Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi - Chương 122: Thanh tra
Chương trước- Chương 1: Bị cưỡng bức (18+)
- Chương 2: Trọng sinh, lại bị khinh bạc (18+)
- Chương 3: Tự cứu
- Chương 4: Nhất định phải khiến hắn trả giá
- Chương 5: Hồng môn yến
- Chương 6: Trịnh Ân về nước
- Chương 7: Giáo huấn Tần Trọng Hải - Đi Mỹ
- Chương 8: Ngày đầu tiên nơi đất khách
- Chương 9: Đến L'Amour
- Chương 10: Đề xuất kế hoạch mới - Người đàn ông bá đạo
- Chương 11: Tôi tên Tề Phong, rất vui được quen biết em.
- Chương 12: Em sẽ quay lại chứ?
- Chương 13: Nếu anh không chịu chống nạng, vậy thì tùy anh thôi.
- Chương 14: Chúng ta có chị dâu rồi
- Chương 15: Anh không sợ tôi khiêng cả nhà anh đi à?
- Chương 16: Lão đại mặt lạnh cùng chị dâu mặt lạnh
- Chương 17: Cá cược
- Chương 18: Nhã Nhã! Tôi có thể gọi em như thế hay không?
- Chương 19: Tôi không ổn
- Chương 20: Em lại tính bỏ mặc tôi nữa có phải không?
- Chương 21: Tôi không phải chị dâu nhỏ của anh
- Chương 22: Mong em cho tôi chút mặt mũi
- Chương 23: Anh rốt cuộc nói với bọn họ tôi là ai?
- Chương 24: Em vẫn còn giận tôi sao?
- Chương 25: Khách hàng lớn
- Chương 26: Bị "bán"
- Chương 27: Là hắn
- Chương 28: Xem mắt
- Chương 29: Con có nói không chịu đâu
- Chương 30: Giáo huấn
- Chương 31: Cháu đến chậm một bước rồi
- Chương 32: Tôi thích cô ấy
- Chương 33: Tự vấn
- Chương 34: Tìm đến
- Chương 35: Thổ lộ
- Chương 36: Cho chúng ta một cơ hội có được không?
- Chương 37: Anh sẽ không để em rời đi nữa
- Chương 38: Em và anh ta chỉ là bạn
- Chương 39: Cần người mẫu
- Chương 40: Em ở đâu thì anh ở đó
- Chương 41: Buổi tối có party chúc mừng, cháu sẽ đến chứ?
- Chương 42: Cô ấy đã từng xảy ra chuyện gì có phải không?
- Chương 43: Anh thật sự muốn mang em giấu đi
- Chương 44: Con cứ theo nó gọi bà nội là được rồi
- Chương 45: Lần đầu tiên trong đời nếm mùi bất lực, cảm giác thế nào?
- Chương 46: Cùng anh nhảy điệu này được chứ?
- Chương 47: Trong mắt con nó là người thế nào?
- Chương 48: Ở bên anh một ngày được không?
- Chương 49: Là ai gây thương tổn cô ấy?
- Chương 50: Một ngày làm tình lữ
- Chương 51: Không kiềm chế được hôn cô
- Chương 52: Gặp ác mộng
- Chương 53: Máy chủ bị công kích
- Chương 54: Vợ chồng các người đúng thật là biến thái
- Chương 55: Tôi muốn biết mục đích của cô ấy
- Chương 56: Em muốn cùng tôi thực hiện giao dịch gì?
- Chương 57: Nếu tôi nói tôi muốn em thì sao?
- Chương 58: Hợp đồng hôn nhân
- Chương 59: Tôi không cần một người vợ hữu danh vô thực
- Chương 60: Mượn rượu giải sầu
- Chương 61: Nhã Nhã, cho anh, để anh yêu em! (18+)
- Chương 62: Em nhớ lại rồi, cho nên hối hận rồi sao?
- Chương 63: Quyết định rời đi
- Chương 64: Trở về
- Chương 65: Thư cô để lại
- Chương 66: Bị bệnh
- Chương 67: Giãy dụa
- Chương 68: Tôi muốn đi tìm cô ấy
- Chương 69: Kể chuyện
- Chương 70: Nhã Nhã giỏi IT, anh biết không?
- Chương 71: Mục đích của cô
- Chương 72: Nhã Nhã, anh đến rồi!
- Chương 73: Tần Nhã Linh, đâu mới là con người thật của em?
- Chương 74: Em có yêu anh không?
- Chương 75: Cuối cùng em cũng trở về bên anh rồi
- Chương 76: Cùng nhau trở về, chúng ta công khai quan hệ
- Chương 77: Đến gặp gia đình cô
- Chương 78: Chúng con hiện tại đã là vợ chồng hợp pháp
- Chương 79: Em trai của cô
- Chương 80: Công khai quan hệ
- Chương 81: Đánh giá con rể
- Chương 82: Em muốn khi nào ngồi vào vị trí kia?
