[Quyển 1] Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi - Chương 168: Phủ nhận
Chương trước- Chương 1: Đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ trồng khoai tây của tôi
- Chương 2: Không hái, tôi đưa
- Chương 3: Số mạng định trước sẽ gặp kiếp nạn này
- Chương 4: Tăng phần thưởng
- Chương 5: Qua loa
- Chương 6: Tôi dạy cậu
- Chương 7: Trí nhớ của cơ thể chưa từng biến mất
- Chương 8: Tôi khuyên cô chớ nên xen vào chuyện của người khác
- Chương 9: Ba lần trao đổi về khoai tây
- Chương 10: Lỡ hẹn
- Chương 11: Không phải, đang đợi cậu
- Chương 12: Bể học mênh mông
- Chương 13: Không thể lãng phí
- Chương 14: Cùng cậu đi xem khoai tây
- Chương 15: Coi mắt
- Chương 16: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 17: Làng trên xóm dưới không đối thủ
- Chương 18: Nữ nhân, nàng không có trái tim
- Chương 20: Đến đón cậu
- Chương 21: Mối tình đầu của tôi
- Chương 22: Lái xe không an toàn
- Chương 23: Lần động lòng gần đây nhất
- Chương 24: Bắt quả tang
- Chương 25: Hại người không lợi mình
- Chương 26: Làm mưa làm gió
- Chương 27: Thể lực
- Chương 28: Dao của bà đâu?
- Chương 29: Muốn gả
- Chương 30: Không cần là thần cũng có thể tỏa sáng
- Chương 31: Bạn trai sao có thể so với đại thần chứ
- Chương 32: Lòng yêu cái đẹp người người đều có
- Chương 33: Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
- Chương 34: Rất vui vẻ
- Chương 35: Mua! Quẹt thẻ!
- Chương 36: Hâm mộ
- Chương 37: Đã lâu không gặp
- Chương 38: Tôi vẫn đang theo đuổi
- Chương 39: Chúng ta không giống nhau
- Chương 40: Quà lần này hơi quá nặng
- Chương 41: Tớ và đại thần không có dưa
- Chương 42: Sẽ không phản bội tổ chức
- Chương 43: Gọi là nam
- Chương 44: Đẹp trai là được
- Chương 45: Đương nhiên gọi là "chồng ơi"
- Chương 46: Ăn dưa ăn tới bản thân
- Chương 47: Đẹp trai quá nhiều phiền não
- Chương 49: Hi vọng mình không sạch
- Chương 50: Streamer không lạc hướng
- Chương 51: Đại ca Bảng Nhất
- Chương 52: Trừ phi có dưa lớn
- Chương 53: Tiểu đồ đệ
- Chương 54: Phải tìm một bạn gái lợi hại
- Chương 55: Như trẻ lên ba
- Chương 56: Dưỡng thành
- Chương 57: Xem náo nhiệt
- Chương 58: Người quen
- Chương 59: Bạn gái, có tiện giúp tớ một việc không?
- Chương 60: Bạn gái là tôi
- Chương 61: Cải trắng chân dài tự chạy
- Chương 62: Hiểu lầm cậu là bạn trai tớ
- Chương 63: Tôi không kì thị người đẹp trai
- Chương 64: Vẫn không lấy được dưa thật
- Chương 65: Còn có thể bán tớ sao?
- Chương 66: Chẳng lẽ hai người là thật?
- Chương 67: Gần đây tài chính hơi eo hẹp
- Chương 68: Bị bắt phải ghen
- Chương 69: Không hiểu phong tình
- Chương 70: Trách nhiệm của bạn trai
- Chương 71: Tim đập
- Chương 72: Tự hỏi lương tâm
- Chương 73: Nghĩ lại
- Chương 74: Ủ mưu đã lâu
- Chương 75: Mỗi người một nút thắt đồng tâm
- Chương 76: Sợ có người nóng lòng
- Chương 77: Bất luận nơi đâu đều tỏa sáng
- Chương 78: Giá nướng khoai tây phát sáng
- Chương 79: Vĩnh viễn độc thân
- Chương 80: Cho cô ba phút
- Chương 81: Nguyên nhân không yêu đương
- Chương 82: Không sao, tùy ý cọ
- Chương 83: Hai tầng ý nghĩa
- Chương 84: Quá long trọng
- Chương 85: Gặp ba mẹ chồng
- Chương 86: Nhờ phúc của cậu
- Chương 87: Đãi ngộ bạn gái nên có
- Chương 88: Chị ơi
- Chương 89: Gặp người cậu thích
- Chương 90: Cách dùng "cậu" chính xác
- Chương 91: Có muốn ngắm sao không?
