Mật Mã Tây Tạng - Chương 82: Thủy tinh cung
Chương trước- Chương 1: Bắt đầu từ một tấm ảnh
- Chương 2: Truyền thuyết tử kỳ lân
- Chương 3: Hồi ức của ba tang
- Chương 4: Chuyến đi Khả Khả Tây Lý
- Chương 5: Chuyến đi kinh hồn trên sông băng tiền sử
- Chương 6: Bí mật cuốn nhật ký
- Chương 7: Bạc ba la thần miếu có tồn tại hay không?
- Chương 8: Xuất phát rừng amazon
- Chương 9: Nguy hiểm trong rừng
- Chương 10: Lọt vào bộ lạc nguyên thủy người kukuer
- Chương 11: Rừng than thở: mồ chôn của các nhà thám hiểm
- Chương 12: Hồng hoang: bàn tay thượng
- Chương 13: Chúng ta bị bộ lạc ăn thịt người bắt rồi: bàn tay thượng
- Chương 14: Thành phố thần thánh của người maya: bàn tay thượng
- Chương 15: Ký hiệu mật mã: bàn tay thượng
- Chương 16: Ma trận: bàn tay thượng
- Chương 17: Mê cung maya: bàn tay thượng
- Chương 18: ác ma bay lượn: bàn tay thượng
- Chương 19: Bẫy sập
- Chương 20: Lửa địa ngục
- Chương 21: Nước địa ngục
- Chương 22: địa ngục của nước và lửa
- Chương 23: Huyết trì
- Chương 24: Trở lại tây tạng
- Chương 25: Maya: biến chủng chu mỹ của văn minh hoa hạ
- Chương 26: Bí mật về nhà thám hiểm stanley: biến chủng chu mỹ của văn minh hoa hạ
- Chương 27: Mật tu (2): biến chủng chu mỹ của văn minh hoa hạ
- Chương 28: Tây tạng - mặc thoát: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 29: Cánh cửa sinh mệnh: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 30: Cánh cửa địa ngục: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 31: Trưởng lão thôn công bố: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 32: Sói tuyết cao nguyên: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 33: Mối ưu tư của lạt ma á la: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 34: Gặp lại trận đồ đá khổng lồ: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 35: đảo huyền không tự: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 36: Thánh luyện đường: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 37: Thánh luyện đường (2)
- Chương 38: Tòa tháp ngược thứ mười hai
- Chương 39: Mạo hiểm
- Chương 40: Vực su
- Chương 41: Phật điện
- Chương 42: Gặp lại di tích
- Chương 43: Trái tim đang đập
- Chương 44: Cơ quan đơn giản
- Chương 45: Luyện ngục của bậc dũng sĩ
- Chương 46: Huyết trì siêu cấp
- Chương 47: Trùng khốn
- Chương 48: Cái chết của đa cát
- Chương 49: đối đầu quyết chiến
- Chương 50: Gặp lại
- Chương 51: Huyết trì khổng lồ
- Chương 52: Huyết mạch nối liền
- Chương 53: Một đám thương binh
- Chương 54: Thảo luận
- Chương 55: Sắp xếp của ben
- Chương 56: Cổ cách kim thư
- Chương 57: Sự ra đời của đạo quan ánh sáng
- Chương 58: Trận chiến nghìn năm
- Chương 59: Tam đại mật sư truyền
- Chương 60: Lời nguyền thần bí
- Chương 61: đáp án của trí giả
- Chương 62: Tổng kết
- Chương 63: Tâm sự của Trác Mộc Cường Ba
- Chương 64: Núi tuyết
- Chương 65: Kẻ tôi tớ của núi tuyết
- Chương 66: Cương Lạp Mai Đóa
- Chương 67: Tín ngưỡng của người Qua Ba
- Chương 68: Suy đoán về Tử kỳ lân
- Chương 69: Sói
- Chương 70: Thú chiến
- Chương 71: Những con sói chưa thấy bao giờ
- Chương 72: Mưu kế của bầy sói
- Chương 73: Đụng độ
- Chương 74: Lang tiêu
- Chương 75: Thân thế của Cương Lạp
- Chương 76: Hậu duệ Bạch Ngân
- Chương 77: Bình minh núi tuyết
- Chương 78: Cánh cửa Địa ngục
- Chương 79: Khe băng nứt
- Chương 80: Thủy tinh cung
- Chương 81: Mê cung băng
- Chương 82: Thủy tinh cung
- Chương 83: Cực Nam miếu
- Chương 84: Tuyệt vọng
- Chương 85: Dốc băng dựng đứng
- Chương 86: Cái chết của Cương Nhật Phổ Bạc
- Chương 87: Cái chết của Cương Lạp
- Chương 88: Tử vong Tây phong đới
- Chương 89: Hồi ức của Ba Tang
- Chương 90: Tuyết lở
- Chương 91: Trở lại Tây phong đới
- Chương 92: Huynh đệ
- Chương 93: Tình đêm lạnh
- Chương 94: Tái ông mất ngựa
- Chương 95: Rút củi đáy nồi
- Chương 96: Sụp đổ
- Chương 97: Sụp đổ hoàn toàn
- Chương 98: Quán rượu Hẹn Hò
- Chương 99: Niết bàn đẫm máu
- Chương 100: Làm lại từ đầu
- Chương 101: Bí mật của Mật tu giả
- Chương 102: Đội trưởng Trác Mộc Cường Ba
- Chương 103: Hô hấp
- Chương 104: Nghi vấn trong kim thư
- Chương 105: Tin mật của Hitler
- Chương 106: Vị khách bất ngờ
- Chương 107: Tòa thành khắc đá
- Chương 108: Cuộc trùng phùng bất ngờ
- Chương 109: Sự kiên trì của Vương Hựu
- Chương 110: Đêm Moscow
- Chương 111: Cuộc rượt đuổi trong thành phố
- Chương 112: Cạm bẫy
- Chương 113: Tử đấu
- Chương 114: Gặp lại Sean
- Chương 115: Họa phúc khó lường
- Chương 116: Đắp đê và dẫn dòng
- Chương 117: Pháp sư Tháp Tây
- Chương 118: Nguồn gốc đối thủ
- Chương 119: Suy đoán về Merkin
- Chương 120: Gia tộc Bạc Ba La
- Chương 121: Thành viên mới (1)
- Chương 122: Thành viên mới (2)
- Chương 123: Đảng Quốc xã lần đầu tiến vào Tây Tạng
- Chương 124: Suy đoán về 13 Hiệp sĩ Bàn Tròn
