Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa - Chương 136: Phòng điều tra đặc biệt (18)
Chương trước- Chương 1: Giấc mơ I
- Chương 2: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (2)
- Chương 3: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (3)
- Chương 4: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (4)
- Chương 5: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (5)
- Chương 6: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (6)
- Chương 7: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (7)
- Chương 8: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (8)
- Chương 9: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (9)
- Chương 10: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (10)
- Chương 11: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (11)
- Chương 12: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (12)
- Chương 13: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (13)
- Chương 14: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (14)
- Chương 15: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (15)
- Chương 16: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (16)
- Chương 17: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (17)
- Chương 18: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (18)
- Chương 19: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (19)
- Chương 20: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (20)
- Chương 21: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (21)
- Chương 22: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (22)
- Chương 23: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
- Chương 24: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (24)
- Chương 25: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (25)
- Chương 26: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (26)
- Chương 27: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (27)
- Chương 28: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (28)
- Chương 29: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (29)
- Chương 30: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (30)
- Chương 31: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (31)
- Chương 32: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (32)
- Chương 33: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (33)
- Chương 34: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (34)
- Chương 35: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (35)
- Chương 36: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (36)
- Chương 37: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (37)
- Chương 38: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (38)
- Chương 39: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (39)
- Chương 40: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (40)
- Chương 41: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (41)
- Chương 42: Giấc mơ II
- Chương 43: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (2)
- Chương 44: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (3)
- Chương 45: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (4)
- Chương 46: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (5)
- Chương 47: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (6)
- Chương 48: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (7)
- Chương 49: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (8)
- Chương 50: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (9)
- Chương 51: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (10)
- Chương 52: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (11)
- Chương 53: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (12)
- Chương 54: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (13)
- Chương 55: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (14)
- Chương 56: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (15)
- Chương 57: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (16)
- Chương 58: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (17)
- Chương 59: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (18)
- Chương 60: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (19)
- Chương 61: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (20)
- Chương 62: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (21)
- Chương 63: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (22)
- Chương 64: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (23)
- Chương 65: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (24)
- Chương 66: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (25)
- Chương 67: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (26)
- Chương 68: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (27)
- Chương 69: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (28)
- Chương 70: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (29)
- Chương 71: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (30)
- Chương 72: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (31)
- Chương 73: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (32)
- Chương 74: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (33)
- Chương 75: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (34)
- Chương 76: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (35)
- Chương 77: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (36)
- Chương 78: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (37)
- Chương 79: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (38)
- Chương 80: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (39)
- Chương 81: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (40)
- Chương 82: Ở thế giới thực
- Chương 83: Giấc mơ III
- Chương 84: Mỹ nhân có độc (2)
- Chương 85: Mỹ nhân có độc (3)
- Chương 86: Mỹ nhân có độc (4)
- Chương 87: Mỹ nhân có độc (5)
- Chương 88: Mỹ nhân có độc (6)
- Chương 89: Mỹ nhân có độc (7)
- Chương 90: Mỹ nhân có độc (8)
- Chương 91: Mỹ nhân có độc (9)
- Chương 92: Mỹ nhân có độc (10)
- Chương 93: Mỹ nhân có độc (11)
- Chương 94: Mỹ nhân có độc (12)
- Chương 95: Mỹ nhân có độc (13)
- Chương 96: Mỹ nhân có độc (14)
- Chương 97: Mỹ nhân có độc (15)
- Chương 98: Mỹ nhân có độc (16)
- Chương 99: Mỹ nhân có độc (17)
- Chương 100: Mỹ nhân có độc (18)
- Chương 101: Mỹ nhân có độc (19)
- Chương 102: Mỹ nhân có độc (20)
- Chương 103: Mỹ nhân có độc (21)
- Chương 104: Mỹ nhân có độc (22)
- Chương 105: Mỹ nhân có độc (23)
- Chương 106: Mỹ nhân có độc (24)
- Chương 107: Mỹ nhân có độc (25)
- Chương 108: Mỹ nhân có độc (26)
- Chương 109: Mỹ nhân có độc (27)
- Chương 110: Mỹ nhân có độc (28)
- Chương 111: Mỹ nhân có độc (29)
- Chương 112: Mỹ nhân có độc (30)
- Chương 113: Mỹ nhân có độc (31)
- Chương 114: Mỹ nhân có độc (32)
- Chương 115: Mỹ nhân có độc (33)
- Chương 116: Mỹ nhân có độc (34)
- Chương 117: Mỹ nhân có độc (35)
- Chương 118: Mỹ nhân có độc (36)
- Chương 119: Giấc mơ IV
- Chương 120: Phòng điều tra đặc biệt (2)
- Chương 121: Phòng điều tra đặc biệt (3)
- Chương 122: Phòng điều tra đặc biệt (4)
- Chương 123: Phòng điều tra đặc biệt (5)
- Chương 124: Phòng điều tra đặc biệt (6)
- Chương 125: Phòng điều tra đặc biệt (7)
- Chương 126: Phòng điều tra đặc biệt (8)
- Chương 127: Phòng điều tra đặc biệt (9)
- Chương 128: Phòng điều tra đặc biệt (10)
- Chương 129: Phòng điều tra đặc biệt (11)
- Chương 130: Phòng điều tra đặc biệt (12)
- Chương 131: Phòng điều tra đặc biệt (13)
- Chương 132: Phòng điều tra đặc biệt (14)
- Chương 133: Phòng điều tra đặc biệt (15)
- Chương 134: Phòng điều tra đặc biệt (16)
- Chương 135: Phòng điều tra đặc biệt (17)
- Chương 136: Phòng điều tra đặc biệt (18)
- Chương 137: Phòng điều tra đặc biệt (19)
- Chương 138: Phòng điều tra đặc biệt (20)
- Chương 139: Phòng điều tra đặc biệt (21)
- Chương 140: Phòng điều tra đặc biệt (22)
- Chương 141: Phòng điều tra đặc biệt (23)
- Chương 142: Phòng điều tra đặc biệt (24)
- Chương 143: Phòng điều tra đặc biệt (25)
- Chương 144: Phòng điều tra đặc biệt (26)
- Chương 145: Phòng điều tra đặc biệt (27)
- Chương 146: Phòng điều tra đặc biệt (28)
- Chương 147: Phòng điều tra đặc biệt (29)
- Chương 148: Phòng điều tra đặc biệt (30)
- Chương 149: Phòng điều tra đặc biệt (31)
- Chương 150: Phòng điều tra đặc biệt (32)
- Chương 151: Phòng điều tra đặc biệt (33)
- Chương 152: Phòng điều tra đặc biệt (34)
- Chương 153: Phòng điều tra đặc biệt (35)
- Chương 154: Phòng điều tra đặc biệt (36)
- Chương 155: Phòng điều tra đặc biệt (37)
- Chương 156: Phòng điều tra đặc biệt (38)
- Chương 157: Phòng điều tra đặc biệt (39)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa
Chương 136: Phòng điều tra đặc biệt (18)
Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Mãi đến sáng ngày hôm sau, Tả Ngôn mới nhớ đến chuyện cậu bị biến về nguyên hình, cậu tự hỏi trong đầu vài giây, sau đó liền chắc chắn là do Tư Già làm.