- Chương 92: BGM khác nhau (*)
- Chương 93: Loạn nhịp
- Chương 94: Thắng lợi trở về
- Chương 95: Một tay đầy dưa
- Chương 96: Là bạn trai sao
- Chương 97: Không tỉnh
- Chương 98: Tỉnh nhưng không hoàn toàn tỉnh
- Chương 99: Mười giây vừa rồi không phải
- Chương 100: Tuyệt đối không lén lút
- Chương 101: Bất ngờ khó quên
- Chương 102: Khẩu vị không tệ
- Chương 103: Cậu muốn kinh hỉ gì
- Chương 104: Sinh nhật vui vẻ
- Chương 105: Rõ ràng là bộ phim của ba người
- Chương 106: Không có ý gì khác
- Chương 107: Cố Hoài ngốc bạch ngọt
- Chương 108: Danh không chính ngôn không thuận
- Chương 109: Hâm mộ hay đồng tình
- Chương 110: Thật tâm yêu thương cậu
- Chương 111: Cơ học lượng tử
- Chương 112: Vướng mắc lượng tử
- Chương 113: Giá trị thân mật bị xóa sạch
- Chương 114: Tớ thích học tập
- Chương 115: Các cậu nghe hiểu sao?
- Chương 116: Có dụng ý khác
- Chương 117: Mọi thứ đều có khả năng
- Chương 118: Cùng nhau tiến bộ
- Chương 119: Trái tim của một người học việc
- Chương 120: Báo với cậu đầu tiên
- Chương 121: Vốn là một đôi
- Chương 122: Chống lừa đảo
- Chương 123: Không đúng cho lắm
- Chương 124: Giam thủ tự đạo (*)
- Chương 125: Bạn cùng phòng của cậu quá soái
- Chương 127: Sợ các cậu sẽ thua
- Chương 128: Nhờ kính lọc khoai tây?
- Chương 129: Cần gì tình yêu
- Chương 130: Nụ hôn đầu tiên là khi nào
- Chương 131: Hôm nay
- Chương 132: Đoán đúng một nửa
- Chương 133: Mạo hiểm
- Chương 134: Thông báo
- Chương 135: Cơ hội tốt
- Chương 136: Tham khảo xem
- Chương 137: Nguyện ý
- Chương 138: Chụp ảnh chung
- Chương 139: Cũng là nụ hôn đầu của cậu
- Chương 140: Cam tâm tình nguyện
- Chương 141: Bởi vì các cậu không thân
- Chương 142: Cô mệt quá!
- Chương 143: Rất đơn giản
- Chương 144: Dời mục tiêu
- Chương 146: Cơ hội
- Chương 147: Cạnh tranh công bằng
- Chương 148: Yêu hòa bình
- Chương 149: Không quấy rầy
- Chương 150: Để ý một người
- Chương 151: Chỉ là nghĩ thông suốt
- Chương 152: Không xứng với
- Chương 153: Chuyên nghiệp
- Chương 154: Huyền thoại trong giới
- Chương 155: Bất công
- Chương 156: Để ý
- Chương 157: Sẽ không gặp lại
- Chương 158: Lựa chọn
- Chương 159: Không biết gì về thể lực của Nguyệt bảo nhà tôi
- Chương 160: Quan hệ nằm chung một chiếc giường
- Chương 161: Có tâm tư
- Chương 162: Xem thi đấu
- Chương 163: Đều là cẩu độc thân vạn năm
- Chương 164: Tro tàn lại cháy
- Chương 165: Tặng huy chương
- Chương 166: Sẽ không yêu đương
- Chương 167: Chưa từng thấy
- Chương 168: Phủ nhận
- Chương 169: Gặp trên sân thi đấu
- Chương 170: Trình độ của cộng sự
- Chương 171: Tham gia cho có
- Chương 172: Thiên phú
- Chương 173: Có người trong lòng
- Chương 174: Ngày kỉ niệm cẩu độc thân
- Chương 175: Hỏi thăm
- Chương 176: Đổi cộng sự
- Chương 177: Đi nhầm nơi
- Chương 178: Lần nữa tham dự
- Chương 179: Lần đầu tiên cùng nhau thi đấu
- Chương 180: Trình độ của chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân
- Chương 181: Có lai lịch gì
- Chương 182: Kế thừa y bát (*)
- Chương 183: Màu sắc may mắn
- Chương 184: Đại thần màu hồng
- Chương 185: Một đường nghiền ép
- Chương 186: Chưa từng thắng nổi
- Chương 187: Ôm
- Chương 188: Một cái tát
- Chương 189: Nói rõ ràng
- Chương 190: Tặng cậu
- Chương 191: Có người mình thích
- Chương 192: Vô kế thắng hữu kế
- Chương 193: Không phải bắt đầu, là kết thúc
- Chương 194: Có hiểu lầm gì đó
- Chương 195: Chạy cái gì
- Chương 196: Không phải có qua có lại
- Chương 197: Liên minh cẩu độc thân có nguy cơ tan vỡ!
