Suốt nửa cuối của bộ phim, Sở Tuần luôn đắm chìm trong việc giấu diếm kìm nén, ngồi trên ghế cứng, tuy không thoải mái lắm, nhưng căn bản cũng rất thư thái. Cậu mặc quần âu mỏng, là hàng len dạ cao cấp, quần ngoài ma sát quần lót, quần lót lại ma sát vào khí quan non mềm giữa hai chân cậu. Vải dệt và làn da cọ xát vào nhau gây ra khoái cảm mãnh liệt xa lạ, trong bóng đêm lại càng trầm mê.
Cậu đồng thời không ngừng trộm nhìn Hoắc Truyền Võ.
Dường như không tự chủ được, tầm mắt rời khỏi màn hình lớn, mông lung nơi khóe mắt chính là sườn mặt của Truyền Võ.
Sở Tuần nhìn thấy lều trại ở hạ thân Nhị Võ nâng lên một chút, rồi chậm rãi mềm xuống, sau lại tới đoạn nóng bỏng, của người này lại cứng lên một trận.
Hoắc Truyền Võ bị Sở Tuần nắm chặt tay suốt, thấp giọng nói: “Tay cậu nóng quá, bị sốt hả?”
Truyền Võ đưa tay sờ sờ trán Sở Tuần, khi bàn tay đụng vào cậu, thình lình xẹt điện, trong bóng đêm như có tia lửa nhỏ lách tách đồm độp, khoái cảm như một luồng điện mãnh liệt truyền thẳng tới bụng dưới và háng Sở Tuần……
Sở Tuần không thể nhịn được nữa, từ lông mi nhìn tới cặp mắt đen láy của Truyền Võ, đè ép âm lượng đến mức thấp nhất chỉ hai người có thể nghe được, nói một câu.
“Phía dưới của cậu, lên rồi.”
Truyền Võ cúi mạnh đầu, lặng lẽ ấn xuống Tiểu lão nhị đang đắc ý ngóc lên, không hé răng.
Hai người dường như chột dạ, đột ngột buông tay, đều tự ngồi ngay ngắn lại, xem phim.
Trên thực tế, phần sau chiếu cái gì, kết thúc phim như thế nào, hai người đều hoàn toàn không xem vô……
Hai tên bên tay trái kia hoàn toàn không chú ý hai người anh em bên phải đang làm cái gì.
Thẩm Bác Văn hưng phấn chăm chú xem phim, dán mắt vào dáng người đầy đặn khêu gợi của “Bà nội tôi” Củng Lợi, sau này trở thành nữ thần sùng bái trong lòng của Thẩm thiếu gia suốt nhiều năm trời.
Yết hầu Thiệu Quân lên xuống, cũng thực hưng phấn, nhưng mà tầm mắt mông lung lại tập trung vào “Ông nội tôi”, đàn ông phương Bắc thành thục, thân thể dày rộng kiện mỹ, làn da màu đồng cổ, gương mặt thô ráp……
Phim kết thúc, Sở Tuần từ khán phòng tối đi ra, liền chạy tới nhà vệ sinh.
Mấy người đi cùng cũng đi vệ sinh, thấy Sở Tuần nhanh chóng chui vào một phòng nhỏ, đóng cửa lại.
Thẩm Bác Văn thuận tiện đá cửa một cái: “Ê, đi nặng hả?”
Sở Tuần hàm hàm hồ hồ ở bên trong “Ừ” một tiếng.
Kỳ thật Sở Tuần không phải đi nặng, mà là có thứ gì đó không được tự nhiên trong quần lót, sợ bạn bè nhìn ra, ở trong phòng sờ mó. Mặc dù là anh em thân thiết, nhưng cơ thể mình từng bước phát dục sinh ra những phản ứng khiến kẻ khác quẫn bách, mà cậu lại không rõ mấy tên tiểu hỗn đản kia có giống cậu hưởng thụ cảm giác lần đầu tiên vừa xấu hổ vừa dễ chịu sung sướng này hay không, loại bí mật không dám biểu đạt này làm cậu chột dạ đến phát run.
