Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi - Quyển 3 - Chương 116: Rời đi kinh thành (2)
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Văn án
- Quyển 1 - Chương 2: Ngủ, cũng có thể xuyên qua?
- Quyển 1 - Chương 3: Này đến tột cùng là triều đại người nào?
- Quyển 1 - Chương 4: Trời ạ! Thiệu dương quốc? Không nghe nói qua!
- Quyển 1 - Chương 5: Thành công mượn sức một người bên mình
- Quyển 1 - Chương 6: Thiệu dương Tam công tử
- Quyển 1 - Chương 7: Đây chính là cha mình?
- Quyển 1 - Chương 8: Lên núi cầu phúc, ngẫu ngộ thầy tướng số đại sư
- Quyển 1 - Chương 9: Xuyên qua, hoàn lại tình trái
- Quyển 1 - Chương 10: Tam công tử du ngoạn lam phủ
- Quyển 1 - Chương 11: Gặp nhau
- Quyển 1 - Chương 12: Gặp làm cho lạc thất vọng đau khổ động nữ tử
- Quyển 1 - Chương 13: Nữ phẫn nam trang du ngoạn, kinh hỉ không ngừng
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng Thượng cũng đối tử điệp nhìn với cặp mắt khác xưa
- Quyển 1 - Chương 15: Thi kế, Tử Điệp lần đầu tiên tiến cung
- Quyển 1 - Chương 16: Cả đời nhất thế một đôi tay
- Quyển 1 - Chương 17: Tự tình đả thương người
- Quyển 1 - Chương 18: Tư định cả đời
- Quyển 1 - Chương 19: Ta gả cho Hoàng Thượng? Không có khả năng!
- Quyển 1 - Chương 20: Sơ ngộ Lan Lăng Ngạo Thiên
- Quyển 1 - Chương 21: Vì Tử Điệp lo lắng không thôi
- Quyển 1 - Chương 22: Gả ngươi? Hoàng Thượng sẽ bỏ qua chúng ta sao
- Quyển 1 - Chương 23: Thái Hậu ngày sinh
- Quyển 1 - Chương 24: Vì Thái Hậu kính ca hiến vũ
- Quyển 1 - Chương 25: Ngày sinh thượng vì Thiệu Dương quốc giải vây
- Quyển 1 - Chương 26: Danh dương kinh thành
- Quyển 1 - Chương 27: Cùng Lan Lăng Ngạo Thiên cứu người
- Quyển 1 - Chương 28: Đến tột cùng là nữ tử như thế nào
- Quyển 1 - Chương 29: Phong Lạc Tuyết lại làm cho Tử Điệp vào cung
- Quyển 1 - Chương 30: Vì Hoàng Thượng bày mưu tính kế, Hoàng Thượng còn có thể buông tay sao?
- Quyển 1 - Chương 31: Làm nữ nhân Hoàng Thượng ! Không làm!
- Quyển 1 - Chương 32: Vì nữ tử, hai huynh đệ tình nghĩa vỡ tan
- Quyển 1 - Chương 33: Trên bàn cờ tranh đấu gay gắt
- Quyển 1 - Chương 34: Tình triều gợn sóng, chuyện tốt bị quấy rầy!
