Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 360:Chương 351
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 360:Chương 351
Doanh trại phía Thiên Ma cung, Cổ Liên ngồi gác chân lên bàn, dưới mông hắn là chiếc ghế bọc lông thú mềm mại. Hắn nghịch nghịch một con trùng béo ú trong tay, thi thoảng bóp nó, thi thoảng lại cho nó uống máu tươi, thi thoảng lại đút dược thảo cho nó, chăm sóc đâu ra đấy, tâm huyết đầy mình.
Một tên tộc nhân Cổ tộc đứng cạnh dè dặt dâng trà cho Cổ Liên, ngập ngừng nói.
"Tộc trưởng, ngươi không ra chiến trường hay sao?"
Cổ Liên cầm chén trà ngược lại không uống, hắn thả con trùng vào trong nước trà cho nó thoải mái vùng vẫy.
"Không thú vị, ta thích chơi với Tiểu Tiêm Tiêm của ta hơn."
Cổ Liên vẻ mặt cưng chiều khẽ lắc chén trà, hiển nhiên Tiểu Tiêm Tiêm trong miệng hắn chính là con trùng béo này.
Tên tộc nhân Cổ tộc gãi đầu, bỗng có cách nhìn khác với vị tộc trưởng bế quan đã lâu không trở về. Y năm nay mới tròn hai mươi lăm tuổi, khi Cổ Liên bế quan y vẫn còn là một hài tử không hiểu chuyện, chưa từng gặp qua Cổ Liên. Nghe đồng tộc đàm tiếu, tộc trưởng đương nhiệm vừa ác độc vừa thâm hiểm, tự tay giết hại huynh đệ phụ mẫu để leo lên chức vị ngày hôm nay.
Bây giờ xem ra là y đã suy nghĩ nhiều rồi, lời đàm tiếu cũng chỉ là lời đàm tiếu mà thôi, tám chín phần không phải sự thật.
Có thể người ngoài không biết, tộc nhân Cổ tộc quanh năm chung sống, làm bạn với cổ trùng. Có những con cổ trùng sống trong cơ thể bọn hắn từ bé tới lớn, nói không có tình cảm là giả vờ. Trong cơ thể tộc nhân Cổ tộc ít nhất chứa được một trăm cổ trùng, trong mạch máu, trong cơ quan nội tạng đều có chứa cổ. Phương pháp dưỡng cổ của Cổ tộc là phương pháp lấy thân dưỡng cổ từ thời xa xưa truyền xuống.
Từ cách Cổ Liên đối xử với con trùng béo suy ra, hắn chắc hẳn là một người giàu tình cảm, ôn nhu như nước.
Tên tộc nhân Cổ tộc không nghĩ sâu xa hơn rằng, mọi chuyện đàm tiếu đều có nguyên do của nó, không có lửa làm sao có khói? Đến thời khắc y biết sự thật lại trực tiếp vỡ mộng.
Đúng lúc này, một nữ tử Cổ tộc khác đứng đối diện y dường như phát hiện ra gì đó, nàng ngồi chồm hổm xuống dưới đất, túm một con trùng dài như con rết lên, bẩm báo.
"Tộc trưởng, là Âm cổ từ tiền tuyến."
Âm cổ, một loại cổ chuyên dụng dùng để truyền tin.
Cổ Liên dừng lại động tác chơi đùa, thờ ơ hỏi.
"Xem xem nó mang tin gì về."
Nữ tử Cổ tộc vâng lời đem Âm cổ ngậm trong miệng, nhắm mắt tiếp thu. Lúc sau, nàng nhè Âm cổ ra, thả nó đi, dõng dạc lên tiếng.
"Bắc Mạc Quân, Bắc Nguyệt liên minh minh chủ đích thân ra trận giết địch, một đường kiếm quét trăm quân. Thế cục lại trở về ngang bằng."
"Ồ?"
Cổ Liên không mấy bất ngờ ứng một tiếng, trầm ngâm.
"Bọn hắn ngoài kia không ai ứng phó được Bắc Mạc Quân?"
Nữ tử Cổ tộc thành thật trả lời.
"Đã có năm vị hộ pháp chết dưới lưỡi kiếm của hắn."
Nàng cũng rất tò mò, rốt cuộc người được gọi là Bắc Mạc Quân đó mạnh mẽ đến nhường nào mà khiến Bắc Nguyệt liên minh từ thế hạ phong đứng dậy?
