Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! - Chương 103: Điểu vương
Chương trước- Chương 1: "Người cổ đại" sống lại !
- Chương 2: Bìa ngoài nam lang
- Chương 3: Nô lệ PP cong cong biết nấu "Ăn ngon "
- Chương 4: Blake
- Chương 5: Tiêu Tiễn say rồi
- Chương 6: Rượu phẩm cực sai nô lệ
- Chương 7: Mất ngủ
- Chương 8: Johnson, người yêu của ta
- Chương 9: Ngươi chỉ là bị trúng độc
- Chương 10: Chân tướng đẫm máu
- Chương 11: Đại minh tinh? Không có hứng thú!
- Chương 12: Thực hiện giá trị lợi dụng của ngươi xong thì chết đi!
- Chương 13: Địa ngục giữa trần gian
- Chương 14: Không biết bay, gọi cái gì người chim?
- Chương 15: Lần thứ hai cưỡng hôn
- Chương 16: Nợ một món nợ ân tình của ngươi
- Chương 17: Cẩu trấn
- Chương 18: Cho băng sơn một mặt quỷ
- Chương 19: Cảm ơn ngươi, Romeo
- Chương 20: Nô lệ không nói chuyện ái tình
- Chương 21: Chỉ nói tính
- Chương 22: Tiêu Tiễn, ta yêu ngươi
- Chương 23: Ekrie
- Chương 24: Ta chờ ngươi lớn lên
- Chương 25: Đi vũ hội đi!
- Chương 26: Lễ phục kim cương
- Chương 27: Kề mặt chi hôn
- Chương 28: Vũ đạo người chim
- Chương 29: Vợ chung?
- Chương 30: Đầu lưỡi thần kỳ
- Chương 31: Trò vặt của bé trai
- Chương 32: Thánh địa vụng trộm
- Chương 33: Một ngàn năm chưa từng dùng
- Chương 34: Cực hạn trừng phạt
- Chương 35: Một phòng "phần thưởng" thích không?
- Chương 36: Hội đồng quản trị
- Chương 37: X-man
- Chương 38: Thiếu niên miêu rất chi buồn phiền
- Chương 39: Thất thiếu ác miệng
- Chương 40: N2
- Chương 41: Ta mười bốn
- Chương 42: Đứa nhỏ thiếu giáo dục
- Chương 43: N2, ôm ta đi!
- Chương 44: Quà sinh nhật, chào buổi sáng!
- Chương 45: Lần đầu cùng thất truyền
- Chương 46: Giao N2 ra đây cho ta
- Chương 47: Địa Tạng vương
- Chương 48: Dùng thứ quý giá nhất đến trao đổi đi!
- Chương 49: Ta đổi!
- Chương 50: Gia phả Tiêu thị
- Chương 51: Miêu thiếu cùng nhân ngư
- Chương 52: Con cá ngốc dễ quên
- Chương 53: Tìm tới N2
- Chương 54: Sinh trứng đi!
- Chương 55: Này không khoa học!
- Chương 56: Đàm chuyện đêm khuya
- Chương 57: Tâm sự không nói chuyện tính
- Chương 58: Đậu đỏ tương tư
- Chương 59: Tổn chiêu
- Chương 60: Đại toả mạnh nhất lịch sử
- Chương 61: Đến văn phòng, nghiêm túc nói một chút
- Chương 62: Ta muốn học lái phi thuyền
- Chương 63: Cao thủ đàm phán
- Chương 64: Ngươi đưa y đi
- Chương 65: Còn lại ta dạy cho ngươi
- Chương 66: Xuất phát
- Chương 67: Không gặp lão tử liền đi !
- Chương 68: Mười ngón quấn quýt
- Chương 69: Phép khích tướng
- Chương 70: Tiết tháo ngươi rơi mất!
- Chương 71: Kỹ thuật quá kém
- Chương 72: Ý nghĩa tuần tra mùa thu hoạch
- Chương 73: Blake thông báo
- Chương 74: Chạy mau a!
- Chương 75: Hố phân vớt mạng
- Chương 76: Hổ Vương
- Chương 77: Thủ hộ trứng bảo bảo
- Chương 78: Đi ngược lại
- Chương 79: Quan trên, thư khó tòng mệnh!
- Chương 80: Thành Cát Tư Hãn đại chiến Alexander?
