Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê - Chương 45: Em không ở bên cạnh anh làm sao ngủ được! Lên đây!
Chương trước- Chương 1: Đểu thế, có bản lĩnh tự ông nam nam sinh con đi!
- Chương 2: Nghiêm túc mà nói hưu nói vượn
- Chương 3: "Ngài xác định ngài không có bệnh dại sao?"
- Chương 4: Tôi chỉ là đơn thuần muốn biểu đạt sự sùng bái...
- Chương 5: Sợ đến mức sắp sắp đái ra quần rồi
- Chương 6: "Chồng ơi, tuần trăng mật của chúng ta muốn đi đâu?"
- Chương 7: "Tôi có thể chụp cậu một tấm hình không?"
- Chương 8: Đây là hoa, hoa rất xấu
- Chương 9: Chẳng biết lúc nào ở trước cửa đã đặt một bó hoa hồng đỏ
- Chương 10: Lại cử động cắt cho cậu thành tóc mái ngố
- Chương 11: "Trần tiên sinh, quản lý tốt chim của anh!"
- Chương 12: Tôi muốn ăn sủi cảo nhân rau thơm
- Chương 13: Xem lỗ chân lông trên mặt tôi à
- Chương 14: Ôm lấy Tề Lý Cách đi ngủ
- Chương 15: "Bởi vì bụng nhỏ của nó rất mập."
- Chương 16: Chỉ có em mới là đồng bạn của anh
- Chương 17: "Đây là đối tượng mà lần này anh muốn ám sát."
- Chương 18: Hai con vật được một trái tim lớn bao lấy
- Chương 19: Cho dù bộ cơ giáp kia bị thay thế đi, vẫn là cẩn thận mà giữ gìn
- Chương 20: Bàn Tân
- Chương 21: "Bánh bao sắp lạnh rồi! Mau tới ăn! Sữa đậu nành cũng phải uống hết!"
- Chương 22: "Tao đoán lát nữa mày cọ cọ anh ta, anh ta sẽ không tức giận nữa."
- Chương 23: "Chờ tôi khải hoàn."
- Chương 24: Đi làm việc tốt là chức trách của quân nhân
- Chương 25: Ha ha ha ha chim anh ta làm sao lớn lên xấu như vậy!
- Chương 26: "Đời này, anh chỉ đang đợi một mình em, em rốt cục xuất hiện rồi."
- Chương 27: "Chúng ta tạm thời xa nhau một thời gian đi."
- Chương 28: Anh bây giờ hình như không thích hợp đứng lên cho lắm
- Chương 29: Trái tim không đập liên hồi sao?
- Chương 30: "... Em rất hài lòng với những gì em nhìn thấy."
- Chương 31: Chỉ là nhìn vào mặt Tề Lý Cách cũng sắp cảm thấy không chịu nổi nữa
- Chương 32: Nếu như có ngày Tề Lý Cách chạy đi mất...
- Chương 33: Không học canh cà chua hoa trứng nữa!
- Chương 34: Liều mạng nhìn chằm chằm đối phương
- Chương 35: Chuẩn bị cầm tiền đuổi anh đi
- Chương 36: Ngày mai chúng ta thử xem?
- Chương 37: Động vật hiếm có cấp một vũ trụ làm sao mà bán được?
- Chương 38: Bàn Tân thực sự quá hư rồi, căn bản là tà đạo tổng tài mà
- Chương 39: Tề Lý Cách đang nói chuyện cùng một người đàn ông ở trong phòng ngủ.
- Chương 40: Hôm nay anh đi làm xem quyển《Lính gác hư hỏng của tôi》của em mà
- Chương 41: "Bàn Tân, lần này anh hy sinh rồi."
- Chương 42: Em cảm thấy Tony chính là mạnh miệng
- Chương 43: Đã nói là diễn kịch mà, mỗi người đều trêu chọc tôi á hả! !