Đương nhiên sự thật không có khuếch đại như những gì Âm cổ truyền đến, một mình Bắc Mạc Quân không thể xoay chuyển đại cục. Ngoài hắn ra còn có hai mãnh hổ khát máu là Triển Chính Hi và Hiên Viên Liệt, hai người có trong tay độc dược của Nguyệt Tích Lương, song kiếm hợp bích, giết đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Cổ Liên nhếch đuôi lông mày, hứng thú ngắm chén trà làm bằng ngọc bích thượng đẳng.
"Bắc Mạc Quân? Có nghe qua. Cướp được người từ tay lão cung chủ thì đúng là không phải nhân vật bình thường… "
Ngừng một lát, hắn bỗng nhiên nâng chén trà một hơi uống cạn, Tiểu Tiêm Tiêm vốn ở trong nước trà cũng trôi tuột theo vào.
Không giống với nữ tử Cổ tộc nhẹ nhàng ngậm Âm cổ, Tiểu Tiêm Tiêm vừa vào miệng, Cổ Liên đã dùng răng nhai nhai, nghiền nát nó.
Phựt!
Thân trùng mềm mại của Tiểu Tiêm Tiêm biến thành một đống nhầy nhụa, ngầy ngậy.
Trước con mắt kinh hãi của tên tộc nhân Cổ tộc vừa nãy, Cổ Liên ăn xong Tiểu Tiêm Tiêm liền đứng dậy, cầm lấy cây trượng đầu lâu tùy thân đi ra ngoài, cười khoái trá.
"Ha ha ha, Bắc Mạc Quân, lần đầu gặp mặt để ta tặng ngươi một phần đại lễ!"
Con rắn vàng quấn quanh cây trượng bừng tỉnh khỏi giấc ngủ say, mắt rắn mở to, đồng tử dựng thành một đường thẳng đứng, khò khè thè chiếc lưỡi chẻ đôi đỏ tươi ghê rợn.
……
"Hiên Viên Liệt, ta giết được một nghìn năm trăm ba mươi tám tên, ta thắng!"
Triển Chính Hi dương dương tự đắc khua khua đại đao, từ xa trò chuyện với Hiên Viên Liệt.
Một trăm cái đùi gà, lão tử đến đây!
Hiên Viên Liệt vừa đúng lúc đâm ra một kiếm giết chết kẻ địch trước mặt, bình tĩnh đáp.
"Ngươi thua, ta tổng cộng giết được một nghìn năm trăm ba mươi chín tên."
Cái gì?
Trong trí tưởng tượng của Triển Chính Hi, một trăm cái đùi gà đang chuẩn bị vào miệng 'bùm' một cái mọc cánh bay đi mất.
Triển Chính Hi trợn lòi mắt, không phục rống lớn.
"Chẳng… chẳng qua lão tử bị mất một cánh tay thôi, có giỏi chúng ta thi thêm một ván nữa!"
Hiên Viên Liệt không nói gì xoay người tiếp tục làm tay 'diệt gián' cừ khôi, coi như đồng ý rồi.
Đến bao giờ Triển Chính Hi mới ngộ ra một điều, không ai rảnh đến nỗi mà đếm số người bị mình giết, chỉ có kẻ ngu như hắn mới đi đếm mà thôi. Muốn thắng? Đối phương đợi hắn báo trước rồi báo sau là được.
Đáng thương Triển Chính Hi, hắn khăng khăng muốn thắng đùi gà cho bằng được. Triển Chính Hi vén tay áo, hằm hừ lôi từ trong bọc ra gói thuốc bột, phát tán xung quanh.
"Cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của vương phi nhà ta!"
Độc này của Nguyệt Tích Lương tuy không độc chết được cổ binh nhưng nếu như bọn chúng dính phải độc này thì sẽ di chuyển chậm chạp hơn.
Với những cao thủ như Bắc Mạc Quân, Triển Chính Hi và Hiên Viên Liệt, một giây cũng có thể quyết địch thắng thua. Sở dĩ bọn hắn giết được nhiều quân địch như vậy, một phần là vì sự trợ giúp của Nguyệt Tích Lương chứ ai.
Quả nhiên, một đám cổ binh vây xung quanh Triển Chính Hi vô tình dính phải độc dược, hành động vốn nhanh nhẹn bỗng trở thành chậm như rùa bò. Triển Chính Hi giết địch thong thả như giết gà, động tác nhiều nhất chính là vung đao, vung đao và vung đao.