- Chương 81: Người chim VS Thú nhân
- Chương 82: Chỉ nấu cho ta ăn
- Chương 83: Chủ thượng thần bí của Địa Tạng vương
- Chương 84: Ta mới là vương Dực quốc !
- Chương 85: Chứng ba ba ngốc
- Chương 86: Đòn sát thủ từ nhị thiếu độc ác
- Chương 87: Thiếu niên làm ấm giường
- Chương 88: Reid thiếu gia lựa chọn
- Chương 89: Mưu kế của quan tham mưu A
- Chương 90: Ta có một mơ ước
- Chương 91: Diễn viên quần chúng tăng cao !
- Chương 92: Ách chủ bài —— Thất tiểu thư
- Chương 93: Từ hôn, liền hiện tại!
- Chương 94: Dám mắng Hổ Vương xuất hiện !
- Chương 95: Đầu bếp là của ta rồi!
- Chương 96: Từ đây Dực quốc không có vương thất
- Chương 97: Xin đừng vào nhà bếp quấy rầy!
- Chương 98: Mỗi ngày đều là JJ gà!
- Chương 99: Tiêu Tiễn cho kế sách hạ trung thượng
- Chương 100: Thuần thực vật, không tác dụng phụ!
- Chương 101: Trước sau đều là thịt, cắt không được!
- Chương 102: Làm qua loa
- Chương 103: Điểu vương
- Chương 104: Chứng ngủ say
- Chương 105: Tình nhân ở bên
- Chương 106: Đoàn viên
- Chương 107: Vì ngươi trích tinh thần
- Chương 108: Yêu, yêu, yêu
- Chương 109: Ngủ đệ ngươi a!
- Chương 110: Tiễn thúc đau "bi"
- Chương 111: Trứng sợ tiêm...
- Chương 112: Ngu ngốc, ngươi không có soái bằng cha của ta !
- Chương 113: Đến đàm luận chút chính sự
- Chương 114: Ngươi chỉ yêu đại ca không yêu ta
- Chương 115: Chuyện vợ chung
- Chương 116: Mùa xuân sao còn xa quá
- Chương 117: Tôi không phải thất thiếu, gọi tôi Tiểu Thất
- Chương 118: Vì em sưởi ấm
- Chương 119: Hiến thân vì tổ chức
- Chương 120: Gả cho chúng ta đi!
- Chương 121: Viên mãn
- Chương 122: Người đánh cá
- Chương 123: Tiêu Tiễn, em còn sống !
- Chương 124: Hình dáng giống chồng trước của ta!
- Chương 125: Thiên tài VS thiên tài
- Chương 126: Suy luận, là một môn nghệ thuật
- Chương 127: Mau tới khao thưởng tam quân
- Chương 128: Nhà ta cũng nam nhân có chưa kết hôn
- Chương 129: Công chúa bị bỏ không
- Chương 130: Tiểu quên, còn nhớ anh chứ?
- Chương 131: Hạnh phúc bình dân của Tiểu Tứ
- Chương 132: Mỹ thực kế
- Chương 133: Biển yêu san hô
- Chương 134: Yêu khiến người ta quên đau
- Chương 135: Trứng bảo bảo đặt trước tiểu tình nhân
- Chương 136: Tiểu bạch thuộc về ta rồi!
- Chương 137: Tương
- Chương 138: Lần này đùa thật!
- Chương 139: Hôn lễ thế kỷ
- Chương 140: Ta đi với ngươi!
- Chương 141: Chúng ta bắt đầu lại từ đầu
- Chương 142: San Đạo nhặt được Tiểu Ly
- Chương 143: Tiểu Ly đói bụng
- Chương 144: "Angry bird"
- Chương 145: Sau đó, sẽ không có sau đó
- Chương 146: Sát Thần ôn nhu
- Chương 147: Ba ma ma
- Chương 148: Phi thuyền khống hưởng lạc nhân sinh
- Chương 149
- Chương 150: Vừa vặn đi!
- Chương 151: Hài tử vương
- Chương 152: Ngươi còn có ta
- Chương 153: Đố kị
- Chương 154: Tân sinh
- Chương 155: Ta tin
- Chương 156: Mới vừa học xong ba mươi sáu kế
- Chương 157: Bốn manh vật đều không đơn giản!
