Yêu Anh Là Em Sai Sao? - Chương 118: Tin vui
Chương trước- Chương 1: Hôn ước
- Chương 2: Khó xử
- Chương 3: Găp mặt
- Chương 4: Tình thân hay tình yêu
- Chương 5: Ngọt ngào bên người con gái khác
- Chương 6: Chọn quà sinh nhật
- Chương 7: Bữa tiệc sinh nhật
- Chương 8: Tan nát
- Chương 9: Đưa ra quyết định
- Chương 10: Anh không hề thích hay yêu em dù chỉ một chút
- Chương 11: Du học
- Chương 12: Buông thả
- Chương 13: Chúc phúc cho anh
- Chương 14: Tiệc chia tay
- Chương 15: Cô đi rồi
- Chương 16: Cô tự tin rồi đấy
- Chương 17: Anh hối hận khi tổn thương cô
- Chương 18: Nhật ký
- Chương 19: Vu khống
- Chương 20: Từng yêu
- Chương 21: Năm năm sau cô quay về
- Chương 22: Nhà thiết kế V.M
- Chương 23: Buổi tiệc găp nhau
- Chương 24: Găp măt nói chuyện
- Chương 25: Hợp tác
- Chương 26: Vợ tương lai
- Chương 27: Đẹp trai chưa đủ phải chay măt mới có vợ
- Chương 28: Kế hoạch bắt đầu chinh phục cô
- Chương 29: Bật chế độ lạnh lùng
- Chương 30: Năm năm trước hay sau chỉ cần em vẫn yêu anh,anh sẽ bù đắp lại cho em
- Chương 31: Bánh ngọt
- Chương 32: Lợi dụng hôn má
- Chương 33: Hẹn đi ăn tối
- Chương 34: Mở lòng thêm một lần nữa
- Chương 35: Ở nhà anh mới nguy hiểm thì có?
- Chương 36: Cửa trong suốt
- Chương 37: Ôm cô ngủ
- Chương 38: Nụ hôn đầu
- Chương 39: Cách tốt nhất để cô hết giận là đi qua đường bao tử
- Chương 40: Chở cô đi làm
- Chương 41: Bận nhớ em
- Chương 42: Lộ diện
- Chương 43: Lưu manh, biến thái, vô liêm sỉ anh đều có
- Chương 44: Ở nhà anh
- Chương 45: Mẹ anh phát hiện anh và cô ngủ chung
- Chương 46: Né trà xanh
- Chương 47: Tỏ tình
- Chương 48: Buổi hẹn hò
- Chương 49: Găp trà xanh
- Chương 50: Ly rượu bị bỏ thuốc
- Chương 51: Vào hang cọp (H+)
- Chương 52: Thịt (H+)
- Chương 53: Giận dỗi
- Chương 54: Hẹn gặp mặt
- Chương 55: Trà xanh mãi mãi là trà xanh
- Chương 56: Chứng minh là đàn ông
- Chương 57: Hủy hợp đồng với Liên Bắc Hà
- Chương 58: Liên Bắc Hà cô còn non lắm
- Chương 59: Dùng bữa tối cùng ba mẹ anh
- Chương 60: Bát canh có xuân dược (H+)
- Chương 61: Ức hiếp người quá đáng (H+)
- Chương 62: Bà mẹ tâm lý
- Chương 63: Đúc trái cây
- Chương 64: Dương Tử Phong vô liêm sỉ
- Chương 65: Mỗi người một nơi
- Chương 66: Sinh linh bé nhỏ
- Chương 67: Phá văn phòng anh
- Chương 68: Trêu cô
- Chương 69: Góp chút ít vào công ty anh
- Chương 70: Căp đôi xinh đẹp
- Chương 71: Làm cô thất vọng rồi
- Chương 72: Sát khí
- Chương 73: Dỗ ngọt
- Chương 74: Tất cả trên cơ thể anh đều là của em (H nhẹ)
- Chương 75: Uy hiếp cô (H+)
- Chương 76: Thịt và thịt (H+)
- Chương 77: Không giữ lời hứa (H+)
- Chương 78: Ngại ngùng, xấu hổ
- Chương 79: Ngô Diệp Nhi quay về rồi!
