Gả Thế Thành Sủng Phi - Chương 77: Thiếu
Chương trước- Chương 1-1: Giới thiệu
- Chương 1-2
- Chương 1-3
- Chương 2: Sống lại
- Chương 3: Cậu
- Chương 4: Bức họa
- Chương 5: Kẹo đường
- Chương 6: Lưu kinh
- Chương 7: Hôn sự
- Chương 8: Ấn ký
- Chương 9: Mèo con
- Chương 10: Ngày hôm sau
- Chương 11: Thanh Thành
- Chương 12: Đêm mưa
- Chương 13: Vệ Hành
- Chương 14: Thanh Thành
- Chương 15: Chuyện xưa
- Chương 16: Ôn Lương
- Chương 17: Miêu nhi
- Chương 18: Lỗ tai
- Chương 19: Nhàn nhạt
- Chương 20: Một ngàn người mới chọn được một người
- Chương 21: Tà tâm không dứt
- Chương 22-1: Sắc đảm ngập trời
- Chương 22-2: Sắc đảm ngập trời 2
- Chương 22-3: Sắc đảm ngập trời 3
- Chương 23: Tiểu chân ngắn
- Chương 24: Chân ngắn phản kích
- Chương 25: Ca ca tốt
- Chương 26: Cổ tay nốt ruồi
- Chương 27: Ngươi quá nhỏ
- Chương 28: Tiểu điện hạ
- Chương 29: Thì ra là chàng
- Chương 30: Trời muốn đổ mưa
- Chương 31: Xa cách
- Chương 32: Chắc chắn là nữ nhi thân sinh.
- Chương 33: Tăng trưởng chiều cao
- Chương 34: Về nhà cho mèo ăn
- Chương 35: Rất giống nàng
- Chương 36: Cữu cữu là mẫu thân.
- Chương 37: Lão đại dũng mãnh.
- Chương 38: Ca ca
- Chương 39: Từ Nhàn Nhàn
- Chương 40: Nhàn Nhàn rời đi.
- Chương 41: Thiếu nữ A Man
- Chương 42: Thê tử của ta mà.
- Chương 43: Tình huynh muội.
- Chương 44: Ca Ca tốt.
- Chương 45: Nghịch thiên cải mệnh
- Chương 46: Thật xấu hổ
- Chương 47: Lang quân như ý
- Chương 48: Tâm tư A Man.
- Chương 49: Trai tài gái sắc.
- Chương 50: Thân càng thêm thân
- Chương 51: Ngươi quá lùn
- Chương 52: Nhất chi độc tú
- Chương 53: Chết chìm trong sự dịu dàng.
- Chương 54: Vô cùng hẹp hòi
- Chương 55: Nữ quan Đông cung.
- Chương 56: Thiếu niên nhanh nhẹn.
- Chương 57: Có tình có nghĩa.
- Chương 58: Tâm tư thiếu nữ
- Chương 59: Cá cũng vui mừng
- Chương 60: Cô nương trong lòng ngươi.
- Chương 61: Quận Vương gia.
- Chương 62: Rành rành trước mắt.
- Chương 63: Đừng lừa gạt bản thân.
- Chương 64: Càng lúc càng xa
- Chương 65: Bóng đêm động lòng người.
- Chương 66: Muội muội tốt
- Chương 67: Thiếu niên Thiếu nữ
- Chương 68: Thấu tình đạt lý
- Chương 69: Biển sao rơi xuống
- Chương 70: Nhớ nàng
- Chương 71: Cười cho qua.
- Chương 72: Mẫu thân ngươi không tệ.
- Chương 73: Ôi, Tiểu Thẩm à…
- Chương 74: Triệu Trân Châu
- Chương 75: Đúng ý A Man
- Chương 76: Hai người con rể
- Chương 77: Thiếu
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Gả Thế Thành Sủng Phi
Chương 77: Thiếu
Editor: Huyền Thiên Tiểu Tử
Mặt trời xuất hiện, ánh nắng xuyên qua tầng mây rọi sáng khắp nơi.
Lão đại phu đến xem qua cho Từ Hồi, bảo là không còn gì đáng ngại, nhưng mà Triệu Lan Chi bị hù dọa không nhẹ, hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần, lão đại phu lại bảo không cần phải căng thẳng, nhưng lại bị hắn làm phiền nên không thể làm gì khác hơn là kê cho Từ Hồi chút thuốc an thai, bảo nàng chịu khó uống hai lần.
