Nữ Quan Vận Sự - Chương 134: Gặp nhau ở Lan uyển
Chương trước- Chương 1: Nữ quan Hưng Hòa
- Chương 2: Linh đan của hồ Ly nhập vào cơ thể
- Chương 3: Thân thể biến hóa
- Chương 4: Bị bắt cóc, khuất nhục
- Chương 5: Đùa giỡn khinh bạc
- Chương 6: Mất trinh tiết 1
- Chương 7: Mất trinh tiết 2
- Chương 8: Mất trinh tiết 3
- Chương 9: Bệnh nặng
- Chương 10: Kính rượu
- Chương 11: Tranh cãi
- Chương 12: Trác Vân cứu giúp
- Chương 13: Nhìn thấy mị sắc
- Chương 14: Xuân sắc chọc người
- Chương 15: Bí mật giao hoan 1
- Chương 16: Bí mật giao hoan 2
- Chương 17: Bí mật giao hoan 3
- Chương 18: Âm thầm xem xét
- Chương 19: Ân nhân cứu mạng
- Chương 20: Muốn giấu diếm
- Chương 21: Phi Nhiên bắt mạch
- Chương 22: Đàm đạo trong ngõ nhỏ
- Chương 23: Âm thầm chuẩn bị
- Chương 24: Vô cớ chấn kinh
- Chương 25: Mật viên xuân lộ
- Chương 26: Biết được chân tướng
- Chương 27: Khinh Âm báo thù
- Chương 28: Có công buộc tội
- Chương 29: Cuộc nói chuyện của cha và con gái
- Chương 30: Đến nhà tạ ơn
- Chương 31: Lửa giận của Kỷ Trác Vân
- Chương 32: Nước mắt thiêu đốt tâm can
- Chương 33: Thời cơ trốn thoát
- Chương 34: Gặp lại cố nhân
- Chương 35: Đối chọi gay gắt
- Chương 36: Ánh mắt
- Chương 37: Thiếu
- Chương 38: Xuân triều lan tràn
- Chương 39: Túi hương hương diễm
- Chương 40: Dấu ấn của ta
- Chương 41: Đánh lén sau lưng
- Chương 42: Thượng Quan Dung Khâm
- Chương 43: Cảnh trong mơ hoang đường
- Chương 44: Tuyên tấn thái hậu
- Chương 45: Vội vàng chạy đến
- Chương 46: Trác Vân dò hỏi
- Chương 47: Phòng bên cạnh
- Chương 48: Tắm rửa thủ dâm
- Chương 49: Như mộng như thực
- Chương 50: Môi lưỡi quấn quýt
- Chương 51: Người trong lòng
- Chương 52: Ai nắm quyền chủ động
- Chương 53: Có gì không dám
- Chương 54: Cảnh trong mơ của Trác Vân
- Chương 55: Đại mộng mới tỉnh
- Chương 56: Tin tức của Khinh Âm
- Chương 57: Chưởng sử chọn người
- Chương 58: Nếu mang nàng đi
- Chương 59: Như nàng mong muốn
- Chương 60: Dương Tuyết Dao bị bắt
- Chương 61: Thương lượng đối sách
- Chương 62: Gặp gỡ ở Ngọc Bình
- Chương 63: Gặp nhau trong rừng mai
- Chương 64: Nói chuyện với nhau trong rừng
- Chương 65: Khinh Âm chất vấn
- Chương 66: Như gần như xa
- Chương 67: Cảnh tuyệt vọng trong mơ
- Chương 68: Chính thức đàm phán
- Chương 69: Gặp nạn ở ôn tuyền
- Chương 70: Ý Chi của ta
- Chương 71: Xuân tình nhộn nhạo
- Chương 72: Nghỉ ngơi cho tốt
- Chương 73: Giao dịch
- Chương 74: Phát hiện manh mối
- Chương 75: Chính thức đàm phán
- Chương 76: Thăm dò địa lao
- Chương 76-2: Ngoại truyện 1: Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân (Phần 1)
- Chương 76-3: Ngoại truyện 1: Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân (Phần 2)
- Chương 76-4: Ngoại truyện 3: Ảo cảnh của Kỷ Trác Vân
- Chương 77: Gặp quận chúa
- Chương 78: Nhiều nhất ba người
- Chương 79: Khó có được nhã hứng
- Chương 80: Thân thiết
- Chương 81: Nửa đêm mê tình 1
- Chương 82: Nửa đêm mê tình 2
- Chương 83: Nửa đêm mê tình 3
- Chương 84: Nửa đêm mê tình 4
- Chương 85: Rời khỏi Ngọc Bình
- Chương 86: Hoàn toàn rời khỏi Ngọc Bình
- Chương 87: Nửa đường gặp nạn
- Chương 88: Đến nhà họ Ngụy
- Chương 89: Tướng quân
- Chương 90: Để nàng rời khỏi
- Chương 91: Hầu hạ trong nội viện
- Chương 92: Gặp nhau trong dục đường
- Chương 93: Hầu hạ tắm rửa
- Chương 94: Tướng quân hỏi
- Chương 95: Mưa đêm chịu nhục 1
- Chương 96: Mưa đêm chịu nhục 2
- Chương 97: Mưa đêm chịu nhục 3
- Chương 98: Không thể quay lại như trước đây
- Chương 99: Dục vọng như nước
- Chương 100: Mang nàng rời khỏi
- Chương 101: Khẩu thị tâm phi
- Chương 102: Đã định là kẻ ác
- Chương 103: Đứng ở cổng thành nhìn nàng
- Chương 104: Khinh Âm hồi phủ
- Chương 105: Tâm tư của Cố mẫu
- Chương 106: Biến cố lớn
- Chương 107: Không hẹn mà gặp
- Chương 108: Mật đàm ở Hạc Di lầu
- Chương 109: Không có duyên với nàng
- Chương 110: Ước hẹn một tháng
- Chương 111: Nàng không chịu nổi
- Chương 112: Hạ quan sẽ giúp đại nhân
- Chương 113: Trải nghiệm tốt đẹp
- Chương 114: Tiếp tục khám bệnh
- Chương 115: Kết cục rình coi
- Chương 116: Tập nghị ở Ngự sử đài
- Chương 117: Tâm tư của Kỷ Trác Vân
- Chương 119: Vì sao lại đến đây?