- Quyển 1 - Chương 35: Để Trẫm thành toàn cho các ngươi, Trẫm làm sao có thể cam tâm từ bỏ
- Quyển 1 - Chương 36: Kinh thành xuất hiện ôn dịch
- Quyển 1 - Chương 37: Nguy hiểm! Nên chúng ta cùng nhau gánh vác
- Quyển 1 - Chương 38: Nguy hiểm để cho một mình ta gánh vác
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện gì nguy hiểm cũng không thể đem chúng ta tách ra
- Quyển 1 - Chương 40: Ôm nhau hạnh phúc gần như vậy
- Quyển 1 - Chương 41: Lược thi tiểu kế, còn không có dược đưa tới
- Quyển 1 - Chương 42: Nơi này làm sao có thể có dịch tả
- Quyển 1 - Chương 43: Tìm kiếm phương pháp giải cứu
- Quyển 1 - Chương 44: Bệnh đến như núi đổ
- Quyển 1 - Chương 45: Lúc ngủ say ai hôn trộm ta
- Quyển 1 - Chương 46: Nếu có thể chết ở trong lòng ngươi cũng biết chừng
- Quyển 1 - Chương 47: Lưu luyến không rời, hay là muốn tạm thời chia lìa
- Quyển 1 - Chương 48: Cái gì? Tử Điệp cứu trị ? Nàng chỉ có thể là của Trẫm
- Quyển 1 - Chương 49: Vì sao đường tình yêu chúng ta gian nan như vậy
- Quyển 1 - Chương 50: Ám thương
- Quyển 1 - Chương 51: Hoàng Thượng có lệ, Lam phụ hết hồn
- Quyển 1 - Chương 52: Giúp nhóm hoàng tử đi học
- Quyển 1 - Chương 53: Giảng thuật dân tâm
- Quyển 1 - Chương 54: Hoàng Thượng cũng có chân tình? Dựa vào cái gì làm cho Lạc Hàn xa phó biên cương
- Quyển 1 - Chương 55: Xuất chinh, ta sẽ chuồn êm ra ngoài đi theo ngươi
- Quyển 1 - Chương 56: Phong Lạc Tiêu đến phủ Lạc Hàn
- Quyển 1 - Chương 57: Mưu phản, ngôi vị hoàng đế không phải ta nghĩ muốn
- Quyển 1 - Chương 58: Thái Hậu vì Lạc Hàn biện hộ
- Quyển 1 - Chương 59: Tình yêu khúc chiết bước lên hành trình
- Quyển 1 - Chương 60: Tướng tiên gì quá mau
- Quyển 2 - Chương 61: Hôn sâu, quyến luyến làm cho người ta đau đớn
- Quyển 2 - Chương 62: Bí mật trong lòng
- Quyển 2 - Chương 63: Thâm tình ôm nhau, Hoàng Thượng quá ghen tuông
- Quyển 2 - Chương 64: Yêu, nên như thế nào lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 65: Hoàng Thượng vì Tử Điệp kiến Tử Điệp các
- Quyển 2 - Chương 66: Ngâm thi đối nghịch
- Quyển 2 - Chương 67: Say, đừng chọn bậy
- Quyển 2 - Chương 68: Thân trong sạch cho ngươi, vì sao cự tuyệt?
- Quyển 2 - Chương 69: Muốn ly biệt sao
- Quyển 2 - Chương 70: Thu thập hành lý
- Quyển 2 - Chương 71: Đạn tấu tiễn đưa, như si như say
- Quyển 2 - Chương 72: Khách sạn đơn giản dĩ nhiên là chỗ tình báo
- Quyển 2 - Chương 73: Phải cam đoan Lạc Hàn vạn vô nhất thất
- Quyển 2 - Chương 74: Giải đáp đáp án, tam sinh tam thế
- Quyển 2 - Chương 75: Kết cục cuối cùng nắm trong tay ngươi
- Quyển 2 - Chương 76: Ly biệt tình thương
- Quyển 2 - Chương 77: Ai động đến Lạc Hàn, giết người đó!
- Quyển 2 - Chương 78: Chú ý mục đích Lạc Hàn xuất chinh là gì
- Quyển 2 - Chương 79: Thầm mến khiến người chua sót
- Quyển 2 - Chương 80: Xuất chinh, vì sao một chút tin tức cũng không có
- Quyển 2 - Chương 81: Hoàng Thượng bắt đầu hành động
- Quyển 2 - Chương 82: Giam lỏng! Chết còn không sợ! Còn sợ nó sao?