Dùng đôi mắt đầy oán niệm nhìn chằm chằm vào hắn, cái câu "Chờ tôi trở về" giải nghĩa cho chuyện này nè.
"Phòng điều tra đặc biệt không có ngày nghỉ, có nhìn tôi tôi cũng sẽ không phê cho nghỉ."
Đồ Chu lột da, cậu đều biến về hình thái gấu mèo còn bắt cậu đi làm, bộ dạng cậu như vầy thì có thể làm được gì hả?
Nuôi gấu mèo làm thú kiểng là phạm pháp, chẳng lẽ anh muốn mở show trước cổng để quỷ chiêm ngưỡng quốc bảo hả, Tả Ngôn ôm bình sữa với vẻ mặt đầy oán niệm.
Mới sáng sớm không biết Tư Già từ đâu mà lấy ra một miếng thịt bò, nhìn thì cũng chỉ là một miếng không dày lắm nhưng mùi máu nồng đến mức khiến Tả Ngôn cảm thấy thanh trúc trong tay cậu nuốt không trôi.
Sau khi ăn sáng xong, hai người cùng nhau đến phòng làm việc.
Lúc xuống lầu Tả Ngôn luôn đi theo hắn, cả đường cậu đều lo lắng có người bắt gặp cậu hay không, nhưng không biết là do trùng hợp hay may mắn, mãi cho đến khi xuống lầu cũng không hề gặp một người sống nào. ( Theo miêu tả của tác giả thì chắc Tư Già ở căn hộ cao cấp kiểu có lầu ở trong luôn như căn hộ của anh tỷ phú Grey trong 50 sắc thái á:)))))
Nếu có người thì Tư Già sẽ dùng một tay ôm cậu, Tả Ngôn giữ nguyên tư thế bất động ngậm chặt miệng để giả vờ làm thú bông.
Những người khác cho dù có nhìn thấy cùng lắm chỉ thấy một anh đẹp trai ôm thú bông hình gấu mèo, nói không chừng trong lòng người ta còn nghĩ nhất định là anh đẹp trai này mang tặng cho bạn gái.
Mới đầu thái độ của Tư Già khá tốt, ít nhất Tả Ngôn cũng hưởng thụ được cảm giác được ôm, nhưng gần đến phòng làm việc cậu đã không còn được đãi ngộ này nữa.
Để cậu ra sau cổ sau đó đi vào hẻm nhỏ, dọc đường đi hắn còn liên tục chào hỏi với các chú các bác bên đường, mới sáng sớm gặp nhau vui vẻ đương nhiên phải đứng nói chuyện thêm vài câu.
Khi Tả Ngôn ngẩng đầu nhìn thấy ba chữ 'phủ Khai Phong', có thể xem là để cậu giải toả cơn tức, cậu né khỏi tay hắn tự mình chạy vào.
Từ đêm hôm qua đến bây giờ Hạ Bảo vẫn không rời khỏi phòng làm việc, dù sao có ngủ hay không đối với bọn cậu ta mà nói thì chẳng ảnh hưởng gì.
Cậu ta chơi trò gián điệp cả đêm, mấy đứa trẻ hiện nay quá thông minh, cả đêm cầm sát thủ đều bị tra ra hết, sau đó cậu ra mua vương miện muốn khiến tạo hình nhân vật đẹp trai hơn chút, mà cực xui chính là một sát thủ sniper khác lại nhằm vào cậu ta.
Suy nghĩ hắn ta rất đơn giản: Đẹp thì nhất định phải chết.
Hạ Bảo chơi game cả đêm tim đều sắp theo đó mà vỡ vụn, vừa ngáp một cái liền nghe thấy mùi của gấu mèo.
Nhắm mắt lại lắc lắc đầu đi ra ngoài, "Gấu mèo, tôi đề cử một game này cho cậu... cái quỷ gì vậy!"
Một cái trượt chân ngã người, sau đó dùng động tác nhanh nhẹn tránh khỏi ly nước đang rơi xuống đất, cúi đầu một cái chỉ thấy một cục bông trắng đen giao nhau ngồi dưới đất.
"Ưm~" Mắt kém quá đi.
Hạ Bảo nhìn nhìn lão đại đang mới từ bên ngoài bước vào, cúi đầu nhìn vật moe dưới chân, lặng lẽ hỏi một câu: "Cậu tự nguyện hả?"
Tả Ngôn cho cậu ta một ánh mắt để cậu ta tự cảm nhận.
Hạ Bảo sờ sờ mũi, "Bộ dạng này của cậu rất đáng yêu, thật đó."
Tả Ngôn đỡ cửa đứng lên, bước vào bên trong, đừng tưởng rằng tôi không thấy được ánh mắt vui vẻ khi người gặp hoạ của anh.
May là Hạ Ngọc vẫn chưa trở lại chứ không nếu để cô ta nhìn thấy vậy khả năng rất cao là Tả Ngôn sẽ bị sờ sờ đến trọc đầu.
