Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không? - Chương 68: Tìm lại được đứa con thất lạc
Chương trước- Chương 1: Giới thiệu nhân vật và Chương 1
- Chương 2: Bé Dương xuất hiện.
- Chương 3: Hoa khôi hay Thái tử phi
- Chương 4: Sân thượng nước mắt rơi
- Chương 5: Bắt đầu cho việc trả thù của Nữ 8
- Chương 6: Nụ hôn đầu tiên
- Chương 7: Dương bị ngất, Nam cody lo lắng. Đứng ngồi không yên.
- Chương 8: Chị đại xử lý trà xanh, bé dương bị oan
- Chương 9: Ác mộng của Nam . ?Sự trách mọc của bạn bè
- Chương 10: Bé nhập viện
- Chương 11: Dương bị mọi người ghét
- Chương 12: Trái tim Dương bị bóp nát ra từng mảnh.
- Chương 13: Chợt nhận ra tình cảm của mình thì đã muộn.
- Chương 14: Dù anh làm tổn thương em, nhưng em không thể ngừng thích anh
- Chương 15: Nếu còn dám đụng đến em ấy thì không xong với tôi đâu.
- Chương 16: Tiểu tam giả bộ đáng thương
- Chương 17: Ngoan, ngồi im đó cho anh!!
- Chương 18: Nụ hôn thứ 2.
- Chương 19: Hôn em xong, em cho ăn tát..
- Chương 20: Dù cả thế giới quay lưng với anh, thì em sẽ vì anh mà quay lưng với cả thế giới
- Chương 21: Tôi sẽ không tha thứ cho ai làm hại anh ấy như thế
- Chương 22: Bệnh rối loạn thần kinh của anh
- Chương 23: Ngủ chung giường
- Chương 24: Trên tình bạn, dưới tình yêu.
- Chương 25: Bí mật dần hé lộ.
- Chương 26: Em có phải là Dương không?
- Chương 27: Bé Dương tát Linh Mai
- Chương 28: Vì em là" Đỗ Hoàng Dương"
- Chương 29: Yêu em nhưng không thể bên em
- Chương 30: Dương tuyệt vọng. Không còn muốn tiếp tục yêu anh nữa
- Chương 31: Trong cơn say anh nhớ em
- Chương 32: Siêu to khổng lồ thế thì tự giữ lại mà xài đi"
- Chương 33: Em đã sẵn sàng mất cái còn nguyên chưa?
- Chương 34: Bí mật " chiếc lắc tay"
- Chương 35: Linh Mai quỳ xuống xin lỗi Dương
- Chương 36: Em sẽ yêu anh ấy thêm phần của chị nữa
- Chương 37: Khởi đầu của những bi thương
- Chương 38: Chúng ta có duyên gặp gỡ, liệu có nợ phu thê
- Chương 39: Cú lừa ngoạn mục của Nam. (Gần Hết phần 1) .
- Chương 40: Kết phần 1(part 1, bắt đầu sống thử 2 tuần)
- Chương 41: Kết phần 1, part cuối. Em thất vọng về anh
- Chương 42: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự ngăn cản của phụ huynh
- Chương 43: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. 2. Căn bệnh quái ác
- Chương 44: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chân trời góc bể" anh cũng tìm em.
- Chương 45: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Em sợ phải xa anh
- Chương 46: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Bữa tiệc bất ngờ
- Chương 47: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Quà đính ước
- Chương 48: Lần đầu ở tuổi 17 H+
- Chương 49: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời hứa sẽ nắm tay nhau mãi mãi
- Chương 50: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Nam và mẹ Dương đột ngột biến mất
- Chương 51: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời chia tay.. Sắc nhọn như dao
- Chương 52: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chiến đấu với tử thần
- Chương 53: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự trách móc của tất cả mọi người
- Chương 54: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Dương bị lừa
- Chương 55: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Ghen
- Chương 56: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lần cuối nói "Em yêu anh"
- Chương 57: Người ta không cần anh, em cần.
- Chương 58: Cả hai người đều vì anh mà tổn thương.
- Chương 59: Kí ức ùa về
- Chương 60: Tôi nhớ em phát điên
- Chương 61: Dương là con nuôi
- Chương 62: Chúng ta không phải anh em
- Chương 63: Tôi muốn đứng trên sân khấu vì em.