- Chương 80: Bảo vệ cô
- Chương 81: Dọn qua nhà anh sống.
- Chương 82: Lúc nhỏ cô được người khác tăng hoa
- Chương 83: Hoa tulip anh trồng từ lúc cô đi du học
- Chương 84: Hoa tulip anh trồng từ lúc cô đi du học
- Chương 85: Muốn gặp mặt cô
- Chương 86: Cô tự làm thì tự chịu
- Chương 87: Xảy ra chuyện
- Chương 88: Muốn được bình yên như vậy
- Chương 89: Tắm chung
- Chương 90: Ngô Diệp Nhi đến công ty anh và sự trả đũa
- Chương 91: V
- Chương 92: Suy nghĩ bậy bạ
- Chương 93: Ăn tối cùng nhau
- Chương 94: Dục vọng (H+)
- Chương 95: Âu yếm cô
- Chương 96: Shopping
- Chương 97: Bắt cóc
- Chương 98: Nếm thử người phụ nữ của Dương Tử Phong
- Chương 99: Cứu cô
- Chương 100: Xin cô hãy giúp tôi yêu anh ấy luôn cả phần của tôi
- Chương 101: Cô mang thai
- Chương 102: Chăm sóc cho cô
- Chương 103: Mẹ vợ, mẹ chồng
- Chương 104: Phụ nữ mang thai khẩu vị thất thường thật
- Chương 105: Quyết định làm hôn lễ
- Chương 106: Nụ hôn không thể dứt ra được
- Chương 107: Di chứng thích được anh hôn
- Chương 108: Canh gà hầm và đồ Nướng
- Chương 109: Hạnh phúc của người mẹ là khi thấy con mình tìm được người chồng tốt
- Chương 110: Dỗ vợ
- Chương 111: Ngày trọng đại
- Chương 112: Hôn lễ viên mãn (kết)
- Chương 113: Ngoại truyện: Song thai
- Chương 114: Ngoại truyện : Tuần trăng mật bù
- Chương 116: Muốn em (H+)
- Chương 117: Ngoại truyện :Ghen nhưng chẳng làm được
- Chương 118: Tin vui
- Chương 119: Ngoại truyện : Cuộc sống bình yên
- Chương 120: Ngoại truyện : Em yêu anh là đúng,chỉ có anh không yêu em mới sai
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Anh Là Em Sai Sao?
Chương 118: Tin vui
Vào ngày đẹp trời anh đang ở công ty có cuộc họp, sắc mặt ai nấy đều lo sợ không thôi,gương mặt anh vẫn như vậy lạnh lùng, xem các tài liệu lâu lâu lại nheo mày sắc mặt càng khó coi hơn, mọi người đều lo sợ không biết sẽ có những lôi đình nào gián xuống nữa? Còn ở phía bên cô, dạo gần đây cô hay ngủ nhiều lại khó chịu trong người, ăn gì vào đều nôn ra hết, sáng nay cũng vậy không muốn an toàn gì, lên phòng nghỉ ngơi tiếp,hai bé thì qua nhà ông bà ngoại nên cũng đỡ lo một chút, đang ngồi trên sofa nghĩ ngợi gì đó, bất chợt cô đứng dậy thốt ra tiếng.
- - Thôi chết, mình trễ ngày rồi không lẽ có rồi sao?
Cô hoang mang không biết làm như thế nào? Cũng chưa khẳng định là có hay không nên cũng không dám nói với anh,muốn biết có hay không cô vội lấy đồ vào trong phòng tắm thay rồi chuẩn bị đến bệnh viện kiểm tra xem như thế nào? Cô chuẩn bị xong hết liền đi xuống nhà,quản gia thấy cô chuẩn bị đi đâu đó liền hỏi.
- - Thiếu phu nhân cô muốn đi đâu sao?
