Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa - Quyển 3 - Chương 106: Vú em, đầu bếp nam tốt nhất
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Triền miên
- Quyển 1 - Chương 2: Mộng xuân vô ngân
- Quyển 1 - Chương 3: Chưa kết hôn đã mang thai
- Quyển 1 - Chương 4: Mang thai Bảo Bối
- Quyển 1 - Chương 5: Sinh cục cưng
- Quyển 1 - Chương 6: Rồng bảo bối
- Quyển 1 - Chương 7: Tiểu long nhi
- Quyển 1 - Chương 8: Long duệ
- Quyển 1 - Chương 9: Tiểu bảo bối
- Quyển 1 - Chương 10: Binh Tôm tướng Cá
- Quyển 1 - Chương 11: Nam hải long cung
- Quyển 1 - Chương 12: Sự lợi hại của tiểu Bảo Bối
- Quyển 1 - Chương 13: Chuồn êm đi chơi
- Quyển 1 - Chương 14: Kinh động Long Duệ
- Quyển 1 - Chương 15: Muốn làm phụ vương của Bảo Bối
- Quyển 1 - Chương 16: Đi thăm Long Cung
- Quyển 1 - Chương 17: Theo đuôi
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Khủng hoảng
- Quyển 1 - Chương 20
- Quyển 1 - Chương 21: Kiên quyết ở lại
- Quyển 1 - Chương 22: Ghét bỏ
- Quyển 1 - Chương 23: Khởi sắc tâm [1]
- Quyển 1 - Chương 24: Khởi sắc tâm [2]
- Quyển 1 - Chương 25: Mẫu dạ xoa
- Quyển 1 - Chương 26: Nam nhân này thật tuấn tú a!
- Quyển 1 - Chương 27: Đi làm
- Quyển 1 - Chương 28: Sữa không đúng
- Quyển 1 - Chương 29: Oanh động
- Quyển 1 - Chương 30: Soái ca
- Quyển 1 - Chương 31: Soái ca
- Quyển 1 - Chương 32: Giống như lang như hổ
- Quyển 1 - Chương 33: Ai đến cũng không cự tuyệt
- Quyển 1 - Chương 34: Cảnh xuân vô tận
- Quyển 1 - Chương 35: Nhị nữ cộng sự nhất nam
- Quyển 1 - Chương 36: Không cảm thấy thẹn
- Quyển 1 - Chương 37: Nghe kể chuyện xưa
- Quyển 1 - Chương 38: Tái ngộ Long Vương
- Quyển 1 - Chương 39: Long triệt
- Quyển 1 - Chương 40: Động lòng
- Quyển 1 - Chương 41: Đông hải
- Quyển 1 - Chương 42: Say rượu
- Quyển 1 - Chương 43: Mới gặp
- Quyển 1 - Chương 44: Hảo cảm
- Quyển 1 - Chương 45: Ái mộ
- Quyển 1 - Chương 46: Ý xấu
- Quyển 1 - Chương 47: Hàng xóm
- Quyển 1 - Chương 48: Tranh giành tình nhân
- Quyển 1 - Chương 49: Giáo huấn
- Quyển 1 - Chương 50: Thù kết lớn
- Quyển 1 - Chương 51: Nhận sai
- Quyển 1 - Chương 52: Nghẹn khuất
- Quyển 1 - Chương 53: Long trạch
- Quyển 1 - Chương 54: Lại thêm một vị Long Vương
- Quyển 1 - Chương 55: Tử tô
- Quyển 1 - Chương 56: Phụ vương là ai?
- Quyển 1 - Chương 57: Đề ra nghi vấn
- Quyển 1 - Chương 58: Không biết
- Quyển 1 - Chương 59: Sự lớn
- Quyển 1 - Chương 60: Hù chết
- Quyển 2 - Chương 61: Vô cùng mừng rỡ
- Quyển 2 - Chương 62: Long Vương thật đáng yêu
- Quyển 2 - Chương 63: Tranh người
- Quyển 2 - Chương 64: Ai là phụ vương của Tiểu Long Nhi?
- Quyển 2 - Chương 65: Chết cũng không thừa nhận
- Quyển 2 - Chương 66: Cuộc sống mới
- Quyển 2 - Chương 67: Thổ lộ
- Quyển 2 - Chương 68: Lưỡng tình tương duyệt
- Quyển 2 - Chương 69: Một đêm quyến rũ [1]
- Quyển 2 - Chương 70: Một đêm quyến rũ [2]
- Quyển 2 - Chương 71: Lo lắng bất an
- Quyển 2 - Chương 72: Làm lại từ đầu
- Quyển 2 - Chương 73: Đông hải
- Quyển 2 - Chương 74: Nhập hải
- Quyển 2 - Chương 75: Long cung
- Quyển 2 - Chương 76: Nàng là ai?
