Họa Quốc - Thức Yến - Quyển 4 - Chương 8: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (2) ۵
Chương trước- Chương 1: Tiết Tử
- Chương 2: 【QUYỂN 1: Trạch Sơn Hàm】Hồi 1: Đế muội quy tỷ (1)
- Chương 3: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (2) ۵
- Chương 4: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (3) ۵
- Chương 5: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (4) ۵
- Chương 6: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (5) ۵
- Chương 7: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (1) ۵
- Chương 8: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (2) ۵
- Chương 9: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (3) ۵
- Chương 10: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (4) ۵
- Chương 11: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (1) ۵
- Chương 12: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (2) ۵
- Chương 13: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (3) ۵
- Chương 14: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (4) ۵
- Chương 15: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (1) ۵
- Chương 16: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (2) ۵
- Chương 17: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (3) ۵
- Chương 18: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (4) ۵
- Chương 19: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (1) ۵
- Chương 20: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (2) ۵
- Chương 21: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (3) ۵
- Chương 22: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (4) ۵
- Chương 23: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (1) ۵
- Chương 24: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (2) ۵
- Chương 25: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (3) ۵
- Chương 26: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (4) ۵
- Chương 27: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (5) ۵
- Chương 28: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (1) ۵
- Chương 29: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (2) ۵
- Chương 30: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (3) ۵
- Chương 31: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (4) ۵
- Chương 32: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (1) ۵
- Chương 33: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (2) ۵
- Chương 34: Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (3)
- Chương 35: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (4)
- Chương 35: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (4)
- Chương 36: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (5)
- Chương 37: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (1) ۵
- Chương 38: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (2) ۵
- Chương 39: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (3) ۵
- Chương 40: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (4) ۵
- Chương 41: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (1) ۵
- Chương 42: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (2) ۵
- Chương 43: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (3) ۵
- Chương 44: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (4) ۵
- Chương 45: 【Quyển 2: Trạch Địa Tuỵ】Hồi 11: Phá băng (1)
- Chương 46: ۵ Hồi 11: Phá băng (2) ۵
- Chương 47: ۵ Hồi 11: Phá băng (3) ۵
- Chương 48: ۵ Hồi 11: Phá băng (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 49: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 50: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 51: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 52: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 53: ۵ Hồi 13: Triều Hải Mộ Ngô (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 54: ۵ Hồi 13: Triều Hải Mộ Ngô (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 55: ۵ Hồi 13: Triều Hải Mộ Ngô (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 56: ۵ Hồi 14: Há được như ý (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 57: ۵ Hồi 14: Há được như ý (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 58: ۵ Hồi 14: Há được như ý (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 59: ۵ Hồi 14: Há được như ý (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 60: ۵ Hồi 14: Há được như ý (5) ۵
- Quyển 2 - Chương 61: ۵ Hồi 15: Ôn lại chuyện xưa (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 62: ۵ Hồi 15: Ôn lại chuyện xưa (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 63: ۵ Hồi 15: Ôn lại chuyện xưa (3)(4) ۵
- Quyển 2 - Chương 64: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 65: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 66: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 67: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (4) (5) ۵
- Quyển 2 - Chương 68: ۵ Hồi 17: Áo giáp ra trận (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 69: ۵ Hồi 17: Áo giáp ra trận (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 70: ۵ Hồi 17: Áo giáp ra trận (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 1: 【Quyển 3: Phong Thuỷ Hoán 】Hồi 18: Mưa gió mịt mù (1)
- Quyển 3 - Chương 2: ۵ Hồi 18: Mưa gió mịt mù (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 3: ۵ Hồi 18: Mưa gió mịt mù (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 4: ۵ Hồi 18: Mưa gió mịt mù (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 5: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 6: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 7: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 8: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 9: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (5) ۵
- Quyển 3 - Chương 10: ۵ Hồi 20: Sóng to gió lớn (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 10-2: ۵ Hồi 20: Sóng to gió lớn (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 10-3: ۵ Hồi 20: Sóng to gió lớn (3)(4) ۵
- Quyển 3 - Chương 11: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 11-2: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 11-3: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 11-4: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 12: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 12-2: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 12-3: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 12-4: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 13: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 13-2: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 13-3: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 13-4: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 14: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-2: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-3: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-4: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-5: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (5) ۵
- Quyển 3 - Chương 15: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 15-2: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 15-3: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 15-4: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 16: ۵ Hồi 26: Cửu biến thập hoá (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 18: ۵ Hồi 26: Cửu biến thập hoá (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 19: ۵ Hồi 26: Cửu biến thập hoá (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 20: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 21: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 22: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 23: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 24: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 25: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 26: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 27: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 28: ۵ Hồi 29: Thật thật giả giả (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 29: ۵ Hồi 29: Thật thật giả giả (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 31: ۵ Hồi 29: Thật thật giả giả (3)(4) ۵
- Quyển 4 - Chương 1: 【Quyển 4: Càn Vi Thiên】Hồi 30: Nước cờ đan xen (1)
- Quyển 4 - Chương 2: ۵ Hồi 30: Nước cờ đan xen (2) ۵
- Quyển 4 - Chương 3: ۵ Hồi 30: Nước cờ đan xen (3)(4) ۵
- Quyển 4 - Chương 4: ۵ Hồi 31: Thoát kén hoá bướm (1) ۵
- Quyển 4 - Chương 5: ۵ Hồi 31: Thoát kén hoá bướm (2)(3) ۵
- Quyển 4 - Chương 6: ۵ Hồi 31: Thoát kén hoá bướm (4) ۵
- Quyển 4 - Chương 7: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (1) ۵
- Quyển 4 - Chương 8: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (2) ۵
- Quyển 4 - Chương 9: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (3) ۵
- Quyển 4 - Chương 10: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (4) ۵
- Quyển 4 - Chương 11: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay ۵
- Quyển 4 - Chương 12: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay (2) ۵
- Quyển 4 - Chương 13: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay (3) ۵
- Quyển 4 - Chương 14: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay (4) ۵
- Quyển 4 - Chương 15: Vĩ thanh + Hậu ký
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Họa Quốc - Thức Yến
Quyển 4 - Chương 8: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (2) ۵
"Khi đó chúng ta đơn thuần biết mấy... chỉ mong bên nhau trọn đời. Nếu có thể ở bên cạnh nàng, kêu ta làm gì cũng được." Nhưng mà, thế giới lớn như vậy, thế mà không có chỗ dung thân cho họ. Đường huynh muội! Loạn luân! Đạo đức nhân luận lễ pháp đè nặng trên đầu họ.