- Chương 83: Tần Trọng Hải đeo bám
- Chương 84: Sát hạch
- Chương 85: Phát hiện sai sót
- Chương 86: Thăm dò
- Chương 87: Sự thật
- Chương 88: Âm thầm lên kế hoạch
- Chương 89: Em rất vui vẻ hạnh phúc
- Chương 90: Lên kế hoạch nghỉ dưỡng
- Chương 91: Lần đầu tiên bước vào phòng cô
- Chương 92: Nếu thật sự muốn cảm ơn anh thì đổi cách xưng hô đi
- Chương 93: Em thật sự biết cách dày vò anh
- Chương 94: Người cũ tìm đến
- Chương 95: Anh rể rất có tiền
- Chương 96: Bình yên trước cơn sóng lớn
- Chương 97: Người cũ xuất hiện
- Chương 98: Mất khống chế
- Chương 99: Đối mặt
- Chương 100: Anh sẽ chờ em mở lòng
- Chương 101: Chuyện xưa
- Chương 102: Sự thật sau cùng
- Chương 103: Lột xác
- Chương 104: Thomas ăn bị cẩu lương
- Chương 105: Tần Trọng Hải lắm chuyện
- Chương 106: JK náo loạn
- Chương 107: Cầu hôn
- Chương 108: Đêm tân hôn
- Chương 109: Cuộc họp nửa đêm
- Chương 110: Cưới vợ phải cưới liền tay
- Chương 111: Tuyên bố tổ chức hôn lễ
- Chương 112: Ba vợ con rể nói chuyện riêng
- Chương 113: Con gái chu đáo, con rể chu toàn
- Chương 114: Tần Trọng Hải gặp rắc rối
- Chương 115: Giúp Trọng Hải giải quyết rắc rối
- Chương 116: Ra mắt bà nội
- Chương 117: Đây gọi là duyên phận
- Chương 118: JK đến nhà cô náo loạn
- Chương 119: Vị trí Giám đốc điều hành chi nhánh Hoa quốc, em còn muốn hay không?
- Chương 120: Đến SLC
- Chương 121: Thừa nhận Tần Trọng Hải
- Chương 122: Thanh tra
- Chương 123: Bắt đầu tra xét
- Chương 124: Tra xét đến cùng
- Chương 125: Lời tôi nói, anh nhất định phải làm theo
- Chương 126: Chiếc ghế Giám đốc điều hành chi nhánh Hoa quốc, em sẽ ngồi
- Chương 127: Tiết lộ thân phận cùng Tần Trọng Hải
- Chương 128: Lại cá cược
- Chương 129: Cả ba đều thua
- Chương 130: Cùng nhau làm loạn
- Chương 131: Người đàn ông đơn phương
- Chương 132: Chuyện của Thomas
- Chương 133: Phát giác
- Chương 134: Nhắc nhở
- Chương 135: Phản kích
- Chương 136: Rước dâu
- Chương 137: Xe
- Chương 138: Vì yêu
- Chương 139: Vì anh, vì em, vì chúng ta
- Chương 140: Đi du lịch
- Chương 141: Đè nén
- Chương 142: Cậu có tin vào tiếng sét ái tình không?
- Chương 143: Buông bỏ
- Chương 144: Ranh giới
- Chương 145: Anh mãi mãi chống lưng cho em
- Chương 146: Đáp lễ
- Chương 147: Thay đổi kế hoạch
- Chương 148: Liên tục gặp sự cố
- Chương 149: Lại có người giở trò
- Chương 150: Những gì em muốn, anh sẽ giúp em có được tất cả (18+)
- Chương 151: Cùng nhau xuất hiện
- Chương 152: Nhậm chức
- Chương 153: Chạm mặt
- Chương 154: Đàm phán
- Chương 155: Tôi cho anh toàn quyền quyết định
- Chương 156: Bọn họ thật sự không có não
- Chương 157: Dự đoán
- Chương 158: Mặt dày tìm đến
- Chương 159: Cầu tình
- Chương 160: Bàn chuyện hợp tác
- Chương 161: Muốn cô (18+)
- Chương 162: Em không có gì muốn nói với anh à?
- Chương 163: Tôi muốn hai người họ ly hôn
- Chương 164: Cuộc gặp ngoài dự đoán
- Chương 165: Sập bẫy
- Chương 166: Lại bị cưỡng bách
- Chương 167: Được cứu
- Chương 168: Giúp cô trút giận
- Chương 169: Tuyệt đối tin tưởng
- Chương 170: Tiếp nhận CMC
- Chương 171: Cái giá phải trả
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi
Chương 122: Thanh tra
Nhìn đến hai người còn lại đứng tụ một chỗ với nhóm người bọn họ, Tần Trọng Hải nghi hoặc hỏi: "Còn hai người này là...?"
JK nhanh nhẩu chỉ hai người còn lại giới thiệu: "Đây là Andrew, Giám đốc phòng kỹ thuật tại Tổng bộ, người kia là Jason, trợ lý của anh rể em. Cả hai người họ đều là anh em chiến hữu của bọn anh."
Nghe nhắc đến tên Andrew, Tần Trọng Hải tỏ ra kinh ngạc: "Anh chính là Andrew? Em thật sự ngưỡng mộ anh, nghe danh anh đã lâu bây giờ mới có cơ hội được gặp."
Andrew tỏ ra thân thiện bắt tay với cậu ta: "Không dám."
Tề Phong nói thêm vào: "Hai người xem như đã làm quen. Andrew, sau này nhờ cậu chỉ bảo cho cậu ta."
Andrew cười hề hề: "Ok, không vấn đề. Em vợ của cậu cũng là em vợ của tôi."
Hắn trừng mắt nhìn Andrew sau khi nghe câu nói dễ gây hiểu lầm cho người khác. Anh ta vội đính chính: "A nhầm, là em trai của tôi."
Tề Phong lúc này mới thu lại ánh mắt sắc bén của mình, quay sang người phụ nữ đứng bên cạnh mình cười khẽ, sắc mặt cũng lập tức thay đổi ba trăm sáu mươi độ, nhanh hơn là lật sách.
