Vạn Pháp Đế Tôn - Chương 76: Hồng Hải Tửu
Chương trước- CHƯƠNG 1: XUYÊN KHÔNG
- CHƯƠNG 2: CHIẾN GIẢ ĐẠI LỤC
- CHƯƠNG 3: CỬU TẦNG VẠN THƯ THÁP
- CHƯƠNG 4: TẦM BẢO
- CHƯƠNG 5: VỀ GIA TỘC
- CHƯƠNG 6: HẤP KHÍ THÔN LINH QUYẾT
- CHƯƠNG 7: TỪ HI VỌNG THÀNH THẤT VỌNG
- CHƯƠNG 8: MUA MA HẠCH
- CHƯƠNG 9: TU LUYỆN
- CHƯƠNG 10: GIÁNG LONG KÍCH
- CHƯƠNG 11: ÁM SÁT
- CHƯƠNG 12: ĐẤU GIÁ
- CHƯƠNG 13: XÍCH TÂM HOẢ
- CHƯƠNG 14: HỆ THỐNG?
- CHƯƠNG 15: TU LUYỆN HOÀNG KIM GIÁP
- CHƯƠNG 16: TẬP LUYỆN CHIẾN KĨ
- CHƯƠNG 17: KIỂM TRA TU VI
- CHƯƠNG 18: KINH NGẠC
- CHƯƠNG 19: TỶ THÍ
- CHƯƠNG 20: ÁP ĐẢO
- CHƯƠNG 21: NGUYỆT VƯƠNG ĐẤU NGUYỆT LONG
- CHƯƠNG 22: BÍ KĨ
- CHƯƠNG 23: KẾT THÚC TỶ THÍ
- CHƯƠNG 24: PHONG VÂN SƠN MẠCH
- CHƯƠNG 25: HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ
- CHƯƠNG 26: NÂNG CẤP HỆ THỐNG
- CHƯƠNG 27: GIẢI CỨU DIỄM MY
- CHƯƠNG 28: TẦNG 1
- CHƯƠNG 29: DỊ THUỶ
- CHƯƠNG 30
- CHƯƠNG 31: CÒN CÁI NỊT
- CHƯƠNG 32: ẢO CẢNH
- CHƯƠNG 33: ẤP TRỨNG
- CHƯƠNG 34: KHẾ ƯỚC BẢN MỆNH
- CHƯƠNG 35: VÔ ẢNH CHIẾN PHÁP
- CHƯƠNG 36: LÔI KIẾP
- CHƯƠNG 37: BIẾN CỐ
- CHƯƠNG 38: HẮC THỊ PHƯỜNG
- CHƯƠNG 39: KHÔI PHỤC
- CHƯƠNG 40: CHUYỂN LÀNG
- CHƯƠNG 41: NỬA ĐƯỜNG GẶP CƯỚP
- CHƯƠNG 42: CẤM KĨ
- CHƯƠNG 43: TẾ HUYẾT HẢI VƯƠNG CHƯỞNG
- CHƯƠNG 44: CHINH PHỤC
- CHƯƠNG 45: LONG PHƯỢNG HỢP HOAN QUYẾT
- CHƯƠNG 46: THANH LINH QUẢ
- CHƯƠNG 47: TRỞ VỀ
- CHƯƠNG 48: VÔ ẢNH BỘ
- CHƯƠNG 49: PHÁ KHÍ ĐAN
- Chương 50: Chiến Sư?
