Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 21:
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 21:
Có lẽ là cảnh tượng trước mắt quá kinh hãi nên lũ thuộc hạ còn lại của Đại vương gia vẫn chưa kịp phản ứng. Chúng chỉ biết trợn mắt trân chối nhìn về phía đũng quần của người huynh đệ đang hôn mê bất tỉnh dưới nền đất. Đến cả nữ nhân nãy giờ đang ầm ĩ cũng quên cả khóc lóc.
Chậc, chỉ nhìn vào thôi cũng đã đau đến cả trứng!
\- " Có chuyện gì vậy? "
Đúng lúc này, một giọng nói nghe có vẻ lười biếng vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đến nghẹt thở.
Nguyệt Tích Lương quay đầu nhìn về phía xe ngựa hoa lệ, con mắt nàng híp lại thành hình trăng lưỡi liềm. Đại boss cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi.
Xe ngựa của chính mình đụng phải người khác mà hắn vẫn có thể ung dung ngồi nghỉ ngơi? Hình như rất có phong phạm của lũ hoàng tộc ngạo mạn, mũi hếch lên tận trời.
\- " Vương... Vương gia, không có chuyện gì to tát cả. Chỉ là một tiểu oa nhi không biết trời cao đất dày đột nhiên... đá người của chúng ta. "
Một thị vệ thân hình cao lớn khôi phục lại tinh thần, gãi đầu bẩm báo với chủ tử nhà mình. Đến câu cuối cùng thì giọng nói ồm ồm của hắn lại bé như muỗi kêu.
Thật là mất mặt mà. Đường đường là thuộc hạ tinh nhuệ của Đại vương gia mà lại bị một nữ hài tử đá cho bất tỉnh. Đợi đến khi tên kia tỉnh dậy thì chắc chắn sẽ phải chịu phạt một trăm roi chứ không ít, mất đến nửa cái mạng nhỏ của hắn rồi.
\- " Ồ. Không ngờ ta lại đi nuôi một lũ cẩu vô dụng... "
Người trong xe ngựa tiếp tục nói. Lần này Nguyệt Tích Lương nghe rõ chất giọng của hắn vừa âm nhu lại vừa tàn độc. Làm cho người nghe lạnh hết cả xương sống.
\- " Thuộc hạ sẽ xử... "
Khuôn mặt của thị vệ kia tái nhợt, nhưng lời còn chưa kịp nói hết đã bị Nguyệt Tích Lương chặn họng.
\- " Ngươi muốn xử lí ta? "
Hắn nhìn nàng âm trầm không nói lời nào, yên lặng rút đao.
Hắc!
Nguyệt Tích Lương trực tiếp cười ra tiếng, vừa đi về phía xe ngựa vừa nói.
\- " Đại vương gia sai bảo thủ hạ giết chết Tích Lương quận chúa ngay trước mặt dân chúng trong kinh thành. Ngươi nói xem... "
Bàn tay nàng túm vào tấm màn thêu chỉ vàng trên xe ngựa, giật mạnh.
Xoẹt!
Tấm màn bị thô bạo xé đi, để lộ nam nhân ngồi lười biếng bên trong.
\- " Hoàng thượng sẽ xử lý ngươi như thế nào hả? Bắc... Mạc... Lâm? "
Nàng tiếp tục nói. Thanh âm không to nhưng đủ để cho mọi người vây quanh nghe thấy.
Tiếng xì xào bàn tán lại vang lên. Không ngờ tiểu hài tử này lại là Tích Lương quận chúa đại danh đỉnh đỉnh. Nghe nói nàng được Nguyệt vương gia nâng như nâng trứng, chuẩn xác là một bảo bối.
Tên thị vệ cầm đao nghe vậy thì hai chân bỗng nhiên mềm nhũn, mồ hôi túa ra như tắm.
May mà chưa động thủ.
Ai lại ngờ đứa trẻ hung hãn này lại là quận chúa cơ chứ.
\- " Ồ? Hóa ra là Tích Lương quận chúa. "
Đại vương gia Bắc Mạc Lâm có vẻ kinh ngạc.
Hắn phất ống tay áo từ tốn đi xuống xe ngựa, đứng trước mặt Nguyệt Tích Lương nhìn từ trên xuống dưới.