- Chương 158: Kế hoạch bồi dưỡng bại lộ ra ánh sáng
- Chương 159: Khắc phục hậu quả cho vua hố
- Chương 160: Tiểu bạch có chân
- Chương 161: Tiểu Thất bị bắt
- Chương 162: Ngươi không phải Tiêu Tiễn
- Chương 163: Có đồ ăn gọi là "Soái" à
- Chương 164: Ngươi chính là cái hàng nhái kia?
- Chương 165: Ở bên trong ngưng giao triệt ngộ
- Chương 166: Đều có hậu chiêu
- Chương 167: Tắm rửa hộ ngươi
- Chương 168: Trứng thứ hai gọi là XP Bất Bại
- Chương 169: Cứu mẹ
- Chương 170: Thế giới hai người hiếm thấy
- Chương 171: San Đạo nôn nóng ra tay
- Chương 172: Thiên tài White điên loạn
- Chương 173: Ctrl+Z
- Chương 174: Có kinh nghiệm giao thiệp với thiên tài
- Chương 175: Trời đất, người ngoài hành tinh đến rồi! ?
- Chương 176: Một đêm cuồng hoan trước tận thế
- Chương 177: Đóng vai nhân vật ? Thú vị!
- Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân
- Chương 179: Được rồi đầu bếp, lên được cơ phòng rồi!
- Chương 180: Hậu quả ngứa nghề
- Chương 181: Mạnh mẽ lên White đại gia
- Chương 182: Trò chơi bắt đầu
- Chương 183: Chơi đuổi bắt nhé
- Chương 184: Chìa khóa hóa ra là...
- Chương 185: Thật tốt, vẫn còn cứng cứng!
- Chương 186: Điểu vương đập cánh ngút trời...
- Chương 187: Đến quỳ !
- Chương 188: Tiểu bạch hảo soái!
- Chương 189: Hắc Điểu XP gia
- Chương 190: Bí quyết được sủng ái
- Chương 191: Quân hộ vệ của San Đạo
- Chương 192: Mặc quần với điểm mấu chốt có liên quan cái lông gì với nhau?
- Chương 193: Mài dao mổ bò
- Chương 194: Nhà có mỹ nam vừa trưởng thành
- Chương 195: Phong Hải Dương
- Chương 196: Không mở miệng, ta ăn ngươi!
- Chương 197: Thích có nghĩa là gì?
- Chương 198: Mùi vị của "yêu thích"
- Chương 199: Buổi biểu diễn của Tiểu Ái Vương Tôn
- Chương 200: Tướng lĩnh của Vương hầu có gan để chết không?
- Chương 201: Thẳng thắn nói chuyện với nhau
- Chương 202: Ngươi biết nói !
- Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng
- Chương 204: Kẻ đứng đầu đơn độc
- Chương 205: Báo ứng
- Chương 206: Ta rất thích
- Chương 207: XP An Kỳ
- Chương 208: Tuốt hữu
- Chương 209: Bị Bạch Tuộc chà đạp !
- Chương 210: Chiêu của mấy người cha
- Chương 211: Đố phu bị khai trừ
- Chương 212: Ăn nước miếng của ta thì phải nghe lời ta
- Chương 213: Tổng công là một việc tốn sức!
- Chương 214: Bảo lưu danh hiệu của ngươi
- Chương 215: Ngay cả cái này cũng phải so à?
- Chương 216: Thanh điểu ân cần vị thám khan
- Chương 217: Không tìm bạn trai bị mù chữ nữa
- Chương 218: Tôi không thèm làm con trai ông!
- Chương 219: Bảo tọa Hải Hoàng? Nhất định phải tranh!
- Chương 220: Đoàn tiếp viện mạnh mẽ ghê gớm a?
- Chương 221: Thắng còn chưa đủ, còn phải ngược ngươi!
- Chương 222: Muốn thi trị quốc? Muốn thi đối kháng? Ngươi đều thua!
- Chương 223: Bốn người cha bắt gian ngay tại hiện trường
- Chương 224: Con lớn cũng không thoát khỏi cha
- Chương 225: Ai về nhà nấy
- Chương 226: Lễ thành niên của Đại Hùng và Nhị Hùng
- Chương 227: Thiếu úy XP Bất Bại
- Chương 228: Tính phúc cùng hạnh phúc
- Chương 229: Hải Dương hạnh phúc
- Chương 230: Chúng ta cũng kết hôn đi!