Nhìn Tề Phong, Tần Trọng Hải lại lên tiếng hỏi: "Anh rể, hôm nay đến công ty có việc gì vậy? Em vẫn chưa hiểu được mục đích của mọi người. Em nghĩ là trên dưới công ty đều đang thắc mắc giống em nha."
"Anh làm lớn như vậy mà còn chưa hiểu hay sao?" Hắn hỏi ngược lại.
Cậu ta suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Khi nãy em có nghe anh Thomas nhắc đến hai từ "thanh tra", thế nhưng, công ty vẫn hoạt động bình thường mà, đâu có sai sót gì mà phải thanh tra?"
Tề Phong còn chưa kịp trả lời thì JK đã nói xen vào: "Yêu cầu hai người nói Anh ngữ đi, tôi nghe không hiểu gì hết."
Thomas cũng thêm lời: "Nể mặt tôi nói Anh ngữ đi, tôi cũng không có thông thạo tiếng Hoa đâu."
Thomas đã lên tiếng, Tề Phong cũng đành thuận theo, chuyển sang nói tiếng mẹ đẻ của bọn họ: "Trên dưới công ty đều có sai sót, nhất là phòng kỹ thuật của em."
"Phòng kỹ thuật sao?" Tần Trọng Hải lại nghi hoặc.
"Đúng vậy, cho nên lần này bọn anh đột ngột đến là để trên dưới công ty không có sự chuẩn bị. Còn vấn đề ở đâu, sau hôm nay em sẽ rõ ràng thôi." Hắn trả lời.
Thomas nói thêm: "Hiện tại không phải một hai câu là có thể giải thích được. Sau hôm nay, công ty sẽ có biến cố lớn, em cứ ngồi xem là được."
"Nhưng mà anh rể, lúc nãy em lỡ lời gọi anh là anh rể, có ảnh hưởng gì hay không?" Tần Trọng Hải lưỡng lự hỏi.
"Không vấn đề gì cả, em cứ yên tâm, nếu ai có hỏi, em muốn nói như thế nào tùy em."
"Vâng!" Cậu ta gật đầu.
"Được rồi, bây giờ dẫn bọn anh đi phòng kỹ thuật, anh muốn kiểm tra một chút, lát nữa để ý bọn anh làm việc mà học hỏi có biết chưa? Sau hôm nay, em sẽ tạm ngưng làm việc ở công ty, chỉ cần đi theo bọn anh là được."
"Tạm ngưng việc ở công ty? Vì sao chứ?" Cậu ta nghe vậy lại tiếp tục thắc mắc.
Thấy Tần Trọng Hải cứ liên tục hỏi này hỏi nọ, JK cũng không nhịn được đành phải lên tiếng: "Không cần thắc mắc nhiều như thế, em chỉ cần làm theo là được."
"Nhưng mà chưa có lệnh điều động mà, em tự ý ngưng làm việc sao được?"
Thomas cười thành tiếng: "Từ giờ trở đi, lời anh rể em nói chính là lệnh điều động, tập làm quen đi nhóc."
JK vừa bảo cậu ta đừng hỏi nữa nhưng cậu ta vẫn lên tiếng: "Anh rể, anh giữ chức vụ gì ở Tổng bộ vậy? Em chưa nghe anh nói bao giờ."
Tề Phong nhếch miệng cười: "Đoán xem!"
Cậu ta suy nghĩ rồi trả lời: "Giám đốc bộ phận nào đó sao?"
Thomas khích lệ: "Tiếp tục đi, còn cao hơn nữa."
"Giám đốc điều hành?"
"Được rồi!" Tề Phong lên tiếng cắt ngang: "Anh giữ chức vụ gì không quan trọng, rồi từ từ em sẽ biết. Bây giờ đưa bọn anh lên phòng kỹ thuật đã, thời gian không còn nhiều."
Tần Trọng Hải lúc này mới chịu ngừng cái miệng, gật đầu: "Mọi người đi theo em."
Phòng kỹ thuật của chi nhánh SLC Hoa quốc gồm năm tầng lầu, là phòng ban có nhiều người nhất, cũng được chia thành nhiều bộ phận nhất, mỗi bộ phận phụ trách một khâu riêng biệt, số nhân viên mỗi bộ phận cũng không giống nhau.
Bước vào tầng đầu tiên thuộc phòng kỹ thuật, Tề Phong lẫn Thomas đều nhíu mày như nhau.
Hắn tuy đã biết trước nhưng vẫn không khỏi ngỡ ngàng, riêng Thomas thì lại khó lòng tiếp nhận.
Mấy lần anh ta đến đây xem xét nhưng lại chưa đi đến từng bộ phận để kiểm tra, nhất là phòng kỹ thuật. Công việc của anh ta rất nhiều, thời gian lại eo hẹp nên anh ta mới không chú ý đến khoản này mà hoàn toàn tin tưởng vào Giám đốc điều hành.
Thứ nhất, thiết bị cung cấp cho nhân viên phòng kỹ thuật hoàn toàn bị tráo đổi, đến khi bảo Thomas cho điều tra thì kết quả sai sự thật, xem như là thất trách của hắn.
Thứ hai, môi trường làm việc quá mức thiếu thốn cùng không thoải mái. Cho dù không được như ở Mỹ nhưng cũng không thể nào tệ hại đến mức đó.
