Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa - Chương 23: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
Chương trước- Chương 1: Giấc mơ I
- Chương 2: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (2)
- Chương 3: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (3)
- Chương 4: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (4)
- Chương 5: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (5)
- Chương 6: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (6)
- Chương 7: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (7)
- Chương 8: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (8)
- Chương 9: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (9)
- Chương 10: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (10)
- Chương 11: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (11)
- Chương 12: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (12)
- Chương 13: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (13)
- Chương 14: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (14)
- Chương 15: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (15)
- Chương 16: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (16)
- Chương 17: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (17)
- Chương 18: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (18)
- Chương 19: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (19)
- Chương 20: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (20)
- Chương 21: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (21)
- Chương 22: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (22)
- Chương 23: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
- Chương 24: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (24)
- Chương 25: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (25)
- Chương 26: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (26)
- Chương 27: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (27)
- Chương 28: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (28)
- Chương 29: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (29)
- Chương 30: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (30)
- Chương 31: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (31)
- Chương 32: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (32)
- Chương 33: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (33)
- Chương 34: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (34)
- Chương 35: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (35)
- Chương 36: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (36)
- Chương 37: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (37)
- Chương 38: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (38)
- Chương 39: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (39)
- Chương 40: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (40)
- Chương 41: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (41)
- Chương 42: Giấc mơ II
- Chương 43: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (2)
- Chương 44: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (3)
- Chương 45: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (4)
- Chương 46: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (5)
- Chương 47: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (6)
- Chương 48: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (7)
- Chương 49: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (8)
- Chương 50: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (9)
- Chương 51: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (10)
- Chương 52: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (11)
- Chương 53: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (12)
- Chương 54: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (13)
- Chương 55: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (14)
- Chương 56: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (15)
- Chương 57: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (16)
- Chương 58: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (17)
- Chương 59: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (18)
- Chương 60: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (19)
- Chương 61: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (20)
- Chương 62: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (21)
- Chương 63: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (22)
- Chương 64: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (23)
- Chương 65: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (24)
- Chương 66: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (25)
- Chương 67: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (26)
- Chương 68: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (27)
- Chương 69: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (28)
- Chương 70: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (29)
- Chương 71: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (30)
- Chương 72: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (31)