- Quyển 2 - Chương 83: Hoàng Thượng nếu chạm đến ta! Ta lựa chọn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Cứu trị Tử Điệp, Hoàng Thượng hiển lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 85: Lòng có Linh Tê
- Quyển 2 - Chương 86: Thức tỉnh, vẫn đau lòng như cũ không thôi
- Quyển 2 - Chương 87: Hồng nhan họa thủy
- Quyển 2 - Chương 88: Vẫn động tâm không thôi
- Quyển 2 - Chương 89: Ngày có chút suy nghĩ
- Quyển 2 - Chương 90: Ai tra tấn ai
- Quyển 2 - Chương 91: Trúng độc (1)
- Quyển 2 - Chương 92: Trúng độc (2)
- Quyển 2 - Chương 93: Tìm cơ hội đào thoát
- Quyển 2 - Chương 94: Đêm trước mù
- Quyển 2 - Chương 95: Mù (1)
- Quyển 2 - Chương 96: Mù (2)
- Quyển 2 - Chương 97: Mù (3)
- Quyển 2 - Chương 98: Mù (4)
- Quyển 2 - Chương 99: Mù (5)
- Quyển 2 - Chương 100: Mù (6)
- Quyển 2 - Chương 101: Mù (7)
- Quyển 2 - Chương 102: Mù (8)
- Quyển 2 - Chương 103: Mù (9)
- Quyển 2 - Chương 104: Mù (10)
- Quyển 2 - Chương 105: Mù (11)
- Quyển 2 - Chương 106: Mù (12)
- Quyển 2 - Chương 107: Mù (13)
- Quyển 2 - Chương 108: Mù (14)
- Quyển 2 - Chương 109: Mù (15)
- Quyển 2 - Chương 110: Mù (16)
- Quyển 2 - Chương 111: Mù (17)
- Quyển 2 - Chương 112: Mù (18)
- Quyển 2 - Chương 113: Mù (19)
- Quyển 2 - Chương 114: Mù (20)
- Quyển 2 - Chương 115: Rời đi kinh thành (1)
- Quyển 3 - Chương 116: Rời đi kinh thành (2)
- Quyển 3 - Chương 117: Rời đi kinh thành(3)
- Quyển 3 - Chương 118: Rời khỏi kinh thành (4)
- Quyển 3 - Chương 119: Gặp lại (1)
- Quyển 3 - Chương 120: Gặp lại (2)
- Quyển 3 - Chương 121: Gặp lại (3)
- Quyển 3 - Chương 122: Gặp lại (4)
- Quyển 3 - Chương 123: Gặp lại (5)
- Quyển 3 - Chương 124: Vĩnh biệt (kết cục)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi
Quyển 3 - Chương 116: Rời đi kinh thành (2)
Từ đêm tìm đến sáng,lại từ sáng tìm đến đêm, lại từ đêm tìm đến sáng, không biết mệt mỏi tìm kiếm .
Mỗi người đều mang một con mắt đỏ ửng, nhưng Hoàng Thượng không chodừng lại, ai cũng không dám nhàn hạ, không biết mệt mỏi tìm một lần lạimột lần.
“Vẫn không có một chút tin tức sao” Phong Lạc Hiên lấy tay xoa nén mày hỏi.
“Bẩm Hoàng Thượng, đã tìm một ngày hai đêm rồi,nơi nên tìmcũng tìm hết một lượt, chỗ có nước cũng cho người tìm qua, vẫn không cótìm được” Lưu Tuyên khúm núm trả lời.
“Đều là một đám phế vật, ngay cả một người sống mà cũng tìm không thấy, tiếp tục tìm, cho đến tìm được mới thôi” Phong Lạc Hiên nói.
“Nhưng mà, Hoàng Thượng… Vài ngày rồi bọn họ không có nghỉ ngơi …” Lưu Tuyên nói.
Phong Lạc Hiên chợt mở mắt ra, nhìn Lưu Tuyên, ánh mắt lạnh bănggiống như có thể đem người đông lạnh, Lưu Tuyên sợ hãi quỳ trên mặt đấtkhông dám ngẩng đầu lên, đi theo bên người Phong Lạc Hiên lâu như vậy ,Lưu Tuyên biết lần này Phong Lạc Hiên đã hoàn toàn tức giận .
“Bọn họ không có nghỉ ngơi! Trẫm không phải cũng không có nghỉ ngơi sao” Phong Lạc Hiên lớn tiếng nói.
“Dạ, dạ…” Lưu tuyên trả lời.
“Trẫm cũng không tin, một con người lớn sống sờ sờ như thế lại tự nhiên biên mất, thủ vệ canh cửa cung nói như thế nào” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Bẩm Hoàng Thượng, theo báo, bọn họ không phát hiện có nữ tửnào ra cửa cung, nhưng có một nha hoàn từng xuất môn giúp công chúa đira ngoài mua chút thứ, cái khác thì không có” Lưu Tuyên trả lời.
