Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 3:
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 3:
Sau cái vỗ mông đến " bốp " của Nguyệt Tích Lương, Bắc Mạc Quân lại ngoài dự đoán không nói năng gì, cơ thể đơ ra như một khúc gỗ.
Không phải hắn không tức giận, mà là chuyện này quá sức thừa nhận của hắn nên hắn chưa kịp tiêu hóa hết.
Thử nghĩ mà xem, đường đường là một vương gia đương triều, còn là một chiến thần giữ vững biên ải... Ấy thế mà hắn lại bị một tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa vỗ mông!
Mặc dù hắn là đoạn tay áo đi chăng nữa, thì cũng chưa từng có ai vô lễ với hắn như vậy.
Thật không thể tin được...
Danh tiếng của hắn! Mặt mũi của hắn! Mông của hắn...
- " Khục khục! "
Trong cái tình cảnh nước sôi lửa bỏng như thế này, vẫn có người còn không biết điều cười ra tiếng.
- " Triển Chính Hi! "
Kiến Nhất mồ hôi chảy ròng ròng, véo thật mạnh vào eo của người nào đó đang cười đến chảy cả nước mắt. Hắn bị ngốc bẩm sinh sao? Không thấy có " núi lửa " đằng kia đang trực phun trào sao?
- " Ách! "
Triển Chính Hi nhanh chóng bịt chặt miệng, tay khẽ xoa vùng eo đau nhức, mắt liếc liếc về vị vương gia mặt than.
Con mẹ nó! Hắn nhất thời không nhịn được.
Ai bảo chuyện này có lực công kích mạnh mẽ như thế chứ? Hắn cũng không phải loại người có sức nhẫn nhịn tốt như mấy thị vệ ở đằng sau...
Vương gia, ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt như thế! Người ta thực sợ hãi nha.
Ngươi nể tình ta ở nhà còn có phụ mẫu già, còn có sáu vị muội muội mỗi ngày chờ ta mang bổng lộc về, còn có Nhị Hoàng chờ xương,... Tha cho ta đi!
Đừng! Ngươi đừng có mở miệng...
- " Triển Chính Hi, từ ngày mai ngươi chuyển xuống làm tùy tùng cho Kiến Nhất! Mỗi ngày ngươi phải hầu hạ hắn tắm rửa, thay y phục, rửa chân, ăn cơm, đổ bô,... Không làm được thì đi biên cương ở năm năm đi! "
Bắc Mạc Quân hít một hơi thật sâu, cực kỳ vô tình phán.
Hay! Hay lắm! Câu dài nhất trong ngày của vương gia là đây, trực tiếp đẩy Triển Chính Hi xuống địa ngục.
Mọi người đều đưa ánh mắt đồng tình nhìn hắn. Huynh đệ, tự làm tự chịu!
- " Vương gia... ta... " Triển Chính Hi khóc không ra nước mắt.
- " Hửm? "
Bắc Mạc Quân đang sẵn một bụng tức, trừng mắt nhìn hắn, tay phải vỗ mạnh vào tảng đá khổng lồ phía sau.
Rắc! Rầm!
Tảng đá ấy cực kỳ đáng thương bị vỡ ra thành trăm mảnh bé bằng ngón tay út.
Ực!
Đồng loạt cùng nuốt một ngụm nước miếng.
Kiến Nhất thở dài, vỗ vỗ vai Triển Chính Hi.
- " Ngươi yên tâm, ta không khó hầu hạ như vậy. Một ngày ta chỉ rửa chân năm lần, tắm bốn lần, ăn sáu bữa cơm,... "
- " Ngươi cút ra cho ta! "
Triển Chính Hi gạt phắt tay hắn ra, mặt hằm hằm.
Hầu hạ cái đầu ngươi! Lão tử thừa biết chân ngươi thối đến nhường nào! Thật tức chết lão tử mà.