- Chương 73: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (32)
- Chương 74: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (33)
- Chương 75: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (34)
- Chương 76: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (35)
- Chương 77: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (36)
- Chương 78: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (37)
- Chương 79: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (38)
- Chương 80: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (39)
- Chương 81: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (40)
- Chương 82: Ở thế giới thực
- Chương 83: Giấc mơ III
- Chương 84: Mỹ nhân có độc (2)
- Chương 85: Mỹ nhân có độc (3)
- Chương 86: Mỹ nhân có độc (4)
- Chương 87: Mỹ nhân có độc (5)
- Chương 88: Mỹ nhân có độc (6)
- Chương 89: Mỹ nhân có độc (7)
- Chương 90: Mỹ nhân có độc (8)
- Chương 91: Mỹ nhân có độc (9)
- Chương 92: Mỹ nhân có độc (10)
- Chương 93: Mỹ nhân có độc (11)
- Chương 94: Mỹ nhân có độc (12)
- Chương 95: Mỹ nhân có độc (13)
- Chương 96: Mỹ nhân có độc (14)
- Chương 97: Mỹ nhân có độc (15)
- Chương 98: Mỹ nhân có độc (16)
- Chương 99: Mỹ nhân có độc (17)
- Chương 100: Mỹ nhân có độc (18)
- Chương 101: Mỹ nhân có độc (19)
- Chương 102: Mỹ nhân có độc (20)
- Chương 103: Mỹ nhân có độc (21)
- Chương 104: Mỹ nhân có độc (22)
- Chương 105: Mỹ nhân có độc (23)
- Chương 106: Mỹ nhân có độc (24)
- Chương 107: Mỹ nhân có độc (25)
- Chương 108: Mỹ nhân có độc (26)
- Chương 109: Mỹ nhân có độc (27)
- Chương 110: Mỹ nhân có độc (28)
- Chương 111: Mỹ nhân có độc (29)
- Chương 112: Mỹ nhân có độc (30)
- Chương 113: Mỹ nhân có độc (31)
- Chương 114: Mỹ nhân có độc (32)
- Chương 115: Mỹ nhân có độc (33)
- Chương 116: Mỹ nhân có độc (34)
- Chương 117: Mỹ nhân có độc (35)
- Chương 118: Mỹ nhân có độc (36)
- Chương 119: Giấc mơ IV
- Chương 120: Phòng điều tra đặc biệt (2)
- Chương 121: Phòng điều tra đặc biệt (3)
- Chương 122: Phòng điều tra đặc biệt (4)
- Chương 123: Phòng điều tra đặc biệt (5)
- Chương 124: Phòng điều tra đặc biệt (6)
- Chương 125: Phòng điều tra đặc biệt (7)
- Chương 126: Phòng điều tra đặc biệt (8)
- Chương 127: Phòng điều tra đặc biệt (9)
- Chương 128: Phòng điều tra đặc biệt (10)
- Chương 129: Phòng điều tra đặc biệt (11)
- Chương 130: Phòng điều tra đặc biệt (12)
- Chương 131: Phòng điều tra đặc biệt (13)
- Chương 132: Phòng điều tra đặc biệt (14)
- Chương 133: Phòng điều tra đặc biệt (15)
- Chương 134: Phòng điều tra đặc biệt (16)
- Chương 135: Phòng điều tra đặc biệt (17)
- Chương 136: Phòng điều tra đặc biệt (18)
- Chương 137: Phòng điều tra đặc biệt (19)
- Chương 138: Phòng điều tra đặc biệt (20)
- Chương 139: Phòng điều tra đặc biệt (21)
- Chương 140: Phòng điều tra đặc biệt (22)
- Chương 141: Phòng điều tra đặc biệt (23)
- Chương 142: Phòng điều tra đặc biệt (24)
- Chương 143: Phòng điều tra đặc biệt (25)
- Chương 144: Phòng điều tra đặc biệt (26)
- Chương 145: Phòng điều tra đặc biệt (27)
- Chương 146: Phòng điều tra đặc biệt (28)
- Chương 147: Phòng điều tra đặc biệt (29)
- Chương 148: Phòng điều tra đặc biệt (30)
- Chương 149: Phòng điều tra đặc biệt (31)
- Chương 150: Phòng điều tra đặc biệt (32)
- Chương 151: Phòng điều tra đặc biệt (33)
- Chương 152: Phòng điều tra đặc biệt (34)
- Chương 153: Phòng điều tra đặc biệt (35)
- Chương 154: Phòng điều tra đặc biệt (36)
- Chương 155: Phòng điều tra đặc biệt (37)
- Chương 156: Phòng điều tra đặc biệt (38)
- Chương 157: Phòng điều tra đặc biệt (39)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa
Chương 23: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
[23] - Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
Tác giả: Bạo Vũ Thành
Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Chuyện anh muốn nói với tôi là chuyện này?"
Hoàng Nghiêu nhướng mày, "Chỉ chuyện này thôi còn chưa đủ sao? Nếu anh họ của tôi biết..."
Nhìn từ trên xuống dưới người đang nằm trên giường, trong lòng cảm thấy có chút tiếc nuối, ít ra lớn lên vẫn thật hợp khẩu vị của mình.
Nói chuyện này với cậu là để uy hiếp cậu á? Cậu thực sợ đó.
Ngoài mặt, Tả Ngôn lộ ra bộ dáng lo lắng, "Anh muốn sao?"
Hoàng Nghiêu cười nói: "Chỉ cần cậu đồng ý rời đi, tôi sẽ xem như tôi chuyện gì cũng không biết."
Nếu không chịu rời đi, vậy thì đừng trách hắn ta.
Thanh niên trên giường trầm mặc một lát, hơi thấp giọng nói: "Được."
Tả Ngôn giãy dụa từ trên giường ngồi dậy, miệng vết thương theo chuyển động mà bắt đầu nhói lên, xuống giường, hai chân đặt xuống đất, chỉ vài động tác nhỏ vậy mà lại khiến thân thể cậu run rẩy theo.
Đứng vững lại thân thể, lưng có chút cong, cắn chặt hàm răng, từ bên giường đi đến cửa phòng cũng mất hết tất cả sức lực của cậu.
Hoàng Nghiêu ôm cánh tay, nhìn động tác của cậu, trong lòng vẫn luôn cảm thấy bất an.
"Cậu muốn đi đâu?"
Cố Tranh đứng trước cửa phòng, từ trên cao nhìn xuống thanh niên trước mặt.
Một thân đồ bệnh nhân, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy mồ hôi lạnh trên mặt Tả Ngôn chảy xuống cằm, trên môi còn dính vài sợi tóc, đỡ tường, đứng cũng đứng không vững.
