Vạn Pháp Đế Tôn - CHƯƠNG 5: VỀ GIA TỘC
Chương trước- CHƯƠNG 1: XUYÊN KHÔNG
- CHƯƠNG 2: CHIẾN GIẢ ĐẠI LỤC
- CHƯƠNG 3: CỬU TẦNG VẠN THƯ THÁP
- CHƯƠNG 4: TẦM BẢO
- CHƯƠNG 5: VỀ GIA TỘC
- CHƯƠNG 6: HẤP KHÍ THÔN LINH QUYẾT
- CHƯƠNG 7: TỪ HI VỌNG THÀNH THẤT VỌNG
- CHƯƠNG 8: MUA MA HẠCH
- CHƯƠNG 9: TU LUYỆN
- CHƯƠNG 10: GIÁNG LONG KÍCH
- CHƯƠNG 11: ÁM SÁT
- CHƯƠNG 12: ĐẤU GIÁ
- CHƯƠNG 13: XÍCH TÂM HOẢ
- CHƯƠNG 14: HỆ THỐNG?
- CHƯƠNG 15: TU LUYỆN HOÀNG KIM GIÁP
- CHƯƠNG 16: TẬP LUYỆN CHIẾN KĨ
- CHƯƠNG 17: KIỂM TRA TU VI
- CHƯƠNG 18: KINH NGẠC
- CHƯƠNG 19: TỶ THÍ
- CHƯƠNG 20: ÁP ĐẢO
- CHƯƠNG 21: NGUYỆT VƯƠNG ĐẤU NGUYỆT LONG
- CHƯƠNG 22: BÍ KĨ
- CHƯƠNG 23: KẾT THÚC TỶ THÍ
- CHƯƠNG 24: PHONG VÂN SƠN MẠCH
- CHƯƠNG 25: HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ
- CHƯƠNG 26: NÂNG CẤP HỆ THỐNG
- CHƯƠNG 27: GIẢI CỨU DIỄM MY
- CHƯƠNG 28: TẦNG 1
- CHƯƠNG 29: DỊ THUỶ
- CHƯƠNG 30
- CHƯƠNG 31: CÒN CÁI NỊT
- CHƯƠNG 32: ẢO CẢNH
- CHƯƠNG 33: ẤP TRỨNG
- CHƯƠNG 34: KHẾ ƯỚC BẢN MỆNH
- CHƯƠNG 35: VÔ ẢNH CHIẾN PHÁP
- CHƯƠNG 36: LÔI KIẾP
- CHƯƠNG 37: BIẾN CỐ
- CHƯƠNG 38: HẮC THỊ PHƯỜNG
- CHƯƠNG 39: KHÔI PHỤC
- CHƯƠNG 40: CHUYỂN LÀNG
- CHƯƠNG 41: NỬA ĐƯỜNG GẶP CƯỚP
- CHƯƠNG 42: CẤM KĨ
- CHƯƠNG 43: TẾ HUYẾT HẢI VƯƠNG CHƯỞNG
- CHƯƠNG 44: CHINH PHỤC
- CHƯƠNG 45: LONG PHƯỢNG HỢP HOAN QUYẾT
- CHƯƠNG 46: THANH LINH QUẢ
- CHƯƠNG 47: TRỞ VỀ
- CHƯƠNG 48: VÔ ẢNH BỘ
- CHƯƠNG 49: PHÁ KHÍ ĐAN
- Chương 50: Chiến Sư?
- Chương 51: Dễ Dàng Chiến Thắng
- Chương 52: Kết Thúc Vòng Đầu Tiên
- Chương 53: Vòng Hai
- Chương 54: Đoạt Điểm Tích Lũy
- Chương 55: Nộ Hỏa Trùng
- Chương 56: Cướp Điểm
- Chương 57: Kiểm Kê Điểm Tích Lũy
- Chương 58: Bát Tinh Chiến Giả
- Chương 59: Tăng Cấp Trù Sư
- Chương 60: Vòng Ba
- Chương 61: Hồng Thanh Hỏa
- Chương 62: Nguyệt Long Vs Liễu Thiên Minh
- Chương 63: Thiên Diện Kiếm Tôn
- Chương 64: Chiến Lôi Dương
- Chương 65: Trận Đấu Cuối Cùng
- Chương 66: Chiến Đấu Kịch Liệt
- Chương 67: Học Viện Hoàng Gia
- Chương 68: Mỹ Nữ Đạo Sư
- Chương 69: Nhiệm Vụ Đường
- Chương 70: Long Tu Xà
- Chương 71: Tụ Linh Trận Cấp 2
- Chương 72: Võ Các
- Chương 73: Dương Tuyết Vân
- Chương 74: Nam Dương Học Trưởng, Ngươi Thật Sự Quá Kém!