Hàng năm đều xuất một khoản chi phí dùng cho việc cải tạo môi trường làm việc, cho nên, không thể xảy ra tình trạng bàn làm việc lẫn ghế ngồi đều kém chất lượng.
Phòng kỹ thuật là cốt cán, đòi hỏi vận dụng chất xám đến mức tối đa, cho nên hắn luôn tạo môi trường làm việc tốt nhất cho họ, một mặt thể hiện sự đãi ngộ của công ty, mặt khác là giúp cho họ có thể thoải mái khi làm việc, như vậy năng suất mới phát huy tối đa.
Xuyên suốt năm tầng của phòng kỹ thuật, tất cả đều như nhau khiến Tề Phong vô cùng bực bội. Tiếp tục đi tiếp những phòng ban còn lại để xem xét, kết quả cũng giống như vậy càng làm cho hắn máu nóng lên đầu.
"Trọng Hải, đưa anh đến phòng làm việc của giám đốc điều hành." Tề Phong nhíu mày lên tiếng.
Tần Trọng Hải thoáng ngạc nhiên nhưng cũng không phản đối: "Được, anh theo em, là tầng cao nhất."
Thang máy đi thẳng lên tầng hai mươi.
Tiến vào phòng làm việc của giám đốc điều hành, tất cả mọi người đều nhíu mày ngoại trừ Tần Trọng Hải, bởi vì cậu ta đã từng bước vào đây vài lần.
Cả văn phòng hơn hai trăm mét vuông, chỉ có thể dùng hai chữ 'xa hoa' để hình dung.
Chiếc ghế sau bàn làm việc bằng da thật vô cùng đắt đỏ, khắp phòng trang trí không biết bao nhiêu đồ thủ công mỹ nghệ đắt tiền, có cả một bộ đánh golf trong nhà, bộ phóng phi tiêu để giải trí, phòng nghỉ cũng toàn những đồ xa xỉ đắt tiền.
Thứ đáng giá hơn cả là tủ rượu ở trong phòng nghỉ kia. Có lẽ ông ta cố tình giấu đi sợ người khác phát hiện nên mới sử dụng phòng nghỉ làm nơi chứa.
Mấy trăm chai rượu đắt tiền được lưu giữ nơi đây. Tề Phong nhìn tên hãng cùng năm sản xuất ở vài chai, mi tâm nhíu chặt lại tự hỏi từ đâu ông ta có được những chai rượu giá trên trời như vậy?
Chỉ là giám đốc điều hành của một chi nhánh mà lại sở hữu một khối tài sản vô giá như vậy, quả thật không đơn giản. Đến ngay bản thân hắn là chủ của nó mà còn không dám phô trương như vậy đâu.
Không cần suy nghĩ thêm, Tề Phong lập tức ra chỉ thị: "JK, lập tức điều tra người này, nhất là gia sản của hắn phải thật cặn kẽ, bao gồm cả trong nước lẫn nước ngoài. Nếu có hành vi vi phạm, lưu lại bằng chứng cho tôi. Cậu cần bao nhiêu thời gian?"
JK suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Tối đa ba ngày."
"Được, cậu làm càng nhanh càng tốt cho tôi." Hắn gật đầu.
"Để tôi xem máy tính của hắn coi có thông tin gì không."
JK lên tiếng, đồng thời ngồi vào bàn làm việc của Giám đốc điều hành.
Cảm giác dễ chịu khi ngồi vào chiếc ghế da khiến JK cũng phải thốt lên: "William, cái ghế này thật tốt nha, có vẻ còn tốt hơn cái ghế của cậu."
JK quay lại nhìn lên thành ghế, đọc chữ trên đó, tri hô: "Là hàng nhập khẩu từ Italy nha, còn là hàng đặt riêng. A, tôi cũng muốn có một cái."
Tề Phong nhíu mày tỏ vẻ không vui: "JK, lo làm việc của cậu đi."
Nhìn vào đồng hồ trên cổ tay, Thomas lên tiếng: "Đã đến giờ rồi. William, đi tới phòng hội nghị thôi."
Hắn gật đầu, sau đó quay sang hỏi Tần Trọng Hải: "Phòng hội nghị ở đâu?"
"Lầu bên dưới." Cậu ta trả lời.
Nhìn sang JK, hắn lên tiếng: "JK, tôi đi trước, xong thì cậu xuống tầng dưới."
"Tôi biết rồi." JK gật đầu rồi chuyên tâm làm việc của mình.
Bước vào phòng hội nghị, những người cần có mặt đều đã vào vị trí của mình, không cần phải đợi nhắc nhở.
Nhóm người Tề Phong an vị tại hàng ghế trên cùng, đối diện với đoàn người bên dưới còn Tần Nhã Linh ngồi bên cạnh hắn hệt như cô thư ký nhỏ. Có điều khoảng cách gần đến nỗi giống như hai người là ngang hàng ở vị trí chủ toạ.
Tần Trọng Hải đang định đi xuống dãy ghế dành cho nhân viên phòng kỹ thuật thì Tề Phong gọi lại: "Trọng Hải, lại đây."
Nghe gọi tên, cậu ta ngơ ngác nhìn người vừa gọi mình, ra điều không hiểu.
Hắn thản nhiên nói: "Lại ngồi cạnh Andrew đi."
"Vâng!"
Cậu ta gật đầu chậm rãi đi đến kéo ghế ngồi cạnh Andrew trước ánh mắt kinh ngạc của đám đồng nghiệp cùng phòng.