Tả Ngôn không nói được một lời, cúi đầu nhìn xuống chân mình, vừa rồi quên mang dép vào, sàn nhà có chút lạnh.
Cố Tranh nhìn một người khác còn đứng trong phòng, "Xảy ra chuyện gì?"
Hoàng Nghiêu lập tức phủi sạch quan hệ, "Em không biết, cậu ta vừa mới nói với em là nhất định muốn rời đi."
Cố Tranh cúi đầu, liếc mắt còn thấy được đầu ngón chân của cậu cuộn lại cùng một chỗ mà còn không thành thật, hỏi, "Cậu phải rời đi?"
Tả Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, tóc dài theo động tác của cậu mà ngăn chặn tầm mắt của cậu.
Cố Tranh nói: "Ai cho phép cậu đi?"
Tả Ngôn quay đầu lại, nhìn thoáng qua Hoàng Nghiêu, "Anh ta."
Hoàng Nghiêu không nghĩ đến cậu sẽ bán ra chính mình nhanh như vậy, vậy thì hắn ta cũng không khách khó, trong ánh mắt lãnh đạm của Cố Tranh nói: "Anh họ, người này có vấn đề."
"Anh bạn nhỏ, mới vài ngày không gặp sao cậu lại thành ra như vầy rồi?"
Một thanh âm đột nhiên truyền ra từ đằng sau Cố Tranh, Tả Ngôn cảm thấy có chút quen tai.
Triệu Lục bước đến gần nhìn Tả Ngôn, "Sao vậy, nhanh như vậy mà quên tôi rồi hả? Ngày đó chính là tôi cõng cậu từ trong mộ ra đó."
Tả Ngôn nghĩ, hôm đó cậu hôn mê, ai biết ai cõng cậu ra, "À, cám ơn nha."
Triệu Lục vỗ một bàn tay vào người cậu, "Ha ha ha, anh bạn nhỏ... ai cậu đây là bị gì?"
Một đại nam nhân tay chân không biết nặng nhẹ, chỉ một bàn tay liền đẩy Tả Ngôn nhào đến bên Cố Tranh.
Cố Tranh vươn tay đỡ lấy thắt lăng của cậu, giúp cậu không đến mức ngã từ trên người hắn xuống.
Tả Ngôn mặt đều nhăn, liên tiếp hít sâu mấy hơi: "Không sao."
Nếu không sao, mới gặp quỷ.
"Lục ca, sao anh đến đây?" Hoàng Nghiêu bước qua hỏi.
Triệu Lục nói: "Lão đại kêu tôi đến, Nghiêu thiếu gia, cậu ấy sao vậy?"
Tả Ngôn ghé vào ngực Cố Tranh giả chết, đừng nói chuyện với cậu, ngay cả thở dốc cũng đau.
Viên đạn bắn vào ngực kia cũng không phải tự quậy mà ra, nếu không phải lúc trước cậu muốn giành được cái bình kia, cũng không đến mức sẽ bị ăn đạn, nhìn cũng biết là do ai.
Hoàng Nghiêu kinh ngạc hỏi: "Anh biết cậu ta hả?"
Triệu Lục nói, "Biết chứ, lần trước mang từ mộ về, cậu không biết đâu, cái mô huyệt kia cực kì sạch sẽ, ngoại trừ cậu ta ra, một thứ cũng không có."
Triệu Lục vẻ mặt đầy đáng tiếc, dù sao lúc trước truyền tin Võ Lăng Sơn có mộ lớn, ai nghĩ đến lại về tay không.
Tả Ngôn nghe Triệu Lục nói thì rất là không đồng đó, vào mộ huyệt của tôi muốn trộm vật bồi táng của tôi, bây giờ ngay cả mộ chủ nhân cũng bị mang ra, anh còn tiếc gì nữa.
Vật đáng giá nhất chính là cậu, xác sống!
Những tên xác ướp kia có gì để sánh với cậu đâu?
"Cậu ta là xác ướp?"
Hoàng Nghiêu chấn kinh rồi, hắn ta vẫn chưa hề nghe anh họ của hắn ta nói qua chuyện này, không ngờ được, vậy mà lại mang xác sống trở về!
Tả Ngôn nhìn hắn ta mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng trắng, không sai, xác ướp, còn béo nữa, hù chết anh.
Hoàng Nghiêu không kịp phản ứng, theo bản năng lùi về sau hai bước, điều này giúp hắn ta hiểu tại sao thân thể của người này lại khác thường như vậy, và tại sao anh họ của hắn ta lại ở bên cạnh người này.