Ngón tay cậu sờ phải chút gì đó dinh dính nhơn nhớt, trong suốt, từ đỉnh khí quan bán cương của cậu trào ra, chỉ chảy tí xíu, cũng không nhiều, làm cậu luống cuống tay chân, bất ngờ quơ trúng làm ống giấy bị đổ. Ống giấy rớt cái ầm, giấy vệ sinh vung vãi trên mặt đất, ở bên ngoài cũng nghe thấy……
Thẩm Bác Văn rống vào: “Cậu làm cái gì vậy?”
Sở Tuần trả lời: “Đi nặng đó, cuộn giấy bị rớt.”
Thẩm Bác Văn thực nhàm chán cúi người xuống, tính từ khe hở nhìn vào bên trong, bị Truyền Võ từ phía sau kéo lại, xách đi: “Cậu đừng xem, đi ra ngoài chờ.”
Thẩm Bác Văn lầm bầm: “Tớ xem cậu ấy đang làm gì thôi mà……”
Hoắc Truyền Võ nghĩ thầm cậu xem cái gì? Cậu ta lỏa mông ngồi chồm hổm trong phòng vệ sinh cậu cũng xem? Cậu muốn nhìn lén mông cậu ta hả?……
Thẩm Bác Văn cũng không ham nhìn Sở Tuần, mông Tiểu Tuần cậu nhìn từ nhỏ đến lớn, có gì hay đâu?
Sở Tuần phát dục sớm, tâm sinh lý đều trưởng thành hơn so với những cậu bé bình thường. Thường con trai phải tới mười bốn mười lăm tuổi mới có loại băn khoăn này, mẹ Sở Tuần thậm chí cũng chưa ý thức được những thay đổi về phương diện này của con mình, còn chưa kịp vỡ lòng cho cậu kiến thức về sức khỏe sinh lý của con trai.
Trong trường học dạy còn mơ hồ hơn, cái gọi là tiết học giáo dục giới tính cơ bản chỉ là xem truyện tranh, xem được một lát thì nam nữ lại hi hi ha ha cười vang, lãng phí thời gian, cái gì cũng chưa học được.
Sở Tuần cũng lặng lẽ tự tra tự điển, tra những điều cậu tò mò. Khi đó không máy tính không internet, có thể tra tư liệu chỉ có từ điển. Thầy cô bảo bọn họ tra từ điển những từ mới, cậu lặng lẽ ở phía dưới lật tìm những thứ khác……
Buổi tối cậu rửa mặt trong toilet, đem đồ trên người cởi sạch, đứng ở trên ghế, để cơ thể mình trần trụi chiếu trong tấm gương phía trên bồn rửa tay, xoay tới xoay lui, thưởng thức một hồi.
Sở Tiểu Nhị từ nhỏ đã tự mãn, cảm thấy bộ dạng mình đặc biệt đẹp, làn da trắng nõn.
Những ai lớn lên không đẹp như cậu, thâm tâm cậu đích thực không thích. Cậu còn không đẹp bằng Nhị gia, Nhị gia cũng không ham nhìn cậu. Cho nên cậu thích Quân Quân, cũng thích Nhị Võ; Thiệu Quân xinh đẹp, Hoắc Truyền Võ anh tuấn.
Cậu lấy tay ước ước vật mềm mại dưới háng, màu hồng nhạt, vì thế lại lấy tuýp kem đánh răng nhỏ ra đo, chiều dài bằng với tuýp kem đánh răng nhỏ, hình như có vẻ hơi ngắn?
Sở Tuần nhớ lại trước kia đi nhà tắm lớn tắm rửa, đã từng nhìn thấy thứ đồ chơi này của cha và anh trai, quả thật lớn hơn cậu. Nhìn lại bồn rửa tay đặt ba tuýp kem đánh răng dài ngắn khác nhau, cở nhỏ, cỡ trung, cỡ lớn, Sở Tuần so so, tưởng tượng, quả nhiên cậu là kem đánh răng cỡ nhỏ 60 gram, anh cậu là kem đánh răng cỡ trung 120 gram, cha cậu khẳng định là tuýp kem đánh răng nặng trịch 200 gram kia!