- Quyển 2 - Chương 77: Hồng tuyến
- Quyển 2 - Chương 78: Trân châu
- Quyển 2 - Chương 79: Long phi
- Quyển 2 - Chương 80
- Quyển 2 - Chương 81: Tình địch
- Quyển 2 - Chương 82: Quỳ cầu ở lại
- Quyển 2 - Chương 83: Ý tốt
- Quyển 2 - Chương 84
- Quyển 2 - Chương 85: Trở thành bạn tốt
- Quyển 2 - Chương 86: Tưởng niệm
- Quyển 2 - Chương 87: Tình đồng tỷ muội
- Quyển 2 - Chương 88: Cầu hôn
- Quyển 2 - Chương 89: Thế khó xử
- Quyển 2 - Chương 90: Hôn lễ
- Quyển 2 - Chương 91: Đào hôn
- Quyển 2 - Chương 92: Rời đi
- Quyển 2 - Chương 93: Tân nương không thấy
- Quyển 2 - Chương 94: Mất tích
- Quyển 2 - Chương 95: Lục địa
- Quyển 2 - Chương 96: Biến mất
- Quyển 2 - Chương 97: Làm lại từ đầu
- Quyển 2 - Chương 98: Nàng ở đâu?
- Quyển 2 - Chương 99: Trốn đông trốn tây
- Quyển 2 - Chương 100: Bảo Bối không thấy
- Quyển 3 - Chương 101: Giải thích
- Quyển 3 - Chương 102: Thực xin lỗi
- Quyển 3 - Chương 103: Long Duệ theo đuôi
- Quyển 3 - Chương 104: Có loại nam nhân nào giống anh hay không?
- Quyển 3 - Chương 105: Giải tán hậu cung
- Quyển 3 - Chương 106: Vú em, đầu bếp nam tốt nhất
- Quyển 3 - Chương 107: Dây dưa không ngớt
- Quyển 3 - Chương 108: Nam nhân là gây họa
- Quyển 3 - Chương 109: Lửa giận của Tử Tô
- Quyển 3 - Chương 110: Phụ trách rốt cuộc
- Quyển 3 - Chương 111
- Quyển 3 - Chương 112: Nhục nhã
- Quyển 3 - Chương 113: Đau lòng
- Quyển 3 - Chương 114: Công cụ làm ấm giường
- Quyển 3 - Chương 115: Nữ nhân đáng thương!
- Quyển 3 - Chương 116: Tiểu long nhi
- Quyển 3 - Chương 117: Bộ tộc Kim Long thần bí
- Quyển 3 - Chương 118
- Quyển 3 - Chương 119: Kim Long tộc trưởng
- Quyển 3 - Chương 120: Gia gia đáng thương
- Quyển 3 - Chương 121: Lão nhân thần bí
- Quyển 3 - Chương 122: Thu lưu
- Quyển 3 - Chương 123: Đột biến
- Quyển 3 - Chương 124: Sóng thần
- Quyển 3 - Chương 125: Sinh linh đồ thán
- Quyển 3 - Chương 126: Địa ngục nhân gian
- Quyển 3 - Chương 127: Đại giới
- Quyển 3 - Chương 128: Trùng kiến gia viên
- Quyển 3 - Chương 129: Nơi thần bí
- Quyển 3 - Chương 130: Trở về
- Quyển 3 - Chương 131: Cung điện của Bảo Bối
- Quyển 3 - Chương 132: Long hậu
- Quyển 3 - Chương 133: Lãnh cung vu mẫn
- Quyển 3 - Chương 134: Giải cứu
- Quyển 3 - Chương 135: Rời đi
- Quyển 3 - Chương 136
- Quyển 3 - Chương 137: Trân châu
- Quyển 3 - Chương 138: Bắt người
- Quyển 3 - Chương 139
- Quyển 3 - Chương 140: Tiểu túy long
- Quyển 3 - Chương 141: Hiển thần uy
- Quyển 3 - Chương 142: Thiên long
- Quyển 3 - Chương 143: Khủng bố
- Quyển 3 - Chương 144: Lửa giận của Tử Tô
- Quyển 3 - Chương 145: Tình duyên
- Quyển 3 - Chương 146: Long Duệ tỏ tình
- Quyển 3 - Chương 147: Thoáng động lòng
- Quyển 3 - Chương 148
- Quyển 3 - Chương 149: Hoạt động vô cùng kích thích
- Quyển 3 - Chương 150: Mạo hiểm
- Quyển 3 - Chương 151: Âm mưu của Hồng Tuyến
- Quyển 3 - Chương 152: Hỏa hoa
- Quyển 3 - Chương 153: Thừa nhận (1)
- Quyển 3 - Chương 154: Thừa nhận (2)
- Quyển 3 - Chương 155: Rời đi
- Quyển 3 - Chương 156: Lưu luyến không rời
- Quyển 3 - Chương 157: Mê loạn
- Quyển 3 - Chương 158: Gian kế
- Quyển 3 - Chương 159
- Quyển 3 - Chương 160: Gặp lại Vu Mẫn
- Quyển 3 - Chương 161: Luyện tập
- Quyển 3 - Chương 162: Quỷ kế
- Quyển 3 - Chương 163: Lạc hải
- Quyển 3 - Chương 164: Nàng đã chết
- Quyển 3 - Chương 165: Đông hải long cung
- Quyển 3 - Chương 166: Thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 167: Tàn bạo
- Quyển 3 - Chương 168: Chôn chung (1)
- Quyển 3 - Chương 169: Chôn chung (2)
- Quyển 3 - Chương 170: Nam Hải Long Cung
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa
Quyển 3 - Chương 106: Vú em, đầu bếp nam tốt nhất
Hồng Tuyến không thể tin được mình đột nhiên bị từ bỏ như vậy, cho tới nay nàng như hổ rình mồi vị trí Long Hậu, mặc dù không thể trở thành Long Hậu, như vậy trở thành một vị Long Phi, cũng là tốt vô cùng. Nàng vẫn cực lực hầu hạ Long Duệ, nhu thuận lời, ngàn y trăm thuận, chính là dựa vào những thủ đoạn này vẫn ở lại bên người Long Duệ, vị trí vẫn thập phần vững chắc.