- Chương 125: Merkin và Stanley
- Chương 126: Đảng Quốc xã lần thứ hai tiến vào Tây Tạng
- Chương 127: Ba nghi vấn lớn
- Chương 128: Hồi ức của Merkin
- Chương 129: Tập hợp lại
- Chương 130: Hương Ba La Mật Quang Bảo Giám
- Chương 131: Bí mật đằng sau hình ảnh phản chiếu (1)
- Chương 132: Bí mật đằng sau hình ảnh phản chiếu (2)
- Chương 133: Tiền thân của Shangri- la
- Chương 134: Trở lại thôn Công Bố
- Chương 135: Lối vào
- Chương 136: Lần đầu thăm dò
- Chương 137: Thăm dò U Minh hà (1)
- Chương 138: Thăm dò U Minh hà (2)
- Chương 139: Thuyền hình rắn
- Chương 140: Chiến ngao thời nhà Nguyên
- Chương 141: Số trang trên bản đồ
- Chương 142: Những bước chuẩn bị cuối cùng
- Chương 143: Biệt ly
- Chương 144: Hành trình mờ mịt
- Chương 145: Ngày thứ nhất
- Chương 146: Ngày thứ hai
- Chương 147: Xoáy nước đen
- Chương 148: Hồ sơ Thế chiến II
- Chương 149: Bóng đêm không có thời gian
- Chương 150: Cái chết của Chư Nghiêm
- Chương 151: Đại dương cổ Tethys
- Chương 152: Sóng nước thủy triều
- Chương 153: Người khiêu chiến biển
- Chương 154: Cái chết của Nghiêm Dũng
- Chương 155: Gặp lại Mười Ba Kỵ Sĩ Bàn Tròn
- Chương 156: Niềm vui trong khổ đau
- Chương 157: Hy vọng cuối cùng
- Chương 158: Trở lại ánh sáng
- Chương 159: Tiến vào Shangri-la
- Chương 160: Quân đoàn trên cát
- Chương 161: Rừng nguyên sinh (1)
- Chương 162: Rừng nguyên sinh (2)
- Chương 163: Bãi đất dung nham
- Chương 164: Thức ăn khó nuốt
- Chương 165: Loài thực vật biết động đậy
- Chương 166: Làng người Qua Ba (1)
- Chương 167: Làng người Qua Ba(2)
- Chương 168: Thang trời đứt gãy
- Chương 169: Trí tuệ tập trung
- Chương 170: Đêm Shangri-la
- Chương 171: Đá màu
- Chương 172: Đường Shangri-la gập ghềnh
- Chương 173: Thằn lằn tiền sử
- Chương 174: Kẻ địch nhảy dù
- Chương 175: Muỗi
- Chương 176: Trang bị mới
- Chương 177: Núi Tu Di
- Chương 178: Câu chuyện của A Mễ
- Chương 179: Gia tộc thằn lằn
- Chương 180: Cái chết của Sean
- Chương 181: Gián
- Chương 182: Gặp gỡ Mã Cát
- Chương 183: Người Lỗ Mặc
- Chương 184: Thôn Công Nhật Lạp
- Chương 185: Địch ô An Cát Mẫu
- Chương 186: Lịch sử Thánh vực
- Chương 187: Những người trúng cổ độc
- Chương 188: Mã Cát và Trương Lập
- Chương 189: Bài ca của tinh linh tuyết
- Chương 190: Ám chiến
- Chương 191: Chất thông tin của Sean
- Chương 192: Cổ độc tuyệt hậu
- Chương 193: Đường đến Tước Mẫu
- Chương 194: Di tích của người Mục
- Chương 195: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 196: Thực lực của Max
- Chương 197: Quách Nhật Niệm Thanh
- Chương 198: Nhà ngục Tước Mẫu
- Chương 199: Giao dịch
- Chương 200: Tinh linh tuyết
- Chương 201: Bệnh mù sông
- Chương 202: Điều kiện của Tước Mẫu vương
- Chương 203: Đi sứ Yaca
- Chương 204: Kẻ thù của Nhạc Dương
- Chương 205: Gặp lại Ngưu Nhị Oa
- Chương 206: Kẻ bắn lén
- Chương 207: Qua Ba Đại Địch ô
- Chương 208: Trải nghiệm của pháp sư Tháp Tây
- Chương 209: m mưu của Quách Nhật Niệm Thanh
- Chương 210: Thượng vị Cách quả
- Chương 211: Đường hẹp gặp nhau
- Chương 212: Cách chiến đấu của Nhện Xanh
- Chương 213: Lọt lưới
- Chương 214: Nhện Xanh đối đầu
- Chương 215: Cái chết của đội trưởng Hồ Dương
- Chương 216: Bí ẩn linh hồn chuyển thế
- Chương 217: đối đầu thao thú sư
- Chương 218: M mưu và tình yêu
- Chương 219: Cuộc chiến giữa người và sói
- Chương 220: Ba tang hy sinh
- Chương 221: Gặp lại ba anh em sói xám
- Chương 222: Nghìn sói cùng tru
- Chương 223: Lối ra
- Chương 224: Vạn lang chi vương - tử kỳ lân
- Chương 225: Cấm địa của sói
- Chương 226: Cánh cửa chúng sinh
- Chương 227: Dòng sông phù sinh
- Chương 228: Chào mừng đến với bạc ba la thần miếu
- Chương 229: Chúng thần tây tạng
- Chương 230: Tây tạng vạn phật các
- Chương 231: đến trung tâm thần miếu
- Chương 232: Báu vật của nhà phật
- Chương 233: Sự thật đáng sợ - cánh cửa thứ hai
- Chương 234: Cu chuyện nghìn năm trước
- Chương 235: Kết thúc bằng một tấm ảnh - nhìn em một lần đi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mật Mã Tây Tạng
Chương 82: Thủy tinh cung
Nếu như nói hồ nước trong lòng sông băng khi nãy là vẻ đẹp mà thiên nhiên đã ban tặng, vậy thì thứ mà họ nhìn thấy lúc này đây, lại là một kỳ tích khác trong lịch sử kiến trúc của nhân loại, người xưa đã đục rỗng cả lòng sông băng, rồi dùng băng ấy xây nên một tòa cung điện khổng lồ. Không biết là người nào xây, xây vào thời nào, mà chỉ thấy cả tòa cung điện toát lên sự thánh khiết trang nghiêm, sừng sững lặng đứng giữa núi tuyết, dưới lòng sông băng, đợi chờ những người đến chứng kiến kỳ tích. Giờ đây, những nhân chứng ấy đã đến rồi, người nào người nấy thảy đều chấn động xen lẫn kinh hãi, hoàn toàn đắm chìm trong niềm kinh ngạc mừng vui bất ngờ ấy, trong lòng mỗi người trong đội leo núi đều ngập tràn những ngỡ ngàng, mừng vui và cả hoang mang nữa.