- Chương 120: Tôi không biết
- Chương 122: Án phòng bí hoan
- Chương 125: Trong uyển ngoài uyển
- Chương 126: Gặp mặt ở Lan uyển
- Chương 127: Không khí vi diệu
- Chương 128: Tâm tư mỗi người
- Chương 129: Lạnh lùng
- Chương 130: Cái gì gọi là công bằng
- Chương 131: Không liên quan đến tình yêu
- Chương 132: Không có gì phải e sợ
- Chương 133: Lại nổi sóng gió
- Chương 134: Gặp nhau ở Lan uyển
- Chương 135: Nói chuyện rõ ràng
- Chương 136: Tâm tư của Nguyễn Hạo Chi
- Chương 137: Cố ý từ hôn
- Chương 138: Xuân tuần
- Chương 140: Chi bằng không gặp
- Chương 141: Tỳ nữ của ta
- Chương 143: Nàng trốn không thoát đâu 2
- Chương 144: Nàng trốn không thoát đâu 3
- Chương 145: Nàng trốn không thoát đâu 4
- Chương 146: Nàng trốn không thoát đâu 5
- Chương 147: Công việc
- Chương 149: Khác thường, khó xử
- Chương 151: Tĩnh dưỡng
- Chương 152: Thăm bệnh
- Chương 153: Ngài hiểu lầm rồi
- Chương 154: Người khởi xướng
- Chương 155: Tái khám
- Chương 156: Lương y khó cầu
- Chương 157: Thời buổi rối loạn
- Chương 158: Đến phủ chất vấn
- Chương 159: Tiếp tục xuân tuần
- Chương 160: Nàng là của ta
- Chương 161: Giúp nàng bôi thuốc
- Chương 162: Dạ yến trong quân
- Chương 163: Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động
- Chương 164: Ta uống thay nàng
- Chương 165: Giằng co ở bãi sông
- Chương 166: Chấn kinh trong rừng
- Chương 167: Suy nghĩ hoang đường
- Chương 168: Hàng động của hắn
- Chương 169: Ánh trăng hỗn loạn
- Chương 170: Chuyện tốt bị quấy nhiễu
- Chương 172: Dạy dỗ
- Chương 173: Tắm rửa ở sau núi
- Chương 174: Cháy tình ở bích đầm 1
- Chương 175: Cháy tình ở bích đầm 2
- Chương 176: Cháy tình ở bích đầm 3
- Chương 177: Cháy tình ở bích đầm 4
- Chương 178: Cháy tình ở bích đầm 5
- Chương 179: Cháy tình ở bích đầm 6
- Chương 179-2: Cháy tình ở bích đầm 6
- Chương 180: Không muốn buông ra
- Chương 181: Vội vã gặp mặt
- Chương 182: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Chương 183: Thượng Quan Dung Khâm đến bái phỏng
- Chương 184: Sự quan tâm của Thương Quan Dung Khâm
- Chương 185: Tin tức của Cố phụ
- Chương 186: Mưa gió ập đến
- Chương 187: Bất ngờ
- Chương 188: Chân thành giúp đỡ
- Chương 189: Thay đổi bất ngờ
- Chương 190: Phi Nhiên tặng châu
- Chương 191: Cảnh trong mơ hương diễm
- Chương 192: Tiếp tục xuân tuần
- Chương 193: Đột nhiên bực mình
- Chương 194: Thiếu
- Chương 195: Phá vỡ chuyện yêu đương vụng trộm
- Chương 196: Cố ý làm khó
- Chương 197: Cùng trở về phòng
- Chương 198
- Chương 199: Bản án cũ của Công bộ
- Chương 200: Ân cần thăm hỏi
- Chương 201: Lướt qua
- Chương 202: Bày tỏ tâm tư
- Chương 203: Mưu kế của Công bộ
- Chương 204: Bước vào cạm bẫy
- Chương 205: Rơi vào bóng tối
- Chương 206: Bị nhốt trong thạch thất
- Chương 207: Phù điêu ảo ảnh
- Chương 208: Ngài chọn một đi
- Chương 209: Tình cảm của nàng
- Chương 210: Tình hải phong ba 1
- Chương 211: Tình hải phong ba 2
- Chương 212: Tình hải phong ba 3
- Chương 213: Tình hải phong ba 4
- Chương 214: Tình hải phong ba 5
- Chương 215: Tình hải phong ba 6
- Chương 216: Tình hải phong ba 7
- Chương 217: Bỗng nhiên sinh nghi
- Chương 218: Điều tra không có kết quả
- Chương 219: Dịu dàng thắm thiết
- Chương 220: Ta có thể đợi
- Chương 221: Thoát khỏi thạch thất
- Chương 222: Phụng chỉ cứu viện
- Chương 223: Nghĩ cách cứu viện
- Chương 224: Trầm vân đoạt nhật (Mây mờ cuốn mặt trời)
- Chương 225: Hang động tự nhiên
- Chương 226: Để ta cõng nàng
- Chương 227: Gặp lại
- Chương 228: Phụng chỉ làm việc
- Chương 229: Thoát khỏi hiểm cảnh
- Chương 230: Tâm như gương sáng
- Chương 231: Ta muốn ăn nàng
- Chương 232: Nàng có vui không?
- Chương 233: Để ta ở lại nhé
- Chương 234: Đêm trăng hoan hảo 1
- Chương 235: Đêm trăng hoan hảo 2
- Chương 236: Đêm trăng hoan hảo 3
- Chương 237: Đêm trăng hoan hảo 4
- Chương 238: Đêm trăng hoan hảo 5
- Chương 239: Lời mời từ Tướng phủ
- Chương 240: Vòng đi vòng lại
- Chương 241: Căn phòng ấm hương
- Chương 242: Tự rước lấy nhục
- Chương 243: Ai đau hơn ai
- Chương 244: Chân tướng của bản án cũ
- Chương 245: Lấy gì hoàn lại
- Chương 246: Điều trị vết thương ở chân
- Chương 247: Bôi thuốc cho nàng
- Chương 248: Ấn ký của ai
- Chương 249: Không thể thoát khỏi
- Chương 250: Sắp xếp của hắn
- Chương 251: Lệnh bài của Tướng phủ
- Chương 252: Diện mạo vốn có của quan trường
- Chương 253: Lời mời của Thượng Quan Dung Khâm
- Chương 254: Dịu dàng ôn tồn
- Chương 255: Thành thật với nhau
- Chương 256: Đánh giá thành tích
- Chương 257: Cùng đến Tử Lam sơn trang
- Chương 258: Hắn không cam lòng
- Chương 259: Gặp lại bạn cũ
- Chương 260: Đậu khấu niên hoa
- Chương 261: Nói chuyện
- Chương 262: Việc hôn nhân của Trác Vân
- Chương 263: Vô tình gặp gỡ
- Chương 264: Hữu kinh vô hiểm
- Chương 265: Đứng ngồi không yên
- Chương 266: Đùa giỡn trước mắt mọi người
- Chương 267: Khoái cảm cấm kỵ
- Chương 268: Dục niệm của hắn
- Chương 269: Lý do của hắn
- Chương 270: Băng bó dụ hoặc
- Chương 271: Chúng ta khác nhau
- Chương 272: Dị vật xâm nhập cơ thể
- Chương 273: Ngồi cùng ta một lúc
- Chương 274: Xuân tình trong mơ
- Chương 275: Trăng lạnh mộng tàn
- Chương 276: Ngài lấy ra mau
- Chương 277: Ám dục 1
- Chương 278: Ám dục 2
- Chương 279: Ám dục 3
- Chương 280: Ám dục 4
- Chương 281: Ám dục 5
- Chương 282: Ám dục 6
- Chương 283: Ám dục 7
- Chương 284: Ghen ghét
- Chương 285: Cẩn thận
- Chương 286: Tự cho là thông minh
- Chương 287: Gặp lại
- Chương 288: Hoàng Thượng giá lâm
- Chương 289: Phu nhân của nam thần
- Chương 290: Theo dõi nàng cho kỹ
- Chương 291: Không phải hắn
- Chương 292: Có quan tâm hay không
- Chương 293: Trông ta giống hắn sao?
- Chương 294: Ta có thể bảo vệ nàng
- Chương 295: Dựa vào đâu mà tôi phải nhận?