- Chương 51: Dễ Dàng Chiến Thắng
- Chương 52: Kết Thúc Vòng Đầu Tiên
- Chương 53: Vòng Hai
- Chương 54: Đoạt Điểm Tích Lũy
- Chương 55: Nộ Hỏa Trùng
- Chương 56: Cướp Điểm
- Chương 57: Kiểm Kê Điểm Tích Lũy
- Chương 58: Bát Tinh Chiến Giả
- Chương 59: Tăng Cấp Trù Sư
- Chương 60: Vòng Ba
- Chương 61: Hồng Thanh Hỏa
- Chương 62: Nguyệt Long Vs Liễu Thiên Minh
- Chương 63: Thiên Diện Kiếm Tôn
- Chương 64: Chiến Lôi Dương
- Chương 65: Trận Đấu Cuối Cùng
- Chương 66: Chiến Đấu Kịch Liệt
- Chương 67: Học Viện Hoàng Gia
- Chương 68: Mỹ Nữ Đạo Sư
- Chương 69: Nhiệm Vụ Đường
- Chương 70: Long Tu Xà
- Chương 71: Tụ Linh Trận Cấp 2
- Chương 72: Võ Các
- Chương 73: Dương Tuyết Vân
- Chương 74: Nam Dương Học Trưởng, Ngươi Thật Sự Quá Kém!
- Chương 75: Thôn Phệ
- Chương 76: Hồng Hải Tửu
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vạn Pháp Đế Tôn
Chương 76: Hồng Hải Tửu
“Tiên Khách lâu này có rất nhiều mỹ nhân, hơn nữa công phu của người nào cũng rất tốt!!!” Cao Đại Minh nói đến đây, âm thanh bỗng giảm thấp xuống, cười nói với Vương.
Tuy bọn họ vẫn chưa đi vào, thế nhưng mùi rượu thơm từ bên trong tửu lâu phiêu dật ra khiến cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái. Hai người đi vào tửu lâu, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ trên lầu một để ngồi.
Tửu lưu có ba tầng. Sau khi ngồi xuống, Cao Đại Minh liền gọi tiểu nhị của tửu lâu đến.
“Ngày hôm nay còn bao nhiêu bình Hồng Hải tửu?” Cao Đại Minh hỏi.
Tiểu nhị của tửu lâu ngẩn ra, hồi đáp: “Vẫn còn hơn 5000 bình!”
“Cho ta 200 bình đến đây!” Cao Đại Minh mở miệng nói.
“200 bình ư?” Tiểu nhị của tửu lâu thất kinh, không dám tin tưởng nhìn Cao Đại Minh, hoài nghi mình có nghe lầm hay không. Một bình 5000 chiến kim, 200 bình chính là 1 triệu chiến kim, cho dù là thiếu chủ một vài gia tộc cũng không tiêu phí như vậy.
Lúc này, Cao Đại Minh lấy ra một tấm tinh tạp rồi ném cho tiểu nhị của tửu lâu: “Nhanh mang lên đây!”
Tiểu nhị của tửu lâu nhìn tấm tinh tạp trong tay, ngẩn ngơ, tiếp đó nhanh chóng gật đầu, hoảng sợ nói: “Thỉnh công tử chờ, tôi sẽ đưa Hồng Hải tửu đến đây!”
Nói xong nhanh chóng xoay người lui xuống.
Sau một lát, tiểu nhị của tửu lâu đã đem Hồng Hải tửu lên.
Cao Đại Minh cười nói: “Tới đây, nếm thử chút Hồng Hải tửu này, bảo đảm hôm nay sau khi ngươi uống xong, ngày sau sẽ tới mãi!”
Nói xong, tự mình mở ra một bình cho Vương. Mùi rượu thơm ngạt ngào bốn phía.
Vương nhận lấy, ngửi ngửi rồi uống một ngụm, chỉ cảm thấy cảm giác trong miệng ngọt thuần, rượu vào cổ họng, lưu hương trên lưỡi trên răng, thật làm cho người ta rất lâu vẫn còn day dưa không dứt với mùi vị rượu. Đúng như Cao Đại Minh nói, Hồng Hải tửu là thứ không thể thiếu hơn cả mỹ nhân.
“Ngon thật đấy, bao nhiêu chiến kim một bình Hồng Hải tửu vậy?” Vương hỏi.
“5000 chiến kim một bình!”
“Phụt...!” Vương ngay lập tức phun ngụm rượu trong miệng ra, hắn không ngờ rằng bình rượu mình vừa uống lại đắt như vậy. Mặc dù hắn có chiến kim sư phụ Vô Tử cho nhưng cũng không dám xài như thế, vậy mà tên Cao Đại Minh lại dám tiêu hơn 1 triệu chiến kim trong một lần uống rượu như thế.