"Thi quỷ tối hôm qua vừa bắt được đâu?" Tư Già cởi áo khoác để lên ghé, bắt lấy Tả Ngôn, cầm khăn tay trong ngăn kéo ra lau lau móng vuốt cho cậu, còn đặt cậu trong lồng ngực vuốt lông.
Tả Ngôn:...
Hạ Bảo dùng ánh mắt đồng tình nhìn thoáng qua cậu, sau đó trở về chỗ ngồi lấy một cái bình trong suốt qua đặt lên bàn.
"Lão đại, thứ này chính là thứ đã ăn hồn phách của năm người vừa chết, tối hôm qua cũng vất vả cho gấu mèo rồi, nếu không nhờ cậu ấy chạy nhanh đấm mạnh tôi chưa chắc có thể bắt được nó."
Tả Ngôn "Ưm~" một tiếng, xem như anh cũng còn chút lương tâm.
Tư Già thưởng thức cái bình trong tay, thản nhiên nói: "Nếu hai người các cậu ai cũng không bắt được nó vậy có thể nghĩ đến chuyện từ chức được rồi."
Tả Ngôn:... Tôi từ chức được không?
Trong cái bình là thi quỷ phiên bản mini, nó cuộn mình lại nằm ở góc bình, sau khi nhìn thấy Tư Già, nó không còn bộ dáng điên cuồng kiêu ngạo như trước, cả người nó đều sợ hãi đến run rẩy.
Cái bình thuộc loại trong suốt, Tả Ngôn ngửa đầu liền đối mặt nhìn nhau vài giây với gương mặt như một tấm vải bị chắp vá nhiều lớp.
Nói ra cũng quá kỳ lạ, cái bình này hoàn toàn ngăn lại mùi vị hôi thối phát ra từ thi quỷ.
"Dã chiêu số." Tư Già nhìn thứ trong bình, nói một câu làm Tả Ngôn nghe không hiểu.
Hạ Bảo đáp: "Đêm qua em có tra qua thân phận của thứ này, nó không phải mới chết gần đây, nhưng oán khí trên người nó lại hơi giống như hồn phách người vừa chết, lão đại, thi quỷ này là thứ gì?"
Nhìn Hạ Bảo trưng ra gương mặt mơ hồ giống như cậu, Tả Ngôn mới biết anh bạn này so với cậu phỏng chừng cũng chỉ là kẻ tám lạng người nửa cân thôi, tên bác học nhiều kiến thức vẫn luôn là Tư Già.
"Thi quỷ là kết quả của những con quỷ bị đạo gia nuôi dưỡng thất bại, đạo gia lợi dụng phương pháp chế tạo cổ trùng khiến những âm hồn cắn nuốt lẫn nhau, thứ cuối cùng còn sót lại chính là thi quỷ, đây có thể xem là phương pháp luyện chế quỷ vương. Nhưng mà cậu có từng thấy qua ai ăn thịt người mà biến thành siêu nhân chưa?"
Tả Ngôn nhấn 1 like cho cách so sánh này của hắn, "Ưm~"
Hạ Bảo không nghe hiểu lời Tả Ngôn nói, nhưng cậu ta cũng muốn biết thi quỷ rốt cuộc muốn làm gì.
Tư Già sờ sờ lỗ tai của gấu mèo, "Giết người và ăn hồn phách, không phải cậu đều đã thấy được hết rồi à mà còn hỏi."
Hạ Bảo khiêm tốn nghe dạy dỗ, "Vậy lão đại, gương mặt đó của nó là bị làm sao?" Hệt như được chắp vá vào vậy.
"Lúc cậu ăn sầu riêng đều sẽ còn lưu lại hương vị trong miệng, huống chi thứ nó ăn chính là đồng loại."
Mạch não của Tả Ngôn và Hạ Bảo lúc này thần kỳ mà có cùng một suy nghĩ, cậu đã chưa được ăn sầu riêng bao lâu rồi nhỉ.
Tư Già nhìn hai tên trước mặt, lắc lắc đầu.
Sau đó Hạ Bảo còn vấn đề gì chưa hiểu cũng không dám hỏi lại, gấu mèo đã bị biến thành như vầy, nếu cậu ta còn hỏi tiếp lỡ như lão đại truy cứu chuyện tối hôm qua thì phải làm sao.
Cậu ta không hỏi nhưng Tả Ngôn vẫn còn tò mò, ôm tay Tư Già mãi không chịu buông, miệng rầm rì không an phận.
Cậu thầm an ủi mình trong lòng, bây giờ tôi là gấu mèo, không phải tôi đang bán manh mà vốn dĩ tôi đã manh rồi.
Hệ thống: [... Vậy mà ngươi cũng dám nói."
Tả Ngôn: [Ta dám ta kiêu ngạo, ngươi nhát ngươi tự hào.]
Hệ thống:...
Tư Già gãi cằm cho cậu, hơn nửa ngày rốt cuộc cũng cảm thấy có chút phiền, "Thôi, đừng rầm rì nữa, buổi chiều người đến cậu tự nhiên sẽ rõ."
Tả Ngôn vừa ngẩng đầu lên liền bị một hơi khói thuốc của hắn phun lên mặt, cậu ngao một tiếng, người ngoài nhìn vào chỉ thấy nhóc gấu mèo aka bạn học Tả Ngôn hệt như một con thỏ điên, từ trên người Tư Già ngã xuống, lăn một vòng bánh xe.
Tư Già dựa lưng lên ghế, trên môi ngậm thuốc lá, ngón tay nhịp nhịp trước màn hình máy tính, ánh mắt liếc nhìn nhóc con kia va vào tường.
Cậu nằm bên tường một lát sau đó lại lăn trở về, móc di động từ trong túi của hắn ra, quay về bàn làm việc của chính mình mà cúi đầu chơi tiếp.
"Ưm~" Ừm thì... mật khẩu wifi là bao nhiêu vậy?
"4 số 7 và 4 số 8."
Nghe giọng khàn khàn của Tư Già, Tả Ngôn lén liếc mắt nhìn hắn một cái, quả nhiên có thể nghe hiểu lời cậu nói.
