận đùng đùng nói: "Trác đồng học, cậu thế mà câu dẫn Mộc hội trưởng, cậu cũng không nhìn lại thân phận của mình một chút, một đứa con trai như cậu muốn biến hội trưởng thành đồng tính luyến ái như cậu sao?"
Trác Hạo Hi có chút vô tội nháy nháy mắt, ở kiếp trước là cậu câu dẫn Mộc Cẩn Hiền không tệ, nhưng cho dù cậu câu dẫn Mộc Cẩn Hiền đến thế nào hắn đều thờ ơ! Ở kiếp này hình như là Mộc Cẩn Hiền đang câu dẫn cậu nha! Nha đầu chết tiệt kia sao có thể khiến cậu oan ức như vậy.
Dư Tương Cầm ngoại hình xinh đẹp, gia cảnh cũng không tệ, là đại tiểu thư được cưng chiều từ bé, cũng có đoạn thời gian theo đuổi Mộc Cẩn Hiền, Mộc Cẩn Hiền đều là thờ ơ với nàng, vừa rồi nhìn thấy Mộc Cẩn Hiền cõng Trác Hạo Hi trên lưng đi vào, lập tức liền bạo phát.
Trác Hạo Hi xoay đầu, phát hiện cả một phòng đều là chờ xem chuyện Bát Quái.
Lời của Dư Tương Cầm vừa nói ra, khiến lệ ảnh thản nhiên đứng lên, "Vị bạn học này, cô cho rằng cô là ai! Cô có tư cách gì chỉ trích Trác bộ trưởng, chính cô không có bản lĩnh câu dẫn Mộc Cẩn Hiền, là do cô vô dụng, lại trút giận lên người khác làm cái gì?"
Trác Hạo Hi xoay đầu qua, chỉ thấy Trịnh Hiểu Hiểu vẻ mặt mây trôi nước chảy đứng lên, phun ra từ ngữ thô lỗ, nhưng mà thô tục đang từ trong miệng mỹ nữ nói không nên lời, cũng có một phen thú vị.
Hai mỹ nữ đứng cùng nhau, vẻ ngoài không phân cao thấp, một đám con trai vì vậy càng ra nhìn.
Dư Tương Cầm "Trịnh Hiểu Hiểu, cô ân cần như thế làm cái gì? Cô thấy rõ ràng, tên Trác Hạo Hi này chính là gay, cô có nhiệt tâm cũng vô dụng."
Trịnh Hiểu Hiểu hừ lạnh, "Không cần đến cô nhiều chuyện, tôi và Trác bộ trưởng chẳng qua là bạn bè, ngược lại là cô, người cô thích mới chính là gay, cô thủ đoạn nhiều như vậy cũng chỉ uổng phí tâm tư."
Trác Hạo Hi xoay đầu, này vừa đến vừa đi, cậu với Mộc Cẩn Hiền tại sao đều thành gay nha.
Trác Hạo Hi xoay chuyển đầu, hình như không có chuyện của cậu, cậu nghĩ nên ngăn Trịnh Hiểu Hiểu cùng Cư Tương Cầm dừng lại, nhưng bỗng nghĩ tới lời chị gái khuyên: Lúc hai đứa con gái đang cãi nhau, tuyệt đối không nên xen vào, nếu không sẽ trở thành bia đỡ đạn. Thế là Trác Hạo Hi sáng suốt giữ vững trầm mặc.
Chuông vào học không nhanh không chậm vang lên, Trác Hạo Hi phát hiện mình chưa bao giờ chờ đợi khóa tiếng chuông vang lên như thế, hai đại mỹ nữ vẫn chưa thỏa mãn chấm dứt chiến tranh.
Nhưng mà, nhưng mà thời đại này hủ nữ bá đạo hoành hành, cho dù là nam với nam cũng không cách nào may mắn thoát khỏi, vì vậy, Mộc Cẩn Hiền cõng cậu, sắc thái liền có điểm đẹp đẽ như vậy.
"Học trưởng, hay là anh thả tôi xuống đi, anh biết thời đại này cho dù là đàn ông cũng cần phải tránh hiềm nghi, lỡ như đến lúc tôi muốn ra ngoài tìm bạn trai, lại hiểu lầm quan hệ của tôi và anh sẽ không tốt" Trác Hạo Hi đề nghị.
Một người đàn ông như cậu lại như con gái bị cõng trên lưng, rất dễ bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ, trước kia cậu theo đuổi Mộc Cẩn Hiền bị người khác xoi mói đã quen, nhưng mà bây giờ lại không quen. Sống lại một lần, da mặt bỗng trở nên mỏng. Trác Hạo Hi bưng lấy gương mặt, có chút ngượng ngùng nghĩ.