- Chương 44: Trần Tân nhất thời có kích động muốn giải quyết Tề Lý Cách tại chỗ
- Chương 45: Em không ở bên cạnh anh làm sao ngủ được! Lên đây!
- Chương 46: Ngó đông, ngó tây, cái gì cũng muốn liếm
- Chương 47: Cẩu nam nam
- Chương 48: Mập Mạp đùng một cái rơi trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
- Chương 49: Nó lại "bạch" một phát rơi tiếp xuống đất
- Chương 50: Dùng ánh mắt khinh bỉ, hận không thể thiêu chết bọn họ
- Chương 51: Nụ cười vặn vẹo xuất hiện trên gương mặt dữ tợn máu chảy đầm đìa
- Chương 52: Nhìn thấy bồn tắm liền nghĩ đến em ở nơi này câu dẫn anh
- Chương 53: Đến cướp nam nhân
- Chương 54: Có tiền chính là phóng khoáng như thế!
- Chương 55: Năm tháng vừa đúng lúc (Hoàn)
- Chương 56: PN: Hoán đổi linh hồn (1)
- Chương 57: PN: Hoán đổi linh hồn (2)
- Chương 58: Hoán đổi linh hồn (3)
- Chương 59: PN: Hoán đổi linh hồn (4)
- Chương 60: PN: Hoán đổi linh hồn (5)
- Chương 61: PN: Hoán đổi linh hồn (Hoàn)
- Chương 62: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (1)
- Chương 63: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (2)
- Chương 64: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (3)
- Chương 65: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (4)
- Chương 66: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (5)
- Chương 67: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (Hoàn)
- Chương 68: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (1)
- Chương 69: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (2)
- Chương 70: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (3)
- Chương 71: Nuôi con đến gà bay chó sủa (4)
- Chương 72: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (5)
- Chương 73: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (Hoàn)
- Chương 74: PN: Fan club Tân Tề
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê
Chương 45: Em không ở bên cạnh anh làm sao ngủ được! Lên đây!
Tề Lý Cách ôm Trần Tân đến trên ghế sofa, mình thì đến nhà bếp nêm nếm gia vị cho nồi cháo, lại tiếp tục nấu sôi, lấy hòm thuốc y tế đã sớm chuẩn bị ở bên cạnh lại trở về phòng khách.
"Nào, bôi thuốc." Tề Lý Cách quỳ xuống.
Lúc Trần Tân giúp Tề Lý Cách làm chuyện này chuyện kia, thường thường là cũng quỳ gối bên chân Tề Lý Cách như vậy, làm cho Tề Lý Cách cứ cảm thấy áy náy, cảm thấy ủy khuất cho anh.
Nhưng hôm nay nửa quỳ bên cạnh anh, thay anh cuốn ống quần lên, từng chút một xoa thuốc lên vết thương , Tề Lý Cách phát hiện cảm giác như vậy lại tốt vô cùng, đủ để cúi đầu vì người yêu mà không cần đòi hỏi bất cứ điều gì, thực sự còn là hạnh phúc nhất trên đời.
"Còn đau không?"
" Vết thương nhỏ, làm sao lại đau chứ."
"Anh có phải là sợ em khó chịu cho nên nói dối hay không?" Tề Lý Cách nhìn mấy vết thương kia, nói : "Em nhìn đã thấy đau rồi."
"Lừa em làm gì? Không tin em tiến vào mây ý thức của anh, em liền biết anh rốt cuộc có đau hay không."
Trần Tân cũng chủ động mời rồi, Tề Lý Cách làm sao mà bỏ qua được chuyện tốt đi dạo một vòng trong đầu bạn lữ, động tác trên tay không ngừng lại, khống chế chạm tay tinh thần liền thăm dò vào mây ý thức của Trần Tân.
Cậu vừa đi vào, còn không cảm nhận được Trần Tân rốt cuộc cảm giác ra sao, thì đầu tiên đã nhận được suy nghĩ trong đầu Trần Tân đang nghĩ, muốn cho cậu nhìn thấy.
