Gọi Dượng Là Chồng - Chương 28: Quá khứ của Bạch Phong Thần
Chương trước- Chương 1: Hãy buồn khi không có tiền đừng buồn khi không có tình
- Chương 2: Người bạn lạnh lùng
- Chương 3: Hậu bối
- Chương 4: Trạch Dương
- Chương 5: Ông ta là ai ?
- Chương 7: Tăng tình cảm
- Chương 8: " Chỉ vì em câu dẫn tôi "
- Chương 9: Tự cảm thấy dơ bẩn
- Chương 10: Chở đi học
- Chương 11: Kiểm Tra
- Chương 12: Không có ba nhưng con bé có dượng
- Chương 13: Bạn trai của Lam Y
- Chương 14: Nấu ăn cho dượng
- Chương 15: Nhẫn tâm bán con
- Chương 16: Chuyển trường
- Chương 17: Đi chơi cùng Trạch Dương
- Chương 18: " Đợi tôi, được không ? "
- Chương 19: Chủ động
- Chương 20: Sợ nước mắt ?
- Chương 21: Va chạm
- Chương 22: Hành động không ngờ đến
- Chương 23: Sự mất mát năm xưa của Trạch Dương
- Chương 24: Sự hiểu lầm
- Chương 25: Bày tỏ tình cảm
- Chương 26: Người bí ẩn
- Chương 27: Ba !!
- Chương 28: Quá khứ của Bạch Phong Thần
- Chương 29: Trẻ tuổi, nhiều tiền ?
- Chương 30: Người phụ nữ đảm đang [ Lam Y × Hi Vãn ]
- Chương 31: Buổi tiệc sinh nhật
- Chương 32: Phá hỏng
- Chương 33: Lo Lắng
- Chương 34: Bênh vực, tức điên
- Chương 35: Chỗ tựa vững chắc
- Chương 36: Đi guốc trong bụng
- Chương 37: Trái tim thuộc về nhau
- Chương 38: Hù dọa
- Chương 39: Có thật là mẹ đẻ ?
- Chương 40: Chọc ghẹo rồi lại bỏ chạy
- Chương 41: Không ai xứng đáng ngoài em
- Chương 42: Lớn xác nhưng vẫn còn là đứa trẻ
- Chương 43: Tai nạn
- Chương 44: La em vì lo lắng cho em
- Chương 45: Ghen với y tá
- Chương 46: Kỉ niệm đẹp của chúng ta
- Chương 47: Người con trai thích hợp để bên cạnh bạn
- Chương 48: Không phải con rể
- Chương 49: Chuyện cưới hỏi
- Chương 50: Sự thật vụ tai nạn
- Chương 51: Con chó trung thành
- Chương 52: Ác mộng
- Chương 53: Hồn bay phách lạc
- Chương 54: Buổi sáng hạnh phúc
- Chương 55: Bà ta sẽ phải trả giá
- Chương 56: Bước đầu hàn gắn
- Chương 57: Anh ăn giùm em
- Chương 58: Thần hộ mệnh
- Chương 59: Sau cuộc cãi vã
- Chương 60: Bộ dạng thê thảm
- Chương 61: Chủ đề bàn tán
- Chương 62: Nét đẹp quyền lực
- Chương 63: " Người của tao..."
- Chương 64: Tỏ tình
- Chương 65: Hàn Mỹ Lâm!! Cô bị nổi sản à
- Chương 66: Trận đấu chưa bắt đầu đã giải tán
- Chương 67: Là người hỗ trợ cho em!!
- Chương 68: Người mang lại cảm giác tin tưởng
- Chương 69: Em phải sinh cho anh thật nhiều đứa trẻ
- Chương 70: Trở về nơi sinh sống cũ
- Chương 71: Nhà là tổ ấm
- Chương 72: Nếu cô muốn biết tôi cũng sẵn sàng chia sẻ
- Chương 73: Cậu không có tư cách xen vào chuyện của tôi!!
- Chương 74: Trái tim bỗng đập lên vài nhịp
- Chương 75: Cưng chiều bảo bối nhỏ
- Chương 76: Vì tôi là điểm yếu của Bạch Phong Thần
- Chương 77: Tên lừa đảo nhà anh
- Chương 78: Chỉ biết nghĩ cho bản thân
- Chương 79: Bạch Tổng nhõng nhẽo ư?
