Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi - Quyển 1 - Chương 34: Tình triều gợn sóng, chuyện tốt bị quấy rầy!
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Văn án
- Quyển 1 - Chương 2: Ngủ, cũng có thể xuyên qua?
- Quyển 1 - Chương 3: Này đến tột cùng là triều đại người nào?
- Quyển 1 - Chương 4: Trời ạ! Thiệu dương quốc? Không nghe nói qua!
- Quyển 1 - Chương 5: Thành công mượn sức một người bên mình
- Quyển 1 - Chương 6: Thiệu dương Tam công tử
- Quyển 1 - Chương 7: Đây chính là cha mình?
- Quyển 1 - Chương 8: Lên núi cầu phúc, ngẫu ngộ thầy tướng số đại sư
- Quyển 1 - Chương 9: Xuyên qua, hoàn lại tình trái
- Quyển 1 - Chương 10: Tam công tử du ngoạn lam phủ
- Quyển 1 - Chương 11: Gặp nhau
- Quyển 1 - Chương 12: Gặp làm cho lạc thất vọng đau khổ động nữ tử
- Quyển 1 - Chương 13: Nữ phẫn nam trang du ngoạn, kinh hỉ không ngừng
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng Thượng cũng đối tử điệp nhìn với cặp mắt khác xưa
- Quyển 1 - Chương 15: Thi kế, Tử Điệp lần đầu tiên tiến cung
- Quyển 1 - Chương 16: Cả đời nhất thế một đôi tay
- Quyển 1 - Chương 17: Tự tình đả thương người
- Quyển 1 - Chương 18: Tư định cả đời
- Quyển 1 - Chương 19: Ta gả cho Hoàng Thượng? Không có khả năng!
- Quyển 1 - Chương 20: Sơ ngộ Lan Lăng Ngạo Thiên
- Quyển 1 - Chương 21: Vì Tử Điệp lo lắng không thôi
- Quyển 1 - Chương 22: Gả ngươi? Hoàng Thượng sẽ bỏ qua chúng ta sao
- Quyển 1 - Chương 23: Thái Hậu ngày sinh
- Quyển 1 - Chương 24: Vì Thái Hậu kính ca hiến vũ
- Quyển 1 - Chương 25: Ngày sinh thượng vì Thiệu Dương quốc giải vây
- Quyển 1 - Chương 26: Danh dương kinh thành
- Quyển 1 - Chương 27: Cùng Lan Lăng Ngạo Thiên cứu người
- Quyển 1 - Chương 28: Đến tột cùng là nữ tử như thế nào
- Quyển 1 - Chương 29: Phong Lạc Tuyết lại làm cho Tử Điệp vào cung
- Quyển 1 - Chương 30: Vì Hoàng Thượng bày mưu tính kế, Hoàng Thượng còn có thể buông tay sao?
- Quyển 1 - Chương 31: Làm nữ nhân Hoàng Thượng ! Không làm!
- Quyển 1 - Chương 32: Vì nữ tử, hai huynh đệ tình nghĩa vỡ tan
- Quyển 1 - Chương 33: Trên bàn cờ tranh đấu gay gắt
- Quyển 1 - Chương 34: Tình triều gợn sóng, chuyện tốt bị quấy rầy!
- Quyển 1 - Chương 35: Để Trẫm thành toàn cho các ngươi, Trẫm làm sao có thể cam tâm từ bỏ
- Quyển 1 - Chương 36: Kinh thành xuất hiện ôn dịch
- Quyển 1 - Chương 37: Nguy hiểm! Nên chúng ta cùng nhau gánh vác
- Quyển 1 - Chương 38: Nguy hiểm để cho một mình ta gánh vác
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện gì nguy hiểm cũng không thể đem chúng ta tách ra
- Quyển 1 - Chương 40: Ôm nhau hạnh phúc gần như vậy
- Quyển 1 - Chương 41: Lược thi tiểu kế, còn không có dược đưa tới
- Quyển 1 - Chương 42: Nơi này làm sao có thể có dịch tả
- Quyển 1 - Chương 43: Tìm kiếm phương pháp giải cứu
- Quyển 1 - Chương 44: Bệnh đến như núi đổ
- Quyển 1 - Chương 45: Lúc ngủ say ai hôn trộm ta
- Quyển 1 - Chương 46: Nếu có thể chết ở trong lòng ngươi cũng biết chừng
- Quyển 1 - Chương 47: Lưu luyến không rời, hay là muốn tạm thời chia lìa
- Quyển 1 - Chương 48: Cái gì? Tử Điệp cứu trị ? Nàng chỉ có thể là của Trẫm
- Quyển 1 - Chương 49: Vì sao đường tình yêu chúng ta gian nan như vậy
- Quyển 1 - Chương 50: Ám thương
- Quyển 1 - Chương 51: Hoàng Thượng có lệ, Lam phụ hết hồn
- Quyển 1 - Chương 52: Giúp nhóm hoàng tử đi học
- Quyển 1 - Chương 53: Giảng thuật dân tâm
- Quyển 1 - Chương 54: Hoàng Thượng cũng có chân tình? Dựa vào cái gì làm cho Lạc Hàn xa phó biên cương
- Quyển 1 - Chương 55: Xuất chinh, ta sẽ chuồn êm ra ngoài đi theo ngươi
- Quyển 1 - Chương 56: Phong Lạc Tiêu đến phủ Lạc Hàn
- Quyển 1 - Chương 57: Mưu phản, ngôi vị hoàng đế không phải ta nghĩ muốn
- Quyển 1 - Chương 58: Thái Hậu vì Lạc Hàn biện hộ
- Quyển 1 - Chương 59: Tình yêu khúc chiết bước lên hành trình
- Quyển 1 - Chương 60: Tướng tiên gì quá mau
- Quyển 2 - Chương 61: Hôn sâu, quyến luyến làm cho người ta đau đớn
- Quyển 2 - Chương 62: Bí mật trong lòng
- Quyển 2 - Chương 63: Thâm tình ôm nhau, Hoàng Thượng quá ghen tuông
- Quyển 2 - Chương 64: Yêu, nên như thế nào lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 65: Hoàng Thượng vì Tử Điệp kiến Tử Điệp các
- Quyển 2 - Chương 66: Ngâm thi đối nghịch
- Quyển 2 - Chương 67: Say, đừng chọn bậy
- Quyển 2 - Chương 68: Thân trong sạch cho ngươi, vì sao cự tuyệt?
