Yêu Em! Cứ Để Anh - Chương 81: Nỗi đau này ai thấu ?
Chương trước- Chương 1: Lần gặp gỡ đầu tiên !
- Chương 2: Cuộc đối đầu !
- Chương 3: Thân Phận 1
- Chương 4: Thân Phận 2
- Chương 5: Có chút thú vị
- Chương 6: Có Chút Thú Vị
- Chương 7: Rắc rối
- Chương 8: Cảm nghĩ khác
- Chương 9: Thả thính
- Chương 10: Rắc rối lại đến
- Chương 11: Sự dịu dàng từ anh
- Chương 12: Tâm sự mang tên em
- Chương 13: Người Con Trai Chịu Được Em
- Chương 14: Hôn Nhân Định Mệnh
- Chương 15: Nguy Hiểm !
- Chương 16: Tim Em Như Ngừng Đập
- Chương 17: Rắc rối cứ liên tục xảy ra
- Chương 18: Cảm giác khó chịu
- Chương 19: Chàng trai ấy
- Chương 20: Cảm giác khó tả
- Chương 21: Giải Quyết
- Chương 22: Thật sự.. anh thấy sao ?
- Chương 23: Phần thưởng
- Chương 24: Nhiệm vụ
- Chương 25: Vấn đề được giải quyết
- Chương 26: Ngọt Ngào
- Chương 27
- Chương 28: Nhiệm vụ bắt đầu
- Chương 29: Khó Chịu
- Chương 30: Hạ Vy giận rồi !
- Chương 31: Gặp chuyện
- Chương 32: Thú vị
- Chương 33: Đáng sợ
- Chương 34: Nghẹn Ngùng
- Chương 35: Hai hôm trước
- Chương 36: Đối mặt với nguy hiểm
- Chương 37: Nghi Ngờ
- Chương 38: Bất ngờ
- Chương 39: Hạo Thiên, người ta muốn rồi !
- Chương 40: Không được có tình cảm !
- Chương 41: Không nỡ
- Chương 42: Sự bất ngờ dành cho em
- Chương 43: Cảm giác trong lòng
- Chương 44: Gặp lại
- Chương 45: Tống Thiên Vũ
- Chương 46: Cô ấy là người của tôi
- Chương 47: Gây chuyện
- Chương 48: Anh ở lại cùng em, được không ?
- Chương 49: Tôi Không Yêu Em
- Chương 50: Kẻ Sát Nhân Là Ngươi
- Chương 51: Quan trọng
- Chương 52: Tiểu thư của ta không hề biết sợ nhé
- Chương 53: Con người anh.. Lạnh lùng quá
- Chương 54: Tỏ Tình
- Chương 55: Ngọt ngào và cay đắng
- Chương 56: Bạch Tiểu Hy
- Chương 57: Ra mắt (Happy New Year 2019!!!!)
- Chương 58: Đáng yêu hay đáng giận
- Chương 59: Họp lớp bắt đầu
- Chương 60: Lời nói ngọt ngào
- Chương 61: Liền thích
- Chương 62: Hàn Tử Di, là cô sao ?
- Chương 63: Món quà đặc biệt
- Chương 64: Ngọt ngào
- Chương 65: Mất tập chung
- Chương 66: Hai Thế Giới
- Chương 67: Chỉ là bóng tối
- Chương 68: Bình yên rồi
- Chương 69: Sự thật
- Chương 70: Sự thật 2
- Chương 71: Lạnh nhạt
- Chương 72: Ân hận...
- Chương 73: Ân Hận..., ta muốn giết ngươi !
- Chương 74: Gặp gỡ
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77: Mất thật rồi
- Chương 78
- Chương 79: Chỉ thuộc về em
- Chương 80: Có phải là anh ?
- Chương 81: Nỗi đau này ai thấu ?
- Chương 82: Liệu có phải là điều tốt nhất ?
- Chương 83: Nhẫn tâm như vậy, ngươi có đau lòng ?
- Chương 84: Không còn nhà nữa rồi
- Chương 85: Sự tàn nhẫn ác độc !
- Chương 86: Đến đau lòng cũng không thể
- Chương 87: Black Night Bar
- Chương 88: Món nợ giá trên trời !!!