“Nha hoàn kia đã trở lại chưa” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Chuyện này không biết, nếu không, lão nô đến hỏi công chúa” Lưu Tuyên hỏi.
Phong Lạc Hiên mỏi mệt lắc lắc tay.
Một người mù không nhìn thấy rốc cuộc làm sao có thể rời đi, sao cóthể ở trong cung đột nhiên biến mất không thấy, Phong Lạc Hiên vắt hếtóc cũng nghĩ không ra vấn đề rốt cuộc ra ở nơi nào.
“Lưu Tuyên cho bọn họ đình chỉ đi, đem mọi người trong Tử Điệp các kêu lên đây cho trẫm, trẫm có việc muôn hỏi bọn họ” Phong Lạc Hiên phân phó nói.
Lưu Tuyên phụng mệnh vội vàng rời đi, trong hoa viên vẫn từng đám chụm ba tụ năm không ngừng tìm kiếm .
Tất cả mọi nô tỳ thủ vệ trong Tử Điệp các toàn bộ đều quỳ gối trươcmặt Phong Lạc Hiên, người người căng căng chiến chiến, mồ hôi lạnh ứara, bọn họ biết lần này là đại họa mất đầu .
“Chủ tử các ngươi hiện tại không thấy , các ngươi nói xem trẫm nên xử lý các ngươi như thế nào đây” Phong Lạc Hiên trên cao nhìn xuống bọn họ hỏi.
“Nô tỳ đáng chết, mặc cho Hoàng Thượng xử phạt” một đám người dập đầu nói.
“Bẩm Hoàng Thượng, là nô tỳ không có xem chừng kĩ tiểu thư ,bọn họ không có quan hệ, xin Hoàng Thượng thứ tội” Lan nhi dập đầu giải thích nói.
“Trẫm còn chưa có xử phạt ngươi, ngươi lại dám thay bọn họ xin khai ân” Phong Lạc Hiên nhìn Lan nhi nói.
“Là lỗi của Lan nhi “ Lan nhi nói.
“Được, ngươi đã nghĩ muốn bị phạt như vậy, trẫm sẽ thanh toàn ngươi”
“Người tới , đem Lan nhi áp giải đến đại lao tạm thời giamgiữ, khi nào nhìn thấy chủ tử các ngươi, thì mơi đem ngươi phóng xuất,những người khác phạt hai mươi đại bản “ Phong Lạc Hiên nói.
Rời xa kinh thành Tử Điệp cũng không biết mọi việc phát sinh trongcung, tuy rằng biết Phong Lạc Hiên sẽ hành động, nhưng Tử Điệp thậtkhông ngờ Phong Lạc Hiên sẽ nghiêm trị Lan nhi, nhiều năm sau, hai mắttràn ngập cừa hận của Lan nhi làm cho Tử Điệp đêm không thể ngủ yên.
Thiếu Tử Điệp, Phong Lạc Hiên cảm thấy trên người tựa như đã đánh mất cái gì trọng yếu lắm, trước kia, mặc cho Tử Điệp không thương hắn, ítnhất có thể mỗi ngày có thể nhìn thấy nàng, nhưng hiện tại chỉ có thểtưởng niệm, trong lòng một lần lại một lần nhớ lại thân ảnh ngày xưa của Tử Điệp .
“Tử Điệp ngươi rốt cuộc ở nơi nào ? Nói cho trẫm được không ?” Phong Lạc Hiên nhìn vầng trăng trên bầu trời lẩm bẩm nói.
Trải qua vài ngày đi ngưạ không ngừng nghĩ, Tử Điệp rốt cục cũng tớigiới tuyến quan nội cùng tái ngoại, liếc nhìn nguyên dã mờ mịt xa xôikhông thấy biên, Tử Điệp đánh mất ý niệm đi tiếp trong đầu, liên tục bôn tẩu vài ngày, Tử Điệp ngồi ở trên ngựa cả người mệt mỏi rã rời, lúc này thầm nghĩ phải nghỉ ngơi cả đêm, ngày mai tiếp tục đi tiếp.