- Quyển 2 - Chương 69: Muốn ly biệt sao
- Quyển 2 - Chương 70: Thu thập hành lý
- Quyển 2 - Chương 71: Đạn tấu tiễn đưa, như si như say
- Quyển 2 - Chương 72: Khách sạn đơn giản dĩ nhiên là chỗ tình báo
- Quyển 2 - Chương 73: Phải cam đoan Lạc Hàn vạn vô nhất thất
- Quyển 2 - Chương 74: Giải đáp đáp án, tam sinh tam thế
- Quyển 2 - Chương 75: Kết cục cuối cùng nắm trong tay ngươi
- Quyển 2 - Chương 76: Ly biệt tình thương
- Quyển 2 - Chương 77: Ai động đến Lạc Hàn, giết người đó!
- Quyển 2 - Chương 78: Chú ý mục đích Lạc Hàn xuất chinh là gì
- Quyển 2 - Chương 79: Thầm mến khiến người chua sót
- Quyển 2 - Chương 80: Xuất chinh, vì sao một chút tin tức cũng không có
- Quyển 2 - Chương 81: Hoàng Thượng bắt đầu hành động
- Quyển 2 - Chương 82: Giam lỏng! Chết còn không sợ! Còn sợ nó sao?
- Quyển 2 - Chương 83: Hoàng Thượng nếu chạm đến ta! Ta lựa chọn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Cứu trị Tử Điệp, Hoàng Thượng hiển lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 85: Lòng có Linh Tê
- Quyển 2 - Chương 86: Thức tỉnh, vẫn đau lòng như cũ không thôi
- Quyển 2 - Chương 87: Hồng nhan họa thủy
- Quyển 2 - Chương 88: Vẫn động tâm không thôi
- Quyển 2 - Chương 89: Ngày có chút suy nghĩ
- Quyển 2 - Chương 90: Ai tra tấn ai
- Quyển 2 - Chương 91: Trúng độc (1)
- Quyển 2 - Chương 92: Trúng độc (2)
- Quyển 2 - Chương 93: Tìm cơ hội đào thoát
- Quyển 2 - Chương 94: Đêm trước mù
- Quyển 2 - Chương 95: Mù (1)
- Quyển 2 - Chương 96: Mù (2)
- Quyển 2 - Chương 97: Mù (3)
- Quyển 2 - Chương 98: Mù (4)
- Quyển 2 - Chương 99: Mù (5)
- Quyển 2 - Chương 100: Mù (6)
- Quyển 2 - Chương 101: Mù (7)
- Quyển 2 - Chương 102: Mù (8)
- Quyển 2 - Chương 103: Mù (9)
- Quyển 2 - Chương 104: Mù (10)
- Quyển 2 - Chương 105: Mù (11)
- Quyển 2 - Chương 106: Mù (12)
- Quyển 2 - Chương 107: Mù (13)
- Quyển 2 - Chương 108: Mù (14)
- Quyển 2 - Chương 109: Mù (15)
- Quyển 2 - Chương 110: Mù (16)
- Quyển 2 - Chương 111: Mù (17)
- Quyển 2 - Chương 112: Mù (18)
- Quyển 2 - Chương 113: Mù (19)
- Quyển 2 - Chương 114: Mù (20)
- Quyển 2 - Chương 115: Rời đi kinh thành (1)
- Quyển 3 - Chương 116: Rời đi kinh thành (2)
- Quyển 3 - Chương 117: Rời đi kinh thành(3)
- Quyển 3 - Chương 118: Rời khỏi kinh thành (4)
- Quyển 3 - Chương 119: Gặp lại (1)
- Quyển 3 - Chương 120: Gặp lại (2)
- Quyển 3 - Chương 121: Gặp lại (3)
- Quyển 3 - Chương 122: Gặp lại (4)
- Quyển 3 - Chương 123: Gặp lại (5)
- Quyển 3 - Chương 124: Vĩnh biệt (kết cục)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi
Quyển 1 - Chương 34: Tình triều gợn sóng, chuyện tốt bị quấy rầy!