- - Dạ con ra ngoài một chút.
- - Vậy để tôi chuẩn bị xe cho cô.
- - Cảm ơn bác.
( ảnh minh họa trang phục).
Cô đi ra ngoài xe được chuẩn bị, cô lên xe rồi bảo tài xế lái tới bệnh viện, trên đời đến bệnh viện cô hồi hộp không thôi.Đến nơi cô vào trong chuẩn bị, đến lượt kêu tên cô,cô đi vào được một lúc sao bác sĩ nhìn qua cô mỉm cười hiền hậu bà nói.
- - Chúc mừng cô,cô đã mang thai được hai tháng rồi.
- - Thật sao bác sĩ hai tháng.
- - Đúng vậy, thai nhi rất khỏe mạnh.
- - Cảm ơn bác sĩ.
- - Không có gì? Chỉ là cô nhớ ăn uống đầy đủ cung cấp dinh dưỡng cho thai nhi là được.
- - Được cảm ơn.
Cô cảm ơn bác sĩ rồi đứng dậy đi ra ngoài, miệng cô không ngừng mỉm cười, tay cô chạm vào bụng một lần nữa cô lại lên chức làm mẹ, cô ngồi xuống ghế lấy điện thoại ra định gọi nhưng nhớ lại anh đang họp, nên cô nhắn tin cho anh vậy.
" Dương tổng em có một chuyện muốn nói với anh rằng, vợ anh đang mang thai và đang ở bệnh viện, không biết tâm trạng của anh như thế nào nhỉ?"
Cô nhắn tin cho anh xong,không khỏi mỉm cười, cô đang tưởng tượng khi anh biết cô mang thai,chắc chắn mà bật dậy lên mà vui vẻ,nghĩ đến đó thôi cô cũng vui rồi. Anh đang nghe mọi người thuyết trình, thì nghe tin nhắn điện thoại lập tức ai nấy đều đứng hình,anh nhìn xuống điện thoại rồi lấy lên xem,thấy chữ hiển thị là " bà xã " nét mặt anh dịu xuống rồi mở tin nhắn ra xem,anh đọc xong liền đứng dậy nét mặt anh vui vẻ nụ cười cũng nở ra,làm cho mọi người trong phòng ai nấy cũng khiếp sợ,vì lần đầu thấy anh như vậy, biết tin cô có thai anh liền lên đi ra phòng cũng không quên lên tiếng.
- - Tan họp.
Nói xong anh chạy như gió xuống công ty,rồi lên xe lái đến bệnh viện, nhân viên thấy anh hơi kì quặc liền bàn tán xôn xao, nhưng rồi cũng giải tán tiếp tục làm việc. Anh lái xe đến bệnh viện, vừa vào trong thấy cô ngồi ở đó anh chạy.
- - Bà xã.
Cô nghe tiếng anh liền quay mặt ra nhìn anh,thấy anh chạy hớt ha hớt hải, cô đứng dậy đi lại,anh thấy vậy liền kêu cô đứng đó yên đó.
- - Bà xã em không cần đi đâu,anh chạy tới được rồi.
- - Có gì thì đi từ từ,làm gì chạy dữ vậy?
- - Anh không sao? Chỉ là muốn đến với em thôi.
- - Chúc mừng Dương tổng nhé,anh lại lên chức làm ba.
- - Thật sao?
- - Nhìn mặt em giống đùa lắm à.
- - Không,bà xã à cảm ơn em anh vui lắm.
Không nhịn được sự hạnh phúc này,anh bế cô lên xoay một vòng,cô giật mình liền kêu anh dừng lại.
- - Thả em xuống, em đang mang thai đó.
- - Xin lỗi em,anh quên mất, vui quá haha..
- - Được rồi về thôi.
- - Ừm.
Anh dìu cô ra ngoài, rồi tự mình lái xe về biệt thự, đến nơi anh không cho cô bước chân xuống,anh bế cô đi vào nhà, người làm ở nhà thấy anh bế cô thì lo lắng chạy lại hỏi, quản gia thấy vậy cũng hỏi.