- Chương 75: Thôn Phệ
- Chương 76: Hồng Hải Tửu
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vạn Pháp Đế Tôn
CHƯƠNG 5: VỀ GIA TỘC
Khi Vương ngẩng mặt lên thì tàn hồn Vô Tử đã biến mất vào hư vô, mọi thứ như một giấc mơ vậy nhưng trên tay Vương vẫn cầm những món mà sư phụ Vô Tử vừa đưa. Vương nhủ thầm: “Con sẽ hoàn thành ước nguyện của sư phụ!”
Time tưởng niệm đã hết bây giờ hốt đồ rồi phắn thôi. Đang loay hoay nghĩ cách ra ngoài thì đã thấy cánh cửa thông đạo được mở từ lâu.
“Đây là cái quần què gì vậy mà vừa nãy không thấy sư phụ nhắc đến!” vừa nói Vương vừa đưa cái nhẫn lên trước mắt mình. Giọng Hồn Tháp vang lên “Đây là trữ vật giới chỉ dùng để cất giữ đồ!”
“Vậy làm cách nào để mở nó vậy Hồn Tháp?” Vương hỏi.
Hồn Tháp đáp: “Rót chiến khí vào để mở nhẫn!”
“Nhưng ta làm méo gì có chiến khí để mở thôi cất tạm vậy!”.Vương đang thắc mắc làm cách nào để cất hết đống vàng kia khi mà không dùng được trữ vật giới chỉ thì giọng Hồn Tháp lại vang lên:
“Cửu Tầng Vạn Thư Tháp có khả năng cất giữ đồ vật. Tầng 0 có khả năng cất giữ đồ vật nhưng diện tích có hạn tầm 300m vuông!”.
“Ngon vãi!”
Vương kêu Hồn Tháp cất hết số vàng bạc châu báu vào tháp.
“Vậy cái kia dùng để làm gì vậy?” Vương vừa nói vừa chỉ vô khối băng mà vừa nãy Vô Tử ngồi lên.
“Hải Băng sàn có khả năng lưu thông tăng cường hấp thu chiến khí…” không cần nghe hết câu Vương đã kêu Hồn Tháp thu vào. Sau khi thu thập xong mọi thứ Vương hỏi Hồn Tháp làm cách nào để thoát khỏi cái nơi khỉ ho cò gáy này.
“Đằng sau cái giường mà cậu vừa thu được có 1 thông đạo dẫn lên mặt đất!”. Sau khi đi theo lối chỉ dẫn của Hồn Tháp, Vương đã lên được tới mặt đất, đay là lần đầu tiên Vương được thấy được mặt trời ở thế giới này.Đang nhắm mắt hưởng thụ hương vị từ gió trời thì đột nhiên có những âm thanh từ đằng xa vang đến:
“Nguyệt thiếu gia, Nhị thiếu gia, Vương nhi con đâu rồi!”.
"Ai gọi tên ta vậy chẳng lẽ thân xác này trước kia là một idol!"
Hồn Tháp giọng như đang khinh bỉ nói: “3 đời nhà tôi hỗ trợ người xuyên không chưa thấy ai ảo tưởng nặng như ngươi!”
“Thế ai đang tìm tao?” Vương hỏi lại thế
“Mẹ thằng Vương…”
Vương đổ quạu: “Đm sao chửi tao?”.
