Cút, Lão Tử Không Cần Ngươi Nữa - Chương 36: Tặng quà
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Mời
- Chương 3: Ăn cơm
- Chương 4: Có quan hệ danh tự
- Chương 5: Chiếm trước thời cơ
- Chương 6: Thay lòng đổi dạ
- Chương 7: Chúc mừng chia tay
- Chương 8: Nón xanh
- Chương 9: Giờ khắc đối mặt
- Chương 10: Thế lực ngang nhau
- Chương 11: Phi Dương với Vân Tường
- Chương 12: Giảng đề
- Chương 13: Thư viện
- Chương 14: Bộ trưởng vui chơi giải trí
- Chương 15: Hội học sinh
- Chương 16: Gia nhập hội học sinh
- Chương 17: Tan họp
- Chương 18: Lần đầu mở hội nghị bộ môn
- Chương 19: Chuẩn bị họp
- Chương 20: Hội nghị bộ môn
- Chương 21: Trưởng thành
- Chương 22: Cứu giúp
- Chương 23: Ông trời hợp tác
- Chương 24: Nụ hôn bất ngờ
- Chương 25: Anh thật giống mẹ
- Chương 26: Vấn đề quan trọng!
- Chương 27: Suy nghĩ sâu xa
- Chương 28: Vứt bỏ thì vứt bỏ
- Chương 29: Đi ra ngoài gặp quỷ
- Chương 30: Hôn
- Chương 31: Vu oan giá họa
- Chương 32: Nối xương
- Chương 33: Mỹ nữ tranh đấu
- Chương 34: Một khối tiền
- Chương 35: Thiên Hải Dạ Chi Tâm
- Chương 36: Tặng quà
- Chương 37: Trước kia
- Chương 38: Con ruồi, con muỗi
- Chương 39: Mạc Ninh Viễn
- Chương 40: Có chết hay không mới chính là vấn đề
- Chương 41: Tình địch xâm phạm
- Chương 42: Kết giao đã bao lâu
- Chương 43: Bữa này tôi mời
- Chương 44: Chúng ta thử yêu nhau đi
- Chương 45: Ánh mắt mới là vấn đề
- Chương 46: Khiêu khích cùng phản khiêu khích
- Chương 47: Lén xông vào
- Chương 48: Thà chết chứ không chịu khuất phục
- Chương 49: Về chuyện tình cảm
- Chương 50: Ngài đến hôm khác a
- Chương 51: Có thật hay không?
- Chương 52: Cả đời
- Chương 53: Ai mới là người ngoài
- Chương 54: Làm sao bây giờ?
- Chương 55: Nghìn cân treo sợi tóc
- Chương 56: Hỗn Loạn
- Chương 57: Đến cục cảnh sát
- Chương 58: Giang tiên sinh là dân lương thiện
- Chương 59: Ra tù
- Chương 60: Có người tới thăm
- Chương 61: Mạc Ninh Viễn
- Chương 62: Mạc Ninh Viễn khiêu khích
- Chương 63: Từ chức
- Chương 64: Nghi ngờ
- Chương 65: Tin tưởng
- Chương 66: Diệp mỹ nhân
- Chương 67: Huyết Ảnh Kiếm
- Chương 68: Đối chội gay gắt
- Chương 69: Diệp Tử Ngưng sắc bén
- Chương 70: Mạc Ninh Viễn trở về
- Chương 71: Chuyện ăn cơm
- Chương 72: Tặng quà gì?