Trác Mộc Cường Ba thầm nhủ: "Cảm giác, có phải là đang đợi ta chăng?" Sự chờ đợi lặng lẽ ấy, phải chăng đã quá ngàn vạn năm? Có phải chúng ta đang thấy cung điện của thần thánh hay không?" Cửa lớn của tòa băng cung nguy nga hùng vĩ này đã cao hơn mười mét, trông như nơi ở của người khổng lồ, đứng trước cánh cửa ấy, cảm giác mong đợi nó mở ra liền bất giác nảy sinh. Mẫn Mẫn nắm chặt vạt áo gã, kích động đến độ nước mắt lã chã tuôn rơi, không thốt nổi một lời.
Đội trưởng Hồ Dương nghĩ thầm: "Là nền văn minh nào đã tạo dựng nên tòa cung điện này? Nó được xây ngay bên trên vực sâu thăm thẳm, ẩn giữ dòng sông băng vạn năm, chỉ riêng việc chọn địa điểm để xây dựng tòa cung điện này đã là một ý tưởng thiên tài rồi." Chỗ đội trưởng Hồ Dương đang đứng lúc này, cúi xuống có thể thấy vực sâu muôn trượng tăm tối bên dưới, ngẩng lên là quầng sáng rực rỡ mới dâng lên, cảm giác như thể đã tách lìa khỏi trần thế, đầu óc thanh thoát thư thái lạ thường.
Trương Lập trầm tư: "Vừa có vẻ hư vô xa xăm của vườn treo Babylon, lại có khí phách anh hùng của Vạn Lý Trường Thành, thêm cả sự trang nhã cao quý của điện Pantheon, mà ta lại chỉ có thể dùng chữ "kỳ tích" để hình dung nó thôi, thì thật yếu ớt quá đi mất."
Giáo sư Phương Tân đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, bụng bảo dạ: "Kết cấu này, có lẽ là cung điện của Tạng truyền Phật giáo rồi?" Cả tòa cung điện băng được bao bọc trong một vòng cung cột trụ, tượng trưng cho Thiết Vi Sơn 1, bốn phía đều có cửa, lấy hướng Đông làm chính phương, cung điện chia làm ba tầng, mỗi tầng mỗi khác, phân biệt rõ ràng, hình thành nên một cảnh quan kỳ dị dưới ánh sáng cầu vồng, trên cung điện có cung điện, trong lầu các lại có lầu các.
Nhạc Dương trăn trở: "Di tích huy hoàng nhường này, cơ hồ sức người không thể làm nổi, rốt cuộc là những người nào đã xây dựng nên nó vậy? Vả lại, bảo tàng bên trong điện đường này sớm đã bị vét sạch trơn rồi, có phải do tổ tiên của chú ấy làm không? Không, nhìn dạng thức ấy, cũng gần như sức người không thể thực hiện được đâu." Ngay bên trong cửa là một hàng năm cái bệ, chính giữa là Tu Di tọa, dưới ánh mặt trời, băng liên hoa tạo, băng ngưu tọa, băng mã tọa, băng khổng tước tọa, băng sư tử tọa, tất cả đều sống động như thật, thật xứng với bốn chữ "quỷ phủ thần công". Chỉ có điều những tượng Phật trên bệ băng rực rỡ bảy màu ấy đều đã biến mất không tăm tích. Trên những khám thờ băng, khung băng, giá băng ở tầng hai, các điển tịch kinh văn pháp khí vốn phải được đặt ở đó cũng đều biến mất sạch trơn. Chỉ cần nhìn kích cỡ bệ tượng Phật, và cả những giá sách bằng băng kia nữa, cũng có thể khẳng định, những tượng Phật ấy nhất định không nhỏ, số lượng kinh văn chắn chắn không phải ít. Tất cả đều đã bị người ta mang đi rồi hay sao? Hay là tan chảy rồi? Mục nát thành tro bụi rồi? Điều này thì Nhạc Dương không sao biết được.
Lạt ma Á La ngắm nhìn kết cấu ba tầng của tòa cung điện, mỗi tầng sau khi được những ráng mây rực rỡ bảy màu trang hoàng, tạo hình dạng thức đều có điểm khác biệt, tầng dưới cùng là kết cấu kiểu Tây Tạng, tầng giữa là kết cấu kiểu chùa miếu kiểu Hán, tầng trên cùng lại là tạo hình của chùa chiền Ấn Độ cổ. Trong lòng ông chợt trào dâng lên một niềm khích động: "Đây là, đây là kết cấu Tam dạng tự điển hình mà, tòa băng cung này có lẽ được khởi công xây dựng vào thời kỳ đầu của vương triều Thổ Phồn, thời kỳ Tạng vương Tùng Tán Can Bố trị vì, băng cung, băng cung… lẽ nào…" Nghĩ tới đây, cánh tay ông chợt run lên nhè nhẹ. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com
Những người khác đều đắm chìm trong sắc màu tựa như mộng ảo ấy, cơ hồ quên hết mọi sự trên đời. Nhìn phản ứng của họ, Cương Nhật Phổ Bạc cũng chợt nhớ lại lần đầu tiên khi ông nội đưa mình đến nơi này. Ông nội dang rộng hai tay, đứng bên dưới đài sen khổng lồ kia, lớn tiếng nói: "Nhìn đi, nhìn chúng đi, chúng lặng lẽ đứng ở chốn này đã có mấy trăm năm, thậm chí là hơn ngàn năm rồi, đây là kho báu Tuyết sơn chi thần ban tặng cho gia tộc chúng ta. Cương Nhật Phổ Bạc, ông muốn cháu phải thề, đây là lời thề mà mỗi người biết được bí mật này trong gia tộc chúng ta đều phải tuyên thệ…"
Nhìn tòa băng cung tựa như cung điện của các thần trước mắt, Lữ Cánh Nam lẩm bẩm: Đây chính là con đường duy nhất để lên núi rồi, phải không?"