" Tề bé ngoan, cám ơn em đã trở thành dẫn dường của anh, anh luôn luôn rất vui vẻ."
Tề Lý Cách đỏ mặt, lui ra ngoài, mặt Trần Tân cũng đã sớm đỏ lên, đầu hơi nghiêng sang một bên, người nào cũng không nói chuyện.
Trong phòng khách vô cùng yên tĩnh, có thể nghe được cả tiếng cháo trong nồi sôi lên ùng ục, còn có vài tiếng vang của bình thuốc tình cờ va chạm. Ngoài ra, chính là tiếng hít thở nhẹ nhàng của hai người.
Thuốc mỡ Tề Lý Cách bôi cho Trần Tân là thuốc mà mỗi gia đình thời đại này đều có sẵn, chuyên trị vết bầm tím, chỉ cần bôi thuốc ở vết thương, lại xoa nhẹ một hồi, qua mấy giờ là gần như không nhìn thấy vết tích của máu bầm nữa.
Có loại thuốc này, phần lớn vết thương của Trần Tân đều không là vấn đề, thêm vào lúc nãy còn có tâm tư nghĩ đông nghĩ tây, xem ra cũng thật không đau như vậy. Nhưng Tề Lý Cách vẫn là nhẹ chân nhẹ tay, đối xử với Trần Tân cẩn thận giống như đối xử với mấy bé bi, chỉ sợ làm đau anh.
Cũng thoa xong rồi, xoa nhẹ mấy lần, lại băng bó cẩn thận vết thương chảy máu, Tề Lý Cách đắc ý nhìn Trần Tân.
"Rất tốt."
"Rất tốt."
Hai người đều rất hài lòng.
"Được rồi, ăn chút gì đi, sau đó cùng nhau ngủ." Tề Lý Cách vui vẻ đi đến nhà bếp bưng cháo ra.
Trần Tân quay đầu nhìn bóng lưng của cậu, muốn dằn xuống nụ cười trên khóe miệng mình, nhưng vẫn không thể thành công.
" Tinh thần em hôm nay không tệ."
"Anh bị thương, em muốn ngủ được cũng không dễ." Tề Lý Cách bưng bát, múc một muỗng cháo thổi thổi, lại nói: "Há miệng, uống thuốc!"
Cậu nói xong, hai người đều nở nụ cười.
Bọn họ đều phát hiện, từ sau khi hai người ở bên nhau nụ cười liền càng ngày càng khó hiểu, mà trí thông minh của hai bên đồng thời giảm xuống. Đặc biệt là Trần Tân, vốn dĩ là một người còn rất cao quý lãnh diễm, đã bị Tề Lý Cách truyền nhiễm thành đầu đất động hở ra là cười hô hố lên.
Mà cười một cái như vậy, trừ mình vui vẻ ra, nhìn đối phương vui vẻ cũng là một chuyện thoải mái nhất trần đời.
"Đúng rồi, Prometheus đâu? Mập Mạp nhớ nó rồi."
Đêm nay sợ tinh thần thú khống chế không nổi mà đánh nhau, Trần Tân cùng Wells đều thu lại tinh thần thú. Trần Tân thu lại xong, rồi lại quên luôn thả Prometheus ra lại.
Mập Mạp làm ổ trong góc sofa, nhàm chán quá chừng, bình thường vào lúc này đều phải cùng chim lớn xì xà xì xầm cái gì gì đó, hiện tại chỉ có một mình nó.
Nó nỗ lực vung chân trước ngắn ngủn lên làm bộ mình đang bay, ám chỉ Bàn Tân nhanh chóng thả tiểu đồng bọn của nó ra. Nhưng Trần Tân vẫn cứ nhìn vào Tề Lý Cách, vẫn là chủ nhân Tề Lý Cách cảm nhận được mới nhắc nhở.