“Ngươi ngạc nhiên như thế làm gì? Mau uống đi!”
Sau đó tiểu nhị của tửu lâu mang ra một bàn thức ăn ngon cho hai người Vương.
Sau khi uống xong hai người ra khỏi tửu lâu và trở về học viện.
...
Nội viện.
Nam Dương Hàn Thiên ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào người Nam Dương Hoàng Phong, khi hắn nhìn thấy vết thương trên mặt Nam Dương Hoàng Phong, sắc mặt lập tức trầm xuống, quát lạnh hỏi:
“Chuyện gì xảy ra?”
“Ca, hôm nay ta giao thủ với một tên tân sinh, bị hắn cướp đi 400 điểm cống hiến, còn đánh ta ra dạng này!”
Nam Dương Hoàng Phong đi đến bên người Nam Dương Hàn Thiên, cắn răng nghiến lợi đem chuyện đã xảy ra nói ra.
“Hắn chẳng qua là một tân sinh, có thể đánh ngươi thành dạng này?”
Nam Dương Hàn Thiên nhướng mày, hiển nhiên không tin lời của Nam Dương Hoàng Phong.
“Ca, ngươi không biết! Tiểu tử kia mặc dù chỉ là tân sinh nhưng lại có thực lực của hắn lại đạt đến bát tinh Chiến Giả, hơn nữa thực lực lại vô cùng mạnh, ta căn bản không phải đối thủ của hắn!”
Nói đến đây, Nam Dương Hoàng Phong có vẻ hơi ủy khuất.
“Hừ...ngươi là cửu tinh Chiến Giả, vậy mà một tên tân sinh bát tinh Chiến Giả cũng đánh không lại, thật là đem mặt mũi của Nam Dương gia ta làm mất hết rồi!”
“Ca, ngươi phải làm chủ cho ta a!”
“Được rồi, việc này ta sẽ giải quyết giúp ngươi, còn nữa sắp đến kỳ kiểm tra mà ngươi còn không đột phá lên Chiến Sư thì cuốn khăn gói về nhà đi, đừng ở lại làm mất mặt Nam Dương gia!”
Nam Dương Hàn Thiên không vui quát lên.
Tuy bọn họ vẫn chưa đi vào, thế nhưng mùi rượu thơm từ bên trong tửu lâu phiêu dật ra khiến cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái. Hai người đi vào tửu lâu, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ trên lầu một để ngồi.
Tửu lưu có ba tầng. Sau khi ngồi xuống, Cao Đại Minh liền gọi tiểu nhị của tửu lâu đến.
“Ngày hôm nay còn bao nhiêu bình Hồng Hải tửu?” Cao Đại Minh hỏi.
Tiểu nhị của tửu lâu ngẩn ra, hồi đáp: “Vẫn còn hơn 5000 bình!”
“Cho ta 200 bình đến đây!” Cao Đại Minh mở miệng nói.
“200 bình ư?” Tiểu nhị của tửu lâu thất kinh, không dám tin tưởng nhìn Cao Đại Minh, hoài nghi mình có nghe lầm hay không. Một bình 5000 chiến kim, 200 bình chính là 1 triệu chiến kim, cho dù là thiếu chủ một vài gia tộc cũng không tiêu phí như vậy.
Lúc này, Cao Đại Minh lấy ra một tấm tinh tạp rồi ném cho tiểu nhị của tửu lâu: “Nhanh mang lên đây!”
Tiểu nhị của tửu lâu nhìn tấm tinh tạp trong tay, ngẩn ngơ, tiếp đó nhanh chóng gật đầu, hoảng sợ nói: “Thỉnh công tử chờ, tôi sẽ đưa Hồng Hải tửu đến đây!”
Nói xong nhanh chóng xoay người lui xuống.
Sau một lát, tiểu nhị của tửu lâu đã đem Hồng Hải tửu lên.
Cao Đại Minh cười nói: “Tới đây, nếm thử chút Hồng Hải tửu này, bảo đảm hôm nay sau khi ngươi uống xong, ngày sau sẽ tới mãi!”