- Chương 73: Vạch mặt
- Chương 74: Thiệt thòi lớn
- Chương 75: Lạc Hoài An
- Chương 76: Mộc Cẩn Hiền uất ức
- Chương 77: Tình địch gặp nhau
- Chương 78: Mộc Cẩn Hiền bị bệnh
- Chương 79: Giang Minh Dịch mời cơm
- Chương 80: Thẳng tay
- Chương 81: Giãy giụa
- Chương 82: Mỉa mai
- Chương 83: Mộc Cẩn Hiền rời đi
- Chương 84: Ngoài ý gặp mặt
- Chương 85: Cho một cơ hội
- Chương 86: Tiêu Sở và Lạc Hoài An
- Chương 87: Nhân viên mới
- Chương 88: Bát quái
- Chương 89: Thế giới tối tăm
- Chương 90: Chuyện không ngờ tới
- Chương 91: Cho tiền thì tốt
- Chương 92: Quán bar về đêm
- Chương 93: Tin dữ
- Chương 94: Chết thì thôi
- Chương 95: Cuộc sống bị giam cầm
- Chương 96: Xích mích
- Chương 97: Xung Đột Không Ngừng
- Chương 98: Chân tướng
- Chương 99: Biết được sự thật
- Chương 100: Ăn cơm
- Chương 101: Xem phim ma
- Chương 102: Người ngoài
- Chương 103: Ngả bài
- Chương 104: Bồi Thường
- Chương 105: Gặp lại người xưa
- Chương 106: Dồn ép
- Chương 107: Gặp phải ở công viên
- Chương 108: Sự thật không ngờ tới!
- Chương 109: Trước khi phẫu thuật
- Chương 110: Báo ứng
- Chương 112: Phẫu thuật
- Chương 113: Mất trí nhớ
- Chương 114: Cảnh còn người mất
- Chương 115: Gặp chiêu phản chiêu
- Chương 116: Cầu hôn
- Chương 117: Đi ăn
- Chương 118: Từng bước áp bức
- Chương 119: Thoa thuốc
- Chương 120: Canh chừng
- Chương 121: Bác sĩ
- Chương 122: Nằm mơ
- Chương 123: Ôm cổ anh
- Chương 124: Lòng dạ Tư Mã Chiêu (*)
- Chương 125: Đêm trước bão bùng
- Chương 126: Ngả bài
- Chương 127: Đã từng
- Chương 128: Bất ngờ gặp nhau
- Chương 129: Hòa hoãn
- Chương 130: Mỗi người đều có suy nghĩ riêng
- Chương 131: Thuyết phục
- Chương 132: An An trở lại
- Chương 133: Tương phùng
- Chương 134: Hội tụ
- Chương 135: Soạn nhạc
- Chương 136: Diệp Phi
- Chương 137: Mâu Thuẫn
- Chương 138: Đào Tạo
- Chương 139: Không ai nhường ai
- Chương 140: Con lớn rồi
- Chương 141: Hòa hoãn
- Chương 142: Nhà giàu mới nổi
- Chương 143: Liên quan tới tình cảm
- Chương 144: Tin tức kết hôn
- Chương 145: Dạy dỗ
- Chương 146: Liên quan tới bài báo
- Chương 147: Nghi ngờ
- Chương 148: Ngoài dự đoán của mọi người
- Chương 149: Ra biển
- Chương 150: Ảnh cưới
- Chương 151: Mất tích
- Chương 152: Thắp hương
- Chương 153: Giao dịch
- Chương 154: Khoai lang nướng
- Chương 155: Bước ngoặt
- Chương 156: Manh mối
- Chương 157: Tìm thấy
- Chương 158: Nhà trẻ
- Chương 159: Tâm tư của Lương Trầm
- Chương 160: Động lòng
- Chương 161: Bánh bao
- Chương 162: Nhẫn cưới
- Chương 163: Đám cưới
- Chương 164: Bước ngoặt
- Chương 165: Mối tình đầu
- Chương 166: Lại có bánh bao (Kết thúc)
- Chương 167: Hoàn chính văn
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cút, Lão Tử Không Cần Ngươi Nữa
Chương 36: Tặng quà
Tiệc sinh nhật của Trác Vân Tường rất long trọng, Trác gia ở trên thị trường không tính là có thể độc quyền một vùng, nhưng cũng có thể chiếm giữ một vị trí, bởi vậy, danh lưu thương giới tới không ít, kể cả không ít con cháu thế gia cũng xuất hiện ở nơi này.