"Mém nữa quên mất, xin lỗi."
Trần Tân vỗ vỗ đầu Mập Mạp, thả Prometheus ra. Prometheus lại thấy ánh mặt trời, động tác đầu tiên chính là bổ nhào về tiểu đồng bọn, hai tinh thần thú lăn thành một cục. Hai đứa ríu ra ríu rít, Prometheus liền mang lấy Mập Mạp bay đi chơi, phòng khách vô cùng náo nhiệt.
Cháo Tề Lý Cách nấu không nhiều, không bao lâu thì đã ăn hết. Cậu thu dọn xong chén dĩa, lại muốn khiêng Trần Tân về phòng ngủ, chỉ là lúc này Trần Tân kiên quyết từ chối.
"Ngoan, để lại chút sức lực." Trần Tân vừa nói vừa lùi về sau, thành công tự mình lui về trong phòng. Anh thấy Tề Lý Cách có hơi thất vọng, vội vã bồi thêm một câu: "Ngày mai còn phải để em ôm, em đừng dùng hết sức."
Tề Lý Cách nghe xong, lại cười lên, lúc này mới vui vẻ theo Trần Tân lên giường.
Trần Tân vừa nằm xuống, cậu liền học theo bộ dạng Trần Tân đắp chăn cho cậu, dém kỹ góc chăn cho Trần Tân, lại cầm hai con búp bê đặt ở hai bên Trần Tân, giữ chức làm tả hữu hộ pháp.
Sau khi thỏa đáng tất cả, cậu kẹp lấy gối của mình lăn xuống đất.
"Đi đâu!"
Tề Lý Cách ở bên dưới nhô đầu ra, ngơ ngác nhìn Trần Tân, nói : " Tướng ngủ em không tốt, buổi tối sẽ đè lên anh."
Trần Tân nhất thời liền không vui, phẫn nộ rồi: "Em không ở bên cạnh anh làm sao ngủ được! Lên đây!"
Tề Lý Cách đành phải lại ôm gối lăn lên lại, bé ngoan vùi ở bên cạnh Trần Tân "giữ chức" gấu trúc bằng bông cỡ lớn cho anh.
"Nào, bôi thuốc." Tề Lý Cách quỳ xuống.
Lúc Trần Tân giúp Tề Lý Cách làm chuyện này chuyện kia, thường thường là cũng quỳ gối bên chân Tề Lý Cách như vậy, làm cho Tề Lý Cách cứ cảm thấy áy náy, cảm thấy ủy khuất cho anh.
Nhưng hôm nay nửa quỳ bên cạnh anh, thay anh cuốn ống quần lên, từng chút một xoa thuốc lên vết thương , Tề Lý Cách phát hiện cảm giác như vậy lại tốt vô cùng, đủ để cúi đầu vì người yêu mà không cần đòi hỏi bất cứ điều gì, thực sự còn là hạnh phúc nhất trên đời.
"Còn đau không?"
" Vết thương nhỏ, làm sao lại đau chứ."
"Anh có phải là sợ em khó chịu cho nên nói dối hay không?" Tề Lý Cách nhìn mấy vết thương kia, nói : "Em nhìn đã thấy đau rồi."
"Lừa em làm gì? Không tin em tiến vào mây ý thức của anh, em liền biết anh rốt cuộc có đau hay không."
Trần Tân cũng chủ động mời rồi, Tề Lý Cách làm sao mà bỏ qua được chuyện tốt đi dạo một vòng trong đầu bạn lữ, động tác trên tay không ngừng lại, khống chế chạm tay tinh thần liền thăm dò vào mây ý thức của Trần Tân.
Cậu vừa đi vào, còn không cảm nhận được Trần Tân rốt cuộc cảm giác ra sao, thì đầu tiên đã nhận được suy nghĩ trong đầu Trần Tân đang nghĩ, muốn cho cậu nhìn thấy.