Nói xong, tự mình mở ra một bình cho Vương. Mùi rượu thơm ngạt ngào bốn phía.
Vương nhận lấy, ngửi ngửi rồi uống một ngụm, chỉ cảm thấy cảm giác trong miệng ngọt thuần, rượu vào cổ họng, lưu hương trên lưỡi trên răng, thật làm cho người ta rất lâu vẫn còn day dưa không dứt với mùi vị rượu. Đúng như Cao Đại Minh nói, Hồng Hải tửu là thứ không thể thiếu hơn cả mỹ nhân.
“Ngon thật đấy, bao nhiêu chiến kim một bình Hồng Hải tửu vậy?” Vương hỏi.
“5000 chiến kim một bình!”
“Phụt...!” Vương ngay lập tức phun ngụm rượu trong miệng ra, hắn không ngờ rằng bình rượu mình vừa uống lại đắt như vậy. Mặc dù hắn có chiến kim sư phụ Vô Tử cho nhưng cũng không dám xài như thế, vậy mà tên Cao Đại Minh lại dám tiêu hơn 1 triệu chiến kim trong một lần uống rượu như thế.
“Ngươi ngạc nhiên như thế làm gì? Mau uống đi!”
Sau đó tiểu nhị của tửu lâu mang ra một bàn thức ăn ngon cho hai người Vương.
Sau khi uống xong hai người ra khỏi tửu lâu và trở về học viện.
...
Nội viện.
Nam Dương Hàn Thiên ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào người Nam Dương Hoàng Phong, khi hắn nhìn thấy vết thương trên mặt Nam Dương Hoàng Phong, sắc mặt lập tức trầm xuống, quát lạnh hỏi:
“Chuyện gì xảy ra?”
“Ca, hôm nay ta giao thủ với một tên tân sinh, bị hắn cướp đi 400 điểm cống hiến, còn đánh ta ra dạng này!”
Nam Dương Hoàng Phong đi đến bên người Nam Dương Hàn Thiên, cắn răng nghiến lợi đem chuyện đã xảy ra nói ra.
“Hắn chẳng qua là một tân sinh, có thể đánh ngươi thành dạng này?”
Nam Dương Hàn Thiên nhướng mày, hiển nhiên không tin lời của Nam Dương Hoàng Phong.
“Ca, ngươi không biết! Tiểu tử kia mặc dù chỉ là tân sinh nhưng lại có thực lực của hắn lại đạt đến bát tinh Chiến Giả, hơn nữa thực lực lại vô cùng mạnh, ta căn bản không phải đối thủ của hắn!”
Nói đến đây, Nam Dương Hoàng Phong có vẻ hơi ủy khuất.
“Hừ...ngươi là cửu tinh Chiến Giả, vậy mà một tên tân sinh bát tinh Chiến Giả cũng đánh không lại, thật là đem mặt mũi của Nam Dương gia ta làm mất hết rồi!”
“Ca, ngươi phải làm chủ cho ta a!”
“Được rồi, việc này ta sẽ giải quyết giúp ngươi, còn nữa sắp đến kỳ kiểm tra mà ngươi còn không đột phá lên Chiến Sư thì cuốn khăn gói về nhà đi, đừng ở lại làm mất mặt Nam Dương gia!”
Nam Dương Hàn Thiên không vui quát lên.
Chương trước
Chương sau
- CHƯƠNG 1: XUYÊN KHÔNG
- CHƯƠNG 2: CHIẾN GIẢ ĐẠI LỤC
- CHƯƠNG 3: CỬU TẦNG VẠN THƯ THÁP
- CHƯƠNG 4: TẦM BẢO
- CHƯƠNG 5: VỀ GIA TỘC
- CHƯƠNG 6: HẤP KHÍ THÔN LINH QUYẾT
- CHƯƠNG 7: TỪ HI VỌNG THÀNH THẤT VỌNG
- CHƯƠNG 8: MUA MA HẠCH
- CHƯƠNG 9: TU LUYỆN
- CHƯƠNG 10: GIÁNG LONG KÍCH
- CHƯƠNG 11: ÁM SÁT
- CHƯƠNG 12: ĐẤU GIÁ
- CHƯƠNG 13: XÍCH TÂM HOẢ
- CHƯƠNG 14: HỆ THỐNG?
