Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không? - Chương 87: Kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em
Chương trước- Chương 1: Giới thiệu nhân vật và Chương 1
- Chương 2: Bé Dương xuất hiện.
- Chương 3: Hoa khôi hay Thái tử phi
- Chương 4: Sân thượng nước mắt rơi
- Chương 5: Bắt đầu cho việc trả thù của Nữ 8
- Chương 6: Nụ hôn đầu tiên
- Chương 7: Dương bị ngất, Nam cody lo lắng. Đứng ngồi không yên.
- Chương 8: Chị đại xử lý trà xanh, bé dương bị oan
- Chương 9: Ác mộng của Nam . ?Sự trách mọc của bạn bè
- Chương 10: Bé nhập viện
- Chương 11: Dương bị mọi người ghét
- Chương 12: Trái tim Dương bị bóp nát ra từng mảnh.
- Chương 13: Chợt nhận ra tình cảm của mình thì đã muộn.
- Chương 14: Dù anh làm tổn thương em, nhưng em không thể ngừng thích anh
- Chương 15: Nếu còn dám đụng đến em ấy thì không xong với tôi đâu.
- Chương 16: Tiểu tam giả bộ đáng thương
- Chương 17: Ngoan, ngồi im đó cho anh!!
- Chương 18: Nụ hôn thứ 2.
- Chương 19: Hôn em xong, em cho ăn tát..
- Chương 20: Dù cả thế giới quay lưng với anh, thì em sẽ vì anh mà quay lưng với cả thế giới
- Chương 21: Tôi sẽ không tha thứ cho ai làm hại anh ấy như thế
- Chương 22: Bệnh rối loạn thần kinh của anh
- Chương 23: Ngủ chung giường
- Chương 24: Trên tình bạn, dưới tình yêu.
- Chương 25: Bí mật dần hé lộ.
- Chương 26: Em có phải là Dương không?
- Chương 27: Bé Dương tát Linh Mai
- Chương 28: Vì em là" Đỗ Hoàng Dương"
- Chương 29: Yêu em nhưng không thể bên em
- Chương 30: Dương tuyệt vọng. Không còn muốn tiếp tục yêu anh nữa
- Chương 31: Trong cơn say anh nhớ em
- Chương 32: Siêu to khổng lồ thế thì tự giữ lại mà xài đi"
- Chương 33: Em đã sẵn sàng mất cái còn nguyên chưa?
- Chương 34: Bí mật " chiếc lắc tay"
- Chương 35: Linh Mai quỳ xuống xin lỗi Dương
- Chương 36: Em sẽ yêu anh ấy thêm phần của chị nữa
- Chương 37: Khởi đầu của những bi thương
- Chương 38: Chúng ta có duyên gặp gỡ, liệu có nợ phu thê
- Chương 39: Cú lừa ngoạn mục của Nam. (Gần Hết phần 1) .
- Chương 40: Kết phần 1(part 1, bắt đầu sống thử 2 tuần)
- Chương 41: Kết phần 1, part cuối. Em thất vọng về anh
- Chương 42: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự ngăn cản của phụ huynh
- Chương 43: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. 2. Căn bệnh quái ác
- Chương 44: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chân trời góc bể" anh cũng tìm em.
- Chương 45: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Em sợ phải xa anh
- Chương 46: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Bữa tiệc bất ngờ
- Chương 47: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Quà đính ước
- Chương 48: Lần đầu ở tuổi 17 H+
- Chương 49: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời hứa sẽ nắm tay nhau mãi mãi
- Chương 50: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Nam và mẹ Dương đột ngột biến mất
- Chương 51: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời chia tay.. Sắc nhọn như dao
- Chương 52: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chiến đấu với tử thần
- Chương 53: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự trách móc của tất cả mọi người
- Chương 54: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Dương bị lừa
- Chương 55: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Ghen
- Chương 56: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lần cuối nói "Em yêu anh"
- Chương 57: Người ta không cần anh, em cần.
- Chương 58: Cả hai người đều vì anh mà tổn thương.
- Chương 59: Kí ức ùa về
- Chương 60: Tôi nhớ em phát điên
- Chương 61: Dương là con nuôi
- Chương 62: Chúng ta không phải anh em
- Chương 63: Tôi muốn đứng trên sân khấu vì em.
- Chương 64: Couple mới liệu có thành hay không?
- Chương 65: Bách hợp 18+
- Chương 66: Dương về Việt Nam
- Chương 67: Nếu tôi còn sống, tôi sẽ không để anh sống yên đâu Võ Đình Nam
- Chương 68: Tìm lại được đứa con thất lạc
- Chương 69: Tim anh không còn chỗ cho người khác bước vào nữa rồi.