- Chương 296: Dạ yến bắt đầu
- Chương 297: Bữa tiệc mua vui
- Chương 298: Mưu kế của ai
- Chương 299: Nỗi đau của Vân Thường
- Chương 300: Dụng tâm hiểm ác
- Chương 301: Vế trên vế dưới
- Chương 302: Rơi vào bẫy
- Chương 303: Ngoài dự kiến
- Chương 304: Tửu sắc say lòng người 1
- Chương 305: Tửu sắc say lòng người 2
- Chương 306: Tửu sắc say lòng người 3
- Chương 307: Tửu sắc say lòng người 4
- Chương 308 : Tửu Sắc Say Lòng Người 5
- Chương 309: Tửu sắc say lòng người 6
- Chương 310: Rốt cuộc cũng phải đối mặt
- Chương 311: Hết sức căng thẳng
- Chương 312: Đấu võ mồm
- Chương 313: Suy nghĩ rối bời
- Chương 314: Biết được sự thật
- Chương 315: Không được gọi đến
- Chương 316: Không rõ tiền đồ
- Chương 317: Răn đe
- Chương 318: Rơi vào tuyệt cảnh
- Chương 319: Đưa tay cho ta
- Chương 320: Ta không buông tay
- Chương 321: Cầu sinh trong hiểm cảnh
- Chương 322: Tỉnh lại
- Chương 323: Bí mật trong núi
- Chương 324: Nghi ngờ mất tích
- Chương 325: Ở chung
- Chương 326: Kén chọn
- Chương 327: Ngài có thay không
- Chương 328: Quyết không phụ lòng
- Chương 329: Mối quan hệ đó
- Chương 330: Nguy hiểm trong rừng trúc
- Chương 331: Chỉ cần cảm kích
- Chương 332: Người trong lòng
- Chương 333: Chuẩn bị nước tắm
- Chương 334: Tắm hay không tắm
- Chương 335: Kỳ kỳ cọ cọ
- Chương 336: Lên giường
- Chương 337: Hòa hợp gắn bó 1
- Chương 338: Hòa hợp gắn bó 2
- Chương 339: Hòa hợp gắn bó 3
- Chương 340: Hòa hợp gắn bó 4
- Chương 341: Hòa hợp gắn bó 5
- Chương 342: Hòa hợp gắn bó 6
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nữ Quan Vận Sự
Chương 134: Gặp nhau ở Lan uyển
Tôn Thượng Hằng xuất thân tầm thường, là người luồn cúi, may có chút tài học, không đến vài năm đã được nhậm một chức quan ngũ phẩm ở Lễ bộ, phụ trách đón tiếp khách, còn cao hơn Nguyễn Hạo Chi một cấp.
Hôm nay hắn ta đang chuẩn bị nghi thức tiếp đãi một vị Vương gia từ phía đến. Công việc đã gần xong, lại thấy Nguyễn Hạo Chi lầm lì đi đến, hắn ta biết chắc Nguyễn Hạo Chi có chuyện muốn nói, lập tức hớn hở chào hỏi.
"Nguyễn huynh đệ sao thế? Chẳng lẽ có ai làm đệ tức giận?" Tôn Thượng Hằng lớn hơn Nguyễn Hạo Chi gần hai tuổi, hai người luôn xưng huynh gọi đệ với nhau.
Nguyễn Hạo Chi không nói lời nào, một hơi uống cạn chén trà.
Tôn Thượng Hằng nhìn sắc mặt hắn, chậm rãi hỏi: "Lại là chuyện của đệ muội?"
"Lúc trước huynh nói những lời này ta chỉ nên coi như gió thoảng bên tai, qua là qua, nhưng... hai ngày nay lời đồn càng nhiều, có bài bản hẳn hoi, ta là vị hôn phu của nàng ấy, ta cũng là nam nhân..." Nguyễn Hạo Chi nắm chặt cái chén trong tay, khiến mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
Mắt Tôn Thượng Hằng xoay chuyển vài vòng, nói: "Huynh đệ, nếu đệ tin ta thì nghe ta nói vài câu."
Nguyễn Hạo Chi gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.
"Gia thế nhà đệ muội rất tốt, chức quan còn cao hơn đệ, khuôn mặt lại xinh đẹp. Nếu đệ thật sự muốn thành thân với nàng ấy thì cũng là số phận cả đệ. Nhưng loại chuyện này, chỉ sợ đêm dài lắm mộng."
"Ta biết, là ta trèo cao với Cố gia." Nguyễn Hạo Chi thấp giọng nói xong, ánh mắt u ám.
"Huynh đệ, tạm thời không nói trèo cao bấu víu gì cả, chẳng lẽ chuyện lần này của đệ muội không ảnh đến thân phận của hai người? Đệ muội xuất thân thế gia, có thể cùng một tầng lớp với những người như vậy, đệ cũng từng có thể ngang hàng với bọn họ nhưng hiện tại thì không được nữa rồi. Nếu đệ và đệ muội cứ tiếp tục như vậy, dù sau này có thể ở bên nhau thì cũng là khó mà lâu dài, có thể minh bạch rõ ràng thấu đáo được hay sao?"
Kỳ thực trong lòng Nguyễn Hạo Chi hiểu rất rõ mình sao có thể so sánh được với người nào, dù là Hàn Cẩm Khanh, hay là Kỷ Trác Vân? Chỉ là hắn tình nguyện lừa mình dối người, giả vờ không biết, hy vọng Khinh Âm nhớ kỹ tình cũ, mượn việc hai người đã đính ước để Cố Đức Minh cho bọn họ kết hôn thì tất cả sẽ không sao. Nhưng bây giờ bị người ta vạch trần như vậy, khiến mặt hắn lúc trắng lúc đỏ.
Sau một lúc lâu, hắn mới trấn tĩnh, nói: "Ý của đại ca là ta nên hăng hái, mưu đồ cơ hội thăng chức?"
Tôn Thượng Hằng lắc đầu, nói: "Chi bằng chi bằng đệ nên tìm hiểu rõ tâm ý của đệ muội, rồi nói sau."
Thời gian này trong lòng Nguyễn Hạo Chi bất ổn nên cũng không đến Cố phủ, dù nhớ Cố Khinh Âm nhưng mỗi khi đến cửa Ngự sử đài, hắn lại quay về. Nghe Tôn Thượng Hằng nói vậy, hắn như bừng tỉnh, nhanh chóng cáo từ, rời khỏi Lễ bộ, đi tìm Cố Khinh Âm nói chuyện.
Bước vào Ngự sử đài, từ xa Nguyễn Hạo Chi đã trông thấy hai tiểu đồng quét tước đang nói huyên thuyên, không nghĩ để ý tới hắn lại nghe thấy tên Cố Khinh Âm, ma xui quỷ khiến hắn tránh sau một ngọn cây hòe rậm rạp nghe trộm.
"Nghe nói đêm qua nơi này tiếp đòn vài nhân vật đặc biệt, cậu có biết việc này không?"
"Sao tôi có thể không biết? Chính là Hàn tướng gia, Thượng Quan đại học sĩ và Kỷ tướng quân." Tiểu đồng mặc áo xanh nhìn quanh bốn phía, hạ thấp giọng nói: "Nghe nói đều đến Lan uyển."
"Lan uyển? Lan uyển không phải là chỗ của Cố đại nhân hay sao, này..."
"Cố đại nhân kỳ thực không tệ, không biết sao lại có chuyện này, nhưng có người tận mắt nhìn thấy Cố đại nhân và Kỷ tướng quân..."
