Xuyên Vào Mạt Thế Ngăn Cản Nam Phụ Hắc Hoá - Chương 18
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Xuyên Vào Mạt Thế Ngăn Cản Nam Phụ Hắc Hoá
Chương 18
Cố Tiêu tắm xong thì quay trở lại phòng bên cạnh.
Hứa Giai Ninh đang đọc một cuốn tiểu thuyết, thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên.
Sau đó thì sững sờ rồi.
Cho dù đã nhìn thấy Cố Tiêu ở trong mơ rất nhiều lần nhưng đều là thời điểm hắn chật vật sau khi mạt thế sảy ra, so với người đàn ông đang thong thả đi về hướng này lại giống như hai người khác nhau vậy.
Cố Tiêu rất cao, có lẽ phải hơn 1m90. Thân hình thon dài, vai rộng eo hẹp, chính là kiểu mặc đồ thì nhìn có cảm giác hơi gầy, nhưng cởi áo ra thì đều là cơ bắp. Chính bản thân Hứa Giai Ninh cũng đã được chiêm ngưỡng khối cơ bắp đó tại khoảng cách vô cùng gần, hơn nữa còn trực tiếp chạm tay vào chúng lúc chữa trị cho hắn.
Cố Tiêu tiến đến gần hơn, Mái tóc đã lâu không cắt nên hơi dài, được hất ngược lên đỉnh đầu, chỉ còn vài lọn rơi xuống trước trán. Khuôn mặt người đàn ông góc cạnh mà sắc bén, râu ria cạo sạch sẽ để lộ ra đường nét hoàn hảo như được điêu khắc thành. Mày kiếm cao thẳng, cặp mi dày, đôi mắt trầm tĩnh mà thâm thúy luôn lộ ra thần sắc đạm mạc, hai phiến môi mỏng nhếch lên tự nhiên, nhìn qua vô cùng lạnh lẽo nhưng lại thể hiện ra khí chất thành thục.
Bộ quần áo thể thao mặc trên người hắn rất vừa vặn, dường như có tác dụng che giấu bớt khí thế sắc bén trên người, thay bằng vẻ lười biếng, thong dong, thậm chí không hề giống một nam nhân thành thục, lão luyện chốn thương trường mà nhìn có dáng vẻ trẻ trung giống như sinh viên đại học vậy.
Hắn bước đến giường đưa cho cô một giỏ quần áo. Lại rút từ trong đó ra một bộ đồ thể thao và một túi đồ lót để riêng ra rồi nói: “Làm phiền rồi. Đây là size quần áo của tôi.”
Hứa Giai Ninh để cuốn tiểu thuyết xuống đùi, hơi rướn người về trước nhìn bộ quần áo thể thao được hắn đặt xuống giường, ánh mắt nhanh chóng liếc qua số size đánh bên ngoài đồ lót, rồi giống như chột dạ thu tất cả vào không gian. Sau đó làm như không có việc gì mà cầm cuốn tiểu thuyết lên đọc tiếp.
Cố Tiêu nhìn cô gái giống như đang chăm chú đọc sách, chỉ có điều hai vành tai nhỏ nhắn, xinh xắn lúc này đỏ rực lên lại bán đứng nội tâm của cô.
Hắn vòng về trèo lên chiếc giường bên cạnh nằm xuống, quay sang phía cô bắt chuyện: “Cô Hứa, cô là người nơi nào vậy?”
Hứa Giai Ninh đặt cuốn sách xuống bên cạnh, mỉm cười trả lời: Tôi là người thành phố S. Cách đây cũng không xa lắm.”
Cố Tiêu gật đầu phụ họa: “Đúng thật là không xa lắm. Cô không có người thân nào sao?”
“Không có. Ba mẹ tôi đã qua đời rồi.”
“Vậy sau này cô có dự định gì không?” Cố Tiêu nhìn Hứa Giai Ninh thử hỏi.