Y hay nói: "Đợi ta chết đi, nàng có thể tự do rồi." Y có tật đau đầu, y luôn cảm thấy mình sống không lâu.
Nàng cũng hay nói: "Được. Chàng chết rồi ta sẽ sống tiếp, sống thật tốt, sống đúng như một tiểu thư khuê tú thực thụ." Nhưng bây giờ, ta muốn trầm luân dưới địa ngục cùng chàng.
Sau đó chuyện của họ bị mẫu thân phát hiện. Nửa đêm mẫu thân tỉnh giấc, nhớ con gái nên đến tìm nàng, nhưng phát hiện trong phòng không có ai. Mẫu thân lo lắng, đợi ở ngoài viện, cuối cùng đợi được nàng và y cùng trở về.
Nàng ta kiếm cớ giải thích, mẫu thân tuy chấp nhận nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ hai người. Thế là nàng ta quyết định bỏ trốn.
"Chỉ có cái chết mới có thể chia lìa chúng ta! Nhưng bây giờ chưa đến lúc phải chết, vậy thì, chàng sống một ngày, ta sẽ sống một ngày với chàng! Chúng ta bỏ trốn đi! Trốn một ngày là một ngày!"
Nàng ta là người quyết đoán xưa nay, dưới lớp áo tiểu thư khuê các là sự thông minh, can đảm và điên cuồng.
Thế là nàng ta vạch kế hoạch chạy trốn, trốn thế nào, trốn đi đâu, làm sao tránh được sự truy tìm của Tạ gia, làm sao nuôi sống mình sau này... Vào lúc ấy, trưởng công chúa xuất hiện.
Sau khi trưởng công chúa rời đi, hai người ngồi đối diện nhau im lặng rất lâu.
Nàng hỏi y: "Chàng tin những gì bà ta nói không?"
Y im lặng.
Nàng bèn nói: "Ta không tin chữ nào. Nhưng mà, nếu chuyện này có thể giúp chúng ta ở bên nhau, vậy ta có thể giả vờ tin!"
Dù là người dũng cảm bước đi trong bóng tối, từ trong cốt tuỷ vẫn khát khao ánh sáng. Dù cho nó có khả năng là thứ ánh sáng quỷ quái khiến người ta sa ngã, đẩy bọn họ xuống địa ngục.
Vậy là ngày hôm sau nàng ta tìm đến trưởng công chúa, nói nên cho nàng ta gặp bệ hạ một lần để biểu đạt thành ý.
Nàng ta muốn gặp Chương Hoa, xem xem có thật sự giống y như đúc Tri Hạnh hay không.
Trưởng công chúa cười đồng ý.
Ba tháng sau, trong danh sách chọn thái tử phi có tên nàng ta.
Một tháng sau đó, nàng ta đặt chân đến Ngọc Kinh, dưới sự sắp xếp của trưởng công chúa vào kinh gặp Chương Hoa.
Chương Hoa mặc áo bào trắng viền vàng, đang cười nói với một đại thần mũm mĩm. Lúc chàng cười lộ ra hai hàm răng trắng đều, cả người như phát sáng, không giống Tri Hạnh một chút nào.
Nàng ta chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ cười to của Tri Hạnh. Tri Hạnh luôn sống rất kiềm nén, cô độc và bi thương như hoà với chiếc mặt nạ in hằn vào trong sinh mệnh y, càng trưởng thành càng không thể sống dưới ánh mặt trời.
Chương Hoa đứng dưới ánh mặt trời, trước cung điện, trên nền đá bạch ngọc, tất cả mọi người đều cung kính hành lễ với chàng. Chàng cao cao tại thượng, đắc ý vô cùng...
Dựa vào đâu?
Rõ ràng cùng huyết mạch, cùng một khuôn mặt, cùng một thân phận, nhưng tại sao Tri Hạnh lại không có những thứ này?