- Chương 70: Thịnh giúp Nam và Dương lần cuối.
- Chương 71: Xóa bỏ hiểu lầm
- Chương 72: Chúc hai người hạnh phúc
- Chương 73: Hãy cho em ấy sự sống
- Chương 74: Nếu anh có 2 trái tim. Anh sẽ để dành một chỗ trống cho em
- Chương 75: Thử thách cho tình yêu yêu của chúng ta (1)
- Chương 76: Thử thách cho tình yêu của chúng ta (2)
- Chương 77: Dương trở nên mạnh mẽ hơn
- Chương 78: Tân Tổng giám đốc
- Chương 79: Bị lừa "Đăng ký kết hôn"
- Chương 80: Thèm thịt Nai
- Chương 81: Anh coi thường em, H
- Chương 82: H++++
- Chương 83: Vợ Chồng đồng lòng
- Chương 84: Bắt cóc.
- Chương 85: Nhà hoang đầy máu
- Chương 86: Ngoại truyện
- Chương 87: Kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em
- Chương 88: Ghen.. Thèm lẩu dê
- Chương 89: Ăn lẩu dê H+
- Chương 90: Màn cầu hôn của Võ Đình Nam
- Chương 91: Ngọt ngào
- Chương 92: Đút bánh bằng miệng
- Chương 93: H++ Ghen.. Sủng ngọt bé yêu
- Chương 94: Tuyên bố ngày cưới
- Chương 95: Đám cưới.. Cảm xúc nghẹn ngào
- Chương 96: Đêm tân hôn H++
- Chương 97: Muốn có con
- Chương 98: Bị thương.... Có thai
- Chương 99: Giữ đựơc con
- Chương 100: Nam phân vân, giữ con hay không?
- Chương 101: Không thể cùng con và Baba sống.Thì Daddy nguyện theo hai người.
- Chương 102: Vợ chồng Thịnh về nước thăm Dương
- Chương 103: Ngoại truyện
- Chương 104: Quá trình mang thai
- Chương 105: Ca phẫu thuật thành công
- Chương 106: Dương tỉnh lại..
- Chương 107: Dê con đói
- Chương 108: Ngọt chưa?
- Chương 109: Dương xuất viện
- Chương 110: Không tìm thấy vợ và con
- Chương 111: Anh chồng đảm đang
- Chương 112: Con gái tao là "cành vàng lá ngọc"
- Chương 113: Trốn vợ đi cà phê
- Chương 114 : Kế hoạch xử lý chồng
- Chương 115: Ngoại tình
- Chương 116: Ngủ với trai bao. Mà không hiểu vì sao
- Chương 117: Ngã cầu thang
- Chương 118: Trầm cảm sau sinh
- Chương 119: Giận, ghen vì yêu. Hết giận vì yêu
- Chương 120: Một chút ngọt
- Chương 121: Lại có thai
- Chương 122: Những ngày mang thai
- Chương 123: Võ Đỗ Đình Phong
- Chương 124: Giới thiệu phần 3
- Chương 125: Con đã lớn
- Chương 126: Kể lại nhiều năm về trước
- Chương 127: Kể lại, kết phần 2 (H)
- Chương 128: Kiếp sau. Xuyên không về quá khứ làm Nam hậu của Crush....
- Chương 129: Bạo lực học đường
- Chương 130: Sức chịu đựng của con người có giới hạn
- Chương 131: Làm cận vệ cho Nam đế
- Chương 132: Xin về ở tẩm cung của Hoàng thượng
- Chương 133
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 87: Kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em
Nam tỉnh lại người anh nhìn thấy đầu tiên là người anh yêu suốt những năm qua. Dù có từ cõi chết trở về anh vẫn không thể nào quên được chàng trai đó. Người có nụ cười tỏa nắng, người yêu anh nhất, người có thể hy sinh vì anh bất cứ lúc nào, người luôn lo lắng cho anh, nhận tổn thương về mình chỉ càn anh sống tốt và vui vẻ. Một người bạn đời tuyệt vời như thế làm sao tôi có thể quên được chứ. Tình này khắc sâu tận tim gan, dù kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em, chàng trai nhỏ của anh. Lần này có thể sống sót mà trở về. Anh quyết tâm yêu bé của anh nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn. Bảo vệ bé mọi lúc mọi nơi, vì anh sợ tới 1 lúc nào đó, anh không để ý bé lại bị băt đi thì sao. Cũng may là lần đó người cứu anh không phải bé. Nếu không thì anh không biết mình sẽ phải sống ra sao, khi không có bé của anh bên anh nữa.