Buổi chiều quả nheien có người đến phòng điều tra đặc biệt của bọn cậu, hơn nữa lại là người quen.
Triệu Tĩnh Nhã đi vào nơi hẻo lánh đến mức chim còn không thèm thải phân này, nhìn chiếc váy màu trắng bị dính tro bụi, vẻ mặt cô ta không kiên nhẫn.
Ký ức cuối cùng của cô ta về đêm qua dừng lại ở chỗ nữ quỷ kia muốn giết cô ta, chuyện sau đó cô ta hoàn toàn quên mất, vẫn là nhờ một vị chủ nhiệm ở trường nói với cô ta là đêm qua có người bắt quỷ ở trường, cô ta mới đến thử xem.
"Có ai không?"
Nói dễ nghe thì chỗ này hơi cổ kính còn nói khó nghe chính là quá cũ nát, nơi này thật sự có người ở được hả?
"Cô gái nhỏ... cô tìm ai..."
Triệu Tĩnh Nhã vừa quay đầu liền bị doạ hét to một tiếng, cô ta lùi về sau mấy bước.
Một ông lão gương mặt đầy tầng tầng lớp lớp nếp nhân chống gậy đứng trước mặt cô, ánh mắt đục đục, thoạt nhìn âm khí nặng nề.
"Cô tìm ai..."
Ngón tay Triệu Tĩnh Nhã nắm chặt túi xách trong tay, "Tôi tìm... phòng điều tra đặc biệt chính là chỗ này ư?"
Ông lão nâng gậy lên, chậm rãi chỉ chỉ biển hiệu dưới đất, "Đúng vậy... tìm cố vấn thì đến lầu 1, tìm người thì đến lầu 2, cần hướng sinh thì đến lầu 3."
Triệu Tĩnh Nhã không khống chế được bước chân như muốn chạy trốn của mình, lại nhìn sang ông lão có chút âm trầm này, nhanh chân bước vào trong sân.
Sau khi vào trong viện cô ta mới nhớ, nơi này vốn dĩ không hề có lầu 2 và lầu 3.
Vậy lời ông lão kia nói có ý gì? Hiện tại cô ta có hơi hối hận vì đã đến nơi này.
Hạ Bảo ngồi xổm ở góc khuất chỗ cửa chơu game, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một cô gái đứng trước cửa với vẻ mặt hơi kinh hoảng.
"Chào mừng cô đến phòng điều tra đặc biệt."
Triệu Tĩnh Nhã nhíu mày nhìn nam sinh đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
...
Vào cửa, thứ đầu tiên mà Triệu Tĩnh Nhã nhìn thấy chính là một con thú bông gấu mèo được đặt trên ghế, nó cúi đầu, trong tay còn ôm điện thoại di động.
So với hoàn cảnh khá âm trầm, còn có những người kỳ kỳ quái quái kia, con thú bông gấu mèo này vậy mà có thể khiến cô ta hơi thả lỏng một chút.
Nhưng cái người vừa mở cửa đi ra khỏi căn phòng ở đối diện kia lại khiến cô có chút sợ hãi.
Đó chính là một loại cảm giác sợ hãi không biết vì sao nhưng lại vô thức phát ra từ sâu tận đáy lòng, thậm chí khi người này đến gần, tay cô ta đều không khống chế được mà run dữ dội.
"Xin chào... tôi đến tìm Tư Già tiên sinh."
"Tìm tôi có việc gì?" Tư Già cầm lấy di động trong tay thú bông gấu mèo, chỉ thấy thú bông kia đột nhiên bất mãn kêu một tiếng, đứng dậy muốn đoạt lấy, trong miệng còn bất mãn rầm rì.
Triệu Tĩnh Nhã cứng ngắc nhìn nó, nó vậy là lại là vật sống!
Tư Già nhìn cô ta hỏi" "Thi thể ở đâu?"
Triệu Tĩnh Nhã hoảng sợ, "Anh.. anh đang nói gì vậy!"
"Hôm nay cô đến đây không phải vì chuyện của thi thể vậy thì cô tìm tôi để làm gì?"
Từ lúc cô gái này vừa đến Tư Già hỏi chuyện thi thể cũng đã hấp dẫn ánh mắt của hai tên đang chơi game còn lại trong phòng.
Triệu Tĩnh Nhã không rõ người đứng trước mặt rốt cuộc đã biết chuyện gì của cô ta, cô ta cứng ngắc nói: "Dạo gần đây... tôi luôn nhìn thấy máu trên tay mình..."
Cô ta nghe nói ngày hôm qua đã bắt được quỷ liền nghĩ rằng cô ta đã an toàn, nhưng không ngờ sáng hôm nay tỉnh dậy cô ta liền phát hiện trên chăn cô ta có một vết tay máu, bất đắc dĩ cô ta mới phải tìm đến đây.
"Hạng người gì mới có thể khiến tay nhiễm máu tươi, bạn học Triệu, chính cô mới là người biết rõ nhất."
Triệu Tĩnh Nhã trầm mặc, cô ta không muốn tiếp tục ở lại đây, cô ta muốn nhanh chóng thoát khỏi chỗ này.
"Năm cô gái đã chết kia chính là bạn bè tốt của cô đúng không, có muốn gặp các cô ta không?"
Tư Già đưa tay đang chắp sau lưng ra phía trước, một cái bình trong suốt được đặt trước mặt cô ta.
Một gương mặt bị cắt nát sau đó lại liều mạng chắp vá lại đột nhiên dán lên mặt bình, gương mặt bị ép đến biến dạng.
"A a!!"
HLTT: Biến mất gần 3-4 tuần... thật sự cảm thấy có lỗi với mọi người. Dạo gần đây mình chịu khá nhiều đả kích, đả kích lớn nhất chính là Âm Dương Sư bản Việt Nam đóng cửa, một thời gian dài mình không muốn làm gì vì stress quá... sau đó còn phải kiểm tra giữa kì. Hiện tại mình vẫn còn chưa kiểm tra xong và phải ôn tập nên đăng chương này để tạ lỗi và thông báo cho mọi người biết mình sẽ lại tiếp tục biến mất trong 2 tuần tới. Xin lỗi mọi người.