- - Thiếu gia thiếu phu nhân bị thương sao?
- - Không có, mọi người không cần lo chỉ là cô ấy đang mang thai thôi.
- - Vậy chúc mừng thiếu gia và thiếu phu nhân.
- - Được rồi mọi người làm việc đi.
Nói xong anh bước đi lên lầu,cô nằm trong lòng anh không ngừng ngại ngùng,cần gì phải bế cô như vậy không biết.
- - Thả em xuống đi.
- - Để anh bế em lên phòng.
- - Nhưng em có bị làm sao đâu chứ?
- - Nhưng anh vẫn muốn bế.
- - Đâu phải lần đầu tiên em mang thai đâu.
- - Cẩn thận vẫn tốt hơn.
Anh bế cô lên phòng đặt cô trên giường, cẩn thận đắp chăn lại cho cô rồi nói.
- - Em nghỉ ngơi đi có việc gì thì nói với anh.
- - Em biết rồi.
Thấy cô nhắm mắt anh mới nhẹ nhàng bước ra ngoài rồi đóng cửa nhẹ lại, anh vui vẻ khi sắp đón thêm một thành viên nữa, nụ cười của anh cứ cười mãi không dứt,anh liền cầm điện thoại lên báo tin vui này cho ba mẹ hai bên biết, anh điện nói xong hai nhà đều vui vẻ, rồi còn chuẩn bị đến biệt thự an. Cô đã bước vào giấc ngủ say nên chẳng hay biết gì,ngủ đến giữa trưa cô đói bụng mà tỉnh giấc, cô đi xuống dưới nhà nghe tiếng ồn ào thấy ba mẹ hai bên đều đến,cô nghĩ chắc họ đã biết nên đến đây thăm cô,cô đi xuống dưới nhà anh thấy cô liền đi lại dìu cô nói.
- - Sao không kêu anh.
- - Em tưởng anh không có ở nhà nên xuống đây luôn.
- - Ngốc à em đang mang thai sao anh bỏ đi được.
- - Ồ, mọi đến hết rồi sao?
- - Ừm.
- - Em đói bụng.
- - Vừa đúng lúc mẹ có nấu món em thích cho em rồi, xuống ăn thôi.
- - Được.
Anh dìu cô xuống bếp, cô ngồi trên ghế những món ăn cô thích đều được hai mẹ nấu cho cô ăn, cô ăn rất ngon miệng cũng không có ốm nghén, chắc tại cô đói nên không nghén,ăn vừa no cô liền có dấu hiện là muốn ói ra, cô nhăn mặt không ăn nữa, anh thấy vậy cũng không ép cô.Cả đại gia đình đều ở trên phòng khách nói chuyện rất vui vẻ, ai nấy đều cười ha hả,hai nhóc cũng không biết gì mà cũng cười theo.
Cứ như vậy thời gian trôi qua,tưởng mang thai lần này không bị ốm nghén,nhưng không nó còn năng hơn khi mang thai hai nhóc,cô nghén đến không thể anh được gì? Vì con dù nôn ra bao nhiêu cô cũng ráng nuốt vào trong,lần có thai này cô luôn hành suốt, và luôn nhõng nhẽo với anh cứ mọi lúc, nhìn cô nhõng nhẽo như vậy anh rất thích là đằng khác, cô nhõng nhẽo như vậy thế nào sinh con ra con cũng nhõng nhẽo với anh,chịu thôi anh cũng muốn con sinh ra là bé gái, nhõng nhẽo với anh thì anh còn thích huống hồ gì? Từ khi cô mang thai hai nhóc đã bị anh tống qua nhà ông bà, lâu lâu hai nhóc sẽ đổi địa điểm cách vài ngày sẽ ở nhà ông bà nội, rồi tới ông bà ngoại, ở như vậy cho đồng đều.