- Chương 64: Couple mới liệu có thành hay không?
- Chương 65: Bách hợp 18+
- Chương 66: Dương về Việt Nam
- Chương 67: Nếu tôi còn sống, tôi sẽ không để anh sống yên đâu Võ Đình Nam
- Chương 68: Tìm lại được đứa con thất lạc
- Chương 69: Tim anh không còn chỗ cho người khác bước vào nữa rồi.
- Chương 70: Thịnh giúp Nam và Dương lần cuối.
- Chương 71: Xóa bỏ hiểu lầm
- Chương 72: Chúc hai người hạnh phúc
- Chương 73: Hãy cho em ấy sự sống
- Chương 74: Nếu anh có 2 trái tim. Anh sẽ để dành một chỗ trống cho em
- Chương 75: Thử thách cho tình yêu yêu của chúng ta (1)
- Chương 76: Thử thách cho tình yêu của chúng ta (2)
- Chương 77: Dương trở nên mạnh mẽ hơn
- Chương 78: Tân Tổng giám đốc
- Chương 79: Bị lừa "Đăng ký kết hôn"
- Chương 80: Thèm thịt Nai
- Chương 81: Anh coi thường em, H
- Chương 82: H++++
- Chương 83: Vợ Chồng đồng lòng
- Chương 84: Bắt cóc.
- Chương 85: Nhà hoang đầy máu
- Chương 86: Ngoại truyện
- Chương 87: Kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em
- Chương 88: Ghen.. Thèm lẩu dê
- Chương 89: Ăn lẩu dê H+
- Chương 90: Màn cầu hôn của Võ Đình Nam
- Chương 91: Ngọt ngào
- Chương 92: Đút bánh bằng miệng
- Chương 93: H++ Ghen.. Sủng ngọt bé yêu
- Chương 94: Tuyên bố ngày cưới
- Chương 95: Đám cưới.. Cảm xúc nghẹn ngào
- Chương 96: Đêm tân hôn H++
- Chương 97: Muốn có con
- Chương 98: Bị thương.... Có thai
- Chương 99: Giữ đựơc con
- Chương 100: Nam phân vân, giữ con hay không?
- Chương 101: Không thể cùng con và Baba sống.Thì Daddy nguyện theo hai người.
- Chương 102: Vợ chồng Thịnh về nước thăm Dương
- Chương 103: Ngoại truyện
- Chương 104: Quá trình mang thai
- Chương 105: Ca phẫu thuật thành công
- Chương 106: Dương tỉnh lại..
- Chương 107: Dê con đói
- Chương 108: Ngọt chưa?
- Chương 109: Dương xuất viện
- Chương 110: Không tìm thấy vợ và con
- Chương 111: Anh chồng đảm đang
- Chương 112: Con gái tao là "cành vàng lá ngọc"
- Chương 113: Trốn vợ đi cà phê
- Chương 114 : Kế hoạch xử lý chồng
- Chương 115: Ngoại tình
- Chương 116: Ngủ với trai bao. Mà không hiểu vì sao
- Chương 117: Ngã cầu thang
- Chương 118: Trầm cảm sau sinh
- Chương 119: Giận, ghen vì yêu. Hết giận vì yêu
- Chương 120: Một chút ngọt
- Chương 121: Lại có thai
- Chương 122: Những ngày mang thai
- Chương 123: Võ Đỗ Đình Phong
- Chương 124: Giới thiệu phần 3
- Chương 125: Con đã lớn
- Chương 126: Kể lại nhiều năm về trước
- Chương 127: Kể lại, kết phần 2 (H)
- Chương 128: Kiếp sau. Xuyên không về quá khứ làm Nam hậu của Crush....
- Chương 129: Bạo lực học đường
- Chương 130: Sức chịu đựng của con người có giới hạn
- Chương 131: Làm cận vệ cho Nam đế
- Chương 132: Xin về ở tẩm cung của Hoàng thượng
- Chương 133
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 68: Tìm lại được đứa con thất lạc
Về tới nhà Linh Miu, Dương đi thẳng vào phòng nằm ngủ và không nói chuyện với ai câu nào?