Trong kinh thành cước bộ của những người đi đường trở nên vội vàngbối rối, mỗi người đều mang cái khăn che mặt chỉ có đôi mắt là lộ ra bên ngoài, ngã tư đường ngày xưa náo nhiệt bỗng nhiên trở nên tiêu điềuhoang vắng, trên đường không có mấy người qua lại, cơ hồ tất cả các cửahàng đều đóng cửa chỉ còn lại mấy nhà mở ra cũng không có khách nhân,đám tiểu nhị trong khách điếm tụ nhóm ngồi ở bên quầy nhìn đại môn ngẩnngười, trên đường chỉ có dược điếm là còn mở cửa nhưng cũng sầu mi khổkiểm vì dược liệu bệnh nhân cần đã không còn lại vì Hoàng Thượng hạ lệnh phong tỏa cửa thành không cho ra vào cho nên bọn họ cũng không thể đếnđược nguồn cung cấp.
Trong cung cũng phòng vệ người người đều mang sắc mặt hoảng sợ, Thái y đi ra ngoài đã bị cách ly, trận ôn dịch này đến rất đột ngột lại khôngthể vãn hồi mà theo thế lan tràn nhanh chóng, thành Nam nghiêm trọngnhất rồi tới gần thành Đông cùng thành Tây cũng có phát hiện bệnh dịch,chỉ có thành Bắc trước mắt còn không có phát hiện bệnh dịch nhưng cũngbởi vì sợ hãi bị lây bệnh cho nên bọn họ cũng cầu khẩn ra khỏi thành,cửa thành đã khóa bọn họ không ra được liền trụ ở cửa thành nháo loạn,trong khoảng thời gian ngắn trong thành hỗn độn không chịu nổi, PhongLạc Hiên chắp tay sau lưng ở trong điện đi tới đi lui cau mày, bên cạnhnhóm Thái y một loạt đều khẩn trương nhìn Phong Lạc Hiên, thỉnh thoảngcó người vụng trộm đưa mắt nhìn hắn, qua một lúc lâu Phong Lạc Hiên mớimỏi mệt hỏi:
“Đến nay còn chưa tìm ra nguyên nhân gì khiến ra như vậy sao? Nguyênnhân còn không tìm ra được làm sao tìm được phương pháp giải cứu” ?
Các đại thần ngươi xem ta ta xem ngươi cuối cùng đều lắc đầu sau đólại cúi đầu mặc cho Hoàng Thượng xử trí, Phong Lạc Hiên thấy bộ dạngngười người hoảng sợ của bọn họ giận không thể át nói:
“Bình thường bổng lộc Trẫm phát cho các ngươi cũng không phải là đểđến thời điểm mấu chốt các ngươi đều có bộ dạng phó mặc như vậy! Đều làmột đám thùng cơm! Trẫm nói cho các ngươi nếu nghĩ không ra biện phápcác ngươi đều về nhà làm ruộng đi” !
“Hoàng Thượng, hiện tại mấu chốt là ổn định lòng người, bởi vì tìnhhình bệnh dịch đến rất đột ngột nên nhóm lão thần mới nhất thời thúc thủ vô sách hơn nữa bao năm qua chưa từng có trận bệnh dịch nào như vậy cho nên mới nhất thời nghĩ không ra biện pháp, cho lão thần chút thời giantin tưởng sẽ tìm được biện pháp giải quyết ” một đại thần cố lấy dũngkhí đối Hoàng Thượng nói.
“Tốt, trẫm sẽ cho các ngươi thêm chút thời gian, đến lúc đó nếu vẫnkhông có biện pháp giải quyết các ngươi đều đem đầu tới gặp Trẫm! Chỉ vì tình hình bệnh dịch này chưa từng có xuất hiện mới khiến cho mọi ngườikhủng hoảng, hừ ! nếu trước kia từng có thì có cần kinh hoảng như vậysao? Các ngươi tiếp tục nghiên cứu cho Trẫm, một chi tiết nhỏ cũng không buông tha, có tiến triển lập tức nói cho trẫm” !
“Vâng, thần tuân chỉ” các đại thần đồng thanh kêu lên nói, sau đó đều xám xịt ra về sợ Hoàng Thượng lại không vui liền đem đầu của bọn họchuyển nhà.
Phong Lạc Hiên đứng ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài Hoàng cung vẫnnhư cũ muôn hồng nghìn tía, tuy rằng tình hình bệnh dịch làm cho ngườita không yên bất an nhưng trong cung rõ ràng so với bên ngoài tốt hơnrất nhiều, Phong Lạc Hiên nghĩ đến thần dân bên ngoài đang đấu tranhsinh tử với dịch bệnh càng thêm nóng vội, lúc này một phần một giây đềuhy vọng không thể cứ chờ đợi mãi, tình hình bệnh dịch một ngày chưa tiêu trừ hắn liền một ngày ngủ không yên, liên tục vài ngày nghỉ ngơi khôngtốt hai mắt Phong Lạc Hiên hầm đỏ bừng có vẻ cực vì mỏi mệt, nghĩ đếnmọi người bên ngoài cùng chiến đấu với sinh tử bệnh dịch là Phong LạcHiên liền hận không thể lập tức đem đám Thái y không dùng được này đềugiải quyết hết, Phong Lạc Hiên phiền chán bất an đi qua lại bỗng nhiênhô to một tiếng:
“Người tới, lập tức tuyên Hàn Vương gia yết kiến, một lát không thể chậm trễ” !