Tạ Phồn Y nghĩ có lẽ vào ngày đó nàng ta tẩu hoả nhập ma rồi. Vào ngày gặp mặt Chương Hoa đó, trái tim nàng ta tan nát.
Nàng ta ghét Chương Hoa đến thế, ghét đến mức dường như mọi sự bất mãn ngay trong khoảnh khắc đó tìm được đối tượng báo thù.
Nếu như Chương Hoa biến mất...
Nếu như chàng biến mất, Tri Hạnh có thể thay thế chàng đứng ở đây! Nàng ta sẽ có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh Tri Hạnh, vĩnh viễn không chia lìa!
Đêm ấy Tạ Phồn Y đến tìm trưởng công chúa, nói với bà ta: "Được, ta đồng ý với cách của bà. Chúng ta cùng thực hiện nó đi!"
Trưởng công chúa tiến cử người của Như Ý Môn với nàng ta.
Bọn họ vạch sẵn đường đi, giả chết rồi ngồi thuyền đến Trình quốc, mai danh ẩn tích. Đợi đến khi thời cơ chín muồi, thay thế Chương Hoa.
Khi nàng ta trở về Ẩn Châu, nói với Tri Hạnh kế hoạch này thì y từ chối.
Đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất nàng ta cãi nhau với Tri Hạnh. Nàng ta nói hết lời với y, ép buộc y thế nào y cũng không đồng ý.
Sau đó, nàng ta tức giận bỏ đi.
Từ đó không nói chuyện với y nữa.
Thánh chỉ phong phi nhanh chóng được gửi đến Ẩn Châu, ngày thành hôn cũng đã định. Nàng ta đào cái hố cho mình, không những không thể nhờ nó thoát thân trái lại còn sắp phải gả cho Chương Hoa thật.
Nhưng Tri Hạnh vẫn không chịu khuất phục.
Ngày xuất giá ngày càng gần kề, trái tim nàng ta cũng ngày một lạnh đi. Thế là, nàng ta đến bên hồ lần thứ ba, nhảy xuống.
Đến khi nàng ta tỉnh lại thì đã nằm trong phòng Tri Hạnh.
Thế là nàng ta biết mình thắng rồi.
Nàng ta lấy tính mạng ép buộc, cuối cùng cũng đổi lại sự thoả hiệp của y.
"Chàng... cứu ta ba lần. Cái mạng này của ta là của chàng." Bảy năm trước, nàng ta giơ tay vuốt ve mặt y, nói như thế.
Bảy năm sau trong thiên lao, nàng ta lại một lần nữa vuốt ve gương mặt người đàn ông mình yêu sâu đậm, nói: "Mạng này của ta là chàng cứu về, là của chàng. Bây giờ, đã đến lúc trả nó lại cho chàng rồi."
"Không." Tạ Tri Hạnh giơ tay, cũng nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng, "Đời này của ta, nhiều điều bất hạnh, nếu chỉ vì gặp nàng thì là quá đủ rồi. Phồn Y, nàng tự do rồi."
Mắt Tạ Phồn Y trừng to, đột nhiên, như ý thức được điều gì, nàng ta hốt hoảng hét lên "Tri Hạnh!", Tạ Tri Hạnh từ từ trượt xuống.
"Tri Hạnh! Tri Hạnh!" Tạ Phồn Y giữ lấy y, "Chàng làm sao vậy? Chàng làm sao vậy?"
Tạ Tri Hạnh nghiến răng, từng giọt mồ hôi túa ra trên trán. Tạ Phồn Y biết chứng đau đầu của y lại tái phát rồi. Nhưng lần này y không lên tiếng, cũng không lăn lộn, y chỉ lặng lẽ nằm trong lòng nàng ta, người run cầm cập.
"Tri Hạnh, độc của chàng không phải đã giải rồi sao? Không phải giải rồi sao?" Tạ Phồn Y khó tin nhìn y.
"Giải rồi. Nên..." Tạ Tri Hạnh cố nặn ra nụ cười với nàng ta, "Là đại nạn của ta đã đến mà thôi... Chúng ta đều biết sẽ có ngày này mà chẳng phải sao? Ít nhất, ta không phải bị nàng ngộ sát mà chết, đừng buồn."
Một giọt nước mắt lăn xuống gò má Tạ Phồn Y, rơi xuống mặt Tạ Tri Hạnh.
"Ta, ta..." Tạ Phồn Y đột nhiên đứng dậy, muốn ôm y lên, "Ta dẫn chàng đi gặp Thái thượng hoàng! Chàng gặp ông ấy đi! Hỏi hết những lời chàng muốn hỏi rồi hãy đi! Đừng ra đi trong tiếc nuối mà!"
Song ánh mắt Tạ Tri Hạnh từ từ ảm đạm, nụ cười cũng nhạt dần nhạt dần.
"Cố lên, Tri Hạnh! Không phải chàng luôn muốn gặp Thái thượng hoàng sao? Chàng không gặp phụ vương chàng một lần, không hỏi ông ấy những điều mà chàng vướng bận trong lòng bấy lâu sao?"
"Không ai, chọn một người... đã định... sẽ chết cả..." Tạ Tri Hạnh cố gắng mở mắt, dịu dàng nhìn Tạ Phồn Y, khẽ nói, "Ngoại trừ nàng..."