"Sao anh lại im lặng như thế, sao anh không nói gì." Dương xoanh quoanh người anh, nhìn khắp cả người. "Anh còn bị đau ở đâu phải không, anh không nói chuyện được phải không? Hay anh mất trí nhớ à? Không sao, cứ từ từ sẽ nhớ thôi." Dương lo lắng quá, tay chân run rẩy. Cậu lo vi sợ anh mất trí nhớ, quên mất cậu
Nam ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường, kéo tay bé lại ôm trọn cơ thể bé nhỏ đó vào lòng" "Anh khỏe rồi, anh không đau ở đâu cả , anh cũng không mất trí nhớ. Anh chỉ nhớ em quá thôi. Hiểu chưa "Vợ ngốc" của anh. Anh còn chưa cầu hôn với bé, chưa cho bé một đám cưới đàng hoàng mà, sao anh có thể không tỉnh lại được . " Nam thổ lộ với Dương
Mỗi ngày hãy dành cho nhau một chút quan tâm, một chút lo lắng, một chút hiểu nhau. Như vậy thôi, cũng đã làm đối phương đủ ấm. Hãy nhơ nhé các bạn trẻ, hãy trân trọng từng ngày từng ohuts bên nhau, đâu ai biết được trước tương lai, lỡ như một ngày nữa kia của bạn biến mất thì sao.
Đúng vậy đấy, em là cả thanh xuân của tôi. Cảm ơn vì thanh xuân của tôi gặp được em yêu em, và được em yêu nhiều như thế...Cảm ơn em, người sẽ cùng anh đi khắp thế gian, sự nghiệp anh có thể không cần, nhưng em thì tuyệt đối anh cần.
"Nào ngoan nào không khóc nữa, anh khỏe rồi mà." Nam lau đi những giọt nước mắt trên mi của Dương
"Tại sao anh tỉnh rồi mà không chịu nói chiyện chứ, em cứ tưởng anh bị mất trí nhớ. Làm em sợ, sợ anh quên em rồi, sợ anh không nói được. Anh độc ác lắm, ạnh....." Nam đặt lên đôi môi hay nói luyên thuyên đó 1 nụ hôn ngọt ngào và mãnh liệt "Nói nhiều quá"
"Giờ anh đói rồi nè, em có gì cho anh ăn không?" Nam ghé sát vào mặt Dương mà nói
"Anh.. Anh, em đâu biết anh tỉnh đâu mà nấu gì cho anh ăn"
"Vậy giờ anh đói thì làm sao? Anh ăn em được không?" Nghe xong Dương bỏ chạy "Để em kiêm gì đó cho anh ăn"
"Thư ký Song bảo đầu bếp nếu cho tôi bát cháo thịt bò, cho chồng tôi ăn. Anh ấy tỉnh lại rồi." Duong nói chuyện rất vui vẻ khi nhắc tới chồng.
Cậu lấy điện thoại ra, chụp 1 tâm hình đănh lên fb với cáp "Cảm ơn ông trời đã nghe thấy lời nguyện cầu của con. Nên đã trả anh ấy về cho con."
Trong phòng bệnh của Nam bác sỉ đi vào kiểm tra cho Nam.
"Cậu chỉ cần nghĩ ngơi vài ngày nữa là ra viện được rồi. Cậu là người may mắn đấy hôn mê 2 năm mà còn có thể tỉnh lại, hiếm thấy. Chắc là nhờ sự chân thành của bợ cậu cảm động trời xanh đấy. Mà cậu có người vợ tuyệt vời thật. Lúc cậu hôn mê ngày nào cậu ta cũng tới chăm sóc lau người cho cậu, ngồi nói chuyện với cậu, ăn cùng cậu, lần nào cậu ta cũng gục đầu vào ngực cậu khóc cả. Chúng tôi và gia đình khuyên cậu ta rút ổng thở cho cậu an nghĩ sớm. Vì chúng tôi nhhix rằng cậu sẽ không tỉnh lại, cậu ta thì sáng ở công ty trưa chiều tối ở đây với cậu, thật đáng thương. Nhưng thật may ông trời không phụ người có lòng."
" Cảm ơn bác sĩ" khóe mắt cậu cay cay khi nghe bác sỉ nói về vợ mình. Anh xin lỗi đáng ra anh nên về sớm hơn...
" Em quay lại rồi đây, em bảo thư ký Song dặn nhà bếp nấu cháo cho anh rồi. Lát nữa anh ấy đem tới" Dương chạy đến ngồi kế bên giường anh
"Nhưng anh muốn ăn chao em nấu" Nam giả bộ nhõng nhẽo
"Nhưng em không thể để anh một mình ở đây, mà về nấu cháo được. Lỡ anh xảy ra chuyện gì thì sao? Khi nào anh khỏe về nhà, em sẽ nấu cho anh ăn"
Tất cả mọi người đều tới thăm Nam.