Nhìn đối phương có thể khóc có thể cười còn có thể ăn, một xác ướp không khác gì người bình thường, người như vậy, đúng thật là muốn nghiêu cứu.
Triệu Lục cảm thấy không khí có chút không đúng, nhận đến ánh mắt của lão đại, lôi kéo Hoàng Nghiêu xuống lầu.
"Nghiêu thiếu gia, tôi kể cậu nghe, ở trong mộ chúng tôi gặp được một loại trùng..."
Theo thanh âm ngày càng xa, cằm của Tả Ngôn bị nâng lên, Cố Tranh cười như không cười nhìn cậu, "Quậy đủ chưa?"
Tả Ngôn nói, "Là anh ta muốn đuổi tôi đi..."
Sau khi cậu hoàn thành nhiệm vụ thì không cần đuổi, bật người liền điên, nhưng trước tiên là phải giết chết người trước mặt này rồi lại nói.
Khoé môi của Cố Tranh câu ra một nụ cười nguy hiểm, cúi đầu đến gần cậu, một tay vuốt lại vài sợi tóc tán loạn trên trán cậu, nói: "Cậu tốt nhất là đem trí nhớ của cậu nhớ lại, hiện tại tâm tình của tôi đang tốt, nuôi một cái xác sống đầy thú vị cũng có thể có có thể không, nhưng nếu tôi mất đi kiên nhẫn, a..."
Khoa học kỹ thuật hiện tại đủ để có thể khiến cho ký ức của một người khôi phục, chỉ là nếu kích thích quá lớn sẽ khiến người ta trở thành một tên ngốc thôi.
Cố Tranh cũng không cần một tên ngốc.
Tả Ngôn nuốt nước bọt, tinh thần của người nam nhân này có chút vấn đề.
"Tôi biết."
Cố Tranh buông cậu ra, vẻ mặt đạm mạc nói: "Không có lần sau."
Tả Ngôn lùi về phía sau vài bước gật đầu, chuyện này cũng không phải do cậu.
Cố Tranh tiến lên vài bước, đột nhiên hỏi: "Nếu vừa nãy tôi không đến kịp lúc, cậu sẽ rời đi à sao?"
Tả Ngôn vội vàng lắc đầu, đánh chết cậu cũng không đi!
Trừ phi... đánh chết anh.
Cố Tranh nói: "Hửm?"
Tả Ngôn chỉ tay vào phòng tắm ở bên cạnh, "Tôi muốn đi chỗ đó."
Chất lỏng trong bàng quang của cậu cũng không thể lắc lư, lại nghẹn thêm chút nữa sẽ tiểu ra.
Tầm mắt của Cố Tranh hạ xuống, dừng ở vị trí hạ thân của cậu, "Muốn tôi giúp không?"
Tả Ngôn nghĩa chính ngôn từ, "Không, tôi tự làm được."
Tin tôi đi, tôi thật sự tự làm được.
"Phải không, tôi không tin."
Tả Ngôn quả thực muốn khóc, người anh em, anh tin tôi đi, tôi đã tự đi tiểu mười chính năm rồi, chuyện này đối với tôi mà nói dễ như trở bàn tay.
Cậu phát thệ!
Tả Ngôn đứng trước bồn cầu, đứng phía sau cậu là một nam nhân cao hơn cậu nửa cái đầu.
Tả Ngôn chầm chậm chầm chầm lấy ra Tiểu Ngôn Ngôn, nhìn anh bạn nhỏ của mình, cảm thán, thật uỷ khuất cho cậu.
Ba phút đi qua.
Tả Ngôn ngay cả một giọt cũng không tích ra, trong không khí dường như lắng đọng lại.
Tả Ngôn nghiêng đầu nhìn nam nhân bên cạnh, "Anh có thể quay sang chỗ khác không?"
Mặc cho lúc ai đang cầm súng, bên cạnh lại thêm một cái ánh mắt ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm không thể xem nhẹ, đều sẽ không được tự nhiên.
Cố Tranh nói, "Không thể."
Anh thật sự là càng ngày càng cố tình gây sự, cái thứ này có gì xinh đẹp đâu!
Tin tôi tiểu lên người của anh không hả!
————
Đến khi từ phòng tắm đi ra, tất cả sức lực trên người Tả Ngôn giống như bị tháo nước.
Người khác đều là bị doạ tiểu, riêng cậu là bị doạ nghẹn trở về.