- Chương 198: Không muốn làm người
- Chương 199: Không đơn thuần như vậy
- Chương 200: Ánh trăng trên cao
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
[Quyển 1] Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi
Chương 168: Phủ nhận
Tống Thu Thu biết đây là vết thương lòng lớn nhất của Kỳ Nguyệt, tuy cô không nhắc đến, nhưng trước nay chưa bao giờ quên.
Nhưng cô ấy thật sự quá tức! Thật sự nhịn không được!
"Xin lỗi Nguyệt bảo... Vốn dĩ tớ không định nói nhiều! Nhưng bọn họ rất quá khinh người!"
Kỳ Nguyệt giữ chặt tay Tống Thu Thu sắp bùng nổ, nhéo tay cô ấy một cái, trấn an cảm xúc của cô ấy.
Tuy cô đã sớm không muốn đề cập đến chuyện năm đó, nhưng từng câu từng chữ của Thu Thu đều vì bênh vực cô, sao cô có thể trách cô ấy chứ.
Nghe đến đó, Kỳ Trăn vẫn luôn bình tĩnh đột nhiên thay đổi sắc mặt, giống như bị dẫm phải vảy ngược, sắc mặt xanh trắng nhìn sang Tống Thu Thu, lạnh lùng nói: "Tống Thu Thu! Cô nhầm lẫn gì đó rồi à? Năm đó tôi đường đường chính chính thắng giải thi đấu, cái gì mà Kỳ Nguyệt nhường tôi? Chẳng lẽ Kỳ Nguyệt không nói với cô sao? Lúc đó tôi và Kỳ Nguyệt cá cược, nếu ai thua trận đấu kia sẽ không bao giờ đụng đến súng nữa, Kỳ Nguyệt bại dưới tay tôi mới rời khỏi đội tuyển quốc gia! Không liên quan tới tôi!"
Tống Thu Thu cười khẩy: "Kỳ Trăn, khó khăn lắm mới thấy cô mở miệng nha! Lúc ấy trình độ của Kỳ Nguyệt bỏ xa cô tận mấy con phố, trong lòng cô không tự hiểu sao? Còn không phải do cô cả ngày ở trước mặt ba mẹ mình khóc lóc nói mình uất ức áp lực lớn, thậm chí đòi tự sát, còn buộc Kỳ Nguyệt cá cược với cô à. Kỳ Nguyệt sợ cô thua sẽ nghĩ không thông, không có cách nào mới nhường cô!"
Sắc mặt Kỳ Trăn âm trầm: "Gì mà do tôi, rõ ràng do tố chất tâm lý của Kỳ Nguyệt không đủ, phát huy thất thường, bỏ đấu giữa chừng. Lúc đó mọi người đều thấy, ai cũng có thể làm chứng. Hơn nữa lúc ấy cá cược cũng chỉ là tôi còn nhỏ nên nói bừa, xong việc thì thôi, tôi cũng đâu ép cô ta không đụng tới súng nữa. Nếu cô ta muốn quay về bắn súng thì có thể về, bản thân tâm lý không vững, không dám trở lại sân đấu, lại đẩy nồi lên người tôi?"
Kỳ Trăn trào phúng nhìn Kỳ Nguyệt.