Trác Phi Dương mặc một bộ lễ phục màu đỏ, tóc dài xõa vai, nhìn qua xinh đẹp động lòng người, Trác Hạo Hi một thân âu phục vừa vặn, đi cùng Trác Phi Dương nhìn qua cũng thật xứng đôi.
Trác Phi Dương ở bên người Trác Hạo Hi, kéo cánh tay Trác Hạo Hi, có chút bất mãn mà nói: "Hạo Hi! Anh Vân Tường thật đáng ghét, vậy mà cũng mời Mộc Cẩn Hiền ngu ngốc tới, bất quá em yên tâm, nếu như chút nữa hắn dám tìm em gây phiền toái, chị sẽ đuổi hắn đi."
Trác Hạo Hi bất đắc dĩ cười cười, "Chị, là em bỏ rơi hắn nha, không cần thiết coi hắn là kẻ thù như vậy, tính ra hắn mới là người coi chúng ta là thành kẻ thù mới đúng."
Trác Phi Dương đập tay Trác Hạo Hi, sợ hãi thán phục mà nói: "Hạo Hi, em không nói, chị của em suýt chút nữa cũng quên là em vứt bỏ Mộc Cẩn Hiền a."
Trác Hạo Hi bất đắc dĩ nhìn Trác Phi Dương, có chút ủy khuất mà nói: "Chị, em trai chị khó được lúc làm chuyện náo nhiệt như thế, chị thế mà cũng quên hết."
Trác Phi Dương có chút ngượng ngùng nhìn Trác Hạo Hi, "Hạo Hi! Cái này cũng không thể trách chị nha! Ai bảo em nhìn thấy Mộc Cẩn Hiền, là giống như chuột thấy mèo vậy, em có bao giờ thấy con mèo nào dám chê chuột không?"
Trác Hạo Hi: "..."
"Chị Phi Dương, mọi người đã tới." Mộc Cẩn Hiền một thân âu phục ngắn gọn, mặc lên người lộ ra một cỗ nhã nhặn, Hàn Lâm đi theo bên người Mộc Cẩn Hiền, hai mắt thật to, đảo quanh trên người Trác Hạo Hi.
"Đúng vậy!" Trác Phi Dương nhẹ gật đầu, ánh mắt dời về phía người bên cạnh Mộc Cẩn Hiền, "Vị này là?"
Mộc Cẩn Hiền thức thời giới thiệu nói: "Hàn Lâm, bạn của em."
Trác Phi Dương như có điều suy nghĩ gật gật đầu, "Hóa ra là bạn!"
Mộc Cẩn Hiền nhìn vẻ mặt Trác Phi Dương, giải thích nói: "Chị Phi Dương không nên hiểu lầm, chỉ là bạn bè bình thường mà thôi."
Trác Hạo Hi nhíu mày, Mộc Cẩn Hiền người này không tim không phổi, thương hại trái tim pha lê của Hàn thiếu gia! Trác Hạo Hi nhìn Hàn Lâm cắn chặt môi, một bộ ủy khuất không chỗ tố, chợt cảm thấy thật đáng thương.
Trác Vân Tường hùng hùng hổ hổ đi đi qua, một chưởng vỗ trên vai Trác Hạo Hi trên, "Hạo Hi, em đã đến, anh chờ em rất lâu."
Trác Hạo Hi nhíu mày thật chặt, "Anh Vân Tường, anh đừng luôn đập vai em như vậy, em bị anh đập muốn lùn xuống luôn rồi."
Trác Vân Tường ngượng ngùng thu tay lại, "Hết cách rồi, anh vừa thấy được em tâm tình liền kích động, không quản được mình nha!"
Trác Hạo Hi móc ra một cái hộp đưa cho Trác Vân Tường, "Anh Vân Tường, quà sinh nhật của anh."
Trác Vân Tường cười rạng rỡ, "Hạo Hi, em tới thì tới, còn tốn kém cái gì?"