Ngoại trừ nàng, Phồn Y, không ai chọn ta cả. Không ai yêu ta cả.
Ta là một người xui xẻo.
Tạ Phồn Y liều mạng đập cửa: "Người đâu! Người đâu! Tri Hạnh! Tri Hạnh, đừng như vậy mà, chàng cố thêm một chút, chàng sắp được gặp phụ vương của chàng rồi! Chàng sắp..."
Tiếng nàng ta im bặt.
Tạ Tri Hạnh trong lòng, vào giây phút đó, ngừng thở.
Đôi chân Tạ Phồn Y mềm nhũn, ôm y ngã ngồi xuống đất.
"Đợi ta chết đi, nàng có thể tự do rồi."
"Được. Chàng chết rồi, ta sẽ sống tiếp, sống thật tốt, sống đúng như một tiểu thư khuê các thực thụ."
Tựa như một cơn ác mộng cuối cùng cũng đi đến hồi kết. Chỉ cần mở mắt ra là có thể tỉnh giấc.
Nhưng, nếu như thế giới sau khi tỉnh dậy không có người...
Tạ Phồn Y cúi người xuống, áp gò má lên mặt Tạ Tri Hạnh. Làn da y vẫn còn hơi ấm. Đợi thêm chút nữa, để nàng ở lại trong giấc mộng này thêm một chút nữa đi...
Cách một vách tường, trong mật thất Tạ Trường Yến nhìn cảnh tượng này, sững sờ không thôi. Qua một lúc, hai hàng nước mắt bất giác tuôn rơi...
Nàng cắn môi: "Ta, ta sai rồi... Ta lòng dạ tiểu nhân nghi ngờ nhị ca..."
Nàng cứ tưởng y đang giả đò, nàng cứ tưởng y chọn gặp Tạ Phồn Y là vì mưu đồ hậu sự, nàng cứ tưởng Tạ Tri Hạnh đã biến thành một người điên cuồng muốn báo thù. Nhưng nàng vừa nhìn thấy cái gì?
Từ đầu đến cuối, nhị ca ca đều bị ép buộc.
Y vì yêu Tạ Phồn Y nên bị ép phải ngồi lên vị trí thế thân.
Đến chết y cũng không thể gặp Thái thượng hoàng một lần cuối cùng, không hỏi ra được lời mà y muốn hỏi nhất.
Giữa Thái thượng hoàng và Tạ Phồn Y y chọn Tạ Phồn Y, vì y biết mình sắp chết nên muốn gặp nàng, nói với nàng cái chết của y không liên quan gì đến nàng, nói với nàng phải giữ lời hứa mà sống tiếp...
Có một khoảnh khắc Tạ Trường Yến như trở về nhiều năm trước, nhị ca ca sức khỏe yếu ớt chủ động bóc vỏ thanh yên cho nàng... Y cố gắng như thế, chuyên chú như thế nhưng không thành công, cuối cùng đổi lại là một tiếng cười của Tạ Phồn Y.
Nhị ca ca... là đứa trẻ mà ngũ bá bá nuôi lớn cơ mà.
Cho dù cuối cùng làm sai chuyện nhưng sự dịu dàng và lương thiện khắc sâu trong sốt tuỷ không hề thay đổi...
Tạ Trường Yến không giấu nỗi đau buồn, quay đầu nhìn Chương Hoa: "Đây không phải một vở kịch hay..."
Nét mặt của Chương Hoa cũng rất phức tạp, có kinh ngạc có bi thương, sau đó biến thành hốt hoảng: "Tiêu rồi!"
Chàng quay người chạy đi.
"Bệ hạ! Nhị ca..."
Hai chữ "thì sao" nghẹn lại trong cổ họng, Tạ Trường Yến cũng nghĩ ra một chuyện, mặt biến sắc lao ra ngoài.
Song, nàng không thể nào đuổi kịp một người biết võ công như Chương Hoa, chỉ nhìn thấy bóng lưng ngày càng ngày càng xa của chàng, nhắm về hướng điện Lăng Quang.
Đến khi nàng đuổi đến điện Lăng Quang thì thấy các thái giám cung nữ đang quỳ trước điện run lẩy bẩy, không dám phát ra tiếng.
Nàng nghe tim mình rơi độp một tiếng, từ từ bước vào điện.
Chính giữa đại điện, một người quỳ gối, hai tay bị trói ra sau, trước ngực cắm một thanh chuỷ thủ, máu đã chảy khô thành màu nâu đậm.
Người đó mặc đạo bào, tuy là lần đầu gặp nhưng Tạ Trường Yến biết, ông ấy là Thái thượng hoàng Mộ Doãn!
Chương Hoa đứng bất động nhìn ông ấy.
Tạ Trường Yến bước lên nắm lấy tay chàng.
Y hay nói: "Đợi ta chết đi, nàng có thể tự do rồi." Y có tật đau đầu, y luôn cảm thấy mình sống không lâu.
Nàng cũng hay nói: "Được. Chàng chết rồi ta sẽ sống tiếp, sống thật tốt, sống đúng như một tiểu thư khuê tú thực thụ." Nhưng bây giờ, ta muốn trầm luân dưới địa ngục cùng chàng.
