Trở Về Đời Thanh - Chương 33: Tiểu lang nhà ta mới trưởng thành (1)
Chương trước- Chương 1: Ra đời
- Chương 2: Cuộc sống trong Cung Uyển
- Chương 3: Nam Thư Phòng
- Chương 4: Tu hành
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: Trưởng thành
- Chương 8: Dụ Thân vương
- Chương 9: Tin vui
- Chương 10: Hỉ tấn (tin vui) –Phần 2
- Chương 11: Tiếp đón bên ngoài thành (1)
- Chương 12: Tiếp đón bên ngoài thành (2)
- Chương 14: Gia tế (thượng)(1)
- Chương 15: Gia tế (thượng)(2)
- Chương 16
- Chương 17: Săn bắn (1)
- Chương 18: Săn bắn (2)
- Chương 19: Săn bắn (3)
- Chương 20: Săn bắn (3)
- Chương 21: Săn bắn (5)
- Chương 22: Săn bắn (6)
- Chương 23: Huynh đệ (1)
- Chương 24: Huynh đệ (2)
- Chương 26: Huynh đệ (3)
- Chương 27: Thương tiếc (1)
- Chương 28: Thương tiếc (2)
- Chương 29: Thương tiếc (3)
- Chương 30: Bát a ca
- Chương 31-1: Bát a ca (2)
- Chương 31-2: Bát a ca (3)
- Chương 32: Bát a ca (4)
- Chương 33: Tiểu lang nhà ta mới trưởng thành (1)
- Chương 34: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (2)
- Chương 34-2: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (3)
- Chương 34-3: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (4)
- Chương 35-1: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (5 - Phần 1)
- Chương 35-2: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (5 - Phần 2)
- Chương 36: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (6)
- Chương 37: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (7)
- Chương 38: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (8)
- Chương 39: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (9)
- Chương 40: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (10)
- Chương 41: Phiền toái (1)
- Chương 42: Phiền toái (2)
- Chương 43: Phiền toái (3)
- Chương 44: Phiền toái (4)
- Chương 45: Phiền toái (5)
- Chương 46: Phiền toái (6)
- Chương 47: Mới biết mùi vị nỗi buồn (1)
- Chương 48: Mới biết mùi vị nỗi buồn (2)
- Chương 49: Mới biết mùi vị nỗi buồn (3)
- Chương 50: Mới biết mùi vị nỗi buồn (4)
- Chương 51: Mới biết mùi vị nỗi buồn (5)
- Chương 52: Mới biết mùi vị nỗi buồn (6)
- Chương 53: Mới biết mùi vị nỗi buồn (7)
- Chương 54: Mới biết mùi vị nỗi buồn (8)
- Chương 55: Mới biết mùi vị nỗi buồn (9)
- Chương 56: Mới biết mùi vị nỗi buồn (10)
- Chương 57: Lòng son tấc cỏ (1)
- Chương 58: Lòng son tấc cỏ (2)
- Chương 59: Lòng son tấc cỏ (3)
- Chương 60: Biết đi đường nào (1)
- Chương 61: Biết đi đường nào (2)
- Chương 62: Biết đi đường nào (3)
- Chương 63: Biết đi đường nào (4)
- Chương 64: Biết đi đường nào (5)
- Chương 65: Biết đi đường nào (6)
- Chương 66: Biết đi đường nào (7)
- Chương 67: Biết đi đường nào (8)
- Chương 68: Biết đi đường nào (9)
- Chương 69: Biết đi đường nào (10)
- Chương 70: Tòng quân (1)
- Chương 71: Tòng quân (2)
- Chương 72: Tòng quân (3)
- Chương 73: Tòng quân (4)
- Chương 74: Tòng quân (5)
- Chương 75: Tòng quân (6)
- Chương 76: Tòng quân (7)
- Chương 77: Tòng quân (8)
- Chương 78: Xuất chinh (1)
- Chương 79: Xuất chinh (2)
- Chương 80: Xuất chinh (3)
- Chương 81: Xuất chinh (4)
- Chương 82: Xuất chinh (5)
- Chương 83: Xuất chinh (6)