- Chương 80: Lam Y ra dáng bà chủ trẻ tuổi
- Chương 81: Hoặc là bị ngủ hoặc là được thức
- Chương 82: Cô ấy có chồng!!
- Chương 83: Hưởng thụ giây phút cuối cùng
- Chương 84: Giải cứu Lam tiểu thư
- Chương 85: Chỉ cần trừ khử nó
- Chương 86: Nhất định không để em ở lại!!
- Chương 87: Hơi ấm quen thuộc
- Chương 88: Màn kịch kết thúc
- Chương 89: Đừng giả vờ nữa
- Chương 90: Tạo bất ngờ!
- Chương 91: Hắn chính là con hồ ly tinh
- Chương 92: Cưng chiều vợ yêu
- Chương 93: Cậu có thể đập được cái chậu này không?
- Chương 94: Xích mích thì chúng ta giải quyết trên giường
- Chương 95: Bà dì đến thăm
- Chương 96: Đưa em đi chọn váy cưới
- Chương 97: Ngang ngược độc chiếm
- Chương 98: Kết thúc
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Gọi Dượng Là Chồng
Chương 28: Quá khứ của Bạch Phong Thần
- Năm 2001
Hai Mươi năm trước, Bạch Phong Thần chỉ là một cậu nhóc bán vé số dạo ven đường. Hôm đó trời mùa đông giá rét, cậu còn đang chật vật với đống vé số chưa bán được của mình, đang buồn rầu không biết làm gì để bán hết đống vế số ế này thì ông đi ngang
" này nhóc, trời lạnh rồi sao con không về nhà ? " Ông ngồi chồm hổm xuống, nhìn sơ qua gương mặt đỏ hồng của cậu bé ấy vì rét lạnh. Hai hàm răng lạnh buốt đến run cầm cập, va lên những tiếng cạch cạch mà ông cũng có thể nghe thấy
" con chưa bán được vé số nên không được về ạ. Nếu về mà không có tiền đưa cho bọn họ, mấy người đó sẽ đánh con " Hắn cầm cọc vé số trên tay, giọng nói lạnh đến mức run rẩy lễ phép trả lời ông
Hắn chẳng phải là một người có xuất thân giàu có hay gì cả. Phong Thần chỉ đơn giản là trẻ mồ côi, hắn lớn lên trong cô nhi viện. Năm chín tuổi thì cô nhi viện đó đột nhiên đập bỏ, không còn hoạt động nữa. Những đứa trẻ may mắn thì được nhận nuôi bởi các gia đình khá giả, còn những đứa trẻ không may mắn như hắn thì phải bị bắt đi ăn xin và bán vé số để đem tiền về cho mấy kẻ xấu xa
" đi với chú, chú dẫn con đến một nơi " Ông cầm tay hắn đưa đến một nơi lạ lẫm
Trước mặt hắn là một ngôi nhà sang trọng, lộng lẫy, chỉ nhìn thôi đã biết những người bên trong chắc chắn là những quý ông quý bà giàu có rồi
Ông đưa hắn vào trong, và chỉ sau vài lời nói chuyện thôi thì hắn đã được nhận nuôi. Cũng nhờ có ông mà hắn được đổi đời, hắn được cho ăn học đàng hoàng, được có người chăm nuôi. Phong Thần xem đó là ngôi nhà thứ hai của mình sau trại tình thương. Và người đàn ông đó, hắn sẽ nhớ mãi suốt cuộc đời này không bao giờ quên, vị ân nhân ấy đã cứu vớt hắn ra khỏi vùng trời tối tăm mù mịt, dẫn hắn đến một nơi có ánh sáng, có sự hào quang
- Năm 2011
Đến năm Phong Thần mười sáu tuổi là lúc ba mẹ nuôi của mình bệnh, từng người lâm bệnh mà qua đời. Phong Thần buồn rầu, vì hắn là trẻ mô côi nên đây là lần đâu hắn phải trải qua cảm giác mất người thân nó đau đớn đến nhường nào
Hắn cố gắng học tập rồi trở thành người thành đạt, có được tất cả, có sự nghiệp có nhan sắc, chỉ mất một thứ gọi là tình cảm gia đình. Khi hắn nổ lưng cố gắng để đạt được thành công thì có ba mẹ nuôi bên cạnh, động viên tinh thần cho Phong Thần. Đến lúc hắn thành công thì hai người họ lại không có mặt trên cõi đời này nữa rồi !!