Nửa câu sau rất nhỏ, Nguyễn Hạo Chi lại cách một khoảng cách nên không nghe được rõ ràng. Hắn hít sâu mấy hơi, lưng dính sát vào thân cây thô ráp, cố hết sức bình tĩnh lại.
"Không thể nào? Cố đại nhân thật sự cùng Kỷ tướng quân? Không có khả năng! Nhìn Cố đại nhân là không giống..."
"Sao lại không có khả năng? Cố đại nhân dù sao cũng là nữ nhân, cậu ngẫm lại..."
Tiếng nói của hai người đó xa dần, một lúc lâu sau Nguyễn Hạo Chi mới bước ra, khuôn mặt nho nhã tái nhợt.
Hắn không biết mình bước vào Lan uyển thế nào, đúng lúc chạm mặt Kỷ Trác Vân và Cố Khinh Âm từ trong đi ra.
Đêm hôm đó, sau khi rời đi, trong lòng Kỷ Trác Vân vẫn luôn bất an, hôm nay lại chạy tới xem Cố Khinh Âm. Cố Khinh Âm đang bận, không chịu nổi mấy lời hỏi han ân cần của hắn, đành phải bớt chút thời gian tiễn đại phật này về, không ngờ lại gặp phải Nguyễn Hạo Chi.
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
Chương 134: Gặp nhau ở Lan uyển
Tôn Thượng Hằng xuất thân tầm thường, là người luồn cúi, may có chút tài học, không đến vài năm đã được nhậm một chức quan ngũ phẩm ở Lễ bộ, phụ trách đón tiếp khách, còn cao hơn Nguyễn Hạo Chi một cấp.
Hôm nay hắn ta đang chuẩn bị nghi thức tiếp đãi một vị Vương gia từ phía đến. Công việc đã gần xong, lại thấy Nguyễn Hạo Chi lầm lì đi đến, hắn ta biết chắc Nguyễn Hạo Chi có chuyện muốn nói, lập tức hớn hở chào hỏi.
"Nguyễn huynh đệ sao thế? Chẳng lẽ có ai làm đệ tức giận?" Tôn Thượng Hằng lớn hơn Nguyễn Hạo Chi gần hai tuổi, hai người luôn xưng huynh gọi đệ với nhau.
Nguyễn Hạo Chi không nói lời nào, một hơi uống cạn chén trà.
Tôn Thượng Hằng nhìn sắc mặt hắn, chậm rãi hỏi: "Lại là chuyện của đệ muội?"
"Lúc trước huynh nói những lời này ta chỉ nên coi như gió thoảng bên tai, qua là qua, nhưng... hai ngày nay lời đồn càng nhiều, có bài bản hẳn hoi, ta là vị hôn phu của nàng ấy, ta cũng là nam nhân..." Nguyễn Hạo Chi nắm chặt cái chén trong tay, khiến mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
Mắt Tôn Thượng Hằng xoay chuyển vài vòng, nói: "Huynh đệ, nếu đệ tin ta thì nghe ta nói vài câu."
Nguyễn Hạo Chi gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.
"Gia thế nhà đệ muội rất tốt, chức quan còn cao hơn đệ, khuôn mặt lại xinh đẹp. Nếu đệ thật sự muốn thành thân với nàng ấy thì cũng là số phận cả đệ. Nhưng loại chuyện này, chỉ sợ đêm dài lắm mộng."
"Ta biết, là ta trèo cao với Cố gia." Nguyễn Hạo Chi thấp giọng nói xong, ánh mắt u ám.
"Huynh đệ, tạm thời không nói trèo cao bấu víu gì cả, chẳng lẽ chuyện lần này của đệ muội không ảnh đến thân phận của hai người? Đệ muội xuất thân thế gia, có thể cùng một tầng lớp với những người như vậy, đệ cũng từng có thể ngang hàng với bọn họ nhưng hiện tại thì không được nữa rồi. Nếu đệ và đệ muội cứ tiếp tục như vậy, dù sau này có thể ở bên nhau thì cũng là khó mà lâu dài, có thể minh bạch rõ ràng thấu đáo được hay sao?"
Kỳ thực trong lòng Nguyễn Hạo Chi hiểu rất rõ mình sao có thể so sánh được với người nào, dù là Hàn Cẩm Khanh, hay là Kỷ Trác Vân? Chỉ là hắn tình nguyện lừa mình dối người, giả vờ không biết, hy vọng Khinh Âm nhớ kỹ tình cũ, mượn việc hai người đã đính ước để Cố Đức Minh cho bọn họ kết hôn thì tất cả sẽ không sao. Nhưng bây giờ bị người ta vạch trần như vậy, khiến mặt hắn lúc trắng lúc đỏ.
Sau một lúc lâu, hắn mới trấn tĩnh, nói: "Ý của đại ca là ta nên hăng hái, mưu đồ cơ hội thăng chức?"
Tôn Thượng Hằng lắc đầu, nói: "Chi bằng chi bằng đệ nên tìm hiểu rõ tâm ý của đệ muội, rồi nói sau."
Thời gian này trong lòng Nguyễn Hạo Chi bất ổn nên cũng không đến Cố phủ, dù nhớ Cố Khinh Âm nhưng mỗi khi đến cửa Ngự sử đài, hắn lại quay về. Nghe Tôn Thượng Hằng nói vậy, hắn như bừng tỉnh, nhanh chóng cáo từ, rời khỏi Lễ bộ, đi tìm Cố Khinh Âm nói chuyện.
Bước vào Ngự sử đài, từ xa Nguyễn Hạo Chi đã trông thấy hai tiểu đồng quét tước đang nói huyên thuyên, không nghĩ để ý tới hắn lại nghe thấy tên Cố Khinh Âm, ma xui quỷ khiến hắn tránh sau một ngọn cây hòe rậm rạp nghe trộm.
"Nghe nói đêm qua nơi này tiếp đòn vài nhân vật đặc biệt, cậu có biết việc này không?"
"Sao tôi có thể không biết? Chính là Hàn tướng gia, Thượng Quan đại học sĩ và Kỷ tướng quân." Tiểu đồng mặc áo xanh nhìn quanh bốn phía, hạ thấp giọng nói: "Nghe nói đều đến Lan uyển."
"Lan uyển? Lan uyển không phải là chỗ của Cố đại nhân hay sao, này..."
"Cố đại nhân kỳ thực không tệ, không biết sao lại có chuyện này, nhưng có người tận mắt nhìn thấy Cố đại nhân và Kỷ tướng quân..."
Nửa câu sau rất nhỏ, Nguyễn Hạo Chi lại cách một khoảng cách nên không nghe được rõ ràng. Hắn hít sâu mấy hơi, lưng dính sát vào thân cây thô ráp, cố hết sức bình tĩnh lại.
"Không thể nào? Cố đại nhân thật sự cùng Kỷ tướng quân? Không có khả năng! Nhìn Cố đại nhân là không giống..."
"Sao lại không có khả năng? Cố đại nhân dù sao cũng là nữ nhân, cậu ngẫm lại..."
Tiếng nói của hai người đó xa dần, một lúc lâu sau Nguyễn Hạo Chi mới bước ra, khuôn mặt nho nhã tái nhợt.
Hắn không biết mình bước vào Lan uyển thế nào, đúng lúc chạm mặt Kỷ Trác Vân và Cố Khinh Âm từ trong đi ra.