Nhìn thấy cách đó không xa có một khách điếm, Tử Điệp không chút do dự hướng khách sạn đi đến.
Mỗi người đều mang một con mắt đỏ ửng, nhưng Hoàng Thượng không chodừng lại, ai cũng không dám nhàn hạ, không biết mệt mỏi tìm một lần lạimột lần.
“Vẫn không có một chút tin tức sao” Phong Lạc Hiên lấy tay xoa nén mày hỏi.
“Bẩm Hoàng Thượng, đã tìm một ngày hai đêm rồi,nơi nên tìmcũng tìm hết một lượt, chỗ có nước cũng cho người tìm qua, vẫn không cótìm được” Lưu Tuyên khúm núm trả lời.
“Đều là một đám phế vật, ngay cả một người sống mà cũng tìm không thấy, tiếp tục tìm, cho đến tìm được mới thôi” Phong Lạc Hiên nói.
“Nhưng mà, Hoàng Thượng… Vài ngày rồi bọn họ không có nghỉ ngơi …” Lưu Tuyên nói.
Phong Lạc Hiên chợt mở mắt ra, nhìn Lưu Tuyên, ánh mắt lạnh bănggiống như có thể đem người đông lạnh, Lưu Tuyên sợ hãi quỳ trên mặt đấtkhông dám ngẩng đầu lên, đi theo bên người Phong Lạc Hiên lâu như vậy ,Lưu Tuyên biết lần này Phong Lạc Hiên đã hoàn toàn tức giận .
“Bọn họ không có nghỉ ngơi! Trẫm không phải cũng không có nghỉ ngơi sao” Phong Lạc Hiên lớn tiếng nói.
“Dạ, dạ…” Lưu tuyên trả lời.
“Trẫm cũng không tin, một con người lớn sống sờ sờ như thế lại tự nhiên biên mất, thủ vệ canh cửa cung nói như thế nào” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Bẩm Hoàng Thượng, theo báo, bọn họ không phát hiện có nữ tửnào ra cửa cung, nhưng có một nha hoàn từng xuất môn giúp công chúa đira ngoài mua chút thứ, cái khác thì không có” Lưu Tuyên trả lời.
“Nha hoàn kia đã trở lại chưa” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Chuyện này không biết, nếu không, lão nô đến hỏi công chúa” Lưu Tuyên hỏi.
Phong Lạc Hiên mỏi mệt lắc lắc tay.
Một người mù không nhìn thấy rốc cuộc làm sao có thể rời đi, sao cóthể ở trong cung đột nhiên biến mất không thấy, Phong Lạc Hiên vắt hếtóc cũng nghĩ không ra vấn đề rốt cuộc ra ở nơi nào.
“Lưu Tuyên cho bọn họ đình chỉ đi, đem mọi người trong Tử Điệp các kêu lên đây cho trẫm, trẫm có việc muôn hỏi bọn họ” Phong Lạc Hiên phân phó nói.
Lưu Tuyên phụng mệnh vội vàng rời đi, trong hoa viên vẫn từng đám chụm ba tụ năm không ngừng tìm kiếm .
Tất cả mọi nô tỳ thủ vệ trong Tử Điệp các toàn bộ đều quỳ gối trươcmặt Phong Lạc Hiên, người người căng căng chiến chiến, mồ hôi lạnh ứara, bọn họ biết lần này là đại họa mất đầu .
“Chủ tử các ngươi hiện tại không thấy , các ngươi nói xem trẫm nên xử lý các ngươi như thế nào đây” Phong Lạc Hiên trên cao nhìn xuống bọn họ hỏi.
“Nô tỳ đáng chết, mặc cho Hoàng Thượng xử phạt” một đám người dập đầu nói.
“Bẩm Hoàng Thượng, là nô tỳ không có xem chừng kĩ tiểu thư ,bọn họ không có quan hệ, xin Hoàng Thượng thứ tội” Lan nhi dập đầu giải thích nói.
“Trẫm còn chưa có xử phạt ngươi, ngươi lại dám thay bọn họ xin khai ân” Phong Lạc Hiên nhìn Lan nhi nói.