- Chương 84: Xuất chinh (7)
- Chương 85: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (1)
- Chương 86: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (2)
- Chương 87: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (3)
- Chương 88: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (4)
- Chương 89: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (5)
- Chương 90: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (6)
- Chương 91: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (7)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trở Về Đời Thanh
Chương 33: Tiểu lang nhà ta mới trưởng thành (1)
Dịch: archnguyen1984
Trải qua việc lần này, Đông quý phi thu được lợi ích lớn nhất. Khang Hi thấy Đông thị hiền thục thì sắc phong cho làm hoàng quý phi, khoảng cách tới danh vị hoàng hậu chỉ còn thiếu nửa bước. (Trước đây Đông thị làm quý phi, giờ là hoàng quý phi!), đồng thời, thỉnh thoảng Đông quý phi cũng có trách nhiệm dạy bảo Thái tử. Ngụ ý của việc này vừa nói là đã hiểu ngay. Cả hậu cung đều xôn xao nghị luận, nói Đông quý phi nhất định chỉ thêm ít ngày nữa là có thể dưới một người mà trên vạn người.
Đông quý phi vô cùng mừng rỡ, ngày càng sủng ái Dận Chân hơn, coi hắn như phúc tinh của mình.
Cùng lúc đó, quan hệ giữa Thái tử và Dận Chân cũng rất tốt. Nguyên nhân thì là do lúc tế niệm Đồ Hải, Dụ thân vương đã mượn việc viếng cùng Nặc Mẫn bẩm tấu lại với Khang Hi, hoàng tử thứ tư là Dận Chân chịu quân dụ của Thái tử mà làm những việc ấy. Khang Hi rất hoan nghênh việc này, cho rằng Thái tử mới học tập đạo của vua mà đã thu được những thành tựu nhất định.
Thái tử rất mừng, tất nhiên không quên Dận Chân, tận lực giữ mối thân tình. Hai người thường cùng nghe đàn sáo, cùng vào cùng ra cung của Đông quý phi, trước mặt mọi người đều tỏ rõ sự gần gũi. Khang Hi thấy việc ấy thì cũng rất mừng, thường ban thưởng ca kỹ khiến đại a ca oán hận không thôi.
Tuy vậy, Dận Chân rất cẩn thận, đối đãi với Thái tử thì nửa phần thân tình, nửa phần giữ lễ, không dám tỏ ra quá gần gũi để tránh cho người khác nghĩ mình theo bè kết đảng với Thái tử.
Sau khi Vệ thị vào cung thì tình cảnh gần đây cũng không tốt. Khang Hi chỉ để nàng ở một bên mà không chăm lo để ý gì. Trong mắt Dận Chân thì là Khang Hi thẹn quá hóa giận mà thôi. Đám thị vệ vì thế mà bị chậm chạm trong việc sắc phong, chỉ là cung nhân; bọn thái giám thấy vậy cũng thường xuyên khi dễ nàng. Mùa đông tới rồi mà không chịu cấp cho than lửa khiến đám thị vệ phải chịu cảnh rét lạnh âm u. Dận Chân thì thường mượn việc đầu bếp mà tiếp tế cho một ít, lại nương theo khẩu dụ của Đông quý phi mà ra mặt giúp đỡ. Đám thái giám thấy thế mới khách khí một chút, mà Vệ thị cùng bốn đại ca được giúp đỡ nên cảm động đến rơi nước mắt.
Hai năm sau, là năm Khang Hi thứ hai mươi hai, lại có thêm một a ca được sinh ra. Lần này tới lượt Quách Lạc La Thị được phong làm phi, sau này xếp thứ chín. Kỳ thực Khang Hi có thêm hoàng tử thứ năm là Dận Kỳ, người này là người chất phác nhưng lại mắc tật nói lắp. Dù Khang Hi cũng quý mến, nhưng dẫu sao người này mang tật như thế, tương lai khó mà có được vinh quang to lớn.