Sau đó chuyện của họ bị mẫu thân phát hiện. Nửa đêm mẫu thân tỉnh giấc, nhớ con gái nên đến tìm nàng, nhưng phát hiện trong phòng không có ai. Mẫu thân lo lắng, đợi ở ngoài viện, cuối cùng đợi được nàng và y cùng trở về.
Nàng ta kiếm cớ giải thích, mẫu thân tuy chấp nhận nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ hai người. Thế là nàng ta quyết định bỏ trốn.
"Chỉ có cái chết mới có thể chia lìa chúng ta! Nhưng bây giờ chưa đến lúc phải chết, vậy thì, chàng sống một ngày, ta sẽ sống một ngày với chàng! Chúng ta bỏ trốn đi! Trốn một ngày là một ngày!"
Nàng ta là người quyết đoán xưa nay, dưới lớp áo tiểu thư khuê các là sự thông minh, can đảm và điên cuồng.
Thế là nàng ta vạch kế hoạch chạy trốn, trốn thế nào, trốn đi đâu, làm sao tránh được sự truy tìm của Tạ gia, làm sao nuôi sống mình sau này... Vào lúc ấy, trưởng công chúa xuất hiện.
Sau khi trưởng công chúa rời đi, hai người ngồi đối diện nhau im lặng rất lâu.
Nàng hỏi y: "Chàng tin những gì bà ta nói không?"
Y im lặng.
Nàng bèn nói: "Ta không tin chữ nào. Nhưng mà, nếu chuyện này có thể giúp chúng ta ở bên nhau, vậy ta có thể giả vờ tin!"
Dù là người dũng cảm bước đi trong bóng tối, từ trong cốt tuỷ vẫn khát khao ánh sáng. Dù cho nó có khả năng là thứ ánh sáng quỷ quái khiến người ta sa ngã, đẩy bọn họ xuống địa ngục.
Vậy là ngày hôm sau nàng ta tìm đến trưởng công chúa, nói nên cho nàng ta gặp bệ hạ một lần để biểu đạt thành ý.
Nàng ta muốn gặp Chương Hoa, xem xem có thật sự giống y như đúc Tri Hạnh hay không.
Trưởng công chúa cười đồng ý.
Ba tháng sau, trong danh sách chọn thái tử phi có tên nàng ta.
Một tháng sau đó, nàng ta đặt chân đến Ngọc Kinh, dưới sự sắp xếp của trưởng công chúa vào kinh gặp Chương Hoa.
Chương Hoa mặc áo bào trắng viền vàng, đang cười nói với một đại thần mũm mĩm. Lúc chàng cười lộ ra hai hàm răng trắng đều, cả người như phát sáng, không giống Tri Hạnh một chút nào.
Nàng ta chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ cười to của Tri Hạnh. Tri Hạnh luôn sống rất kiềm nén, cô độc và bi thương như hoà với chiếc mặt nạ in hằn vào trong sinh mệnh y, càng trưởng thành càng không thể sống dưới ánh mặt trời.
Chương Hoa đứng dưới ánh mặt trời, trước cung điện, trên nền đá bạch ngọc, tất cả mọi người đều cung kính hành lễ với chàng. Chàng cao cao tại thượng, đắc ý vô cùng...
Dựa vào đâu?
Rõ ràng cùng huyết mạch, cùng một khuôn mặt, cùng một thân phận, nhưng tại sao Tri Hạnh lại không có những thứ này?
Tạ Phồn Y nghĩ có lẽ vào ngày đó nàng ta tẩu hoả nhập ma rồi. Vào ngày gặp mặt Chương Hoa đó, trái tim nàng ta tan nát.
Nàng ta ghét Chương Hoa đến thế, ghét đến mức dường như mọi sự bất mãn ngay trong khoảnh khắc đó tìm được đối tượng báo thù.
Nếu như Chương Hoa biến mất...
Nếu như chàng biến mất, Tri Hạnh có thể thay thế chàng đứng ở đây! Nàng ta sẽ có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh Tri Hạnh, vĩnh viễn không chia lìa!
Đêm ấy Tạ Phồn Y đến tìm trưởng công chúa, nói với bà ta: "Được, ta đồng ý với cách của bà. Chúng ta cùng thực hiện nó đi!"
Trưởng công chúa tiến cử người của Như Ý Môn với nàng ta.
Bọn họ vạch sẵn đường đi, giả chết rồi ngồi thuyền đến Trình quốc, mai danh ẩn tích. Đợi đến khi thời cơ chín muồi, thay thế Chương Hoa.
Khi nàng ta trở về Ẩn Châu, nói với Tri Hạnh kế hoạch này thì y từ chối.
Đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất nàng ta cãi nhau với Tri Hạnh. Nàng ta nói hết lời với y, ép buộc y thế nào y cũng không đồng ý.
Sau đó, nàng ta tức giận bỏ đi.
Từ đó không nói chuyện với y nữa.
Thánh chỉ phong phi nhanh chóng được gửi đến Ẩn Châu, ngày thành hôn cũng đã định. Nàng ta đào cái hố cho mình, không những không thể nhờ nó thoát thân trái lại còn sắp phải gả cho Chương Hoa thật.
Nhưng Tri Hạnh vẫn không chịu khuất phục.