Mẹ ruột Nam(Thanh Thanh) chạy tới liền ôm lấy con trai, "Cảm ơn ông trời là con đã tỉnh lại. Mẹ sọe rằng mkmjf sẽ không thể gặp lại con nữa... Nam lại đẩy bà ấy ra
Dương nắm tay Nam và nói" Dù gì đó cũng là mẹ ruột anh, là người nuôi lớn em. Anh nên tha thứ cho mẹ đi" Dương thì thầm vào tai Nam
"Con có thể tha thứ chi mẹ nhưng nếu để chấp nhận mẹ ngay thì con không làm được. Mẹ thông cảm." Tất cả mọi người đều noínchuyeenj cười đùa vui vẻ chỉ có 1 người lặng lẽ đi ra ngoài
Mẹ kế của Nam là vợ hiện tại của ba Nam, bả buồn vì bây giờ mẹ ruột của Nam quay về..
Bà viết lá thư để lại cho Nam ." Con trai giờ con cũng đã tỉnh lại rồi.Me cũng không còn gì lo lắng nữa, dù sao mẹ ruột con cũng đã quay về. Gia đình con ba người sẽ sống thật hạnh phúc. Mẹ không nên ở lại khiến ba con, con khó xử. Mẹ đi đây, nhưng con hãy nhớ là mẹ dù không sinh ra con nhưng mẹ thật lòng yêu thương con. Con trai cưng của mẹ. Nếu con đám cưới hãy nhắn tin cho mẹ, mẹ sẽ tới tham dự với tư cách khách mời, dù rặng mẹ muốn tới với tue cách là mẹ của chú rể. "
" Cô y tá hãy giúp tôi gửi lá thư này cho bệnh nhân Võ Đình Nam"
Ngày hôm sau mẹ kế ra bến xe về quê ngoại của bà.
"Xã yêu của em, ăn sáng thôi nào. Hôm nay em nấu cháo cho anh đấy nhé. Ăn nhiều vào nhanh khỏe còn về nhà với em nữa chứ." Nụ cười nham hiểm của Dương
"Anh muốn em đút cho anh... À... Nhanh nào"
"Đồ trẻ con" Cười tươi trong hạnh phúc
"Võ Đình Nam có người nhờ tôi gửi thư cho cậu. Hôm qua tôi bận quá nên quên mất"
Nam xé lá thư ra đọc, Là mẹ anh, mẹ bỏ đj rồi, mẹ sợ ở đây cản trở anh và mẹ ruột nhận nhau. Mẹ của anh từ ngày anh vừa về nhà đã luôn yêu thương anh, chưa 1 lần bỏ rơi anh, chưa 1 lần đánh anh, mắng anh. Mẹ.me
"Anh mau gọi cho ba đi"
"Alo ba ơi, mẹ có ở nhà không. Mẹ bỏ đi rồi."
"Sao, cái gì. Hôm qua ba đi công tác chưa về nhà nên không biết" Ông lo lắng hoảng hốt bì không hiểu vì sao vợ mìn bỏ đj. Ông đi thẳng về nhà thì vợ đã dọn đồ đi hết. Trên bàn là tờ giấy đơn ly hôn và kèm theo một lá thư "Anh à, lúc anh nhận được lá thư này thì em đã đi rồ. i Cảm ơn anh vì mấy chục năm qua đã làm chồng của em. Em biết năm xưa ba mẹ hai bên gia đình ép anh cưới em, anh không hề vui vẻ gì. Em biết người anh yêu là chị Thanh Thanh, nên em chưa một lần đòi hỏi gì hơn ở anh. Chỉ cần làm vợ của anh, làm mẹ của Nam là em hạnh phúc lắm rồi.Ngayf em thấy anh và chị ấy ôm nhau ở nhà mimhf, là em đã hiểu suốt bao năm qua anh vẫn chưa hề qiên chị ấy. Vậy thì em nên ra đi đê hia đình anh đoàn tụ, em sẽ chúc phúc cho 3 người. ".
Đọc thư xong ông lập tức tới bệnh viện gặp Nam.
" ba mẹ của con đi đâu rồi"
"Bà ấy tưởng rằng ba còn yêu Thanh Thanh nên bỏ đi. Nhưng ba và bà ấy bây giờ chỉ còn là tri kỷ, ta sớm đã yêu mẹ con rồi. Mẹ của con rất yêu thương con. Lúc ta đưa con về nuôi, ta cũng muốn có thêm em nữa. Nhưng bà ấy đã tự đi cắt bỏ buồng trứng của mình để không bao giờ mang thai được nữa, vì bà chỉ muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc con như con đẻ mà thôi. Bà sợ rằng nếu có đứa con khác, bà sẽ không thể toàn tâm với con được"
Nam khóc không nói nên lời "Nhanh chúng ta đi tim mẹ về, mẹ có lẽ sẽ về quê ngoịa đấy, chứ mẹ đâu còn chỗ nào đi đâu. Ba nhanh lên chở con rs bến xe tìm.".