\- " Hạnh ngộ! "
Nàng nheo mắt đánh giá hắn một lúc rồi bất giác lắc đầu thở dài.
Bắc Mạc Quân là kẻ lừa người. Đúng là tên này có một chút tư sắc nhưng còn không ưa nhìn bằng Triển Chính Hi nữa.
Nhất là đôi mắt âm độc kia. Nàng nhìn mà lòng cảm thấy ngứa ngáy, muốn đấm cho hắn một cái.
Nguyệt Tích Lương ngước mắt lên, chớp đôi mắt ngây thơ, cực kỳ vô tình nói.
\- " Có ai từng nói với ngươi là ngươi tốt nhất không nên nói chuyện hay không? Giọng nam không ra nam, nữ không ra nữ. Ngươi là kiểu thụ ẻo lả à? Làm bẩn cả tai lão nương. "
Quác quác!
Tức thì có cả đám con quạ bay ngang qua đầu Bắc Mạc Lâm.
Nàng nói cái gì? Hắn... ẻo lả? Thụ?
Môi Bắc Mạc Lâm giật giật vài cái, xong không nói được lời nào.
Có được coi đó là ' đồng ngôn vô kỵ ' hay không?
\- " Khụ! Hoàng huynh... "
Bắc Mạc Quân vừa bước xuống xe ngựa liền nghe thấy câu nói ấy của vương phi hắn. Hắn giữ khuôn mặt lạnh tanh như thường nhưng bên trong lại nhịn cười đến suýt bị nội thương.
Thống khoái! Đã bao lâu hắn không thấy hoàng huynh bị hố một trận như thế này.
Dụ nàng xuống xe ngựa quả là một điều chuẩn xác.
\- " Nhị đệ? "
Bắc Mạc Lâm khôi phục vẻ mặt khó coi, miễn cưỡng quay sang cười với Bắc Mạc Quân.
\- " Không ngờ lại gặp đệ ở đây. Thật là trùng hợp. "
Nguyệt Tích Lương âm thầm bĩu môi.
Trùng hợp cái rắm!
Rõ ràng là ngươi sai người chặn xe ngựa của bọn ta, lại còn vờ như không biết.
\- " Hoàng huynh, có vẻ ở đây đang có chuyện khá phiền phức. Lộn xộn nơi đông người thế này có vẻ... không tốt lắm. "
Bắc Mạc Quân tâm tình dường như rất vui, câu nói cũng dài hơn thường ngày.
\- " Hừ. "
Đại vương gia tức giận liếc nhìn thuộc hạ bên cạnh. Ý nói nhanh chóng xử lý rắc rối chết tiệt này.
Nhưng còn chưa ai kịp phản ứng thì giọng nói của vị đại phu vang lên.
\- " Hài tử đáng thương... không thể giữ được mạng nữa. "
Chỉ thấy tiểu hài tử đang nằm trong vũng máu khuôn mặt dần tái nhợt, hô hấp trì trệ. Nó sắp chết.
\- " Không!!! "
Mẫu thân của hài tử kêu lên một cách thương tâm, ngã ngồi xuống nền đất, nước mắt thi nhau rơi xuống.
Bắc Mạc Quân nhíu mày nhưng cũng bất lực.
Hắn là chiến thần, không phải là thần y. Hắn muốn cứu đứa trẻ ấy nhưng cùng đành lực bất tòng tâm. Thật là không nỡ nhìn.
\- " Cho nàng ta năm trăm lượng bạc đi chôn cất nhi tử. "
Bắc Mạc Lâm tỏ vẻ mất kiên nhẫn, phất ống tay áo.
\- " Vâng! "
Trán Nguyệt Tích Lương nhăn thành một chữ xuyên rõ rệt. Lửa giận vô cơ xông lên tới đỉnh đầu.
Đúng là coi mạng người như cỏ rác!
Đến nước này nàng cũng không nhịn được nữa, quay sang quát nữ nhân kia.
\- " Im miệng! Khóc lóc cái gì! Nhi tử ngươi cũng chưa chết. "
Tất cả mọi người bỗng nhiên đứng hình.
Chưa chết nhưng cũng đang hấp hối rồi. Chẳng nhẽ có thể xảy ra kỳ tích hay sao?