“Là lỗi của Lan nhi “ Lan nhi nói.
“Được, ngươi đã nghĩ muốn bị phạt như vậy, trẫm sẽ thanh toàn ngươi”
“Người tới , đem Lan nhi áp giải đến đại lao tạm thời giamgiữ, khi nào nhìn thấy chủ tử các ngươi, thì mơi đem ngươi phóng xuất,những người khác phạt hai mươi đại bản “ Phong Lạc Hiên nói.
Rời xa kinh thành Tử Điệp cũng không biết mọi việc phát sinh trongcung, tuy rằng biết Phong Lạc Hiên sẽ hành động, nhưng Tử Điệp thậtkhông ngờ Phong Lạc Hiên sẽ nghiêm trị Lan nhi, nhiều năm sau, hai mắttràn ngập cừa hận của Lan nhi làm cho Tử Điệp đêm không thể ngủ yên.
Thiếu Tử Điệp, Phong Lạc Hiên cảm thấy trên người tựa như đã đánh mất cái gì trọng yếu lắm, trước kia, mặc cho Tử Điệp không thương hắn, ítnhất có thể mỗi ngày có thể nhìn thấy nàng, nhưng hiện tại chỉ có thểtưởng niệm, trong lòng một lần lại một lần nhớ lại thân ảnh ngày xưa của Tử Điệp .
“Tử Điệp ngươi rốt cuộc ở nơi nào ? Nói cho trẫm được không ?” Phong Lạc Hiên nhìn vầng trăng trên bầu trời lẩm bẩm nói.
Trải qua vài ngày đi ngưạ không ngừng nghĩ, Tử Điệp rốt cục cũng tớigiới tuyến quan nội cùng tái ngoại, liếc nhìn nguyên dã mờ mịt xa xôikhông thấy biên, Tử Điệp đánh mất ý niệm đi tiếp trong đầu, liên tục bôn tẩu vài ngày, Tử Điệp ngồi ở trên ngựa cả người mệt mỏi rã rời, lúc này thầm nghĩ phải nghỉ ngơi cả đêm, ngày mai tiếp tục đi tiếp.
Nhìn thấy cách đó không xa có một khách điếm, Tử Điệp không chút do dự hướng khách sạn đi đến.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Văn án
- Quyển 1 - Chương 2: Ngủ, cũng có thể xuyên qua?
- Quyển 1 - Chương 3: Này đến tột cùng là triều đại người nào?
- Quyển 1 - Chương 4: Trời ạ! Thiệu dương quốc? Không nghe nói qua!
- Quyển 1 - Chương 5: Thành công mượn sức một người bên mình
- Quyển 1 - Chương 6: Thiệu dương Tam công tử
- Quyển 1 - Chương 7: Đây chính là cha mình?
- Quyển 1 - Chương 8: Lên núi cầu phúc, ngẫu ngộ thầy tướng số đại sư
- Quyển 1 - Chương 9: Xuyên qua, hoàn lại tình trái
- Quyển 1 - Chương 10: Tam công tử du ngoạn lam phủ
- Quyển 1 - Chương 11: Gặp nhau
- Quyển 1 - Chương 12: Gặp làm cho lạc thất vọng đau khổ động nữ tử
- Quyển 1 - Chương 13: Nữ phẫn nam trang du ngoạn, kinh hỉ không ngừng
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng Thượng cũng đối tử điệp nhìn với cặp mắt khác xưa
- Quyển 1 - Chương 15: Thi kế, Tử Điệp lần đầu tiên tiến cung
- Quyển 1 - Chương 16: Cả đời nhất thế một đôi tay
- Quyển 1 - Chương 17: Tự tình đả thương người
- Quyển 1 - Chương 18: Tư định cả đời
- Quyển 1 - Chương 19: Ta gả cho Hoàng Thượng? Không có khả năng!