Đêm hôm đó, sau khi rời đi, trong lòng Kỷ Trác Vân vẫn luôn bất an, hôm nay lại chạy tới xem Cố Khinh Âm. Cố Khinh Âm đang bận, không chịu nổi mấy lời hỏi han ân cần của hắn, đành phải bớt chút thời gian tiễn đại phật này về, không ngờ lại gặp phải Nguyễn Hạo Chi.
Hôm nay hắn ta đang chuẩn bị nghi thức tiếp đãi một vị Vương gia từ phía đến. Công việc đã gần xong, lại thấy Nguyễn Hạo Chi lầm lì đi đến, hắn ta biết chắc Nguyễn Hạo Chi có chuyện muốn nói, lập tức hớn hở chào hỏi.
"Nguyễn huynh đệ sao thế? Chẳng lẽ có ai làm đệ tức giận?" Tôn Thượng Hằng lớn hơn Nguyễn Hạo Chi gần hai tuổi, hai người luôn xưng huynh gọi đệ với nhau.
Nguyễn Hạo Chi không nói lời nào, một hơi uống cạn chén trà.
Tôn Thượng Hằng nhìn sắc mặt hắn, chậm rãi hỏi: "Lại là chuyện của đệ muội?"
"Lúc trước huynh nói những lời này ta chỉ nên coi như gió thoảng bên tai, qua là qua, nhưng... hai ngày nay lời đồn càng nhiều, có bài bản hẳn hoi, ta là vị hôn phu của nàng ấy, ta cũng là nam nhân..." Nguyễn Hạo Chi nắm chặt cái chén trong tay, khiến mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
Mắt Tôn Thượng Hằng xoay chuyển vài vòng, nói: "Huynh đệ, nếu đệ tin ta thì nghe ta nói vài câu."
Nguyễn Hạo Chi gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.
"Gia thế nhà đệ muội rất tốt, chức quan còn cao hơn đệ, khuôn mặt lại xinh đẹp. Nếu đệ thật sự muốn thành thân với nàng ấy thì cũng là số phận cả đệ. Nhưng loại chuyện này, chỉ sợ đêm dài lắm mộng."
"Ta biết, là ta trèo cao với Cố gia." Nguyễn Hạo Chi thấp giọng nói xong, ánh mắt u ám.
"Huynh đệ, tạm thời không nói trèo cao bấu víu gì cả, chẳng lẽ chuyện lần này của đệ muội không ảnh đến thân phận của hai người? Đệ muội xuất thân thế gia, có thể cùng một tầng lớp với những người như vậy, đệ cũng từng có thể ngang hàng với bọn họ nhưng hiện tại thì không được nữa rồi. Nếu đệ và đệ muội cứ tiếp tục như vậy, dù sau này có thể ở bên nhau thì cũng là khó mà lâu dài, có thể minh bạch rõ ràng thấu đáo được hay sao?"
Kỳ thực trong lòng Nguyễn Hạo Chi hiểu rất rõ mình sao có thể so sánh được với người nào, dù là Hàn Cẩm Khanh, hay là Kỷ Trác Vân? Chỉ là hắn tình nguyện lừa mình dối người, giả vờ không biết, hy vọng Khinh Âm nhớ kỹ tình cũ, mượn việc hai người đã đính ước để Cố Đức Minh cho bọn họ kết hôn thì tất cả sẽ không sao. Nhưng bây giờ bị người ta vạch trần như vậy, khiến mặt hắn lúc trắng lúc đỏ.
Sau một lúc lâu, hắn mới trấn tĩnh, nói: "Ý của đại ca là ta nên hăng hái, mưu đồ cơ hội thăng chức?"
Tôn Thượng Hằng lắc đầu, nói: "Chi bằng chi bằng đệ nên tìm hiểu rõ tâm ý của đệ muội, rồi nói sau."
Thời gian này trong lòng Nguyễn Hạo Chi bất ổn nên cũng không đến Cố phủ, dù nhớ Cố Khinh Âm nhưng mỗi khi đến cửa Ngự sử đài, hắn lại quay về. Nghe Tôn Thượng Hằng nói vậy, hắn như bừng tỉnh, nhanh chóng cáo từ, rời khỏi Lễ bộ, đi tìm Cố Khinh Âm nói chuyện.
Bước vào Ngự sử đài, từ xa Nguyễn Hạo Chi đã trông thấy hai tiểu đồng quét tước đang nói huyên thuyên, không nghĩ để ý tới hắn lại nghe thấy tên Cố Khinh Âm, ma xui quỷ khiến hắn tránh sau một ngọn cây hòe rậm rạp nghe trộm.
"Nghe nói đêm qua nơi này tiếp đòn vài nhân vật đặc biệt, cậu có biết việc này không?"
"Sao tôi có thể không biết? Chính là Hàn tướng gia, Thượng Quan đại học sĩ và Kỷ tướng quân." Tiểu đồng mặc áo xanh nhìn quanh bốn phía, hạ thấp giọng nói: "Nghe nói đều đến Lan uyển."
"Lan uyển? Lan uyển không phải là chỗ của Cố đại nhân hay sao, này..."
"Cố đại nhân kỳ thực không tệ, không biết sao lại có chuyện này, nhưng có người tận mắt nhìn thấy Cố đại nhân và Kỷ tướng quân..."
Nửa câu sau rất nhỏ, Nguyễn Hạo Chi lại cách một khoảng cách nên không nghe được rõ ràng. Hắn hít sâu mấy hơi, lưng dính sát vào thân cây thô ráp, cố hết sức bình tĩnh lại.
"Không thể nào? Cố đại nhân thật sự cùng Kỷ tướng quân? Không có khả năng! Nhìn Cố đại nhân là không giống..."
"Sao lại không có khả năng? Cố đại nhân dù sao cũng là nữ nhân, cậu ngẫm lại..."
Tiếng nói của hai người đó xa dần, một lúc lâu sau Nguyễn Hạo Chi mới bước ra, khuôn mặt nho nhã tái nhợt.
Hắn không biết mình bước vào Lan uyển thế nào, đúng lúc chạm mặt Kỷ Trác Vân và Cố Khinh Âm từ trong đi ra.
Đêm hôm đó, sau khi rời đi, trong lòng Kỷ Trác Vân vẫn luôn bất an, hôm nay lại chạy tới xem Cố Khinh Âm. Cố Khinh Âm đang bận, không chịu nổi mấy lời hỏi han ân cần của hắn, đành phải bớt chút thời gian tiễn đại phật này về, không ngờ lại gặp phải Nguyễn Hạo Chi.
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
Chương 134: Gặp nhau ở Lan uyển
Tôn Thượng Hằng xuất thân tầm thường, là người luồn cúi, may có chút tài học, không đến vài năm đã được nhậm một chức quan ngũ phẩm ở Lễ bộ, phụ trách đón tiếp khách, còn cao hơn Nguyễn Hạo Chi một cấp.
Hôm nay hắn ta đang chuẩn bị nghi thức tiếp đãi một vị Vương gia từ phía đến. Công việc đã gần xong, lại thấy Nguyễn Hạo Chi lầm lì đi đến, hắn ta biết chắc Nguyễn Hạo Chi có chuyện muốn nói, lập tức hớn hở chào hỏi.
"Nguyễn huynh đệ sao thế? Chẳng lẽ có ai làm đệ tức giận?" Tôn Thượng Hằng lớn hơn Nguyễn Hạo Chi gần hai tuổi, hai người luôn xưng huynh gọi đệ với nhau.
Nguyễn Hạo Chi không nói lời nào, một hơi uống cạn chén trà.