\- " Hừ! "
Nguyệt Tích Lương chẳng nói chẳng rằng quay đầu đi vào một cửa tiệm may y phục bên đường.
Lúc đi qua Bắc Mạc Lâm nàng còn cố tình giẫm phải chân hắn, nghiến răng di đi di lại vài lần.
Hự!
Bắc Mạc Lâm đau đến nỗi gân xanh nổi hết lên, mím môi không kêu ra tiếng.
Ta di! Ta di!
Ta nhẫn! Ta nhẫn!
Ta đạp!!!
\- " Á! "
Bắc Mạc Lâm không chịu được nữa, bật kêu lên.
Hừ!
Nguyệt Tích Lương liếc mắt khinh thường, quay đầu bước đi tiếp.
Bắc Mạc Lâm ngồi thụp xuống xoa thật lực cái chân đã đau đến mất cảm giác. Mặt mày nhăn nhó.
Hắn đã chuốc thù với nàng sao?
Tiểu ác ma!
Chưa đến một phút sau, Nguyệt Tích Lương đã từ trong cửa tiệm thong thả đi ra. Trên tay nàng còn cầm một hộp tú hoa châm để may vá.
Mọi ánh mắt ngạc nhiên đều đổ dồn về phía nàng.
Bắc Mạc Quân cũng nghi hoặc không kém. Không lẽ mấy cây kim bé tẹo này còn có thể cứu người sao?
\- " Tránh ra. "
Nguyệt Tích Lương đến bên tiểu hài tử đang kéo dài chút hơi tàn, nói với vị đại phu lớn tuổi.
\- " Được, được... "
Lão đầu đó gật đầu như băm tỏi, lặp tức đứng dậy đi sang bên.
Nàng vén váy ngồi xuống, bắt mạch và kiểm tra sơ bộ nam hài. Một lúc sau đưa ra kết luận: thằng bé mắc bệnh máu khó đông!
Thảo nào đại phu loay hoay mãi mà vẫn không cầm được máu. Máu cứ chảy mãi thì nó chết chỉ là điều sớm muộn.
Mọi người ngạc nhiên là tại sao bạn Nguyệt Tích Lương của chúng ta lại biết y thuật ư?
Chuyện đó phải nói đến kiếp trước, tuy làm việc ở công ty sản xuất mỹ phẩm nhưng gia đình nàng lại có một phòng khám trung y.
Cha của Nguyệt Tích Lương là bác sĩ trung y nổi tiếng trong nước, y thuật cao minh đến nỗi dù người ta đã bước một bước xuống âm phủ cũng kéo về được.
Ca ca nàng - Nguyệt Hạo Thần không có hứng thú học y, cho nên tất cả tinh hoa y thuật của cha nàng đều truyền thụ hết cho con gái.
Có thể nói, nếu điều nàng thích nhất là đam mỹ thì điều nàng thích thứ hai chính là y thuật.
Với nàng, việc cứu đứa trẻ này chỉ là một cái nhấc tay. Hắc hắc!
Chẳng cần suy nghĩ nhiều, Nguyệt Tích Lương kẹp mấy cái tú hoa châm thay cho ngân châm thông dụng bắt đầu châm cứu. Ngón tay nàng thoăn thoắt như mây trôi nước chảy.
Mấy giây sau, kỳ tích xảy ra. Vốn vết thương trên đầu tiểu hài tử vẫn chảy máu ròng ròng bỗng nhiên ngừng hẳn. Hô hấp yếu ớt của nó cũng vững vàng hơn một chút.
Im lặng...
Tất cả mọi người như hóa đá.
\- " Đây... đây là như thế nào làm được? Thần kỳ! Thần kỳ! "
Khuôn mặt già nua của lão đại phu kích động đến đỏ bừng, chòm râu vểnh lên khẽ rung.
Lão luôn tự tin vào y thuật của chính mình có thể so sánh với ngự y trong cung. Vậy mà... người lão không cứu được, Tích Lương quận chúa mới tám tuổi lại cứu được.
Đây không phải thần kỳ thì là gì?!
Nguyệt Tích Lương đảo mắt một vòng, tùy ý khoát tay.