Hai nhóc ở nhà ông bà nên cũng không quấy phá cô nhiều, nhưng đứa bé trong bụng cô luôn hành cô, hết nghén rồi lại nhõng nhẽo bao nhiêu chuyện, khiến anh không thể trở tay được, nhiều lúc thấy anh như vậy cô cũng tội lắm nhưng biết sao được, con hành chứ đâu phải cô, thôi thì ráng chờ đến ngày cô sinh thì sẽ không còn hành nữa, vì cô vì con anh ráng thôi,nhưng đó vẫn luôn là niềm vui với anh.
- - Thôi chết, mình trễ ngày rồi không lẽ có rồi sao?
Cô hoang mang không biết làm như thế nào? Cũng chưa khẳng định là có hay không nên cũng không dám nói với anh,muốn biết có hay không cô vội lấy đồ vào trong phòng tắm thay rồi chuẩn bị đến bệnh viện kiểm tra xem như thế nào? Cô chuẩn bị xong hết liền đi xuống nhà,quản gia thấy cô chuẩn bị đi đâu đó liền hỏi.
- - Thiếu phu nhân cô muốn đi đâu sao?
- - Dạ con ra ngoài một chút.
- - Vậy để tôi chuẩn bị xe cho cô.
- - Cảm ơn bác.
( ảnh minh họa trang phục).
Cô đi ra ngoài xe được chuẩn bị, cô lên xe rồi bảo tài xế lái tới bệnh viện, trên đời đến bệnh viện cô hồi hộp không thôi.Đến nơi cô vào trong chuẩn bị, đến lượt kêu tên cô,cô đi vào được một lúc sao bác sĩ nhìn qua cô mỉm cười hiền hậu bà nói.
- - Chúc mừng cô,cô đã mang thai được hai tháng rồi.
- - Thật sao bác sĩ hai tháng.
- - Đúng vậy, thai nhi rất khỏe mạnh.
- - Cảm ơn bác sĩ.
- - Không có gì? Chỉ là cô nhớ ăn uống đầy đủ cung cấp dinh dưỡng cho thai nhi là được.
- - Được cảm ơn.
Cô cảm ơn bác sĩ rồi đứng dậy đi ra ngoài, miệng cô không ngừng mỉm cười, tay cô chạm vào bụng một lần nữa cô lại lên chức làm mẹ, cô ngồi xuống ghế lấy điện thoại ra định gọi nhưng nhớ lại anh đang họp, nên cô nhắn tin cho anh vậy.
" Dương tổng em có một chuyện muốn nói với anh rằng, vợ anh đang mang thai và đang ở bệnh viện, không biết tâm trạng của anh như thế nào nhỉ?"
Cô nhắn tin cho anh xong,không khỏi mỉm cười, cô đang tưởng tượng khi anh biết cô mang thai,chắc chắn mà bật dậy lên mà vui vẻ,nghĩ đến đó thôi cô cũng vui rồi. Anh đang nghe mọi người thuyết trình, thì nghe tin nhắn điện thoại lập tức ai nấy đều đứng hình,anh nhìn xuống điện thoại rồi lấy lên xem,thấy chữ hiển thị là " bà xã " nét mặt anh dịu xuống rồi mở tin nhắn ra xem,anh đọc xong liền đứng dậy nét mặt anh vui vẻ nụ cười cũng nở ra,làm cho mọi người trong phòng ai nấy cũng khiếp sợ,vì lần đầu thấy anh như vậy, biết tin cô có thai anh liền lên đi ra phòng cũng không quên lên tiếng.
- - Tan họp.
Nói xong anh chạy như gió xuống công ty,rồi lên xe lái đến bệnh viện, nhân viên thấy anh hơi kì quặc liền bàn tán xôn xao, nhưng rồi cũng giải tán tiếp tục làm việc. Anh lái xe đến bệnh viện, vừa vào trong thấy cô ngồi ở đó anh chạy.
- - Bà xã.
Cô nghe tiếng anh liền quay mặt ra nhìn anh,thấy anh chạy hớt ha hớt hải, cô đứng dậy đi lại,anh thấy vậy liền kêu cô đứng đó yên đó.