"Dương mày không muốn nói gì với tụi tao à?" Linh Mai lo lắng cho Dương
"Cậu để Dương nghĩ ngơi đi, ngày mai cậu ấy ổn hơn chúng ta sẽ nói chuyện sau." Linh Miu đáp
Sáng mai Dương dậy sớm, đi siêu thị mua ít đồ. Câu vứt hết tất cả đồ màu hồng. Chuyển sang mặc tông trắng với đen.
...
"Các cậu dậy ăn sáng đi" Khuôn mặt lạnh như băng khiến ai cũng khiếp sợ
"Chà đồ ăn ngon quá" Linh Mai nhìn Dương thì giật mình làm rớt đôi đũa.
"Sao nay cậu ăn mặc kỳ vậy Dương, rất men luôn á. Đây không phải phong cách thường ngày của cậu. Cậu có chuyện gì à". Linh Mai hơi tò mò về kiểu ăn mặc mới này
"Mình ổn cả, các cậu đừng lo. Chỉ là thay đổi chút thôi. " Dương đáp
"À mà hôm qua cậu gặp Võ Đình Nam chưa?" Linh Miu hỏi vu vơ
"Từ nay, cấm hỏi về anh ta" Dương cảnh cáo, mình đặt vé máy bay rồi, các cậu ăn xong chuẩn bị đi. Trưa nay về Mỹ.
Từ ngày đó nụ cười tỏa nắng đó. Đã không còn cười nữa. Trên khuôn mặt đáng yêu đó của Dương chỉ còn sự hận thù. Khuôn mặt lúc nào cũng lạnh.
Hai người mẹ của họ vẫn kiên trì đi tìm các nhà báo lớn, nhỏ xin đămg báo. Đi phát tờ rơi tìm người thân cho Dương. Nhưng vô ích, không ai ngó ngàng gì tới tờ rơi của họ cả.. Họ vô tình nhét tờ rơi vào xe của phu nhân chủ tịch Ánh Dương.
"Này hai người kia làm gì trên xe người khác thế?" Tài xế la mắng.
"Không, chúng tôi chỉ phát tờ rơi thôi" Mẹ Lunh Mai đáp
Phu nhân kêu tài xế lại "Cho họ ít tiền đi, họ cũng già rồi, đi phát tờ rơi như này cực lắm. (Phu nhân này là người rất lương thiện, hai vợ chồng hay đi làm từ thiện. Hễ thấy ai khó khăn họ sẵn sàng giúp đỡ)
" Này 2 bà cầm đi, phu nhân chúng tôi thấy hai người cực khổ quá nên cho đấy." tài xe nói thay lời phu nhân
Hai người mẹ bàn nhau, nếu phu nhân này thấy tụi mình phát tờ rơi. Mà sẵn sàng giúo đỡ như vậy,nếu mình xin bà ta giúo chuyện tìm người thân cho con chúng ta. Chắc bà ta sẽ giúp đấy.
Cả hai chạy tới đạp cửa xe phía sau
" Phu nhân, phu nhân. Bà có thể bỏ chút thời gian nói chuyện với chúng tôu xíu được không?"
"Hai người làm gì vậy, cầm tiền rồi di đi"Lais xe tức giậnn
Phu nhân từ từ mở cửa xe, bước xuống. Bà vừa trẻ lại rất đẹp.
" Để hai người họ nói chuyện với tôi. Cậu ra kia trước đi." Phu nhân đáp với giọng điệu rất dịu dàng
" Phu nhân, hai người chúng tôi không cần tiền. Chúng tôi chỉ muốn nhờ bà giúp chúng tôi một việc thôi" Mẹ Dương(Thanh Thanh)
"Chuyện gì, tôi giúo được tôi sẽ giúp" phu nhan ôn tồn nói
"Chúng tôi có đứa con nuôi bị bệnh ung thư máu, cần ghép tủy. Nên chúng tôi phải tìm được người thân của con bé để ghéo tủy chi nó. Bệnh nó đã buộc sang giai đoạn thứ 2 rồi. Hằng ngày nhìn nó chịu cơn đau" hóa trị" Tôi xót lắm(bà vừa nói vừa khóc)
" Hai người đã tìm mấy nhà báo lớn trong thành phố chưa? Chi phí đăng tin cũng không quá cao. " Phu nhân hỏi
" Chúng tôi đi rồi. Nhưng họ nhận tiện rồi vẫn không làm" Mẹ Linh Mai tức giận nói
"Hai người đưa tờ thông tin bé chi tôi xem đi. Tôi sẽ giúp". Phu nhân nhẹ nhàng đáp
Phu nhân cầm tờ giấy đọc. Tên Đỗ Hoàng Dương sao? Sinh ngày 3/3 sao. Trùng hợp cả tên và ngày sinh. Phu nhân xúc động và hỏi hai người có đồ dùng tùy thân của bé lúc nhỏ không?