- Năm 2016
Năm hắn hai mươi mốt tuổi, hắn quyết định tìm lại vị ân nhân năm đó đã cứu đỡ mình. Cho người tìm kiếm bấy lâu rốt cuộc hắn cũng tìm thấy, nhưng khổ nỗi ông ấy đang lâm bệnh nặn, là ung thư não giai đoạn ba. Không nhanh chóng điều trị sẽ không kịp, nếu vậy hắn lại một lần nữa trãi qua cảm giác mất người thân
...
- Năm 2008
Năm Như Tuyết hai mươi chín tuổi ( có nghĩa năm đó Phong Thần chỉ mới mười ba tuổi ) ả là một con đàn bà hám tiền, hám danh vọng đên lu mờ lí trí. Mặc dù chồng mình đang lâm bệnh nặng nhưng bà vẫn không quan tâm. Thứ bà quan tâm là khối tài sản to lớn của ông cùng với cái ghế tổng giám đốc ông đang ngồi
" em...." Ông thều thao kêu bà, giọng nói yếu ớt đến khó nghe
" chuyện gì ? " Như Tuyết cọc cằn khi nghe ông gọi đến, bà cảm thấy phiền phức khi phải chăm người bệnh, đã vậy còn chẳng được lợi ích gì
" em đi lại tủ, lấy ra giùm anh hai tờ giấy đi " Ông với tay chỉ qua phía hộc tủ, nhờ bà lấy giúp
Như Tuyết cọc cằn đi lại tủ, vừa mở tủ ra đã thấy dòng chữ lớn in trên tờ giấy " Di chúc "
Bà vui mừng ra mặt, vôi cầm hai tờ giấy đi lại bên giường bệnh ông. Sự giả nhân giả nghĩa của bà đã khiến ông không khỏi ghê tởm
Như Tuyết đi đến đỡ ông ngồi dậy, tựa vào gối nằm : " đây anh, có chuyện gì sao "
" đây là di chúc anh đã viết sẵn, còn đây là giấy chuyển nhượng tài sản, cả hai đều có dấu vân tay của anh "
Bà cầm lên đọc sang một lượt, nội dung bên trong tờ giấy đều có tên bà. Tài sản của ông bây giờ cũng là của bà, giờ bà đã là một người có tài sản rồi, bà không cần gì nữa. Cầm chắc được giấy tờ chuyển nhượng trên tay, bà hờ hững bỏ đi, bỏ ông lại một mình tại bệnh viện, mặc sống chết ra sao
...
- Năm 2016
Khi hắn biết được ông còn đang bệnh nặng ở Trung Quốc thì lập tức cho người đưa ông sang Nga để điều trị bệnh, dùng mọi biện pháp, dù có kể là đắt tiền đến cỡ nào cũng được, hắn muốn chữa khỏi bệnh cho người ân nhân của mình. Đồng thời hắn cũng tìm lại Như Tuyết, người đàn bà đã bội bạc năm đó để trả thù giúp ông
...
- Tháng 6 năm 2016
Ông đã chữa khỏi bệnh và trở về Trung Quốc sau bao năm chống chọi với căn bệnh đó. Phong Thần là người đã đưa ông sang Nga cũng là người đã đưa ông đáp cánh tại đất Trung Quốc một cách an toàn
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hãy buồn khi không có tiền đừng buồn khi không có tình
- Chương 2: Người bạn lạnh lùng
- Chương 3: Hậu bối
- Chương 4: Trạch Dương
- Chương 5: Ông ta là ai ?
- Chương 7: Tăng tình cảm
- Chương 8: " Chỉ vì em câu dẫn tôi "
- Chương 9: Tự cảm thấy dơ bẩn
- Chương 10: Chở đi học
- Chương 11: Kiểm Tra
- Chương 12: Không có ba nhưng con bé có dượng
- Chương 13: Bạn trai của Lam Y
- Chương 14: Nấu ăn cho dượng
- Chương 15: Nhẫn tâm bán con
- Chương 16: Chuyển trường
- Chương 17: Đi chơi cùng Trạch Dương
- Chương 18: " Đợi tôi, được không ? "
- Chương 19: Chủ động
- Chương 20: Sợ nước mắt ?