Mãi đến sáng ngày hôm sau, Tả Ngôn mới nhớ đến chuyện cậu bị biến về nguyên hình, cậu tự hỏi trong đầu vài giây, sau đó liền chắc chắn là do Tư Già làm.
Dùng đôi mắt đầy oán niệm nhìn chằm chằm vào hắn, cái câu "Chờ tôi trở về" giải nghĩa cho chuyện này nè.
"Phòng điều tra đặc biệt không có ngày nghỉ, có nhìn tôi tôi cũng sẽ không phê cho nghỉ."
Đồ Chu lột da, cậu đều biến về hình thái gấu mèo còn bắt cậu đi làm, bộ dạng cậu như vầy thì có thể làm được gì hả?
Nuôi gấu mèo làm thú kiểng là phạm pháp, chẳng lẽ anh muốn mở show trước cổng để quỷ chiêm ngưỡng quốc bảo hả, Tả Ngôn ôm bình sữa với vẻ mặt đầy oán niệm.
Mới sáng sớm không biết Tư Già từ đâu mà lấy ra một miếng thịt bò, nhìn thì cũng chỉ là một miếng không dày lắm nhưng mùi máu nồng đến mức khiến Tả Ngôn cảm thấy thanh trúc trong tay cậu nuốt không trôi.
Sau khi ăn sáng xong, hai người cùng nhau đến phòng làm việc.
Lúc xuống lầu Tả Ngôn luôn đi theo hắn, cả đường cậu đều lo lắng có người bắt gặp cậu hay không, nhưng không biết là do trùng hợp hay may mắn, mãi cho đến khi xuống lầu cũng không hề gặp một người sống nào. ( Theo miêu tả của tác giả thì chắc Tư Già ở căn hộ cao cấp kiểu có lầu ở trong luôn như căn hộ của anh tỷ phú Grey trong 50 sắc thái á:)))))
Nếu có người thì Tư Già sẽ dùng một tay ôm cậu, Tả Ngôn giữ nguyên tư thế bất động ngậm chặt miệng để giả vờ làm thú bông.
Những người khác cho dù có nhìn thấy cùng lắm chỉ thấy một anh đẹp trai ôm thú bông hình gấu mèo, nói không chừng trong lòng người ta còn nghĩ nhất định là anh đẹp trai này mang tặng cho bạn gái.
Mới đầu thái độ của Tư Già khá tốt, ít nhất Tả Ngôn cũng hưởng thụ được cảm giác được ôm, nhưng gần đến phòng làm việc cậu đã không còn được đãi ngộ này nữa.
Để cậu ra sau cổ sau đó đi vào hẻm nhỏ, dọc đường đi hắn còn liên tục chào hỏi với các chú các bác bên đường, mới sáng sớm gặp nhau vui vẻ đương nhiên phải đứng nói chuyện thêm vài câu.
Khi Tả Ngôn ngẩng đầu nhìn thấy ba chữ 'phủ Khai Phong', có thể xem là để cậu giải toả cơn tức, cậu né khỏi tay hắn tự mình chạy vào.
Từ đêm hôm qua đến bây giờ Hạ Bảo vẫn không rời khỏi phòng làm việc, dù sao có ngủ hay không đối với bọn cậu ta mà nói thì chẳng ảnh hưởng gì.
Cậu ta chơi trò gián điệp cả đêm, mấy đứa trẻ hiện nay quá thông minh, cả đêm cầm sát thủ đều bị tra ra hết, sau đó cậu ra mua vương miện muốn khiến tạo hình nhân vật đẹp trai hơn chút, mà cực xui chính là một sát thủ sniper khác lại nhằm vào cậu ta.
Suy nghĩ hắn ta rất đơn giản: Đẹp thì nhất định phải chết.
Hạ Bảo chơi game cả đêm tim đều sắp theo đó mà vỡ vụn, vừa ngáp một cái liền nghe thấy mùi của gấu mèo.
Nhắm mắt lại lắc lắc đầu đi ra ngoài, "Gấu mèo, tôi đề cử một game này cho cậu... cái quỷ gì vậy!"
Một cái trượt chân ngã người, sau đó dùng động tác nhanh nhẹn tránh khỏi ly nước đang rơi xuống đất, cúi đầu một cái chỉ thấy một cục bông trắng đen giao nhau ngồi dưới đất.
"Ưm~" Mắt kém quá đi.
Hạ Bảo nhìn nhìn lão đại đang mới từ bên ngoài bước vào, cúi đầu nhìn vật moe dưới chân, lặng lẽ hỏi một câu: "Cậu tự nguyện hả?"
Tả Ngôn cho cậu ta một ánh mắt để cậu ta tự cảm nhận.
Hạ Bảo sờ sờ mũi, "Bộ dạng này của cậu rất đáng yêu, thật đó."
Tả Ngôn đỡ cửa đứng lên, bước vào bên trong, đừng tưởng rằng tôi không thấy được ánh mắt vui vẻ khi người gặp hoạ của anh.
May là Hạ Ngọc vẫn chưa trở lại chứ không nếu để cô ta nhìn thấy vậy khả năng rất cao là Tả Ngôn sẽ bị sờ sờ đến trọc đầu.
"Thi quỷ tối hôm qua vừa bắt được đâu?" Tư Già cởi áo khoác để lên ghé, bắt lấy Tả Ngôn, cầm khăn tay trong ngăn kéo ra lau lau móng vuốt cho cậu, còn đặt cậu trong lồng ngực vuốt lông.
Tả Ngôn:...
Hạ Bảo dùng ánh mắt đồng tình nhìn thoáng qua cậu, sau đó trở về chỗ ngồi lấy một cái bình trong suốt qua đặt lên bàn.
"Lão đại, thứ này chính là thứ đã ăn hồn phách của năm người vừa chết, tối hôm qua cũng vất vả cho gấu mèo rồi, nếu không nhờ cậu ấy chạy nhanh đấm mạnh tôi chưa chắc có thể bắt được nó."