Ngày xuất giá ngày càng gần kề, trái tim nàng ta cũng ngày một lạnh đi. Thế là, nàng ta đến bên hồ lần thứ ba, nhảy xuống.
Đến khi nàng ta tỉnh lại thì đã nằm trong phòng Tri Hạnh.
Thế là nàng ta biết mình thắng rồi.
Nàng ta lấy tính mạng ép buộc, cuối cùng cũng đổi lại sự thoả hiệp của y.
"Chàng... cứu ta ba lần. Cái mạng này của ta là của chàng." Bảy năm trước, nàng ta giơ tay vuốt ve mặt y, nói như thế.
Bảy năm sau trong thiên lao, nàng ta lại một lần nữa vuốt ve gương mặt người đàn ông mình yêu sâu đậm, nói: "Mạng này của ta là chàng cứu về, là của chàng. Bây giờ, đã đến lúc trả nó lại cho chàng rồi."
"Không." Tạ Tri Hạnh giơ tay, cũng nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng, "Đời này của ta, nhiều điều bất hạnh, nếu chỉ vì gặp nàng thì là quá đủ rồi. Phồn Y, nàng tự do rồi."
Mắt Tạ Phồn Y trừng to, đột nhiên, như ý thức được điều gì, nàng ta hốt hoảng hét lên "Tri Hạnh!", Tạ Tri Hạnh từ từ trượt xuống.
"Tri Hạnh! Tri Hạnh!" Tạ Phồn Y giữ lấy y, "Chàng làm sao vậy? Chàng làm sao vậy?"
Tạ Tri Hạnh nghiến răng, từng giọt mồ hôi túa ra trên trán. Tạ Phồn Y biết chứng đau đầu của y lại tái phát rồi. Nhưng lần này y không lên tiếng, cũng không lăn lộn, y chỉ lặng lẽ nằm trong lòng nàng ta, người run cầm cập.
"Tri Hạnh, độc của chàng không phải đã giải rồi sao? Không phải giải rồi sao?" Tạ Phồn Y khó tin nhìn y.
"Giải rồi. Nên..." Tạ Tri Hạnh cố nặn ra nụ cười với nàng ta, "Là đại nạn của ta đã đến mà thôi... Chúng ta đều biết sẽ có ngày này mà chẳng phải sao? Ít nhất, ta không phải bị nàng ngộ sát mà chết, đừng buồn."
Một giọt nước mắt lăn xuống gò má Tạ Phồn Y, rơi xuống mặt Tạ Tri Hạnh.
"Ta, ta..." Tạ Phồn Y đột nhiên đứng dậy, muốn ôm y lên, "Ta dẫn chàng đi gặp Thái thượng hoàng! Chàng gặp ông ấy đi! Hỏi hết những lời chàng muốn hỏi rồi hãy đi! Đừng ra đi trong tiếc nuối mà!"
Song ánh mắt Tạ Tri Hạnh từ từ ảm đạm, nụ cười cũng nhạt dần nhạt dần.
"Cố lên, Tri Hạnh! Không phải chàng luôn muốn gặp Thái thượng hoàng sao? Chàng không gặp phụ vương chàng một lần, không hỏi ông ấy những điều mà chàng vướng bận trong lòng bấy lâu sao?"
"Không ai, chọn một người... đã định... sẽ chết cả..." Tạ Tri Hạnh cố gắng mở mắt, dịu dàng nhìn Tạ Phồn Y, khẽ nói, "Ngoại trừ nàng..."
Ngoại trừ nàng, Phồn Y, không ai chọn ta cả. Không ai yêu ta cả.
Ta là một người xui xẻo.
Tạ Phồn Y liều mạng đập cửa: "Người đâu! Người đâu! Tri Hạnh! Tri Hạnh, đừng như vậy mà, chàng cố thêm một chút, chàng sắp được gặp phụ vương của chàng rồi! Chàng sắp..."
Tiếng nàng ta im bặt.
Tạ Tri Hạnh trong lòng, vào giây phút đó, ngừng thở.
Đôi chân Tạ Phồn Y mềm nhũn, ôm y ngã ngồi xuống đất.
"Đợi ta chết đi, nàng có thể tự do rồi."
"Được. Chàng chết rồi, ta sẽ sống tiếp, sống thật tốt, sống đúng như một tiểu thư khuê các thực thụ."
Tựa như một cơn ác mộng cuối cùng cũng đi đến hồi kết. Chỉ cần mở mắt ra là có thể tỉnh giấc.
Nhưng, nếu như thế giới sau khi tỉnh dậy không có người...
Tạ Phồn Y cúi người xuống, áp gò má lên mặt Tạ Tri Hạnh. Làn da y vẫn còn hơi ấm. Đợi thêm chút nữa, để nàng ở lại trong giấc mộng này thêm một chút nữa đi...
Cách một vách tường, trong mật thất Tạ Trường Yến nhìn cảnh tượng này, sững sờ không thôi. Qua một lúc, hai hàng nước mắt bất giác tuôn rơi...
Nàng cắn môi: "Ta, ta sai rồi... Ta lòng dạ tiểu nhân nghi ngờ nhị ca..."