- Chương 231: Phiên ngoại 1: Chân tướng của phi thuyền siêu tốc
- Chương 232: Phiên ngoại 2: Tiểu An Kỳ
- Chương 233: Phiên ngoại 3: Ai ai cũng được chơi buê đuê
- Chương 234: Phiên ngoại 4: Nhật ký của Tiêu Tiễn (1)
- Chương 235: Phiên ngoại 5: Nhật ký của Tiêu Tiễn (2)
- Chương 236: Phiên ngoại 6: Nhật ký của Tiêu Tiễn (3)
- Chương 237: Phiên ngoại 7: Mùa xuân đến với quốc gia băng tuyết bao trùm
- Chương 238: Phiên ngoại 8: Đổ thạch
- Chương 239: Phiên ngoại 9: Ôn ngọc
- Chương 240: Phiên ngoại 10: Sinh hoạt tính phúc của N2 và Tiểu Thất
- Chương 241: Phiên ngoại 11: Cao thủ giải đố
- Chương 242: Phiên ngoại 12: Liên quan tới xuất thân của ba ta
- Chương 243: Phiên ngoại 13: Một đời làm nô
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
Chương 103: Điểu vương
Cách trời sáng còn có ba giờ rưỡi, bọn họ phải bay 168 km.
Này vẫn là khoảng cách đường thẳng, nếu như làkhoảng cách không trung, tránh khỏi những khu vực có Radar, kỳ thực tới gần 200 km.
Này còn không phải trọng điểm, trọng điểm là —— có một khu vực phiền phức, nơi đó có chiến đấu cơ bất cứ lúc nào lần theo những thứ bay không rõ nguồn gốc, hơn nữa nơi quản chế quốc giới còn có lưới điện không thể nhìn bằng mắt thường, chuyên dùng đến chặn lại người chim.
Một khi có người vượt biên phi pháp, trúng vào lưới điện liền bị giật cháy một miếng thịt khét...
"Cái nhóm gia súc này sài chiêu này cũng quá độc!" Nói tới phía trước khả năng có lưới, Tiêu Tiễn cắn răng.
Blake nói cho y biết: "Có người nói đan lưới bắt chim, vẫn là từ nhân loại năm đó học được cách làm tàn khốc. Hàng năm chim nhỏ bay về phương nam tránh rét, ở trên đường mấy ngàn km dường như một hồi mạo hiểm, mọi người dùng các loại phương pháp bộ giết chúng nó —— súng săn, lưới điện, lúc bọn chúng nghỉ ngơi - dùng điểu giáp, bộ điểu khí, túi lưới... Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. 1,000 con chim nhỏ, chỉ có 300 con có thể đến Nam Phương, chờ lần thứ hai bay trở về Bắc Phương đẻ trứng, lại mạo hiểm một lần, trở lại cố hương chỉ còn không tới 100 con. Rất nhiều chim nhỏ quý hiếm bởi vậy tuyệt diệt."
"Ai, khỏi nói, ta đều thế mình là một nhân loại mà cảm thấy xấu hổ..." Tiêu Tiễn phiền muộn nằm nhoài trên người Blake.
Hai người một bên tán gẫu một bên bay, một lát sau, Blake đột nhiên cảnh giác - nói: "Ta đã bị phát hiện! Hai chiếc chiến đấu cơ đã đuổi theo!"
"A! Vậy làm sao bây giờ?" Tiêu Tiễn nóng nảy, chiến đấu cơ đến rồi, chẳng phải là một pháo liền có thể nổ chết hai người bọn họ?
"Bình tĩnh!" Blake nói hai chữ này, liền không tiếp tục nói nữa. Hắn bắt đầu hát...
Hát như chim hót. Hi hô líu lo, lại như sáng sớm ngoài cửa sổ vài con chim nhỏ không biết tên, đang trò chuyện lẫn nhau.
Tiêu Tiễn hiện tại ngoại trừ nghe được tiếng Blake kêu như đang huýt sáo, xa xa còn nghe được trầm thấp ong ong, y bừng tỉnh ——âm thanh của động cơ, là chiến đấu cơ! Hai chiếc!
Chờ Tiêu Tiễn từ bên trong sợ hãi phục hồi tinh thần lại, đột nhiên phát hiện mình bốn phương tám hướng xuất hiện rất nhiều đang bay cùng bọn họ—— tiểu Phi hành giả, chim nhỏ đủ loại kiểu dáng. Tiểu nhân như chim sẻ, đại có 1 mét, bắt đầu là ba, năm, sau đó là tám, chín con, mấy giây sau, càng ngày càng nhiều, bốn phương tám hướng chim nhỏ tựa hồ cũng như binh lính vũ trang, dồn dập đuổi tới đại bộ đội.