Nghe câu hỏi của hắn, Hứa Giai Ninh im lặng, Cô nhất định phải đi cùng hắn để trông chừng, không thể để hắn tung tăng đi trêu chọc nam chính, cuối cùng hắc hóa mà bị giết chết. Thế nhưng lại ngại mở miệng xin đi theo.
Hứa Giai Ninh lâm vào thế khó xử, không biết nên trả lời thế nào.
Cố Tiêu thấy cô thật lâu không đáp lời bèn thử đề nghị: “Nếu cô không có dự định gì khác thì chúng ta có thể đi cùng nhau, dọc đường còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
Dừng lại một lúc Cố Tiêu tiếp tục nói: Căn cứ A thị cách nơi này khoảng hơn 1000km. Nếu chúng ta đi từ bây giờ có lẽ phải hơn một tháng mới đến nơi, đó là trong trường hợp may mắn không bị quá nhiều tang thi cản trở lộ trình, còn nếu xui xẻo sẽ có thể kéo dài từ ba tháng đến nửa năm.”
“Lúc này A thị còn chưa có thành lập khu căn cứ đâu.” Hứa Giai Ninh nhắc nhở, phải khoảng hơn 2 năm sau, Cố Thành mới từng bước hoàn thành nó.”
Hứa Giai Ninh cau mày nhớ lại tình tiết trong tiểu thuyết rồi phân tích: Theo tôi thấy nên đổi lộ trình đi về hướng F thị. Cách A thị khoảng hơn 400 km, Sở dĩ tôi khuyến nghị anh nên chuyển hướng đi F thị là bởi vì thực ra nơi này có một khu căn cứ quân sự bí mật của chính phủ dưới lòng đất. Trong đó có một kho vũ khí đạn dược rất lớn.”
Cố Tiêu kinh ngạc ngồi thẳng dậy nhìn cô: “Tin tức này làm sao cô biết được?”
Hứa Giai Ninh nhất thời ngậm miệng, đôi mắt xoay chuyển thật nhanh nghĩ ra lý do ứng đối.
“Cái này…Thực ra sau này có một vài người lính ra nhập khu căn cứ, Họ báo tin này lên cho Cố Thành, hắn đi trước một bước, trước khi người của chính phủ tại căn cứ thủ đô tìm đến mà thu ngay vào túi mình. Vì có không gian, tôi được lựa chọn đi cùng nên mới biết. Chúng ta có thể chiếm trước tiên cơ, thu đống vũ khí đạn dược này về, có chúng trong tay càng nhiều thêm một tầng bảo đảm.”
Cố Tiêu nghe cô giải thích chỉ ừ một tiếng cũng không nói là tin hay không. Hắn ngồi tựa vào đầu giường, khoanh tay suy nghĩ.
Một lúc lâu sau Cố Tiêu mới hạ quyết định: “Được. vậy trước tiên chúng ta đến F thị. Vũ khí quân sự quả thực là một dụ hoặc lớn, cũng không thể để Cố Thành chiếm lấy món hời này được. Đợi sau khi mưa thiên thạch rơi xuống chúng ta sẽ bắt đầu rời đi.”
Hứa Giai Ninh gật đầu, hơi nuốt nước bọt lén lút quan sát hắn, lo lắng lời nói ban nãy của mình có sơ hở lại dẫn đến hoài nghi.
Thế nhưng không còn cách nào khác, nếu Cố Tiêu thật sự muốn đối đầu với nam chính, bọn họ phải làm tốt chuẩn bị. Ít nhất phải có đủ nhân lực, vật lực.
Đối đầu với Cố Thành chính là đối đầu với toàn bộ khu căn cứ A thị. Trừ khi tìm được anh ta, tiên phát chế nhân, giết chết Cố Thành trước khi gã kịp lớn mạnh.
Aizz nhưng mà người ta là con ruột của tác giả đó nha.
Hứa Giai Ninh buồn rầu, cảm thấy mình giống như một bà mẹ già tối ngày phải chạy theo đứa con khó bảo. Vừa lo lắng nó bị bạn học bắt nạt lại lo lắng nó học hư.