"Lúc tôi nhặt được con. Trên người nó có một bộ đồ màu xanh duong trước ngực thêu tên và ngày sinh. Dưới góc áo bên phải thêu bông hoa hướng Dương, bên trái thêu ông mặt trời. Vì thế nên tôi lấy tên con là Đỗ Hoàng Dương luôn.." MẸ Dương (Thanh thanh đáp)
" Con, con trai tôi. Đúng là con rồi. Phu nhân bật khóc. Mẹ đã tìm con 19 năm nay, vẫn không có tin tức gì. Hôm nay chỉ tình cờ mẹ làm việc thiện, lại gặp được con. Đứa con đáng thương của mẹ, ngày đó bị người ta bắt cóc. Cảm ơn trời phật phù hộ, cảm ơn ông trời đã nghe thấy lời thỉnh cầu của con. " Phu nhân nghẹn ngào nói
" Phu nhân nói Dương là con chị sao? Mẹ Linh Mai thắc mặc
"Bà chắc chắn chứ. Chúng tôi muốn tìm người thân cho nó, phải chính xác ruột thịt thì cơ hội lấy tủy mới cao chị ạ. Mong chị tìm hiểu kỹ. Cần thì hãy xét nghiệm ADN" Mẹ Dương (Thanh Thanh) không tin lời phu nhân nói
" Hai người đưa tôi về nhà, tôu cần lấy một vài thứ để xét nghiệm ADN?" Phu nhân nói trong tiếng nấc
"Cậu gọi báo cho chủ tịch là tìm được con trai rồi, báo cho cậu chủ nữa" phu nhân dặn dò tài xế.
"Vâng thưa phu nhân"
CẢ 3 người về nhà Dương
Mẹ Dương vào trong lấy cái áo lúc nhỏ của Dương cho phu nhân xem.
Phu nhân cầm chiếc áo lên, không khỏi xúc động. Bà khóc nức nở, "đúng đúng chiếc áo này. Chính tay tôi thêu cho nó. Xưa tôi giỏi thiêu thùa, gia đình giàu có không phải làm cái gì. Nên tôi ở nhà chăm con và thêu tên tuổi lên tất cả các bộ đồ xon tôi mặc. Chắc chắn nó là con tôi rồi. Đứa con đáng thương" Phu nhân nghen ngao khi nhắc về con trai
"Vậy tại sao bà bỏ rơi nó, bà đã bỏ rơi nó giờ còn khóc gì nữa" Me Linh Mai tức giận
"Con trai tôi bị người ta bắt cóc, gia đinh tôi vẫn luôn tìm kiếm. Mà tìm không đứoc, vậy nên suốt 18 năm nay vợ chồng tôi thường đi làm từ thiện. Là để tích đức, cầu mong tìm được con đây. Quả là ông trờii không ohij long người." Phu nhân kể rõ sự tình.
Cả 3 người ôm nhau khóc. Đứa con đáng thương của chúng ta. Chịu khổ từ nhỏ tới lớn.
" Ủa chị đây là như thế nào với Dương " phu nhân nhìn mẹ Linh Mai hỏi
" Thằng bé từng hiến phổi cho con gái tôi. Nên tôi thương nó, coi nó như con tôi vậy." Mẹ Linh Mai đáp.
"chị nên cảm ơn chị ấy nhiều. Từ lúc biết thằng bé bị bệnh, 1 tay chị ấy lo hết đấy. Cảm ơn vì có chị ấy, nếu không con chúng ta cũng không có điều kiện đi Mỹ chữa trị đâu"
Sau một hồi tâm sự với nhau.
Để chắc chắn họ lấy bàn chải đánh răng, tóc(còn dính trên lược). Đồ Dương mặc đem đi xét nghiệm ADN...
Về nhà phu nhân kể hết cho Chủ Tịch nghe hai vợ chồng mừng quá. Ôm nhau khóc,còn cậu anh vẫn chưa biết gì.