Biết được tin tức chính xác về việc sinh ra của chín đại ca rồi, Dận Chân cũng từng nghĩ qua trong lòng. Trước đây Khang Hi vi hành để lại nhiều việc khuất tất, còn cho rằng việc phong phi giống như phim ảnh vẫn thường chiếu trên ti vi, rằng Khang Hi là người mạnh mẽ, trong cung chỉ sủng ái một vị phi tử mà thôi.
Trên thực tế, người này được phong phi cũng vì có được lòng người nên mọi việc mới thuận lợi như thế, mà Khang Hi cũng ưu ái nàng, nếu không, sao có chuyện trong bốn năm lại sinh được tới hai vị hoàng tử?
Bởi Đông quý phi thống lĩnh lục cung, điều hành một cách công bằng hợp lẽ, được Khanh Hi thực lòng kính trọng nên nhân duyên ở trong cung khá tốt. Có thời gian, các vị vương tần quý phi khác cũng thường lui tới chỗ Đông quý phi trò chuyện, đánh bài làm vui. Dận Chân nhờ thế mà có nhiều cơ hội tìm hiểu các vị phi tử của Khang Hi được ràng rõ hơn, đồng thời phân tích xem làm thế nào để mẫu thân có thể sinh được hài tử.
Cùng với đó, Khang Hi cũng ngày một để tâm tới việc học hành của Dận Chân. Không chỉ nghiêm lệnh cho tám thầy giáo bình thường vẫn dạy dỗ làm hắn thêm phần nho nhã, lại nhờ tới chuyên gia Hán học làm sư phụ truyền thụ lễ nghĩa chi thiên. Ngoài ra, Dận Chân còn muốn học tập thêm cách nói năng sao cho thật khéo.
Khang Hi còn thỉnh người nước Bỉ, nước Pháp dạy cho Thái tử và Dận Chân về thiên văn học, số học và tiếng Pháp.
Dận Chân rất may mắn vì còn có những môn này để lấy lại thể diện, mặt mũi. Hắn không có hứng thú với việc học cách nói năng dù mỗi lần đều tự động viên mình, nên vẫn thường bị các sư phụ, thầy dạy trách phạt. Riêng có các môn số học, thiên văn học và tiếng Pháp thì hắn đạt thành tích kiệt xuất so với những người còn lại.
Rốt cuộc, ở xã hội hiện đại trước kia, vì chạy theo mô hình ảo mà hắn phải tìm hiểu tiếng Pháp, nào có ngờ tới lúc nó phát huy công dụng như thế này. Đám lạp đinh cũng biết tiếng Pháp, biết những điều căn bản nhưng lại là thứ tiếng Pháp cổ, có khác biệt nhiều so với tiếng Pháp hiện đại. Thế nên mới có chuyện thi thoảng vị tứ ca lại nói ra những câu mà bọn họ không hiểu được, hơn nữa cách nói, khẩu âm lại mang hơi hướng của người Anh khiến người nghe rất khó. Hai bên theo hai phe Anh và Pháp vẫn luôn đối đầu như oan gia.
Riêng có thiên văn học, số học thì Dận Chân học đâu hiểu đó, lại có thể từ một hiểu ba. Đối với hắn, những kiến thức ấy chỉ tương được với kiến thức của trẻ con thôi. Dù sao hắn cũng từng được thụ hưởng nền giáo dục cao hơn, so với trình độ học vấn của ba trăm năm trước thì tiến bộ hơn quá nhiều.
Từ lời nói lại của hai vị sư phụ, Khang Hi biết việc Dận Chân thông minh như thế nào, là thiên tài ra sao. Hai vị sư phụ vẫn thường tán dương nói thật đúng là cha nào con nấy khiến Khang Hi rất vui lòng hả dạ.