Nàng cứ tưởng y đang giả đò, nàng cứ tưởng y chọn gặp Tạ Phồn Y là vì mưu đồ hậu sự, nàng cứ tưởng Tạ Tri Hạnh đã biến thành một người điên cuồng muốn báo thù. Nhưng nàng vừa nhìn thấy cái gì?
Từ đầu đến cuối, nhị ca ca đều bị ép buộc.
Y vì yêu Tạ Phồn Y nên bị ép phải ngồi lên vị trí thế thân.
Đến chết y cũng không thể gặp Thái thượng hoàng một lần cuối cùng, không hỏi ra được lời mà y muốn hỏi nhất.
Giữa Thái thượng hoàng và Tạ Phồn Y y chọn Tạ Phồn Y, vì y biết mình sắp chết nên muốn gặp nàng, nói với nàng cái chết của y không liên quan gì đến nàng, nói với nàng phải giữ lời hứa mà sống tiếp...
Có một khoảnh khắc Tạ Trường Yến như trở về nhiều năm trước, nhị ca ca sức khỏe yếu ớt chủ động bóc vỏ thanh yên cho nàng... Y cố gắng như thế, chuyên chú như thế nhưng không thành công, cuối cùng đổi lại là một tiếng cười của Tạ Phồn Y.
Nhị ca ca... là đứa trẻ mà ngũ bá bá nuôi lớn cơ mà.
Cho dù cuối cùng làm sai chuyện nhưng sự dịu dàng và lương thiện khắc sâu trong sốt tuỷ không hề thay đổi...
Tạ Trường Yến không giấu nỗi đau buồn, quay đầu nhìn Chương Hoa: "Đây không phải một vở kịch hay..."
Nét mặt của Chương Hoa cũng rất phức tạp, có kinh ngạc có bi thương, sau đó biến thành hốt hoảng: "Tiêu rồi!"
Chàng quay người chạy đi.
"Bệ hạ! Nhị ca..."
Hai chữ "thì sao" nghẹn lại trong cổ họng, Tạ Trường Yến cũng nghĩ ra một chuyện, mặt biến sắc lao ra ngoài.
Song, nàng không thể nào đuổi kịp một người biết võ công như Chương Hoa, chỉ nhìn thấy bóng lưng ngày càng ngày càng xa của chàng, nhắm về hướng điện Lăng Quang.
Đến khi nàng đuổi đến điện Lăng Quang thì thấy các thái giám cung nữ đang quỳ trước điện run lẩy bẩy, không dám phát ra tiếng.
Nàng nghe tim mình rơi độp một tiếng, từ từ bước vào điện.
Chính giữa đại điện, một người quỳ gối, hai tay bị trói ra sau, trước ngực cắm một thanh chuỷ thủ, máu đã chảy khô thành màu nâu đậm.
Người đó mặc đạo bào, tuy là lần đầu gặp nhưng Tạ Trường Yến biết, ông ấy là Thái thượng hoàng Mộ Doãn!
Chương Hoa đứng bất động nhìn ông ấy.
Tạ Trường Yến bước lên nắm lấy tay chàng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tiết Tử
- Chương 2: 【QUYỂN 1: Trạch Sơn Hàm】Hồi 1: Đế muội quy tỷ (1)
- Chương 3: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (2) ۵
- Chương 4: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (3) ۵
- Chương 5: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (4) ۵
- Chương 6: ۵ Hồi 1: Đế muội quy tỷ (5) ۵
- Chương 7: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (1) ۵
- Chương 8: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (2) ۵
- Chương 9: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (3) ۵
- Chương 10: ۵ Hồi 2: Dạy học vỡ lòng (4) ۵
- Chương 11: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (1) ۵
- Chương 12: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (2) ۵
- Chương 13: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (3) ۵
- Chương 14: ۵ Hồi 3: Phàm âm khởi (4) ۵
- Chương 15: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (1) ۵
- Chương 16: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (2) ۵
- Chương 17: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (3) ۵
- Chương 18: ۵ Hồi 4: Từ trong trái tim (4) ۵
- Chương 19: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (1) ۵
- Chương 20: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (2) ۵
- Chương 21: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (3) ۵
- Chương 22: ۵ Hồi 5: Động lòng phàm (4) ۵
- Chương 23: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (1) ۵
- Chương 24: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (2) ۵
- Chương 25: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (3) ۵
- Chương 26: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (4) ۵
- Chương 27: ۵ Hồi 6: Đều là tạo hoá (5) ۵
- Chương 28: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (1) ۵
- Chương 29: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (2) ۵
- Chương 30: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (3) ۵
- Chương 31: ۵ Hồi 7: Được gặp đào nguyên (4) ۵
- Chương 32: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (1) ۵
- Chương 33: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (2) ۵
- Chương 34: Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (3)
- Chương 35: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (4)
- Chương 35: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (4)
- Chương 36: ۵ Hồi 8: Được thấy tuyết nguyệt (5)
- Chương 37: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (1) ۵
- Chương 38: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (2) ۵
- Chương 39: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (3) ۵
- Chương 40: ۵ Hồi 9: Vạn vật như nhau (4) ۵
- Chương 41: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (1) ۵
- Chương 42: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (2) ۵
- Chương 43: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (3) ۵
- Chương 44: ۵ Hồi 10: Chọn lựa lưỡng nan (4) ۵
- Chương 45: 【Quyển 2: Trạch Địa Tuỵ】Hồi 11: Phá băng (1)
- Chương 46: ۵ Hồi 11: Phá băng (2) ۵
- Chương 47: ۵ Hồi 11: Phá băng (3) ۵