Tống Thu Thu quả thật bị Kỳ Trăn làm vỡ nát tam quan: "Mẹ! Rốt cuộc là tâm lý ai có vấn đề hả? Cô nói thật dễ nghe, tiếp tục bắn súng? Vậy nếu cô lại một khóc hai nháo ba thắt cổ, dùng tự sát uy hϊếp, có phải Kỳ Nguyệt lại phải từ bỏ thêm một lần nữa không? Mỗi lần cô có chuyện gì, tâm lý có vấn đề gì, có phải Nguyệt bảo đều phải gánh cái nồi đó không? Có phải đều sẽ bị cặp cha mẹ bất công của cô khuyên giải trách cứ cả đời không? Ngoài miệng nói thật dễ nghe, nhưng câu đó của cô có khác gì ép Kỳ Nguyệt từ bỏ chứ?"
Vợ chồng Kỳ Vạn Lý không ngờ quan hệ của Tống Thu Thu và Kỳ Nguyệt tốt đến thế, biết nhiều như vậy, còn trực tiếp khui chuyện này trước mặt nhà Trần tổng, sắc mặt khó coi đến cực hạn.
Kỳ Trăn nhìn về phía ba mẹ mình, đôi mắt ửng đỏ: "Ba, mẹ, con thật sự chưa từng muốn ép Kỳ Nguyệt bỏ bắn súng... Lúc ấy con tuổi nhỏ không hiểu chuyện, sau khi chị ấy trở về làm phân tán sự chú ý và quan tâm của ba mẹ! Tố chất tâm lý của con cũng không kém như vậy, không kém đến nỗi không thể tranh tài với chị ấy!"
Vu Thục Hoa đau lòng xoa đầu con gái: "Ba mẹ biết, Nguyệt Nguyệt cũng chỉ hiểu lầm thôi..."
Trần phu nhân cũng an ủi: "Đúng vậy đúng vậy, hiểu lầm mà thôi, con đừng quá khổ sở. Dì thấy biểu hiện hôm nay của Trăn Trăn rất lợi hại, dì tin con không phải loại người đó. Con chỉ là một đứa bé muốn ba mẹ chú ý mà thôi, dù sao trước kia chỉ có mình con, đột nhiên xuất hiện thêm một chị gái làm giảm đi sự quan tâm, không thích ứng cũng là chuyện khó tránh khỏi."
Nhưng cô ấy thật sự quá tức! Thật sự nhịn không được!
"Xin lỗi Nguyệt bảo... Vốn dĩ tớ không định nói nhiều! Nhưng bọn họ rất quá khinh người!"
Kỳ Nguyệt giữ chặt tay Tống Thu Thu sắp bùng nổ, nhéo tay cô ấy một cái, trấn an cảm xúc của cô ấy.
Tuy cô đã sớm không muốn đề cập đến chuyện năm đó, nhưng từng câu từng chữ của Thu Thu đều vì bênh vực cô, sao cô có thể trách cô ấy chứ.
Nghe đến đó, Kỳ Trăn vẫn luôn bình tĩnh đột nhiên thay đổi sắc mặt, giống như bị dẫm phải vảy ngược, sắc mặt xanh trắng nhìn sang Tống Thu Thu, lạnh lùng nói: "Tống Thu Thu! Cô nhầm lẫn gì đó rồi à? Năm đó tôi đường đường chính chính thắng giải thi đấu, cái gì mà Kỳ Nguyệt nhường tôi? Chẳng lẽ Kỳ Nguyệt không nói với cô sao? Lúc đó tôi và Kỳ Nguyệt cá cược, nếu ai thua trận đấu kia sẽ không bao giờ đụng đến súng nữa, Kỳ Nguyệt bại dưới tay tôi mới rời khỏi đội tuyển quốc gia! Không liên quan tới tôi!"
Tống Thu Thu cười khẩy: "Kỳ Trăn, khó khăn lắm mới thấy cô mở miệng nha! Lúc ấy trình độ của Kỳ Nguyệt bỏ xa cô tận mấy con phố, trong lòng cô không tự hiểu sao? Còn không phải do cô cả ngày ở trước mặt ba mẹ mình khóc lóc nói mình uất ức áp lực lớn, thậm chí đòi tự sát, còn buộc Kỳ Nguyệt cá cược với cô à. Kỳ Nguyệt sợ cô thua sẽ nghĩ không thông, không có cách nào mới nhường cô!"