Ngày hôm sau
Chủ tịch đi lấy kết quả xét nghiệm ADN: 99,99% quan hệ huyết thống.
"Dương mày không muốn nói gì với tụi tao à?" Linh Mai lo lắng cho Dương
"Cậu để Dương nghĩ ngơi đi, ngày mai cậu ấy ổn hơn chúng ta sẽ nói chuyện sau." Linh Miu đáp
Sáng mai Dương dậy sớm, đi siêu thị mua ít đồ. Câu vứt hết tất cả đồ màu hồng. Chuyển sang mặc tông trắng với đen.
...
"Các cậu dậy ăn sáng đi" Khuôn mặt lạnh như băng khiến ai cũng khiếp sợ
"Chà đồ ăn ngon quá" Linh Mai nhìn Dương thì giật mình làm rớt đôi đũa.
"Sao nay cậu ăn mặc kỳ vậy Dương, rất men luôn á. Đây không phải phong cách thường ngày của cậu. Cậu có chuyện gì à". Linh Mai hơi tò mò về kiểu ăn mặc mới này
"Mình ổn cả, các cậu đừng lo. Chỉ là thay đổi chút thôi. " Dương đáp
"À mà hôm qua cậu gặp Võ Đình Nam chưa?" Linh Miu hỏi vu vơ
"Từ nay, cấm hỏi về anh ta" Dương cảnh cáo, mình đặt vé máy bay rồi, các cậu ăn xong chuẩn bị đi. Trưa nay về Mỹ.
Từ ngày đó nụ cười tỏa nắng đó. Đã không còn cười nữa. Trên khuôn mặt đáng yêu đó của Dương chỉ còn sự hận thù. Khuôn mặt lúc nào cũng lạnh.
Hai người mẹ của họ vẫn kiên trì đi tìm các nhà báo lớn, nhỏ xin đămg báo. Đi phát tờ rơi tìm người thân cho Dương. Nhưng vô ích, không ai ngó ngàng gì tới tờ rơi của họ cả.. Họ vô tình nhét tờ rơi vào xe của phu nhân chủ tịch Ánh Dương.
"Này hai người kia làm gì trên xe người khác thế?" Tài xế la mắng.
"Không, chúng tôi chỉ phát tờ rơi thôi" Mẹ Lunh Mai đáp
Phu nhân kêu tài xế lại "Cho họ ít tiền đi, họ cũng già rồi, đi phát tờ rơi như này cực lắm. (Phu nhân này là người rất lương thiện, hai vợ chồng hay đi làm từ thiện. Hễ thấy ai khó khăn họ sẵn sàng giúp đỡ)
" Này 2 bà cầm đi, phu nhân chúng tôi thấy hai người cực khổ quá nên cho đấy." tài xe nói thay lời phu nhân
Hai người mẹ bàn nhau, nếu phu nhân này thấy tụi mình phát tờ rơi. Mà sẵn sàng giúo đỡ như vậy,nếu mình xin bà ta giúo chuyện tìm người thân cho con chúng ta. Chắc bà ta sẽ giúp đấy.
Cả hai chạy tới đạp cửa xe phía sau
" Phu nhân, phu nhân. Bà có thể bỏ chút thời gian nói chuyện với chúng tôu xíu được không?"
"Hai người làm gì vậy, cầm tiền rồi di đi"Lais xe tức giậnn
Phu nhân từ từ mở cửa xe, bước xuống. Bà vừa trẻ lại rất đẹp.
" Để hai người họ nói chuyện với tôi. Cậu ra kia trước đi." Phu nhân đáp với giọng điệu rất dịu dàng
" Phu nhân, hai người chúng tôi không cần tiền. Chúng tôi chỉ muốn nhờ bà giúp chúng tôi một việc thôi" Mẹ Dương(Thanh Thanh)
"Chuyện gì, tôi giúo được tôi sẽ giúp" phu nhan ôn tồn nói
"Chúng tôi có đứa con nuôi bị bệnh ung thư máu, cần ghép tủy. Nên chúng tôi phải tìm được người thân của con bé để ghéo tủy chi nó. Bệnh nó đã buộc sang giai đoạn thứ 2 rồi. Hằng ngày nhìn nó chịu cơn đau" hóa trị" Tôi xót lắm(bà vừa nói vừa khóc)
" Hai người đã tìm mấy nhà báo lớn trong thành phố chưa? Chi phí đăng tin cũng không quá cao. " Phu nhân hỏi
" Chúng tôi đi rồi. Nhưng họ nhận tiện rồi vẫn không làm" Mẹ Linh Mai tức giận nói
"Hai người đưa tờ thông tin bé chi tôi xem đi. Tôi sẽ giúp". Phu nhân nhẹ nhàng đáp
Phu nhân cầm tờ giấy đọc. Tên Đỗ Hoàng Dương sao? Sinh ngày 3/3 sao. Trùng hợp cả tên và ngày sinh. Phu nhân xúc động và hỏi hai người có đồ dùng tùy thân của bé lúc nhỏ không?