Nay, đột nhiên, tất cả đều thay đổi, Long Duệ đột nhiên nói không cần nàng, muốn đuổi nàng đi, nàng làm sao có thể nhận? Làm sao có thể nguyện ý?
“Vu Mẫn, nàng cam tâm tình nguyện bị đuổi đi như thế sao?” Hồng Tuyến bi thương nhìn Vu Mẫn một bên trầm mặc không nói hỏi, nàng ta không biết tại sao Vu Mẫn tựa hồ không có biểu hiện khổ sở.
Vu Mẫn chần chờ một chút, lắc đầu, tuy rằng nàng đi theo bên cạnh Long Duệ không lâu, nhưng nàng vẫn thực thích nam nhân anh tuấn soái khí nhiều tiền này, huống chi lại là Long Vương, nàng thật sự là rất vừa lòng. Tuy rằng cùng Hồng Tuyến chia xẻ cùng một nam nhân, nhưng là xã hội hiện đại cũng có người có nhiều thê thiếp, hoặc là tiểu lão bà nhiều như vậy, nàng cũng không để ý nhiều lắm.
“Vu Mẫn, chúng ta nhất định phải điều tra cho rõ ràng, đến tột cùng ai làm cho Long Vương đuổi chúng ta đi? Chúng ta không thể không minh bạch rời khỏi đây như vậy, khẳng định là một con hồ ly tinh xúi giục Long Vương làm như vậy.” Hồng Tuyến tức giận nói, quyết tâm lôi kéo Vu Mẫn nhập bọn.
Vu Mẫn do dự một chút, nàng mới gật gật đầu, đồng ý. Kỳ thật nàng cũng muốn biết rõ chuyện này, tại sao lại vô duyên vô cớ bị vứt bỏ như vậy, nàng cũng không cam lòng.
Hồng Tuyến thấy nàng đồng ý, mừng rỡ, vốn định đi tìm Long Vương, thế mới biết Long Vương vừa mới mới rời khỏi Long Cung, chẳng biết đi đâu.
Chuyện này thực sự vượt xa ngoài dự kiến của nàng, không hiểu tại sao Long Duệ lại vội vàng như thế, chẳng lẽ chỉ là vì trở về đuổi các nàng đi?
Khi các nàng hỏi rõ ràng Long Duệ phải đi nhân gian, không khỏi hai mặt nhìn nhau, vạn vạn không nghĩ tới, cư nhiên là như thế này.
“Đi, chúng ta đi nhân gian đi một chuyến, xem đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.” Hồng Tuyến không khỏi phân trần, lôi kéo Vu Mẫn liền đi, vội vàng mang mang rời khỏi Long Cung.
Mà sau khi Long Duệ vội vàng mang mang rời đi Long Cung, lập tức thừa dịp trời còn chưa sang chạy nhanh trở về, nếu để cho Tử Tô phát hiện liền xong đời. Cũng may, lúc hắn trở về, trời vẫn còn mờ mờ, mà hai mẹ con của Tử Tô vẫn chưa rời giường.
chạy nhanh một đầu chui vào phòng bếp, tự mình nấu nướng cơm sáng cho bọn họ, trứng chim, bánh bao, sữa đậu nành, sữa, cơm trắng,…. phàm là hắn biết đến, hắn đều nhất nhất làm ra, sợ nàng lại không hài lòng.
Tử Tô ngủ cũng không yên giấc, một đêm không ngừng nằm mơ, trong mơ thấy bộ dáng thương tâm khổ sở của Long Triệt, lại mộng hắn không ngừng nhìn mình cầu xin, làm cho nàng khổ sở không thôi, tự nhiên cũng là vô cùng phiền muộn.
Ngày hôm sau tỉnh lại, vẫn đang nhìn lên trần nhà cả nửa ngày, mãi đến khi Tiểu Long Nhi lại nghịch ngợm oa trên thân thê của nàng, nàng mới phát hiện Tiểu Long Nhi đã tỉnh.
“Mẫu hậu, Bảo Bối đói.” Tiểu Long Nhi sớm đã nghe thấy được bên ngoài có mùi gì đó, thấy nàng tỉnh lại, mới nãi thanh nãi khí kêu.
Tử Tô thế này mới hoảng thần, bụng của Bảo Bối mới là chuyện quan trọng nhất, nàng vội vàng đứng dậy, nói: “Bảo Bối ngoan, mẫu hậu đi tìm cái gì cho con ăn.”
Tiểu Long Nhi nhu thuận gật gật đầu, nghe lời tiếp tục nằm ở trên giường, nhìn nàng đi ra ngoài, cười trộm không ngừng.