Nguyệt Tích Lương nhìn mấy người đằng kia xử trí lẫn nhau, rốt cuộc nhịn không được nói chen vào:
- " Này! Ngươi còn chưa trả lời ta... "
Lời còn chưa nói hết đã nhận được ánh mắt sắc lạnh đến chết người của Bắc Mạc Quân.
Hắn từ từ đi đến chỗ nàng, từ trên cao nhìn xuống, cảm giác như là thái sơn áp đỉnh vậy.
Nguyệt Tích Lương ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt của một tiểu oa nhi trong sáng, thuần khiết là thế nhưng sao lời nói ra lại thô tục như vậy?
Chưa kể đến nàng mới bảy tuổi. Bảy tuổi mà nói như một tú bà ở thanh lâu... đang tuyển chọn nữ tử đi tiếp khách.
Hừ! Hắn tuyệt đối không thừa nhận rằng mình chính là nữ tử thanh lâu ấy.
Thấy Bắc Mạc Quân không nói gì, Nguyệt Tích Lương cứ ngỡ hắn đang suy nghĩ hình phạt cho nàng.
Ừ! Ai bảo vừa rồi nàng chứng kiến hắn xử trí thuộc hạ như thế nào chứ. Đâm ra nàng có cảm giác chột dạ.
Bây giờ suy nghĩ lại một cách cẩn thận.
Mặc dù nàng mới xuyên không đến đây, gan có to như thế nào đi chăng nữa thì cũng không phải là không sợ ai cả.
Đây chẳng phải là cổ đại theo chế độ quân chủ chuyên chế sao? Người mạnh làm chủ kẻ yếu là lẽ đương nhiên.
Hơn thế nữa, hình như người trước mặt nàng lại là một vương gia? Quyền lực có vẻ rất lớn...
Liệu hắn có ban chết cho nàng chỉ bằng một câu nói hay không?
Thật đáng sợ! Đáng sợ hơn khi nàng phải đối mặt với giám đốc của công ty.
Đúng là, đi đến đâu cũng không thể sống bằng con người thật được.
Nàng là một hủ nữ, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc. Ít ra không ngốc đến mức tự dồn mình vào chỗ chết.
Nghĩ vậy, Nguyệt Tích Lương hít vào một hơi thật sâu, biểu cảm lặp tức biến đổi ba trăm sáu mươi độ, đáng thương hề hề nói:
- " Vương gia, người xem ta, là một đứa bé đáng thương. Phụ mẫu không thương, tỷ muội không yêu... "
- " Hửm? "
Bắc Mạc Quân nhìn gương mặt bầu bĩnh khả ái của nàng, nhíu mày nghi ngờ. Nàng lại muốn giở trò gì quỷ quái nữa đây?
- " Tích Lương quận chúa, chẳng phải Nguyệt vương còn thương ngài hơn bảo vật sao? Hơn thế nữa, ngài không có tỷ muội... " Kiến Nhất tốt bụng nhắc nhở.
- " Ách! "
Trên trán Nguyệt Tích Lương chảy xuống ba đạo hắc tuyến. Nàng chỉ thuận miệng nói ra như vậy, nào ngờ sai bét.
Chứng tỏ mấy người này quen biết rất rõ gia cảnh của khối thân thể này.
Vậy thì...
- " Vương gia, thực ra... ta một mình đi đến nơi này dạo chơi, nào ngờ lại bị lạc, không tìm thấy đường về... "
- " Tích Lương quận chúa, ngài là bị thích khách bắt đi mang đến đây... "
Con mẹ nó! Nguyệt Tích Lương trực tiếp chửi tục ở trong lòng. Cái Tích Lương quận chúa này cũng thật xui xẻo, ngay cả việc cẩu huyết như bị bắt làm con tin cũng gặp phải!
Đã vậy, nàng cũng không thèm vòng vo tam quốc nữa.