Dương ôm Nam vào long an ủi anh, "Anh dừng li chúng ta sẽ đưa mẹ về. Đừng khóc nữa, có em đây.
Cả 3 người lập tức ra bến xe...
"Sao anh lại im lặng như thế, sao anh không nói gì." Dương xoanh quoanh người anh, nhìn khắp cả người. "Anh còn bị đau ở đâu phải không, anh không nói chuyện được phải không? Hay anh mất trí nhớ à? Không sao, cứ từ từ sẽ nhớ thôi." Dương lo lắng quá, tay chân run rẩy. Cậu lo vi sợ anh mất trí nhớ, quên mất cậu
Nam ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường, kéo tay bé lại ôm trọn cơ thể bé nhỏ đó vào lòng" "Anh khỏe rồi, anh không đau ở đâu cả , anh cũng không mất trí nhớ. Anh chỉ nhớ em quá thôi. Hiểu chưa "Vợ ngốc" của anh. Anh còn chưa cầu hôn với bé, chưa cho bé một đám cưới đàng hoàng mà, sao anh có thể không tỉnh lại được . " Nam thổ lộ với Dương
Mỗi ngày hãy dành cho nhau một chút quan tâm, một chút lo lắng, một chút hiểu nhau. Như vậy thôi, cũng đã làm đối phương đủ ấm. Hãy nhơ nhé các bạn trẻ, hãy trân trọng từng ngày từng ohuts bên nhau, đâu ai biết được trước tương lai, lỡ như một ngày nữa kia của bạn biến mất thì sao.
Đúng vậy đấy, em là cả thanh xuân của tôi. Cảm ơn vì thanh xuân của tôi gặp được em yêu em, và được em yêu nhiều như thế...Cảm ơn em, người sẽ cùng anh đi khắp thế gian, sự nghiệp anh có thể không cần, nhưng em thì tuyệt đối anh cần.
"Nào ngoan nào không khóc nữa, anh khỏe rồi mà." Nam lau đi những giọt nước mắt trên mi của Dương
"Tại sao anh tỉnh rồi mà không chịu nói chiyện chứ, em cứ tưởng anh bị mất trí nhớ. Làm em sợ, sợ anh quên em rồi, sợ anh không nói được. Anh độc ác lắm, ạnh....." Nam đặt lên đôi môi hay nói luyên thuyên đó 1 nụ hôn ngọt ngào và mãnh liệt "Nói nhiều quá"
"Giờ anh đói rồi nè, em có gì cho anh ăn không?" Nam ghé sát vào mặt Dương mà nói
"Anh.. Anh, em đâu biết anh tỉnh đâu mà nấu gì cho anh ăn"
"Vậy giờ anh đói thì làm sao? Anh ăn em được không?" Nghe xong Dương bỏ chạy "Để em kiêm gì đó cho anh ăn"
"Thư ký Song bảo đầu bếp nếu cho tôi bát cháo thịt bò, cho chồng tôi ăn. Anh ấy tỉnh lại rồi." Duong nói chuyện rất vui vẻ khi nhắc tới chồng.
Cậu lấy điện thoại ra, chụp 1 tâm hình đănh lên fb với cáp "Cảm ơn ông trời đã nghe thấy lời nguyện cầu của con. Nên đã trả anh ấy về cho con."
Trong phòng bệnh của Nam bác sỉ đi vào kiểm tra cho Nam.
"Cậu chỉ cần nghĩ ngơi vài ngày nữa là ra viện được rồi. Cậu là người may mắn đấy hôn mê 2 năm mà còn có thể tỉnh lại, hiếm thấy. Chắc là nhờ sự chân thành của bợ cậu cảm động trời xanh đấy. Mà cậu có người vợ tuyệt vời thật. Lúc cậu hôn mê ngày nào cậu ta cũng tới chăm sóc lau người cho cậu, ngồi nói chuyện với cậu, ăn cùng cậu, lần nào cậu ta cũng gục đầu vào ngực cậu khóc cả. Chúng tôi và gia đình khuyên cậu ta rút ổng thở cho cậu an nghĩ sớm. Vì chúng tôi nhhix rằng cậu sẽ không tỉnh lại, cậu ta thì sáng ở công ty trưa chiều tối ở đây với cậu, thật đáng thương. Nhưng thật may ông trời không phụ người có lòng."