"Sinh nhật anh Vân Tường, em chuẩn bị quà tặng là điều nên làm." Trác Hạo Hi cười nói, trong lòng lại mãnh liệt phẫn nộ, giả vờ giả vịt, là tên hỗn đản nào nói, nếu không chuẩn bị một phần quà đàng hoàng, sẽ tính toán cậu.
"Là gì vậy? Hạo Hi tiên sinh chuẩn bị lễ vật nhất định rất trân quý, có thể để chúng ta nhìn một chút hay không." Ở một bên trầm mặc không nói Hàn Lâm cuối cùng mở miệng.
Trác Vân Tường do dự một chút, "Như vậy thật không tốt nha." Trác Vân Tường biết em trai này của mình, không biết vì chuyện gì mà thời gian gần đây rất túng thiếu, bởi vậy đối với món quà của Trác Hạo Hi cũng không ôm nhiều chờ mong.
"Vân Tường tiên sinh làm gì hẹp hòi vậy? Cho chúng ta nhìn cũng không có vấn đề gì, Hạo Hi tiên sinh, cậu nói xem có đúng hay không?" Hàn Lâm đưa ánh mắt chuyển hướng Trác Hạo Hi nói.
Trác Hạo Hi gật gật đầu, "Anh họ, Hàn Lâm tiên sinh đã muốn nhìn, anh cũng không cần giấu."
Trác Vân Tường cười cười, "Cũng tốt, vậy để anh xem Hạo Hi tặng cho anh cái gì."
Hộp trang sức tinh xảo được mở ra, một viên khuyên tai xinh đẹp đập vào tầm mắt đám người, Trác Phi Dương hít vào một ngụm khí lạnh, "Thiên Hải Dạ Chi Tâm." Ánh mắt Trác Phi Dương kinh ngạc nhìn Trác Hạo Hi, thật đúng là không lường được.
Trác Vân Tường khép lại hộp trang sức, "Hạo Hi, thật sự là một món quà quý giá."
Trác Hạo Hi cho Trác Vân Tường một cái ôm, "Anh Vân Tường là người em quý trọng nhất, em đương nhiên là muốn đem vật quý giá nhất tặng cho anh họ rồi."
Mộc Cẩn Hiền sắc mặt trở nên khó coi vô cùng.
Trác Phi Dương mặc một bộ lễ phục màu đỏ, tóc dài xõa vai, nhìn qua xinh đẹp động lòng người, Trác Hạo Hi một thân âu phục vừa vặn, đi cùng Trác Phi Dương nhìn qua cũng thật xứng đôi.
Trác Phi Dương ở bên người Trác Hạo Hi, kéo cánh tay Trác Hạo Hi, có chút bất mãn mà nói: "Hạo Hi! Anh Vân Tường thật đáng ghét, vậy mà cũng mời Mộc Cẩn Hiền ngu ngốc tới, bất quá em yên tâm, nếu như chút nữa hắn dám tìm em gây phiền toái, chị sẽ đuổi hắn đi."
Trác Hạo Hi bất đắc dĩ cười cười, "Chị, là em bỏ rơi hắn nha, không cần thiết coi hắn là kẻ thù như vậy, tính ra hắn mới là người coi chúng ta là thành kẻ thù mới đúng."
Trác Phi Dương đập tay Trác Hạo Hi, sợ hãi thán phục mà nói: "Hạo Hi, em không nói, chị của em suýt chút nữa cũng quên là em vứt bỏ Mộc Cẩn Hiền a."
Trác Hạo Hi bất đắc dĩ nhìn Trác Phi Dương, có chút ủy khuất mà nói: "Chị, em trai chị khó được lúc làm chuyện náo nhiệt như thế, chị thế mà cũng quên hết."
Trác Phi Dương có chút ngượng ngùng nhìn Trác Hạo Hi, "Hạo Hi! Cái này cũng không thể trách chị nha! Ai bảo em nhìn thấy Mộc Cẩn Hiền, là giống như chuột thấy mèo vậy, em có bao giờ thấy con mèo nào dám chê chuột không?"