" Tề bé ngoan, cám ơn em đã trở thành dẫn dường của anh, anh luôn luôn rất vui vẻ."
Tề Lý Cách đỏ mặt, lui ra ngoài, mặt Trần Tân cũng đã sớm đỏ lên, đầu hơi nghiêng sang một bên, người nào cũng không nói chuyện.
Trong phòng khách vô cùng yên tĩnh, có thể nghe được cả tiếng cháo trong nồi sôi lên ùng ục, còn có vài tiếng vang của bình thuốc tình cờ va chạm. Ngoài ra, chính là tiếng hít thở nhẹ nhàng của hai người.
Thuốc mỡ Tề Lý Cách bôi cho Trần Tân là thuốc mà mỗi gia đình thời đại này đều có sẵn, chuyên trị vết bầm tím, chỉ cần bôi thuốc ở vết thương, lại xoa nhẹ một hồi, qua mấy giờ là gần như không nhìn thấy vết tích của máu bầm nữa.
Có loại thuốc này, phần lớn vết thương của Trần Tân đều không là vấn đề, thêm vào lúc nãy còn có tâm tư nghĩ đông nghĩ tây, xem ra cũng thật không đau như vậy. Nhưng Tề Lý Cách vẫn là nhẹ chân nhẹ tay, đối xử với Trần Tân cẩn thận giống như đối xử với mấy bé bi, chỉ sợ làm đau anh.
Cũng thoa xong rồi, xoa nhẹ mấy lần, lại băng bó cẩn thận vết thương chảy máu, Tề Lý Cách đắc ý nhìn Trần Tân.
"Rất tốt."
"Rất tốt."
Hai người đều rất hài lòng.
"Được rồi, ăn chút gì đi, sau đó cùng nhau ngủ." Tề Lý Cách vui vẻ đi đến nhà bếp bưng cháo ra.
Trần Tân quay đầu nhìn bóng lưng của cậu, muốn dằn xuống nụ cười trên khóe miệng mình, nhưng vẫn không thể thành công.
" Tinh thần em hôm nay không tệ."
"Anh bị thương, em muốn ngủ được cũng không dễ." Tề Lý Cách bưng bát, múc một muỗng cháo thổi thổi, lại nói: "Há miệng, uống thuốc!"
Cậu nói xong, hai người đều nở nụ cười.
Bọn họ đều phát hiện, từ sau khi hai người ở bên nhau nụ cười liền càng ngày càng khó hiểu, mà trí thông minh của hai bên đồng thời giảm xuống. Đặc biệt là Trần Tân, vốn dĩ là một người còn rất cao quý lãnh diễm, đã bị Tề Lý Cách truyền nhiễm thành đầu đất động hở ra là cười hô hố lên.
Mà cười một cái như vậy, trừ mình vui vẻ ra, nhìn đối phương vui vẻ cũng là một chuyện thoải mái nhất trần đời.
"Đúng rồi, Prometheus đâu? Mập Mạp nhớ nó rồi."
Đêm nay sợ tinh thần thú khống chế không nổi mà đánh nhau, Trần Tân cùng Wells đều thu lại tinh thần thú. Trần Tân thu lại xong, rồi lại quên luôn thả Prometheus ra lại.
Mập Mạp làm ổ trong góc sofa, nhàm chán quá chừng, bình thường vào lúc này đều phải cùng chim lớn xì xà xì xầm cái gì gì đó, hiện tại chỉ có một mình nó.
Nó nỗ lực vung chân trước ngắn ngủn lên làm bộ mình đang bay, ám chỉ Bàn Tân nhanh chóng thả tiểu đồng bọn của nó ra. Nhưng Trần Tân vẫn cứ nhìn vào Tề Lý Cách, vẫn là chủ nhân Tề Lý Cách cảm nhận được mới nhắc nhở.
"Mém nữa quên mất, xin lỗi."