- CHƯƠNG 15: TU LUYỆN HOÀNG KIM GIÁP
- CHƯƠNG 16: TẬP LUYỆN CHIẾN KĨ
- CHƯƠNG 17: KIỂM TRA TU VI
- CHƯƠNG 18: KINH NGẠC
- CHƯƠNG 19: TỶ THÍ
- CHƯƠNG 20: ÁP ĐẢO
- CHƯƠNG 21: NGUYỆT VƯƠNG ĐẤU NGUYỆT LONG
- CHƯƠNG 22: BÍ KĨ
- CHƯƠNG 23: KẾT THÚC TỶ THÍ
- CHƯƠNG 24: PHONG VÂN SƠN MẠCH
- CHƯƠNG 25: HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ
- CHƯƠNG 26: NÂNG CẤP HỆ THỐNG
- CHƯƠNG 27: GIẢI CỨU DIỄM MY
- CHƯƠNG 28: TẦNG 1
- CHƯƠNG 29: DỊ THUỶ
- CHƯƠNG 30
- CHƯƠNG 31: CÒN CÁI NỊT
- CHƯƠNG 32: ẢO CẢNH
- CHƯƠNG 33: ẤP TRỨNG
- CHƯƠNG 34: KHẾ ƯỚC BẢN MỆNH
- CHƯƠNG 35: VÔ ẢNH CHIẾN PHÁP
- CHƯƠNG 36: LÔI KIẾP
- CHƯƠNG 37: BIẾN CỐ
- CHƯƠNG 38: HẮC THỊ PHƯỜNG
- CHƯƠNG 39: KHÔI PHỤC
- CHƯƠNG 40: CHUYỂN LÀNG
- CHƯƠNG 41: NỬA ĐƯỜNG GẶP CƯỚP
- CHƯƠNG 42: CẤM KĨ
- CHƯƠNG 43: TẾ HUYẾT HẢI VƯƠNG CHƯỞNG
- CHƯƠNG 44: CHINH PHỤC
- CHƯƠNG 45: LONG PHƯỢNG HỢP HOAN QUYẾT
- CHƯƠNG 46: THANH LINH QUẢ
- CHƯƠNG 47: TRỞ VỀ
- CHƯƠNG 48: VÔ ẢNH BỘ
- CHƯƠNG 49: PHÁ KHÍ ĐAN
- Chương 50: Chiến Sư?
- Chương 51: Dễ Dàng Chiến Thắng
- Chương 52: Kết Thúc Vòng Đầu Tiên
- Chương 53: Vòng Hai
- Chương 54: Đoạt Điểm Tích Lũy
- Chương 55: Nộ Hỏa Trùng
- Chương 56: Cướp Điểm
- Chương 57: Kiểm Kê Điểm Tích Lũy
- Chương 58: Bát Tinh Chiến Giả
- Chương 59: Tăng Cấp Trù Sư
- Chương 60: Vòng Ba
- Chương 61: Hồng Thanh Hỏa
- Chương 62: Nguyệt Long Vs Liễu Thiên Minh
- Chương 63: Thiên Diện Kiếm Tôn
- Chương 64: Chiến Lôi Dương
- Chương 65: Trận Đấu Cuối Cùng
- Chương 66: Chiến Đấu Kịch Liệt
- Chương 67: Học Viện Hoàng Gia
- Chương 68: Mỹ Nữ Đạo Sư
- Chương 69: Nhiệm Vụ Đường
- Chương 70: Long Tu Xà
- Chương 71: Tụ Linh Trận Cấp 2
- Chương 72: Võ Các
- Chương 73: Dương Tuyết Vân
- Chương 74: Nam Dương Học Trưởng, Ngươi Thật Sự Quá Kém!
- Chương 75: Thôn Phệ
- Chương 76: Hồng Hải Tửu