" Cảm ơn bác sĩ" khóe mắt cậu cay cay khi nghe bác sỉ nói về vợ mình. Anh xin lỗi đáng ra anh nên về sớm hơn...
" Em quay lại rồi đây, em bảo thư ký Song dặn nhà bếp nấu cháo cho anh rồi. Lát nữa anh ấy đem tới" Dương chạy đến ngồi kế bên giường anh
"Nhưng anh muốn ăn chao em nấu" Nam giả bộ nhõng nhẽo
"Nhưng em không thể để anh một mình ở đây, mà về nấu cháo được. Lỡ anh xảy ra chuyện gì thì sao? Khi nào anh khỏe về nhà, em sẽ nấu cho anh ăn"
Tất cả mọi người đều tới thăm Nam.
Mẹ ruột Nam(Thanh Thanh) chạy tới liền ôm lấy con trai, "Cảm ơn ông trời là con đã tỉnh lại. Mẹ sọe rằng mkmjf sẽ không thể gặp lại con nữa... Nam lại đẩy bà ấy ra
Dương nắm tay Nam và nói" Dù gì đó cũng là mẹ ruột anh, là người nuôi lớn em. Anh nên tha thứ cho mẹ đi" Dương thì thầm vào tai Nam
"Con có thể tha thứ chi mẹ nhưng nếu để chấp nhận mẹ ngay thì con không làm được. Mẹ thông cảm." Tất cả mọi người đều noínchuyeenj cười đùa vui vẻ chỉ có 1 người lặng lẽ đi ra ngoài
Mẹ kế của Nam là vợ hiện tại của ba Nam, bả buồn vì bây giờ mẹ ruột của Nam quay về..
Bà viết lá thư để lại cho Nam ." Con trai giờ con cũng đã tỉnh lại rồi.Me cũng không còn gì lo lắng nữa, dù sao mẹ ruột con cũng đã quay về. Gia đình con ba người sẽ sống thật hạnh phúc. Mẹ không nên ở lại khiến ba con, con khó xử. Mẹ đi đây, nhưng con hãy nhớ là mẹ dù không sinh ra con nhưng mẹ thật lòng yêu thương con. Con trai cưng của mẹ. Nếu con đám cưới hãy nhắn tin cho mẹ, mẹ sẽ tới tham dự với tư cách khách mời, dù rặng mẹ muốn tới với tue cách là mẹ của chú rể. "
" Cô y tá hãy giúp tôi gửi lá thư này cho bệnh nhân Võ Đình Nam"
Ngày hôm sau mẹ kế ra bến xe về quê ngoại của bà.
"Xã yêu của em, ăn sáng thôi nào. Hôm nay em nấu cháo cho anh đấy nhé. Ăn nhiều vào nhanh khỏe còn về nhà với em nữa chứ." Nụ cười nham hiểm của Dương
"Anh muốn em đút cho anh... À... Nhanh nào"
"Đồ trẻ con" Cười tươi trong hạnh phúc
"Võ Đình Nam có người nhờ tôi gửi thư cho cậu. Hôm qua tôi bận quá nên quên mất"
Nam xé lá thư ra đọc, Là mẹ anh, mẹ bỏ đj rồi, mẹ sợ ở đây cản trở anh và mẹ ruột nhận nhau. Mẹ của anh từ ngày anh vừa về nhà đã luôn yêu thương anh, chưa 1 lần bỏ rơi anh, chưa 1 lần đánh anh, mắng anh. Mẹ.me
"Anh mau gọi cho ba đi"
"Alo ba ơi, mẹ có ở nhà không. Mẹ bỏ đi rồi."
"Sao, cái gì. Hôm qua ba đi công tác chưa về nhà nên không biết" Ông lo lắng hoảng hốt bì không hiểu vì sao vợ mìn bỏ đj. Ông đi thẳng về nhà thì vợ đã dọn đồ đi hết. Trên bàn là tờ giấy đơn ly hôn và kèm theo một lá thư "Anh à, lúc anh nhận được lá thư này thì em đã đi rồ. i Cảm ơn anh vì mấy chục năm qua đã làm chồng của em. Em biết năm xưa ba mẹ hai bên gia đình ép anh cưới em, anh không hề vui vẻ gì. Em biết người anh yêu là chị Thanh Thanh, nên em chưa một lần đòi hỏi gì hơn ở anh. Chỉ cần làm vợ của anh, làm mẹ của Nam là em hạnh phúc lắm rồi.Ngayf em thấy anh và chị ấy ôm nhau ở nhà mimhf, là em đã hiểu suốt bao năm qua anh vẫn chưa hề qiên chị ấy. Vậy thì em nên ra đi đê hia đình anh đoàn tụ, em sẽ chúc phúc cho 3 người. ".