- " Vương gia! Bất kính với ngài, tiểu nữ đã biết tội. "
Nàng lặp tức học theo mấy phim cổ trang trên ti vi, khụy hai đầu gối xuống, để tay lên eo, cúi đầu nhỏ nhẹ nói.
Cả đám thị vệ trợn tròn mắt.
Ta không nhìn nhầm đi? Tích Lương quận chúa mới đây còn hùng hổ, trời không sợ đất không sợ. Vậy mà bây giờ lại chủ động cúi đầu trước vương gia?
Ta dụi! Ta lại dụi!
Mọi người kịch liệt dụi dụi hai con mắt, nhìn lại lần nữa. Vẫn là cảnh tượng như vậy.
Thiên a! Trời đất này đảo lộn hết rồi.
Sao chỉ trong chưa đầy một canh giờ mà bọn họ đã chứng kiến nhiều chuyện đả kích tâm lí như vậy? Thật không cho người ta sống mà.
Bắc Mạc Quân nhìn thân thể nhỏ bé đang run nhè nhẹ ở trước mặt, hình như tỏ ra cực kỳ đáng thương.
Nếu không nhìn thấy bộ mặt trước kia của nàng thì đến hắn cũng sẽ bị nàng lừa.
Tốt! Thật tốt! Tiểu chút chít này còn dám giả ngây thơ trước mặt hắn.
Nghĩ hắn là ai? Thật coi hắn là kẻ ngu sao?
- " Nguyệt Tích Lương! Ngươi không cần làm bộ làm tịch với ta "
Bắc Mạc Quân nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng vào con mắt đang đảo lia lịa nói. Đây là lần đầu tiên hắn gọi thẳng tên họ của nàng.
- " Vương gia, ngươi nói gì ta không hiểu... "
Nàng điềm đạm đáng yêu nói, trong lòng thầm mắng tổ tông tám đời nhà hắn.
Ngươi bớt thông minh một chút không được sao? Hay chỉ giả vờ tin tưởng ta thôi cũng được.
Đúng là người càng cong càng đa nghi như nữ nhân!
- " Ồ? Vậy vừa nãy ai đã vỗ mông... "
Hắn híp con mắt lại đầy vẻ nguy hiểm hòng nhắc nhở việc vô lại nàng đã làm. Việc này hắn nhất định ghi nợ lên đầu nàng.
Bất quá hắn chưa nói hết thì đã bị bàn tay mềm mại nhỏ bé lôi đi trước con mắt của bao người.
Đến khi hai người cách chỗ vừa rồi một khoảng xa, đảm bảo không ai nghe thấy bọn họ nói thì mới dừng lại.
- " Tiểu oa nhi, ngươi làm gì? "
Hắn rút lại tay của hắn về, nhíu mày nhìn Nguyệt Tích Lương.
Nàng cũng không thèm giả trang nữa, hai tay chống nạnh, dáng vẻ cực kỳ chua ngoa.
Dù gì hắn cũng không tin, giả trang phí công.
Như vậy, nàng sẽ thẳng thắn bàn bạc với hắn.
- " Ngươi muốn gì? " nàng hỏi.
- " Hửm? " hắn nghi hoặc.
- " Ngươi muốn cái gì thì mới tha mạng cho ta? "
- " Ta có nói là muốn giết ngươi sao? "
Hắn điềm nhiên trả lời. Nàng là nữ nhi của Nguyệt vương, hắn muốn giết cũng không thể. Huống hồ, hắn cũng đâu muốn giết nàng.
- " Ách? "
Nàng trợn mắt. Không muốn giết nàng? Vậy gương mặt " khủng bố " vừa rồi là gì? Hù nàng sao? Đồ đoạn tay áo chết tiệt!
- " Còn chuyện gì nữa không? Ta không có nhiều thời gian. "
Nàng ngẫm nghĩ một lúc.
- " Giữ bí mật cho ta! "
- " Về chuyện gì? " Bắc Mạc Quân nhướng mày.