\- " Ta là làm bừa! "
\- " Không thể nào! Ngài là thần y, là thiên tài y thuật! " lão đại phu tuyệt đối không tin.
\- " Ách... "
\- " Hãy hận ta làm đồ đệ! "
\- " Hả? "
\- " Sư phụ! Hãy nhận ta làm đồ đệ. " gọi sư phụ luôn rồi.
\- " Không được! "
Nàng không muốn làm sư phụ của một lão già nhăn nheo. Nếu là mỹ nam thì còn có thể suy xét.
\- " Sư phụ!!! "
Lão đại phu mất hết hình tượng bổ nhào qua. Đâu còn dáng vẻ điềm đạm lúc trước.
\- " Lăn! "
Nàng thật không khách khí đá hắn một cái lăn mấy vòng dưới đất.
Đoạn, xoay sang nói với mẫu thân đứa trẻ vẫn còn đang ngây dại, không thể tin được đây là sự thực.
\- " Mang về chăm sóc, hắn bị thiếu máu, nên uống thuốc bổ huyết nhiều một chút. "
Mấy vết thương khác trước đó đã được băng bó kỹ lưỡng, không có vấn đề gì đáng ngại.
\- " Vâng! Tạ ơn Tích Lương quận chúa cứu mạng! Quận chúa là bồ tát sống! "
Nữ nhân khóc lóc, dập đầu mấy cái với Nguyệt Tích Lương.
Ách... có ai đi ví tiểu hài tử với bồ tát bao giờ?
Nguyệt Tích Lương vuốt mũi.
\- " Mau đứng dậy đi. Mọi người cũng mau di tản đi. "
Đừng ở đây làm tắc nghẽn giao thông nữa a.
Xong, quay sang nói với Bắc Mạc Quân đang nhìn nàng với ánh mắt phức tạp.
\- " Chúng ta mau về phủ. Lão nương sắp đói chết rồi! "
Bắc Mạc Quân khẽ nhếch miệng, gật đầu, cùng nàng đi về phía xe ngựa. Hai người bỏ lại Bắc Mạc Lâm đang đứng ngây ngốc giữa đường, trông rất cô độc.
Rốt cuộc tiểu hài tử nàng có bao nhiêu là bí mật nữa đây?
Nhưng không vội, thời gian còn dài. Bắc Mạc Quân hắn có thể từ từ khám phá.
Chậc, chỉ nhìn vào thôi cũng đã đau đến cả trứng!
\- " Có chuyện gì vậy? "
Đúng lúc này, một giọng nói nghe có vẻ lười biếng vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đến nghẹt thở.
Nguyệt Tích Lương quay đầu nhìn về phía xe ngựa hoa lệ, con mắt nàng híp lại thành hình trăng lưỡi liềm. Đại boss cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi.
Xe ngựa của chính mình đụng phải người khác mà hắn vẫn có thể ung dung ngồi nghỉ ngơi? Hình như rất có phong phạm của lũ hoàng tộc ngạo mạn, mũi hếch lên tận trời.
\- " Vương... Vương gia, không có chuyện gì to tát cả. Chỉ là một tiểu oa nhi không biết trời cao đất dày đột nhiên... đá người của chúng ta. "
Một thị vệ thân hình cao lớn khôi phục lại tinh thần, gãi đầu bẩm báo với chủ tử nhà mình. Đến câu cuối cùng thì giọng nói ồm ồm của hắn lại bé như muỗi kêu.
Thật là mất mặt mà. Đường đường là thuộc hạ tinh nhuệ của Đại vương gia mà lại bị một nữ hài tử đá cho bất tỉnh. Đợi đến khi tên kia tỉnh dậy thì chắc chắn sẽ phải chịu phạt một trăm roi chứ không ít, mất đến nửa cái mạng nhỏ của hắn rồi.
\- " Ồ. Không ngờ ta lại đi nuôi một lũ cẩu vô dụng... "
Người trong xe ngựa tiếp tục nói. Lần này Nguyệt Tích Lương nghe rõ chất giọng của hắn vừa âm nhu lại vừa tàn độc. Làm cho người nghe lạnh hết cả xương sống.