- Quyển 1 - Chương 20: Sơ ngộ Lan Lăng Ngạo Thiên
- Quyển 1 - Chương 21: Vì Tử Điệp lo lắng không thôi
- Quyển 1 - Chương 22: Gả ngươi? Hoàng Thượng sẽ bỏ qua chúng ta sao
- Quyển 1 - Chương 23: Thái Hậu ngày sinh
- Quyển 1 - Chương 24: Vì Thái Hậu kính ca hiến vũ
- Quyển 1 - Chương 25: Ngày sinh thượng vì Thiệu Dương quốc giải vây
- Quyển 1 - Chương 26: Danh dương kinh thành
- Quyển 1 - Chương 27: Cùng Lan Lăng Ngạo Thiên cứu người
- Quyển 1 - Chương 28: Đến tột cùng là nữ tử như thế nào
- Quyển 1 - Chương 29: Phong Lạc Tuyết lại làm cho Tử Điệp vào cung
- Quyển 1 - Chương 30: Vì Hoàng Thượng bày mưu tính kế, Hoàng Thượng còn có thể buông tay sao?
- Quyển 1 - Chương 31: Làm nữ nhân Hoàng Thượng ! Không làm!
- Quyển 1 - Chương 32: Vì nữ tử, hai huynh đệ tình nghĩa vỡ tan
- Quyển 1 - Chương 33: Trên bàn cờ tranh đấu gay gắt
- Quyển 1 - Chương 34: Tình triều gợn sóng, chuyện tốt bị quấy rầy!
- Quyển 1 - Chương 35: Để Trẫm thành toàn cho các ngươi, Trẫm làm sao có thể cam tâm từ bỏ
- Quyển 1 - Chương 36: Kinh thành xuất hiện ôn dịch
- Quyển 1 - Chương 37: Nguy hiểm! Nên chúng ta cùng nhau gánh vác
- Quyển 1 - Chương 38: Nguy hiểm để cho một mình ta gánh vác
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện gì nguy hiểm cũng không thể đem chúng ta tách ra
- Quyển 1 - Chương 40: Ôm nhau hạnh phúc gần như vậy
- Quyển 1 - Chương 41: Lược thi tiểu kế, còn không có dược đưa tới
- Quyển 1 - Chương 42: Nơi này làm sao có thể có dịch tả
- Quyển 1 - Chương 43: Tìm kiếm phương pháp giải cứu
- Quyển 1 - Chương 44: Bệnh đến như núi đổ
- Quyển 1 - Chương 45: Lúc ngủ say ai hôn trộm ta
- Quyển 1 - Chương 46: Nếu có thể chết ở trong lòng ngươi cũng biết chừng
- Quyển 1 - Chương 47: Lưu luyến không rời, hay là muốn tạm thời chia lìa
- Quyển 1 - Chương 48: Cái gì? Tử Điệp cứu trị ? Nàng chỉ có thể là của Trẫm
- Quyển 1 - Chương 49: Vì sao đường tình yêu chúng ta gian nan như vậy
- Quyển 1 - Chương 50: Ám thương
- Quyển 1 - Chương 51: Hoàng Thượng có lệ, Lam phụ hết hồn
- Quyển 1 - Chương 52: Giúp nhóm hoàng tử đi học
- Quyển 1 - Chương 53: Giảng thuật dân tâm
- Quyển 1 - Chương 54: Hoàng Thượng cũng có chân tình? Dựa vào cái gì làm cho Lạc Hàn xa phó biên cương
- Quyển 1 - Chương 55: Xuất chinh, ta sẽ chuồn êm ra ngoài đi theo ngươi
- Quyển 1 - Chương 56: Phong Lạc Tiêu đến phủ Lạc Hàn
- Quyển 1 - Chương 57: Mưu phản, ngôi vị hoàng đế không phải ta nghĩ muốn
- Quyển 1 - Chương 58: Thái Hậu vì Lạc Hàn biện hộ
- Quyển 1 - Chương 59: Tình yêu khúc chiết bước lên hành trình
- Quyển 1 - Chương 60: Tướng tiên gì quá mau
- Quyển 2 - Chương 61: Hôn sâu, quyến luyến làm cho người ta đau đớn
- Quyển 2 - Chương 62: Bí mật trong lòng
- Quyển 2 - Chương 63: Thâm tình ôm nhau, Hoàng Thượng quá ghen tuông
- Quyển 2 - Chương 64: Yêu, nên như thế nào lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 65: Hoàng Thượng vì Tử Điệp kiến Tử Điệp các
- Quyển 2 - Chương 66: Ngâm thi đối nghịch
- Quyển 2 - Chương 67: Say, đừng chọn bậy
- Quyển 2 - Chương 68: Thân trong sạch cho ngươi, vì sao cự tuyệt?
