Xuyên Vào Mạt Thế Ngăn Cản Nam Phụ Hắc Hoá - Chương 10
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Xuyên Vào Mạt Thế Ngăn Cản Nam Phụ Hắc Hoá
Chương 10
Hứa Giai Ninh đặt một vé máy bay hạng thương gia, mục tiêu của cô là một thành phố Thiên Tân nổi tiếng về du lịch và ẩm thực. Thiên Tân là một lựa chọn tốt để ăn chơi và nhìn ngắm cảnh đẹp, hơn thế nữa cô vô cùng nhớ mong việc nuôi trồng hải sản trong không gian, đến đó chính là một công đôi việc.
Xuống khỏi sân bay quốc tế Tân Hải Thiên Tân, Hứa Giai Ninh lên taxi đến thẳng khách sạn. Đây là một khách sạn có tầm nhìn ra bờ biển rất đẹp, Từ trên cao nhìn xuống là những dải cát trải dài trắng xóa, nước biển màu xanh ngọc nhìn không thấy điểm cuối, cơn gió mang theo hơi mặn đặc chưng…
Tất cả những điều này làm Hứa Giai Ninh bất chợt buông lỏng đầu óc, thoải mái thở dài sau bao nhiêu ngày vội vàng với việc thu gom vật tư và cả nỗi lo lắng, bất an về tương lai không biết trước sắp phải đối mặt.
Nằm nghỉ ngơi một lát, Hứa Giai Ninh liền đi dạo quanh bờ biển, tìm hiểu về các vựa hải sản quanh đây, nhìn đám hải sản đủ mọi chủng loại từ tôm, cua, cá, thậm chí còn có rất nhiều các loại ốc biển, hàu, nhím biển… Hứa Giai Ninh nhìn đến hai mắt phát sáng.
Cô hơi nuốt nước bọt, cố gắng xua đuổi cơn thèm thuồng trong đầu, tìm chủ quán hỏi đặt mua số lượng lớn rồi đi đến các vựa hải sản khác.
Hứa Giai ninh dạo chơi suốt một ngày, thưởng thức rất nhiều món ngon, cảnh đẹp, nơi đây quả thực là một thiên đường của các món ăn vặt, đi đến nơi nào có đồ ăn hợp ý Hứa Giai Ninh đều mua thêm rất nhiều rồi kín đáo thu vào không gian.
Đặc biệt là các món về hải sản và thịt cừu ở đây, vừa tươi ngon vừa hấp dẫn.
Buổi tối Hứa Giai Ninh chọn thời điểm hơn 10 giờ, khi đó bờ biển đã bắt đầu vắng người. Cô đi tới chạm tay xuống nước, làm bộ như đang nghịch nước, thật ra Hứa Giai Ninh đang âm thầm vận dụng tinh thần lực đưa nước biển vào chiếc hồ rỗng lớn mà cô bỏ công đào mất mấy tuần trong không gian.
Hơn nửa tiếng sau Hứa Giai Ninh khẽ nhắm mắt lại cảm nhận, thấy hồ nước biển đã dần đầy, liền thu tay làm như không có việc gì đứng dậy.
Ngày mai bắt đầu thu gom hải sản mang vào thôi. Biển mà không có tôm cá thì coi sao được. Ha ha.
Hứa Giai Ninh vừa hưng phấn lên kế hoạch vừa trở về khách sạn, thời gian này cô đều cố gắng không ngủ mà tập chung tu luyện nâng cao tinh thần lực.
Hứa Giai Ninh tắm rửa xong lại tiếp tục lên giường ngồi xếp bằng, nhắm mắt.
Sáng hôm sau, Hứa Giai Ninh mở bừng mắt thu lại tinh thần lực đang khuếch tán xung quanh, cô nhắm mắt cảm nhận, vui mừng phát hiện cuối cùng mình đã tiến giai vào cấp ba.
Hứa Giai Ninh thử vận dụng tinh thần lực đi xa hơn, kinh ngạc khi thấy mình đã có thể nhìn thấy được trong phạm vi năm nghìn mét. Cô hài lòng thu tay về, đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài.
Hứa Giai Ninh chọn một quán ăn sáng xong liền đến chỗ vắng người lấy một chiếc xe tải lớn trong không gian ra ung dung trèo lên ghế lái đi đến khu vựa hải sản thu mua tôm cá, nhìn từng thùng lớn hải sản được vận chuyển lên thùng xe, Hứa Giai Ninh vui vẻ muốn điên rồi, cô thu hết vào không gian rồi tiếp tục vòng tuần hoàn thu mua.
Cứ như vậy gần như các vựa hải sản lớn trong thành phố đều bị một cô gái lạ mặt mua hết sạch, nhưng người ta trả tiền hào phóng, mọi người đều hài lòng, chẳng ai còn mất công tò mò ý đồ của cô nữa.