- " Ta muốn ta trước mặt mọi người là một nữ hài tử đơn thuần... " nàng thẳng thắn.
Muốn thăng quan tiến chức, bảo toàn mạng sống thì phải có bộ mặt thứ hai. Hắc hắc!
- " Vậy ngươi không phải sao? " hắn phì cười. Cuối cùng nàng cũng thừa nhận.
- " Không phải! Ngươi có cần nghiệm chứng không? "
Nàng cười hắc hắc, ánh mắt *** tà. Nguyệt Tích Lương nàng cũng không ngại vỗ mông hắn thêm một lần nữa.
- " Không cần! " Hắn đen mặt: - " Vậy tại sao ta phải giúp ngươi? "
Nguyệt Tích Lương sững người lại. Đúng rồi, nàng đâu có cho hắn lợi lộc gì để giúp nàng.
Ừm... hãy suy nghĩ theo cách của một người Gay nào. Hắn cần gì nhất? Muốn gì nhất?
Nga~ đúng rồi!
- " Ta sẽ kiếm cho ngươi thật nhiều nam sủng " nàng ra lời dụ dỗ.
- " ... " trực tiếp im lặng.
- " Nói đi! Rốt cuộc ngươi là công hay là thụ? Để ta còn biết đường lựa chọn cho ngươi. "
Nàng dơ tay lên, định vỗ mông hắn lần nữa. Nhưng đưa đến nửa chừng, rốt cuộc nhanh trí chuyển hướng sang vỗ bụng hắn.
Thật nguy hiểm!
- " Công là gì? Thụ là gì? "
Hắn nhíu chặt đôi mày kiếm, nghi hoặc. Đã hai lần hắn nghe thấy nàng nói từ này. Rốt cuộc nó có ý nghĩa là gì?
- " Ách!? "
Nguyệt Tích Lương ngộ ra. Thời cổ đại thì làm sao hiểu được những từ có ý nghĩa thâm sâu như vậy.
- " Ừm... Nói nôm na là: ngươi là người nằm trên hay nằm dưới? "
Nàng chậc chậc lưỡi.
- " ... "
Bắc Mạc Quân nghe xong đờ người ra.
- " Nói mau lên! " nàng sốt ruột.
- " Ta... không phải là người nằm dưới! "
Hắn ngập ngừng đưa ra kết luận. Nói như vậy hắn sẽ đỡ mất thể diện phải không? Mặc dù hắn chẳng phải là đoạn tay áo như nàng nghĩ
- " Ừm... "
Nguyệt Tích Lương gật gù. Không nằm dưới thì chứng tỏ nằm trên. Kết hợp với câu nói của Kiến Nhất lúc trước thì là một chọi hai mươi?!
Oh my god! Vị vương gia này thật dũng mãnh.
Trong đầu nàng lặp tức xuất hiện viễn cảnh Bắc Mạc Quân cùng với hai mươi nam tử triền miên ngày đêm, tiếng rên *** đãng khắp phòng...
Nàng nghĩ mũi càng thấy nóng. Càng nghĩ thì càng bậy bạ.
Thật là một mỹ cảnh!
- " Này... "
- " Hả? "
- " Mũi ngươi... "
Nguyệt Tích Lương hoàn hồn, ngơ ngác đưa tay lên quệt, lặp tức chạm phải thứ chất lỏng ấm ấm dính dính.
Nhìn lại...
Ách?! Nàng cư nhiên chảy máu mũi.
- " Ngươi có sao không? " hắn lo lắng hỏi.
- " Hắc hắc! Không sao, tại thời tiết nóng quá... "
Nàng nhe răng cười, túm lấy một ống tay áo trắng như tuyết của hắn lau lấy lau để. Ngay lặp tức, trền tuyết trắng xuất hiện một mảng màu đỏ chói mắt.