Cậu cũng hết cách nha, đây là bị anh rể bắt buộc ngồi ở hàng ghế danh dự chứ cậu thật sự không muốn trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người bên dưới đâu.
JK nhanh nhẩu chỉ hai người còn lại giới thiệu: "Đây là Andrew, Giám đốc phòng kỹ thuật tại Tổng bộ, người kia là Jason, trợ lý của anh rể em. Cả hai người họ đều là anh em chiến hữu của bọn anh."
Nghe nhắc đến tên Andrew, Tần Trọng Hải tỏ ra kinh ngạc: "Anh chính là Andrew? Em thật sự ngưỡng mộ anh, nghe danh anh đã lâu bây giờ mới có cơ hội được gặp."
Andrew tỏ ra thân thiện bắt tay với cậu ta: "Không dám."
Tề Phong nói thêm vào: "Hai người xem như đã làm quen. Andrew, sau này nhờ cậu chỉ bảo cho cậu ta."
Andrew cười hề hề: "Ok, không vấn đề. Em vợ của cậu cũng là em vợ của tôi."
Hắn trừng mắt nhìn Andrew sau khi nghe câu nói dễ gây hiểu lầm cho người khác. Anh ta vội đính chính: "A nhầm, là em trai của tôi."
Tề Phong lúc này mới thu lại ánh mắt sắc bén của mình, quay sang người phụ nữ đứng bên cạnh mình cười khẽ, sắc mặt cũng lập tức thay đổi ba trăm sáu mươi độ, nhanh hơn là lật sách.
Nhìn Tề Phong, Tần Trọng Hải lại lên tiếng hỏi: "Anh rể, hôm nay đến công ty có việc gì vậy? Em vẫn chưa hiểu được mục đích của mọi người. Em nghĩ là trên dưới công ty đều đang thắc mắc giống em nha."
"Anh làm lớn như vậy mà còn chưa hiểu hay sao?" Hắn hỏi ngược lại.
Cậu ta suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Khi nãy em có nghe anh Thomas nhắc đến hai từ "thanh tra", thế nhưng, công ty vẫn hoạt động bình thường mà, đâu có sai sót gì mà phải thanh tra?"
Tề Phong còn chưa kịp trả lời thì JK đã nói xen vào: "Yêu cầu hai người nói Anh ngữ đi, tôi nghe không hiểu gì hết."
Thomas cũng thêm lời: "Nể mặt tôi nói Anh ngữ đi, tôi cũng không có thông thạo tiếng Hoa đâu."
Thomas đã lên tiếng, Tề Phong cũng đành thuận theo, chuyển sang nói tiếng mẹ đẻ của bọn họ: "Trên dưới công ty đều có sai sót, nhất là phòng kỹ thuật của em."
"Phòng kỹ thuật sao?" Tần Trọng Hải lại nghi hoặc.
"Đúng vậy, cho nên lần này bọn anh đột ngột đến là để trên dưới công ty không có sự chuẩn bị. Còn vấn đề ở đâu, sau hôm nay em sẽ rõ ràng thôi." Hắn trả lời.
Thomas nói thêm: "Hiện tại không phải một hai câu là có thể giải thích được. Sau hôm nay, công ty sẽ có biến cố lớn, em cứ ngồi xem là được."
"Nhưng mà anh rể, lúc nãy em lỡ lời gọi anh là anh rể, có ảnh hưởng gì hay không?" Tần Trọng Hải lưỡng lự hỏi.
"Không vấn đề gì cả, em cứ yên tâm, nếu ai có hỏi, em muốn nói như thế nào tùy em."
"Vâng!" Cậu ta gật đầu.
"Được rồi, bây giờ dẫn bọn anh đi phòng kỹ thuật, anh muốn kiểm tra một chút, lát nữa để ý bọn anh làm việc mà học hỏi có biết chưa? Sau hôm nay, em sẽ tạm ngưng làm việc ở công ty, chỉ cần đi theo bọn anh là được."
"Tạm ngưng việc ở công ty? Vì sao chứ?" Cậu ta nghe vậy lại tiếp tục thắc mắc.
Thấy Tần Trọng Hải cứ liên tục hỏi này hỏi nọ, JK cũng không nhịn được đành phải lên tiếng: "Không cần thắc mắc nhiều như thế, em chỉ cần làm theo là được."
"Nhưng mà chưa có lệnh điều động mà, em tự ý ngưng làm việc sao được?"
Thomas cười thành tiếng: "Từ giờ trở đi, lời anh rể em nói chính là lệnh điều động, tập làm quen đi nhóc."
JK vừa bảo cậu ta đừng hỏi nữa nhưng cậu ta vẫn lên tiếng: "Anh rể, anh giữ chức vụ gì ở Tổng bộ vậy? Em chưa nghe anh nói bao giờ."
Tề Phong nhếch miệng cười: "Đoán xem!"
Cậu ta suy nghĩ rồi trả lời: "Giám đốc bộ phận nào đó sao?"
Thomas khích lệ: "Tiếp tục đi, còn cao hơn nữa."
"Giám đốc điều hành?"
"Được rồi!" Tề Phong lên tiếng cắt ngang: "Anh giữ chức vụ gì không quan trọng, rồi từ từ em sẽ biết. Bây giờ đưa bọn anh lên phòng kỹ thuật đã, thời gian không còn nhiều."
Tần Trọng Hải lúc này mới chịu ngừng cái miệng, gật đầu: "Mọi người đi theo em."