Tác giả: Bạo Vũ Thành
Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Chuyện anh muốn nói với tôi là chuyện này?"
Hoàng Nghiêu nhướng mày, "Chỉ chuyện này thôi còn chưa đủ sao? Nếu anh họ của tôi biết..."
Nhìn từ trên xuống dưới người đang nằm trên giường, trong lòng cảm thấy có chút tiếc nuối, ít ra lớn lên vẫn thật hợp khẩu vị của mình.
Nói chuyện này với cậu là để uy hiếp cậu á? Cậu thực sợ đó.
Ngoài mặt, Tả Ngôn lộ ra bộ dáng lo lắng, "Anh muốn sao?"
Hoàng Nghiêu cười nói: "Chỉ cần cậu đồng ý rời đi, tôi sẽ xem như tôi chuyện gì cũng không biết."
Nếu không chịu rời đi, vậy thì đừng trách hắn ta.
Thanh niên trên giường trầm mặc một lát, hơi thấp giọng nói: "Được."
Tả Ngôn giãy dụa từ trên giường ngồi dậy, miệng vết thương theo chuyển động mà bắt đầu nhói lên, xuống giường, hai chân đặt xuống đất, chỉ vài động tác nhỏ vậy mà lại khiến thân thể cậu run rẩy theo.
Đứng vững lại thân thể, lưng có chút cong, cắn chặt hàm răng, từ bên giường đi đến cửa phòng cũng mất hết tất cả sức lực của cậu.
Hoàng Nghiêu ôm cánh tay, nhìn động tác của cậu, trong lòng vẫn luôn cảm thấy bất an.
"Cậu muốn đi đâu?"
Cố Tranh đứng trước cửa phòng, từ trên cao nhìn xuống thanh niên trước mặt.
Một thân đồ bệnh nhân, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy mồ hôi lạnh trên mặt Tả Ngôn chảy xuống cằm, trên môi còn dính vài sợi tóc, đỡ tường, đứng cũng đứng không vững.
Tả Ngôn không nói được một lời, cúi đầu nhìn xuống chân mình, vừa rồi quên mang dép vào, sàn nhà có chút lạnh.
Cố Tranh nhìn một người khác còn đứng trong phòng, "Xảy ra chuyện gì?"
Hoàng Nghiêu lập tức phủi sạch quan hệ, "Em không biết, cậu ta vừa mới nói với em là nhất định muốn rời đi."
Cố Tranh cúi đầu, liếc mắt còn thấy được đầu ngón chân của cậu cuộn lại cùng một chỗ mà còn không thành thật, hỏi, "Cậu phải rời đi?"
Tả Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, tóc dài theo động tác của cậu mà ngăn chặn tầm mắt của cậu.
Cố Tranh nói: "Ai cho phép cậu đi?"
Tả Ngôn quay đầu lại, nhìn thoáng qua Hoàng Nghiêu, "Anh ta."
Hoàng Nghiêu không nghĩ đến cậu sẽ bán ra chính mình nhanh như vậy, vậy thì hắn ta cũng không khách khó, trong ánh mắt lãnh đạm của Cố Tranh nói: "Anh họ, người này có vấn đề."
"Anh bạn nhỏ, mới vài ngày không gặp sao cậu lại thành ra như vầy rồi?"
Một thanh âm đột nhiên truyền ra từ đằng sau Cố Tranh, Tả Ngôn cảm thấy có chút quen tai.
Triệu Lục bước đến gần nhìn Tả Ngôn, "Sao vậy, nhanh như vậy mà quên tôi rồi hả? Ngày đó chính là tôi cõng cậu từ trong mộ ra đó."
Tả Ngôn nghĩ, hôm đó cậu hôn mê, ai biết ai cõng cậu ra, "À, cám ơn nha."
Triệu Lục vỗ một bàn tay vào người cậu, "Ha ha ha, anh bạn nhỏ... ai cậu đây là bị gì?"
Một đại nam nhân tay chân không biết nặng nhẹ, chỉ một bàn tay liền đẩy Tả Ngôn nhào đến bên Cố Tranh.
Cố Tranh vươn tay đỡ lấy thắt lăng của cậu, giúp cậu không đến mức ngã từ trên người hắn xuống.
Tả Ngôn mặt đều nhăn, liên tiếp hít sâu mấy hơi: "Không sao."
Nếu không sao, mới gặp quỷ.
"Lục ca, sao anh đến đây?" Hoàng Nghiêu bước qua hỏi.