Xong xuôi, ngước lên nhìn hắn...
Hửm? Sao mặt hắn lại chuyển thành màu xanh mét thế kia?
Không phải hắn không tức giận, mà là chuyện này quá sức thừa nhận của hắn nên hắn chưa kịp tiêu hóa hết.
Thử nghĩ mà xem, đường đường là một vương gia đương triều, còn là một chiến thần giữ vững biên ải... Ấy thế mà hắn lại bị một tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa vỗ mông!
Mặc dù hắn là đoạn tay áo đi chăng nữa, thì cũng chưa từng có ai vô lễ với hắn như vậy.
Thật không thể tin được...
Danh tiếng của hắn! Mặt mũi của hắn! Mông của hắn...
- " Khục khục! "
Trong cái tình cảnh nước sôi lửa bỏng như thế này, vẫn có người còn không biết điều cười ra tiếng.
- " Triển Chính Hi! "
Kiến Nhất mồ hôi chảy ròng ròng, véo thật mạnh vào eo của người nào đó đang cười đến chảy cả nước mắt. Hắn bị ngốc bẩm sinh sao? Không thấy có " núi lửa " đằng kia đang trực phun trào sao?
- " Ách! "
Triển Chính Hi nhanh chóng bịt chặt miệng, tay khẽ xoa vùng eo đau nhức, mắt liếc liếc về vị vương gia mặt than.
Con mẹ nó! Hắn nhất thời không nhịn được.
Ai bảo chuyện này có lực công kích mạnh mẽ như thế chứ? Hắn cũng không phải loại người có sức nhẫn nhịn tốt như mấy thị vệ ở đằng sau...
Vương gia, ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt như thế! Người ta thực sợ hãi nha.
Ngươi nể tình ta ở nhà còn có phụ mẫu già, còn có sáu vị muội muội mỗi ngày chờ ta mang bổng lộc về, còn có Nhị Hoàng chờ xương,... Tha cho ta đi!
Đừng! Ngươi đừng có mở miệng...
- " Triển Chính Hi, từ ngày mai ngươi chuyển xuống làm tùy tùng cho Kiến Nhất! Mỗi ngày ngươi phải hầu hạ hắn tắm rửa, thay y phục, rửa chân, ăn cơm, đổ bô,... Không làm được thì đi biên cương ở năm năm đi! "
Bắc Mạc Quân hít một hơi thật sâu, cực kỳ vô tình phán.
Hay! Hay lắm! Câu dài nhất trong ngày của vương gia là đây, trực tiếp đẩy Triển Chính Hi xuống địa ngục.
Mọi người đều đưa ánh mắt đồng tình nhìn hắn. Huynh đệ, tự làm tự chịu!
- " Vương gia... ta... " Triển Chính Hi khóc không ra nước mắt.
- " Hửm? "
Bắc Mạc Quân đang sẵn một bụng tức, trừng mắt nhìn hắn, tay phải vỗ mạnh vào tảng đá khổng lồ phía sau.
Rắc! Rầm!
Tảng đá ấy cực kỳ đáng thương bị vỡ ra thành trăm mảnh bé bằng ngón tay út.
Ực!
Đồng loạt cùng nuốt một ngụm nước miếng.
Kiến Nhất thở dài, vỗ vỗ vai Triển Chính Hi.
- " Ngươi yên tâm, ta không khó hầu hạ như vậy. Một ngày ta chỉ rửa chân năm lần, tắm bốn lần, ăn sáu bữa cơm,... "
- " Ngươi cút ra cho ta! "
Triển Chính Hi gạt phắt tay hắn ra, mặt hằm hằm.
Hầu hạ cái đầu ngươi! Lão tử thừa biết chân ngươi thối đến nhường nào! Thật tức chết lão tử mà.