Lão đại phu vội vàng rời đi, Hoa Quế tiễn ra cửa, lấy thuốc rồi cho người đi nấu.
Từ Hồi muốn đứng lên, Triệu Lan Chi ấn nàng xuống, không cho đứng lên.
Sau khi đại phu đi, Từ Oản tiến vào, đi đến trước giường, nhưng lại không thể đến gần, bị cha nàng đẩy ra, hắn nói nương cần nghỉ ngơi, bảo nàng không được quấy rầy, nhanh chóng về cung đi.
Nghiêng đầu có thể thấy vẻ mặt không kiên nhẫn của Từ Hồi, Từ Oản bất đắc dĩ lắc đầu.
Ai là người đang lải nhải trước giường, nhìn thôi cũng biết.
Cha quay đầu lại thấy nàng vẫn chưa đi, càng nhìn chằm chằm: "Sao còn chưa đi? Không phải muốn đi à?"
Từ Oản chen qua, đẩy hắn ra xa một chút, ngồi bên mép giường: "Cố Thanh Thành nói nếu trong nhà xảy ra chuyện, hắn vào cung nói một tiếng với Tiểu Điện hạ là được rồi, con có thể ở nhà hai ngày, không sao cả."
Từ Hồi nghe vậy bỗng bật cười, nhìn Triệu Lan Chi còn đang nhướng mày, mặt đầy khiêu khích, kéo dài giọng điệu: "À… là Thanh Thành à, cũng chỉ có hắn mới có thể để tâm đến vậy.”
Nụ cười trên môi Triệu Lan Chi lập tức biến mất: "Đối với hắn mà nói chẳng qua cũng chỉ là một cái nhấc tay, có gì mà để tâm"
Hắn đang muốn đuổi nữ nhi đi,dien.dan(le!quy>don nhưng lúc này Hồng Châu lại tiến vào, trong tay tiểu nha hoàn còn xách theo hộp thức ăn, lung túng đưa đến trước mặt hắn: "Hoắc Chinh tới, còn tặng canh, bảo là tự mình nấu canh đại bổ, để phu nhân bồi bổ thân thể."
Mặt mày nam nhân lập tức hớn hở, nhận lấy hộp thức ăn, quay đầu lại nhìn Từ Hồi: "Nhìn xem, tâm tư của Hoắc tiểu tử này muốn lên trời rồi, còn tự tay làm canh đại bổ, có muốn nếm thử một chút không..."
Quay đầu muốn gọi Hồng Châu đi lấy chén thì Từ Hồi nói không ăn, hắn nhét hộp thức ăn vào tay Từ Oản, nhăn mày, gọi Hồng Châu đến.
Hồng Châu không hiểu chuyện gì, nam nhân lạnh lùng nói: "Bảo Hoắc công tử chờ một lát, ta sẽ đi qua."
Hồng Châu vội vàng rời đi, Từ Oản cầm hộp thức ăn nhìn nương nàng: "Này là sao, từ bao giờ mà Hoắc Chinh lại quen thuộc với mọi người như thế, còn nấu canh đại bổ cho người, lại nói, người có muốn uống không?"
Từ Hồi liếc nàng: "Con muốn uống thì uống đi, suốt ngày cha con cứ cho ta uống canh bổ thịt sợi dài, uống phiền chết được."
Triệu Lan Chi còn chưa đi, nghe nàng nói lời này, quay đầu lại nhấc hộp thức ăn lên: "Van nàng, nàng nằm yên một lát, lát nữa ta trở lại sẽ bồi tội với nàng, A Man…!"
Hắn gọi Từ Oản: "Đi, nếu giờ không cần vào cung thì đi cùng cha."
Từ Oản đành phải đứng lên, nói với nương nàng: "Nương, ta đi với cha nhé."
Dù sao buổi sáng cũng vừa mới cãi nhau, Từ Hồi cũng không thể không lưu lại chút mặt mũi, thấy Triệu Lan Chi đang liếc trộm nàng, ừ một tiếng, tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn đồng ý.
Lưu lại Hoa Quế hầu hạ, Từ Oản đuổi theo bước chân cha nàng.
Đến Tiền đường, Hoắc Chinh đang cầm dây đỏ, bện vật nhỏ gì đó, phụ nữ (cha và nữ nhi) hai người vào phòng, hắn vội vàng đứng lên, bước đến chào hỏi.
Hai tháng quan sát Hoắc Chinh, Triệu Lan Chi càng nhìn càng vừa ý, vội cho hắn ngồi xuống.