- Chương 48: ۵ Hồi 11: Phá băng (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 49: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 50: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 51: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 52: ۵ Hồi 12: Tiền đồ khắp chốn (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 53: ۵ Hồi 13: Triều Hải Mộ Ngô (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 54: ۵ Hồi 13: Triều Hải Mộ Ngô (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 55: ۵ Hồi 13: Triều Hải Mộ Ngô (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 56: ۵ Hồi 14: Há được như ý (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 57: ۵ Hồi 14: Há được như ý (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 58: ۵ Hồi 14: Há được như ý (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 59: ۵ Hồi 14: Há được như ý (4) ۵
- Quyển 2 - Chương 60: ۵ Hồi 14: Há được như ý (5) ۵
- Quyển 2 - Chương 61: ۵ Hồi 15: Ôn lại chuyện xưa (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 62: ۵ Hồi 15: Ôn lại chuyện xưa (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 63: ۵ Hồi 15: Ôn lại chuyện xưa (3)(4) ۵
- Quyển 2 - Chương 64: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 65: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 66: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (3) ۵
- Quyển 2 - Chương 67: ۵ Hồi 16: Phù sinh như mộng (4) (5) ۵
- Quyển 2 - Chương 68: ۵ Hồi 17: Áo giáp ra trận (1) ۵
- Quyển 2 - Chương 69: ۵ Hồi 17: Áo giáp ra trận (2) ۵
- Quyển 2 - Chương 70: ۵ Hồi 17: Áo giáp ra trận (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 1: 【Quyển 3: Phong Thuỷ Hoán 】Hồi 18: Mưa gió mịt mù (1)
- Quyển 3 - Chương 2: ۵ Hồi 18: Mưa gió mịt mù (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 3: ۵ Hồi 18: Mưa gió mịt mù (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 4: ۵ Hồi 18: Mưa gió mịt mù (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 5: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 6: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 7: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 8: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 9: ۵ Hồi 19: Nhật nguyệt tranh toả (5) ۵
- Quyển 3 - Chương 10: ۵ Hồi 20: Sóng to gió lớn (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 10-2: ۵ Hồi 20: Sóng to gió lớn (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 10-3: ۵ Hồi 20: Sóng to gió lớn (3)(4) ۵
- Quyển 3 - Chương 11: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 11-2: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 11-3: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 11-4: ۵ Hồi 21: Thế sự khôn lường (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 12: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 12-2: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 12-3: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 12-4: ۵ Hồi 22: Nhặt cốt thổi hồn (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 13: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 13-2: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 13-3: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 13-4: ۵ Hồi 23: Độc thanh độc tỉnh (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 14: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-2: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-3: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-4: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 14-5: ۵ Hồi 24: Tình cảnh hiểm nguy (5) ۵
- Quyển 3 - Chương 15: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 15-2: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 15-3: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 15-4: ۵ Hồi 25: Cánh lan điêu tàn (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 16: ۵ Hồi 26: Cửu biến thập hoá (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 18: ۵ Hồi 26: Cửu biến thập hoá (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 19: ۵ Hồi 26: Cửu biến thập hoá (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 20: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 21: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 22: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 23: ۵ Hồi 27: Chiến thắng bất ngờ (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 24: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 25: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 26: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (3) ۵
- Quyển 3 - Chương 27: ۵ Hồi 28: Thiên la địa võng (4) ۵
- Quyển 3 - Chương 28: ۵ Hồi 29: Thật thật giả giả (1) ۵
- Quyển 3 - Chương 29: ۵ Hồi 29: Thật thật giả giả (2) ۵
- Quyển 3 - Chương 31: ۵ Hồi 29: Thật thật giả giả (3)(4) ۵
- Quyển 4 - Chương 1: 【Quyển 4: Càn Vi Thiên】Hồi 30: Nước cờ đan xen (1)
- Quyển 4 - Chương 2: ۵ Hồi 30: Nước cờ đan xen (2) ۵
- Quyển 4 - Chương 3: ۵ Hồi 30: Nước cờ đan xen (3)(4) ۵
- Quyển 4 - Chương 4: ۵ Hồi 31: Thoát kén hoá bướm (1) ۵
- Quyển 4 - Chương 5: ۵ Hồi 31: Thoát kén hoá bướm (2)(3) ۵
- Quyển 4 - Chương 6: ۵ Hồi 31: Thoát kén hoá bướm (4) ۵
- Quyển 4 - Chương 7: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (1) ۵
- Quyển 4 - Chương 8: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (2) ۵
- Quyển 4 - Chương 9: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (3) ۵
- Quyển 4 - Chương 10: ۵ Hồi 32: Ai lạc tương sinh (4) ۵
- Quyển 4 - Chương 11: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay ۵
- Quyển 4 - Chương 12: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay (2) ۵
- Quyển 4 - Chương 13: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay (3) ۵
- Quyển 4 - Chương 14: ۵ Hồi 33: Gió thổi mây bay (4) ۵
- Quyển 4 - Chương 15: Vĩ thanh + Hậu ký