Nguyệt Tích Lương nhìn mấy người đằng kia xử trí lẫn nhau, rốt cuộc nhịn không được nói chen vào:
- " Này! Ngươi còn chưa trả lời ta... "
Lời còn chưa nói hết đã nhận được ánh mắt sắc lạnh đến chết người của Bắc Mạc Quân.
Hắn từ từ đi đến chỗ nàng, từ trên cao nhìn xuống, cảm giác như là thái sơn áp đỉnh vậy.
Nguyệt Tích Lương ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt của một tiểu oa nhi trong sáng, thuần khiết là thế nhưng sao lời nói ra lại thô tục như vậy?
Chưa kể đến nàng mới bảy tuổi. Bảy tuổi mà nói như một tú bà ở thanh lâu... đang tuyển chọn nữ tử đi tiếp khách.
Hừ! Hắn tuyệt đối không thừa nhận rằng mình chính là nữ tử thanh lâu ấy.
Thấy Bắc Mạc Quân không nói gì, Nguyệt Tích Lương cứ ngỡ hắn đang suy nghĩ hình phạt cho nàng.
Ừ! Ai bảo vừa rồi nàng chứng kiến hắn xử trí thuộc hạ như thế nào chứ. Đâm ra nàng có cảm giác chột dạ.
Bây giờ suy nghĩ lại một cách cẩn thận.
Mặc dù nàng mới xuyên không đến đây, gan có to như thế nào đi chăng nữa thì cũng không phải là không sợ ai cả.
Đây chẳng phải là cổ đại theo chế độ quân chủ chuyên chế sao? Người mạnh làm chủ kẻ yếu là lẽ đương nhiên.
Hơn thế nữa, hình như người trước mặt nàng lại là một vương gia? Quyền lực có vẻ rất lớn...
Liệu hắn có ban chết cho nàng chỉ bằng một câu nói hay không?
Thật đáng sợ! Đáng sợ hơn khi nàng phải đối mặt với giám đốc của công ty.
Đúng là, đi đến đâu cũng không thể sống bằng con người thật được.
Nàng là một hủ nữ, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc. Ít ra không ngốc đến mức tự dồn mình vào chỗ chết.
Nghĩ vậy, Nguyệt Tích Lương hít vào một hơi thật sâu, biểu cảm lặp tức biến đổi ba trăm sáu mươi độ, đáng thương hề hề nói:
- " Vương gia, người xem ta, là một đứa bé đáng thương. Phụ mẫu không thương, tỷ muội không yêu... "
- " Hửm? "
Bắc Mạc Quân nhìn gương mặt bầu bĩnh khả ái của nàng, nhíu mày nghi ngờ. Nàng lại muốn giở trò gì quỷ quái nữa đây?
- " Tích Lương quận chúa, chẳng phải Nguyệt vương còn thương ngài hơn bảo vật sao? Hơn thế nữa, ngài không có tỷ muội... " Kiến Nhất tốt bụng nhắc nhở.
- " Ách! "
Trên trán Nguyệt Tích Lương chảy xuống ba đạo hắc tuyến. Nàng chỉ thuận miệng nói ra như vậy, nào ngờ sai bét.
Chứng tỏ mấy người này quen biết rất rõ gia cảnh của khối thân thể này.
Vậy thì...
- " Vương gia, thực ra... ta một mình đi đến nơi này dạo chơi, nào ngờ lại bị lạc, không tìm thấy đường về... "
- " Tích Lương quận chúa, ngài là bị thích khách bắt đi mang đến đây... "
Con mẹ nó! Nguyệt Tích Lương trực tiếp chửi tục ở trong lòng. Cái Tích Lương quận chúa này cũng thật xui xẻo, ngay cả việc cẩu huyết như bị bắt làm con tin cũng gặp phải!
Đã vậy, nàng cũng không thèm vòng vo tam quốc nữa.
- " Vương gia! Bất kính với ngài, tiểu nữ đã biết tội. "
Nàng lặp tức học theo mấy phim cổ trang trên ti vi, khụy hai đầu gối xuống, để tay lên eo, cúi đầu nhỏ nhẹ nói.