Tử Tô mở cửa ra, kích động đi tìm thức ăn cho Tiểu Long Nhi, nhưng khi nàng ra khỏi cửa phòng, phát hiện trên bàn bày đầy thức ăn sáng, phong phú vô cùng, còn dinh dưỡng cân đối a.
Nàng trợn mắt há hốc mồm nhìn, có chút mơ hồ, không biết này bữa sáng là từ đâu chạy đến, có khi nào là có một cô nương từ trong vỏ ốc chui ra không? Không, mà là tiên sinh từ trong vỏ ốc. ^___^
Đang lúc nàng cảm thấy kỳ quái, Long Duệ vừa lúc từ phòng bếp đi ra, trên người mang tạp dề vây quanh, trong tay còn bưng một dĩa trái cây thật to.
“Đi lên, mau ăn bữa sáng, lạnh sẽ không ăn ngon.” Hắn gần như lấy lòng nói, lộ ra biểu tình nịnh nọt, giống như một người hầu.
“Là anh làm?” Tử Tô không dám tin, chỉ vào một bàn đầy thức ăn sáng kia, không chỉ có hoài nghi nói, ở trong mắt của nàng, Long Duệ bất quá là một người không cần động đậy tay chân, một nam nhân cơm dâng đến tận miệng, hoàn toàn không nghĩ đến hắn sẽ nấu nướng.
Long Duệ nghe xong những lời này thực bi thương, nhưng vẫn là vạn phần khẳng định gật gật đầu, không muốn để cho nàng xem thường mình, cho rằng hắn là một người không học vấn không nghề nghiệp, hoặc là người cái gì cũng đều không u.
Nhưng giây tiếp theo, Tử Tô cho hắn đả kích lớn hơn nữa, chỉ thấy nàng không chỉ có lộ ra thần sắc hoài nghi, nhưng lại một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, do dự cầm lấy một ly sữa đậu nành, ánh mắt lộ ra thấy chết không sờn vô cùng can đảm.
“Quên đi, ta coi như là chuột bạch làm thí nghiệm đi, kiểm nghiệm thành quả của anh một chút.” Nàng nói xong câu này làm cho Long Duệ muốn ngất xỉu, nhìn cái miệng nhỏ nhắn hé ra hớp một ít sữa.
Chỉ thấy, sữa đậu nành kia mới vừa vào miệng, liền có một hương thơm thuần khiết của đậu, hơn nữa vị ngọt nhè nhẹ, không quá mức nồng đậm, hương vị thật vừa vặn. Nàng uống xuống một ngụm, sau đó lẳng lặng cùng đợi cảm giác thích ứng.
Long Duệ chờ mong nhìn nàng, trên mặt lộ ra bất an, giống như hắn làm là độc dược, hoặc là khủng bố gì đó, vẻ mặt cùng động tác của Tử Tô làm cho hắn rốt cuộc đối với tài nghệ nấu nướng của mình hoàn toàn không có tin tưởng. Phải biết rằng, trước kia hắn luôn là một trong bốn vị Long Vương được yêu thích nhất. Nhưng khi đến nơi ở của Tử Tô lại thành có vấn đề gì đó.
Đợi trong chốc lát, Tử Tô không có phát hiện mình không có cảm giác gì lạ, vẫn thoải mái, thế này mới yên lòng, nhưng mà nàng vẫn như cũ đi một vòng nếm thử tất cả các thức ăn ở trên bàn, thế này mới hoàn toàn yên lòng.
“Tốt lắm, còn đi, có thể cho tiểu bảo bảo ăn.” Nàng rốt cuộc vừa lòng, gật gật đầu, nói xong câu đó, thế này mới vào phòng ôm Tiểu Long Nhi đi ra ăn sáng.
Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm nhìn vẻ mặt thất bại của Long Duệ, trong lòng cười trộm không thôi. Nhu thuận ngồi xuống dưới, để cho Tử Tô lấy thức ăn cho bé, nghe lời vô cùng.
Khi Tiểu Long Nhi ăn uống no đủ, Tử Tô vừa lòng. Bởi vì Tiểu Long Nhi ăn thiệt nhiều, hơn nữa mùi ngon, chính nàng cũng thấy được không sai.
“Long Duệ, về sau mọi chuyện ăn uống của chúng tôi là do anh lo liệu, mỗi ngày phải thay đổi khác lạ, không được lặp lại, miệng của tôi thực sự rất kén ăn. Bảo Bối nhất định phải có dinh dưỡng lại ăn ngon. Mọi chuyện vặt vảnh trong nhà anh hoàn toàn phụ trách, nhất định phải vệ sinh sạch sẽ. Nếu anh không muốn làm, không sao, anh cứ về Long Cung của anh. Nếu muốn lưu lại, phải theo phép tắc của nhà tôi.” Nàng phân phó nói, hoàn toàn xem hắn trở thành người hầu.
Long Duệ trợn tròn mắt, hắn rốt cuộc đã được thông qua, kết quả không có khen ngợi, chỉ có một câu như vậy, đem hắn người hầu trở thành miễn phí, hắn là Long Vương a.
“Còn có, về sau tôi không có ở nhà, Bảo Bối liền giao cho anh, anh phải trông chừng thằng bé, chăm sóc nó thật tốt, chơi đùa với nó, đừng cho nó bị đói, bị lạnh.” Nàng còn không tự giác, lại phân phó nói, không nhìn hắn đang sửng sốt.