Nghe xong chỉ thị Lưu tổng quản vội mang vài thái giám vội vàng rờiđi, giờ phút này Phong Lạc Hàn đang ở Lạc thanh cung, tẩm cung trước kia hắn trụ, tiếp đãi Tử Điệp, Phong Lạc Hàn không tính trụ ở trong cungnhưng từ khi nghe nói trong thành khả năng có ôn dịch mới quyết định ởđây, để ngừa Hoàng Thượng tùy thời điểm tìm mà mình lại không thể vàocung kịp, thứ hai là Tử Điệp ở trong cung làm cho hắn lo lắng quyết định trước cứ ở tại đây lại nghĩ biện pháp đánh mất ý niệm trong đầucủa Hoàng Thượng.
Phong Lạc Hàn cho bọn thị nữ chung quanh đều lui xuống, nhất thời căn phòng to như vậy chỉ còn lại có hắn cùng Tử Điệp, Tử Điệp có chút khẩntrương nhìn nhìn bốn phía lại nhìn nhìn Phong Lạc Hàn phát hiện hắnkhông có nhìn nàng nhất thời thở ra một hơi, Phong Lạc Hàn thấy dáng vẻkhẩn trương của Tử Điệp không khỏi nhẹ giọng cười rộ lên lấy một ly tràđưa cho nàng, Tử Điệp khẩn trương khuôn mặt đều xấu hổ hoa mi gian ẩntình, một bàn tay bất an chải vuốt mái tóc đen mượt, chỉ có ở trước mặtPhong Lạc Hàn Tử Điệp mới hoàn toàn thả lỏng.
Phong Lạc Hàn nhìn dáng vẻ khẩn trương của Tử Điệp bỗng nhiên nghĩmuốn chọc ghẹo nàng một chút, Phong Lạc Hàn cố ý ở bên cạnh Tử Điệp ngồi xuống đầu hơi hơi hướng Tử Điệp dựa vào, nhìn đôi môi Tử Điệp kiều diễm ướt át làm cho Phong Lạc Hàn cảm thấy có một cỗ khí nóng vô danh ập tới liền cúi đầu hướng bên môi Tử Điệp tới gần, Tử Điệp mở to hai mắt nhìnPhong Lạc Hàn có chút khẩn trương còn có chút chờ mong, hơi thở PhongLạc Hàn phà vào trên cổ Tử Điệp làm cho nàng ngứa ngứa bất an di độngthân mình đầu ngưỡng về phía sau nhắm mắt lại khẩn trương chờ đợi nụ hôn ngọt ngào kia, Phong Lạc Hàn vốn là tưởng trêu đùa hạ nàng nhưng hiệntại nhìn thấy môi của Tử Điệp tựa hồ đang hướng hắn gọi mời, rốt cục hắn nhịn không được liền đem môi mình nhẹ nhàng đặt lên môi Tử Điệp, bắtđầu chỉ là nhẹ nhàng kết quả lại không thể vãn hồi, hắn cảm thấy môi TửĐiệp giống như có ma lực làm cho người ta không thể rời đi được, PhongLạc Hàn nhẹ nhàng hoàn trụ thắt lưng Tử Điệp mà Tử Điệp cũng không biếtkhi nào cánh tay nàng đã vòng qua cổ của Phong Lạc Hàn hai người thâmtình hôn nhau, Tử Điệp bỗng nhiên cảm thấy thân mình trở nhẹ không cómột chút khí lực chỉ có thể bám vào trên người Phong Lạc Hàn, Phong LạcHàn ôm chặt lấy Tử Điệp như muốn đem nàng khảm nhập vào thân thể củachính mình.
“Hàn Vương gia…” Lưu tổng quản thần tình xấu hổ nhìn hai người trướcmặt, nhất thời không biết mắt nên để ở đâu cho tốt, hắn phụng chỉ đếntuyên Hàn vương gia vào cung, nhất thời nóng vội không có thông báo liền vội vàng tiến vào khiến cho hắn thấy được tình cảnh xấu hổ không thôi.
“Lưu tổng quản có chuyện gì lại vội vàng như vậy, lại đây” Phong Lạc Hàn giống như không có việc gì nhìn Lưu tổng quản hỏi.
“Hoàng Thượng có việc gấp tuyên người yết kiến” Lưu tổng quản một bên bội phục định lực Phong Lạc Hàn một bên trả lời câu hỏi của Phong LạcHàn.
“Được, ngươi trước đi xuống đi, bản cung lập tức đi qua” .
“Vâng” .
Phong Lạc Hàn quay đầu nhìn Tử Điệp tránh ở phía sau ôn nhu hôn trên trán nàng một cái nhu tình nói:
“Tại đây chờ ta, Hoàng Thượng tìm ta, ta đi một chút sẽ trở lại” .
“Là chuyện gì” Tử Điệp hỏi.
“Hiện tại toàn bộ kinh thành đều nháo loạn, Hoàng Thượng hẳn là vì chuyện này mới tìm ta thương lượng” .
“Ta với ngươi cùng đi, nói không chừng ta có thể có biện pháp giải quyết” .