Cả đám thị vệ trợn tròn mắt.
Ta không nhìn nhầm đi? Tích Lương quận chúa mới đây còn hùng hổ, trời không sợ đất không sợ. Vậy mà bây giờ lại chủ động cúi đầu trước vương gia?
Ta dụi! Ta lại dụi!
Mọi người kịch liệt dụi dụi hai con mắt, nhìn lại lần nữa. Vẫn là cảnh tượng như vậy.
Thiên a! Trời đất này đảo lộn hết rồi.
Sao chỉ trong chưa đầy một canh giờ mà bọn họ đã chứng kiến nhiều chuyện đả kích tâm lí như vậy? Thật không cho người ta sống mà.
Bắc Mạc Quân nhìn thân thể nhỏ bé đang run nhè nhẹ ở trước mặt, hình như tỏ ra cực kỳ đáng thương.
Nếu không nhìn thấy bộ mặt trước kia của nàng thì đến hắn cũng sẽ bị nàng lừa.
Tốt! Thật tốt! Tiểu chút chít này còn dám giả ngây thơ trước mặt hắn.
Nghĩ hắn là ai? Thật coi hắn là kẻ ngu sao?
- " Nguyệt Tích Lương! Ngươi không cần làm bộ làm tịch với ta "
Bắc Mạc Quân nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng vào con mắt đang đảo lia lịa nói. Đây là lần đầu tiên hắn gọi thẳng tên họ của nàng.
- " Vương gia, ngươi nói gì ta không hiểu... "
Nàng điềm đạm đáng yêu nói, trong lòng thầm mắng tổ tông tám đời nhà hắn.
Ngươi bớt thông minh một chút không được sao? Hay chỉ giả vờ tin tưởng ta thôi cũng được.
Đúng là người càng cong càng đa nghi như nữ nhân!
- " Ồ? Vậy vừa nãy ai đã vỗ mông... "
Hắn híp con mắt lại đầy vẻ nguy hiểm hòng nhắc nhở việc vô lại nàng đã làm. Việc này hắn nhất định ghi nợ lên đầu nàng.
Bất quá hắn chưa nói hết thì đã bị bàn tay mềm mại nhỏ bé lôi đi trước con mắt của bao người.
Đến khi hai người cách chỗ vừa rồi một khoảng xa, đảm bảo không ai nghe thấy bọn họ nói thì mới dừng lại.
- " Tiểu oa nhi, ngươi làm gì? "
Hắn rút lại tay của hắn về, nhíu mày nhìn Nguyệt Tích Lương.
Nàng cũng không thèm giả trang nữa, hai tay chống nạnh, dáng vẻ cực kỳ chua ngoa.
Dù gì hắn cũng không tin, giả trang phí công.
Như vậy, nàng sẽ thẳng thắn bàn bạc với hắn.
- " Ngươi muốn gì? " nàng hỏi.
- " Hửm? " hắn nghi hoặc.
- " Ngươi muốn cái gì thì mới tha mạng cho ta? "
- " Ta có nói là muốn giết ngươi sao? "
Hắn điềm nhiên trả lời. Nàng là nữ nhi của Nguyệt vương, hắn muốn giết cũng không thể. Huống hồ, hắn cũng đâu muốn giết nàng.
- " Ách? "
Nàng trợn mắt. Không muốn giết nàng? Vậy gương mặt " khủng bố " vừa rồi là gì? Hù nàng sao? Đồ đoạn tay áo chết tiệt!
- " Còn chuyện gì nữa không? Ta không có nhiều thời gian. "
Nàng ngẫm nghĩ một lúc.
- " Giữ bí mật cho ta! "
- " Về chuyện gì? " Bắc Mạc Quân nhướng mày.
- " Ta muốn ta trước mặt mọi người là một nữ hài tử đơn thuần... " nàng thẳng thắn.