Hắn, hắn bị nàng chỉ tay trở thành người hầu không công, còn trở thành bảo mẫu, không đúng, là vú em, vú em riêng của Bảo Bối. Trời ạ, hắn đường đường là một Long Vương, cư nhiên đổi sang làm người hầu, vú em, đầu bếp.
Nay, đột nhiên, tất cả đều thay đổi, Long Duệ đột nhiên nói không cần nàng, muốn đuổi nàng đi, nàng làm sao có thể nhận? Làm sao có thể nguyện ý?
“Vu Mẫn, nàng cam tâm tình nguyện bị đuổi đi như thế sao?” Hồng Tuyến bi thương nhìn Vu Mẫn một bên trầm mặc không nói hỏi, nàng ta không biết tại sao Vu Mẫn tựa hồ không có biểu hiện khổ sở.
Vu Mẫn chần chờ một chút, lắc đầu, tuy rằng nàng đi theo bên cạnh Long Duệ không lâu, nhưng nàng vẫn thực thích nam nhân anh tuấn soái khí nhiều tiền này, huống chi lại là Long Vương, nàng thật sự là rất vừa lòng. Tuy rằng cùng Hồng Tuyến chia xẻ cùng một nam nhân, nhưng là xã hội hiện đại cũng có người có nhiều thê thiếp, hoặc là tiểu lão bà nhiều như vậy, nàng cũng không để ý nhiều lắm.
“Vu Mẫn, chúng ta nhất định phải điều tra cho rõ ràng, đến tột cùng ai làm cho Long Vương đuổi chúng ta đi? Chúng ta không thể không minh bạch rời khỏi đây như vậy, khẳng định là một con hồ ly tinh xúi giục Long Vương làm như vậy.” Hồng Tuyến tức giận nói, quyết tâm lôi kéo Vu Mẫn nhập bọn.
Vu Mẫn do dự một chút, nàng mới gật gật đầu, đồng ý. Kỳ thật nàng cũng muốn biết rõ chuyện này, tại sao lại vô duyên vô cớ bị vứt bỏ như vậy, nàng cũng không cam lòng.
Hồng Tuyến thấy nàng đồng ý, mừng rỡ, vốn định đi tìm Long Vương, thế mới biết Long Vương vừa mới mới rời khỏi Long Cung, chẳng biết đi đâu.
Chuyện này thực sự vượt xa ngoài dự kiến của nàng, không hiểu tại sao Long Duệ lại vội vàng như thế, chẳng lẽ chỉ là vì trở về đuổi các nàng đi?
Khi các nàng hỏi rõ ràng Long Duệ phải đi nhân gian, không khỏi hai mặt nhìn nhau, vạn vạn không nghĩ tới, cư nhiên là như thế này.
“Đi, chúng ta đi nhân gian đi một chuyến, xem đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.” Hồng Tuyến không khỏi phân trần, lôi kéo Vu Mẫn liền đi, vội vàng mang mang rời khỏi Long Cung.
Mà sau khi Long Duệ vội vàng mang mang rời đi Long Cung, lập tức thừa dịp trời còn chưa sang chạy nhanh trở về, nếu để cho Tử Tô phát hiện liền xong đời. Cũng may, lúc hắn trở về, trời vẫn còn mờ mờ, mà hai mẹ con của Tử Tô vẫn chưa rời giường.
chạy nhanh một đầu chui vào phòng bếp, tự mình nấu nướng cơm sáng cho bọn họ, trứng chim, bánh bao, sữa đậu nành, sữa, cơm trắng,…. phàm là hắn biết đến, hắn đều nhất nhất làm ra, sợ nàng lại không hài lòng.
Tử Tô ngủ cũng không yên giấc, một đêm không ngừng nằm mơ, trong mơ thấy bộ dáng thương tâm khổ sở của Long Triệt, lại mộng hắn không ngừng nhìn mình cầu xin, làm cho nàng khổ sở không thôi, tự nhiên cũng là vô cùng phiền muộn.
Ngày hôm sau tỉnh lại, vẫn đang nhìn lên trần nhà cả nửa ngày, mãi đến khi Tiểu Long Nhi lại nghịch ngợm oa trên thân thê của nàng, nàng mới phát hiện Tiểu Long Nhi đã tỉnh.
“Mẫu hậu, Bảo Bối đói.” Tiểu Long Nhi sớm đã nghe thấy được bên ngoài có mùi gì đó, thấy nàng tỉnh lại, mới nãi thanh nãi khí kêu.
Tử Tô thế này mới hoảng thần, bụng của Bảo Bối mới là chuyện quan trọng nhất, nàng vội vàng đứng dậy, nói: “Bảo Bối ngoan, mẫu hậu đi tìm cái gì cho con ăn.”
Tiểu Long Nhi nhu thuận gật gật đầu, nghe lời tiếp tục nằm ở trên giường, nhìn nàng đi ra ngoài, cười trộm không ngừng.
Tử Tô mở cửa ra, kích động đi tìm thức ăn cho Tiểu Long Nhi, nhưng khi nàng ra khỏi cửa phòng, phát hiện trên bàn bày đầy thức ăn sáng, phong phú vô cùng, còn dinh dưỡng cân đối a.