Phòng kỹ thuật của chi nhánh SLC Hoa quốc gồm năm tầng lầu, là phòng ban có nhiều người nhất, cũng được chia thành nhiều bộ phận nhất, mỗi bộ phận phụ trách một khâu riêng biệt, số nhân viên mỗi bộ phận cũng không giống nhau.
Bước vào tầng đầu tiên thuộc phòng kỹ thuật, Tề Phong lẫn Thomas đều nhíu mày như nhau.
Hắn tuy đã biết trước nhưng vẫn không khỏi ngỡ ngàng, riêng Thomas thì lại khó lòng tiếp nhận.
Mấy lần anh ta đến đây xem xét nhưng lại chưa đi đến từng bộ phận để kiểm tra, nhất là phòng kỹ thuật. Công việc của anh ta rất nhiều, thời gian lại eo hẹp nên anh ta mới không chú ý đến khoản này mà hoàn toàn tin tưởng vào Giám đốc điều hành.
Thứ nhất, thiết bị cung cấp cho nhân viên phòng kỹ thuật hoàn toàn bị tráo đổi, đến khi bảo Thomas cho điều tra thì kết quả sai sự thật, xem như là thất trách của hắn.
Thứ hai, môi trường làm việc quá mức thiếu thốn cùng không thoải mái. Cho dù không được như ở Mỹ nhưng cũng không thể nào tệ hại đến mức đó.
Hàng năm đều xuất một khoản chi phí dùng cho việc cải tạo môi trường làm việc, cho nên, không thể xảy ra tình trạng bàn làm việc lẫn ghế ngồi đều kém chất lượng.
Phòng kỹ thuật là cốt cán, đòi hỏi vận dụng chất xám đến mức tối đa, cho nên hắn luôn tạo môi trường làm việc tốt nhất cho họ, một mặt thể hiện sự đãi ngộ của công ty, mặt khác là giúp cho họ có thể thoải mái khi làm việc, như vậy năng suất mới phát huy tối đa.
Xuyên suốt năm tầng của phòng kỹ thuật, tất cả đều như nhau khiến Tề Phong vô cùng bực bội. Tiếp tục đi tiếp những phòng ban còn lại để xem xét, kết quả cũng giống như vậy càng làm cho hắn máu nóng lên đầu.
"Trọng Hải, đưa anh đến phòng làm việc của giám đốc điều hành." Tề Phong nhíu mày lên tiếng.
Tần Trọng Hải thoáng ngạc nhiên nhưng cũng không phản đối: "Được, anh theo em, là tầng cao nhất."
Thang máy đi thẳng lên tầng hai mươi.
Tiến vào phòng làm việc của giám đốc điều hành, tất cả mọi người đều nhíu mày ngoại trừ Tần Trọng Hải, bởi vì cậu ta đã từng bước vào đây vài lần.
Cả văn phòng hơn hai trăm mét vuông, chỉ có thể dùng hai chữ 'xa hoa' để hình dung.
Chiếc ghế sau bàn làm việc bằng da thật vô cùng đắt đỏ, khắp phòng trang trí không biết bao nhiêu đồ thủ công mỹ nghệ đắt tiền, có cả một bộ đánh golf trong nhà, bộ phóng phi tiêu để giải trí, phòng nghỉ cũng toàn những đồ xa xỉ đắt tiền.
Thứ đáng giá hơn cả là tủ rượu ở trong phòng nghỉ kia. Có lẽ ông ta cố tình giấu đi sợ người khác phát hiện nên mới sử dụng phòng nghỉ làm nơi chứa.
Mấy trăm chai rượu đắt tiền được lưu giữ nơi đây. Tề Phong nhìn tên hãng cùng năm sản xuất ở vài chai, mi tâm nhíu chặt lại tự hỏi từ đâu ông ta có được những chai rượu giá trên trời như vậy?
Chỉ là giám đốc điều hành của một chi nhánh mà lại sở hữu một khối tài sản vô giá như vậy, quả thật không đơn giản. Đến ngay bản thân hắn là chủ của nó mà còn không dám phô trương như vậy đâu.
Không cần suy nghĩ thêm, Tề Phong lập tức ra chỉ thị: "JK, lập tức điều tra người này, nhất là gia sản của hắn phải thật cặn kẽ, bao gồm cả trong nước lẫn nước ngoài. Nếu có hành vi vi phạm, lưu lại bằng chứng cho tôi. Cậu cần bao nhiêu thời gian?"
JK suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Tối đa ba ngày."
"Được, cậu làm càng nhanh càng tốt cho tôi." Hắn gật đầu.
"Để tôi xem máy tính của hắn coi có thông tin gì không."
JK lên tiếng, đồng thời ngồi vào bàn làm việc của Giám đốc điều hành.
Cảm giác dễ chịu khi ngồi vào chiếc ghế da khiến JK cũng phải thốt lên: "William, cái ghế này thật tốt nha, có vẻ còn tốt hơn cái ghế của cậu."
JK quay lại nhìn lên thành ghế, đọc chữ trên đó, tri hô: "Là hàng nhập khẩu từ Italy nha, còn là hàng đặt riêng. A, tôi cũng muốn có một cái."
Tề Phong nhíu mày tỏ vẻ không vui: "JK, lo làm việc của cậu đi."
Nhìn vào đồng hồ trên cổ tay, Thomas lên tiếng: "Đã đến giờ rồi. William, đi tới phòng hội nghị thôi."
Hắn gật đầu, sau đó quay sang hỏi Tần Trọng Hải: "Phòng hội nghị ở đâu?"