- Chương 21: Va chạm
- Chương 22: Hành động không ngờ đến
- Chương 23: Sự mất mát năm xưa của Trạch Dương
- Chương 24: Sự hiểu lầm
- Chương 25: Bày tỏ tình cảm
- Chương 26: Người bí ẩn
- Chương 27: Ba !!
- Chương 28: Quá khứ của Bạch Phong Thần
- Chương 29: Trẻ tuổi, nhiều tiền ?
- Chương 30: Người phụ nữ đảm đang [ Lam Y × Hi Vãn ]
- Chương 31: Buổi tiệc sinh nhật
- Chương 32: Phá hỏng
- Chương 33: Lo Lắng
- Chương 34: Bênh vực, tức điên
- Chương 35: Chỗ tựa vững chắc
- Chương 36: Đi guốc trong bụng
- Chương 37: Trái tim thuộc về nhau
- Chương 38: Hù dọa
- Chương 39: Có thật là mẹ đẻ ?
- Chương 40: Chọc ghẹo rồi lại bỏ chạy
- Chương 41: Không ai xứng đáng ngoài em
- Chương 42: Lớn xác nhưng vẫn còn là đứa trẻ
- Chương 43: Tai nạn
- Chương 44: La em vì lo lắng cho em
- Chương 45: Ghen với y tá
- Chương 46: Kỉ niệm đẹp của chúng ta
- Chương 47: Người con trai thích hợp để bên cạnh bạn
- Chương 48: Không phải con rể
- Chương 49: Chuyện cưới hỏi
- Chương 50: Sự thật vụ tai nạn
- Chương 51: Con chó trung thành
- Chương 52: Ác mộng
- Chương 53: Hồn bay phách lạc
- Chương 54: Buổi sáng hạnh phúc
- Chương 55: Bà ta sẽ phải trả giá
- Chương 56: Bước đầu hàn gắn
- Chương 57: Anh ăn giùm em
- Chương 58: Thần hộ mệnh
- Chương 59: Sau cuộc cãi vã
- Chương 60: Bộ dạng thê thảm
- Chương 61: Chủ đề bàn tán
- Chương 62: Nét đẹp quyền lực
- Chương 63: " Người của tao..."
- Chương 64: Tỏ tình
- Chương 65: Hàn Mỹ Lâm!! Cô bị nổi sản à
- Chương 66: Trận đấu chưa bắt đầu đã giải tán
- Chương 67: Là người hỗ trợ cho em!!
- Chương 68: Người mang lại cảm giác tin tưởng
- Chương 69: Em phải sinh cho anh thật nhiều đứa trẻ
- Chương 70: Trở về nơi sinh sống cũ
- Chương 71: Nhà là tổ ấm
- Chương 72: Nếu cô muốn biết tôi cũng sẵn sàng chia sẻ
- Chương 73: Cậu không có tư cách xen vào chuyện của tôi!!
- Chương 74: Trái tim bỗng đập lên vài nhịp
- Chương 75: Cưng chiều bảo bối nhỏ
- Chương 76: Vì tôi là điểm yếu của Bạch Phong Thần
- Chương 77: Tên lừa đảo nhà anh
- Chương 78: Chỉ biết nghĩ cho bản thân
- Chương 79: Bạch Tổng nhõng nhẽo ư?
- Chương 80: Lam Y ra dáng bà chủ trẻ tuổi
- Chương 81: Hoặc là bị ngủ hoặc là được thức
- Chương 82: Cô ấy có chồng!!
- Chương 83: Hưởng thụ giây phút cuối cùng
- Chương 84: Giải cứu Lam tiểu thư
- Chương 85: Chỉ cần trừ khử nó
- Chương 86: Nhất định không để em ở lại!!
- Chương 87: Hơi ấm quen thuộc
- Chương 88: Màn kịch kết thúc
- Chương 89: Đừng giả vờ nữa
- Chương 90: Tạo bất ngờ!
- Chương 91: Hắn chính là con hồ ly tinh
- Chương 92: Cưng chiều vợ yêu
- Chương 93: Cậu có thể đập được cái chậu này không?
- Chương 94: Xích mích thì chúng ta giải quyết trên giường
- Chương 95: Bà dì đến thăm
- Chương 96: Đưa em đi chọn váy cưới
- Chương 97: Ngang ngược độc chiếm
- Chương 98: Kết thúc