Nàng trợn mắt há hốc mồm nhìn, có chút mơ hồ, không biết này bữa sáng là từ đâu chạy đến, có khi nào là có một cô nương từ trong vỏ ốc chui ra không? Không, mà là tiên sinh từ trong vỏ ốc. ^___^
Đang lúc nàng cảm thấy kỳ quái, Long Duệ vừa lúc từ phòng bếp đi ra, trên người mang tạp dề vây quanh, trong tay còn bưng một dĩa trái cây thật to.
“Đi lên, mau ăn bữa sáng, lạnh sẽ không ăn ngon.” Hắn gần như lấy lòng nói, lộ ra biểu tình nịnh nọt, giống như một người hầu.
“Là anh làm?” Tử Tô không dám tin, chỉ vào một bàn đầy thức ăn sáng kia, không chỉ có hoài nghi nói, ở trong mắt của nàng, Long Duệ bất quá là một người không cần động đậy tay chân, một nam nhân cơm dâng đến tận miệng, hoàn toàn không nghĩ đến hắn sẽ nấu nướng.
Long Duệ nghe xong những lời này thực bi thương, nhưng vẫn là vạn phần khẳng định gật gật đầu, không muốn để cho nàng xem thường mình, cho rằng hắn là một người không học vấn không nghề nghiệp, hoặc là người cái gì cũng đều không u.
Nhưng giây tiếp theo, Tử Tô cho hắn đả kích lớn hơn nữa, chỉ thấy nàng không chỉ có lộ ra thần sắc hoài nghi, nhưng lại một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, do dự cầm lấy một ly sữa đậu nành, ánh mắt lộ ra thấy chết không sờn vô cùng can đảm.
“Quên đi, ta coi như là chuột bạch làm thí nghiệm đi, kiểm nghiệm thành quả của anh một chút.” Nàng nói xong câu này làm cho Long Duệ muốn ngất xỉu, nhìn cái miệng nhỏ nhắn hé ra hớp một ít sữa.
Chỉ thấy, sữa đậu nành kia mới vừa vào miệng, liền có một hương thơm thuần khiết của đậu, hơn nữa vị ngọt nhè nhẹ, không quá mức nồng đậm, hương vị thật vừa vặn. Nàng uống xuống một ngụm, sau đó lẳng lặng cùng đợi cảm giác thích ứng.
Long Duệ chờ mong nhìn nàng, trên mặt lộ ra bất an, giống như hắn làm là độc dược, hoặc là khủng bố gì đó, vẻ mặt cùng động tác của Tử Tô làm cho hắn rốt cuộc đối với tài nghệ nấu nướng của mình hoàn toàn không có tin tưởng. Phải biết rằng, trước kia hắn luôn là một trong bốn vị Long Vương được yêu thích nhất. Nhưng khi đến nơi ở của Tử Tô lại thành có vấn đề gì đó.
Đợi trong chốc lát, Tử Tô không có phát hiện mình không có cảm giác gì lạ, vẫn thoải mái, thế này mới yên lòng, nhưng mà nàng vẫn như cũ đi một vòng nếm thử tất cả các thức ăn ở trên bàn, thế này mới hoàn toàn yên lòng.
“Tốt lắm, còn đi, có thể cho tiểu bảo bảo ăn.” Nàng rốt cuộc vừa lòng, gật gật đầu, nói xong câu đó, thế này mới vào phòng ôm Tiểu Long Nhi đi ra ăn sáng.
Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm nhìn vẻ mặt thất bại của Long Duệ, trong lòng cười trộm không thôi. Nhu thuận ngồi xuống dưới, để cho Tử Tô lấy thức ăn cho bé, nghe lời vô cùng.
Khi Tiểu Long Nhi ăn uống no đủ, Tử Tô vừa lòng. Bởi vì Tiểu Long Nhi ăn thiệt nhiều, hơn nữa mùi ngon, chính nàng cũng thấy được không sai.
“Long Duệ, về sau mọi chuyện ăn uống của chúng tôi là do anh lo liệu, mỗi ngày phải thay đổi khác lạ, không được lặp lại, miệng của tôi thực sự rất kén ăn. Bảo Bối nhất định phải có dinh dưỡng lại ăn ngon. Mọi chuyện vặt vảnh trong nhà anh hoàn toàn phụ trách, nhất định phải vệ sinh sạch sẽ. Nếu anh không muốn làm, không sao, anh cứ về Long Cung của anh. Nếu muốn lưu lại, phải theo phép tắc của nhà tôi.” Nàng phân phó nói, hoàn toàn xem hắn trở thành người hầu.
Long Duệ trợn tròn mắt, hắn rốt cuộc đã được thông qua, kết quả không có khen ngợi, chỉ có một câu như vậy, đem hắn người hầu trở thành miễn phí, hắn là Long Vương a.
“Còn có, về sau tôi không có ở nhà, Bảo Bối liền giao cho anh, anh phải trông chừng thằng bé, chăm sóc nó thật tốt, chơi đùa với nó, đừng cho nó bị đói, bị lạnh.” Nàng còn không tự giác, lại phân phó nói, không nhìn hắn đang sửng sốt.