Trần Tân vỗ vỗ đầu Mập Mạp, thả Prometheus ra. Prometheus lại thấy ánh mặt trời, động tác đầu tiên chính là bổ nhào về tiểu đồng bọn, hai tinh thần thú lăn thành một cục. Hai đứa ríu ra ríu rít, Prometheus liền mang lấy Mập Mạp bay đi chơi, phòng khách vô cùng náo nhiệt.
Cháo Tề Lý Cách nấu không nhiều, không bao lâu thì đã ăn hết. Cậu thu dọn xong chén dĩa, lại muốn khiêng Trần Tân về phòng ngủ, chỉ là lúc này Trần Tân kiên quyết từ chối.
"Ngoan, để lại chút sức lực." Trần Tân vừa nói vừa lùi về sau, thành công tự mình lui về trong phòng. Anh thấy Tề Lý Cách có hơi thất vọng, vội vã bồi thêm một câu: "Ngày mai còn phải để em ôm, em đừng dùng hết sức."
Tề Lý Cách nghe xong, lại cười lên, lúc này mới vui vẻ theo Trần Tân lên giường.
Trần Tân vừa nằm xuống, cậu liền học theo bộ dạng Trần Tân đắp chăn cho cậu, dém kỹ góc chăn cho Trần Tân, lại cầm hai con búp bê đặt ở hai bên Trần Tân, giữ chức làm tả hữu hộ pháp.
Sau khi thỏa đáng tất cả, cậu kẹp lấy gối của mình lăn xuống đất.
"Đi đâu!"
Tề Lý Cách ở bên dưới nhô đầu ra, ngơ ngác nhìn Trần Tân, nói : " Tướng ngủ em không tốt, buổi tối sẽ đè lên anh."
Trần Tân nhất thời liền không vui, phẫn nộ rồi: "Em không ở bên cạnh anh làm sao ngủ được! Lên đây!"
Tề Lý Cách đành phải lại ôm gối lăn lên lại, bé ngoan vùi ở bên cạnh Trần Tân "giữ chức" gấu trúc bằng bông cỡ lớn cho anh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đểu thế, có bản lĩnh tự ông nam nam sinh con đi!
- Chương 2: Nghiêm túc mà nói hưu nói vượn
- Chương 3: "Ngài xác định ngài không có bệnh dại sao?"
- Chương 4: Tôi chỉ là đơn thuần muốn biểu đạt sự sùng bái...
- Chương 5: Sợ đến mức sắp sắp đái ra quần rồi
- Chương 6: "Chồng ơi, tuần trăng mật của chúng ta muốn đi đâu?"
- Chương 7: "Tôi có thể chụp cậu một tấm hình không?"
- Chương 8: Đây là hoa, hoa rất xấu
- Chương 9: Chẳng biết lúc nào ở trước cửa đã đặt một bó hoa hồng đỏ
- Chương 10: Lại cử động cắt cho cậu thành tóc mái ngố
- Chương 11: "Trần tiên sinh, quản lý tốt chim của anh!"
- Chương 12: Tôi muốn ăn sủi cảo nhân rau thơm
- Chương 13: Xem lỗ chân lông trên mặt tôi à
- Chương 14: Ôm lấy Tề Lý Cách đi ngủ
- Chương 15: "Bởi vì bụng nhỏ của nó rất mập."
- Chương 16: Chỉ có em mới là đồng bạn của anh
- Chương 17: "Đây là đối tượng mà lần này anh muốn ám sát."
- Chương 18: Hai con vật được một trái tim lớn bao lấy
- Chương 19: Cho dù bộ cơ giáp kia bị thay thế đi, vẫn là cẩn thận mà giữ gìn
- Chương 20: Bàn Tân
- Chương 21: "Bánh bao sắp lạnh rồi! Mau tới ăn! Sữa đậu nành cũng phải uống hết!"