Tiêu Tiễn hiện tại bị cảnh tượng trước mắt kinh ngạc đến ngây người! Y nằm ở trên người Blake đang bay, bên cạnh còn có đến ngàn "Tùy tùng"?
Y không hiểu, đây là ý gì, này có ích lợi gì ý.
Blake định liệu trước càng bay càng ổn, được vô số chim nhỏ vây vào giữa, như các ngôi sao vờn quanh mặt trời, hắn líu lo cùng những chim nhỏ kia trò chuyện, đám chim cung thuận mà có thứ tự xếp thành hàng, nghe theo hắn chỉ huy.
Những chiến đấu cơ kia hiện tại không dám gia tốc, chỉ dám duy trì khoảng cách nhất định, tiếp tục tuỳ tùng.
Các phi cơ cùng cùng tổng bộ trò chuyện: "Báo cáo tổng bộ, người chim kia dùng chiêu này, hiện tại chung quanh hắn có chim nhỏ đếm không hết theo, chúng ta không có cách nào tiếp cận..."
"Đáng chết, thật muốn một pháo bắn chết bọn họ!" Tổng bộ cũng không thể duy trì bình tĩnh.
"Quan trên, chúng ta không có đạn pháo, đó là hơn trò chơi quỷ quái một ngàn năm trước của nhân loại, chúng ta chỉ trang bị lưới bắt cùng điện côn chặn lại, nhiều nhất cũng chỉ có thể khoảng cách gần nhất tung ra... Nhưng hiện tại chim nhỏ sắp ngăn cản toàn bộ con đường chúng ta phi hành, ta yêu cầu đi ngược lại!"
"... Phê chuẩn đi ngược lại, phải bảo tồn thực lực!" Người chỉ Tổng bộ huy quả thực muốn ném luôn microphone...
Trời mới biết bọn họ tổng cộng liền không tới hai mươi giá chiến đấu máy bay do thám, mới tổn thất hai chiếc, hiện tại hắn cũng không muốn lại tổn thất hết hai chiếc này! Những cơ khí này quý đến đòi mạng!
Hắn hạ một đấm lên bàn, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa, lại giở trò cũ, tên đáng chết này!
Lại nói, Blake đến thời điểm bọn họ cũng đo lường đến hắn xông vào, không quân tổng bộ phái hai chiếc chiến đấu cơ chuẩn bị khoảng cách gần giăng lưới bắt giữ, kết quả Blake lại ở mấy phút kêu vô số chim hầu ở bên cạnh hắn, làm hại hai chiếc chiến đấu cơ toàn bộ rơi vong —— chim nhỏ bị cuốn vào bên trong động cơ.
Hiện tại lại tới đây chiêu, thật là có nắm không sợ gì! Hơn nữa họ vẫn đúng là không làm gì được hắn, bởi vì công năng chiến đấu cơ hiện tại cũng không có mạnh như vậy, chỉ có thể chặn lại cùng vật lý bắt được, cảnh cáo, doạ lui, trục xuất, không vạn năng giống nhân loại lúc đó, còn mang theo đầu đạn hạt nhân cái gì...
Phong quốc không quân tổng bộ tư lệnh nổi giận, hắn gọi cho Hổ Vương, muốn báo cáo sự kiện nghiêm trọng này, nhưng trợ thủ vẫn như cũ đẩy hắn: "Hổ Vương rất bận, mời trễ một chút gọi lại!"
Hổ Vương có thể không bận rộn sao? Đang bề bộn cùng hồ ly Nhị đệ thân ái một đêm đêm xuân đây! Blake chính là nắm lấy thời cơ tốt như vậy, đánh nhanh thắng nhanh! Quả thực cùng Tiêu Tiễn có cảm giác trong lòng. Hai người đều chọn ngày lành tháng tốt, một tới cứu, một trốn đi!
Hổ Vương đương nhiên không ai dám quấy rối, cái nhóm vệ binh này nghe lão đại của chính đang "bận", nào dám đi vào thông báo? Hôm nay có chút kỳ quái, thật giống không có chiêu những đàn bà đa tình kia đi vào a! Lão đại là đang làm cái gì đây? Nghe trận chiến này, chơi rất lớn, chơi siêu cấp, từ bữa tối thì đến qua nửa đêm cũng không nghỉ ngơi a... Lão đại uy vũ!