“Ta thật sự không nghĩ để cho ngươi lại ở trước mặt Hoàng thượng biểu hiện ra thông minh tài trí của mình, bất quá lần này bất đồng, vì dânchúng ta liền cho ngươi đi một lần, aiiiii! Chuyện tốt bị phá rối thựcmất hứng” Phong Lạc Hàn sủng nịch nhìn Tử Điệp nói.
“Ngươi…” Tử điệp mặt đỏ tai hồng cúi đầu không nói lời nào, tùy ý Phong Lạc Hàn nắm tay nàng hướng đại điện đi tới.
Trong cung cũng phòng vệ người người đều mang sắc mặt hoảng sợ, Thái y đi ra ngoài đã bị cách ly, trận ôn dịch này đến rất đột ngột lại khôngthể vãn hồi mà theo thế lan tràn nhanh chóng, thành Nam nghiêm trọngnhất rồi tới gần thành Đông cùng thành Tây cũng có phát hiện bệnh dịch,chỉ có thành Bắc trước mắt còn không có phát hiện bệnh dịch nhưng cũngbởi vì sợ hãi bị lây bệnh cho nên bọn họ cũng cầu khẩn ra khỏi thành,cửa thành đã khóa bọn họ không ra được liền trụ ở cửa thành nháo loạn,trong khoảng thời gian ngắn trong thành hỗn độn không chịu nổi, PhongLạc Hiên chắp tay sau lưng ở trong điện đi tới đi lui cau mày, bên cạnhnhóm Thái y một loạt đều khẩn trương nhìn Phong Lạc Hiên, thỉnh thoảngcó người vụng trộm đưa mắt nhìn hắn, qua một lúc lâu Phong Lạc Hiên mớimỏi mệt hỏi:
“Đến nay còn chưa tìm ra nguyên nhân gì khiến ra như vậy sao? Nguyênnhân còn không tìm ra được làm sao tìm được phương pháp giải cứu” ?
Các đại thần ngươi xem ta ta xem ngươi cuối cùng đều lắc đầu sau đólại cúi đầu mặc cho Hoàng Thượng xử trí, Phong Lạc Hiên thấy bộ dạngngười người hoảng sợ của bọn họ giận không thể át nói:
“Bình thường bổng lộc Trẫm phát cho các ngươi cũng không phải là đểđến thời điểm mấu chốt các ngươi đều có bộ dạng phó mặc như vậy! Đều làmột đám thùng cơm! Trẫm nói cho các ngươi nếu nghĩ không ra biện phápcác ngươi đều về nhà làm ruộng đi” !
“Hoàng Thượng, hiện tại mấu chốt là ổn định lòng người, bởi vì tìnhhình bệnh dịch đến rất đột ngột nên nhóm lão thần mới nhất thời thúc thủ vô sách hơn nữa bao năm qua chưa từng có trận bệnh dịch nào như vậy cho nên mới nhất thời nghĩ không ra biện pháp, cho lão thần chút thời giantin tưởng sẽ tìm được biện pháp giải quyết ” một đại thần cố lấy dũngkhí đối Hoàng Thượng nói.
“Tốt, trẫm sẽ cho các ngươi thêm chút thời gian, đến lúc đó nếu vẫnkhông có biện pháp giải quyết các ngươi đều đem đầu tới gặp Trẫm! Chỉ vì tình hình bệnh dịch này chưa từng có xuất hiện mới khiến cho mọi ngườikhủng hoảng, hừ ! nếu trước kia từng có thì có cần kinh hoảng như vậysao? Các ngươi tiếp tục nghiên cứu cho Trẫm, một chi tiết nhỏ cũng không buông tha, có tiến triển lập tức nói cho trẫm” !
“Vâng, thần tuân chỉ” các đại thần đồng thanh kêu lên nói, sau đó đều xám xịt ra về sợ Hoàng Thượng lại không vui liền đem đầu của bọn họchuyển nhà.
Phong Lạc Hiên đứng ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài Hoàng cung vẫnnhư cũ muôn hồng nghìn tía, tuy rằng tình hình bệnh dịch làm cho ngườita không yên bất an nhưng trong cung rõ ràng so với bên ngoài tốt hơnrất nhiều, Phong Lạc Hiên nghĩ đến thần dân bên ngoài đang đấu tranhsinh tử với dịch bệnh càng thêm nóng vội, lúc này một phần một giây đềuhy vọng không thể cứ chờ đợi mãi, tình hình bệnh dịch một ngày chưa tiêu trừ hắn liền một ngày ngủ không yên, liên tục vài ngày nghỉ ngơi khôngtốt hai mắt Phong Lạc Hiên hầm đỏ bừng có vẻ cực vì mỏi mệt, nghĩ đếnmọi người bên ngoài cùng chiến đấu với sinh tử bệnh dịch là Phong LạcHiên liền hận không thể lập tức đem đám Thái y không dùng được này đềugiải quyết hết, Phong Lạc Hiên phiền chán bất an đi qua lại bỗng nhiênhô to một tiếng:
“Người tới, lập tức tuyên Hàn Vương gia yết kiến, một lát không thể chậm trễ” !