Tôn Thượng Hằng nhìn sắc mặt hắn, chậm rãi hỏi: "Lại là chuyện của đệ muội?"
"Lúc trước huynh nói những lời này ta chỉ nên coi như gió thoảng bên tai, qua là qua, nhưng... hai ngày nay lời đồn càng nhiều, có bài bản hẳn hoi, ta là vị hôn phu của nàng ấy, ta cũng là nam nhân..." Nguyễn Hạo Chi nắm chặt cái chén trong tay, khiến mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
Mắt Tôn Thượng Hằng xoay chuyển vài vòng, nói: "Huynh đệ, nếu đệ tin ta thì nghe ta nói vài câu."
Nguyễn Hạo Chi gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.
"Gia thế nhà đệ muội rất tốt, chức quan còn cao hơn đệ, khuôn mặt lại xinh đẹp. Nếu đệ thật sự muốn thành thân với nàng ấy thì cũng là số phận cả đệ. Nhưng loại chuyện này, chỉ sợ đêm dài lắm mộng."
"Ta biết, là ta trèo cao với Cố gia." Nguyễn Hạo Chi thấp giọng nói xong, ánh mắt u ám.
"Huynh đệ, tạm thời không nói trèo cao bấu víu gì cả, chẳng lẽ chuyện lần này của đệ muội không ảnh đến thân phận của hai người? Đệ muội xuất thân thế gia, có thể cùng một tầng lớp với những người như vậy, đệ cũng từng có thể ngang hàng với bọn họ nhưng hiện tại thì không được nữa rồi. Nếu đệ và đệ muội cứ tiếp tục như vậy, dù sau này có thể ở bên nhau thì cũng là khó mà lâu dài, có thể minh bạch rõ ràng thấu đáo được hay sao?"
Kỳ thực trong lòng Nguyễn Hạo Chi hiểu rất rõ mình sao có thể so sánh được với người nào, dù là Hàn Cẩm Khanh, hay là Kỷ Trác Vân? Chỉ là hắn tình nguyện lừa mình dối người, giả vờ không biết, hy vọng Khinh Âm nhớ kỹ tình cũ, mượn việc hai người đã đính ước để Cố Đức Minh cho bọn họ kết hôn thì tất cả sẽ không sao. Nhưng bây giờ bị người ta vạch trần như vậy, khiến mặt hắn lúc trắng lúc đỏ.
Sau một lúc lâu, hắn mới trấn tĩnh, nói: "Ý của đại ca là ta nên hăng hái, mưu đồ cơ hội thăng chức?"
Tôn Thượng Hằng lắc đầu, nói: "Chi bằng chi bằng đệ nên tìm hiểu rõ tâm ý của đệ muội, rồi nói sau."
Thời gian này trong lòng Nguyễn Hạo Chi bất ổn nên cũng không đến Cố phủ, dù nhớ Cố Khinh Âm nhưng mỗi khi đến cửa Ngự sử đài, hắn lại quay về. Nghe Tôn Thượng Hằng nói vậy, hắn như bừng tỉnh, nhanh chóng cáo từ, rời khỏi Lễ bộ, đi tìm Cố Khinh Âm nói chuyện.
Bước vào Ngự sử đài, từ xa Nguyễn Hạo Chi đã trông thấy hai tiểu đồng quét tước đang nói huyên thuyên, không nghĩ để ý tới hắn lại nghe thấy tên Cố Khinh Âm, ma xui quỷ khiến hắn tránh sau một ngọn cây hòe rậm rạp nghe trộm.
"Nghe nói đêm qua nơi này tiếp đòn vài nhân vật đặc biệt, cậu có biết việc này không?"
"Sao tôi có thể không biết? Chính là Hàn tướng gia, Thượng Quan đại học sĩ và Kỷ tướng quân." Tiểu đồng mặc áo xanh nhìn quanh bốn phía, hạ thấp giọng nói: "Nghe nói đều đến Lan uyển."
"Lan uyển? Lan uyển không phải là chỗ của Cố đại nhân hay sao, này..."
"Cố đại nhân kỳ thực không tệ, không biết sao lại có chuyện này, nhưng có người tận mắt nhìn thấy Cố đại nhân và Kỷ tướng quân..."
Nửa câu sau rất nhỏ, Nguyễn Hạo Chi lại cách một khoảng cách nên không nghe được rõ ràng. Hắn hít sâu mấy hơi, lưng dính sát vào thân cây thô ráp, cố hết sức bình tĩnh lại.
"Không thể nào? Cố đại nhân thật sự cùng Kỷ tướng quân? Không có khả năng! Nhìn Cố đại nhân là không giống..."
"Sao lại không có khả năng? Cố đại nhân dù sao cũng là nữ nhân, cậu ngẫm lại..."
Tiếng nói của hai người đó xa dần, một lúc lâu sau Nguyễn Hạo Chi mới bước ra, khuôn mặt nho nhã tái nhợt.
Hắn không biết mình bước vào Lan uyển thế nào, đúng lúc chạm mặt Kỷ Trác Vân và Cố Khinh Âm từ trong đi ra.
Đêm hôm đó, sau khi rời đi, trong lòng Kỷ Trác Vân vẫn luôn bất an, hôm nay lại chạy tới xem Cố Khinh Âm. Cố Khinh Âm đang bận, không chịu nổi mấy lời hỏi han ân cần của hắn, đành phải bớt chút thời gian tiễn đại phật này về, không ngờ lại gặp phải Nguyễn Hạo Chi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nữ quan Hưng Hòa
- Chương 2: Linh đan của hồ Ly nhập vào cơ thể
- Chương 3: Thân thể biến hóa
- Chương 4: Bị bắt cóc, khuất nhục
- Chương 5: Đùa giỡn khinh bạc
- Chương 6: Mất trinh tiết 1
- Chương 7: Mất trinh tiết 2
- Chương 8: Mất trinh tiết 3
- Chương 9: Bệnh nặng
- Chương 10: Kính rượu
- Chương 11: Tranh cãi
- Chương 12: Trác Vân cứu giúp
- Chương 13: Nhìn thấy mị sắc
- Chương 14: Xuân sắc chọc người
- Chương 15: Bí mật giao hoan 1
- Chương 16: Bí mật giao hoan 2
- Chương 17: Bí mật giao hoan 3
- Chương 18: Âm thầm xem xét
- Chương 19: Ân nhân cứu mạng
- Chương 20: Muốn giấu diếm
- Chương 21: Phi Nhiên bắt mạch
- Chương 22: Đàm đạo trong ngõ nhỏ
- Chương 23: Âm thầm chuẩn bị
- Chương 24: Vô cớ chấn kinh
- Chương 25: Mật viên xuân lộ
- Chương 26: Biết được chân tướng
- Chương 27: Khinh Âm báo thù
- Chương 28: Có công buộc tội
- Chương 29: Cuộc nói chuyện của cha và con gái
- Chương 30: Đến nhà tạ ơn
- Chương 31: Lửa giận của Kỷ Trác Vân
- Chương 32: Nước mắt thiêu đốt tâm can
- Chương 33: Thời cơ trốn thoát
- Chương 34: Gặp lại cố nhân
- Chương 35: Đối chọi gay gắt
- Chương 36: Ánh mắt
- Chương 37: Thiếu
- Chương 38: Xuân triều lan tràn
- Chương 39: Túi hương hương diễm
- Chương 40: Dấu ấn của ta
- Chương 41: Đánh lén sau lưng
- Chương 42: Thượng Quan Dung Khâm
- Chương 43: Cảnh trong mơ hoang đường
- Chương 44: Tuyên tấn thái hậu
- Chương 45: Vội vàng chạy đến
- Chương 46: Trác Vân dò hỏi
- Chương 47: Phòng bên cạnh
- Chương 48: Tắm rửa thủ dâm
- Chương 49: Như mộng như thực
- Chương 50: Môi lưỡi quấn quýt
- Chương 51: Người trong lòng
- Chương 52: Ai nắm quyền chủ động
- Chương 53: Có gì không dám
- Chương 54: Cảnh trong mơ của Trác Vân
- Chương 55: Đại mộng mới tỉnh
- Chương 56: Tin tức của Khinh Âm
- Chương 57: Chưởng sử chọn người
- Chương 58: Nếu mang nàng đi
- Chương 59: Như nàng mong muốn
- Chương 60: Dương Tuyết Dao bị bắt
- Chương 61: Thương lượng đối sách
- Chương 62: Gặp gỡ ở Ngọc Bình