Bắc Mạc Quân thì khỏi nói, cứ ra chiến trường là hiển lộ thần uy, cái danh hiệu Chiến thần của hắn không phải chỉ là hư danh. Khải giáp bạc sớm đã đổi sang màu đỏ thẫm, thanh kiếm sắc bén càng gặp máu càng sắc, thân hình hắn như tia chớp không ngừng xuyên qua biển người, nở rộ đóa đóa hồng mai.
Nguyệt Tích Lương từng mạnh dạn đoán, khả năng của Bắc Mạc Quân trong vô hình trung đã lên tới võ lâm tôn giả.
Nguyệt Tích Lương đứng tại chỗ cũ chán chường nhìn ba kẻ dở hơi điên cuồng chém giết, chân tay hết sức ngứa ngáy.
Nàng cũng muốn ra chiến trường!
Nghĩ là làm, Nguyệt Tích Lương liếm môi, dáo dác tìm ngựa chiến. Tìm thấy ngựa rồi, nàng hí ha hí hửng chạy lại dắt ngựa, thuận tiện vớ luôn chiếc roi da không biết của ai vứt đấy làm vũ khí tạm thời.
Nguyệt Tích Lương không có vũ khí tùy thân cố định. Lúc nàng dùng kiếm, lúc nàng dùng chủy thủ, lúc dùng ngân châm, lúc lại dùng cung tên. Nói chung, nàng tùy tiện lấy được cái gì là nàng dùng cái đấy, giết được người là được, đều không quan trọng.
"Nhị vương phi, ngươi định đi đâu?"
Nguyệt Tích Lương bị binh lính Nam Viêm ngăn cản ở cửa quân doanh, một đám người mặt mày nghiêm túc.
Nàng ngờ vực nghiêng đầu, nhìn bọn hắn như thể nhìn người ngu.
"Ra chiến trường, các ngươi không thấy sao? Mau lui ra đi, bản vương phi đang vội!"
Không nghĩ tới, Nguyệt Tích Lương nói vậy nhưng bọn hắn vẫn đứng im lù lù bất động, không những không tránh ra mà còn canh cổng chặt chẽ hơn.
"Nhị vương gia nói rồi, bằng mọi giá không cho vương phi ra ngoài! Mời vương phi trở lại!"
Nguyệt Tích Lương: "..........."
What?
Tiểu Quân Quân nghĩ cái gì trong đầu?
Sao lại không cho nàng ra?
Nàng đến đây để làm cái cóc khô gì? Để giết người chứ làm gì! Không cho nàng ra nàng hóa người vô dụng nhất quân doanh à!?
Không được!
Nàng muốn ra ngoài!
Nguyệt Tích Lương trầm mặt xuống, lấy khí thế cao cao tại thượng mở miệng.
"Ta hạ lệnh cho các ngươi, mở cổng!"
Mấy chục binh lính hai mặt nhìn nhau, đồng loạt quỳ xuống hô to.
"Thứ lỗi cho thuộc hạ không thể tuân lệnh!"
"Lời ta nói các ngươi không nghe? Viêm Nam đế đâu? Bảo hắn lăn ra đây cho bản vương phi!"
Nguyệt Tích Lương tức giận quất roi da xuống nền đất, cát bụi mù mịt, đa phần chỉ là để đe dọa bọn hắn.
Một gã binh lính ngập ngừng giây lát, sau đó hạ quyết tâm hô.
"Ở đây người có quyền lớn nhất là Nhị vương gia, chúng ta nghe theo Nhị vương gia!"
Theo Bắc Mạc Quân có thịt ăn, theo lão hoàng đế của bọn hắn thì rau cũng không có mà ăn. Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt!
Nguyệt Tích Lương: ".........."
Mẹ kiếp!
Bắc Mạc Quân, chàng giỏi lắm!
Nguyệt Tích Lương ức chế vò đầu bứt tai, không biết làm thế nào mới trốn ra được. Hay là nàng hạ độc bọn hắn? Đánh người mình có vẻ không đúng lắm?
Nguyệt Tích Lương oán giận liếc mắt nhìn thoáng qua phía Bắc Mạc Quân, trong phút chốc ấy, vẻ mặt nàng từ oán giận biến thành hoảng hốt tột độ.
"Tiểu Quân Quân, cẩn thận!!"
Nguyệt Tích Lương vận hết nội lực tích trữ trong đan điền hét lên một tiếng sư tử rống.