Nghe xong chỉ thị Lưu tổng quản vội mang vài thái giám vội vàng rờiđi, giờ phút này Phong Lạc Hàn đang ở Lạc thanh cung, tẩm cung trước kia hắn trụ, tiếp đãi Tử Điệp, Phong Lạc Hàn không tính trụ ở trong cungnhưng từ khi nghe nói trong thành khả năng có ôn dịch mới quyết định ởđây, để ngừa Hoàng Thượng tùy thời điểm tìm mà mình lại không thể vàocung kịp, thứ hai là Tử Điệp ở trong cung làm cho hắn lo lắng quyết định trước cứ ở tại đây lại nghĩ biện pháp đánh mất ý niệm trong đầucủa Hoàng Thượng.
Phong Lạc Hàn cho bọn thị nữ chung quanh đều lui xuống, nhất thời căn phòng to như vậy chỉ còn lại có hắn cùng Tử Điệp, Tử Điệp có chút khẩntrương nhìn nhìn bốn phía lại nhìn nhìn Phong Lạc Hàn phát hiện hắnkhông có nhìn nàng nhất thời thở ra một hơi, Phong Lạc Hàn thấy dáng vẻkhẩn trương của Tử Điệp không khỏi nhẹ giọng cười rộ lên lấy một ly tràđưa cho nàng, Tử Điệp khẩn trương khuôn mặt đều xấu hổ hoa mi gian ẩntình, một bàn tay bất an chải vuốt mái tóc đen mượt, chỉ có ở trước mặtPhong Lạc Hàn Tử Điệp mới hoàn toàn thả lỏng.
Phong Lạc Hàn nhìn dáng vẻ khẩn trương của Tử Điệp bỗng nhiên nghĩmuốn chọc ghẹo nàng một chút, Phong Lạc Hàn cố ý ở bên cạnh Tử Điệp ngồi xuống đầu hơi hơi hướng Tử Điệp dựa vào, nhìn đôi môi Tử Điệp kiều diễm ướt át làm cho Phong Lạc Hàn cảm thấy có một cỗ khí nóng vô danh ập tới liền cúi đầu hướng bên môi Tử Điệp tới gần, Tử Điệp mở to hai mắt nhìnPhong Lạc Hàn có chút khẩn trương còn có chút chờ mong, hơi thở PhongLạc Hàn phà vào trên cổ Tử Điệp làm cho nàng ngứa ngứa bất an di độngthân mình đầu ngưỡng về phía sau nhắm mắt lại khẩn trương chờ đợi nụ hôn ngọt ngào kia, Phong Lạc Hàn vốn là tưởng trêu đùa hạ nàng nhưng hiệntại nhìn thấy môi của Tử Điệp tựa hồ đang hướng hắn gọi mời, rốt cục hắn nhịn không được liền đem môi mình nhẹ nhàng đặt lên môi Tử Điệp, bắtđầu chỉ là nhẹ nhàng kết quả lại không thể vãn hồi, hắn cảm thấy môi TửĐiệp giống như có ma lực làm cho người ta không thể rời đi được, PhongLạc Hàn nhẹ nhàng hoàn trụ thắt lưng Tử Điệp mà Tử Điệp cũng không biếtkhi nào cánh tay nàng đã vòng qua cổ của Phong Lạc Hàn hai người thâmtình hôn nhau, Tử Điệp bỗng nhiên cảm thấy thân mình trở nhẹ không cómột chút khí lực chỉ có thể bám vào trên người Phong Lạc Hàn, Phong LạcHàn ôm chặt lấy Tử Điệp như muốn đem nàng khảm nhập vào thân thể củachính mình.
“Hàn Vương gia…” Lưu tổng quản thần tình xấu hổ nhìn hai người trướcmặt, nhất thời không biết mắt nên để ở đâu cho tốt, hắn phụng chỉ đếntuyên Hàn vương gia vào cung, nhất thời nóng vội không có thông báo liền vội vàng tiến vào khiến cho hắn thấy được tình cảnh xấu hổ không thôi.
“Lưu tổng quản có chuyện gì lại vội vàng như vậy, lại đây” Phong Lạc Hàn giống như không có việc gì nhìn Lưu tổng quản hỏi.
“Hoàng Thượng có việc gấp tuyên người yết kiến” Lưu tổng quản một bên bội phục định lực Phong Lạc Hàn một bên trả lời câu hỏi của Phong LạcHàn.
“Được, ngươi trước đi xuống đi, bản cung lập tức đi qua” .
“Vâng” .
Phong Lạc Hàn quay đầu nhìn Tử Điệp tránh ở phía sau ôn nhu hôn trên trán nàng một cái nhu tình nói:
“Tại đây chờ ta, Hoàng Thượng tìm ta, ta đi một chút sẽ trở lại” .
“Là chuyện gì” Tử Điệp hỏi.
“Hiện tại toàn bộ kinh thành đều nháo loạn, Hoàng Thượng hẳn là vì chuyện này mới tìm ta thương lượng” .
“Ta với ngươi cùng đi, nói không chừng ta có thể có biện pháp giải quyết” .
“Ta thật sự không nghĩ để cho ngươi lại ở trước mặt Hoàng thượng biểu hiện ra thông minh tài trí của mình, bất quá lần này bất đồng, vì dânchúng ta liền cho ngươi đi một lần, aiiiii! Chuyện tốt bị phá rối thựcmất hứng” Phong Lạc Hàn sủng nịch nhìn Tử Điệp nói.