- Chương 63: Gặp nhau trong rừng mai
- Chương 64: Nói chuyện với nhau trong rừng
- Chương 65: Khinh Âm chất vấn
- Chương 66: Như gần như xa
- Chương 67: Cảnh tuyệt vọng trong mơ
- Chương 68: Chính thức đàm phán
- Chương 69: Gặp nạn ở ôn tuyền
- Chương 70: Ý Chi của ta
- Chương 71: Xuân tình nhộn nhạo
- Chương 72: Nghỉ ngơi cho tốt
- Chương 73: Giao dịch
- Chương 74: Phát hiện manh mối
- Chương 75: Chính thức đàm phán
- Chương 76: Thăm dò địa lao
- Chương 76-2: Ngoại truyện 1: Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân (Phần 1)
- Chương 76-3: Ngoại truyện 1: Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân (Phần 2)
- Chương 76-4: Ngoại truyện 3: Ảo cảnh của Kỷ Trác Vân
- Chương 77: Gặp quận chúa
- Chương 78: Nhiều nhất ba người
- Chương 79: Khó có được nhã hứng
- Chương 80: Thân thiết
- Chương 81: Nửa đêm mê tình 1
- Chương 82: Nửa đêm mê tình 2
- Chương 83: Nửa đêm mê tình 3
- Chương 84: Nửa đêm mê tình 4
- Chương 85: Rời khỏi Ngọc Bình
- Chương 86: Hoàn toàn rời khỏi Ngọc Bình
- Chương 87: Nửa đường gặp nạn
- Chương 88: Đến nhà họ Ngụy
- Chương 89: Tướng quân
- Chương 90: Để nàng rời khỏi
- Chương 91: Hầu hạ trong nội viện
- Chương 92: Gặp nhau trong dục đường
- Chương 93: Hầu hạ tắm rửa
- Chương 94: Tướng quân hỏi
- Chương 95: Mưa đêm chịu nhục 1
- Chương 96: Mưa đêm chịu nhục 2
- Chương 97: Mưa đêm chịu nhục 3
- Chương 98: Không thể quay lại như trước đây
- Chương 99: Dục vọng như nước
- Chương 100: Mang nàng rời khỏi
- Chương 101: Khẩu thị tâm phi
- Chương 102: Đã định là kẻ ác
- Chương 103: Đứng ở cổng thành nhìn nàng
- Chương 104: Khinh Âm hồi phủ
- Chương 105: Tâm tư của Cố mẫu
- Chương 106: Biến cố lớn
- Chương 107: Không hẹn mà gặp
- Chương 108: Mật đàm ở Hạc Di lầu
- Chương 109: Không có duyên với nàng
- Chương 110: Ước hẹn một tháng
- Chương 111: Nàng không chịu nổi
- Chương 112: Hạ quan sẽ giúp đại nhân
- Chương 113: Trải nghiệm tốt đẹp
- Chương 114: Tiếp tục khám bệnh
- Chương 115: Kết cục rình coi
- Chương 116: Tập nghị ở Ngự sử đài
- Chương 117: Tâm tư của Kỷ Trác Vân
- Chương 119: Vì sao lại đến đây?
- Chương 120: Tôi không biết
- Chương 122: Án phòng bí hoan
- Chương 125: Trong uyển ngoài uyển
- Chương 126: Gặp mặt ở Lan uyển
- Chương 127: Không khí vi diệu
- Chương 128: Tâm tư mỗi người
- Chương 129: Lạnh lùng
- Chương 130: Cái gì gọi là công bằng
- Chương 131: Không liên quan đến tình yêu
- Chương 132: Không có gì phải e sợ
- Chương 133: Lại nổi sóng gió
- Chương 134: Gặp nhau ở Lan uyển
- Chương 135: Nói chuyện rõ ràng
- Chương 136: Tâm tư của Nguyễn Hạo Chi
- Chương 137: Cố ý từ hôn
- Chương 138: Xuân tuần
- Chương 140: Chi bằng không gặp
- Chương 141: Tỳ nữ của ta
- Chương 143: Nàng trốn không thoát đâu 2
- Chương 144: Nàng trốn không thoát đâu 3
- Chương 145: Nàng trốn không thoát đâu 4
- Chương 146: Nàng trốn không thoát đâu 5
- Chương 147: Công việc
- Chương 149: Khác thường, khó xử
- Chương 151: Tĩnh dưỡng
- Chương 152: Thăm bệnh
- Chương 153: Ngài hiểu lầm rồi
- Chương 154: Người khởi xướng
- Chương 155: Tái khám
- Chương 156: Lương y khó cầu
- Chương 157: Thời buổi rối loạn
- Chương 158: Đến phủ chất vấn
- Chương 159: Tiếp tục xuân tuần
- Chương 160: Nàng là của ta
- Chương 161: Giúp nàng bôi thuốc
- Chương 162: Dạ yến trong quân
- Chương 163: Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động
- Chương 164: Ta uống thay nàng
- Chương 165: Giằng co ở bãi sông
- Chương 166: Chấn kinh trong rừng
- Chương 167: Suy nghĩ hoang đường
- Chương 168: Hàng động của hắn
- Chương 169: Ánh trăng hỗn loạn
- Chương 170: Chuyện tốt bị quấy nhiễu
- Chương 172: Dạy dỗ
- Chương 173: Tắm rửa ở sau núi
- Chương 174: Cháy tình ở bích đầm 1
- Chương 175: Cháy tình ở bích đầm 2
- Chương 176: Cháy tình ở bích đầm 3
- Chương 177: Cháy tình ở bích đầm 4
- Chương 178: Cháy tình ở bích đầm 5
- Chương 179: Cháy tình ở bích đầm 6
- Chương 179-2: Cháy tình ở bích đầm 6
- Chương 180: Không muốn buông ra
- Chương 181: Vội vã gặp mặt
- Chương 182: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Chương 183: Thượng Quan Dung Khâm đến bái phỏng
- Chương 184: Sự quan tâm của Thương Quan Dung Khâm
- Chương 185: Tin tức của Cố phụ
- Chương 186: Mưa gió ập đến
- Chương 187: Bất ngờ
- Chương 188: Chân thành giúp đỡ
- Chương 189: Thay đổi bất ngờ
- Chương 190: Phi Nhiên tặng châu
- Chương 191: Cảnh trong mơ hương diễm
- Chương 192: Tiếp tục xuân tuần
- Chương 193: Đột nhiên bực mình
- Chương 194: Thiếu
- Chương 195: Phá vỡ chuyện yêu đương vụng trộm
- Chương 196: Cố ý làm khó
- Chương 197: Cùng trở về phòng
- Chương 198
- Chương 199: Bản án cũ của Công bộ
- Chương 200: Ân cần thăm hỏi
- Chương 201: Lướt qua
- Chương 202: Bày tỏ tâm tư
- Chương 203: Mưu kế của Công bộ
- Chương 204: Bước vào cạm bẫy
- Chương 205: Rơi vào bóng tối
- Chương 206: Bị nhốt trong thạch thất
- Chương 207: Phù điêu ảo ảnh
- Chương 208: Ngài chọn một đi
- Chương 209: Tình cảm của nàng
- Chương 210: Tình hải phong ba 1
- Chương 211: Tình hải phong ba 2
- Chương 212: Tình hải phong ba 3
- Chương 213: Tình hải phong ba 4
- Chương 214: Tình hải phong ba 5
- Chương 215: Tình hải phong ba 6
- Chương 216: Tình hải phong ba 7
- Chương 217: Bỗng nhiên sinh nghi
- Chương 218: Điều tra không có kết quả
- Chương 219: Dịu dàng thắm thiết
- Chương 220: Ta có thể đợi
- Chương 221: Thoát khỏi thạch thất
- Chương 222: Phụng chỉ cứu viện
- Chương 223: Nghĩ cách cứu viện
- Chương 224: Trầm vân đoạt nhật (Mây mờ cuốn mặt trời)
- Chương 225: Hang động tự nhiên
- Chương 226: Để ta cõng nàng
- Chương 227: Gặp lại
- Chương 228: Phụng chỉ làm việc
- Chương 229: Thoát khỏi hiểm cảnh
- Chương 230: Tâm như gương sáng
- Chương 231: Ta muốn ăn nàng
- Chương 232: Nàng có vui không?