- - Bà xã em không cần đi đâu,anh chạy tới được rồi.
- - Có gì thì đi từ từ,làm gì chạy dữ vậy?
- - Anh không sao? Chỉ là muốn đến với em thôi.
- - Chúc mừng Dương tổng nhé,anh lại lên chức làm ba.
- - Thật sao?
- - Nhìn mặt em giống đùa lắm à.
- - Không,bà xã à cảm ơn em anh vui lắm.
Không nhịn được sự hạnh phúc này,anh bế cô lên xoay một vòng,cô giật mình liền kêu anh dừng lại.
- - Thả em xuống, em đang mang thai đó.
- - Xin lỗi em,anh quên mất, vui quá haha..
- - Được rồi về thôi.
- - Ừm.
Anh dìu cô ra ngoài, rồi tự mình lái xe về biệt thự, đến nơi anh không cho cô bước chân xuống,anh bế cô đi vào nhà, người làm ở nhà thấy anh bế cô thì lo lắng chạy lại hỏi, quản gia thấy vậy cũng hỏi.
- - Thiếu gia thiếu phu nhân bị thương sao?
- - Không có, mọi người không cần lo chỉ là cô ấy đang mang thai thôi.
- - Vậy chúc mừng thiếu gia và thiếu phu nhân.
- - Được rồi mọi người làm việc đi.
Nói xong anh bước đi lên lầu,cô nằm trong lòng anh không ngừng ngại ngùng,cần gì phải bế cô như vậy không biết.
- - Thả em xuống đi.
- - Để anh bế em lên phòng.
- - Nhưng em có bị làm sao đâu chứ?
- - Nhưng anh vẫn muốn bế.
- - Đâu phải lần đầu tiên em mang thai đâu.
- - Cẩn thận vẫn tốt hơn.
Anh bế cô lên phòng đặt cô trên giường, cẩn thận đắp chăn lại cho cô rồi nói.
- - Em nghỉ ngơi đi có việc gì thì nói với anh.
- - Em biết rồi.
Thấy cô nhắm mắt anh mới nhẹ nhàng bước ra ngoài rồi đóng cửa nhẹ lại, anh vui vẻ khi sắp đón thêm một thành viên nữa, nụ cười của anh cứ cười mãi không dứt,anh liền cầm điện thoại lên báo tin vui này cho ba mẹ hai bên biết, anh điện nói xong hai nhà đều vui vẻ, rồi còn chuẩn bị đến biệt thự an. Cô đã bước vào giấc ngủ say nên chẳng hay biết gì,ngủ đến giữa trưa cô đói bụng mà tỉnh giấc, cô đi xuống dưới nhà nghe tiếng ồn ào thấy ba mẹ hai bên đều đến,cô nghĩ chắc họ đã biết nên đến đây thăm cô,cô đi xuống dưới nhà anh thấy cô liền đi lại dìu cô nói.
- - Sao không kêu anh.
- - Em tưởng anh không có ở nhà nên xuống đây luôn.
- - Ngốc à em đang mang thai sao anh bỏ đi được.
- - Ồ, mọi đến hết rồi sao?
- - Ừm.
- - Em đói bụng.
- - Vừa đúng lúc mẹ có nấu món em thích cho em rồi, xuống ăn thôi.
- - Được.
Anh dìu cô xuống bếp, cô ngồi trên ghế những món ăn cô thích đều được hai mẹ nấu cho cô ăn, cô ăn rất ngon miệng cũng không có ốm nghén, chắc tại cô đói nên không nghén,ăn vừa no cô liền có dấu hiện là muốn ói ra, cô nhăn mặt không ăn nữa, anh thấy vậy cũng không ép cô.Cả đại gia đình đều ở trên phòng khách nói chuyện rất vui vẻ, ai nấy đều cười ha hả,hai nhóc cũng không biết gì mà cũng cười theo.