Đọc thư xong ông lập tức tới bệnh viện gặp Nam.
" ba mẹ của con đi đâu rồi"
"Bà ấy tưởng rằng ba còn yêu Thanh Thanh nên bỏ đi. Nhưng ba và bà ấy bây giờ chỉ còn là tri kỷ, ta sớm đã yêu mẹ con rồi. Mẹ của con rất yêu thương con. Lúc ta đưa con về nuôi, ta cũng muốn có thêm em nữa. Nhưng bà ấy đã tự đi cắt bỏ buồng trứng của mình để không bao giờ mang thai được nữa, vì bà chỉ muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc con như con đẻ mà thôi. Bà sợ rằng nếu có đứa con khác, bà sẽ không thể toàn tâm với con được"
Nam khóc không nói nên lời "Nhanh chúng ta đi tim mẹ về, mẹ có lẽ sẽ về quê ngoịa đấy, chứ mẹ đâu còn chỗ nào đi đâu. Ba nhanh lên chở con rs bến xe tìm.".
Dương ôm Nam vào long an ủi anh, "Anh dừng li chúng ta sẽ đưa mẹ về. Đừng khóc nữa, có em đây.
Cả 3 người lập tức ra bến xe...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Giới thiệu nhân vật và Chương 1
- Chương 2: Bé Dương xuất hiện.
- Chương 3: Hoa khôi hay Thái tử phi
- Chương 4: Sân thượng nước mắt rơi
- Chương 5: Bắt đầu cho việc trả thù của Nữ 8
- Chương 6: Nụ hôn đầu tiên
- Chương 7: Dương bị ngất, Nam cody lo lắng. Đứng ngồi không yên.
- Chương 8: Chị đại xử lý trà xanh, bé dương bị oan
- Chương 9: Ác mộng của Nam . ?Sự trách mọc của bạn bè
- Chương 10: Bé nhập viện
- Chương 11: Dương bị mọi người ghét
- Chương 12: Trái tim Dương bị bóp nát ra từng mảnh.
- Chương 13: Chợt nhận ra tình cảm của mình thì đã muộn.
- Chương 14: Dù anh làm tổn thương em, nhưng em không thể ngừng thích anh
- Chương 15: Nếu còn dám đụng đến em ấy thì không xong với tôi đâu.
- Chương 16: Tiểu tam giả bộ đáng thương
- Chương 17: Ngoan, ngồi im đó cho anh!!
- Chương 18: Nụ hôn thứ 2.
- Chương 19: Hôn em xong, em cho ăn tát..
- Chương 20: Dù cả thế giới quay lưng với anh, thì em sẽ vì anh mà quay lưng với cả thế giới
- Chương 21: Tôi sẽ không tha thứ cho ai làm hại anh ấy như thế
- Chương 22: Bệnh rối loạn thần kinh của anh
- Chương 23: Ngủ chung giường
- Chương 24: Trên tình bạn, dưới tình yêu.
- Chương 25: Bí mật dần hé lộ.
- Chương 26: Em có phải là Dương không?
- Chương 27: Bé Dương tát Linh Mai
- Chương 28: Vì em là" Đỗ Hoàng Dương"
- Chương 29: Yêu em nhưng không thể bên em
- Chương 30: Dương tuyệt vọng. Không còn muốn tiếp tục yêu anh nữa
- Chương 31: Trong cơn say anh nhớ em
- Chương 32: Siêu to khổng lồ thế thì tự giữ lại mà xài đi"
- Chương 33: Em đã sẵn sàng mất cái còn nguyên chưa?
- Chương 34: Bí mật " chiếc lắc tay"
- Chương 35: Linh Mai quỳ xuống xin lỗi Dương
- Chương 36: Em sẽ yêu anh ấy thêm phần của chị nữa
- Chương 37: Khởi đầu của những bi thương
- Chương 38: Chúng ta có duyên gặp gỡ, liệu có nợ phu thê
- Chương 39: Cú lừa ngoạn mục của Nam. (Gần Hết phần 1) .
- Chương 40: Kết phần 1(part 1, bắt đầu sống thử 2 tuần)
- Chương 41: Kết phần 1, part cuối. Em thất vọng về anh
- Chương 42: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự ngăn cản của phụ huynh
- Chương 43: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. 2. Căn bệnh quái ác
- Chương 44: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chân trời góc bể" anh cũng tìm em.
- Chương 45: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Em sợ phải xa anh
- Chương 46: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Bữa tiệc bất ngờ
- Chương 47: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Quà đính ước
- Chương 48: Lần đầu ở tuổi 17 H+
- Chương 49: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời hứa sẽ nắm tay nhau mãi mãi
- Chương 50: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Nam và mẹ Dương đột ngột biến mất
- Chương 51: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lời chia tay.. Sắc nhọn như dao
- Chương 52: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Chiến đấu với tử thần
- Chương 53: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Sự trách móc của tất cả mọi người
- Chương 54: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Dương bị lừa
- Chương 55: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Ghen
- Chương 56: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Lần cuối nói "Em yêu anh"
- Chương 57: Người ta không cần anh, em cần.