"Lúc tôi nhặt được con. Trên người nó có một bộ đồ màu xanh duong trước ngực thêu tên và ngày sinh. Dưới góc áo bên phải thêu bông hoa hướng Dương, bên trái thêu ông mặt trời. Vì thế nên tôi lấy tên con là Đỗ Hoàng Dương luôn.." MẸ Dương (Thanh thanh đáp)
" Con, con trai tôi. Đúng là con rồi. Phu nhân bật khóc. Mẹ đã tìm con 19 năm nay, vẫn không có tin tức gì. Hôm nay chỉ tình cờ mẹ làm việc thiện, lại gặp được con. Đứa con đáng thương của mẹ, ngày đó bị người ta bắt cóc. Cảm ơn trời phật phù hộ, cảm ơn ông trời đã nghe thấy lời thỉnh cầu của con. " Phu nhân nghẹn ngào nói
" Phu nhân nói Dương là con chị sao? Mẹ Linh Mai thắc mặc
"Bà chắc chắn chứ. Chúng tôi muốn tìm người thân cho nó, phải chính xác ruột thịt thì cơ hội lấy tủy mới cao chị ạ. Mong chị tìm hiểu kỹ. Cần thì hãy xét nghiệm ADN" Mẹ Dương (Thanh Thanh) không tin lời phu nhân nói
" Hai người đưa tôi về nhà, tôu cần lấy một vài thứ để xét nghiệm ADN?" Phu nhân nói trong tiếng nấc
"Cậu gọi báo cho chủ tịch là tìm được con trai rồi, báo cho cậu chủ nữa" phu nhân dặn dò tài xế.
"Vâng thưa phu nhân"
CẢ 3 người về nhà Dương
Mẹ Dương vào trong lấy cái áo lúc nhỏ của Dương cho phu nhân xem.
Phu nhân cầm chiếc áo lên, không khỏi xúc động. Bà khóc nức nở, "đúng đúng chiếc áo này. Chính tay tôi thêu cho nó. Xưa tôi giỏi thiêu thùa, gia đình giàu có không phải làm cái gì. Nên tôi ở nhà chăm con và thêu tên tuổi lên tất cả các bộ đồ xon tôi mặc. Chắc chắn nó là con tôi rồi. Đứa con đáng thương" Phu nhân nghen ngao khi nhắc về con trai
"Vậy tại sao bà bỏ rơi nó, bà đã bỏ rơi nó giờ còn khóc gì nữa" Me Linh Mai tức giận
"Con trai tôi bị người ta bắt cóc, gia đinh tôi vẫn luôn tìm kiếm. Mà tìm không đứoc, vậy nên suốt 18 năm nay vợ chồng tôi thường đi làm từ thiện. Là để tích đức, cầu mong tìm được con đây. Quả là ông trờii không ohij long người." Phu nhân kể rõ sự tình.
Cả 3 người ôm nhau khóc. Đứa con đáng thương của chúng ta. Chịu khổ từ nhỏ tới lớn.
" Ủa chị đây là như thế nào với Dương " phu nhân nhìn mẹ Linh Mai hỏi
" Thằng bé từng hiến phổi cho con gái tôi. Nên tôi thương nó, coi nó như con tôi vậy." Mẹ Linh Mai đáp.
"chị nên cảm ơn chị ấy nhiều. Từ lúc biết thằng bé bị bệnh, 1 tay chị ấy lo hết đấy. Cảm ơn vì có chị ấy, nếu không con chúng ta cũng không có điều kiện đi Mỹ chữa trị đâu"
Sau một hồi tâm sự với nhau.