Cương Nhật Phổ Bạc cao giọng nói: "Đúng thế, đây chính là bí mật mà tổ tiên tôi phát hiện được và bảo vệ bao đời nay, cũng chính là con đường duy nhất để vượt Đại băng xuyên. Không ai biết được tòa cung điện này do ai xây, xây lên từ thuở nào, tổ tiên chúng tôi chỉ cảm thán trước sự tinh diệu tuyệt trần của nó mà cho rằng đây là lễ vật trời cao ban tặng cho gia tộc chúng tôi, thế nên gia tộc phải đời đời bảo vệ."
"Chắc phải xây được cả trăm, cả ngàn năm rồi nhỉ?" Nhạc Dương nhìn tòa cung điện hùng vĩ nguy nga, đột nhiên quay sang hỏi đội trưởng Hồ Dương, "Đội trưởng Hồ, không phải anh nói là sông băng lưu động cơ mà? Sao tòa cung điện này lại giữ được trong lòng sông băng lâu như thế chứ?"
Đội trưởng Hồ Dương nói: "Ừm, trước tiên là bởi kết cấu kiến trúc của nó, cậu chú ý thấy không, những trụ cột này đều hơi nghiêng vào giữa, thêm vào đó cung điện cũng sử dụng mô thức đáy lớn đỉnh nhỏ, cả tòa cung điện tựa như một kim tự tháp trong lòng sông băng, khi sông băng xảy ra những biến hình rất nhỏ, cả tòa kim tự tháp này sẽ di động theo chứ không bị phá vỡ. Thứ nữa là loại hình của sông băng, khi sông băng bám vào sườn núi tuyết, trọng lực tự thân sẽ khiến nó chầm chậm lưu động như là thạch hoa quả vậy. Thế nhưng, nếu lưng chừng ngọn núi tuyết ấy lại bị sông băng xâm thực hay thiên nhiên hình thành một chỗ trũng hình cái thìa, vậy thì sông băng sẽ thành miếng thạch hoa quả bên trong thìa, chỉ cần hình dạng "cái thìa" đó không biến đổi thì phần đáy sông băng cũng sẽ không lưu động. Rất rõ ràng, trước mắt chúng ta chính là hình thái sông băng thứ hai. Điều này cũng giải thích tại sao trong lòng sông băng lại bảo tồn được một tòa cung điện trên nghìn năm tuổi như thế."
"Còn có nguyên nhân thứ ba nữa," giáo sư Phương Tân bổ sung, "thứ băng xây
nên tòa cung điện này…" ông cầm cái đục băng, dùng hết sức lực toàn thân gõ lên mặt tường, chỉ thấy cái đục băng chuyên dụng bị hất văng ra, trên tường không hề có lấy một vệt xước. giáo sư Phương Tân nói: "Thấy chưa, băng này không thể là băng thành hình tự nhiên bên trong sông băng được. Cổ nhân xây dựng nên cung điện này đã cho thêm một số vật chất khác vào trong băng, khiến những bức tường này thoạt nhìn thì trong suốt còn hơn pha lê, thực ra cứng hơn cả sắt thép. Có phải vậy không hả anh Cương Nhật Phổ Bạc?"
"Ừm, tổ tiên chúng tôi cũng nghĩ như vậy đấy." Cương Nhật Phổ Bạc bước lên trước, trên vách băng ánh sáng nhiều màu rực rỡ như ngọc lưu ly, bên cạnh là một hàng pháp luân bằng băng cao chừng ba trượng 2, mặt bên pháp luân đều có ký hiệu Ung Trọng, "Có điều, chỗ thần kỳ của tòa băng cung này không chỉ nằm ở bản thân kiến trúc…" Không hiểu anh ta đã chạm vào chỗ nào, những pháp luân cao đến hơn ba trượng kia đã từ từ chuyển động.
"Ùm… ùm…" theo chuyển động chậm dần của pháp luân, cả toàn băng cung bỗng phát ra âm thanh của Mãng đồng, một loại khí cụ của Phật giáo dùng trong các nghi lễ, kế đó lại có tiếng đanh vang, nghe như chũm chọe, rồi cả tiếng trống "tùng tùng tùng" cũng vang lên. Những âm thanh ấy tựa hồ hòa vào trong gió, như gần mà lại như xa, phiêu phiêu vô định, chừng như ở nơi xa xăm nào đó đang tiến hành một trường pháp sự của Phật gia hay nghi lễ của Bản giáo vậy.
Hòa theo tiếng nhạc lễ tôn giáo đến từ chốn hư không ấy, bốn cánh cửa băng cung cũng đồng loạt mở ra.
Không chỉ có vậy, cả phía bên trong tòa băng cung cũng xảy ra những biến hóa nghiêng trời lệch đất, đất bằng từ từ dâng cao, hình hành những bậc thang lên xống; một số bệ tượng Phật chìm xuống, để những bệ khác lớn hơn lại nhô lên. Lúc này tòa băng cung trông hệt như bên trong một công xưởng chế tác bằng băng vậy, vô số máy móc hoạt động liên tiếp không ngừng, phát ra đủ thứ âm thanh của các loại nhạc khí, đồng thời điều chỉnh biến hóa cả dáng mạo bên ngoài.