Triệu Lục nói: "Lão đại kêu tôi đến, Nghiêu thiếu gia, cậu ấy sao vậy?"
Tả Ngôn ghé vào ngực Cố Tranh giả chết, đừng nói chuyện với cậu, ngay cả thở dốc cũng đau.
Viên đạn bắn vào ngực kia cũng không phải tự quậy mà ra, nếu không phải lúc trước cậu muốn giành được cái bình kia, cũng không đến mức sẽ bị ăn đạn, nhìn cũng biết là do ai.
Hoàng Nghiêu kinh ngạc hỏi: "Anh biết cậu ta hả?"
Triệu Lục nói, "Biết chứ, lần trước mang từ mộ về, cậu không biết đâu, cái mô huyệt kia cực kì sạch sẽ, ngoại trừ cậu ta ra, một thứ cũng không có."
Triệu Lục vẻ mặt đầy đáng tiếc, dù sao lúc trước truyền tin Võ Lăng Sơn có mộ lớn, ai nghĩ đến lại về tay không.
Tả Ngôn nghe Triệu Lục nói thì rất là không đồng đó, vào mộ huyệt của tôi muốn trộm vật bồi táng của tôi, bây giờ ngay cả mộ chủ nhân cũng bị mang ra, anh còn tiếc gì nữa.
Vật đáng giá nhất chính là cậu, xác sống!
Những tên xác ướp kia có gì để sánh với cậu đâu?
"Cậu ta là xác ướp?"
Hoàng Nghiêu chấn kinh rồi, hắn ta vẫn chưa hề nghe anh họ của hắn ta nói qua chuyện này, không ngờ được, vậy mà lại mang xác sống trở về!
Tả Ngôn nhìn hắn ta mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng trắng, không sai, xác ướp, còn béo nữa, hù chết anh.
Hoàng Nghiêu không kịp phản ứng, theo bản năng lùi về sau hai bước, điều này giúp hắn ta hiểu tại sao thân thể của người này lại khác thường như vậy, và tại sao anh họ của hắn ta lại ở bên cạnh người này.
Nhìn đối phương có thể khóc có thể cười còn có thể ăn, một xác ướp không khác gì người bình thường, người như vậy, đúng thật là muốn nghiêu cứu.
Triệu Lục cảm thấy không khí có chút không đúng, nhận đến ánh mắt của lão đại, lôi kéo Hoàng Nghiêu xuống lầu.
"Nghiêu thiếu gia, tôi kể cậu nghe, ở trong mộ chúng tôi gặp được một loại trùng..."
Theo thanh âm ngày càng xa, cằm của Tả Ngôn bị nâng lên, Cố Tranh cười như không cười nhìn cậu, "Quậy đủ chưa?"
Tả Ngôn nói, "Là anh ta muốn đuổi tôi đi..."
Sau khi cậu hoàn thành nhiệm vụ thì không cần đuổi, bật người liền điên, nhưng trước tiên là phải giết chết người trước mặt này rồi lại nói.
Khoé môi của Cố Tranh câu ra một nụ cười nguy hiểm, cúi đầu đến gần cậu, một tay vuốt lại vài sợi tóc tán loạn trên trán cậu, nói: "Cậu tốt nhất là đem trí nhớ của cậu nhớ lại, hiện tại tâm tình của tôi đang tốt, nuôi một cái xác sống đầy thú vị cũng có thể có có thể không, nhưng nếu tôi mất đi kiên nhẫn, a..."
Khoa học kỹ thuật hiện tại đủ để có thể khiến cho ký ức của một người khôi phục, chỉ là nếu kích thích quá lớn sẽ khiến người ta trở thành một tên ngốc thôi.
Cố Tranh cũng không cần một tên ngốc.
Tả Ngôn nuốt nước bọt, tinh thần của người nam nhân này có chút vấn đề.
"Tôi biết."
Cố Tranh buông cậu ra, vẻ mặt đạm mạc nói: "Không có lần sau."
Tả Ngôn lùi về phía sau vài bước gật đầu, chuyện này cũng không phải do cậu.
Cố Tranh tiến lên vài bước, đột nhiên hỏi: "Nếu vừa nãy tôi không đến kịp lúc, cậu sẽ rời đi à sao?"
Tả Ngôn vội vàng lắc đầu, đánh chết cậu cũng không đi!
Trừ phi... đánh chết anh.
Cố Tranh nói: "Hửm?"
Tả Ngôn chỉ tay vào phòng tắm ở bên cạnh, "Tôi muốn đi chỗ đó."