Thanh âm Nguyệt Tích Lương ở trong trận chiến khốc liệt phá lệ vang vọng, thuận lợi chui vào tai Bắc Mạc Quân. Bắc Mạc Quân nhất thời khựng người lại, hắn theo bản năng quay đầu, đồng tử thoắt cái co rụt...
Một tên tộc nhân Cổ tộc đứng cạnh dè dặt dâng trà cho Cổ Liên, ngập ngừng nói.
"Tộc trưởng, ngươi không ra chiến trường hay sao?"
Cổ Liên cầm chén trà ngược lại không uống, hắn thả con trùng vào trong nước trà cho nó thoải mái vùng vẫy.
"Không thú vị, ta thích chơi với Tiểu Tiêm Tiêm của ta hơn."
Cổ Liên vẻ mặt cưng chiều khẽ lắc chén trà, hiển nhiên Tiểu Tiêm Tiêm trong miệng hắn chính là con trùng béo này.
Tên tộc nhân Cổ tộc gãi đầu, bỗng có cách nhìn khác với vị tộc trưởng bế quan đã lâu không trở về. Y năm nay mới tròn hai mươi lăm tuổi, khi Cổ Liên bế quan y vẫn còn là một hài tử không hiểu chuyện, chưa từng gặp qua Cổ Liên. Nghe đồng tộc đàm tiếu, tộc trưởng đương nhiệm vừa ác độc vừa thâm hiểm, tự tay giết hại huynh đệ phụ mẫu để leo lên chức vị ngày hôm nay.
Bây giờ xem ra là y đã suy nghĩ nhiều rồi, lời đàm tiếu cũng chỉ là lời đàm tiếu mà thôi, tám chín phần không phải sự thật.
Có thể người ngoài không biết, tộc nhân Cổ tộc quanh năm chung sống, làm bạn với cổ trùng. Có những con cổ trùng sống trong cơ thể bọn hắn từ bé tới lớn, nói không có tình cảm là giả vờ. Trong cơ thể tộc nhân Cổ tộc ít nhất chứa được một trăm cổ trùng, trong mạch máu, trong cơ quan nội tạng đều có chứa cổ. Phương pháp dưỡng cổ của Cổ tộc là phương pháp lấy thân dưỡng cổ từ thời xa xưa truyền xuống.
Từ cách Cổ Liên đối xử với con trùng béo suy ra, hắn chắc hẳn là một người giàu tình cảm, ôn nhu như nước.
Tên tộc nhân Cổ tộc không nghĩ sâu xa hơn rằng, mọi chuyện đàm tiếu đều có nguyên do của nó, không có lửa làm sao có khói? Đến thời khắc y biết sự thật lại trực tiếp vỡ mộng.
Đúng lúc này, một nữ tử Cổ tộc khác đứng đối diện y dường như phát hiện ra gì đó, nàng ngồi chồm hổm xuống dưới đất, túm một con trùng dài như con rết lên, bẩm báo.
"Tộc trưởng, là Âm cổ từ tiền tuyến."
Âm cổ, một loại cổ chuyên dụng dùng để truyền tin.
Cổ Liên dừng lại động tác chơi đùa, thờ ơ hỏi.
"Xem xem nó mang tin gì về."
Nữ tử Cổ tộc vâng lời đem Âm cổ ngậm trong miệng, nhắm mắt tiếp thu. Lúc sau, nàng nhè Âm cổ ra, thả nó đi, dõng dạc lên tiếng.
"Bắc Mạc Quân, Bắc Nguyệt liên minh minh chủ đích thân ra trận giết địch, một đường kiếm quét trăm quân. Thế cục lại trở về ngang bằng."
"Ồ?"
Cổ Liên không mấy bất ngờ ứng một tiếng, trầm ngâm.
"Bọn hắn ngoài kia không ai ứng phó được Bắc Mạc Quân?"
Nữ tử Cổ tộc thành thật trả lời.
"Đã có năm vị hộ pháp chết dưới lưỡi kiếm của hắn."
Nàng cũng rất tò mò, rốt cuộc người được gọi là Bắc Mạc Quân đó mạnh mẽ đến nhường nào mà khiến Bắc Nguyệt liên minh từ thế hạ phong đứng dậy?
Đương nhiên sự thật không có khuếch đại như những gì Âm cổ truyền đến, một mình Bắc Mạc Quân không thể xoay chuyển đại cục. Ngoài hắn ra còn có hai mãnh hổ khát máu là Triển Chính Hi và Hiên Viên Liệt, hai người có trong tay độc dược của Nguyệt Tích Lương, song kiếm hợp bích, giết đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Cổ Liên nhếch đuôi lông mày, hứng thú ngắm chén trà làm bằng ngọc bích thượng đẳng.