“Ngươi…” Tử điệp mặt đỏ tai hồng cúi đầu không nói lời nào, tùy ý Phong Lạc Hàn nắm tay nàng hướng đại điện đi tới.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Văn án
- Quyển 1 - Chương 2: Ngủ, cũng có thể xuyên qua?
- Quyển 1 - Chương 3: Này đến tột cùng là triều đại người nào?
- Quyển 1 - Chương 4: Trời ạ! Thiệu dương quốc? Không nghe nói qua!
- Quyển 1 - Chương 5: Thành công mượn sức một người bên mình
- Quyển 1 - Chương 6: Thiệu dương Tam công tử
- Quyển 1 - Chương 7: Đây chính là cha mình?
- Quyển 1 - Chương 8: Lên núi cầu phúc, ngẫu ngộ thầy tướng số đại sư
- Quyển 1 - Chương 9: Xuyên qua, hoàn lại tình trái
- Quyển 1 - Chương 10: Tam công tử du ngoạn lam phủ
- Quyển 1 - Chương 11: Gặp nhau
- Quyển 1 - Chương 12: Gặp làm cho lạc thất vọng đau khổ động nữ tử
- Quyển 1 - Chương 13: Nữ phẫn nam trang du ngoạn, kinh hỉ không ngừng
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng Thượng cũng đối tử điệp nhìn với cặp mắt khác xưa
- Quyển 1 - Chương 15: Thi kế, Tử Điệp lần đầu tiên tiến cung
- Quyển 1 - Chương 16: Cả đời nhất thế một đôi tay
- Quyển 1 - Chương 17: Tự tình đả thương người
- Quyển 1 - Chương 18: Tư định cả đời
- Quyển 1 - Chương 19: Ta gả cho Hoàng Thượng? Không có khả năng!
- Quyển 1 - Chương 20: Sơ ngộ Lan Lăng Ngạo Thiên
- Quyển 1 - Chương 21: Vì Tử Điệp lo lắng không thôi
- Quyển 1 - Chương 22: Gả ngươi? Hoàng Thượng sẽ bỏ qua chúng ta sao
- Quyển 1 - Chương 23: Thái Hậu ngày sinh
- Quyển 1 - Chương 24: Vì Thái Hậu kính ca hiến vũ
- Quyển 1 - Chương 25: Ngày sinh thượng vì Thiệu Dương quốc giải vây
- Quyển 1 - Chương 26: Danh dương kinh thành
- Quyển 1 - Chương 27: Cùng Lan Lăng Ngạo Thiên cứu người
- Quyển 1 - Chương 28: Đến tột cùng là nữ tử như thế nào
- Quyển 1 - Chương 29: Phong Lạc Tuyết lại làm cho Tử Điệp vào cung
- Quyển 1 - Chương 30: Vì Hoàng Thượng bày mưu tính kế, Hoàng Thượng còn có thể buông tay sao?
- Quyển 1 - Chương 31: Làm nữ nhân Hoàng Thượng ! Không làm!
- Quyển 1 - Chương 32: Vì nữ tử, hai huynh đệ tình nghĩa vỡ tan
- Quyển 1 - Chương 33: Trên bàn cờ tranh đấu gay gắt
- Quyển 1 - Chương 34: Tình triều gợn sóng, chuyện tốt bị quấy rầy!
- Quyển 1 - Chương 35: Để Trẫm thành toàn cho các ngươi, Trẫm làm sao có thể cam tâm từ bỏ
- Quyển 1 - Chương 36: Kinh thành xuất hiện ôn dịch
- Quyển 1 - Chương 37: Nguy hiểm! Nên chúng ta cùng nhau gánh vác
- Quyển 1 - Chương 38: Nguy hiểm để cho một mình ta gánh vác
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện gì nguy hiểm cũng không thể đem chúng ta tách ra
- Quyển 1 - Chương 40: Ôm nhau hạnh phúc gần như vậy
- Quyển 1 - Chương 41: Lược thi tiểu kế, còn không có dược đưa tới
- Quyển 1 - Chương 42: Nơi này làm sao có thể có dịch tả
- Quyển 1 - Chương 43: Tìm kiếm phương pháp giải cứu
- Quyển 1 - Chương 44: Bệnh đến như núi đổ
- Quyển 1 - Chương 45: Lúc ngủ say ai hôn trộm ta
- Quyển 1 - Chương 46: Nếu có thể chết ở trong lòng ngươi cũng biết chừng
- Quyển 1 - Chương 47: Lưu luyến không rời, hay là muốn tạm thời chia lìa
- Quyển 1 - Chương 48: Cái gì? Tử Điệp cứu trị ? Nàng chỉ có thể là của Trẫm
- Quyển 1 - Chương 49: Vì sao đường tình yêu chúng ta gian nan như vậy
- Quyển 1 - Chương 50: Ám thương
- Quyển 1 - Chương 51: Hoàng Thượng có lệ, Lam phụ hết hồn
- Quyển 1 - Chương 52: Giúp nhóm hoàng tử đi học
- Quyển 1 - Chương 53: Giảng thuật dân tâm
- Quyển 1 - Chương 54: Hoàng Thượng cũng có chân tình? Dựa vào cái gì làm cho Lạc Hàn xa phó biên cương
- Quyển 1 - Chương 55: Xuất chinh, ta sẽ chuồn êm ra ngoài đi theo ngươi
- Quyển 1 - Chương 56: Phong Lạc Tiêu đến phủ Lạc Hàn
- Quyển 1 - Chương 57: Mưu phản, ngôi vị hoàng đế không phải ta nghĩ muốn
- Quyển 1 - Chương 58: Thái Hậu vì Lạc Hàn biện hộ
- Quyển 1 - Chương 59: Tình yêu khúc chiết bước lên hành trình
- Quyển 1 - Chương 60: Tướng tiên gì quá mau
- Quyển 2 - Chương 61: Hôn sâu, quyến luyến làm cho người ta đau đớn
- Quyển 2 - Chương 62: Bí mật trong lòng
- Quyển 2 - Chương 63: Thâm tình ôm nhau, Hoàng Thượng quá ghen tuông
- Quyển 2 - Chương 64: Yêu, nên như thế nào lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 65: Hoàng Thượng vì Tử Điệp kiến Tử Điệp các
- Quyển 2 - Chương 66: Ngâm thi đối nghịch
- Quyển 2 - Chương 67: Say, đừng chọn bậy
- Quyển 2 - Chương 68: Thân trong sạch cho ngươi, vì sao cự tuyệt?