Sắc mặt Kỳ Trăn âm trầm: "Gì mà do tôi, rõ ràng do tố chất tâm lý của Kỳ Nguyệt không đủ, phát huy thất thường, bỏ đấu giữa chừng. Lúc đó mọi người đều thấy, ai cũng có thể làm chứng. Hơn nữa lúc ấy cá cược cũng chỉ là tôi còn nhỏ nên nói bừa, xong việc thì thôi, tôi cũng đâu ép cô ta không đụng tới súng nữa. Nếu cô ta muốn quay về bắn súng thì có thể về, bản thân tâm lý không vững, không dám trở lại sân đấu, lại đẩy nồi lên người tôi?"
Kỳ Trăn trào phúng nhìn Kỳ Nguyệt.
Tống Thu Thu quả thật bị Kỳ Trăn làm vỡ nát tam quan: "Mẹ! Rốt cuộc là tâm lý ai có vấn đề hả? Cô nói thật dễ nghe, tiếp tục bắn súng? Vậy nếu cô lại một khóc hai nháo ba thắt cổ, dùng tự sát uy hϊếp, có phải Kỳ Nguyệt lại phải từ bỏ thêm một lần nữa không? Mỗi lần cô có chuyện gì, tâm lý có vấn đề gì, có phải Nguyệt bảo đều phải gánh cái nồi đó không? Có phải đều sẽ bị cặp cha mẹ bất công của cô khuyên giải trách cứ cả đời không? Ngoài miệng nói thật dễ nghe, nhưng câu đó của cô có khác gì ép Kỳ Nguyệt từ bỏ chứ?"
Vợ chồng Kỳ Vạn Lý không ngờ quan hệ của Tống Thu Thu và Kỳ Nguyệt tốt đến thế, biết nhiều như vậy, còn trực tiếp khui chuyện này trước mặt nhà Trần tổng, sắc mặt khó coi đến cực hạn.
Kỳ Trăn nhìn về phía ba mẹ mình, đôi mắt ửng đỏ: "Ba, mẹ, con thật sự chưa từng muốn ép Kỳ Nguyệt bỏ bắn súng... Lúc ấy con tuổi nhỏ không hiểu chuyện, sau khi chị ấy trở về làm phân tán sự chú ý và quan tâm của ba mẹ! Tố chất tâm lý của con cũng không kém như vậy, không kém đến nỗi không thể tranh tài với chị ấy!"
Vu Thục Hoa đau lòng xoa đầu con gái: "Ba mẹ biết, Nguyệt Nguyệt cũng chỉ hiểu lầm thôi..."
Trần phu nhân cũng an ủi: "Đúng vậy đúng vậy, hiểu lầm mà thôi, con đừng quá khổ sở. Dì thấy biểu hiện hôm nay của Trăn Trăn rất lợi hại, dì tin con không phải loại người đó. Con chỉ là một đứa bé muốn ba mẹ chú ý mà thôi, dù sao trước kia chỉ có mình con, đột nhiên xuất hiện thêm một chị gái làm giảm đi sự quan tâm, không thích ứng cũng là chuyện khó tránh khỏi."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ trồng khoai tây của tôi
- Chương 2: Không hái, tôi đưa
- Chương 3: Số mạng định trước sẽ gặp kiếp nạn này
- Chương 4: Tăng phần thưởng
- Chương 5: Qua loa
- Chương 6: Tôi dạy cậu
- Chương 7: Trí nhớ của cơ thể chưa từng biến mất
- Chương 8: Tôi khuyên cô chớ nên xen vào chuyện của người khác
- Chương 9: Ba lần trao đổi về khoai tây
- Chương 10: Lỡ hẹn
- Chương 11: Không phải, đang đợi cậu
- Chương 12: Bể học mênh mông
- Chương 13: Không thể lãng phí
- Chương 14: Cùng cậu đi xem khoai tây
- Chương 15: Coi mắt
- Chương 16: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 17: Làng trên xóm dưới không đối thủ
- Chương 18: Nữ nhân, nàng không có trái tim
- Chương 20: Đến đón cậu
- Chương 21: Mối tình đầu của tôi
- Chương 22: Lái xe không an toàn
- Chương 23: Lần động lòng gần đây nhất
- Chương 24: Bắt quả tang
- Chương 25: Hại người không lợi mình
- Chương 26: Làm mưa làm gió
- Chương 27: Thể lực
- Chương 28: Dao của bà đâu?