"Bắc Mạc Quân? Có nghe qua. Cướp được người từ tay lão cung chủ thì đúng là không phải nhân vật bình thường… "
Ngừng một lát, hắn bỗng nhiên nâng chén trà một hơi uống cạn, Tiểu Tiêm Tiêm vốn ở trong nước trà cũng trôi tuột theo vào.
Không giống với nữ tử Cổ tộc nhẹ nhàng ngậm Âm cổ, Tiểu Tiêm Tiêm vừa vào miệng, Cổ Liên đã dùng răng nhai nhai, nghiền nát nó.
Phựt!
Thân trùng mềm mại của Tiểu Tiêm Tiêm biến thành một đống nhầy nhụa, ngầy ngậy.
Trước con mắt kinh hãi của tên tộc nhân Cổ tộc vừa nãy, Cổ Liên ăn xong Tiểu Tiêm Tiêm liền đứng dậy, cầm lấy cây trượng đầu lâu tùy thân đi ra ngoài, cười khoái trá.
"Ha ha ha, Bắc Mạc Quân, lần đầu gặp mặt để ta tặng ngươi một phần đại lễ!"
Con rắn vàng quấn quanh cây trượng bừng tỉnh khỏi giấc ngủ say, mắt rắn mở to, đồng tử dựng thành một đường thẳng đứng, khò khè thè chiếc lưỡi chẻ đôi đỏ tươi ghê rợn.
……
"Hiên Viên Liệt, ta giết được một nghìn năm trăm ba mươi tám tên, ta thắng!"
Triển Chính Hi dương dương tự đắc khua khua đại đao, từ xa trò chuyện với Hiên Viên Liệt.
Một trăm cái đùi gà, lão tử đến đây!
Hiên Viên Liệt vừa đúng lúc đâm ra một kiếm giết chết kẻ địch trước mặt, bình tĩnh đáp.
"Ngươi thua, ta tổng cộng giết được một nghìn năm trăm ba mươi chín tên."
Cái gì?
Trong trí tưởng tượng của Triển Chính Hi, một trăm cái đùi gà đang chuẩn bị vào miệng 'bùm' một cái mọc cánh bay đi mất.
Triển Chính Hi trợn lòi mắt, không phục rống lớn.
"Chẳng… chẳng qua lão tử bị mất một cánh tay thôi, có giỏi chúng ta thi thêm một ván nữa!"
Hiên Viên Liệt không nói gì xoay người tiếp tục làm tay 'diệt gián' cừ khôi, coi như đồng ý rồi.
Đến bao giờ Triển Chính Hi mới ngộ ra một điều, không ai rảnh đến nỗi mà đếm số người bị mình giết, chỉ có kẻ ngu như hắn mới đi đếm mà thôi. Muốn thắng? Đối phương đợi hắn báo trước rồi báo sau là được.
Đáng thương Triển Chính Hi, hắn khăng khăng muốn thắng đùi gà cho bằng được. Triển Chính Hi vén tay áo, hằm hừ lôi từ trong bọc ra gói thuốc bột, phát tán xung quanh.
"Cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của vương phi nhà ta!"
Độc này của Nguyệt Tích Lương tuy không độc chết được cổ binh nhưng nếu như bọn chúng dính phải độc này thì sẽ di chuyển chậm chạp hơn.
Với những cao thủ như Bắc Mạc Quân, Triển Chính Hi và Hiên Viên Liệt, một giây cũng có thể quyết địch thắng thua. Sở dĩ bọn hắn giết được nhiều quân địch như vậy, một phần là vì sự trợ giúp của Nguyệt Tích Lương chứ ai.
Quả nhiên, một đám cổ binh vây xung quanh Triển Chính Hi vô tình dính phải độc dược, hành động vốn nhanh nhẹn bỗng trở thành chậm như rùa bò. Triển Chính Hi giết địch thong thả như giết gà, động tác nhiều nhất chính là vung đao, vung đao và vung đao.
Bắc Mạc Quân thì khỏi nói, cứ ra chiến trường là hiển lộ thần uy, cái danh hiệu Chiến thần của hắn không phải chỉ là hư danh. Khải giáp bạc sớm đã đổi sang màu đỏ thẫm, thanh kiếm sắc bén càng gặp máu càng sắc, thân hình hắn như tia chớp không ngừng xuyên qua biển người, nở rộ đóa đóa hồng mai.