Tả Ngôn "Ưm~" một tiếng, xem như anh cũng còn chút lương tâm.
Tư Già thưởng thức cái bình trong tay, thản nhiên nói: "Nếu hai người các cậu ai cũng không bắt được nó vậy có thể nghĩ đến chuyện từ chức được rồi."
Tả Ngôn:... Tôi từ chức được không?
Trong cái bình là thi quỷ phiên bản mini, nó cuộn mình lại nằm ở góc bình, sau khi nhìn thấy Tư Già, nó không còn bộ dáng điên cuồng kiêu ngạo như trước, cả người nó đều sợ hãi đến run rẩy.
Cái bình thuộc loại trong suốt, Tả Ngôn ngửa đầu liền đối mặt nhìn nhau vài giây với gương mặt như một tấm vải bị chắp vá nhiều lớp.
Nói ra cũng quá kỳ lạ, cái bình này hoàn toàn ngăn lại mùi vị hôi thối phát ra từ thi quỷ.
"Dã chiêu số." Tư Già nhìn thứ trong bình, nói một câu làm Tả Ngôn nghe không hiểu.
Hạ Bảo đáp: "Đêm qua em có tra qua thân phận của thứ này, nó không phải mới chết gần đây, nhưng oán khí trên người nó lại hơi giống như hồn phách người vừa chết, lão đại, thi quỷ này là thứ gì?"
Nhìn Hạ Bảo trưng ra gương mặt mơ hồ giống như cậu, Tả Ngôn mới biết anh bạn này so với cậu phỏng chừng cũng chỉ là kẻ tám lạng người nửa cân thôi, tên bác học nhiều kiến thức vẫn luôn là Tư Già.
"Thi quỷ là kết quả của những con quỷ bị đạo gia nuôi dưỡng thất bại, đạo gia lợi dụng phương pháp chế tạo cổ trùng khiến những âm hồn cắn nuốt lẫn nhau, thứ cuối cùng còn sót lại chính là thi quỷ, đây có thể xem là phương pháp luyện chế quỷ vương. Nhưng mà cậu có từng thấy qua ai ăn thịt người mà biến thành siêu nhân chưa?"
Tả Ngôn nhấn 1 like cho cách so sánh này của hắn, "Ưm~"
Hạ Bảo không nghe hiểu lời Tả Ngôn nói, nhưng cậu ta cũng muốn biết thi quỷ rốt cuộc muốn làm gì.
Tư Già sờ sờ lỗ tai của gấu mèo, "Giết người và ăn hồn phách, không phải cậu đều đã thấy được hết rồi à mà còn hỏi."
Hạ Bảo khiêm tốn nghe dạy dỗ, "Vậy lão đại, gương mặt đó của nó là bị làm sao?" Hệt như được chắp vá vào vậy.
"Lúc cậu ăn sầu riêng đều sẽ còn lưu lại hương vị trong miệng, huống chi thứ nó ăn chính là đồng loại."
Mạch não của Tả Ngôn và Hạ Bảo lúc này thần kỳ mà có cùng một suy nghĩ, cậu đã chưa được ăn sầu riêng bao lâu rồi nhỉ.
Tư Già nhìn hai tên trước mặt, lắc lắc đầu.
Sau đó Hạ Bảo còn vấn đề gì chưa hiểu cũng không dám hỏi lại, gấu mèo đã bị biến thành như vầy, nếu cậu ta còn hỏi tiếp lỡ như lão đại truy cứu chuyện tối hôm qua thì phải làm sao.
Cậu ta không hỏi nhưng Tả Ngôn vẫn còn tò mò, ôm tay Tư Già mãi không chịu buông, miệng rầm rì không an phận.
Cậu thầm an ủi mình trong lòng, bây giờ tôi là gấu mèo, không phải tôi đang bán manh mà vốn dĩ tôi đã manh rồi.
Hệ thống: [... Vậy mà ngươi cũng dám nói."
Tả Ngôn: [Ta dám ta kiêu ngạo, ngươi nhát ngươi tự hào.]
Hệ thống:...
Tư Già gãi cằm cho cậu, hơn nửa ngày rốt cuộc cũng cảm thấy có chút phiền, "Thôi, đừng rầm rì nữa, buổi chiều người đến cậu tự nhiên sẽ rõ."
Tả Ngôn vừa ngẩng đầu lên liền bị một hơi khói thuốc của hắn phun lên mặt, cậu ngao một tiếng, người ngoài nhìn vào chỉ thấy nhóc gấu mèo aka bạn học Tả Ngôn hệt như một con thỏ điên, từ trên người Tư Già ngã xuống, lăn một vòng bánh xe.
Tư Già dựa lưng lên ghế, trên môi ngậm thuốc lá, ngón tay nhịp nhịp trước màn hình máy tính, ánh mắt liếc nhìn nhóc con kia va vào tường.
Cậu nằm bên tường một lát sau đó lại lăn trở về, móc di động từ trong túi của hắn ra, quay về bàn làm việc của chính mình mà cúi đầu chơi tiếp.
"Ưm~" Ừm thì... mật khẩu wifi là bao nhiêu vậy?
"4 số 7 và 4 số 8."
Nghe giọng khàn khàn của Tư Già, Tả Ngôn lén liếc mắt nhìn hắn một cái, quả nhiên có thể nghe hiểu lời cậu nói.
Buổi chiều quả nheien có người đến phòng điều tra đặc biệt của bọn cậu, hơn nữa lại là người quen.
Triệu Tĩnh Nhã đi vào nơi hẻo lánh đến mức chim còn không thèm thải phân này, nhìn chiếc váy màu trắng bị dính tro bụi, vẻ mặt cô ta không kiên nhẫn.
Ký ức cuối cùng của cô ta về đêm qua dừng lại ở chỗ nữ quỷ kia muốn giết cô ta, chuyện sau đó cô ta hoàn toàn quên mất, vẫn là nhờ một vị chủ nhiệm ở trường nói với cô ta là đêm qua có người bắt quỷ ở trường, cô ta mới đến thử xem.
"Có ai không?"
Nói dễ nghe thì chỗ này hơi cổ kính còn nói khó nghe chính là quá cũ nát, nơi này thật sự có người ở được hả?