Hồn Tháp vô vị nói “Ta đã nói xong đéo đâu!”, “Mẹ thằng Vương đang kiếm Vương”
Vương hơi quê nói “Có đi kiếm người cũng la lối um sùm, à mà Nguyệt Vương là tên mình mà!”. Vương ngoác mõm gọi:
“Mẫu thân mọi người tui ở đây ở đây!”. Trong vòng 3 hơi thở 1 ngươi phụ nữ áo trắng kiểu cổ trang tầm cỡ 24-25 tuổi, khuôn mặt nàng như tràn đầy mỹ cảm mà quyến rũ, đôi mắt thì long lanh tràn đầy mê hoặc, đôi mắt của nàng thì trong sáng như Tinh Hà nhưng bên trong lại có nét ưu buồn, ngọc mũi xinh xắn mà trắng mịn, đôi môi hồng nhuận mà mềm mại cùng với mái tóc đen, dài bồng bềnh như thác nước dài ngang lưng, vòng 1 to nhưng đã được che bằng chiếc áo kín đáo của nàng, ở eo buộc một chiếc thắt lưng bằng vải tôn lên vòng eo thon gọn tuỵêt mỹ. Đúng là một vưu vật nhân gian.
Vừa thấy nữ tử kia chạy đến Vương liền đứng dậy tạo dáng sao cho ngầu rồi nói:
“Chào em anh đứng đây từ chiều!”
“Con nói gì vậy Vương nhi!” người phụ nữ tỏ vẽ không hiểu hỏi.
“Vân Nhiên mẹ Nguyệt Vương 35 tuổi Chiến Linh lục tinh số đo 3 vòng 93-63-87!” Giọng Hồn Tháp như đang nín cười.
Vương mặt méo mó: “Đậu má đéo nói sớm làm quê muốn chết”. Vừa nghe Vương nói linh tinh, Vân Nhiên lại tưởng con mình rớt vực bị thương ở đầu, cũng thăc mắc tại sao mà Vương có thể lên đây được dù rất nhiều nghi vấn nhung khi thấy khuôn mặt mếu mó của Vương nàng quên sạch mọi thứ và chạy lại ôm Vương an ủi:
“Thôi đừng khóc có mẹ đây rồi!”. Đúng lúc đó một đám người người chạy tới đồng thanh hô:
“Kính chào Đại phu nhân, Nhị công tử!”
Vân Nhiên thả Vương xuống kêu bọn thuôc hạ mau đưa Vương về gia tộc. Những người hầu liền cung kính đưa cho Vương 1 bộ quần áo và đưa lên kiệu khiêng về còn Vân Nhiên cưỡi ngựa chạy theo.
Time tưởng niệm đã hết bây giờ hốt đồ rồi phắn thôi. Đang loay hoay nghĩ cách ra ngoài thì đã thấy cánh cửa thông đạo được mở từ lâu.
“Đây là cái quần què gì vậy mà vừa nãy không thấy sư phụ nhắc đến!” vừa nói Vương vừa đưa cái nhẫn lên trước mắt mình. Giọng Hồn Tháp vang lên “Đây là trữ vật giới chỉ dùng để cất giữ đồ!”
“Vậy làm cách nào để mở nó vậy Hồn Tháp?” Vương hỏi.
Hồn Tháp đáp: “Rót chiến khí vào để mở nhẫn!”
“Nhưng ta làm méo gì có chiến khí để mở thôi cất tạm vậy!”.Vương đang thắc mắc làm cách nào để cất hết đống vàng kia khi mà không dùng được trữ vật giới chỉ thì giọng Hồn Tháp lại vang lên:
“Cửu Tầng Vạn Thư Tháp có khả năng cất giữ đồ vật. Tầng 0 có khả năng cất giữ đồ vật nhưng diện tích có hạn tầm 300m vuông!”.
“Ngon vãi!”
Vương kêu Hồn Tháp cất hết số vàng bạc châu báu vào tháp.
“Vậy cái kia dùng để làm gì vậy?” Vương vừa nói vừa chỉ vô khối băng mà vừa nãy Vô Tử ngồi lên.
“Hải Băng sàn có khả năng lưu thông tăng cường hấp thu chiến khí…” không cần nghe hết câu Vương đã kêu Hồn Tháp thu vào. Sau khi thu thập xong mọi thứ Vương hỏi Hồn Tháp làm cách nào để thoát khỏi cái nơi khỉ ho cò gáy này.