Trải qua việc lần này, Đông quý phi thu được lợi ích lớn nhất. Khang Hi thấy Đông thị hiền thục thì sắc phong cho làm hoàng quý phi, khoảng cách tới danh vị hoàng hậu chỉ còn thiếu nửa bước. (Trước đây Đông thị làm quý phi, giờ là hoàng quý phi!), đồng thời, thỉnh thoảng Đông quý phi cũng có trách nhiệm dạy bảo Thái tử. Ngụ ý của việc này vừa nói là đã hiểu ngay. Cả hậu cung đều xôn xao nghị luận, nói Đông quý phi nhất định chỉ thêm ít ngày nữa là có thể dưới một người mà trên vạn người.
Đông quý phi vô cùng mừng rỡ, ngày càng sủng ái Dận Chân hơn, coi hắn như phúc tinh của mình.
Cùng lúc đó, quan hệ giữa Thái tử và Dận Chân cũng rất tốt. Nguyên nhân thì là do lúc tế niệm Đồ Hải, Dụ thân vương đã mượn việc viếng cùng Nặc Mẫn bẩm tấu lại với Khang Hi, hoàng tử thứ tư là Dận Chân chịu quân dụ của Thái tử mà làm những việc ấy. Khang Hi rất hoan nghênh việc này, cho rằng Thái tử mới học tập đạo của vua mà đã thu được những thành tựu nhất định.
Thái tử rất mừng, tất nhiên không quên Dận Chân, tận lực giữ mối thân tình. Hai người thường cùng nghe đàn sáo, cùng vào cùng ra cung của Đông quý phi, trước mặt mọi người đều tỏ rõ sự gần gũi. Khang Hi thấy việc ấy thì cũng rất mừng, thường ban thưởng ca kỹ khiến đại a ca oán hận không thôi.
Tuy vậy, Dận Chân rất cẩn thận, đối đãi với Thái tử thì nửa phần thân tình, nửa phần giữ lễ, không dám tỏ ra quá gần gũi để tránh cho người khác nghĩ mình theo bè kết đảng với Thái tử.
Sau khi Vệ thị vào cung thì tình cảnh gần đây cũng không tốt. Khang Hi chỉ để nàng ở một bên mà không chăm lo để ý gì. Trong mắt Dận Chân thì là Khang Hi thẹn quá hóa giận mà thôi. Đám thị vệ vì thế mà bị chậm chạm trong việc sắc phong, chỉ là cung nhân; bọn thái giám thấy vậy cũng thường xuyên khi dễ nàng. Mùa đông tới rồi mà không chịu cấp cho than lửa khiến đám thị vệ phải chịu cảnh rét lạnh âm u. Dận Chân thì thường mượn việc đầu bếp mà tiếp tế cho một ít, lại nương theo khẩu dụ của Đông quý phi mà ra mặt giúp đỡ. Đám thái giám thấy thế mới khách khí một chút, mà Vệ thị cùng bốn đại ca được giúp đỡ nên cảm động đến rơi nước mắt.
Hai năm sau, là năm Khang Hi thứ hai mươi hai, lại có thêm một a ca được sinh ra. Lần này tới lượt Quách Lạc La Thị được phong làm phi, sau này xếp thứ chín. Kỳ thực Khang Hi có thêm hoàng tử thứ năm là Dận Kỳ, người này là người chất phác nhưng lại mắc tật nói lắp. Dù Khang Hi cũng quý mến, nhưng dẫu sao người này mang tật như thế, tương lai khó mà có được vinh quang to lớn.
Biết được tin tức chính xác về việc sinh ra của chín đại ca rồi, Dận Chân cũng từng nghĩ qua trong lòng. Trước đây Khang Hi vi hành để lại nhiều việc khuất tất, còn cho rằng việc phong phi giống như phim ảnh vẫn thường chiếu trên ti vi, rằng Khang Hi là người mạnh mẽ, trong cung chỉ sủng ái một vị phi tử mà thôi.