- Quyển 2 - Chương 69: Muốn ly biệt sao
- Quyển 2 - Chương 70: Thu thập hành lý
- Quyển 2 - Chương 71: Đạn tấu tiễn đưa, như si như say
- Quyển 2 - Chương 72: Khách sạn đơn giản dĩ nhiên là chỗ tình báo
- Quyển 2 - Chương 73: Phải cam đoan Lạc Hàn vạn vô nhất thất
- Quyển 2 - Chương 74: Giải đáp đáp án, tam sinh tam thế
- Quyển 2 - Chương 75: Kết cục cuối cùng nắm trong tay ngươi
- Quyển 2 - Chương 76: Ly biệt tình thương
- Quyển 2 - Chương 77: Ai động đến Lạc Hàn, giết người đó!
- Quyển 2 - Chương 78: Chú ý mục đích Lạc Hàn xuất chinh là gì
- Quyển 2 - Chương 79: Thầm mến khiến người chua sót
- Quyển 2 - Chương 80: Xuất chinh, vì sao một chút tin tức cũng không có
- Quyển 2 - Chương 81: Hoàng Thượng bắt đầu hành động
- Quyển 2 - Chương 82: Giam lỏng! Chết còn không sợ! Còn sợ nó sao?
- Quyển 2 - Chương 83: Hoàng Thượng nếu chạm đến ta! Ta lựa chọn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Cứu trị Tử Điệp, Hoàng Thượng hiển lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 85: Lòng có Linh Tê
- Quyển 2 - Chương 86: Thức tỉnh, vẫn đau lòng như cũ không thôi
- Quyển 2 - Chương 87: Hồng nhan họa thủy
- Quyển 2 - Chương 88: Vẫn động tâm không thôi
- Quyển 2 - Chương 89: Ngày có chút suy nghĩ
- Quyển 2 - Chương 90: Ai tra tấn ai
- Quyển 2 - Chương 91: Trúng độc (1)
- Quyển 2 - Chương 92: Trúng độc (2)
- Quyển 2 - Chương 93: Tìm cơ hội đào thoát
- Quyển 2 - Chương 94: Đêm trước mù
- Quyển 2 - Chương 95: Mù (1)
- Quyển 2 - Chương 96: Mù (2)
- Quyển 2 - Chương 97: Mù (3)
- Quyển 2 - Chương 98: Mù (4)
- Quyển 2 - Chương 99: Mù (5)
- Quyển 2 - Chương 100: Mù (6)
- Quyển 2 - Chương 101: Mù (7)
- Quyển 2 - Chương 102: Mù (8)
- Quyển 2 - Chương 103: Mù (9)
- Quyển 2 - Chương 104: Mù (10)
- Quyển 2 - Chương 105: Mù (11)
- Quyển 2 - Chương 106: Mù (12)
- Quyển 2 - Chương 107: Mù (13)
- Quyển 2 - Chương 108: Mù (14)
- Quyển 2 - Chương 109: Mù (15)
- Quyển 2 - Chương 110: Mù (16)
- Quyển 2 - Chương 111: Mù (17)
- Quyển 2 - Chương 112: Mù (18)
- Quyển 2 - Chương 113: Mù (19)
- Quyển 2 - Chương 114: Mù (20)
- Quyển 2 - Chương 115: Rời đi kinh thành (1)
- Quyển 3 - Chương 116: Rời đi kinh thành (2)
- Quyển 3 - Chương 117: Rời đi kinh thành(3)
- Quyển 3 - Chương 118: Rời khỏi kinh thành (4)
- Quyển 3 - Chương 119: Gặp lại (1)
- Quyển 3 - Chương 120: Gặp lại (2)
- Quyển 3 - Chương 121: Gặp lại (3)
- Quyển 3 - Chương 122: Gặp lại (4)
- Quyển 3 - Chương 123: Gặp lại (5)
- Quyển 3 - Chương 124: Vĩnh biệt (kết cục)