Trác Hạo Hi: "..."
"Chị Phi Dương, mọi người đã tới." Mộc Cẩn Hiền một thân âu phục ngắn gọn, mặc lên người lộ ra một cỗ nhã nhặn, Hàn Lâm đi theo bên người Mộc Cẩn Hiền, hai mắt thật to, đảo quanh trên người Trác Hạo Hi.
"Đúng vậy!" Trác Phi Dương nhẹ gật đầu, ánh mắt dời về phía người bên cạnh Mộc Cẩn Hiền, "Vị này là?"
Mộc Cẩn Hiền thức thời giới thiệu nói: "Hàn Lâm, bạn của em."
Trác Phi Dương như có điều suy nghĩ gật gật đầu, "Hóa ra là bạn!"
Mộc Cẩn Hiền nhìn vẻ mặt Trác Phi Dương, giải thích nói: "Chị Phi Dương không nên hiểu lầm, chỉ là bạn bè bình thường mà thôi."
Trác Hạo Hi nhíu mày, Mộc Cẩn Hiền người này không tim không phổi, thương hại trái tim pha lê của Hàn thiếu gia! Trác Hạo Hi nhìn Hàn Lâm cắn chặt môi, một bộ ủy khuất không chỗ tố, chợt cảm thấy thật đáng thương.
Trác Vân Tường hùng hùng hổ hổ đi đi qua, một chưởng vỗ trên vai Trác Hạo Hi trên, "Hạo Hi, em đã đến, anh chờ em rất lâu."
Trác Hạo Hi nhíu mày thật chặt, "Anh Vân Tường, anh đừng luôn đập vai em như vậy, em bị anh đập muốn lùn xuống luôn rồi."
Trác Vân Tường ngượng ngùng thu tay lại, "Hết cách rồi, anh vừa thấy được em tâm tình liền kích động, không quản được mình nha!"
Trác Hạo Hi móc ra một cái hộp đưa cho Trác Vân Tường, "Anh Vân Tường, quà sinh nhật của anh."
Trác Vân Tường cười rạng rỡ, "Hạo Hi, em tới thì tới, còn tốn kém cái gì?"
"Sinh nhật anh Vân Tường, em chuẩn bị quà tặng là điều nên làm." Trác Hạo Hi cười nói, trong lòng lại mãnh liệt phẫn nộ, giả vờ giả vịt, là tên hỗn đản nào nói, nếu không chuẩn bị một phần quà đàng hoàng, sẽ tính toán cậu.
"Là gì vậy? Hạo Hi tiên sinh chuẩn bị lễ vật nhất định rất trân quý, có thể để chúng ta nhìn một chút hay không." Ở một bên trầm mặc không nói Hàn Lâm cuối cùng mở miệng.
Trác Vân Tường do dự một chút, "Như vậy thật không tốt nha." Trác Vân Tường biết em trai này của mình, không biết vì chuyện gì mà thời gian gần đây rất túng thiếu, bởi vậy đối với món quà của Trác Hạo Hi cũng không ôm nhiều chờ mong.
"Vân Tường tiên sinh làm gì hẹp hòi vậy? Cho chúng ta nhìn cũng không có vấn đề gì, Hạo Hi tiên sinh, cậu nói xem có đúng hay không?" Hàn Lâm đưa ánh mắt chuyển hướng Trác Hạo Hi nói.
Trác Hạo Hi gật gật đầu, "Anh họ, Hàn Lâm tiên sinh đã muốn nhìn, anh cũng không cần giấu."
Trác Vân Tường cười cười, "Cũng tốt, vậy để anh xem Hạo Hi tặng cho anh cái gì."
Hộp trang sức tinh xảo được mở ra, một viên khuyên tai xinh đẹp đập vào tầm mắt đám người, Trác Phi Dương hít vào một ngụm khí lạnh, "Thiên Hải Dạ Chi Tâm." Ánh mắt Trác Phi Dương kinh ngạc nhìn Trác Hạo Hi, thật đúng là không lường được.