Trên thực tế, người này được phong phi cũng vì có được lòng người nên mọi việc mới thuận lợi như thế, mà Khang Hi cũng ưu ái nàng, nếu không, sao có chuyện trong bốn năm lại sinh được tới hai vị hoàng tử?
Bởi Đông quý phi thống lĩnh lục cung, điều hành một cách công bằng hợp lẽ, được Khanh Hi thực lòng kính trọng nên nhân duyên ở trong cung khá tốt. Có thời gian, các vị vương tần quý phi khác cũng thường lui tới chỗ Đông quý phi trò chuyện, đánh bài làm vui. Dận Chân nhờ thế mà có nhiều cơ hội tìm hiểu các vị phi tử của Khang Hi được ràng rõ hơn, đồng thời phân tích xem làm thế nào để mẫu thân có thể sinh được hài tử.
Cùng với đó, Khang Hi cũng ngày một để tâm tới việc học hành của Dận Chân. Không chỉ nghiêm lệnh cho tám thầy giáo bình thường vẫn dạy dỗ làm hắn thêm phần nho nhã, lại nhờ tới chuyên gia Hán học làm sư phụ truyền thụ lễ nghĩa chi thiên. Ngoài ra, Dận Chân còn muốn học tập thêm cách nói năng sao cho thật khéo.
Khang Hi còn thỉnh người nước Bỉ, nước Pháp dạy cho Thái tử và Dận Chân về thiên văn học, số học và tiếng Pháp.
Dận Chân rất may mắn vì còn có những môn này để lấy lại thể diện, mặt mũi. Hắn không có hứng thú với việc học cách nói năng dù mỗi lần đều tự động viên mình, nên vẫn thường bị các sư phụ, thầy dạy trách phạt. Riêng có các môn số học, thiên văn học và tiếng Pháp thì hắn đạt thành tích kiệt xuất so với những người còn lại.
Rốt cuộc, ở xã hội hiện đại trước kia, vì chạy theo mô hình ảo mà hắn phải tìm hiểu tiếng Pháp, nào có ngờ tới lúc nó phát huy công dụng như thế này. Đám lạp đinh cũng biết tiếng Pháp, biết những điều căn bản nhưng lại là thứ tiếng Pháp cổ, có khác biệt nhiều so với tiếng Pháp hiện đại. Thế nên mới có chuyện thi thoảng vị tứ ca lại nói ra những câu mà bọn họ không hiểu được, hơn nữa cách nói, khẩu âm lại mang hơi hướng của người Anh khiến người nghe rất khó. Hai bên theo hai phe Anh và Pháp vẫn luôn đối đầu như oan gia.
Riêng có thiên văn học, số học thì Dận Chân học đâu hiểu đó, lại có thể từ một hiểu ba. Đối với hắn, những kiến thức ấy chỉ tương được với kiến thức của trẻ con thôi. Dù sao hắn cũng từng được thụ hưởng nền giáo dục cao hơn, so với trình độ học vấn của ba trăm năm trước thì tiến bộ hơn quá nhiều.