Con trai ở tuổi dậy thì, phương diện tâm tư một khi thông suốt, liền giống như hoa dại mùa xuân cỏ dại mùa hè, dần dần sinh trưởng sum xuê dưới đáy lòng……
* * *
Vào một cuối tuần cách đó không lâu, Hoắc Truyền Võ đến nhà Sở Tuần, mang theo một hộp sách, hai người trao đổi với nhau xem.
Trời trong xanh mát mẻ, gió từ ban công thổi vào, cả phòng khách rộng lớn sáng sủa, tâm tình yên ả, ngọn lửa ngầm bề ngoài lặng yên bắt đầu âm ỉ.
Sở Tuần chán chết ngồi ở sô pha xem một lát, nhảy khỏi ghế, nói: “Nhìn xem anh tôi có thứ gì tốt.”
Hoắc Truyền Võ thoáng ngạc nhiên nhìn Sở Tiểu Nhị vào phòng Sở Du lục tìm.
Hai anh em Sở gia này, nói tính tình không giống nhau, nhưng từ mấy sở thích vụn vặt vẫn có thể nhìn ra là từ một nhà dưỡng ra, tỷ như Sở Du thích lục lọi đồ trong phòng em trai, Sở Tuần cũng thích lục tìm mấy thứ gì đó của anh mình. Khác nhau chính là Sở Du hồn nhiên lục lọi công khai, rước lấy la mắng của cha mẹ ông bà nội; Sở Tuần tinh ranh hơn, làm chuyện xấu đều là vụng trộm làm, thừa dịp trong nhà không có ai, mới thong thả đem từng món đồ trong phòng anh trai sờ soạng kiểm tra một lần.
Cặp sách của anh cậu ném ở góc giường, Sở Tuần từ trong cặp lôi ra một cuộn băng: “Đây là phim gì vậy?”
Truyền Võ tiến lại gần, hai người cũng chưa xem, không biết. Cuộn băng là từ dòng phim lậu, sách lậu nhập từ Hồng Kông, được thu băng lại, có thể tìm mua tại mấy tiệm chép phim ngầm ở bên ngoài. Đương nhiên, Sở Du không cần đi ra ngoài tìm, đám cậu ấm đại viện bọn họ có cách riêng, thường nhờ bạn bè mang mấy món hàng ngoại nhập từ Hông Kông về. Bìa cuộn băng là một mảnh đỏ, kiểu tạo hình trên áp-phích mang phong cách điển hình của những bộ phim Hồng Kông diễm lệ thô tục vào thập niên tám mươi, tạo hình nam nữ giao triền không bị che mờ, nhanh chóng khiến tròng mắt Sở Tuần phát khô, nhớ lại cảm giác khô nóng ngày đó ở khán phòng……
Bộ phim tên là “Phan Kim Liên hương diễm truyền kỳ”.
Hàng lậu chất lượng đặc biệt tệ, thanh âm nghe không rõ, rẹt rẹt rột rột, hình ảnh màu sắc lòe loẹt.
Hai người vừa xem vừa nghĩ. Sở Tuần nói: “Phim này nói về cái gì vậy? Tên nhân vật trong đây giống tên nhân vật trong “Thủy Hử’.”
Hoắc Truyền Võ nói: “Thì là diễn ‘Thủy Hử truyện’, Phan Kim Liên không phải là vợ của Võ Đại sao, Võ Tòng sắp xuất hiện.”
Lại xem một chốc, Sở Tuần hỏi: “Võ Nhị Lang sao còn chưa xuất hiện vậy?” Bạn đang
Hoắc Truyá»n Võ nói: âTên má» hiá»u thuá»c bắcâ¦â¦ tên cưá»ng hà o Tây Môn â¦â¦ Hắn xuất hiá»n rá»i.â
Xem thêm chút nữa, bá» phim cà ng diá» n cà ng không Äúng, cà ng ngà y cà ng thái quá. Tên cưá»ng hà o Tây Môn Äầu Äá»i lông chim công, mặt mà y hóa trang anh tuấn, khóe miá»ng vòng lên má»t nụ cưá»i dâm Äãng, tác phong không Äứng Äắn, vén lên quần áo, bên trong là lá»ng ngá»±c trần trụi, không mặc Äá» lót. Hắn Äè Phan Kim Liên lên trên bà n tròn lá»n, cá»i quần áo cô ta, cà n rỡ hôn hÃt, vuá»t ve â¦â¦
Sá» Tuần nuá»t á»±c má»t ngụm nưá»c miếng, lần Äầu tiên cáºu xem cái nà y, hÆ¡n nữa phim nà y so vá»i phim âCao lương Äá»â diá» n còn cá»i má» phóng khoáng hÆ¡n. Trong âCao lương Äá»â, âÃng ná»i tôiâ từ trên cao khà phách bá» nghá» nhìn chằm chằm âBà ná»i tôiâ bên dưá»i, lưng quần buông lá»ng, kế tiếp mà n ảnh liá»n chuyá»n Äến cảnh mặt trá»i Äá» rá»±c phÃa chân trá»i xa xa, che khuất Äoạn nà y, nhưng trong phim nà y, khi tên Tây Môn Khánh vén quần áo lên, má»i chÃnh thức tiến và o chá»§ Äá».