- Chương 58: Cả hai người đều vì anh mà tổn thương.
- Chương 59: Kí ức ùa về
- Chương 60: Tôi nhớ em phát điên
- Chương 61: Dương là con nuôi
- Chương 62: Chúng ta không phải anh em
- Chương 63: Tôi muốn đứng trên sân khấu vì em.
- Chương 64: Couple mới liệu có thành hay không?
- Chương 65: Bách hợp 18+
- Chương 66: Dương về Việt Nam
- Chương 67: Nếu tôi còn sống, tôi sẽ không để anh sống yên đâu Võ Đình Nam
- Chương 68: Tìm lại được đứa con thất lạc
- Chương 69: Tim anh không còn chỗ cho người khác bước vào nữa rồi.
- Chương 70: Thịnh giúp Nam và Dương lần cuối.
- Chương 71: Xóa bỏ hiểu lầm
- Chương 72: Chúc hai người hạnh phúc
- Chương 73: Hãy cho em ấy sự sống
- Chương 74: Nếu anh có 2 trái tim. Anh sẽ để dành một chỗ trống cho em
- Chương 75: Thử thách cho tình yêu yêu của chúng ta (1)
- Chương 76: Thử thách cho tình yêu của chúng ta (2)
- Chương 77: Dương trở nên mạnh mẽ hơn
- Chương 78: Tân Tổng giám đốc
- Chương 79: Bị lừa "Đăng ký kết hôn"
- Chương 80: Thèm thịt Nai
- Chương 81: Anh coi thường em, H
- Chương 82: H++++
- Chương 83: Vợ Chồng đồng lòng
- Chương 84: Bắt cóc.
- Chương 85: Nhà hoang đầy máu
- Chương 86: Ngoại truyện
- Chương 87: Kiếp này hay kiếp sau đều mong chỉ có thể mãi yêu em
- Chương 88: Ghen.. Thèm lẩu dê
- Chương 89: Ăn lẩu dê H+
- Chương 90: Màn cầu hôn của Võ Đình Nam
- Chương 91: Ngọt ngào
- Chương 92: Đút bánh bằng miệng
- Chương 93: H++ Ghen.. Sủng ngọt bé yêu
- Chương 94: Tuyên bố ngày cưới
- Chương 95: Đám cưới.. Cảm xúc nghẹn ngào
- Chương 96: Đêm tân hôn H++
- Chương 97: Muốn có con
- Chương 98: Bị thương.... Có thai
- Chương 99: Giữ đựơc con
- Chương 100: Nam phân vân, giữ con hay không?
- Chương 101: Không thể cùng con và Baba sống.Thì Daddy nguyện theo hai người.
- Chương 102: Vợ chồng Thịnh về nước thăm Dương
- Chương 103: Ngoại truyện
- Chương 104: Quá trình mang thai
- Chương 105: Ca phẫu thuật thành công
- Chương 106: Dương tỉnh lại..
- Chương 107: Dê con đói
- Chương 108: Ngọt chưa?
- Chương 109: Dương xuất viện
- Chương 110: Không tìm thấy vợ và con
- Chương 111: Anh chồng đảm đang
- Chương 112: Con gái tao là "cành vàng lá ngọc"
- Chương 113: Trốn vợ đi cà phê
- Chương 114 : Kế hoạch xử lý chồng
- Chương 115: Ngoại tình
- Chương 116: Ngủ với trai bao. Mà không hiểu vì sao
- Chương 117: Ngã cầu thang
- Chương 118: Trầm cảm sau sinh
- Chương 119: Giận, ghen vì yêu. Hết giận vì yêu
- Chương 120: Một chút ngọt
- Chương 121: Lại có thai
- Chương 122: Những ngày mang thai
- Chương 123: Võ Đỗ Đình Phong
- Chương 124: Giới thiệu phần 3
- Chương 125: Con đã lớn
- Chương 126: Kể lại nhiều năm về trước
- Chương 127: Kể lại, kết phần 2 (H)
- Chương 128: Kiếp sau. Xuyên không về quá khứ làm Nam hậu của Crush....
- Chương 129: Bạo lực học đường
- Chương 130: Sức chịu đựng của con người có giới hạn
- Chương 131: Làm cận vệ cho Nam đế
- Chương 132: Xin về ở tẩm cung của Hoàng thượng
- Chương 133
- bình luận