- Chương 233: Để ta ở lại nhé
- Chương 234: Đêm trăng hoan hảo 1
- Chương 235: Đêm trăng hoan hảo 2
- Chương 236: Đêm trăng hoan hảo 3
- Chương 237: Đêm trăng hoan hảo 4
- Chương 238: Đêm trăng hoan hảo 5
- Chương 239: Lời mời từ Tướng phủ
- Chương 240: Vòng đi vòng lại
- Chương 241: Căn phòng ấm hương
- Chương 242: Tự rước lấy nhục
- Chương 243: Ai đau hơn ai
- Chương 244: Chân tướng của bản án cũ
- Chương 245: Lấy gì hoàn lại
- Chương 246: Điều trị vết thương ở chân
- Chương 247: Bôi thuốc cho nàng
- Chương 248: Ấn ký của ai
- Chương 249: Không thể thoát khỏi
- Chương 250: Sắp xếp của hắn
- Chương 251: Lệnh bài của Tướng phủ
- Chương 252: Diện mạo vốn có của quan trường
- Chương 253: Lời mời của Thượng Quan Dung Khâm
- Chương 254: Dịu dàng ôn tồn
- Chương 255: Thành thật với nhau
- Chương 256: Đánh giá thành tích
- Chương 257: Cùng đến Tử Lam sơn trang
- Chương 258: Hắn không cam lòng
- Chương 259: Gặp lại bạn cũ
- Chương 260: Đậu khấu niên hoa
- Chương 261: Nói chuyện
- Chương 262: Việc hôn nhân của Trác Vân
- Chương 263: Vô tình gặp gỡ
- Chương 264: Hữu kinh vô hiểm
- Chương 265: Đứng ngồi không yên
- Chương 266: Đùa giỡn trước mắt mọi người
- Chương 267: Khoái cảm cấm kỵ
- Chương 268: Dục niệm của hắn
- Chương 269: Lý do của hắn
- Chương 270: Băng bó dụ hoặc
- Chương 271: Chúng ta khác nhau
- Chương 272: Dị vật xâm nhập cơ thể
- Chương 273: Ngồi cùng ta một lúc
- Chương 274: Xuân tình trong mơ
- Chương 275: Trăng lạnh mộng tàn
- Chương 276: Ngài lấy ra mau
- Chương 277: Ám dục 1
- Chương 278: Ám dục 2
- Chương 279: Ám dục 3
- Chương 280: Ám dục 4
- Chương 281: Ám dục 5
- Chương 282: Ám dục 6
- Chương 283: Ám dục 7
- Chương 284: Ghen ghét
- Chương 285: Cẩn thận
- Chương 286: Tự cho là thông minh
- Chương 287: Gặp lại
- Chương 288: Hoàng Thượng giá lâm
- Chương 289: Phu nhân của nam thần
- Chương 290: Theo dõi nàng cho kỹ
- Chương 291: Không phải hắn
- Chương 292: Có quan tâm hay không
- Chương 293: Trông ta giống hắn sao?
- Chương 294: Ta có thể bảo vệ nàng
- Chương 295: Dựa vào đâu mà tôi phải nhận?
- Chương 296: Dạ yến bắt đầu
- Chương 297: Bữa tiệc mua vui
- Chương 298: Mưu kế của ai
- Chương 299: Nỗi đau của Vân Thường
- Chương 300: Dụng tâm hiểm ác
- Chương 301: Vế trên vế dưới
- Chương 302: Rơi vào bẫy
- Chương 303: Ngoài dự kiến
- Chương 304: Tửu sắc say lòng người 1
- Chương 305: Tửu sắc say lòng người 2
- Chương 306: Tửu sắc say lòng người 3
- Chương 307: Tửu sắc say lòng người 4
- Chương 308 : Tửu Sắc Say Lòng Người 5
- Chương 309: Tửu sắc say lòng người 6
- Chương 310: Rốt cuộc cũng phải đối mặt
- Chương 311: Hết sức căng thẳng
- Chương 312: Đấu võ mồm
- Chương 313: Suy nghĩ rối bời
- Chương 314: Biết được sự thật
- Chương 315: Không được gọi đến
- Chương 316: Không rõ tiền đồ
- Chương 317: Răn đe
- Chương 318: Rơi vào tuyệt cảnh
- Chương 319: Đưa tay cho ta
- Chương 320: Ta không buông tay
- Chương 321: Cầu sinh trong hiểm cảnh
- Chương 322: Tỉnh lại
- Chương 323: Bí mật trong núi
- Chương 324: Nghi ngờ mất tích
- Chương 325: Ở chung
- Chương 326: Kén chọn
- Chương 327: Ngài có thay không
- Chương 328: Quyết không phụ lòng
- Chương 329: Mối quan hệ đó
- Chương 330: Nguy hiểm trong rừng trúc
- Chương 331: Chỉ cần cảm kích
- Chương 332: Người trong lòng
- Chương 333: Chuẩn bị nước tắm
- Chương 334: Tắm hay không tắm
- Chương 335: Kỳ kỳ cọ cọ
- Chương 336: Lên giường
- Chương 337: Hòa hợp gắn bó 1
- Chương 338: Hòa hợp gắn bó 2
- Chương 339: Hòa hợp gắn bó 3
- Chương 340: Hòa hợp gắn bó 4
- Chương 341: Hòa hợp gắn bó 5
- Chương 342: Hòa hợp gắn bó 6
- bình luận