Đúng là gánh nặng đường xa nha.
Hứa Giai Ninh đang đọc một cuốn tiểu thuyết, thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên.
Sau đó thì sững sờ rồi.
Cho dù đã nhìn thấy Cố Tiêu ở trong mơ rất nhiều lần nhưng đều là thời điểm hắn chật vật sau khi mạt thế sảy ra, so với người đàn ông đang thong thả đi về hướng này lại giống như hai người khác nhau vậy.
Cố Tiêu rất cao, có lẽ phải hơn 1m90. Thân hình thon dài, vai rộng eo hẹp, chính là kiểu mặc đồ thì nhìn có cảm giác hơi gầy, nhưng cởi áo ra thì đều là cơ bắp. Chính bản thân Hứa Giai Ninh cũng đã được chiêm ngưỡng khối cơ bắp đó tại khoảng cách vô cùng gần, hơn nữa còn trực tiếp chạm tay vào chúng lúc chữa trị cho hắn.
Cố Tiêu tiến đến gần hơn, Mái tóc đã lâu không cắt nên hơi dài, được hất ngược lên đỉnh đầu, chỉ còn vài lọn rơi xuống trước trán. Khuôn mặt người đàn ông góc cạnh mà sắc bén, râu ria cạo sạch sẽ để lộ ra đường nét hoàn hảo như được điêu khắc thành. Mày kiếm cao thẳng, cặp mi dày, đôi mắt trầm tĩnh mà thâm thúy luôn lộ ra thần sắc đạm mạc, hai phiến môi mỏng nhếch lên tự nhiên, nhìn qua vô cùng lạnh lẽo nhưng lại thể hiện ra khí chất thành thục.
Bộ quần áo thể thao mặc trên người hắn rất vừa vặn, dường như có tác dụng che giấu bớt khí thế sắc bén trên người, thay bằng vẻ lười biếng, thong dong, thậm chí không hề giống một nam nhân thành thục, lão luyện chốn thương trường mà nhìn có dáng vẻ trẻ trung giống như sinh viên đại học vậy.
Hắn bước đến giường đưa cho cô một giỏ quần áo. Lại rút từ trong đó ra một bộ đồ thể thao và một túi đồ lót để riêng ra rồi nói: “Làm phiền rồi. Đây là size quần áo của tôi.”
Hứa Giai Ninh để cuốn tiểu thuyết xuống đùi, hơi rướn người về trước nhìn bộ quần áo thể thao được hắn đặt xuống giường, ánh mắt nhanh chóng liếc qua số size đánh bên ngoài đồ lót, rồi giống như chột dạ thu tất cả vào không gian. Sau đó làm như không có việc gì mà cầm cuốn tiểu thuyết lên đọc tiếp.
Cố Tiêu nhìn cô gái giống như đang chăm chú đọc sách, chỉ có điều hai vành tai nhỏ nhắn, xinh xắn lúc này đỏ rực lên lại bán đứng nội tâm của cô.
Hắn vòng về trèo lên chiếc giường bên cạnh nằm xuống, quay sang phía cô bắt chuyện: “Cô Hứa, cô là người nơi nào vậy?”
Hứa Giai Ninh đặt cuốn sách xuống bên cạnh, mỉm cười trả lời: Tôi là người thành phố S. Cách đây cũng không xa lắm.”
Cố Tiêu gật đầu phụ họa: “Đúng thật là không xa lắm. Cô không có người thân nào sao?”
“Không có. Ba mẹ tôi đã qua đời rồi.”
“Vậy sau này cô có dự định gì không?” Cố Tiêu nhìn Hứa Giai Ninh thử hỏi.
Nghe câu hỏi của hắn, Hứa Giai Ninh im lặng, Cô nhất định phải đi cùng hắn để trông chừng, không thể để hắn tung tăng đi trêu chọc nam chính, cuối cùng hắc hóa mà bị giết chết. Thế nhưng lại ngại mở miệng xin đi theo.