"Lầu bên dưới." Cậu ta trả lời.
Nhìn sang JK, hắn lên tiếng: "JK, tôi đi trước, xong thì cậu xuống tầng dưới."
"Tôi biết rồi." JK gật đầu rồi chuyên tâm làm việc của mình.
Bước vào phòng hội nghị, những người cần có mặt đều đã vào vị trí của mình, không cần phải đợi nhắc nhở.
Nhóm người Tề Phong an vị tại hàng ghế trên cùng, đối diện với đoàn người bên dưới còn Tần Nhã Linh ngồi bên cạnh hắn hệt như cô thư ký nhỏ. Có điều khoảng cách gần đến nỗi giống như hai người là ngang hàng ở vị trí chủ toạ.
Tần Trọng Hải đang định đi xuống dãy ghế dành cho nhân viên phòng kỹ thuật thì Tề Phong gọi lại: "Trọng Hải, lại đây."
Nghe gọi tên, cậu ta ngơ ngác nhìn người vừa gọi mình, ra điều không hiểu.
Hắn thản nhiên nói: "Lại ngồi cạnh Andrew đi."
"Vâng!"
Cậu ta gật đầu chậm rãi đi đến kéo ghế ngồi cạnh Andrew trước ánh mắt kinh ngạc của đám đồng nghiệp cùng phòng.
Cậu cũng hết cách nha, đây là bị anh rể bắt buộc ngồi ở hàng ghế danh dự chứ cậu thật sự không muốn trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người bên dưới đâu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bị cưỡng bức (18+)
- Chương 2: Trọng sinh, lại bị khinh bạc (18+)
- Chương 3: Tự cứu
- Chương 4: Nhất định phải khiến hắn trả giá
- Chương 5: Hồng môn yến
- Chương 6: Trịnh Ân về nước
- Chương 7: Giáo huấn Tần Trọng Hải - Đi Mỹ
- Chương 8: Ngày đầu tiên nơi đất khách
- Chương 9: Đến L'Amour
- Chương 10: Đề xuất kế hoạch mới - Người đàn ông bá đạo
- Chương 11: Tôi tên Tề Phong, rất vui được quen biết em.
- Chương 12: Em sẽ quay lại chứ?
- Chương 13: Nếu anh không chịu chống nạng, vậy thì tùy anh thôi.
- Chương 14: Chúng ta có chị dâu rồi
- Chương 15: Anh không sợ tôi khiêng cả nhà anh đi à?
- Chương 16: Lão đại mặt lạnh cùng chị dâu mặt lạnh
- Chương 17: Cá cược
- Chương 18: Nhã Nhã! Tôi có thể gọi em như thế hay không?
- Chương 19: Tôi không ổn
- Chương 20: Em lại tính bỏ mặc tôi nữa có phải không?
- Chương 21: Tôi không phải chị dâu nhỏ của anh
- Chương 22: Mong em cho tôi chút mặt mũi
- Chương 23: Anh rốt cuộc nói với bọn họ tôi là ai?
- Chương 24: Em vẫn còn giận tôi sao?
- Chương 25: Khách hàng lớn
- Chương 26: Bị "bán"
- Chương 27: Là hắn
- Chương 28: Xem mắt
- Chương 29: Con có nói không chịu đâu
- Chương 30: Giáo huấn
- Chương 31: Cháu đến chậm một bước rồi
- Chương 32: Tôi thích cô ấy
- Chương 33: Tự vấn
- Chương 34: Tìm đến
- Chương 35: Thổ lộ
- Chương 36: Cho chúng ta một cơ hội có được không?
- Chương 37: Anh sẽ không để em rời đi nữa
- Chương 38: Em và anh ta chỉ là bạn
- Chương 39: Cần người mẫu
- Chương 40: Em ở đâu thì anh ở đó
- Chương 41: Buổi tối có party chúc mừng, cháu sẽ đến chứ?
- Chương 42: Cô ấy đã từng xảy ra chuyện gì có phải không?
- Chương 43: Anh thật sự muốn mang em giấu đi
- Chương 44: Con cứ theo nó gọi bà nội là được rồi
- Chương 45: Lần đầu tiên trong đời nếm mùi bất lực, cảm giác thế nào?
- Chương 46: Cùng anh nhảy điệu này được chứ?
- Chương 47: Trong mắt con nó là người thế nào?
- Chương 48: Ở bên anh một ngày được không?
- Chương 49: Là ai gây thương tổn cô ấy?
- Chương 50: Một ngày làm tình lữ
- Chương 51: Không kiềm chế được hôn cô
- Chương 52: Gặp ác mộng
- Chương 53: Máy chủ bị công kích
- Chương 54: Vợ chồng các người đúng thật là biến thái
- Chương 55: Tôi muốn biết mục đích của cô ấy
- Chương 56: Em muốn cùng tôi thực hiện giao dịch gì?
- Chương 57: Nếu tôi nói tôi muốn em thì sao?
- Chương 58: Hợp đồng hôn nhân
- Chương 59: Tôi không cần một người vợ hữu danh vô thực
- Chương 60: Mượn rượu giải sầu
- Chương 61: Nhã Nhã, cho anh, để anh yêu em! (18+)
- Chương 62: Em nhớ lại rồi, cho nên hối hận rồi sao?