- Chương 89: Nhận ra sự thật
- Chương 90: Cạm bẫy và sự âm thầm ngọt ngào
- Chương 91: Cuối cùng vẫn là em!
- Chương 92: Ký ức cuối cùng về niềm đau!!!
- Chương 93: Tình yêu ngọt ngào đến đau lòng
- Chương 94: Xem ra mọi chuyện đều là duyên
- Chương 95: Tình yêu là thứ chẳng thế giải thích
- Chương 96: Sự hoài nghi đổ dồn lên Quân Vương - Cô đơn em luôn giấu đi chỉ để mình em biết
- Chương 97: Tống Thiên Vũ ra tay ! Không ai được động vào cô
- Chương 98: Cuối cùng cũng đến - Tổn thương nhau như thế có đau lòng không?
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Em! Cứ Để Anh
Chương 81: Nỗi đau này ai thấu ?
Hạ Vy trở về nhà với đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt lạnh như băng. Hạo Thiên làm việc trễ đã gục trên bàn từ khi nào, cô thấy cậu nằm đó chỉ lặng lẽ ngồi cạnh.
Nhìn cậu, vén mái tóc rủ xuống gương mặt điển trai kia, cô quơ tay vô tình làm rơi chai rượu xuống sàn nhà, Hạo Thiên bị tiếng ồn làm tỉnh giấc. Cậu dụi mắt nói với cô ‘’ Em để đó đi, đừng động vào kẻo làm mình bị thương đấy. ‘’
Cô không hề để lọt chữ nào vào tai, nhặt lấy mảnh vỡ trên sàn nhưng bất cẩn bị thương cô nắm chặt mảnh vỡ bén lẹm đó trong lòng bàn tay khiến cho vết thương chảy nhiều máu hơn.
Hạo Thiên hốt hoảng ngồi xuống lấy mảnh vỡ ra ‘’ Vy Vy à em làm gì thế ? ‘’. Cô nắm mảnh vỡ đó đâm thẳng vào ngực cậu một nhát. Tay cô run bần bật, nhìn tay mình như thể không hiểu vì sao mình lại làm thế.
Hạo Thiên nắm tay cô gượng nói ‘’ Tại.. sao ? ‘’ . Cô buông ra lùi về phía sau, Hạo Thiên rút mảnh vỡ ra, cậu ôm vết thương mình, dùng sức ngồi dậy cậu lấy chiếc khăn tay trong áo rồi cầm tay Hạ Vy quấn vết thương lại cầm máu.
Giọng Hạ Vy run run ‘’ Tôi không hiểu.. anh dịu dàng trước mặt tôi nhưng sau lưng anh lại là con người độc ác, nham hiểm..?! ‘’
Hạo Thiên đau đớn nói ‘’ Có thể anh không phải người tốt nhưng... anh chưa bao giờ nghĩ đến việc tổn thương em ! ‘’
Hạ Vy lắc đầu cười một cách khinh bỉ ‘’ Đồ giả tạo ! ‘’ .
Cô hét ‘’ Anh giết mẹ tôi ! Tại sao lại là anh ? Sao có thể là anh chứ ?? ‘’
Hạo Thiên cố gắng cầm cự nỗi đau cậu nói :
‘’ Không phải anh ! Cả thế giới không tin anh, anh không quan tâm. Tại sao ngay cả em cũng không thể tin anh ? ‘’
Hạ Vy : ‘’ Không phải tôi không muốn, nhưng tất cả bằng chứng đều hướng về anh, anh nói tôi phải tin anh như thế nào ??? ‘’
Hạo Thiên không chịu nổi nữa cậu ngất đi....
Sáng hôm sau tại bệnh viện Hàn gia
‘’ Bác sĩ Trần con tôi khi nào mới tỉnh dậy ? ‘’ – Trịnh Thái Yên phu nhân lo lắng hỏi.
Bác sĩ Trần nói một lát nữa có thể Hạo Thiên sẽ tỉnh, trong phòng Hạo Thiên có Thái Yên phu nhân, Tử Nhiên phu nhân, Tống Hạo Phong, Kỷ Quân Vương, Hàn Tử Di nhưng không hề có mặt Trần Hạ Vy và Tống Thiên Vương cha cậu.