Hắn, hắn bị nàng chỉ tay trở thành người hầu không công, còn trở thành bảo mẫu, không đúng, là vú em, vú em riêng của Bảo Bối. Trời ạ, hắn đường đường là một Long Vương, cư nhiên đổi sang làm người hầu, vú em, đầu bếp.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Triền miên
- Quyển 1 - Chương 2: Mộng xuân vô ngân
- Quyển 1 - Chương 3: Chưa kết hôn đã mang thai
- Quyển 1 - Chương 4: Mang thai Bảo Bối
- Quyển 1 - Chương 5: Sinh cục cưng
- Quyển 1 - Chương 6: Rồng bảo bối
- Quyển 1 - Chương 7: Tiểu long nhi
- Quyển 1 - Chương 8: Long duệ
- Quyển 1 - Chương 9: Tiểu bảo bối
- Quyển 1 - Chương 10: Binh Tôm tướng Cá
- Quyển 1 - Chương 11: Nam hải long cung
- Quyển 1 - Chương 12: Sự lợi hại của tiểu Bảo Bối
- Quyển 1 - Chương 13: Chuồn êm đi chơi
- Quyển 1 - Chương 14: Kinh động Long Duệ
- Quyển 1 - Chương 15: Muốn làm phụ vương của Bảo Bối
- Quyển 1 - Chương 16: Đi thăm Long Cung
- Quyển 1 - Chương 17: Theo đuôi
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Khủng hoảng
- Quyển 1 - Chương 20
- Quyển 1 - Chương 21: Kiên quyết ở lại
- Quyển 1 - Chương 22: Ghét bỏ
- Quyển 1 - Chương 23: Khởi sắc tâm [1]
- Quyển 1 - Chương 24: Khởi sắc tâm [2]
- Quyển 1 - Chương 25: Mẫu dạ xoa
- Quyển 1 - Chương 26: Nam nhân này thật tuấn tú a!
- Quyển 1 - Chương 27: Đi làm
- Quyển 1 - Chương 28: Sữa không đúng
- Quyển 1 - Chương 29: Oanh động
- Quyển 1 - Chương 30: Soái ca
- Quyển 1 - Chương 31: Soái ca
- Quyển 1 - Chương 32: Giống như lang như hổ
- Quyển 1 - Chương 33: Ai đến cũng không cự tuyệt
- Quyển 1 - Chương 34: Cảnh xuân vô tận
- Quyển 1 - Chương 35: Nhị nữ cộng sự nhất nam
- Quyển 1 - Chương 36: Không cảm thấy thẹn
- Quyển 1 - Chương 37: Nghe kể chuyện xưa
- Quyển 1 - Chương 38: Tái ngộ Long Vương
- Quyển 1 - Chương 39: Long triệt
- Quyển 1 - Chương 40: Động lòng
- Quyển 1 - Chương 41: Đông hải
- Quyển 1 - Chương 42: Say rượu
- Quyển 1 - Chương 43: Mới gặp
- Quyển 1 - Chương 44: Hảo cảm
- Quyển 1 - Chương 45: Ái mộ
- Quyển 1 - Chương 46: Ý xấu
- Quyển 1 - Chương 47: Hàng xóm
- Quyển 1 - Chương 48: Tranh giành tình nhân
- Quyển 1 - Chương 49: Giáo huấn
- Quyển 1 - Chương 50: Thù kết lớn
- Quyển 1 - Chương 51: Nhận sai
- Quyển 1 - Chương 52: Nghẹn khuất
- Quyển 1 - Chương 53: Long trạch
- Quyển 1 - Chương 54: Lại thêm một vị Long Vương
- Quyển 1 - Chương 55: Tử tô
- Quyển 1 - Chương 56: Phụ vương là ai?
- Quyển 1 - Chương 57: Đề ra nghi vấn
- Quyển 1 - Chương 58: Không biết
- Quyển 1 - Chương 59: Sự lớn
- Quyển 1 - Chương 60: Hù chết
- Quyển 2 - Chương 61: Vô cùng mừng rỡ
- Quyển 2 - Chương 62: Long Vương thật đáng yêu
- Quyển 2 - Chương 63: Tranh người
- Quyển 2 - Chương 64: Ai là phụ vương của Tiểu Long Nhi?
- Quyển 2 - Chương 65: Chết cũng không thừa nhận
- Quyển 2 - Chương 66: Cuộc sống mới
- Quyển 2 - Chương 67: Thổ lộ
- Quyển 2 - Chương 68: Lưỡng tình tương duyệt
- Quyển 2 - Chương 69: Một đêm quyến rũ [1]
- Quyển 2 - Chương 70: Một đêm quyến rũ [2]
- Quyển 2 - Chương 71: Lo lắng bất an
- Quyển 2 - Chương 72: Làm lại từ đầu
- Quyển 2 - Chương 73: Đông hải
- Quyển 2 - Chương 74: Nhập hải
- Quyển 2 - Chương 75: Long cung
- Quyển 2 - Chương 76: Nàng là ai?