Muốn thăng quan tiến chức, bảo toàn mạng sống thì phải có bộ mặt thứ hai. Hắc hắc!
- " Vậy ngươi không phải sao? " hắn phì cười. Cuối cùng nàng cũng thừa nhận.
- " Không phải! Ngươi có cần nghiệm chứng không? "
Nàng cười hắc hắc, ánh mắt *** tà. Nguyệt Tích Lương nàng cũng không ngại vỗ mông hắn thêm một lần nữa.
- " Không cần! " Hắn đen mặt: - " Vậy tại sao ta phải giúp ngươi? "
Nguyệt Tích Lương sững người lại. Đúng rồi, nàng đâu có cho hắn lợi lộc gì để giúp nàng.
Ừm... hãy suy nghĩ theo cách của một người Gay nào. Hắn cần gì nhất? Muốn gì nhất?
Nga~ đúng rồi!
- " Ta sẽ kiếm cho ngươi thật nhiều nam sủng " nàng ra lời dụ dỗ.
- " ... " trực tiếp im lặng.
- " Nói đi! Rốt cuộc ngươi là công hay là thụ? Để ta còn biết đường lựa chọn cho ngươi. "
Nàng dơ tay lên, định vỗ mông hắn lần nữa. Nhưng đưa đến nửa chừng, rốt cuộc nhanh trí chuyển hướng sang vỗ bụng hắn.
Thật nguy hiểm!
- " Công là gì? Thụ là gì? "
Hắn nhíu chặt đôi mày kiếm, nghi hoặc. Đã hai lần hắn nghe thấy nàng nói từ này. Rốt cuộc nó có ý nghĩa là gì?
- " Ách!? "
Nguyệt Tích Lương ngộ ra. Thời cổ đại thì làm sao hiểu được những từ có ý nghĩa thâm sâu như vậy.
- " Ừm... Nói nôm na là: ngươi là người nằm trên hay nằm dưới? "
Nàng chậc chậc lưỡi.
- " ... "
Bắc Mạc Quân nghe xong đờ người ra.
- " Nói mau lên! " nàng sốt ruột.
- " Ta... không phải là người nằm dưới! "
Hắn ngập ngừng đưa ra kết luận. Nói như vậy hắn sẽ đỡ mất thể diện phải không? Mặc dù hắn chẳng phải là đoạn tay áo như nàng nghĩ
- " Ừm... "
Nguyệt Tích Lương gật gù. Không nằm dưới thì chứng tỏ nằm trên. Kết hợp với câu nói của Kiến Nhất lúc trước thì là một chọi hai mươi?!
Oh my god! Vị vương gia này thật dũng mãnh.
Trong đầu nàng lặp tức xuất hiện viễn cảnh Bắc Mạc Quân cùng với hai mươi nam tử triền miên ngày đêm, tiếng rên *** đãng khắp phòng...
Nàng nghĩ mũi càng thấy nóng. Càng nghĩ thì càng bậy bạ.
Thật là một mỹ cảnh!
- " Này... "
- " Hả? "
- " Mũi ngươi... "
Nguyệt Tích Lương hoàn hồn, ngơ ngác đưa tay lên quệt, lặp tức chạm phải thứ chất lỏng ấm ấm dính dính.
Nhìn lại...
Ách?! Nàng cư nhiên chảy máu mũi.
- " Ngươi có sao không? " hắn lo lắng hỏi.
- " Hắc hắc! Không sao, tại thời tiết nóng quá... "
Nàng nhe răng cười, túm lấy một ống tay áo trắng như tuyết của hắn lau lấy lau để. Ngay lặp tức, trền tuyết trắng xuất hiện một mảng màu đỏ chói mắt.
Xong xuôi, ngước lên nhìn hắn...
Hửm? Sao mặt hắn lại chuyển thành màu xanh mét thế kia?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382