\- " Thuộc hạ sẽ xử... "
Khuôn mặt của thị vệ kia tái nhợt, nhưng lời còn chưa kịp nói hết đã bị Nguyệt Tích Lương chặn họng.
\- " Ngươi muốn xử lí ta? "
Hắn nhìn nàng âm trầm không nói lời nào, yên lặng rút đao.
Hắc!
Nguyệt Tích Lương trực tiếp cười ra tiếng, vừa đi về phía xe ngựa vừa nói.
\- " Đại vương gia sai bảo thủ hạ giết chết Tích Lương quận chúa ngay trước mặt dân chúng trong kinh thành. Ngươi nói xem... "
Bàn tay nàng túm vào tấm màn thêu chỉ vàng trên xe ngựa, giật mạnh.
Xoẹt!
Tấm màn bị thô bạo xé đi, để lộ nam nhân ngồi lười biếng bên trong.
\- " Hoàng thượng sẽ xử lý ngươi như thế nào hả? Bắc... Mạc... Lâm? "
Nàng tiếp tục nói. Thanh âm không to nhưng đủ để cho mọi người vây quanh nghe thấy.
Tiếng xì xào bàn tán lại vang lên. Không ngờ tiểu hài tử này lại là Tích Lương quận chúa đại danh đỉnh đỉnh. Nghe nói nàng được Nguyệt vương gia nâng như nâng trứng, chuẩn xác là một bảo bối.
Tên thị vệ cầm đao nghe vậy thì hai chân bỗng nhiên mềm nhũn, mồ hôi túa ra như tắm.
May mà chưa động thủ.
Ai lại ngờ đứa trẻ hung hãn này lại là quận chúa cơ chứ.
\- " Ồ? Hóa ra là Tích Lương quận chúa. "
Đại vương gia Bắc Mạc Lâm có vẻ kinh ngạc.
Hắn phất ống tay áo từ tốn đi xuống xe ngựa, đứng trước mặt Nguyệt Tích Lương nhìn từ trên xuống dưới.
\- " Hạnh ngộ! "
Nàng nheo mắt đánh giá hắn một lúc rồi bất giác lắc đầu thở dài.
Bắc Mạc Quân là kẻ lừa người. Đúng là tên này có một chút tư sắc nhưng còn không ưa nhìn bằng Triển Chính Hi nữa.
Nhất là đôi mắt âm độc kia. Nàng nhìn mà lòng cảm thấy ngứa ngáy, muốn đấm cho hắn một cái.
Nguyệt Tích Lương ngước mắt lên, chớp đôi mắt ngây thơ, cực kỳ vô tình nói.
\- " Có ai từng nói với ngươi là ngươi tốt nhất không nên nói chuyện hay không? Giọng nam không ra nam, nữ không ra nữ. Ngươi là kiểu thụ ẻo lả à? Làm bẩn cả tai lão nương. "
Quác quác!
Tức thì có cả đám con quạ bay ngang qua đầu Bắc Mạc Lâm.
Nàng nói cái gì? Hắn... ẻo lả? Thụ?
Môi Bắc Mạc Lâm giật giật vài cái, xong không nói được lời nào.
Có được coi đó là ' đồng ngôn vô kỵ ' hay không?
\- " Khụ! Hoàng huynh... "
Bắc Mạc Quân vừa bước xuống xe ngựa liền nghe thấy câu nói ấy của vương phi hắn. Hắn giữ khuôn mặt lạnh tanh như thường nhưng bên trong lại nhịn cười đến suýt bị nội thương.
Thống khoái! Đã bao lâu hắn không thấy hoàng huynh bị hố một trận như thế này.
Dụ nàng xuống xe ngựa quả là một điều chuẩn xác.
\- " Nhị đệ? "
Bắc Mạc Lâm khôi phục vẻ mặt khó coi, miễn cưỡng quay sang cười với Bắc Mạc Quân.
\- " Không ngờ lại gặp đệ ở đây. Thật là trùng hợp. "
Nguyệt Tích Lương âm thầm bĩu môi.
Trùng hợp cái rắm!
Rõ ràng là ngươi sai người chặn xe ngựa của bọn ta, lại còn vờ như không biết.