Chất lỏng trong bàng quang của cậu cũng không thể lắc lư, lại nghẹn thêm chút nữa sẽ tiểu ra.
Tầm mắt của Cố Tranh hạ xuống, dừng ở vị trí hạ thân của cậu, "Muốn tôi giúp không?"
Tả Ngôn nghĩa chính ngôn từ, "Không, tôi tự làm được."
Tin tôi đi, tôi thật sự tự làm được.
"Phải không, tôi không tin."
Tả Ngôn quả thực muốn khóc, người anh em, anh tin tôi đi, tôi đã tự đi tiểu mười chính năm rồi, chuyện này đối với tôi mà nói dễ như trở bàn tay.
Cậu phát thệ!
Tả Ngôn đứng trước bồn cầu, đứng phía sau cậu là một nam nhân cao hơn cậu nửa cái đầu.
Tả Ngôn chầm chậm chầm chầm lấy ra Tiểu Ngôn Ngôn, nhìn anh bạn nhỏ của mình, cảm thán, thật uỷ khuất cho cậu.
Ba phút đi qua.
Tả Ngôn ngay cả một giọt cũng không tích ra, trong không khí dường như lắng đọng lại.
Tả Ngôn nghiêng đầu nhìn nam nhân bên cạnh, "Anh có thể quay sang chỗ khác không?"
Mặc cho lúc ai đang cầm súng, bên cạnh lại thêm một cái ánh mắt ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm không thể xem nhẹ, đều sẽ không được tự nhiên.
Cố Tranh nói, "Không thể."
Anh thật sự là càng ngày càng cố tình gây sự, cái thứ này có gì xinh đẹp đâu!
Tin tôi tiểu lên người của anh không hả!
————
Đến khi từ phòng tắm đi ra, tất cả sức lực trên người Tả Ngôn giống như bị tháo nước.
Người khác đều là bị doạ tiểu, riêng cậu là bị doạ nghẹn trở về.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giấc mơ I
- Chương 2: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (2)
- Chương 3: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (3)
- Chương 4: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (4)
- Chương 5: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (5)
- Chương 6: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (6)
- Chương 7: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (7)
- Chương 8: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (8)
- Chương 9: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (9)
- Chương 10: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (10)
- Chương 11: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (11)
- Chương 12: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (12)
- Chương 13: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (13)
- Chương 14: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (14)
- Chương 15: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (15)
- Chương 16: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (16)
- Chương 17: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (17)
- Chương 18: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (18)
- Chương 19: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (19)
- Chương 20: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (20)
- Chương 21: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (21)
- Chương 22: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (22)
- Chương 23: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (23)
- Chương 24: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (24)
- Chương 25: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (25)
- Chương 26: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (26)
- Chương 27: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (27)
- Chương 28: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (28)
- Chương 29: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (29)
- Chương 30: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (30)
- Chương 31: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (31)
- Chương 32: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (32)
- Chương 33: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (33)
- Chương 34: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (34)
- Chương 35: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (35)
- Chương 36: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (36)
- Chương 37: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (37)
- Chương 38: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (38)
- Chương 39: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (39)
- Chương 40: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (40)
- Chương 41: Đạo mộ chi người sống trong lăng mộ (41)
- Chương 42: Giấc mơ II
- Chương 43: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (2)
- Chương 44: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (3)
- Chương 45: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (4)
- Chương 46: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (5)
- Chương 47: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (6)
- Chương 48: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (7)
- Chương 49: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (8)
- Chương 50: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (9)
- Chương 51: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (10)
- Chương 52: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (11)