- Chương 29: Muốn gả
- Chương 30: Không cần là thần cũng có thể tỏa sáng
- Chương 31: Bạn trai sao có thể so với đại thần chứ
- Chương 32: Lòng yêu cái đẹp người người đều có
- Chương 33: Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
- Chương 34: Rất vui vẻ
- Chương 35: Mua! Quẹt thẻ!
- Chương 36: Hâm mộ
- Chương 37: Đã lâu không gặp
- Chương 38: Tôi vẫn đang theo đuổi
- Chương 39: Chúng ta không giống nhau
- Chương 40: Quà lần này hơi quá nặng
- Chương 41: Tớ và đại thần không có dưa
- Chương 42: Sẽ không phản bội tổ chức
- Chương 43: Gọi là nam
- Chương 44: Đẹp trai là được
- Chương 45: Đương nhiên gọi là "chồng ơi"
- Chương 46: Ăn dưa ăn tới bản thân
- Chương 47: Đẹp trai quá nhiều phiền não
- Chương 49: Hi vọng mình không sạch
- Chương 50: Streamer không lạc hướng
- Chương 51: Đại ca Bảng Nhất
- Chương 52: Trừ phi có dưa lớn
- Chương 53: Tiểu đồ đệ
- Chương 54: Phải tìm một bạn gái lợi hại
- Chương 55: Như trẻ lên ba
- Chương 56: Dưỡng thành
- Chương 57: Xem náo nhiệt
- Chương 58: Người quen
- Chương 59: Bạn gái, có tiện giúp tớ một việc không?
- Chương 60: Bạn gái là tôi
- Chương 61: Cải trắng chân dài tự chạy
- Chương 62: Hiểu lầm cậu là bạn trai tớ
- Chương 63: Tôi không kì thị người đẹp trai
- Chương 64: Vẫn không lấy được dưa thật
- Chương 65: Còn có thể bán tớ sao?
- Chương 66: Chẳng lẽ hai người là thật?
- Chương 67: Gần đây tài chính hơi eo hẹp
- Chương 68: Bị bắt phải ghen
- Chương 69: Không hiểu phong tình
- Chương 70: Trách nhiệm của bạn trai
- Chương 71: Tim đập
- Chương 72: Tự hỏi lương tâm
- Chương 73: Nghĩ lại
- Chương 74: Ủ mưu đã lâu
- Chương 75: Mỗi người một nút thắt đồng tâm
- Chương 76: Sợ có người nóng lòng
- Chương 77: Bất luận nơi đâu đều tỏa sáng
- Chương 78: Giá nướng khoai tây phát sáng
- Chương 79: Vĩnh viễn độc thân
- Chương 80: Cho cô ba phút
- Chương 81: Nguyên nhân không yêu đương
- Chương 82: Không sao, tùy ý cọ
- Chương 83: Hai tầng ý nghĩa
- Chương 84: Quá long trọng
- Chương 85: Gặp ba mẹ chồng
- Chương 86: Nhờ phúc của cậu
- Chương 87: Đãi ngộ bạn gái nên có
- Chương 88: Chị ơi
- Chương 89: Gặp người cậu thích
- Chương 90: Cách dùng "cậu" chính xác
- Chương 91: Có muốn ngắm sao không?
- Chương 92: BGM khác nhau (*)
- Chương 93: Loạn nhịp
- Chương 94: Thắng lợi trở về
- Chương 95: Một tay đầy dưa
- Chương 96: Là bạn trai sao
- Chương 97: Không tỉnh
- Chương 98: Tỉnh nhưng không hoàn toàn tỉnh
- Chương 99: Mười giây vừa rồi không phải
- Chương 100: Tuyệt đối không lén lút
- Chương 101: Bất ngờ khó quên
- Chương 102: Khẩu vị không tệ
- Chương 103: Cậu muốn kinh hỉ gì
- Chương 104: Sinh nhật vui vẻ
- Chương 105: Rõ ràng là bộ phim của ba người
- Chương 106: Không có ý gì khác
- Chương 107: Cố Hoài ngốc bạch ngọt
- Chương 108: Danh không chính ngôn không thuận
- Chương 109: Hâm mộ hay đồng tình
- Chương 110: Thật tâm yêu thương cậu
- Chương 111: Cơ học lượng tử
- Chương 112: Vướng mắc lượng tử
- Chương 113: Giá trị thân mật bị xóa sạch
- Chương 114: Tớ thích học tập
- Chương 115: Các cậu nghe hiểu sao?