Hai ngưá»i trầm mặc ngá»i trên sô pha, nhưng cÅ©ng không Äi lên tắt Äầu máy.
Hoắc Truyá»n Võ hừ nói: âMẹ yêm, ra là diá» n cái nà y.â
Câu âMẹ yêmâ ngoà i miá»ng cá»§a Hoắc Tiá»u Nhá», kỳ tháºt so vá»i câu âMẹ nóâ cá»§a ngưá»i Bắc Kinh ý tứ cÅ©ng không khác mấy, là tiếng mắng chá»i trá»±c tiếp nhất kÃch Äá»ng nhất xuất phát từ ná»i tâm ngưá»i Äà n ông, nhất Äá»nh là có liên quan Äến luyến mẫu tình kết khi ngưá»i con trai ra khá»i bụng mẹ.
Sá» Tuần nheo mắt nhìn ngưá»i anh em: âTrưá»c kia cáºu Äã từng xem?â
Hoắc Truyá»n Võ từ chá»i cho ý kiến: ââ¦â¦â
Sá» Tuần có ý truy vấn: âRá»t cuá»c là Äã xem chưa? Cáºu cÅ©ng há»c cái xấu!â
Khóe miá»ng Hoắc Truyá»n Võ hÆ¡i nhếch lên, Äáy mắt mang theo chút thâm ý, lá» ra dáng vẻ hư há»ng hiếm thấy.
Hai ngưá»i cÅ©ng không phải không thấy ngượng, nhưng con trai Äá»u có tâm tÃnh tò mò, lấy khuá»·u tay thúc Äá»i phương, cãi nhau ầm Ä©.
Trong phim Phan Kim Liên lá» ra cặp vú Äầy Äặn, ỡm á», từng bưá»c khiến ngưá»i Äà n ông lại cà ng ÄÆ°á»£c voi Äòi tiên, thanh âm cà ng lúc cà ng dâm Äãng. Còn chưa nói, nữ diá» n viên thá»±c xinh Äẹp, vóc dáng tuyá»t vá»i.
Truyá»n Võ ngá»i ngay ngắn trên sô pha, hai chân rá»ng má», nghiêng Äầu xem phim, biá»u tình trên mặt cÅ©ng không quá hưng phấn kÃch Äá»ng, rất thản nhiên.
Sá» Tuần nguyên bản tá»±a và o vai Nhá» Võ, sau lại gá»i Äầu lên Äùi Äá»i phương, nằm ngang, bà y ra tư thế má»m mại dá»±a dẫm.
Sá» Tuần bình luáºn nói: âNè, cái cô nà y có phải giá»ng cô giáo dạy mỹ thuáºt cá»§a chúng ta không?â
Truyá»n Võ nhÃu mà y nghÄ© nghÄ©: âMắt vá»i miá»ng lá»n hÆ¡n cô mỹ thuáºtâ¦â¦ Cái kia cÅ©ng lá»n hÆ¡n.â
Sá» Tuần lại nói: âTây Môn Khánh cÅ©ng tháºt Äê tiá»n, chá» Võ Tòng trá» vá» diá»t hắn.â
Tiếng Äá»ng trong TV cà ng lúc cà ng mãnh liá»t, mà n hình dưá»ng như lung lay. Là m xong tiá»n diá» n, Äôi cẩu nam nữ kia rá»t cục tiến và o chá»§ Äá», tên Tây Môn má»t ÄÆ°á»ng tiến quân thần tá»c, Phan Kim Liên hét lên má»t tiếng, Äi và o, thư thái. Cả cái bà n lắc lư ká»ch liá»t, ngưá»i Äà n ông mãnh liá»t cắm rút, thân thá» Äẫy Äà cá»§a ngưá»i phụ nữ run lên, thá»±c sung sưá»ng.