--------------------------------
1 Có các tên gọi khác, là Thiết Luân Vi Sơn, Luân Vi Sơn, Kim Cương Sơn, Kim Cương Vi Sơn. Trong thế giới quan Phật giáo, Tu Di Sơn là trung tâm, có tám núi tám biển vây quanh, ngoài cùng là ngọn núi bằng sắt thép, gọi là Thiết Vi Sơn, tức là ngọn núi vây bọc cả bốn biển xung quanh Tu Di Sơn.
2 Trượng Trung Hoa = 3,33 mét.
Trác Mộc Cường Ba thầm nhủ: "Cảm giác, có phải là đang đợi ta chăng?" Sự chờ đợi lặng lẽ ấy, phải chăng đã quá ngàn vạn năm? Có phải chúng ta đang thấy cung điện của thần thánh hay không?" Cửa lớn của tòa băng cung nguy nga hùng vĩ này đã cao hơn mười mét, trông như nơi ở của người khổng lồ, đứng trước cánh cửa ấy, cảm giác mong đợi nó mở ra liền bất giác nảy sinh. Mẫn Mẫn nắm chặt vạt áo gã, kích động đến độ nước mắt lã chã tuôn rơi, không thốt nổi một lời.
Đội trưởng Hồ Dương nghĩ thầm: "Là nền văn minh nào đã tạo dựng nên tòa cung điện này? Nó được xây ngay bên trên vực sâu thăm thẳm, ẩn giữ dòng sông băng vạn năm, chỉ riêng việc chọn địa điểm để xây dựng tòa cung điện này đã là một ý tưởng thiên tài rồi." Chỗ đội trưởng Hồ Dương đang đứng lúc này, cúi xuống có thể thấy vực sâu muôn trượng tăm tối bên dưới, ngẩng lên là quầng sáng rực rỡ mới dâng lên, cảm giác như thể đã tách lìa khỏi trần thế, đầu óc thanh thoát thư thái lạ thường.
Trương Lập trầm tư: "Vừa có vẻ hư vô xa xăm của vườn treo Babylon, lại có khí phách anh hùng của Vạn Lý Trường Thành, thêm cả sự trang nhã cao quý của điện Pantheon, mà ta lại chỉ có thể dùng chữ "kỳ tích" để hình dung nó thôi, thì thật yếu ớt quá đi mất."
Giáo sư Phương Tân đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, bụng bảo dạ: "Kết cấu này, có lẽ là cung điện của Tạng truyền Phật giáo rồi?" Cả tòa cung điện băng được bao bọc trong một vòng cung cột trụ, tượng trưng cho Thiết Vi Sơn 1, bốn phía đều có cửa, lấy hướng Đông làm chính phương, cung điện chia làm ba tầng, mỗi tầng mỗi khác, phân biệt rõ ràng, hình thành nên một cảnh quan kỳ dị dưới ánh sáng cầu vồng, trên cung điện có cung điện, trong lầu các lại có lầu các.
Nhạc Dương trăn trở: "Di tích huy hoàng nhường này, cơ hồ sức người không thể làm nổi, rốt cuộc là những người nào đã xây dựng nên nó vậy? Vả lại, bảo tàng bên trong điện đường này sớm đã bị vét sạch trơn rồi, có phải do tổ tiên của chú ấy làm không? Không, nhìn dạng thức ấy, cũng gần như sức người không thể thực hiện được đâu." Ngay bên trong cửa là một hàng năm cái bệ, chính giữa là Tu Di tọa, dưới ánh mặt trời, băng liên hoa tạo, băng ngưu tọa, băng mã tọa, băng khổng tước tọa, băng sư tử tọa, tất cả đều sống động như thật, thật xứng với bốn chữ "quỷ phủ thần công". Chỉ có điều những tượng Phật trên bệ băng rực rỡ bảy màu ấy đều đã biến mất không tăm tích. Trên những khám thờ băng, khung băng, giá băng ở tầng hai, các điển tịch kinh văn pháp khí vốn phải được đặt ở đó cũng đều biến mất sạch trơn. Chỉ cần nhìn kích cỡ bệ tượng Phật, và cả những giá sách bằng băng kia nữa, cũng có thể khẳng định, những tượng Phật ấy nhất định không nhỏ, số lượng kinh văn chắn chắn không phải ít. Tất cả đều đã bị người ta mang đi rồi hay sao? Hay là tan chảy rồi? Mục nát thành tro bụi rồi? Điều này thì Nhạc Dương không sao biết được.
Lạt ma Á La ngắm nhìn kết cấu ba tầng của tòa cung điện, mỗi tầng sau khi được những ráng mây rực rỡ bảy màu trang hoàng, tạo hình dạng thức đều có điểm khác biệt, tầng dưới cùng là kết cấu kiểu Tây Tạng, tầng giữa là kết cấu kiểu chùa miếu kiểu Hán, tầng trên cùng lại là tạo hình của chùa chiền Ấn Độ cổ. Trong lòng ông chợt trào dâng lên một niềm khích động: "Đây là, đây là kết cấu Tam dạng tự điển hình mà, tòa băng cung này có lẽ được khởi công xây dựng vào thời kỳ đầu của vương triều Thổ Phồn, thời kỳ Tạng vương Tùng Tán Can Bố trị vì, băng cung, băng cung… lẽ nào…" Nghĩ tới đây, cánh tay ông chợt run lên nhè nhẹ. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com
Những người khác đều đắm chìm trong sắc màu tựa như mộng ảo ấy, cơ hồ quên hết mọi sự trên đời. Nhìn phản ứng của họ, Cương Nhật Phổ Bạc cũng chợt nhớ lại lần đầu tiên khi ông nội đưa mình đến nơi này. Ông nội dang rộng hai tay, đứng bên dưới đài sen khổng lồ kia, lớn tiếng nói: "Nhìn đi, nhìn chúng đi, chúng lặng lẽ đứng ở chốn này đã có mấy trăm năm, thậm chí là hơn ngàn năm rồi, đây là kho báu Tuyết sơn chi thần ban tặng cho gia tộc chúng ta. Cương Nhật Phổ Bạc, ông muốn cháu phải thề, đây là lời thề mà mỗi người biết được bí mật này trong gia tộc chúng ta đều phải tuyên thệ…"
Nhìn tòa băng cung tựa như cung điện của các thần trước mắt, Lữ Cánh Nam lẩm bẩm: Đây chính là con đường duy nhất để lên núi rồi, phải không?"