Hạo Thiên lờ mờ mở mắt, Thái Yên phu nhân vội chạy lại hỏi thăm ‘’ Tiểu Hạo, con cảm thấy sao rồi ? ‘’
Hạo Thiên ôm vết thương hỏi ‘’ Đây là đâu, con bị làm sao thế này ? ‘’ . Quân Vương dìu Hạo Thiên dậy, cậu nói ‘’ Đây là bệnh viện, cậu bị người khác đâm mất máu quá nhiều nên ngất đi. ‘’
Hạo Thiên nhắm chặt mắt hồi tưởng lại, cậu nhớ ra mọi chuyện tối qua, giật mình nắm tay Quân Vương hỏi ‘’ Vy Vy đâu rồi ? ‘’
Quân Vương nghe thấy cái tên đó bỗng trầm mặt lại, cậu gạt tay Hạo Thiên ra đặt xuống giường rồi bỏ đi. Hạo Thiên lắc đầu nói ‘’ Không được, mình phải tìm Vy Vy ! ‘’
Cậu bước xuống giường nhưng vết thương nhói lên, mọi người kéo cậu lại không để cậu đi, Tử Di nhìn cậu rưng rưng nước mắt nói ‘’ Anh bị thương như thế này còn nghĩ đến cô ta !? ‘’
Hạo Thiên để ngoài tai, cậu mặc kệ dùng sức ngồi dậy. Tử Nhiên phu nhân thấy thế liền nhẹ nhàng khuyên cậu ‘’ Tiểu Hạo à, con nghe lời ta dưỡng thương cho khỏe rồi mới đi tìm cô ấy có được không ? ‘’
Hạo Thiên nghe lời nằm xuống, cậu bất lực nhìn ra cửa sổ nghĩ : ‘’ Có thể anh chưa từng thật lòng với ai, duy chỉ có em, anh chưa bao giờ nghĩ đến hai từ lừa dối, thật sự chưa bao giờ muốn tổn thương em. Chỉ có em làm anh thật sự tin tưởng, làm anh yêu nhiều như thế ! ‘’
Nỗi đau thật sự của Hạo Thiên có lẽ không phải nằm ở vết thương, mà nằm ở chính người gây ra vết thương này là người mà cậu tin tưởng nhất, yêu thương nhiều nhất. Liệu nỗi đau hôm nay sẽ khiến mọi chuyện đi đến đâu ?
Nhìn cậu, vén mái tóc rủ xuống gương mặt điển trai kia, cô quơ tay vô tình làm rơi chai rượu xuống sàn nhà, Hạo Thiên bị tiếng ồn làm tỉnh giấc. Cậu dụi mắt nói với cô ‘’ Em để đó đi, đừng động vào kẻo làm mình bị thương đấy. ‘’
Cô không hề để lọt chữ nào vào tai, nhặt lấy mảnh vỡ trên sàn nhưng bất cẩn bị thương cô nắm chặt mảnh vỡ bén lẹm đó trong lòng bàn tay khiến cho vết thương chảy nhiều máu hơn.
Hạo Thiên hốt hoảng ngồi xuống lấy mảnh vỡ ra ‘’ Vy Vy à em làm gì thế ? ‘’. Cô nắm mảnh vỡ đó đâm thẳng vào ngực cậu một nhát. Tay cô run bần bật, nhìn tay mình như thể không hiểu vì sao mình lại làm thế.
Hạo Thiên nắm tay cô gượng nói ‘’ Tại.. sao ? ‘’ . Cô buông ra lùi về phía sau, Hạo Thiên rút mảnh vỡ ra, cậu ôm vết thương mình, dùng sức ngồi dậy cậu lấy chiếc khăn tay trong áo rồi cầm tay Hạ Vy quấn vết thương lại cầm máu.
Giọng Hạ Vy run run ‘’ Tôi không hiểu.. anh dịu dàng trước mặt tôi nhưng sau lưng anh lại là con người độc ác, nham hiểm..?! ‘’
Hạo Thiên đau đớn nói ‘’ Có thể anh không phải người tốt nhưng... anh chưa bao giờ nghĩ đến việc tổn thương em ! ‘’
Hạ Vy lắc đầu cười một cách khinh bỉ ‘’ Đồ giả tạo ! ‘’ .