Má»t mảnh im lặng bao trùm trên sô pha, Sá» Tuần hÃp mắt, thân thá» nóng lên khó nhá»n, má»t chân từ từ co lại, ép và o hạ thân.
Sá» Tuần cÅ©ng không rõ cáºu khô nóng cái gì. Trưá»c kia không ai dạy cáºu, không ai chá» dẫn lôi cuá»n cáºu, cáºu tháºm chà còn không rõ loại dục vá»ng ngây ngô trong thân thá» nà y, Äến tá»t cùng là vì ngưá»i phụ nữ lõa thá» trong TV, hay là ngưá»i Äà n ông anh tuấn tiêu sái cưá»i phóng túng kiaâ¦â¦
Cáºu lặng lẽ kéo lại cái Äá»m dá»±a sô pha, ôm lấy, vừa vặn che giữa hai chân, thân thá» dưá»ng như lại có loại nháºn thức kỳ diá»u.
Nhiá»t Äá» từ lá» tai hÆ¡i nghiêng cá»§a cáºu truyá»n tá»i, Äó là Äùi Truyá»n Võ, quần dà i nhẹ nhà ng vuá»t ve và nh tai cáºu, cảm giác kỳ diá»u, tháºm chà có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c cÆ¡ thá» Äang rung lên bên trong quần jean.
Hoắc Truyá»n Võ vẫn Äang cầm má»t tay Sá» Tuần, hai ngưá»i thưá»ng xuyên nắm tay, như thá» chá» là vô thức, ngá»i cùng nhau má»i má»t chá»c, tay liá»n dÃnh lại. Truyá»n Võ là thÃch nhiá»t Äá» trong lòng bà n tay Sá» Tuần, không giá»ng vá»i những ngưá»i khác; Sá» Tuần là lưu luyến xương bà n tay cưá»ng kiá»n cá»§a Truyá»n Võ, nắm và o có cảm giác an toà n.
Ngay lúc nà y, Sá» Tuần Äá»t nhiên cảm thấy sau Äầu nóng lên.
Có cái gì gá» lên, cá» xát, Äá»nh và o ót cáºu, cưng cứng.
Sá» Tuần trong lòng khẽ Äá»ng, Äá»t ngá»t nhá»m dáºy quay Äầu lại!
Lá»ng ngá»±c cá»§a Hoắc Truyá»n Võ á» phÃa sau cáºu nặng ná» hừ má»t tiếng, Äá»t nhiên che lại, cÅ©ng bất thình lình Äứng lên, sá»ng sá»t má»t giây, quay Äầu vá»t và o toilet.
Sá» Tuần ngá»i á» sô pha và i giây, tóc rá»i bá»i, trái tim cÄng thẳng Äá»t nhiên dá»u lại.
Bá» dạng mặt Äá» tai há»ng khẩn trương kia cá»§a Nhá» Võ, thoạt nhìn cÅ©ng là bá» chÃnh mình dá»a nhảy dá»±ng. Nguyên lai tên tiá»u tá» hư há»ng nà y cÅ©ng có táºt xấu nà y, vừa xem phim Äã ôm ÄÅ©ng quần chuá»n mất, là m chuyá»n xấu không muá»n Äá» ngưá»i khác thấy, Äá» tôi phát hiá»n cáºu! Sá» Tuần nghÄ© như thế, liá»n bình thưá»ng trá» lại.
Cáºu cÅ©ng Äi theo và o toilet, Hoắc Truyá»n Võ ban Äầu còn giữ cá»a không cho cáºu tiến và o.