“Đằng sau cái giường mà cậu vừa thu được có 1 thông đạo dẫn lên mặt đất!”. Sau khi đi theo lối chỉ dẫn của Hồn Tháp, Vương đã lên được tới mặt đất, đay là lần đầu tiên Vương được thấy được mặt trời ở thế giới này.Đang nhắm mắt hưởng thụ hương vị từ gió trời thì đột nhiên có những âm thanh từ đằng xa vang đến:
“Nguyệt thiếu gia, Nhị thiếu gia, Vương nhi con đâu rồi!”.
"Ai gọi tên ta vậy chẳng lẽ thân xác này trước kia là một idol!"
Hồn Tháp giọng như đang khinh bỉ nói: “3 đời nhà tôi hỗ trợ người xuyên không chưa thấy ai ảo tưởng nặng như ngươi!”
“Thế ai đang tìm tao?” Vương hỏi lại thế
“Mẹ thằng Vương…”
Vương đổ quạu: “Đm sao chửi tao?”.
Hồn Tháp vô vị nói “Ta đã nói xong đéo đâu!”, “Mẹ thằng Vương đang kiếm Vương”
Vương hơi quê nói “Có đi kiếm người cũng la lối um sùm, à mà Nguyệt Vương là tên mình mà!”. Vương ngoác mõm gọi:
“Mẫu thân mọi người tui ở đây ở đây!”. Trong vòng 3 hơi thở 1 ngươi phụ nữ áo trắng kiểu cổ trang tầm cỡ 24-25 tuổi, khuôn mặt nàng như tràn đầy mỹ cảm mà quyến rũ, đôi mắt thì long lanh tràn đầy mê hoặc, đôi mắt của nàng thì trong sáng như Tinh Hà nhưng bên trong lại có nét ưu buồn, ngọc mũi xinh xắn mà trắng mịn, đôi môi hồng nhuận mà mềm mại cùng với mái tóc đen, dài bồng bềnh như thác nước dài ngang lưng, vòng 1 to nhưng đã được che bằng chiếc áo kín đáo của nàng, ở eo buộc một chiếc thắt lưng bằng vải tôn lên vòng eo thon gọn tuỵêt mỹ. Đúng là một vưu vật nhân gian.
Vừa thấy nữ tử kia chạy đến Vương liền đứng dậy tạo dáng sao cho ngầu rồi nói:
“Chào em anh đứng đây từ chiều!”
“Con nói gì vậy Vương nhi!” người phụ nữ tỏ vẽ không hiểu hỏi.
“Vân Nhiên mẹ Nguyệt Vương 35 tuổi Chiến Linh lục tinh số đo 3 vòng 93-63-87!” Giọng Hồn Tháp như đang nín cười.
Vương mặt méo mó: “Đậu má đéo nói sớm làm quê muốn chết”. Vừa nghe Vương nói linh tinh, Vân Nhiên lại tưởng con mình rớt vực bị thương ở đầu, cũng thăc mắc tại sao mà Vương có thể lên đây được dù rất nhiều nghi vấn nhung khi thấy khuôn mặt mếu mó của Vương nàng quên sạch mọi thứ và chạy lại ôm Vương an ủi:
“Thôi đừng khóc có mẹ đây rồi!”. Đúng lúc đó một đám người người chạy tới đồng thanh hô:
“Kính chào Đại phu nhân, Nhị công tử!”
Vân Nhiên thả Vương xuống kêu bọn thuôc hạ mau đưa Vương về gia tộc. Những người hầu liền cung kính đưa cho Vương 1 bộ quần áo và đưa lên kiệu khiêng về còn Vân Nhiên cưỡi ngựa chạy theo.
Chương trước
Chương sau
- CHƯƠNG 1: XUYÊN KHÔNG
- CHƯƠNG 2: CHIẾN GIẢ ĐẠI LỤC
- CHƯƠNG 3: CỬU TẦNG VẠN THƯ THÁP
- CHƯƠNG 4: TẦM BẢO
- CHƯƠNG 5: VỀ GIA TỘC
- CHƯƠNG 6: HẤP KHÍ THÔN LINH QUYẾT
- CHƯƠNG 7: TỪ HI VỌNG THÀNH THẤT VỌNG
- CHƯƠNG 8: MUA MA HẠCH
- CHƯƠNG 9: TU LUYỆN
- CHƯƠNG 10: GIÁNG LONG KÍCH
- CHƯƠNG 11: ÁM SÁT
- CHƯƠNG 12: ĐẤU GIÁ
- CHƯƠNG 13: XÍCH TÂM HOẢ
- CHƯƠNG 14: HỆ THỐNG?