- Chương 116: Có dụng ý khác
- Chương 117: Mọi thứ đều có khả năng
- Chương 118: Cùng nhau tiến bộ
- Chương 119: Trái tim của một người học việc
- Chương 120: Báo với cậu đầu tiên
- Chương 121: Vốn là một đôi
- Chương 122: Chống lừa đảo
- Chương 123: Không đúng cho lắm
- Chương 124: Giam thủ tự đạo (*)
- Chương 125: Bạn cùng phòng của cậu quá soái
- Chương 127: Sợ các cậu sẽ thua
- Chương 128: Nhờ kính lọc khoai tây?
- Chương 129: Cần gì tình yêu
- Chương 130: Nụ hôn đầu tiên là khi nào
- Chương 131: Hôm nay
- Chương 132: Đoán đúng một nửa
- Chương 133: Mạo hiểm
- Chương 134: Thông báo
- Chương 135: Cơ hội tốt
- Chương 136: Tham khảo xem
- Chương 137: Nguyện ý
- Chương 138: Chụp ảnh chung
- Chương 139: Cũng là nụ hôn đầu của cậu
- Chương 140: Cam tâm tình nguyện
- Chương 141: Bởi vì các cậu không thân
- Chương 142: Cô mệt quá!
- Chương 143: Rất đơn giản
- Chương 144: Dời mục tiêu
- Chương 146: Cơ hội
- Chương 147: Cạnh tranh công bằng
- Chương 148: Yêu hòa bình
- Chương 149: Không quấy rầy
- Chương 150: Để ý một người
- Chương 151: Chỉ là nghĩ thông suốt
- Chương 152: Không xứng với
- Chương 153: Chuyên nghiệp
- Chương 154: Huyền thoại trong giới
- Chương 155: Bất công
- Chương 156: Để ý
- Chương 157: Sẽ không gặp lại
- Chương 158: Lựa chọn
- Chương 159: Không biết gì về thể lực của Nguyệt bảo nhà tôi
- Chương 160: Quan hệ nằm chung một chiếc giường
- Chương 161: Có tâm tư
- Chương 162: Xem thi đấu
- Chương 163: Đều là cẩu độc thân vạn năm
- Chương 164: Tro tàn lại cháy
- Chương 165: Tặng huy chương
- Chương 166: Sẽ không yêu đương
- Chương 167: Chưa từng thấy
- Chương 168: Phủ nhận
- Chương 169: Gặp trên sân thi đấu
- Chương 170: Trình độ của cộng sự
- Chương 171: Tham gia cho có
- Chương 172: Thiên phú
- Chương 173: Có người trong lòng
- Chương 174: Ngày kỉ niệm cẩu độc thân
- Chương 175: Hỏi thăm
- Chương 176: Đổi cộng sự
- Chương 177: Đi nhầm nơi
- Chương 178: Lần nữa tham dự
- Chương 179: Lần đầu tiên cùng nhau thi đấu
- Chương 180: Trình độ của chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân
- Chương 181: Có lai lịch gì
- Chương 182: Kế thừa y bát (*)
- Chương 183: Màu sắc may mắn
- Chương 184: Đại thần màu hồng
- Chương 185: Một đường nghiền ép
- Chương 186: Chưa từng thắng nổi
- Chương 187: Ôm
- Chương 188: Một cái tát
- Chương 189: Nói rõ ràng
- Chương 190: Tặng cậu
- Chương 191: Có người mình thích
- Chương 192: Vô kế thắng hữu kế
- Chương 193: Không phải bắt đầu, là kết thúc
- Chương 194: Có hiểu lầm gì đó
- Chương 195: Chạy cái gì
- Chương 196: Không phải có qua có lại
- Chương 197: Liên minh cẩu độc thân có nguy cơ tan vỡ!
- Chương 198: Không muốn làm người
- Chương 199: Không đơn thuần như vậy
- Chương 200: Ánh trăng trên cao
- bình luận