"Cô gái nhỏ... cô tìm ai..."
Triệu Tĩnh Nhã vừa quay đầu liền bị doạ hét to một tiếng, cô ta lùi về sau mấy bước.
Một ông lão gương mặt đầy tầng tầng lớp lớp nếp nhân chống gậy đứng trước mặt cô, ánh mắt đục đục, thoạt nhìn âm khí nặng nề.
"Cô tìm ai..."
Ngón tay Triệu Tĩnh Nhã nắm chặt túi xách trong tay, "Tôi tìm... phòng điều tra đặc biệt chính là chỗ này ư?"
Ông lão nâng gậy lên, chậm rãi chỉ chỉ biển hiệu dưới đất, "Đúng vậy... tìm cố vấn thì đến lầu 1, tìm người thì đến lầu 2, cần hướng sinh thì đến lầu 3."
Triệu Tĩnh Nhã không khống chế được bước chân như muốn chạy trốn của mình, lại nhìn sang ông lão có chút âm trầm này, nhanh chân bước vào trong sân.
Sau khi vào trong viện cô ta mới nhớ, nơi này vốn dĩ không hề có lầu 2 và lầu 3.
Vậy lời ông lão kia nói có ý gì? Hiện tại cô ta có hơi hối hận vì đã đến nơi này.
Hạ Bảo ngồi xổm ở góc khuất chỗ cửa chơu game, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một cô gái đứng trước cửa với vẻ mặt hơi kinh hoảng.
"Chào mừng cô đến phòng điều tra đặc biệt."
Triệu Tĩnh Nhã nhíu mày nhìn nam sinh đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
...
Vào cửa, thứ đầu tiên mà Triệu Tĩnh Nhã nhìn thấy chính là một con thú bông gấu mèo được đặt trên ghế, nó cúi đầu, trong tay còn ôm điện thoại di động.
So với hoàn cảnh khá âm trầm, còn có những người kỳ kỳ quái quái kia, con thú bông gấu mèo này vậy mà có thể khiến cô ta hơi thả lỏng một chút.
Nhưng cái người vừa mở cửa đi ra khỏi căn phòng ở đối diện kia lại khiến cô có chút sợ hãi.
Đó chính là một loại cảm giác sợ hãi không biết vì sao nhưng lại vô thức phát ra từ sâu tận đáy lòng, thậm chí khi người này đến gần, tay cô ta đều không khống chế được mà run dữ dội.
"Xin chào... tôi đến tìm Tư Già tiên sinh."
"Tìm tôi có việc gì?" Tư Già cầm lấy di động trong tay thú bông gấu mèo, chỉ thấy thú bông kia đột nhiên bất mãn kêu một tiếng, đứng dậy muốn đoạt lấy, trong miệng còn bất mãn rầm rì.
Triệu Tĩnh Nhã cứng ngắc nhìn nó, nó vậy là lại là vật sống!
Tư Già nhìn cô ta hỏi" "Thi thể ở đâu?"
Triệu Tĩnh Nhã hoảng sợ, "Anh.. anh đang nói gì vậy!"
"Hôm nay cô đến đây không phải vì chuyện của thi thể vậy thì cô tìm tôi để làm gì?"
Từ lúc cô gái này vừa đến Tư Già hỏi chuyện thi thể cũng đã hấp dẫn ánh mắt của hai tên đang chơi game còn lại trong phòng.
Triệu Tĩnh Nhã không rõ người đứng trước mặt rốt cuộc đã biết chuyện gì của cô ta, cô ta cứng ngắc nói: "Dạo gần đây... tôi luôn nhìn thấy máu trên tay mình..."
Cô ta nghe nói ngày hôm qua đã bắt được quỷ liền nghĩ rằng cô ta đã an toàn, nhưng không ngờ sáng hôm nay tỉnh dậy cô ta liền phát hiện trên chăn cô ta có một vết tay máu, bất đắc dĩ cô ta mới phải tìm đến đây.
"Hạng người gì mới có thể khiến tay nhiễm máu tươi, bạn học Triệu, chính cô mới là người biết rõ nhất."
Triệu Tĩnh Nhã trầm mặc, cô ta không muốn tiếp tục ở lại đây, cô ta muốn nhanh chóng thoát khỏi chỗ này.
"Năm cô gái đã chết kia chính là bạn bè tốt của cô đúng không, có muốn gặp các cô ta không?"
Tư Già đưa tay đang chắp sau lưng ra phía trước, một cái bình trong suốt được đặt trước mặt cô ta.
Một gương mặt bị cắt nát sau đó lại liều mạng chắp vá lại đột nhiên dán lên mặt bình, gương mặt bị ép đến biến dạng.
"A a!!"