Cô hét ‘’ Anh giết mẹ tôi ! Tại sao lại là anh ? Sao có thể là anh chứ ?? ‘’
Hạo Thiên cố gắng cầm cự nỗi đau cậu nói :
‘’ Không phải anh ! Cả thế giới không tin anh, anh không quan tâm. Tại sao ngay cả em cũng không thể tin anh ? ‘’
Hạ Vy : ‘’ Không phải tôi không muốn, nhưng tất cả bằng chứng đều hướng về anh, anh nói tôi phải tin anh như thế nào ??? ‘’
Hạo Thiên không chịu nổi nữa cậu ngất đi....
Sáng hôm sau tại bệnh viện Hàn gia
‘’ Bác sĩ Trần con tôi khi nào mới tỉnh dậy ? ‘’ – Trịnh Thái Yên phu nhân lo lắng hỏi.
Bác sĩ Trần nói một lát nữa có thể Hạo Thiên sẽ tỉnh, trong phòng Hạo Thiên có Thái Yên phu nhân, Tử Nhiên phu nhân, Tống Hạo Phong, Kỷ Quân Vương, Hàn Tử Di nhưng không hề có mặt Trần Hạ Vy và Tống Thiên Vương cha cậu.
Hạo Thiên lờ mờ mở mắt, Thái Yên phu nhân vội chạy lại hỏi thăm ‘’ Tiểu Hạo, con cảm thấy sao rồi ? ‘’
Hạo Thiên ôm vết thương hỏi ‘’ Đây là đâu, con bị làm sao thế này ? ‘’ . Quân Vương dìu Hạo Thiên dậy, cậu nói ‘’ Đây là bệnh viện, cậu bị người khác đâm mất máu quá nhiều nên ngất đi. ‘’
Hạo Thiên nhắm chặt mắt hồi tưởng lại, cậu nhớ ra mọi chuyện tối qua, giật mình nắm tay Quân Vương hỏi ‘’ Vy Vy đâu rồi ? ‘’
Quân Vương nghe thấy cái tên đó bỗng trầm mặt lại, cậu gạt tay Hạo Thiên ra đặt xuống giường rồi bỏ đi. Hạo Thiên lắc đầu nói ‘’ Không được, mình phải tìm Vy Vy ! ‘’
Cậu bước xuống giường nhưng vết thương nhói lên, mọi người kéo cậu lại không để cậu đi, Tử Di nhìn cậu rưng rưng nước mắt nói ‘’ Anh bị thương như thế này còn nghĩ đến cô ta !? ‘’
Hạo Thiên để ngoài tai, cậu mặc kệ dùng sức ngồi dậy. Tử Nhiên phu nhân thấy thế liền nhẹ nhàng khuyên cậu ‘’ Tiểu Hạo à, con nghe lời ta dưỡng thương cho khỏe rồi mới đi tìm cô ấy có được không ? ‘’
Hạo Thiên nghe lời nằm xuống, cậu bất lực nhìn ra cửa sổ nghĩ : ‘’ Có thể anh chưa từng thật lòng với ai, duy chỉ có em, anh chưa bao giờ nghĩ đến hai từ lừa dối, thật sự chưa bao giờ muốn tổn thương em. Chỉ có em làm anh thật sự tin tưởng, làm anh yêu nhiều như thế ! ‘’
Nỗi đau thật sự của Hạo Thiên có lẽ không phải nằm ở vết thương, mà nằm ở chính người gây ra vết thương này là người mà cậu tin tưởng nhất, yêu thương nhiều nhất. Liệu nỗi đau hôm nay sẽ khiến mọi chuyện đi đến đâu ?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần gặp gỡ đầu tiên !
- Chương 2: Cuộc đối đầu !
- Chương 3: Thân Phận 1
- Chương 4: Thân Phận 2
- Chương 5: Có chút thú vị
- Chương 6: Có Chút Thú Vị
- Chương 7: Rắc rối
- Chương 8: Cảm nghĩ khác
- Chương 9: Thả thính
- Chương 10: Rắc rối lại đến
- Chương 11: Sự dịu dàng từ anh
- Chương 12: Tâm sự mang tên em
- Chương 13: Người Con Trai Chịu Được Em
- Chương 14: Hôn Nhân Định Mệnh
- Chương 15: Nguy Hiểm !