- CHƯƠNG 15: TU LUYỆN HOÀNG KIM GIÁP
- CHƯƠNG 16: TẬP LUYỆN CHIẾN KĨ
- CHƯƠNG 17: KIỂM TRA TU VI
- CHƯƠNG 18: KINH NGẠC
- CHƯƠNG 19: TỶ THÍ
- CHƯƠNG 20: ÁP ĐẢO
- CHƯƠNG 21: NGUYỆT VƯƠNG ĐẤU NGUYỆT LONG
- CHƯƠNG 22: BÍ KĨ
- CHƯƠNG 23: KẾT THÚC TỶ THÍ
- CHƯƠNG 24: PHONG VÂN SƠN MẠCH
- CHƯƠNG 25: HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ
- CHƯƠNG 26: NÂNG CẤP HỆ THỐNG
- CHƯƠNG 27: GIẢI CỨU DIỄM MY
- CHƯƠNG 28: TẦNG 1
- CHƯƠNG 29: DỊ THUỶ
- CHƯƠNG 30
- CHƯƠNG 31: CÒN CÁI NỊT
- CHƯƠNG 32: ẢO CẢNH
- CHƯƠNG 33: ẤP TRỨNG
- CHƯƠNG 34: KHẾ ƯỚC BẢN MỆNH
- CHƯƠNG 35: VÔ ẢNH CHIẾN PHÁP
- CHƯƠNG 36: LÔI KIẾP
- CHƯƠNG 37: BIẾN CỐ
- CHƯƠNG 38: HẮC THỊ PHƯỜNG
- CHƯƠNG 39: KHÔI PHỤC
- CHƯƠNG 40: CHUYỂN LÀNG
- CHƯƠNG 41: NỬA ĐƯỜNG GẶP CƯỚP
- CHƯƠNG 42: CẤM KĨ
- CHƯƠNG 43: TẾ HUYẾT HẢI VƯƠNG CHƯỞNG
- CHƯƠNG 44: CHINH PHỤC
- CHƯƠNG 45: LONG PHƯỢNG HỢP HOAN QUYẾT
- CHƯƠNG 46: THANH LINH QUẢ
- CHƯƠNG 47: TRỞ VỀ
- CHƯƠNG 48: VÔ ẢNH BỘ
- CHƯƠNG 49: PHÁ KHÍ ĐAN
- Chương 50: Chiến Sư?
- Chương 51: Dễ Dàng Chiến Thắng
- Chương 52: Kết Thúc Vòng Đầu Tiên
- Chương 53: Vòng Hai
- Chương 54: Đoạt Điểm Tích Lũy
- Chương 55: Nộ Hỏa Trùng
- Chương 56: Cướp Điểm
- Chương 57: Kiểm Kê Điểm Tích Lũy
- Chương 58: Bát Tinh Chiến Giả
- Chương 59: Tăng Cấp Trù Sư
- Chương 60: Vòng Ba
- Chương 61: Hồng Thanh Hỏa
- Chương 62: Nguyệt Long Vs Liễu Thiên Minh
- Chương 63: Thiên Diện Kiếm Tôn
- Chương 64: Chiến Lôi Dương
- Chương 65: Trận Đấu Cuối Cùng
- Chương 66: Chiến Đấu Kịch Liệt
- Chương 67: Học Viện Hoàng Gia
- Chương 68: Mỹ Nữ Đạo Sư
- Chương 69: Nhiệm Vụ Đường
- Chương 70: Long Tu Xà
- Chương 71: Tụ Linh Trận Cấp 2
- Chương 72: Võ Các
- Chương 73: Dương Tuyết Vân
- Chương 74: Nam Dương Học Trưởng, Ngươi Thật Sự Quá Kém!
- Chương 75: Thôn Phệ
- Chương 76: Hồng Hải Tửu