Mộc Cẩn Hiền cười khẽ, thầm nghĩ trong lòng: Trác Hạo Hi lá gan đủ lớn, nằm ở trên lưng của hắn nói với hắn muốn tìm bạn trai, cũng không sợ bây giờ hắn thả cậu té xuống đất.
Mộc Cẩn Hiền sắc mặt âm u mà nói: "Hạo Hi, hôm qua lúc tôi cõng cậu đến túc xá, tại sao cậu không lo lắng muốn tránh hiềm nghi?"
Trác Hạo Hi thả lỏng nằm ở trên lưng Mộc Cẩn Hiền, âm thầm nghĩ, Mộc Cẩn Hiền người này nhìn, cao cao gầy teo, thế mà trên lưng vẫn có chút thịt nha, Trác Hạo Hi không tim không phổi nói: "Tôi hôm qua không phải không nghĩ tới sao? Đột nhiên hôm nay tôi mới nghĩ tới nha."
Mộc Cẩn Hiền lạnh lùng cười, Trác Hạo Hi rùng mình, Mộc Cẩn Hiền một mặt âm trầm cõng Trác Hạo Hi đến phòng học.
Trác Hạo Hi nhìn cửa phòng học, đột nhiên cảm thấy phía sau cánh cửa này chính là đầm rồng hang hổ, Trác Hạo Hi vỗ vỗ bả vai Mộc Cẩn Hiền, có chút cầu xin tha thứ mà nói: "Học trưởng, anh buông tôi ra, để tôi tự đi xuống đi."
"Tự cậu đi?" Mộc Cẩn Hiền từ bên môi chậm rãi nhả ra ba chữ, sau đó cười lạnh, "Cậu bị thương, để cậu một mình đi vào, tôi làm sao an tâm."
Trác Hạo Hi còn muốn nói lại, Mộc Cẩn Hiền đã đẩy cửa ra, tiết khóa này là tiết giảng bài, hơn một trăm học sinh đến một nửa, đến học sinh mặc kệ nam hay nữ ánh mắt đều lấp lánh có thần nhìn Mộc Cẩn Hiền cùng Trác Hạo Hi, đột nhiên Trác Hạo Hi có loại xúc động muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Mộc Cẩn Hiền thả Trác Hạo Hi xuống liền mở cửa đi, để lại Trác Hạo Hi đối mặt với ánh mắt đám người như đang nhìn động vật quý hiếm, Trác Hạo Hi một chân nhảy tìm chỗ ngồi ngồi xuống.
Trác Hạo Hi ngồi xuống, chỉ thấy một nữ sinh vỗ bàn đứng dậy, Trác Hạo Hi theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy một cô gái ăn mặc xinh đẹp đẹp đẽ, có chút đầy căm phẫn đứng lên.
Dư Tương Cầm nổi giận đùng đùng nói: "Trác đồng học, cậu thế mà câu dẫn Mộc hội trưởng, cậu cũng không nhìn lại thân phận của mình một chút, một đứa con trai như cậu muốn biến hội trưởng thành đồng tính luyến ái như cậu sao?"
Trác Hạo Hi có chút vô tội nháy nháy mắt, ở kiếp trước là cậu câu dẫn Mộc Cẩn Hiền không tệ, nhưng cho dù cậu câu dẫn Mộc Cẩn Hiền đến thế nào hắn đều thờ ơ! Ở kiếp này hình như là Mộc Cẩn Hiền đang câu dẫn cậu nha! Nha đầu chết tiệt kia sao có thể khiến cậu oan ức như vậy.
Dư Tương Cầm ngoại hình xinh đẹp, gia cảnh cũng không tệ, là đại tiểu thư được cưng chiều từ bé, cũng có đoạn thời gian theo đuổi Mộc Cẩn Hiền, Mộc Cẩn Hiền đều là thờ ơ với nàng, vừa rồi nhìn thấy Mộc Cẩn Hiền cõng Trác Hạo Hi trên lưng đi vào, lập tức liền bạo phát.
Trác Hạo Hi xoay đầu, phát hiện cả một phòng đều là chờ xem chuyện Bát Quái.
Lời của Dư Tương Cầm vừa nói ra, khiến lệ ảnh thản nhiên đứng lên, "Vị bạn học này, cô cho rằng cô là ai! Cô có tư cách gì chỉ trích Trác bộ trưởng, chính cô không có bản lĩnh câu dẫn Mộc Cẩn Hiền, là do cô vô dụng, lại trút giận lên người khác làm cái gì?"