- Chương 53: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (12)
- Chương 54: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (13)
- Chương 55: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (14)
- Chương 56: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (15)
- Chương 57: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (16)
- Chương 58: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (17)
- Chương 59: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (18)
- Chương 60: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (19)
- Chương 61: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (20)
- Chương 62: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (21)
- Chương 63: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (22)
- Chương 64: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (23)
- Chương 65: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (24)
- Chương 66: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (25)
- Chương 67: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (26)
- Chương 68: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (27)
- Chương 69: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (28)
- Chương 70: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (29)
- Chương 71: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (30)
- Chương 72: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (31)
- Chương 73: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (32)
- Chương 74: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (33)
- Chương 75: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (34)
- Chương 76: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (35)
- Chương 77: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (36)
- Chương 78: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (37)
- Chương 79: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (38)
- Chương 80: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (39)
- Chương 81: Trời tối rồi, mau nhắm mắt (40)
- Chương 82: Ở thế giới thực
- Chương 83: Giấc mơ III
- Chương 84: Mỹ nhân có độc (2)
- Chương 85: Mỹ nhân có độc (3)
- Chương 86: Mỹ nhân có độc (4)
- Chương 87: Mỹ nhân có độc (5)
- Chương 88: Mỹ nhân có độc (6)
- Chương 89: Mỹ nhân có độc (7)
- Chương 90: Mỹ nhân có độc (8)
- Chương 91: Mỹ nhân có độc (9)
- Chương 92: Mỹ nhân có độc (10)
- Chương 93: Mỹ nhân có độc (11)
- Chương 94: Mỹ nhân có độc (12)
- Chương 95: Mỹ nhân có độc (13)
- Chương 96: Mỹ nhân có độc (14)
- Chương 97: Mỹ nhân có độc (15)
- Chương 98: Mỹ nhân có độc (16)
- Chương 99: Mỹ nhân có độc (17)
- Chương 100: Mỹ nhân có độc (18)
- Chương 101: Mỹ nhân có độc (19)
- Chương 102: Mỹ nhân có độc (20)
- Chương 103: Mỹ nhân có độc (21)
- Chương 104: Mỹ nhân có độc (22)
- Chương 105: Mỹ nhân có độc (23)
- Chương 106: Mỹ nhân có độc (24)
- Chương 107: Mỹ nhân có độc (25)
- Chương 108: Mỹ nhân có độc (26)
- Chương 109: Mỹ nhân có độc (27)
- Chương 110: Mỹ nhân có độc (28)
- Chương 111: Mỹ nhân có độc (29)
- Chương 112: Mỹ nhân có độc (30)
- Chương 113: Mỹ nhân có độc (31)
- Chương 114: Mỹ nhân có độc (32)
- Chương 115: Mỹ nhân có độc (33)
- Chương 116: Mỹ nhân có độc (34)
- Chương 117: Mỹ nhân có độc (35)
- Chương 118: Mỹ nhân có độc (36)
- Chương 119: Giấc mơ IV
- Chương 120: Phòng điều tra đặc biệt (2)
- Chương 121: Phòng điều tra đặc biệt (3)
- Chương 122: Phòng điều tra đặc biệt (4)
- Chương 123: Phòng điều tra đặc biệt (5)
- Chương 124: Phòng điều tra đặc biệt (6)
- Chương 125: Phòng điều tra đặc biệt (7)
- Chương 126: Phòng điều tra đặc biệt (8)
- Chương 127: Phòng điều tra đặc biệt (9)
- Chương 128: Phòng điều tra đặc biệt (10)
- Chương 129: Phòng điều tra đặc biệt (11)
- Chương 130: Phòng điều tra đặc biệt (12)
- Chương 131: Phòng điều tra đặc biệt (13)
- Chương 132: Phòng điều tra đặc biệt (14)
- Chương 133: Phòng điều tra đặc biệt (15)
- Chương 134: Phòng điều tra đặc biệt (16)
- Chương 135: Phòng điều tra đặc biệt (17)
- Chương 136: Phòng điều tra đặc biệt (18)
- Chương 137: Phòng điều tra đặc biệt (19)
- Chương 138: Phòng điều tra đặc biệt (20)
- Chương 139: Phòng điều tra đặc biệt (21)
- Chương 140: Phòng điều tra đặc biệt (22)
- Chương 141: Phòng điều tra đặc biệt (23)
- Chương 142: Phòng điều tra đặc biệt (24)
- Chương 143: Phòng điều tra đặc biệt (25)
- Chương 144: Phòng điều tra đặc biệt (26)
- Chương 145: Phòng điều tra đặc biệt (27)
- Chương 146: Phòng điều tra đặc biệt (28)
- Chương 147: Phòng điều tra đặc biệt (29)
- Chương 148: Phòng điều tra đặc biệt (30)
- Chương 149: Phòng điều tra đặc biệt (31)
- Chương 150: Phòng điều tra đặc biệt (32)
- Chương 151: Phòng điều tra đặc biệt (33)
- Chương 152: Phòng điều tra đặc biệt (34)
- Chương 153: Phòng điều tra đặc biệt (35)
- Chương 154: Phòng điều tra đặc biệt (36)
- Chương 155: Phòng điều tra đặc biệt (37)
- Chương 156: Phòng điều tra đặc biệt (38)
- Chương 157: Phòng điều tra đặc biệt (39)