Trác Vân Tường khép lại hộp trang sức, "Hạo Hi, thật sự là một món quà quý giá."
Trác Hạo Hi cho Trác Vân Tường một cái ôm, "Anh Vân Tường là người em quý trọng nhất, em đương nhiên là muốn đem vật quý giá nhất tặng cho anh họ rồi."
Mộc Cẩn Hiền sắc mặt trở nên khó coi vô cùng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Mời
- Chương 3: Ăn cơm
- Chương 4: Có quan hệ danh tự
- Chương 5: Chiếm trước thời cơ
- Chương 6: Thay lòng đổi dạ
- Chương 7: Chúc mừng chia tay
- Chương 8: Nón xanh
- Chương 9: Giờ khắc đối mặt
- Chương 10: Thế lực ngang nhau
- Chương 11: Phi Dương với Vân Tường
- Chương 12: Giảng đề
- Chương 13: Thư viện
- Chương 14: Bộ trưởng vui chơi giải trí
- Chương 15: Hội học sinh
- Chương 16: Gia nhập hội học sinh
- Chương 17: Tan họp
- Chương 18: Lần đầu mở hội nghị bộ môn
- Chương 19: Chuẩn bị họp
- Chương 20: Hội nghị bộ môn
- Chương 21: Trưởng thành
- Chương 22: Cứu giúp
- Chương 23: Ông trời hợp tác
- Chương 24: Nụ hôn bất ngờ
- Chương 25: Anh thật giống mẹ
- Chương 26: Vấn đề quan trọng!
- Chương 27: Suy nghĩ sâu xa
- Chương 28: Vứt bỏ thì vứt bỏ
- Chương 29: Đi ra ngoài gặp quỷ
- Chương 30: Hôn
- Chương 31: Vu oan giá họa
- Chương 32: Nối xương
- Chương 33: Mỹ nữ tranh đấu
- Chương 34: Một khối tiền
- Chương 35: Thiên Hải Dạ Chi Tâm
- Chương 36: Tặng quà
- Chương 37: Trước kia
- Chương 38: Con ruồi, con muỗi
- Chương 39: Mạc Ninh Viễn
- Chương 40: Có chết hay không mới chính là vấn đề
- Chương 41: Tình địch xâm phạm
- Chương 42: Kết giao đã bao lâu
- Chương 43: Bữa này tôi mời
- Chương 44: Chúng ta thử yêu nhau đi
- Chương 45: Ánh mắt mới là vấn đề
- Chương 46: Khiêu khích cùng phản khiêu khích
- Chương 47: Lén xông vào
- Chương 48: Thà chết chứ không chịu khuất phục
- Chương 49: Về chuyện tình cảm
- Chương 50: Ngài đến hôm khác a
- Chương 51: Có thật hay không?
- Chương 52: Cả đời
- Chương 53: Ai mới là người ngoài
- Chương 54: Làm sao bây giờ?
- Chương 55: Nghìn cân treo sợi tóc
- Chương 56: Hỗn Loạn
- Chương 57: Đến cục cảnh sát
- Chương 58: Giang tiên sinh là dân lương thiện
- Chương 59: Ra tù
- Chương 60: Có người tới thăm
- Chương 61: Mạc Ninh Viễn
- Chương 62: Mạc Ninh Viễn khiêu khích
- Chương 63: Từ chức
- Chương 64: Nghi ngờ
- Chương 65: Tin tưởng
- Chương 66: Diệp mỹ nhân
- Chương 67: Huyết Ảnh Kiếm
- Chương 68: Đối chội gay gắt
- Chương 69: Diệp Tử Ngưng sắc bén
- Chương 70: Mạc Ninh Viễn trở về
- Chương 71: Chuyện ăn cơm
- Chương 72: Tặng quà gì?