Cứ như vậy thời gian trôi qua,tưởng mang thai lần này không bị ốm nghén,nhưng không nó còn năng hơn khi mang thai hai nhóc,cô nghén đến không thể anh được gì? Vì con dù nôn ra bao nhiêu cô cũng ráng nuốt vào trong,lần có thai này cô luôn hành suốt, và luôn nhõng nhẽo với anh cứ mọi lúc, nhìn cô nhõng nhẽo như vậy anh rất thích là đằng khác, cô nhõng nhẽo như vậy thế nào sinh con ra con cũng nhõng nhẽo với anh,chịu thôi anh cũng muốn con sinh ra là bé gái, nhõng nhẽo với anh thì anh còn thích huống hồ gì? Từ khi cô mang thai hai nhóc đã bị anh tống qua nhà ông bà, lâu lâu hai nhóc sẽ đổi địa điểm cách vài ngày sẽ ở nhà ông bà nội, rồi tới ông bà ngoại, ở như vậy cho đồng đều.
Hai nhóc ở nhà ông bà nên cũng không quấy phá cô nhiều, nhưng đứa bé trong bụng cô luôn hành cô, hết nghén rồi lại nhõng nhẽo bao nhiêu chuyện, khiến anh không thể trở tay được, nhiều lúc thấy anh như vậy cô cũng tội lắm nhưng biết sao được, con hành chứ đâu phải cô, thôi thì ráng chờ đến ngày cô sinh thì sẽ không còn hành nữa, vì cô vì con anh ráng thôi,nhưng đó vẫn luôn là niềm vui với anh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hôn ước
- Chương 2: Khó xử
- Chương 3: Găp mặt
- Chương 4: Tình thân hay tình yêu
- Chương 5: Ngọt ngào bên người con gái khác
- Chương 6: Chọn quà sinh nhật
- Chương 7: Bữa tiệc sinh nhật
- Chương 8: Tan nát
- Chương 9: Đưa ra quyết định
- Chương 10: Anh không hề thích hay yêu em dù chỉ một chút
- Chương 11: Du học
- Chương 12: Buông thả
- Chương 13: Chúc phúc cho anh
- Chương 14: Tiệc chia tay
- Chương 15: Cô đi rồi
- Chương 16: Cô tự tin rồi đấy
- Chương 17: Anh hối hận khi tổn thương cô
- Chương 18: Nhật ký
- Chương 19: Vu khống
- Chương 20: Từng yêu
- Chương 21: Năm năm sau cô quay về
- Chương 22: Nhà thiết kế V.M
- Chương 23: Buổi tiệc găp nhau
- Chương 24: Găp măt nói chuyện
- Chương 25: Hợp tác
- Chương 26: Vợ tương lai
- Chương 27: Đẹp trai chưa đủ phải chay măt mới có vợ
- Chương 28: Kế hoạch bắt đầu chinh phục cô
- Chương 29: Bật chế độ lạnh lùng
- Chương 30: Năm năm trước hay sau chỉ cần em vẫn yêu anh,anh sẽ bù đắp lại cho em
- Chương 31: Bánh ngọt
- Chương 32: Lợi dụng hôn má
- Chương 33: Hẹn đi ăn tối
- Chương 34: Mở lòng thêm một lần nữa
- Chương 35: Ở nhà anh mới nguy hiểm thì có?