Hứa Giai Ninh lại tìm đến trang trại chăn nuôi mua cả trăm các loại dê, cừu, bò thả vào trong không gian và đặt mua mấy trăm cân thịt cừu đã giết mổ.
Đến đây Hứa Giai Ninh cảm thấy với đống vật tư trong không gian, có lẽ cô nuôi cả một thị trấn trong mười năm cũng không có vấn đề gì.
Lượng hàng hóa quá lớn, đủ mọi chủng loại, hầu như không thiếu thứ gì, có nó Hứa Giai Ninh tự tin có thể đi ngang trong mạt thế.
Còn hai ngày cuối cùng Hứa Giai Ninh dừng việc thu gom, thưởng cho mình những chuyến đi thăm thú cảnh đẹp khắp thành phố Thiên Tân này.
Nhìn phong cảnh xinh đẹp trước mắt Hứa Giai Ninh buông mí mắt buồn bã nhỏ giọng: “Có lẽ những cảnh tượng yên bình như thế này rất lâu cô sẽ không còn cơ hội được nhìn thấy nữa…”
Ngày cuối cùng.
Hứa Giai Ninh ngồi trên ghế dựa đặt cạnh cửa sổ, thảnh thơi nhìn ngắm mặt biển phát sáng dưới ánh trăng trắng vàng êm dịu.
Hệ thống xuất hiện rất đúng giờ.
“Hứa Giai Ninh. Cô đã sẵn sàng chưa?”
Hứa Giai Ninh mỉm cười, ngoài việc vội vã thu gom vật tư thực ra cô cũng chẳng còn việc gì cần làm nữa, Ba mẹ và em trai đã sớm qua đời vì tai nạn, họ hàng không hề lui tới thăm hỏi, chỉ sợ vô duyên vô cớ bị gánh nặng như cô đeo bám, bạn học thì quan hệ hết sức bình thường, cho dù biến mất cũng chẳng có ai lưu tâm đi tìm.
Quả thật hệ thống nói không sai.
Ở trong thế giới này Hứa Giai Ninh đã sớm không còn vướng bận.
“Đi thôi.” Hứa Giai Ninh khép mi mắt, nói với hệ thống trong đầu.
Tiếng “tích tích” giống như âm thanh đếm ngược của đồng hồ kéo dài văng vẳng bên tai.
Trước mắt Hứa Giai Ninh dần dần tối đen lại, ngũ giác dường như bị phong bế, không thể cảm nhận được những gì đang diễn ra xung quanh.
Một cơn quay cuồng ập đến khiến cô không kịp chuẩn bị, ý thức của Hứa Giai Ninh dần dần mơ hồ rồi ngất đi.
Xuống khỏi sân bay quốc tế Tân Hải Thiên Tân, Hứa Giai Ninh lên taxi đến thẳng khách sạn. Đây là một khách sạn có tầm nhìn ra bờ biển rất đẹp, Từ trên cao nhìn xuống là những dải cát trải dài trắng xóa, nước biển màu xanh ngọc nhìn không thấy điểm cuối, cơn gió mang theo hơi mặn đặc chưng…
Tất cả những điều này làm Hứa Giai Ninh bất chợt buông lỏng đầu óc, thoải mái thở dài sau bao nhiêu ngày vội vàng với việc thu gom vật tư và cả nỗi lo lắng, bất an về tương lai không biết trước sắp phải đối mặt.
Nằm nghỉ ngơi một lát, Hứa Giai Ninh liền đi dạo quanh bờ biển, tìm hiểu về các vựa hải sản quanh đây, nhìn đám hải sản đủ mọi chủng loại từ tôm, cua, cá, thậm chí còn có rất nhiều các loại ốc biển, hàu, nhím biển… Hứa Giai Ninh nhìn đến hai mắt phát sáng.
Cô hơi nuốt nước bọt, cố gắng xua đuổi cơn thèm thuồng trong đầu, tìm chủ quán hỏi đặt mua số lượng lớn rồi đi đến các vựa hải sản khác.
Hứa Giai ninh dạo chơi suốt một ngày, thưởng thức rất nhiều món ngon, cảnh đẹp, nơi đây quả thực là một thiên đường của các món ăn vặt, đi đến nơi nào có đồ ăn hợp ý Hứa Giai Ninh đều mua thêm rất nhiều rồi kín đáo thu vào không gian.
Đặc biệt là các món về hải sản và thịt cừu ở đây, vừa tươi ngon vừa hấp dẫn.
Buổi tối Hứa Giai Ninh chọn thời điểm hơn 10 giờ, khi đó bờ biển đã bắt đầu vắng người. Cô đi tới chạm tay xuống nước, làm bộ như đang nghịch nước, thật ra Hứa Giai Ninh đang âm thầm vận dụng tinh thần lực đưa nước biển vào chiếc hồ rỗng lớn mà cô bỏ công đào mất mấy tuần trong không gian.