\- " Hoàng huynh, có vẻ ở đây đang có chuyện khá phiền phức. Lộn xộn nơi đông người thế này có vẻ... không tốt lắm. "
Bắc Mạc Quân tâm tình dường như rất vui, câu nói cũng dài hơn thường ngày.
\- " Hừ. "
Đại vương gia tức giận liếc nhìn thuộc hạ bên cạnh. Ý nói nhanh chóng xử lý rắc rối chết tiệt này.
Nhưng còn chưa ai kịp phản ứng thì giọng nói của vị đại phu vang lên.
\- " Hài tử đáng thương... không thể giữ được mạng nữa. "
Chỉ thấy tiểu hài tử đang nằm trong vũng máu khuôn mặt dần tái nhợt, hô hấp trì trệ. Nó sắp chết.
\- " Không!!! "
Mẫu thân của hài tử kêu lên một cách thương tâm, ngã ngồi xuống nền đất, nước mắt thi nhau rơi xuống.
Bắc Mạc Quân nhíu mày nhưng cũng bất lực.
Hắn là chiến thần, không phải là thần y. Hắn muốn cứu đứa trẻ ấy nhưng cùng đành lực bất tòng tâm. Thật là không nỡ nhìn.
\- " Cho nàng ta năm trăm lượng bạc đi chôn cất nhi tử. "
Bắc Mạc Lâm tỏ vẻ mất kiên nhẫn, phất ống tay áo.
\- " Vâng! "
Trán Nguyệt Tích Lương nhăn thành một chữ xuyên rõ rệt. Lửa giận vô cơ xông lên tới đỉnh đầu.
Đúng là coi mạng người như cỏ rác!
Đến nước này nàng cũng không nhịn được nữa, quay sang quát nữ nhân kia.
\- " Im miệng! Khóc lóc cái gì! Nhi tử ngươi cũng chưa chết. "
Tất cả mọi người bỗng nhiên đứng hình.
Chưa chết nhưng cũng đang hấp hối rồi. Chẳng nhẽ có thể xảy ra kỳ tích hay sao?
\- " Hừ! "
Nguyệt Tích Lương chẳng nói chẳng rằng quay đầu đi vào một cửa tiệm may y phục bên đường.
Lúc đi qua Bắc Mạc Lâm nàng còn cố tình giẫm phải chân hắn, nghiến răng di đi di lại vài lần.
Hự!
Bắc Mạc Lâm đau đến nỗi gân xanh nổi hết lên, mím môi không kêu ra tiếng.
Ta di! Ta di!
Ta nhẫn! Ta nhẫn!
Ta đạp!!!
\- " Á! "
Bắc Mạc Lâm không chịu được nữa, bật kêu lên.
Hừ!
Nguyệt Tích Lương liếc mắt khinh thường, quay đầu bước đi tiếp.
Bắc Mạc Lâm ngồi thụp xuống xoa thật lực cái chân đã đau đến mất cảm giác. Mặt mày nhăn nhó.
Hắn đã chuốc thù với nàng sao?
Tiểu ác ma!
Chưa đến một phút sau, Nguyệt Tích Lương đã từ trong cửa tiệm thong thả đi ra. Trên tay nàng còn cầm một hộp tú hoa châm để may vá.
Mọi ánh mắt ngạc nhiên đều đổ dồn về phía nàng.
Bắc Mạc Quân cũng nghi hoặc không kém. Không lẽ mấy cây kim bé tẹo này còn có thể cứu người sao?
\- " Tránh ra. "
Nguyệt Tích Lương đến bên tiểu hài tử đang kéo dài chút hơi tàn, nói với vị đại phu lớn tuổi.
\- " Được, được... "
Lão đầu đó gật đầu như băm tỏi, lặp tức đứng dậy đi sang bên.
Nàng vén váy ngồi xuống, bắt mạch và kiểm tra sơ bộ nam hài. Một lúc sau đưa ra kết luận: thằng bé mắc bệnh máu khó đông!
Thảo nào đại phu loay hoay mãi mà vẫn không cầm được máu. Máu cứ chảy mãi thì nó chết chỉ là điều sớm muộn.
Mọi người ngạc nhiên là tại sao bạn Nguyệt Tích Lương của chúng ta lại biết y thuật ư?
Chuyện đó phải nói đến kiếp trước, tuy làm việc ở công ty sản xuất mỹ phẩm nhưng gia đình nàng lại có một phòng khám trung y.