- Quyển 2 - Chương 77: Hồng tuyến
- Quyển 2 - Chương 78: Trân châu
- Quyển 2 - Chương 79: Long phi
- Quyển 2 - Chương 80
- Quyển 2 - Chương 81: Tình địch
- Quyển 2 - Chương 82: Quỳ cầu ở lại
- Quyển 2 - Chương 83: Ý tốt
- Quyển 2 - Chương 84
- Quyển 2 - Chương 85: Trở thành bạn tốt
- Quyển 2 - Chương 86: Tưởng niệm
- Quyển 2 - Chương 87: Tình đồng tỷ muội
- Quyển 2 - Chương 88: Cầu hôn
- Quyển 2 - Chương 89: Thế khó xử
- Quyển 2 - Chương 90: Hôn lễ
- Quyển 2 - Chương 91: Đào hôn
- Quyển 2 - Chương 92: Rời đi
- Quyển 2 - Chương 93: Tân nương không thấy
- Quyển 2 - Chương 94: Mất tích
- Quyển 2 - Chương 95: Lục địa
- Quyển 2 - Chương 96: Biến mất
- Quyển 2 - Chương 97: Làm lại từ đầu
- Quyển 2 - Chương 98: Nàng ở đâu?
- Quyển 2 - Chương 99: Trốn đông trốn tây
- Quyển 2 - Chương 100: Bảo Bối không thấy
- Quyển 3 - Chương 101: Giải thích
- Quyển 3 - Chương 102: Thực xin lỗi
- Quyển 3 - Chương 103: Long Duệ theo đuôi
- Quyển 3 - Chương 104: Có loại nam nhân nào giống anh hay không?
- Quyển 3 - Chương 105: Giải tán hậu cung
- Quyển 3 - Chương 106: Vú em, đầu bếp nam tốt nhất
- Quyển 3 - Chương 107: Dây dưa không ngớt
- Quyển 3 - Chương 108: Nam nhân là gây họa
- Quyển 3 - Chương 109: Lửa giận của Tử Tô
- Quyển 3 - Chương 110: Phụ trách rốt cuộc
- Quyển 3 - Chương 111
- Quyển 3 - Chương 112: Nhục nhã
- Quyển 3 - Chương 113: Đau lòng
- Quyển 3 - Chương 114: Công cụ làm ấm giường
- Quyển 3 - Chương 115: Nữ nhân đáng thương!
- Quyển 3 - Chương 116: Tiểu long nhi
- Quyển 3 - Chương 117: Bộ tộc Kim Long thần bí
- Quyển 3 - Chương 118
- Quyển 3 - Chương 119: Kim Long tộc trưởng
- Quyển 3 - Chương 120: Gia gia đáng thương
- Quyển 3 - Chương 121: Lão nhân thần bí
- Quyển 3 - Chương 122: Thu lưu
- Quyển 3 - Chương 123: Đột biến
- Quyển 3 - Chương 124: Sóng thần
- Quyển 3 - Chương 125: Sinh linh đồ thán
- Quyển 3 - Chương 126: Địa ngục nhân gian
- Quyển 3 - Chương 127: Đại giới
- Quyển 3 - Chương 128: Trùng kiến gia viên
- Quyển 3 - Chương 129: Nơi thần bí
- Quyển 3 - Chương 130: Trở về
- Quyển 3 - Chương 131: Cung điện của Bảo Bối
- Quyển 3 - Chương 132: Long hậu
- Quyển 3 - Chương 133: Lãnh cung vu mẫn
- Quyển 3 - Chương 134: Giải cứu
- Quyển 3 - Chương 135: Rời đi
- Quyển 3 - Chương 136
- Quyển 3 - Chương 137: Trân châu
- Quyển 3 - Chương 138: Bắt người
- Quyển 3 - Chương 139
- Quyển 3 - Chương 140: Tiểu túy long
- Quyển 3 - Chương 141: Hiển thần uy
- Quyển 3 - Chương 142: Thiên long
- Quyển 3 - Chương 143: Khủng bố
- Quyển 3 - Chương 144: Lửa giận của Tử Tô
- Quyển 3 - Chương 145: Tình duyên
- Quyển 3 - Chương 146: Long Duệ tỏ tình
- Quyển 3 - Chương 147: Thoáng động lòng
- Quyển 3 - Chương 148
- Quyển 3 - Chương 149: Hoạt động vô cùng kích thích
- Quyển 3 - Chương 150: Mạo hiểm
- Quyển 3 - Chương 151: Âm mưu của Hồng Tuyến
- Quyển 3 - Chương 152: Hỏa hoa
- Quyển 3 - Chương 153: Thừa nhận (1)
- Quyển 3 - Chương 154: Thừa nhận (2)
- Quyển 3 - Chương 155: Rời đi
- Quyển 3 - Chương 156: Lưu luyến không rời
- Quyển 3 - Chương 157: Mê loạn
- Quyển 3 - Chương 158: Gian kế
- Quyển 3 - Chương 159
- Quyển 3 - Chương 160: Gặp lại Vu Mẫn
- Quyển 3 - Chương 161: Luyện tập
- Quyển 3 - Chương 162: Quỷ kế
- Quyển 3 - Chương 163: Lạc hải
- Quyển 3 - Chương 164: Nàng đã chết
- Quyển 3 - Chương 165: Đông hải long cung
- Quyển 3 - Chương 166: Thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 167: Tàn bạo
- Quyển 3 - Chương 168: Chôn chung (1)
- Quyển 3 - Chương 169: Chôn chung (2)
- Quyển 3 - Chương 170: Nam Hải Long Cung