Cương Nhật Phổ Bạc cao giọng nói: "Đúng thế, đây chính là bí mật mà tổ tiên tôi phát hiện được và bảo vệ bao đời nay, cũng chính là con đường duy nhất để vượt Đại băng xuyên. Không ai biết được tòa cung điện này do ai xây, xây lên từ thuở nào, tổ tiên chúng tôi chỉ cảm thán trước sự tinh diệu tuyệt trần của nó mà cho rằng đây là lễ vật trời cao ban tặng cho gia tộc chúng tôi, thế nên gia tộc phải đời đời bảo vệ."
"Chắc phải xây được cả trăm, cả ngàn năm rồi nhỉ?" Nhạc Dương nhìn tòa cung điện hùng vĩ nguy nga, đột nhiên quay sang hỏi đội trưởng Hồ Dương, "Đội trưởng Hồ, không phải anh nói là sông băng lưu động cơ mà? Sao tòa cung điện này lại giữ được trong lòng sông băng lâu như thế chứ?"
Đội trưởng Hồ Dương nói: "Ừm, trước tiên là bởi kết cấu kiến trúc của nó, cậu chú ý thấy không, những trụ cột này đều hơi nghiêng vào giữa, thêm vào đó cung điện cũng sử dụng mô thức đáy lớn đỉnh nhỏ, cả tòa cung điện tựa như một kim tự tháp trong lòng sông băng, khi sông băng xảy ra những biến hình rất nhỏ, cả tòa kim tự tháp này sẽ di động theo chứ không bị phá vỡ. Thứ nữa là loại hình của sông băng, khi sông băng bám vào sườn núi tuyết, trọng lực tự thân sẽ khiến nó chầm chậm lưu động như là thạch hoa quả vậy. Thế nhưng, nếu lưng chừng ngọn núi tuyết ấy lại bị sông băng xâm thực hay thiên nhiên hình thành một chỗ trũng hình cái thìa, vậy thì sông băng sẽ thành miếng thạch hoa quả bên trong thìa, chỉ cần hình dạng "cái thìa" đó không biến đổi thì phần đáy sông băng cũng sẽ không lưu động. Rất rõ ràng, trước mắt chúng ta chính là hình thái sông băng thứ hai. Điều này cũng giải thích tại sao trong lòng sông băng lại bảo tồn được một tòa cung điện trên nghìn năm tuổi như thế."
"Còn có nguyên nhân thứ ba nữa," giáo sư Phương Tân bổ sung, "thứ băng xây
nên tòa cung điện này…" ông cầm cái đục băng, dùng hết sức lực toàn thân gõ lên mặt tường, chỉ thấy cái đục băng chuyên dụng bị hất văng ra, trên tường không hề có lấy một vệt xước. giáo sư Phương Tân nói: "Thấy chưa, băng này không thể là băng thành hình tự nhiên bên trong sông băng được. Cổ nhân xây dựng nên cung điện này đã cho thêm một số vật chất khác vào trong băng, khiến những bức tường này thoạt nhìn thì trong suốt còn hơn pha lê, thực ra cứng hơn cả sắt thép. Có phải vậy không hả anh Cương Nhật Phổ Bạc?"
"Ừm, tổ tiên chúng tôi cũng nghĩ như vậy đấy." Cương Nhật Phổ Bạc bước lên trước, trên vách băng ánh sáng nhiều màu rực rỡ như ngọc lưu ly, bên cạnh là một hàng pháp luân bằng băng cao chừng ba trượng 2, mặt bên pháp luân đều có ký hiệu Ung Trọng, "Có điều, chỗ thần kỳ của tòa băng cung này không chỉ nằm ở bản thân kiến trúc…" Không hiểu anh ta đã chạm vào chỗ nào, những pháp luân cao đến hơn ba trượng kia đã từ từ chuyển động.
"Ùm… ùm…" theo chuyển động chậm dần của pháp luân, cả toàn băng cung bỗng phát ra âm thanh của Mãng đồng, một loại khí cụ của Phật giáo dùng trong các nghi lễ, kế đó lại có tiếng đanh vang, nghe như chũm chọe, rồi cả tiếng trống "tùng tùng tùng" cũng vang lên. Những âm thanh ấy tựa hồ hòa vào trong gió, như gần mà lại như xa, phiêu phiêu vô định, chừng như ở nơi xa xăm nào đó đang tiến hành một trường pháp sự của Phật gia hay nghi lễ của Bản giáo vậy.
Hòa theo tiếng nhạc lễ tôn giáo đến từ chốn hư không ấy, bốn cánh cửa băng cung cũng đồng loạt mở ra.
Không chỉ có vậy, cả phía bên trong tòa băng cung cũng xảy ra những biến hóa nghiêng trời lệch đất, đất bằng từ từ dâng cao, hình hành những bậc thang lên xống; một số bệ tượng Phật chìm xuống, để những bệ khác lớn hơn lại nhô lên. Lúc này tòa băng cung trông hệt như bên trong một công xưởng chế tác bằng băng vậy, vô số máy móc hoạt động liên tiếp không ngừng, phát ra đủ thứ âm thanh của các loại nhạc khí, đồng thời điều chỉnh biến hóa cả dáng mạo bên ngoài.
--------------------------------
1 Có các tên gọi khác, là Thiết Luân Vi Sơn, Luân Vi Sơn, Kim Cương Sơn, Kim Cương Vi Sơn. Trong thế giới quan Phật giáo, Tu Di Sơn là trung tâm, có tám núi tám biển vây quanh, ngoài cùng là ngọn núi bằng sắt thép, gọi là Thiết Vi Sơn, tức là ngọn núi vây bọc cả bốn biển xung quanh Tu Di Sơn.