Hứa Giai Ninh lâm vào thế khó xử, không biết nên trả lời thế nào.
Cố Tiêu thấy cô thật lâu không đáp lời bèn thử đề nghị: “Nếu cô không có dự định gì khác thì chúng ta có thể đi cùng nhau, dọc đường còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
Dừng lại một lúc Cố Tiêu tiếp tục nói: Căn cứ A thị cách nơi này khoảng hơn 1000km. Nếu chúng ta đi từ bây giờ có lẽ phải hơn một tháng mới đến nơi, đó là trong trường hợp may mắn không bị quá nhiều tang thi cản trở lộ trình, còn nếu xui xẻo sẽ có thể kéo dài từ ba tháng đến nửa năm.”
“Lúc này A thị còn chưa có thành lập khu căn cứ đâu.” Hứa Giai Ninh nhắc nhở, phải khoảng hơn 2 năm sau, Cố Thành mới từng bước hoàn thành nó.”
Hứa Giai Ninh cau mày nhớ lại tình tiết trong tiểu thuyết rồi phân tích: Theo tôi thấy nên đổi lộ trình đi về hướng F thị. Cách A thị khoảng hơn 400 km, Sở dĩ tôi khuyến nghị anh nên chuyển hướng đi F thị là bởi vì thực ra nơi này có một khu căn cứ quân sự bí mật của chính phủ dưới lòng đất. Trong đó có một kho vũ khí đạn dược rất lớn.”
Cố Tiêu kinh ngạc ngồi thẳng dậy nhìn cô: “Tin tức này làm sao cô biết được?”
Hứa Giai Ninh nhất thời ngậm miệng, đôi mắt xoay chuyển thật nhanh nghĩ ra lý do ứng đối.
“Cái này…Thực ra sau này có một vài người lính ra nhập khu căn cứ, Họ báo tin này lên cho Cố Thành, hắn đi trước một bước, trước khi người của chính phủ tại căn cứ thủ đô tìm đến mà thu ngay vào túi mình. Vì có không gian, tôi được lựa chọn đi cùng nên mới biết. Chúng ta có thể chiếm trước tiên cơ, thu đống vũ khí đạn dược này về, có chúng trong tay càng nhiều thêm một tầng bảo đảm.”
Cố Tiêu nghe cô giải thích chỉ ừ một tiếng cũng không nói là tin hay không. Hắn ngồi tựa vào đầu giường, khoanh tay suy nghĩ.
Một lúc lâu sau Cố Tiêu mới hạ quyết định: “Được. vậy trước tiên chúng ta đến F thị. Vũ khí quân sự quả thực là một dụ hoặc lớn, cũng không thể để Cố Thành chiếm lấy món hời này được. Đợi sau khi mưa thiên thạch rơi xuống chúng ta sẽ bắt đầu rời đi.”
Hứa Giai Ninh gật đầu, hơi nuốt nước bọt lén lút quan sát hắn, lo lắng lời nói ban nãy của mình có sơ hở lại dẫn đến hoài nghi.
Thế nhưng không còn cách nào khác, nếu Cố Tiêu thật sự muốn đối đầu với nam chính, bọn họ phải làm tốt chuẩn bị. Ít nhất phải có đủ nhân lực, vật lực.
Đối đầu với Cố Thành chính là đối đầu với toàn bộ khu căn cứ A thị. Trừ khi tìm được anh ta, tiên phát chế nhân, giết chết Cố Thành trước khi gã kịp lớn mạnh.
Aizz nhưng mà người ta là con ruột của tác giả đó nha.
Hứa Giai Ninh buồn rầu, cảm thấy mình giống như một bà mẹ già tối ngày phải chạy theo đứa con khó bảo. Vừa lo lắng nó bị bạn học bắt nạt lại lo lắng nó học hư.
Đúng là gánh nặng đường xa nha.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118