Trác Hạo Hi xoay đầu qua, chỉ thấy Trịnh Hiểu Hiểu vẻ mặt mây trôi nước chảy đứng lên, phun ra từ ngữ thô lỗ, nhưng mà thô tục đang từ trong miệng mỹ nữ nói không nên lời, cũng có một phen thú vị.
Hai mỹ nữ đứng cùng nhau, vẻ ngoài không phân cao thấp, một đám con trai vì vậy càng ra nhìn.
Dư Tương Cầm "Trịnh Hiểu Hiểu, cô ân cần như thế làm cái gì? Cô thấy rõ ràng, tên Trác Hạo Hi này chính là gay, cô có nhiệt tâm cũng vô dụng."
Trịnh Hiểu Hiểu hừ lạnh, "Không cần đến cô nhiều chuyện, tôi và Trác bộ trưởng chẳng qua là bạn bè, ngược lại là cô, người cô thích mới chính là gay, cô thủ đoạn nhiều như vậy cũng chỉ uổng phí tâm tư."
Trác Hạo Hi xoay đầu, này vừa đến vừa đi, cậu với Mộc Cẩn Hiền tại sao đều thành gay nha.
Trác Hạo Hi xoay chuyển đầu, hình như không có chuyện của cậu, cậu nghĩ nên ngăn Trịnh Hiểu Hiểu cùng Cư Tương Cầm dừng lại, nhưng bỗng nghĩ tới lời chị gái khuyên: Lúc hai đứa con gái đang cãi nhau, tuyệt đối không nên xen vào, nếu không sẽ trở thành bia đỡ đạn. Thế là Trác Hạo Hi sáng suốt giữ vững trầm mặc.
Chuông vào học không nhanh không chậm vang lên, Trác Hạo Hi phát hiện mình chưa bao giờ chờ đợi khóa tiếng chuông vang lên như thế, hai đại mỹ nữ vẫn chưa thỏa mãn chấm dứt chiến tranh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Mời
- Chương 3: Ăn cơm
- Chương 4: Có quan hệ danh tự
- Chương 5: Chiếm trước thời cơ
- Chương 6: Thay lòng đổi dạ
- Chương 7: Chúc mừng chia tay
- Chương 8: Nón xanh
- Chương 9: Giờ khắc đối mặt
- Chương 10: Thế lực ngang nhau
- Chương 11: Phi Dương với Vân Tường
- Chương 12: Giảng đề
- Chương 13: Thư viện
- Chương 14: Bộ trưởng vui chơi giải trí
- Chương 15: Hội học sinh
- Chương 16: Gia nhập hội học sinh
- Chương 17: Tan họp
- Chương 18: Lần đầu mở hội nghị bộ môn
- Chương 19: Chuẩn bị họp
- Chương 20: Hội nghị bộ môn
- Chương 21: Trưởng thành
- Chương 22: Cứu giúp
- Chương 23: Ông trời hợp tác
- Chương 24: Nụ hôn bất ngờ
- Chương 25: Anh thật giống mẹ
- Chương 26: Vấn đề quan trọng!
- Chương 27: Suy nghĩ sâu xa
- Chương 28: Vứt bỏ thì vứt bỏ
- Chương 29: Đi ra ngoài gặp quỷ
- Chương 30: Hôn
- Chương 31: Vu oan giá họa
- Chương 32: Nối xương
- Chương 33: Mỹ nữ tranh đấu
- Chương 34: Một khối tiền
- Chương 35: Thiên Hải Dạ Chi Tâm
- Chương 36: Tặng quà
- Chương 37: Trước kia
- Chương 38: Con ruồi, con muỗi
- Chương 39: Mạc Ninh Viễn
- Chương 40: Có chết hay không mới chính là vấn đề
- Chương 41: Tình địch xâm phạm
- Chương 42: Kết giao đã bao lâu
- Chương 43: Bữa này tôi mời
- Chương 44: Chúng ta thử yêu nhau đi
- Chương 45: Ánh mắt mới là vấn đề
- Chương 46: Khiêu khích cùng phản khiêu khích
- Chương 47: Lén xông vào
- Chương 48: Thà chết chứ không chịu khuất phục
- Chương 49: Về chuyện tình cảm
- Chương 50: Ngài đến hôm khác a
- Chương 51: Có thật hay không?
- Chương 52: Cả đời
- Chương 53: Ai mới là người ngoài
- Chương 54: Làm sao bây giờ?