Cha của Nguyệt Tích Lương là bác sĩ trung y nổi tiếng trong nước, y thuật cao minh đến nỗi dù người ta đã bước một bước xuống âm phủ cũng kéo về được.
Ca ca nàng - Nguyệt Hạo Thần không có hứng thú học y, cho nên tất cả tinh hoa y thuật của cha nàng đều truyền thụ hết cho con gái.
Có thể nói, nếu điều nàng thích nhất là đam mỹ thì điều nàng thích thứ hai chính là y thuật.
Với nàng, việc cứu đứa trẻ này chỉ là một cái nhấc tay. Hắc hắc!
Chẳng cần suy nghĩ nhiều, Nguyệt Tích Lương kẹp mấy cái tú hoa châm thay cho ngân châm thông dụng bắt đầu châm cứu. Ngón tay nàng thoăn thoắt như mây trôi nước chảy.
Mấy giây sau, kỳ tích xảy ra. Vốn vết thương trên đầu tiểu hài tử vẫn chảy máu ròng ròng bỗng nhiên ngừng hẳn. Hô hấp yếu ớt của nó cũng vững vàng hơn một chút.
Im lặng...
Tất cả mọi người như hóa đá.
\- " Đây... đây là như thế nào làm được? Thần kỳ! Thần kỳ! "
Khuôn mặt già nua của lão đại phu kích động đến đỏ bừng, chòm râu vểnh lên khẽ rung.
Lão luôn tự tin vào y thuật của chính mình có thể so sánh với ngự y trong cung. Vậy mà... người lão không cứu được, Tích Lương quận chúa mới tám tuổi lại cứu được.
Đây không phải thần kỳ thì là gì?!
Nguyệt Tích Lương đảo mắt một vòng, tùy ý khoát tay.
\- " Ta là làm bừa! "
\- " Không thể nào! Ngài là thần y, là thiên tài y thuật! " lão đại phu tuyệt đối không tin.
\- " Ách... "
\- " Hãy hận ta làm đồ đệ! "
\- " Hả? "
\- " Sư phụ! Hãy nhận ta làm đồ đệ. " gọi sư phụ luôn rồi.
\- " Không được! "
Nàng không muốn làm sư phụ của một lão già nhăn nheo. Nếu là mỹ nam thì còn có thể suy xét.
\- " Sư phụ!!! "
Lão đại phu mất hết hình tượng bổ nhào qua. Đâu còn dáng vẻ điềm đạm lúc trước.
\- " Lăn! "
Nàng thật không khách khí đá hắn một cái lăn mấy vòng dưới đất.
Đoạn, xoay sang nói với mẫu thân đứa trẻ vẫn còn đang ngây dại, không thể tin được đây là sự thực.
\- " Mang về chăm sóc, hắn bị thiếu máu, nên uống thuốc bổ huyết nhiều một chút. "
Mấy vết thương khác trước đó đã được băng bó kỹ lưỡng, không có vấn đề gì đáng ngại.
\- " Vâng! Tạ ơn Tích Lương quận chúa cứu mạng! Quận chúa là bồ tát sống! "
Nữ nhân khóc lóc, dập đầu mấy cái với Nguyệt Tích Lương.
Ách... có ai đi ví tiểu hài tử với bồ tát bao giờ?
Nguyệt Tích Lương vuốt mũi.
\- " Mau đứng dậy đi. Mọi người cũng mau di tản đi. "
Đừng ở đây làm tắc nghẽn giao thông nữa a.
Xong, quay sang nói với Bắc Mạc Quân đang nhìn nàng với ánh mắt phức tạp.
\- " Chúng ta mau về phủ. Lão nương sắp đói chết rồi! "
Bắc Mạc Quân khẽ nhếch miệng, gật đầu, cùng nàng đi về phía xe ngựa. Hai người bỏ lại Bắc Mạc Lâm đang đứng ngây ngốc giữa đường, trông rất cô độc.
Rốt cuộc tiểu hài tử nàng có bao nhiêu là bí mật nữa đây?
Nhưng không vội, thời gian còn dài. Bắc Mạc Quân hắn có thể từ từ khám phá.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382