Để chắc chắn họ lấy bàn chải đánh răng, tóc(còn dính trên lược). Đồ Dương mặc đem đi xét nghiệm ADN...
Về nhà phu nhân kể hết cho Chủ Tịch nghe hai vợ chồng mừng quá. Ôm nhau khóc,còn cậu anh vẫn chưa biết gì.
Ngày hôm sau
Chủ tịch đi lấy kết quả xét nghiệm ADN: 99,99% quan hệ huyết thống.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giới thiệu nhân vật và Chương 1
- Chương 2: Bé Dương xuất hiện.
- Chương 3: Hoa khôi hay Thái tử phi
- Chương 4: Sân thượng nước mắt rơi
- Chương 5: Bắt đầu cho việc trả thù của Nữ 8
- Chương 6: Nụ hôn đầu tiên
- Chương 7: Dương bị ngất, Nam cody lo lắng. Đứng ngồi không yên.
- Chương 8: Chị đại xử lý trà xanh, bé dương bị oan
- Chương 9: Ác mộng của Nam . ?Sự trách mọc của bạn bè
- Chương 10: Bé nhập viện
- Chương 11: Dương bị mọi người ghét
- Chương 12: Trái tim Dương bị bóp nát ra từng mảnh.
- Chương 13: Chợt nhận ra tình cảm của mình thì đã muộn.
- Chương 14: Dù anh làm tổn thương em, nhưng em không thể ngừng thích anh
- Chương 15: Nếu còn dám đụng đến em ấy thì không xong với tôi đâu.
- Chương 16: Tiểu tam giả bộ đáng thương
- Chương 17: Ngoan, ngồi im đó cho anh!!
- Chương 18: Nụ hôn thứ 2.
- Chương 19: Hôn em xong, em cho ăn tát..
- Chương 20: Dù cả thế giới quay lưng với anh, thì em sẽ vì anh mà quay lưng với cả thế giới
- Chương 21: Tôi sẽ không tha thứ cho ai làm hại anh ấy như thế
- Chương 22: Bệnh rối loạn thần kinh của anh
- Chương 23: Ngủ chung giường
- Chương 24: Trên tình bạn, dưới tình yêu.
- Chương 25: Bí mật dần hé lộ.
- Chương 26: Em có phải là Dương không?
- Chương 27: Bé Dương tát Linh Mai
- Chương 28: Vì em là" Đỗ Hoàng Dương"
- Chương 29: Yêu em nhưng không thể bên em
- Chương 30: Dương tuyệt vọng. Không còn muốn tiếp tục yêu anh nữa
- Chương 31: Trong cơn say anh nhớ em
- Chương 32: Siêu to khổng lồ thế thì tự giữ lại mà xài đi"
- Chương 33: Em đã sẵn sàng mất cái còn nguyên chưa?
- Chương 34: Bí mật " chiếc lắc tay"
- Chương 35: Linh Mai quỳ xuống xin lỗi Dương
- Chương 36: Em sẽ yêu anh ấy thêm phần của chị nữa
- Chương 37: Khởi đầu của những bi thương
- Chương 38: Chúng ta có duyên gặp gỡ, liệu có nợ phu thê
- Chương 39: Cú lừa ngoạn mục của Nam. (Gần Hết phần 1) .
- Chương 40: Kết phần 1(part 1, bắt đầu sống thử 2 tuần)
- Chương 41: Kết phần 1, part cuối. Em thất vọng về anh
- Chương 42: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự ngăn cản của phụ huynh
- Chương 43: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. 2. Căn bệnh quái ác
- Chương 44: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chân trời góc bể" anh cũng tìm em.
- Chương 45: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Em sợ phải xa anh
- Chương 46: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Bữa tiệc bất ngờ
- Chương 47: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Quà đính ước
- Chương 48: Lần đầu ở tuổi 17 H+
- Chương 49: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời hứa sẽ nắm tay nhau mãi mãi
- Chương 50: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Nam và mẹ Dương đột ngột biến mất
- Chương 51: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời chia tay.. Sắc nhọn như dao
- Chương 52: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chiến đấu với tử thần
- Chương 53: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự trách móc của tất cả mọi người
- Chương 54: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Dương bị lừa
- Chương 55: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Ghen
- Chương 56: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lần cuối nói "Em yêu anh"
- Chương 57: Người ta không cần anh, em cần.