- Chương 55: Nghìn cân treo sợi tóc
- Chương 56: Hỗn Loạn
- Chương 57: Đến cục cảnh sát
- Chương 58: Giang tiên sinh là dân lương thiện
- Chương 59: Ra tù
- Chương 60: Có người tới thăm
- Chương 61: Mạc Ninh Viễn
- Chương 62: Mạc Ninh Viễn khiêu khích
- Chương 63: Từ chức
- Chương 64: Nghi ngờ
- Chương 65: Tin tưởng
- Chương 66: Diệp mỹ nhân
- Chương 67: Huyết Ảnh Kiếm
- Chương 68: Đối chội gay gắt
- Chương 69: Diệp Tử Ngưng sắc bén
- Chương 70: Mạc Ninh Viễn trở về
- Chương 71: Chuyện ăn cơm
- Chương 72: Tặng quà gì?
- Chương 73: Vạch mặt
- Chương 74: Thiệt thòi lớn
- Chương 75: Lạc Hoài An
- Chương 76: Mộc Cẩn Hiền uất ức
- Chương 77: Tình địch gặp nhau
- Chương 78: Mộc Cẩn Hiền bị bệnh
- Chương 79: Giang Minh Dịch mời cơm
- Chương 80: Thẳng tay
- Chương 81: Giãy giụa
- Chương 82: Mỉa mai
- Chương 83: Mộc Cẩn Hiền rời đi
- Chương 84: Ngoài ý gặp mặt
- Chương 85: Cho một cơ hội
- Chương 86: Tiêu Sở và Lạc Hoài An
- Chương 87: Nhân viên mới
- Chương 88: Bát quái
- Chương 89: Thế giới tối tăm
- Chương 90: Chuyện không ngờ tới
- Chương 91: Cho tiền thì tốt
- Chương 92: Quán bar về đêm
- Chương 93: Tin dữ
- Chương 94: Chết thì thôi
- Chương 95: Cuộc sống bị giam cầm
- Chương 96: Xích mích
- Chương 97: Xung Đột Không Ngừng
- Chương 98: Chân tướng
- Chương 99: Biết được sự thật
- Chương 100: Ăn cơm
- Chương 101: Xem phim ma
- Chương 102: Người ngoài
- Chương 103: Ngả bài
- Chương 104: Bồi Thường
- Chương 105: Gặp lại người xưa
- Chương 106: Dồn ép
- Chương 107: Gặp phải ở công viên
- Chương 108: Sự thật không ngờ tới!
- Chương 109: Trước khi phẫu thuật
- Chương 110: Báo ứng
- Chương 112: Phẫu thuật
- Chương 113: Mất trí nhớ
- Chương 114: Cảnh còn người mất
- Chương 115: Gặp chiêu phản chiêu
- Chương 116: Cầu hôn
- Chương 117: Đi ăn
- Chương 118: Từng bước áp bức
- Chương 119: Thoa thuốc
- Chương 120: Canh chừng
- Chương 121: Bác sĩ
- Chương 122: Nằm mơ
- Chương 123: Ôm cổ anh
- Chương 124: Lòng dạ Tư Mã Chiêu (*)
- Chương 125: Đêm trước bão bùng
- Chương 126: Ngả bài
- Chương 127: Đã từng
- Chương 128: Bất ngờ gặp nhau
- Chương 129: Hòa hoãn
- Chương 130: Mỗi người đều có suy nghĩ riêng
- Chương 131: Thuyết phục
- Chương 132: An An trở lại
- Chương 133: Tương phùng
- Chương 134: Hội tụ
- Chương 135: Soạn nhạc
- Chương 136: Diệp Phi
- Chương 137: Mâu Thuẫn
- Chương 138: Đào Tạo
- Chương 139: Không ai nhường ai
- Chương 140: Con lớn rồi
- Chương 141: Hòa hoãn
- Chương 142: Nhà giàu mới nổi
- Chương 143: Liên quan tới tình cảm
- Chương 144: Tin tức kết hôn
- Chương 145: Dạy dỗ
- Chương 146: Liên quan tới bài báo
- Chương 147: Nghi ngờ
- Chương 148: Ngoài dự đoán của mọi người
- Chương 149: Ra biển
- Chương 150: Ảnh cưới
- Chương 151: Mất tích
- Chương 152: Thắp hương
- Chương 153: Giao dịch
- Chương 154: Khoai lang nướng
- Chương 155: Bước ngoặt
- Chương 156: Manh mối
- Chương 157: Tìm thấy
- Chương 158: Nhà trẻ
- Chương 159: Tâm tư của Lương Trầm
- Chương 160: Động lòng
- Chương 161: Bánh bao
- Chương 162: Nhẫn cưới
- Chương 163: Đám cưới
- Chương 164: Bước ngoặt
- Chương 165: Mối tình đầu
- Chương 166: Lại có bánh bao (Kết thúc)
- Chương 167: Hoàn chính văn
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- bình luận