Hoắc Chinh nhìn A Man, nàng ngoan ngoãn đứng sau lưng cha nàng, cúi đầu nhìn mũi chân, cũng không biết đang suy nghĩ gì, ngơ ngẫn đến xuất thần.
Hắn không ngồi xuống, dây đỏ trong tay bện thật nhanh nút kết, sau đó đi đến trước mặt nàng, cười: "Cứ nhìn chằm chằm vào giày như thế thì có thể nở ra một đóa hoa à?"
Từ Oản nghe thấy giọng hắn, ngẩng đầu lên: "..."
Hắn thừa lúc nàng đang ngẩng đầu, thì cúi người xuống, cổ tay xoay tròn, thời điểm đứng dậy, trên tay đã cầm một đóa hoa hồng đưa đến
Chương trước
Chương sau
- Chương 1-1: Giới thiệu
- Chương 1-2
- Chương 1-3
- Chương 2: Sống lại
- Chương 3: Cậu
- Chương 4: Bức họa
- Chương 5: Kẹo đường
- Chương 6: Lưu kinh
- Chương 7: Hôn sự
- Chương 8: Ấn ký
- Chương 9: Mèo con
- Chương 10: Ngày hôm sau
- Chương 11: Thanh Thành
- Chương 12: Đêm mưa
- Chương 13: Vệ Hành
- Chương 14: Thanh Thành
- Chương 15: Chuyện xưa
- Chương 16: Ôn Lương
- Chương 17: Miêu nhi
- Chương 18: Lỗ tai
- Chương 19: Nhàn nhạt
- Chương 20: Một ngàn người mới chọn được một người
- Chương 21: Tà tâm không dứt
- Chương 22-1: Sắc đảm ngập trời
- Chương 22-2: Sắc đảm ngập trời 2
- Chương 22-3: Sắc đảm ngập trời 3
- Chương 23: Tiểu chân ngắn
- Chương 24: Chân ngắn phản kích
- Chương 25: Ca ca tốt
- Chương 26: Cổ tay nốt ruồi
- Chương 27: Ngươi quá nhỏ
- Chương 28: Tiểu điện hạ
- Chương 29: Thì ra là chàng
- Chương 30: Trời muốn đổ mưa
- Chương 31: Xa cách
- Chương 32: Chắc chắn là nữ nhi thân sinh.
- Chương 33: Tăng trưởng chiều cao
- Chương 34: Về nhà cho mèo ăn
- Chương 35: Rất giống nàng
- Chương 36: Cữu cữu là mẫu thân.
- Chương 37: Lão đại dũng mãnh.
- Chương 38: Ca ca
- Chương 39: Từ Nhàn Nhàn
- Chương 40: Nhàn Nhàn rời đi.
- Chương 41: Thiếu nữ A Man
- Chương 42: Thê tử của ta mà.
- Chương 43: Tình huynh muội.
- Chương 44: Ca Ca tốt.
- Chương 45: Nghịch thiên cải mệnh
- Chương 46: Thật xấu hổ
- Chương 47: Lang quân như ý
- Chương 48: Tâm tư A Man.
- Chương 49: Trai tài gái sắc.
- Chương 50: Thân càng thêm thân
- Chương 51: Ngươi quá lùn
- Chương 52: Nhất chi độc tú
- Chương 53: Chết chìm trong sự dịu dàng.
- Chương 54: Vô cùng hẹp hòi
- Chương 55: Nữ quan Đông cung.
- Chương 56: Thiếu niên nhanh nhẹn.
- Chương 57: Có tình có nghĩa.
- Chương 58: Tâm tư thiếu nữ
- Chương 59: Cá cũng vui mừng
- Chương 60: Cô nương trong lòng ngươi.
- Chương 61: Quận Vương gia.
- Chương 62: Rành rành trước mắt.
- Chương 63: Đừng lừa gạt bản thân.
- Chương 64: Càng lúc càng xa
- Chương 65: Bóng đêm động lòng người.
- Chương 66: Muội muội tốt
- Chương 67: Thiếu niên Thiếu nữ
- Chương 68: Thấu tình đạt lý
- Chương 69: Biển sao rơi xuống
- Chương 70: Nhớ nàng
- Chương 71: Cười cho qua.
- Chương 72: Mẫu thân ngươi không tệ.
- Chương 73: Ôi, Tiểu Thẩm à…
- Chương 74: Triệu Trân Châu
- Chương 75: Đúng ý A Man
- Chương 76: Hai người con rể
- Chương 77: Thiếu