- Chương 36: Cửa trong suốt
- Chương 37: Ôm cô ngủ
- Chương 38: Nụ hôn đầu
- Chương 39: Cách tốt nhất để cô hết giận là đi qua đường bao tử
- Chương 40: Chở cô đi làm
- Chương 41: Bận nhớ em
- Chương 42: Lộ diện
- Chương 43: Lưu manh, biến thái, vô liêm sỉ anh đều có
- Chương 44: Ở nhà anh
- Chương 45: Mẹ anh phát hiện anh và cô ngủ chung
- Chương 46: Né trà xanh
- Chương 47: Tỏ tình
- Chương 48: Buổi hẹn hò
- Chương 49: Găp trà xanh
- Chương 50: Ly rượu bị bỏ thuốc
- Chương 51: Vào hang cọp (H+)
- Chương 52: Thịt (H+)
- Chương 53: Giận dỗi
- Chương 54: Hẹn gặp mặt
- Chương 55: Trà xanh mãi mãi là trà xanh
- Chương 56: Chứng minh là đàn ông
- Chương 57: Hủy hợp đồng với Liên Bắc Hà
- Chương 58: Liên Bắc Hà cô còn non lắm
- Chương 59: Dùng bữa tối cùng ba mẹ anh
- Chương 60: Bát canh có xuân dược (H+)
- Chương 61: Ức hiếp người quá đáng (H+)
- Chương 62: Bà mẹ tâm lý
- Chương 63: Đúc trái cây
- Chương 64: Dương Tử Phong vô liêm sỉ
- Chương 65: Mỗi người một nơi
- Chương 66: Sinh linh bé nhỏ
- Chương 67: Phá văn phòng anh
- Chương 68: Trêu cô
- Chương 69: Góp chút ít vào công ty anh
- Chương 70: Căp đôi xinh đẹp
- Chương 71: Làm cô thất vọng rồi
- Chương 72: Sát khí
- Chương 73: Dỗ ngọt
- Chương 74: Tất cả trên cơ thể anh đều là của em (H nhẹ)
- Chương 75: Uy hiếp cô (H+)
- Chương 76: Thịt và thịt (H+)
- Chương 77: Không giữ lời hứa (H+)
- Chương 78: Ngại ngùng, xấu hổ
- Chương 79: Ngô Diệp Nhi quay về rồi!
- Chương 80: Bảo vệ cô
- Chương 81: Dọn qua nhà anh sống.
- Chương 82: Lúc nhỏ cô được người khác tăng hoa
- Chương 83: Hoa tulip anh trồng từ lúc cô đi du học
- Chương 84: Hoa tulip anh trồng từ lúc cô đi du học
- Chương 85: Muốn gặp mặt cô
- Chương 86: Cô tự làm thì tự chịu
- Chương 87: Xảy ra chuyện
- Chương 88: Muốn được bình yên như vậy
- Chương 89: Tắm chung
- Chương 90: Ngô Diệp Nhi đến công ty anh và sự trả đũa
- Chương 91: V
- Chương 92: Suy nghĩ bậy bạ
- Chương 93: Ăn tối cùng nhau
- Chương 94: Dục vọng (H+)
- Chương 95: Âu yếm cô
- Chương 96: Shopping
- Chương 97: Bắt cóc
- Chương 98: Nếm thử người phụ nữ của Dương Tử Phong
- Chương 99: Cứu cô
- Chương 100: Xin cô hãy giúp tôi yêu anh ấy luôn cả phần của tôi
- Chương 101: Cô mang thai
- Chương 102: Chăm sóc cho cô
- Chương 103: Mẹ vợ, mẹ chồng
- Chương 104: Phụ nữ mang thai khẩu vị thất thường thật
- Chương 105: Quyết định làm hôn lễ
- Chương 106: Nụ hôn không thể dứt ra được
- Chương 107: Di chứng thích được anh hôn
- Chương 108: Canh gà hầm và đồ Nướng
- Chương 109: Hạnh phúc của người mẹ là khi thấy con mình tìm được người chồng tốt
- Chương 110: Dỗ vợ
- Chương 111: Ngày trọng đại
- Chương 112: Hôn lễ viên mãn (kết)
- Chương 113: Ngoại truyện: Song thai
- Chương 114: Ngoại truyện : Tuần trăng mật bù
- Chương 116: Muốn em (H+)
- Chương 117: Ngoại truyện :Ghen nhưng chẳng làm được
- Chương 118: Tin vui
- Chương 119: Ngoại truyện : Cuộc sống bình yên
- Chương 120: Ngoại truyện : Em yêu anh là đúng,chỉ có anh không yêu em mới sai
- bình luận