Bên này không quân giận không nhịn nổi, Tiêu Tiễn cùng Blake nhưng suất lĩnh nhóm điểu, chạy khỏi uy hiếp từ chiến đấu cơ, đi tới khu vực lưới điện.
Không quân tư lệnh thấy chiến đấu cơ không có hiệu quả, lập tức thông báo khởi động hết thảy hệ thống phòng vệ của lưới điện, muốn đưa bọn họ vào chỗ chết! Hắn không tin gia hỏa này sẽ chỉ huy chim nhỏ kỳ quái có thể chạy thoát được lưới điện dày đặc ẩn hình như thế!
Blake dẫn dắt nhóm chim bay về phía trước, đột nhiên, phía trước một loạt điểu trước tiên chết trận, kêu sợ hãi biến thành thịt đen sì sì, chúng nó dùng gào thét cuối cùng nhắc nhở đồng loại đằng sau...
Blake con ngươi tối sầm lại, có thâm trầm sự phẫn nộ, hắn từ trong tay áo duỗi ra một thứ như đèn pin cầm tay, thế nhưng tay chuôi thật giống là gốm sứ, cái đèn pin kia soi sáng ra ánh sáng màu đỏ thẳng tắp, hắn một vòng vạch một cái, giữa lưới điện lộ ra một chỗ trống to lớn, bộ phận đó rơi xuống, Blake cùng đám chim nhỏ từ cửa động nối đuôi nhau mà ra, xuyên qua một đạo phòng tuyến.
Như vậy mãi, hi sinh ba mươi Tiểu Tước, bốn mươi con, đi ngang qua tám đạo lưới điện ẩn hình như vậy, trời đã mờ sáng. Blake lại đánh hô lên, những chim nhỏ kia như là được mệnh lệnh, tất cả đều giải tán, muốn bay đi thì bay.
Đèn pin cầm tay năng lượng là có hạn, vừa vặn thông qua một đạo cuối cùng, năng lượng đèn pin cũng tiêu hao hết.
Blake tự nhủ: "Tiểu đệ vẫn là tính chuẩn như thế, không nhiều không ít vừa vặn!"
Tiêu Tiễn hỏi: "Món đồ gì?"
Blake dương dương đèn pin bên trong tay nói: "White phát minh mới, máy hồng ngoại tuyến cắt chém, hắn đã tính chính xác đến hộ hướng về phủ đệ phải trải qua vài đạo lưới điện, vì lẽ đó đặc biệt làm tốt cái công cụ này cho ta dùng." Hắn mặt mang vẻ đắc ý, tiểu đệ của mình có lúc rất ngốc, nhưng thời khắc trọng yếu tổng có thể tạo được tác dụng khó mà tin nổi.
Tiêu Tiễn thế mới biết đây là một đồ công nghệ cao, nhưng y đối với đồ vật siêu tự nhiên càng cảm thấy hứng thú, không khỏi hỏi: "Ngươi vừa có phải là trong miệng ngậm cái còi nào đó, gọi một cái những con chim kia liền đi ra?"
Blake một bên chịu đựng bay lượn, một bên từ từ nói: "Cái kia không phải còi, đó là ngôn ngữ đặc hữu của chúng ta, nghe nói đã thất truyền hai trăm năm, là ngoại công ta dạy ta. Chỉ có điểu vương mới có thể minh lệnh bách điểu..."
"Nói như vậy, ngươi là điểu vương? Cái kia Reid bọn họ cũng biết "Ngoại ngữ" này sao?"
"Bọn họ sẽ không. Gọi là điểu vương, toàn bộ thế giới chỉ có một. Một núi không thể chứa hai cọp, thế giới loài chim cũng là như vậy, lão điểu vương chết đi, mới sẽ sản sinh tân điểu vương, tuần hoàn pháp tắc thiên nhiên nhất của động vật. Ông ngoại ta lấy mệnh lệnh điểu vương truyền cho cậu ta cùng mẫu thân, còn truyền cho ta, đáng tiếc các cậu của ta cả một đời cũng không thể sản sinh năng lực mệnh lệnh chim nhỏ, ngược lại là mẫu thân ta có thiên phú, thế nhưng nàng sợ các ca ca của nàng thương tâm, ẩn giấu điểm này... Đến đời ta, ta học tốt nhất, mười lăm tuổi đã điều động được, trở thành một đời điểu vương mới không thể tranh luận..."