- Quyển 2 - Chương 69: Muốn ly biệt sao
- Quyển 2 - Chương 70: Thu thập hành lý
- Quyển 2 - Chương 71: Đạn tấu tiễn đưa, như si như say
- Quyển 2 - Chương 72: Khách sạn đơn giản dĩ nhiên là chỗ tình báo
- Quyển 2 - Chương 73: Phải cam đoan Lạc Hàn vạn vô nhất thất
- Quyển 2 - Chương 74: Giải đáp đáp án, tam sinh tam thế
- Quyển 2 - Chương 75: Kết cục cuối cùng nắm trong tay ngươi
- Quyển 2 - Chương 76: Ly biệt tình thương
- Quyển 2 - Chương 77: Ai động đến Lạc Hàn, giết người đó!
- Quyển 2 - Chương 78: Chú ý mục đích Lạc Hàn xuất chinh là gì
- Quyển 2 - Chương 79: Thầm mến khiến người chua sót
- Quyển 2 - Chương 80: Xuất chinh, vì sao một chút tin tức cũng không có
- Quyển 2 - Chương 81: Hoàng Thượng bắt đầu hành động
- Quyển 2 - Chương 82: Giam lỏng! Chết còn không sợ! Còn sợ nó sao?
- Quyển 2 - Chương 83: Hoàng Thượng nếu chạm đến ta! Ta lựa chọn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Cứu trị Tử Điệp, Hoàng Thượng hiển lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 85: Lòng có Linh Tê
- Quyển 2 - Chương 86: Thức tỉnh, vẫn đau lòng như cũ không thôi
- Quyển 2 - Chương 87: Hồng nhan họa thủy
- Quyển 2 - Chương 88: Vẫn động tâm không thôi
- Quyển 2 - Chương 89: Ngày có chút suy nghĩ
- Quyển 2 - Chương 90: Ai tra tấn ai
- Quyển 2 - Chương 91: Trúng độc (1)
- Quyển 2 - Chương 92: Trúng độc (2)
- Quyển 2 - Chương 93: Tìm cơ hội đào thoát
- Quyển 2 - Chương 94: Đêm trước mù
- Quyển 2 - Chương 95: Mù (1)
- Quyển 2 - Chương 96: Mù (2)
- Quyển 2 - Chương 97: Mù (3)
- Quyển 2 - Chương 98: Mù (4)
- Quyển 2 - Chương 99: Mù (5)
- Quyển 2 - Chương 100: Mù (6)
- Quyển 2 - Chương 101: Mù (7)
- Quyển 2 - Chương 102: Mù (8)
- Quyển 2 - Chương 103: Mù (9)
- Quyển 2 - Chương 104: Mù (10)
- Quyển 2 - Chương 105: Mù (11)
- Quyển 2 - Chương 106: Mù (12)
- Quyển 2 - Chương 107: Mù (13)
- Quyển 2 - Chương 108: Mù (14)
- Quyển 2 - Chương 109: Mù (15)
- Quyển 2 - Chương 110: Mù (16)
- Quyển 2 - Chương 111: Mù (17)
- Quyển 2 - Chương 112: Mù (18)
- Quyển 2 - Chương 113: Mù (19)
- Quyển 2 - Chương 114: Mù (20)
- Quyển 2 - Chương 115: Rời đi kinh thành (1)
- Quyển 3 - Chương 116: Rời đi kinh thành (2)
- Quyển 3 - Chương 117: Rời đi kinh thành(3)
- Quyển 3 - Chương 118: Rời khỏi kinh thành (4)
- Quyển 3 - Chương 119: Gặp lại (1)
- Quyển 3 - Chương 120: Gặp lại (2)
- Quyển 3 - Chương 121: Gặp lại (3)
- Quyển 3 - Chương 122: Gặp lại (4)
- Quyển 3 - Chương 123: Gặp lại (5)
- Quyển 3 - Chương 124: Vĩnh biệt (kết cục)