HLTT: Biến mất gần 3-4 tuần... thật sự cảm thấy có lỗi với mọi người. Dạo gần đây mình chịu khá nhiều đả kích, đả kích lớn nhất chính là Âm Dương Sư bản Việt Nam đóng cửa, một thời gian dài mình không muốn làm gì vì stress quá... sau đó còn phải kiểm tra giữa kì. Hiện tại mình vẫn còn chưa kiểm tra xong và phải ôn tập nên đăng chương này để tạ lỗi và thông báo cho mọi người biết mình sẽ lại tiếp tục biến mất trong 2 tuần tới. Xin lỗi mọi người.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giấc mơ I
- Chương 2: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (2)
- Chương 3: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (3)
- Chương 4: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (4)
- Chương 5: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (5)
- Chương 6: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (6)
- Chương 7: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (7)
- Chương 8: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (8)
- Chương 9: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (9)
- Chương 10: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (10)
- Chương 11: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (11)
- Chương 12: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (12)
- Chương 13: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (13)
- Chương 14: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (14)
- Chương 15: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (15)
- Chương 16: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (16)
- Chương 17: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (17)
- Chương 18: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (18)
- Chương 19: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (19)
- Chương 20: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (20)
- Chương 21: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (21)
- Chương 22: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (22)
- Chương 23: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
- Chương 24: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (24)
- Chương 25: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (25)
- Chương 26: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (26)
- Chương 27: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (27)
- Chương 28: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (28)
- Chương 29: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (29)
- Chương 30: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (30)
- Chương 31: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (31)
- Chương 32: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (32)
- Chương 33: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (33)
- Chương 34: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (34)
- Chương 35: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (35)
- Chương 36: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (36)
- Chương 37: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (37)
- Chương 38: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (38)
- Chương 39: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (39)
- Chương 40: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (40)
- Chương 41: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (41)
- Chương 42: Giấc mơ II
- Chương 43: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (2)
- Chương 44: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (3)
- Chương 45: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (4)
- Chương 46: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (5)
- Chương 47: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (6)
- Chương 48: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (7)
- Chương 49: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (8)
- Chương 50: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (9)
- Chương 51: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (10)
- Chương 52: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (11)
- Chương 53: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (12)
- Chương 54: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (13)
- Chương 55: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (14)
- Chương 56: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (15)
- Chương 57: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (16)
- Chương 58: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (17)
- Chương 59: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (18)
- Chương 60: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (19)
- Chương 61: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (20)
- Chương 62: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (21)
- Chương 63: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (22)
- Chương 64: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (23)
- Chương 65: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (24)
- Chương 66: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (25)
- Chương 67: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (26)
- Chương 68: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (27)
- Chương 69: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (28)
- Chương 70: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (29)
- Chương 71: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (30)
- Chương 72: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (31)
- Chương 73: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (32)
- Chương 74: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (33)
- Chương 75: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (34)
- Chương 76: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (35)
- Chương 77: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (36)
- Chương 78: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (37)
- Chương 79: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (38)
- Chương 80: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (39)
- Chương 81: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (40)
- Chương 82: Ở thế giới thực
- Chương 83: Giấc mơ III
- Chương 84: Mỹ nhân có độc (2)
- Chương 85: Mỹ nhân có độc (3)
- Chương 86: Mỹ nhân có độc (4)
- Chương 87: Mỹ nhân có độc (5)
- Chương 88: Mỹ nhân có độc (6)
- Chương 89: Mỹ nhân có độc (7)
- Chương 90: Mỹ nhân có độc (8)
- Chương 91: Mỹ nhân có độc (9)
- Chương 92: Mỹ nhân có độc (10)
- Chương 93: Mỹ nhân có độc (11)
- Chương 94: Mỹ nhân có độc (12)
- Chương 95: Mỹ nhân có độc (13)
- Chương 96: Mỹ nhân có độc (14)
- Chương 97: Mỹ nhân có độc (15)
- Chương 98: Mỹ nhân có độc (16)
- Chương 99: Mỹ nhân có độc (17)
- Chương 100: Mỹ nhân có độc (18)
- Chương 101: Mỹ nhân có độc (19)
- Chương 102: Mỹ nhân có độc (20)
- Chương 103: Mỹ nhân có độc (21)
- Chương 104: Mỹ nhân có độc (22)
- Chương 105: Mỹ nhân có độc (23)
- Chương 106: Mỹ nhân có độc (24)
- Chương 107: Mỹ nhân có độc (25)
- Chương 108: Mỹ nhân có độc (26)
- Chương 109: Mỹ nhân có độc (27)
- Chương 110: Mỹ nhân có độc (28)
- Chương 111: Mỹ nhân có độc (29)
- Chương 112: Mỹ nhân có độc (30)
- Chương 113: Mỹ nhân có độc (31)
- Chương 114: Mỹ nhân có độc (32)
- Chương 115: Mỹ nhân có độc (33)
- Chương 116: Mỹ nhân có độc (34)
- Chương 117: Mỹ nhân có độc (35)
- Chương 118: Mỹ nhân có độc (36)
- Chương 119: Giấc mơ IV
- Chương 120: Phòng điều tra đặc biệt (2)
- Chương 121: Phòng điều tra đặc biệt (3)
- Chương 122: Phòng điều tra đặc biệt (4)
- Chương 123: Phòng điều tra đặc biệt (5)
- Chương 124: Phòng điều tra đặc biệt (6)
- Chương 125: Phòng điều tra đặc biệt (7)
- Chương 126: Phòng điều tra đặc biệt (8)
- Chương 127: Phòng điều tra đặc biệt (9)
- Chương 128: Phòng điều tra đặc biệt (10)
- Chương 129: Phòng điều tra đặc biệt (11)
- Chương 130: Phòng điều tra đặc biệt (12)
- Chương 131: Phòng điều tra đặc biệt (13)
- Chương 132: Phòng điều tra đặc biệt (14)
- Chương 133: Phòng điều tra đặc biệt (15)
- Chương 134: Phòng điều tra đặc biệt (16)
- Chương 135: Phòng điều tra đặc biệt (17)
- Chương 136: Phòng điều tra đặc biệt (18)
- Chương 137: Phòng điều tra đặc biệt (19)
- Chương 138: Phòng điều tra đặc biệt (20)
- Chương 139: Phòng điều tra đặc biệt (21)
- Chương 140: Phòng điều tra đặc biệt (22)
- Chương 141: Phòng điều tra đặc biệt (23)
- Chương 142: Phòng điều tra đặc biệt (24)
- Chương 143: Phòng điều tra đặc biệt (25)
- Chương 144: Phòng điều tra đặc biệt (26)
- Chương 145: Phòng điều tra đặc biệt (27)
- Chương 146: Phòng điều tra đặc biệt (28)
- Chương 147: Phòng điều tra đặc biệt (29)
- Chương 148: Phòng điều tra đặc biệt (30)
- Chương 149: Phòng điều tra đặc biệt (31)
- Chương 150: Phòng điều tra đặc biệt (32)
- Chương 151: Phòng điều tra đặc biệt (33)
- Chương 152: Phòng điều tra đặc biệt (34)
- Chương 153: Phòng điều tra đặc biệt (35)
- Chương 154: Phòng điều tra đặc biệt (36)
- Chương 155: Phòng điều tra đặc biệt (37)
- Chương 156: Phòng điều tra đặc biệt (38)
- Chương 157: Phòng điều tra đặc biệt (39)