Blake đột nhiên nhớ lại một cái thời khắc cuối cùng nào đó, mẫu thân một mình đánh với đám người phản bội đếm không hết, nàng tử thủ ở cửa động, bên người không có một viện quân, nàng rốt cục vạn bất đắc dĩ sử dụng một thiên phú ẩn giấu ba mươi năm, phát ra líu lo chim hót, tiếp theo Blake ở sau lưng nàng nghe được ngoài động có đếm không hết loài chim uỵch cánh tới rồi tiếp viện, mổ mù mắt những kẻ kia, bức lui lũ phản bội. Hắn còn nhớ những người kia ở ngoài động kinh hoảng chửi bới: "Cô ta là một yêu nữ, cô ta biết thao tung chim nhỏ!"
"Cô ta lại là một hắc cánh, loài chim trong truyền thuyết mạnh mẽ nhất, bí ẩn nhất! Bọn họ là trong ma quỷ Địa ngục bò lên!"
"Chúng ta cùng tiến lên đi, giết cô ta!"
"Giết cô ta liền có thể giải quyết đi ba thằng nhóc kia, nhổ cỏ tận gốc!"
"Giết chết bọn họ, hố bảo thạch XP gia chính là của chúng ta!"
Lần kia chết đi không chỉ có mẹ của hắn, còn có lên tới hàng ngàn, hàng vạn chỉ chim nhỏ... Thi thể của bọn họ hầu như phủ kín nửa bên sườn núi...
Blake đột nhiên có ảo giác, cảm giác mình đã biến thành đứa trẻ kia năm đó, luống cuống giấu ở phía sau mẫu thân, mềm yếu, vô năng, nhu nhược, e ngại, lấy hết dũng khí muốn xông tới, trở thành cánh tay mẫu thân, đáng tiếc chính mình còn phải che miệng vết thương ở bụng của mẫu thân Reid... Hắn nếu buông tay, cái vết thương kia sẽ tuôn ra càng nhiều máu tươi.
Reid đang dùng tay nhỏ chặn vết thương sau lưng mẫu thân, tiểu Blake cùng tiểu Reid sợ hãi mà tuyệt vọng nhìn nhau, trong lòng hoảng sợ không cách nào truyền lời, mẫu thân Reid càng ngày càng suy yếu, tuy rằng bọn họ tận lực giúp nàng che vết thương, nàng vẫn là càng ngày càng trắng bệch như tờ giấy... mẫu thân Blake còn đứng ở cửa động, chống đối những kẻ địch vĩnh viễn cũng tiêu diệt không xong... Chỉ có tiểu White quấn ở bên trong thảm, ở bên cạnh bọn họ khóc đến mệt mỏi, ngủ thiếp đi...
Những chuyện cũ máu tanh kia, mỗi giây mỗi phút chi tiết nhỏ hắn cũng nhớ tới, cho tới hắn ở mẫu thân líu lo trong tiếng kêu lĩnh ngộ điểu vương cảnh giới, sau đó hắn ở trong mơ vô số lần mô phỏng theo, vô số lần luyện tập, dần dần trưởng thành vì là việc đáng làm thì phải làm điểu vương! Kỳ thực cố sự điểu vương cũng không phải chỉ là lời bên miệng, ngược lại, rất tàn khốc.
Blake cảm giác đến sức mạnh của chính mình đã đến cực hạn, quốc giới đang ở trước mắt, tựa hồ chỉ có cách xa một bước.
Có thể bà ấy như khi còn bé như thế, vĩnh viễn cũng vượt không ra bước đi kia, không dám quay đầu, lao ra cửa động, tự mình đi ra ngoài đối mặt những kẻ địch điên cuồng kia...
Hắn mệt mỏi quá, hắn cõng một thứ thật nặng, cánh hắn như là hoàn toàn không cảm giác...
Tiêu Tiễn cũng cảm giác được Blake không thích hợp: "Này, ngươi có phải là bay không nổi, nếu không thả ta xuống đi, chúng ta chạy..."
Blake muốn đối với y nói: "Không được, càng là biên giới, càng có trọng binh canh gác, ngươi xuống là dê vào miệng cọp, chúng ta sẽ dã tràng xe cát!" Nhưng hắn hiện tại thật sự là ngay cả khí lực mở miệng cũng không có... Hắn lại mệt mỏi lại mệt, còn ở bên trong mệt nhọc cùng gánh nặng sản sinh ảo giác...