- Chương 16: Tim Em Như Ngừng Đập
- Chương 17: Rắc rối cứ liên tục xảy ra
- Chương 18: Cảm giác khó chịu
- Chương 19: Chàng trai ấy
- Chương 20: Cảm giác khó tả
- Chương 21: Giải Quyết
- Chương 22: Thật sự.. anh thấy sao ?
- Chương 23: Phần thưởng
- Chương 24: Nhiệm vụ
- Chương 25: Vấn đề được giải quyết
- Chương 26: Ngọt Ngào
- Chương 27
- Chương 28: Nhiệm vụ bắt đầu
- Chương 29: Khó Chịu
- Chương 30: Hạ Vy giận rồi !
- Chương 31: Gặp chuyện
- Chương 32: Thú vị
- Chương 33: Đáng sợ
- Chương 34: Nghẹn Ngùng
- Chương 35: Hai hôm trước
- Chương 36: Đối mặt với nguy hiểm
- Chương 37: Nghi Ngờ
- Chương 38: Bất ngờ
- Chương 39: Hạo Thiên, người ta muốn rồi !
- Chương 40: Không được có tình cảm !
- Chương 41: Không nỡ
- Chương 42: Sự bất ngờ dành cho em
- Chương 43: Cảm giác trong lòng
- Chương 44: Gặp lại
- Chương 45: Tống Thiên Vũ
- Chương 46: Cô ấy là người của tôi
- Chương 47: Gây chuyện
- Chương 48: Anh ở lại cùng em, được không ?
- Chương 49: Tôi Không Yêu Em
- Chương 50: Kẻ Sát Nhân Là Ngươi
- Chương 51: Quan trọng
- Chương 52: Tiểu thư của ta không hề biết sợ nhé
- Chương 53: Con người anh.. Lạnh lùng quá
- Chương 54: Tỏ Tình
- Chương 55: Ngọt ngào và cay đắng
- Chương 56: Bạch Tiểu Hy
- Chương 57: Ra mắt (Happy New Year 2019!!!!)
- Chương 58: Đáng yêu hay đáng giận
- Chương 59: Họp lớp bắt đầu
- Chương 60: Lời nói ngọt ngào
- Chương 61: Liền thích
- Chương 62: Hàn Tử Di, là cô sao ?
- Chương 63: Món quà đặc biệt
- Chương 64: Ngọt ngào
- Chương 65: Mất tập chung
- Chương 66: Hai Thế Giới
- Chương 67: Chỉ là bóng tối
- Chương 68: Bình yên rồi
- Chương 69: Sự thật
- Chương 70: Sự thật 2
- Chương 71: Lạnh nhạt
- Chương 72: Ân hận...
- Chương 73: Ân Hận..., ta muốn giết ngươi !
- Chương 74: Gặp gỡ
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77: Mất thật rồi
- Chương 78
- Chương 79: Chỉ thuộc về em
- Chương 80: Có phải là anh ?
- Chương 81: Nỗi đau này ai thấu ?
- Chương 82: Liệu có phải là điều tốt nhất ?
- Chương 83: Nhẫn tâm như vậy, ngươi có đau lòng ?
- Chương 84: Không còn nhà nữa rồi
- Chương 85: Sự tàn nhẫn ác độc !
- Chương 86: Đến đau lòng cũng không thể
- Chương 87: Black Night Bar
- Chương 88: Món nợ giá trên trời !!!
- Chương 89: Nhận ra sự thật
- Chương 90: Cạm bẫy và sự âm thầm ngọt ngào
- Chương 91: Cuối cùng vẫn là em!
- Chương 92: Ký ức cuối cùng về niềm đau!!!
- Chương 93: Tình yêu ngọt ngào đến đau lòng
- Chương 94: Xem ra mọi chuyện đều là duyên
- Chương 95: Tình yêu là thứ chẳng thế giải thích
- Chương 96: Sự hoài nghi đổ dồn lên Quân Vương - Cô đơn em luôn giấu đi chỉ để mình em biết
- Chương 97: Tống Thiên Vũ ra tay ! Không ai được động vào cô
- Chương 98: Cuối cùng cũng đến - Tổn thương nhau như thế có đau lòng không?