Nguyệt Tích Lương từng mạnh dạn đoán, khả năng của Bắc Mạc Quân trong vô hình trung đã lên tới võ lâm tôn giả.
Nguyệt Tích Lương đứng tại chỗ cũ chán chường nhìn ba kẻ dở hơi điên cuồng chém giết, chân tay hết sức ngứa ngáy.
Nàng cũng muốn ra chiến trường!
Nghĩ là làm, Nguyệt Tích Lương liếm môi, dáo dác tìm ngựa chiến. Tìm thấy ngựa rồi, nàng hí ha hí hửng chạy lại dắt ngựa, thuận tiện vớ luôn chiếc roi da không biết của ai vứt đấy làm vũ khí tạm thời.
Nguyệt Tích Lương không có vũ khí tùy thân cố định. Lúc nàng dùng kiếm, lúc nàng dùng chủy thủ, lúc dùng ngân châm, lúc lại dùng cung tên. Nói chung, nàng tùy tiện lấy được cái gì là nàng dùng cái đấy, giết được người là được, đều không quan trọng.
"Nhị vương phi, ngươi định đi đâu?"
Nguyệt Tích Lương bị binh lính Nam Viêm ngăn cản ở cửa quân doanh, một đám người mặt mày nghiêm túc.
Nàng ngờ vực nghiêng đầu, nhìn bọn hắn như thể nhìn người ngu.
"Ra chiến trường, các ngươi không thấy sao? Mau lui ra đi, bản vương phi đang vội!"
Không nghĩ tới, Nguyệt Tích Lương nói vậy nhưng bọn hắn vẫn đứng im lù lù bất động, không những không tránh ra mà còn canh cổng chặt chẽ hơn.
"Nhị vương gia nói rồi, bằng mọi giá không cho vương phi ra ngoài! Mời vương phi trở lại!"
Nguyệt Tích Lương: "..........."
What?
Tiểu Quân Quân nghĩ cái gì trong đầu?
Sao lại không cho nàng ra?
Nàng đến đây để làm cái cóc khô gì? Để giết người chứ làm gì! Không cho nàng ra nàng hóa người vô dụng nhất quân doanh à!?
Không được!
Nàng muốn ra ngoài!
Nguyệt Tích Lương trầm mặt xuống, lấy khí thế cao cao tại thượng mở miệng.
"Ta hạ lệnh cho các ngươi, mở cổng!"
Mấy chục binh lính hai mặt nhìn nhau, đồng loạt quỳ xuống hô to.
"Thứ lỗi cho thuộc hạ không thể tuân lệnh!"
"Lời ta nói các ngươi không nghe? Viêm Nam đế đâu? Bảo hắn lăn ra đây cho bản vương phi!"
Nguyệt Tích Lương tức giận quất roi da xuống nền đất, cát bụi mù mịt, đa phần chỉ là để đe dọa bọn hắn.
Một gã binh lính ngập ngừng giây lát, sau đó hạ quyết tâm hô.
"Ở đây người có quyền lớn nhất là Nhị vương gia, chúng ta nghe theo Nhị vương gia!"
Theo Bắc Mạc Quân có thịt ăn, theo lão hoàng đế của bọn hắn thì rau cũng không có mà ăn. Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt!
Nguyệt Tích Lương: ".........."
Mẹ kiếp!
Bắc Mạc Quân, chàng giỏi lắm!
Nguyệt Tích Lương ức chế vò đầu bứt tai, không biết làm thế nào mới trốn ra được. Hay là nàng hạ độc bọn hắn? Đánh người mình có vẻ không đúng lắm?
Nguyệt Tích Lương oán giận liếc mắt nhìn thoáng qua phía Bắc Mạc Quân, trong phút chốc ấy, vẻ mặt nàng từ oán giận biến thành hoảng hốt tột độ.
"Tiểu Quân Quân, cẩn thận!!"
Nguyệt Tích Lương vận hết nội lực tích trữ trong đan điền hét lên một tiếng sư tử rống.
Thanh âm Nguyệt Tích Lương ở trong trận chiến khốc liệt phá lệ vang vọng, thuận lợi chui vào tai Bắc Mạc Quân. Bắc Mạc Quân nhất thời khựng người lại, hắn theo bản năng quay đầu, đồng tử thoắt cái co rụt...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382