- Chương 73: Vạch mặt
- Chương 74: Thiệt thòi lớn
- Chương 75: Lạc Hoài An
- Chương 76: Mộc Cẩn Hiền uất ức
- Chương 77: Tình địch gặp nhau
- Chương 78: Mộc Cẩn Hiền bị bệnh
- Chương 79: Giang Minh Dịch mời cơm
- Chương 80: Thẳng tay
- Chương 81: Giãy giụa
- Chương 82: Mỉa mai
- Chương 83: Mộc Cẩn Hiền rời đi
- Chương 84: Ngoài ý gặp mặt
- Chương 85: Cho một cơ hội
- Chương 86: Tiêu Sở và Lạc Hoài An
- Chương 87: Nhân viên mới
- Chương 88: Bát quái
- Chương 89: Thế giới tối tăm
- Chương 90: Chuyện không ngờ tới
- Chương 91: Cho tiền thì tốt
- Chương 92: Quán bar về đêm
- Chương 93: Tin dữ
- Chương 94: Chết thì thôi
- Chương 95: Cuộc sống bị giam cầm
- Chương 96: Xích mích
- Chương 97: Xung Đột Không Ngừng
- Chương 98: Chân tướng
- Chương 99: Biết được sự thật
- Chương 100: Ăn cơm
- Chương 101: Xem phim ma
- Chương 102: Người ngoài
- Chương 103: Ngả bài
- Chương 104: Bồi Thường
- Chương 105: Gặp lại người xưa
- Chương 106: Dồn ép
- Chương 107: Gặp phải ở công viên
- Chương 108: Sự thật không ngờ tới!
- Chương 109: Trước khi phẫu thuật
- Chương 110: Báo ứng
- Chương 112: Phẫu thuật
- Chương 113: Mất trí nhớ
- Chương 114: Cảnh còn người mất
- Chương 115: Gặp chiêu phản chiêu
- Chương 116: Cầu hôn
- Chương 117: Đi ăn
- Chương 118: Từng bước áp bức
- Chương 119: Thoa thuốc
- Chương 120: Canh chừng
- Chương 121: Bác sĩ
- Chương 122: Nằm mơ
- Chương 123: Ôm cổ anh
- Chương 124: Lòng dạ Tư Mã Chiêu (*)
- Chương 125: Đêm trước bão bùng
- Chương 126: Ngả bài
- Chương 127: Đã từng
- Chương 128: Bất ngờ gặp nhau
- Chương 129: Hòa hoãn
- Chương 130: Mỗi người đều có suy nghĩ riêng
- Chương 131: Thuyết phục
- Chương 132: An An trở lại
- Chương 133: Tương phùng
- Chương 134: Hội tụ
- Chương 135: Soạn nhạc
- Chương 136: Diệp Phi
- Chương 137: Mâu Thuẫn
- Chương 138: Đào Tạo
- Chương 139: Không ai nhường ai
- Chương 140: Con lớn rồi
- Chương 141: Hòa hoãn
- Chương 142: Nhà giàu mới nổi
- Chương 143: Liên quan tới tình cảm
- Chương 144: Tin tức kết hôn
- Chương 145: Dạy dỗ
- Chương 146: Liên quan tới bài báo
- Chương 147: Nghi ngờ
- Chương 148: Ngoài dự đoán của mọi người
- Chương 149: Ra biển
- Chương 150: Ảnh cưới
- Chương 151: Mất tích
- Chương 152: Thắp hương
- Chương 153: Giao dịch
- Chương 154: Khoai lang nướng
- Chương 155: Bước ngoặt
- Chương 156: Manh mối
- Chương 157: Tìm thấy
- Chương 158: Nhà trẻ
- Chương 159: Tâm tư của Lương Trầm
- Chương 160: Động lòng
- Chương 161: Bánh bao
- Chương 162: Nhẫn cưới
- Chương 163: Đám cưới
- Chương 164: Bước ngoặt
- Chương 165: Mối tình đầu
- Chương 166: Lại có bánh bao (Kết thúc)
- Chương 167: Hoàn chính văn
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- bình luận