Từ lời nói lại của hai vị sư phụ, Khang Hi biết việc Dận Chân thông minh như thế nào, là thiên tài ra sao. Hai vị sư phụ vẫn thường tán dương nói thật đúng là cha nào con nấy khiến Khang Hi rất vui lòng hả dạ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ra đời
- Chương 2: Cuộc sống trong Cung Uyển
- Chương 3: Nam Thư Phòng
- Chương 4: Tu hành
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: Trưởng thành
- Chương 8: Dụ Thân vương
- Chương 9: Tin vui
- Chương 10: Hỉ tấn (tin vui) –Phần 2
- Chương 11: Tiếp đón bên ngoài thành (1)
- Chương 12: Tiếp đón bên ngoài thành (2)
- Chương 14: Gia tế (thượng)(1)
- Chương 15: Gia tế (thượng)(2)
- Chương 16
- Chương 17: Săn bắn (1)
- Chương 18: Săn bắn (2)
- Chương 19: Săn bắn (3)
- Chương 20: Săn bắn (3)
- Chương 21: Săn bắn (5)
- Chương 22: Săn bắn (6)
- Chương 23: Huynh đệ (1)
- Chương 24: Huynh đệ (2)
- Chương 26: Huynh đệ (3)
- Chương 27: Thương tiếc (1)
- Chương 28: Thương tiếc (2)
- Chương 29: Thương tiếc (3)
- Chương 30: Bát a ca
- Chương 31-1: Bát a ca (2)
- Chương 31-2: Bát a ca (3)
- Chương 32: Bát a ca (4)
- Chương 33: Tiểu lang nhà ta mới trưởng thành (1)
- Chương 34: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (2)
- Chương 34-2: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (3)
- Chương 34-3: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (4)
- Chương 35-1: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (5 - Phần 1)
- Chương 35-2: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (5 - Phần 2)
- Chương 36: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (6)
- Chương 37: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (7)
- Chương 38: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (8)
- Chương 39: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (9)
- Chương 40: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (10)
- Chương 41: Phiền toái (1)
- Chương 42: Phiền toái (2)
- Chương 43: Phiền toái (3)
- Chương 44: Phiền toái (4)
- Chương 45: Phiền toái (5)
- Chương 46: Phiền toái (6)
- Chương 47: Mới biết mùi vị nỗi buồn (1)
- Chương 48: Mới biết mùi vị nỗi buồn (2)
- Chương 49: Mới biết mùi vị nỗi buồn (3)
- Chương 50: Mới biết mùi vị nỗi buồn (4)
- Chương 51: Mới biết mùi vị nỗi buồn (5)
- Chương 52: Mới biết mùi vị nỗi buồn (6)
- Chương 53: Mới biết mùi vị nỗi buồn (7)
- Chương 54: Mới biết mùi vị nỗi buồn (8)
- Chương 55: Mới biết mùi vị nỗi buồn (9)
- Chương 56: Mới biết mùi vị nỗi buồn (10)
- Chương 57: Lòng son tấc cỏ (1)
- Chương 58: Lòng son tấc cỏ (2)
- Chương 59: Lòng son tấc cỏ (3)
- Chương 60: Biết đi đường nào (1)
- Chương 61: Biết đi đường nào (2)
- Chương 62: Biết đi đường nào (3)
- Chương 63: Biết đi đường nào (4)
- Chương 64: Biết đi đường nào (5)
- Chương 65: Biết đi đường nào (6)
- Chương 66: Biết đi đường nào (7)
- Chương 67: Biết đi đường nào (8)
- Chương 68: Biết đi đường nào (9)
- Chương 69: Biết đi đường nào (10)
- Chương 70: Tòng quân (1)
- Chương 71: Tòng quân (2)
- Chương 72: Tòng quân (3)
- Chương 73: Tòng quân (4)
- Chương 74: Tòng quân (5)
- Chương 75: Tòng quân (6)
- Chương 76: Tòng quân (7)
- Chương 77: Tòng quân (8)
- Chương 78: Xuất chinh (1)
- Chương 79: Xuất chinh (2)
- Chương 80: Xuất chinh (3)
- Chương 81: Xuất chinh (4)
- Chương 82: Xuất chinh (5)
- Chương 83: Xuất chinh (6)
- Chương 84: Xuất chinh (7)
- Chương 85: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (1)
- Chương 86: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (2)
- Chương 87: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (3)
- Chương 88: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (4)
- Chương 89: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (5)
- Chương 90: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (6)
- Chương 91: Trận đầu đánh Cát Nhĩ Đan (7)
- bình luận