- Chương 58: Cả hai người đều vì anh mà tổn thương.
- Chương 59: Kí ức ùa về
- Chương 60: Tôi nhớ em phát điên
- Chương 61: Dương là con nuôi
- Chương 62: Chúng ta không phải anh em
- Chương 63: Tôi muốn đứng trên sân khấu vì em.
- Chương 64: Couple mới liệu có thành hay không?
- Chương 65: Bách hợp 18+
- Chương 66: Dương về Việt Nam
- Chương 67: Nếu tôi còn sống, tôi sẽ không để anh sống yên đâu Võ Đình Nam
- Chương 68: Tìm lại được đứa con thất lạc
- Chương 69: Tim anh không còn chỗ cho người khác bước vào nữa rồi.
- Chương 70: Thịnh giúp Nam và Dương lần cuối.
- Chương 71: Xóa bỏ hiểu lầm
- Chương 72: Chúc hai người hạnh phúc
- Chương 73: Hãy cho em ấy sự sống
- Chương 74: Nếu anh có 2 trái tim. Anh sẽ để dành một chỗ trống cho em
- Chương 75: Thử thách cho tình yêu yêu của chúng ta (1)
- Chương 76: Thử thách cho tình yêu của chúng ta (2)
- Chương 77: Dương trở nên mạnh mẽ hơn
- Chương 78: Tân Tổng giám đốc
- Chương 79: Bị lừa "Đăng ký kết hôn"
- Chương 80: Thèm thịt Nai
- Chương 81: Anh coi thường em, H
- Chương 82: H++++
- Chương 83: Vợ Chồng đồng lòng
- Chương 84: Bắt cóc.
- Chương 85: Nhà hoang đầy máu
- Chương 86: Ngoại truyện
- Chương 87: Kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em
- Chương 88: Ghen.. Thèm lẩu dê
- Chương 89: Ăn lẩu dê H+
- Chương 90: Màn cầu hôn của Võ Đình Nam
- Chương 91: Ngọt ngào
- Chương 92: Đút bánh bằng miệng
- Chương 93: H++ Ghen.. Sủng ngọt bé yêu
- Chương 94: Tuyên bố ngày cưới
- Chương 95: Đám cưới.. Cảm xúc nghẹn ngào
- Chương 96: Đêm tân hôn H++
- Chương 97: Muốn có con
- Chương 98: Bị thương.... Có thai
- Chương 99: Giữ đựơc con
- Chương 100: Nam phân vân, giữ con hay không?
- Chương 101: Không thể cùng con và Baba sống.Thì Daddy nguyện theo hai người.
- Chương 102: Vợ chồng Thịnh về nước thăm Dương
- Chương 103: Ngoại truyện
- Chương 104: Quá trình mang thai
- Chương 105: Ca phẫu thuật thành công
- Chương 106: Dương tỉnh lại..
- Chương 107: Dê con đói
- Chương 108: Ngọt chưa?
- Chương 109: Dương xuất viện
- Chương 110: Không tìm thấy vợ và con
- Chương 111: Anh chồng đảm đang
- Chương 112: Con gái tao là "cành vàng lá ngọc"
- Chương 113: Trốn vợ đi cà phê
- Chương 114 : Kế hoạch xử lý chồng
- Chương 115: Ngoại tình
- Chương 116: Ngủ với trai bao. Mà không hiểu vì sao
- Chương 117: Ngã cầu thang
- Chương 118: Trầm cảm sau sinh
- Chương 119: Giận, ghen vì yêu. Hết giận vì yêu
- Chương 120: Một chút ngọt
- Chương 121: Lại có thai
- Chương 122: Những ngày mang thai
- Chương 123: Võ Đỗ Đình Phong
- Chương 124: Giới thiệu phần 3
- Chương 125: Con đã lớn
- Chương 126: Kể lại nhiều năm về trước
- Chương 127: Kể lại, kết phần 2 (H)
- Chương 128: Kiếp sau. Xuyên không về quá khứ làm Nam hậu của Crush....
- Chương 129: Bạo lực học đường
- Chương 130: Sức chịu đựng của con người có giới hạn
- Chương 131: Làm cận vệ cho Nam đế
- Chương 132: Xin về ở tẩm cung của Hoàng thượng
- Chương 133