- Chương 63: Quyết định rời đi
- Chương 64: Trở về
- Chương 65: Thư cô để lại
- Chương 66: Bị bệnh
- Chương 67: Giãy dụa
- Chương 68: Tôi muốn đi tìm cô ấy
- Chương 69: Kể chuyện
- Chương 70: Nhã Nhã giỏi IT, anh biết không?
- Chương 71: Mục đích của cô
- Chương 72: Nhã Nhã, anh đến rồi!
- Chương 73: Tần Nhã Linh, đâu mới là con người thật của em?
- Chương 74: Em có yêu anh không?
- Chương 75: Cuối cùng em cũng trở về bên anh rồi
- Chương 76: Cùng nhau trở về, chúng ta công khai quan hệ
- Chương 77: Đến gặp gia đình cô
- Chương 78: Chúng con hiện tại đã là vợ chồng hợp pháp
- Chương 79: Em trai của cô
- Chương 80: Công khai quan hệ
- Chương 81: Đánh giá con rể
- Chương 82: Em muốn khi nào ngồi vào vị trí kia?
- Chương 83: Tần Trọng Hải đeo bám
- Chương 84: Sát hạch
- Chương 85: Phát hiện sai sót
- Chương 86: Thăm dò
- Chương 87: Sự thật
- Chương 88: Âm thầm lên kế hoạch
- Chương 89: Em rất vui vẻ hạnh phúc
- Chương 90: Lên kế hoạch nghỉ dưỡng
- Chương 91: Lần đầu tiên bước vào phòng cô
- Chương 92: Nếu thật sự muốn cảm ơn anh thì đổi cách xưng hô đi
- Chương 93: Em thật sự biết cách dày vò anh
- Chương 94: Người cũ tìm đến
- Chương 95: Anh rể rất có tiền
- Chương 96: Bình yên trước cơn sóng lớn
- Chương 97: Người cũ xuất hiện
- Chương 98: Mất khống chế
- Chương 99: Đối mặt
- Chương 100: Anh sẽ chờ em mở lòng
- Chương 101: Chuyện xưa
- Chương 102: Sự thật sau cùng
- Chương 103: Lột xác
- Chương 104: Thomas ăn bị cẩu lương
- Chương 105: Tần Trọng Hải lắm chuyện
- Chương 106: JK náo loạn
- Chương 107: Cầu hôn
- Chương 108: Đêm tân hôn
- Chương 109: Cuộc họp nửa đêm
- Chương 110: Cưới vợ phải cưới liền tay
- Chương 111: Tuyên bố tổ chức hôn lễ
- Chương 112: Ba vợ con rể nói chuyện riêng
- Chương 113: Con gái chu đáo, con rể chu toàn
- Chương 114: Tần Trọng Hải gặp rắc rối
- Chương 115: Giúp Trọng Hải giải quyết rắc rối
- Chương 116: Ra mắt bà nội
- Chương 117: Đây gọi là duyên phận
- Chương 118: JK đến nhà cô náo loạn
- Chương 119: Vị trí Giám đốc điều hành chi nhánh Hoa quốc, em còn muốn hay không?
- Chương 120: Đến SLC
- Chương 121: Thừa nhận Tần Trọng Hải
- Chương 122: Thanh tra
- Chương 123: Bắt đầu tra xét
- Chương 124: Tra xét đến cùng
- Chương 125: Lời tôi nói, anh nhất định phải làm theo
- Chương 126: Chiếc ghế Giám đốc điều hành chi nhánh Hoa quốc, em sẽ ngồi
- Chương 127: Tiết lộ thân phận cùng Tần Trọng Hải
- Chương 128: Lại cá cược
- Chương 129: Cả ba đều thua
- Chương 130: Cùng nhau làm loạn
- Chương 131: Người đàn ông đơn phương
- Chương 132: Chuyện của Thomas
- Chương 133: Phát giác
- Chương 134: Nhắc nhở
- Chương 135: Phản kích
- Chương 136: Rước dâu
- Chương 137: Xe
- Chương 138: Vì yêu
- Chương 139: Vì anh, vì em, vì chúng ta
- Chương 140: Đi du lịch
- Chương 141: Đè nén
- Chương 142: Cậu có tin vào tiếng sét ái tình không?
- Chương 143: Buông bỏ
- Chương 144: Ranh giới
- Chương 145: Anh mãi mãi chống lưng cho em
- Chương 146: Đáp lễ
- Chương 147: Thay đổi kế hoạch
- Chương 148: Liên tục gặp sự cố
- Chương 149: Lại có người giở trò
- Chương 150: Những gì em muốn, anh sẽ giúp em có được tất cả (18+)
- Chương 151: Cùng nhau xuất hiện
- Chương 152: Nhậm chức
- Chương 153: Chạm mặt
- Chương 154: Đàm phán
- Chương 155: Tôi cho anh toàn quyền quyết định
- Chương 156: Bọn họ thật sự không có não
- Chương 157: Dự đoán
- Chương 158: Mặt dày tìm đến
- Chương 159: Cầu tình
- Chương 160: Bàn chuyện hợp tác
- Chương 161: Muốn cô (18+)
- Chương 162: Em không có gì muốn nói với anh à?
- Chương 163: Tôi muốn hai người họ ly hôn
- Chương 164: Cuộc gặp ngoài dự đoán
- Chương 165: Sập bẫy
- Chương 166: Lại bị cưỡng bách
- Chương 167: Được cứu
- Chương 168: Giúp cô trút giận
- Chương 169: Tuyệt đối tin tưởng
- Chương 170: Tiếp nhận CMC
- Chương 171: Cái giá phải trả
- bình luận