2 Trượng Trung Hoa = 3,33 mét.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bắt đầu từ một tấm ảnh
- Chương 2: Truyền thuyết tử kỳ lân
- Chương 3: Hồi ức của ba tang
- Chương 4: Chuyến đi Khả Khả Tây Lý
- Chương 5: Chuyến đi kinh hồn trên sông băng tiền sử
- Chương 6: Bí mật cuốn nhật ký
- Chương 7: Bạc ba la thần miếu có tồn tại hay không?
- Chương 8: Xuất phát rừng amazon
- Chương 9: Nguy hiểm trong rừng
- Chương 10: Lọt vào bộ lạc nguyên thủy người kukuer
- Chương 11: Rừng than thở: mồ chôn của các nhà thám hiểm
- Chương 12: Hồng hoang: bàn tay thượng
- Chương 13: Chúng ta bị bộ lạc ăn thịt người bắt rồi: bàn tay thượng
- Chương 14: Thành phố thần thánh của người maya: bàn tay thượng
- Chương 15: Ký hiệu mật mã: bàn tay thượng
- Chương 16: Ma trận: bàn tay thượng
- Chương 17: Mê cung maya: bàn tay thượng
- Chương 18: ác ma bay lượn: bàn tay thượng
- Chương 19: Bẫy sập
- Chương 20: Lửa địa ngục
- Chương 21: Nước địa ngục
- Chương 22: địa ngục của nước và lửa
- Chương 23: Huyết trì
- Chương 24: Trở lại tây tạng
- Chương 25: Maya: biến chủng chu mỹ của văn minh hoa hạ
- Chương 26: Bí mật về nhà thám hiểm stanley: biến chủng chu mỹ của văn minh hoa hạ
- Chương 27: Mật tu (2): biến chủng chu mỹ của văn minh hoa hạ
- Chương 28: Tây tạng - mặc thoát: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 29: Cánh cửa sinh mệnh: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 30: Cánh cửa địa ngục: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 31: Trưởng lão thôn công bố: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 32: Sói tuyết cao nguyên: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 33: Mối ưu tư của lạt ma á la: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 34: Gặp lại trận đồ đá khổng lồ: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 35: đảo huyền không tự: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 36: Thánh luyện đường: vùng đất bí mật cuối cùng
- Chương 37: Thánh luyện đường (2)
- Chương 38: Tòa tháp ngược thứ mười hai
- Chương 39: Mạo hiểm
- Chương 40: Vực su
- Chương 41: Phật điện
- Chương 42: Gặp lại di tích
- Chương 43: Trái tim đang đập
- Chương 44: Cơ quan đơn giản
- Chương 45: Luyện ngục của bậc dũng sĩ
- Chương 46: Huyết trì siêu cấp
- Chương 47: Trùng khốn
- Chương 48: Cái chết của đa cát
- Chương 49: đối đầu quyết chiến
- Chương 50: Gặp lại
- Chương 51: Huyết trì khổng lồ
- Chương 52: Huyết mạch nối liền
- Chương 53: Một đám thương binh
- Chương 54: Thảo luận
- Chương 55: Sắp xếp của ben
- Chương 56: Cổ cách kim thư
- Chương 57: Sự ra đời của đạo quan ánh sáng
- Chương 58: Trận chiến nghìn năm
- Chương 59: Tam đại mật sư truyền
- Chương 60: Lời nguyền thần bí
- Chương 61: đáp án của trí giả
- Chương 62: Tổng kết
- Chương 63: Tâm sự của Trác Mộc Cường Ba
- Chương 64: Núi tuyết
- Chương 65: Kẻ tôi tớ của núi tuyết
- Chương 66: Cương Lạp Mai Đóa
- Chương 67: Tín ngưỡng của người Qua Ba
- Chương 68: Suy đoán về Tử kỳ lân
- Chương 69: Sói
- Chương 70: Thú chiến
- Chương 71: Những con sói chưa thấy bao giờ
- Chương 72: Mưu kế của bầy sói
- Chương 73: Đụng độ
- Chương 74: Lang tiêu
- Chương 75: Thân thế của Cương Lạp
- Chương 76: Hậu duệ Bạch Ngân
- Chương 77: Bình minh núi tuyết
- Chương 78: Cánh cửa Địa ngục
- Chương 79: Khe băng nứt
- Chương 80: Thủy tinh cung
- Chương 81: Mê cung băng
- Chương 82: Thủy tinh cung
- Chương 83: Cực Nam miếu
- Chương 84: Tuyệt vọng
- Chương 85: Dốc băng dựng đứng
- Chương 86: Cái chết của Cương Nhật Phổ Bạc
- Chương 87: Cái chết của Cương Lạp
- Chương 88: Tử vong Tây phong đới
- Chương 89: Hồi ức của Ba Tang
- Chương 90: Tuyết lở
- Chương 91: Trở lại Tây phong đới
- Chương 92: Huynh đệ
- Chương 93: Tình đêm lạnh
- Chương 94: Tái ông mất ngựa
- Chương 95: Rút củi đáy nồi
- Chương 96: Sụp đổ
- Chương 97: Sụp đổ hoàn toàn
- Chương 98: Quán rượu Hẹn Hò
- Chương 99: Niết bàn đẫm máu
- Chương 100: Làm lại từ đầu
- Chương 101: Bí mật của Mật tu giả
- Chương 102: Đội trưởng Trác Mộc Cường Ba
- Chương 103: Hô hấp
- Chương 104: Nghi vấn trong kim thư
- Chương 105: Tin mật của Hitler
- Chương 106: Vị khách bất ngờ
- Chương 107: Tòa thành khắc đá
- Chương 108: Cuộc trùng phùng bất ngờ
- Chương 109: Sự kiên trì của Vương Hựu
- Chương 110: Đêm Moscow
- Chương 111: Cuộc rượt đuổi trong thành phố
- Chương 112: Cạm bẫy