Hơn nửa tiếng sau Hứa Giai Ninh khẽ nhắm mắt lại cảm nhận, thấy hồ nước biển đã dần đầy, liền thu tay làm như không có việc gì đứng dậy.
Ngày mai bắt đầu thu gom hải sản mang vào thôi. Biển mà không có tôm cá thì coi sao được. Ha ha.
Hứa Giai Ninh vừa hưng phấn lên kế hoạch vừa trở về khách sạn, thời gian này cô đều cố gắng không ngủ mà tập chung tu luyện nâng cao tinh thần lực.
Hứa Giai Ninh tắm rửa xong lại tiếp tục lên giường ngồi xếp bằng, nhắm mắt.
Sáng hôm sau, Hứa Giai Ninh mở bừng mắt thu lại tinh thần lực đang khuếch tán xung quanh, cô nhắm mắt cảm nhận, vui mừng phát hiện cuối cùng mình đã tiến giai vào cấp ba.
Hứa Giai Ninh thử vận dụng tinh thần lực đi xa hơn, kinh ngạc khi thấy mình đã có thể nhìn thấy được trong phạm vi năm nghìn mét. Cô hài lòng thu tay về, đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài.
Hứa Giai Ninh chọn một quán ăn sáng xong liền đến chỗ vắng người lấy một chiếc xe tải lớn trong không gian ra ung dung trèo lên ghế lái đi đến khu vựa hải sản thu mua tôm cá, nhìn từng thùng lớn hải sản được vận chuyển lên thùng xe, Hứa Giai Ninh vui vẻ muốn điên rồi, cô thu hết vào không gian rồi tiếp tục vòng tuần hoàn thu mua.
Cứ như vậy gần như các vựa hải sản lớn trong thành phố đều bị một cô gái lạ mặt mua hết sạch, nhưng người ta trả tiền hào phóng, mọi người đều hài lòng, chẳng ai còn mất công tò mò ý đồ của cô nữa.
Hứa Giai Ninh lại tìm đến trang trại chăn nuôi mua cả trăm các loại dê, cừu, bò thả vào trong không gian và đặt mua mấy trăm cân thịt cừu đã giết mổ.
Đến đây Hứa Giai Ninh cảm thấy với đống vật tư trong không gian, có lẽ cô nuôi cả một thị trấn trong mười năm cũng không có vấn đề gì.
Lượng hàng hóa quá lớn, đủ mọi chủng loại, hầu như không thiếu thứ gì, có nó Hứa Giai Ninh tự tin có thể đi ngang trong mạt thế.
Còn hai ngày cuối cùng Hứa Giai Ninh dừng việc thu gom, thưởng cho mình những chuyến đi thăm thú cảnh đẹp khắp thành phố Thiên Tân này.
Nhìn phong cảnh xinh đẹp trước mắt Hứa Giai Ninh buông mí mắt buồn bã nhỏ giọng: “Có lẽ những cảnh tượng yên bình như thế này rất lâu cô sẽ không còn cơ hội được nhìn thấy nữa…”
Ngày cuối cùng.
Hứa Giai Ninh ngồi trên ghế dựa đặt cạnh cửa sổ, thảnh thơi nhìn ngắm mặt biển phát sáng dưới ánh trăng trắng vàng êm dịu.
Hệ thống xuất hiện rất đúng giờ.
“Hứa Giai Ninh. Cô đã sẵn sàng chưa?”
Hứa Giai Ninh mỉm cười, ngoài việc vội vã thu gom vật tư thực ra cô cũng chẳng còn việc gì cần làm nữa, Ba mẹ và em trai đã sớm qua đời vì tai nạn, họ hàng không hề lui tới thăm hỏi, chỉ sợ vô duyên vô cớ bị gánh nặng như cô đeo bám, bạn học thì quan hệ hết sức bình thường, cho dù biến mất cũng chẳng có ai lưu tâm đi tìm.
Quả thật hệ thống nói không sai.
Ở trong thế giới này Hứa Giai Ninh đã sớm không còn vướng bận.
“Đi thôi.” Hứa Giai Ninh khép mi mắt, nói với hệ thống trong đầu.
Tiếng “tích tích” giống như âm thanh đếm ngược của đồng hồ kéo dài văng vẳng bên tai.
Trước mắt Hứa Giai Ninh dần dần tối đen lại, ngũ giác dường như bị phong bế, không thể cảm nhận được những gì đang diễn ra xung quanh.
Một cơn quay cuồng ập đến khiến cô không kịp chuẩn bị, ý thức của Hứa Giai Ninh dần dần mơ hồ rồi ngất đi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118