Sá» Tuần Äẩy Äẩy cá»a, dùng giá»ng Äiá»u Äùa giỡn hừ nói: âTrá»n cái gì chứ? Tôi xem xem.â
Hoắc Truyá»n Võ khà n giá»ng nói: âNhìn cái gì, chưa thấy sao?â
Sá» Tuần cưá»i xấu xa: âÄúng là chưa thấy.â
Truyá»n Võ: âNhìn cá»§a cáºu Äó.â
Sá» Tuần: âNèâ¦â¦ Cái kiaâ¦â¦ Chảy ra?â
Mặt Truyá»n Võ thoáng cái Äá» lên, và nh tai má»ng hiá»n ra mà u Äá» bừng, mi mắt chuyá»n Äá»ng dưá»i cặp mà y ráºm Äen nhánh, lông mi chá»p chá»p: âTôi không có. Cáºu từng bá» váºy hả?â
Sá» Tuần cà ng Äảo mắt: âCó gì Äâu, thẹn thùng hả? Anh tôi nóiâ¦â¦ Cáºu cái nà y kêu là dưa leo chÃn và ng, chảy nưá»c, bưá»c tiếp theo cáºu sẽ trá» bông, rá» ra em bé.â
Truyá»n Võ vừa nghe, phì cưá»i ra, phun ra câu cá»a miá»ng cá»§a Hoắc sư trưá»ng, âMẹ cáiâ¦â¦â
Hai ngưá»i Äùa giỡn nhau, chen chúc trong toilet, Sá» Tuần xấu xa kéo quần Truyá»n Võ xem, vừa chấp nhất lại bá Äạo, không Äá» cho xem còn xù lông. Truyá»n Võ không lay chuyá»n ÄÆ°á»£c ngưá»i nà y, liá»n Äá» cáºu kéo ra nhìn.
CÆ¡ thá» Hoắc Tiá»u Nhá» phát dục rất khá, thân thá» cưá»ng tráng, rắn chắc, lá» ra mỹ cảm thiếu niên khá»e mạnh oai hùng, lưng thẳng tắp, mông thá»±c cong, hai bắp Äùi bóng loáng nhẵn nhụi, bá» vá» tượng trưng cho nam tá» hán cao ngạo dương cương. Nhưng bá»i vì bá» thương, trên dương cụ xá» nam non ná»t còn lưu lại má»t vết mà u trắng, nhan sắc so vá»i là n da chung quanh nhạt hÆ¡n má»t Ãt.
Sá» Tuần má»m lòng, vuá»t ve bá» vá» Nhá» Võ vì cáºu chiến Äấu mà bá» thương, nhẹ nhà ng gảy má»t chút: âÄá» lại sẹo nè, còn Äau không?â
Khi cáºu nhìn thấy nÆ¡i nà y, xuất phát từ tÃnh hưá»ng bẩm sinh không thá» nói vá»i ngưá»i ngoà i, liá»n Äặc biá»t muá»n ngá»i xuá»ng hôn má»t cái lên dương váºt mang theo vết sẹo cá»§a Nhá» Võ, hoà n toà n là phát ra từ cảm xúc muá»n gần gÅ©i cá»§a bản thân, muá»n dùng Äôi môi biá»u Äạt yêu thÃch.
Truyá»n Võ lắc Äầu: âHết Äau lâu rá»i.â
Sá» Tuần cưá»i xấu xa: âCòn xà i ÄÆ°á»£c chứ?â
Truyá»n Võ thô giá»ng nói: âXà i rất tá»t, cáºu thá» xem?â
Sá» Tuần còn Äùa dai, lấy mấy tuýp kem Äánh rÄng kia lại, buá»c Truyá»n Võ Äo, kết quả Äo xong, Truyá»n Võ quả tháºt lá»n hÆ¡n cáºu, Ãt nhất cÅ©ng là má»t tuýp kem Äánh rÄng cỡ trung 100 gram, dà i gần bằng Sá» Du, quả nhiên không thua kém ông anh trai hay sinh sá»± cá»§a cáºu.
Truyá»n Võ Äoạt lấy tuýp kem Äánh rÄng: âTôi Äo cho cáºu.â
Truyá»n Võ hùng hỠôm cáºu, khà lá»±c rất lá»n, ngá»±c dán và o giữa lưng há»n há»n thá» gấp.
Sá» Tuần âAâ má»t tiếng, không có nghÄ©a khà giãy ra, túm lưng quần chạy vá» phòngâ¦â¦