- Chương 113: Tử đấu
- Chương 114: Gặp lại Sean
- Chương 115: Họa phúc khó lường
- Chương 116: Đắp đê và dẫn dòng
- Chương 117: Pháp sư Tháp Tây
- Chương 118: Nguồn gốc đối thủ
- Chương 119: Suy đoán về Merkin
- Chương 120: Gia tộc Bạc Ba La
- Chương 121: Thành viên mới (1)
- Chương 122: Thành viên mới (2)
- Chương 123: Đảng Quốc xã lần đầu tiến vào Tây Tạng
- Chương 124: Suy đoán về 13 Hiệp sĩ Bàn Tròn
- Chương 125: Merkin và Stanley
- Chương 126: Đảng Quốc xã lần thứ hai tiến vào Tây Tạng
- Chương 127: Ba nghi vấn lớn
- Chương 128: Hồi ức của Merkin
- Chương 129: Tập hợp lại
- Chương 130: Hương Ba La Mật Quang Bảo Giám
- Chương 131: Bí mật đằng sau hình ảnh phản chiếu (1)
- Chương 132: Bí mật đằng sau hình ảnh phản chiếu (2)
- Chương 133: Tiền thân của Shangri- la
- Chương 134: Trở lại thôn Công Bố
- Chương 135: Lối vào
- Chương 136: Lần đầu thăm dò
- Chương 137: Thăm dò U Minh hà (1)
- Chương 138: Thăm dò U Minh hà (2)
- Chương 139: Thuyền hình rắn
- Chương 140: Chiến ngao thời nhà Nguyên
- Chương 141: Số trang trên bản đồ
- Chương 142: Những bước chuẩn bị cuối cùng
- Chương 143: Biệt ly
- Chương 144: Hành trình mờ mịt
- Chương 145: Ngày thứ nhất
- Chương 146: Ngày thứ hai
- Chương 147: Xoáy nước đen
- Chương 148: Hồ sơ Thế chiến II
- Chương 149: Bóng đêm không có thời gian
- Chương 150: Cái chết của Chư Nghiêm
- Chương 151: Đại dương cổ Tethys
- Chương 152: Sóng nước thủy triều
- Chương 153: Người khiêu chiến biển
- Chương 154: Cái chết của Nghiêm Dũng
- Chương 155: Gặp lại Mười Ba Kỵ Sĩ Bàn Tròn
- Chương 156: Niềm vui trong khổ đau
- Chương 157: Hy vọng cuối cùng
- Chương 158: Trở lại ánh sáng
- Chương 159: Tiến vào Shangri-la
- Chương 160: Quân đoàn trên cát
- Chương 161: Rừng nguyên sinh (1)
- Chương 162: Rừng nguyên sinh (2)
- Chương 163: Bãi đất dung nham
- Chương 164: Thức ăn khó nuốt
- Chương 165: Loài thực vật biết động đậy
- Chương 166: Làng người Qua Ba (1)
- Chương 167: Làng người Qua Ba(2)
- Chương 168: Thang trời đứt gãy
- Chương 169: Trí tuệ tập trung
- Chương 170: Đêm Shangri-la
- Chương 171: Đá màu
- Chương 172: Đường Shangri-la gập ghềnh
- Chương 173: Thằn lằn tiền sử
- Chương 174: Kẻ địch nhảy dù
- Chương 175: Muỗi
- Chương 176: Trang bị mới
- Chương 177: Núi Tu Di
- Chương 178: Câu chuyện của A Mễ
- Chương 179: Gia tộc thằn lằn
- Chương 180: Cái chết của Sean
- Chương 181: Gián
- Chương 182: Gặp gỡ Mã Cát
- Chương 183: Người Lỗ Mặc
- Chương 184: Thôn Công Nhật Lạp
- Chương 185: Địch ô An Cát Mẫu
- Chương 186: Lịch sử Thánh vực
- Chương 187: Những người trúng cổ độc
- Chương 188: Mã Cát và Trương Lập
- Chương 189: Bài ca của tinh linh tuyết
- Chương 190: Ám chiến
- Chương 191: Chất thông tin của Sean
- Chương 192: Cổ độc tuyệt hậu
- Chương 193: Đường đến Tước Mẫu
- Chương 194: Di tích của người Mục
- Chương 195: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 196: Thực lực của Max
- Chương 197: Quách Nhật Niệm Thanh
- Chương 198: Nhà ngục Tước Mẫu
- Chương 199: Giao dịch
- Chương 200: Tinh linh tuyết
- Chương 201: Bệnh mù sông
- Chương 202: Điều kiện của Tước Mẫu vương
- Chương 203: Đi sứ Yaca
- Chương 204: Kẻ thù của Nhạc Dương
- Chương 205: Gặp lại Ngưu Nhị Oa
- Chương 206: Kẻ bắn lén
- Chương 207: Qua Ba Đại Địch ô
- Chương 208: Trải nghiệm của pháp sư Tháp Tây
- Chương 209: m mưu của Quách Nhật Niệm Thanh
- Chương 210: Thượng vị Cách quả
- Chương 211: Đường hẹp gặp nhau
- Chương 212: Cách chiến đấu của Nhện Xanh
- Chương 213: Lọt lưới
- Chương 214: Nhện Xanh đối đầu
- Chương 215: Cái chết của đội trưởng Hồ Dương
- Chương 216: Bí ẩn linh hồn chuyển thế
- Chương 217: đối đầu thao thú sư
- Chương 218: M mưu và tình yêu
- Chương 219: Cuộc chiến giữa người và sói
- Chương 220: Ba tang hy sinh
- Chương 221: Gặp lại ba anh em sói xám
- Chương 222: Nghìn sói cùng tru
- Chương 223: Lối ra
- Chương 224: Vạn lang chi vương - tử kỳ lân
- Chương 225: Cấm địa của sói
- Chương 226: Cánh cửa chúng sinh
- Chương 227: Dòng sông phù sinh
- Chương 228: Chào mừng đến với bạc ba la thần miếu
- Chương 229: Chúng thần tây tạng
- Chương 230: Tây tạng vạn phật các
- Chương 231: đến trung tâm thần miếu
- Chương 232: Báu vật của nhà phật
- Chương 233: Sự thật đáng sợ - cánh cửa thứ hai
- Chương 234: Cu chuyện nghìn năm trước
- Chương 235: Kết thúc bằng một tấm ảnh - nhìn em một lần đi
- bình luận