- Chương 22: "Tao đoán lát nữa mày cọ cọ anh ta, anh ta sẽ không tức giận nữa."
- Chương 23: "Chờ tôi khải hoàn."
- Chương 24: Đi làm việc tốt là chức trách của quân nhân
- Chương 25: Ha ha ha ha chim anh ta làm sao lớn lên xấu như vậy!
- Chương 26: "Đời này, anh chỉ đang đợi một mình em, em rốt cục xuất hiện rồi."
- Chương 27: "Chúng ta tạm thời xa nhau một thời gian đi."
- Chương 28: Anh bây giờ hình như không thích hợp đứng lên cho lắm
- Chương 29: Trái tim không đập liên hồi sao?
- Chương 30: "... Em rất hài lòng với những gì em nhìn thấy."
- Chương 31: Chỉ là nhìn vào mặt Tề Lý Cách cũng sắp cảm thấy không chịu nổi nữa
- Chương 32: Nếu như có ngày Tề Lý Cách chạy đi mất...
- Chương 33: Không học canh cà chua hoa trứng nữa!
- Chương 34: Liều mạng nhìn chằm chằm đối phương
- Chương 35: Chuẩn bị cầm tiền đuổi anh đi
- Chương 36: Ngày mai chúng ta thử xem?
- Chương 37: Động vật hiếm có cấp một vũ trụ làm sao mà bán được?
- Chương 38: Bàn Tân thực sự quá hư rồi, căn bản là tà đạo tổng tài mà
- Chương 39: Tề Lý Cách đang nói chuyện cùng một người đàn ông ở trong phòng ngủ.
- Chương 40: Hôm nay anh đi làm xem quyển《Lính gác hư hỏng của tôi》của em mà
- Chương 41: "Bàn Tân, lần này anh hy sinh rồi."
- Chương 42: Em cảm thấy Tony chính là mạnh miệng
- Chương 43: Đã nói là diễn kịch mà, mỗi người đều trêu chọc tôi á hả! !
- Chương 44: Trần Tân nhất thời có kích động muốn giải quyết Tề Lý Cách tại chỗ
- Chương 45: Em không ở bên cạnh anh làm sao ngủ được! Lên đây!
- Chương 46: Ngó đông, ngó tây, cái gì cũng muốn liếm
- Chương 47: Cẩu nam nam
- Chương 48: Mập Mạp đùng một cái rơi trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
- Chương 49: Nó lại "bạch" một phát rơi tiếp xuống đất
- Chương 50: Dùng ánh mắt khinh bỉ, hận không thể thiêu chết bọn họ
- Chương 51: Nụ cười vặn vẹo xuất hiện trên gương mặt dữ tợn máu chảy đầm đìa
- Chương 52: Nhìn thấy bồn tắm liền nghĩ đến em ở nơi này câu dẫn anh
- Chương 53: Đến cướp nam nhân
- Chương 54: Có tiền chính là phóng khoáng như thế!
- Chương 55: Năm tháng vừa đúng lúc (Hoàn)
- Chương 56: PN: Hoán đổi linh hồn (1)
- Chương 57: PN: Hoán đổi linh hồn (2)
- Chương 58: Hoán đổi linh hồn (3)
- Chương 59: PN: Hoán đổi linh hồn (4)
- Chương 60: PN: Hoán đổi linh hồn (5)
- Chương 61: PN: Hoán đổi linh hồn (Hoàn)
- Chương 62: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (1)
- Chương 63: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (2)
- Chương 64: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (3)
- Chương 65: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (4)
- Chương 66: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (5)
- Chương 67: PN: Bệnh thần kinh cũng muốn nuôi con (Hoàn)
- Chương 68: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (1)
- Chương 69: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (2)
- Chương 70: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (3)
- Chương 71: Nuôi con đến gà bay chó sủa (4)
- Chương 72: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (5)
- Chương 73: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (Hoàn)
- Chương 74: PN: Fan club Tân Tề
- bình luận