Hắn nói không sai, binh lính ở biên giới đã thu được tin tức không quân phát tới, đang ngước cổ nhìn bầu trời, bất cứ lúc nào chuẩn bị ôm cây đợi thỏ. Bọn họ nếu như lúc này lạc ở chỗ này, một con đường chết!
"Blake, ngươi làm được! Chịu nổi! Bay qua!" Blake tự nhủ.
Lần này nhất định hành! Hắn sớm không phải hài tử chỉ có thể núp ở sau mẫu thân run rẩy, hắn là một hán tử nhiệt huyết! Trên lưng của hắn không phải bao quần áo, là người yêu nhất, người duy nhất trong cuộc đời hắn muốn. Trên lưng liền không thể thả, nhất định phải đem người trên lưng hắn bay đến điểm kia! Cái điểm màu đỏ kia!
"Ngồi vững!" Hắn mở miệng đối với Tiêu Tiễn nói hai chữ cuối cùng, như ưng như thế bay nhanh hướng về điểm đỏ tươi trong bụi cỏ...
Đó là phi thuyền màu đỏ của Reid, như hoa quả màu đỏ tương bên trong lục thảm, Blake có ảo giác, hắn đối với người nho nhỏ trong lòng kia nói —— bay tới đó, là có thể ăn hoa quả màu đỏ tương nha!
Nho nhỏ Blake dũng cảm gật đầu, chớp chớp chớp mắt to, trịnh trọng một đầu nói: "Được! Ta sẽ cố lên! Chúng ta đồng thời cố lên đi!"
Không có bảo vệ mẹ tốt, lần này nhất định phải bảo vệ tốt Tiêu Tiễn!
Lần này là không giống...
Tiêu Tiễn cùng Blake rơi địa phương ở cách phía trước Reid năm mét, Tiêu Tiễn lộn mấy vòng, cũng còn tốt bụi cỏ mềm mại, chỉ có chút ít trầy da. Blake nằm ở trên cỏ, không nhúc nhích, như chết đi.
"Blake!"
"Đại ca!"
Reid cùng Tiêu Tiễn chạy gấp tới...
Này vẫn là khoảng cách đường thẳng, nếu như làkhoảng cách không trung, tránh khỏi những khu vực có Radar, kỳ thực tới gần 200 km.
Này còn không phải trọng điểm, trọng điểm là —— có một khu vực phiền phức, nơi đó có chiến đấu cơ bất cứ lúc nào lần theo những thứ bay không rõ nguồn gốc, hơn nữa nơi quản chế quốc giới còn có lưới điện không thể nhìn bằng mắt thường, chuyên dùng đến chặn lại người chim.
Một khi có người vượt biên phi pháp, trúng vào lưới điện liền bị giật cháy một miếng thịt khét...
"Cái nhóm gia súc này sài chiêu này cũng quá độc!" Nói tới phía trước khả năng có lưới, Tiêu Tiễn cắn răng.
Blake nói cho y biết: "Có người nói đan lưới bắt chim, vẫn là từ nhân loại năm đó học được cách làm tàn khốc. Hàng năm chim nhỏ bay về phương nam tránh rét, ở trên đường mấy ngàn km dường như một hồi mạo hiểm, mọi người dùng các loại phương pháp bộ giết chúng nó —— súng săn, lưới điện, lúc bọn chúng nghỉ ngơi - dùng điểu giáp, bộ điểu khí, túi lưới... Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. 1,000 con chim nhỏ, chỉ có 300 con có thể đến Nam Phương, chờ lần thứ hai bay trở về Bắc Phương đẻ trứng, lại mạo hiểm một lần, trở lại cố hương chỉ còn không tới 100 con. Rất nhiều chim nhỏ quý hiếm bởi vậy tuyệt diệt."
"Ai, khỏi nói, ta đều thế mình là một nhân loại mà cảm thấy xấu hổ..." Tiêu Tiễn phiền muộn nằm nhoài trên người Blake.
Hai người một bên tán gẫu một bên bay, một lát sau, Blake đột nhiên cảnh giác - nói: "Ta đã bị phát hiện! Hai chiếc chiến đấu cơ đã đuổi theo!"
"A! Vậy làm sao bây giờ?" Tiêu Tiễn nóng nảy, chiến đấu cơ đến rồi, chẳng phải là một pháo liền có thể nổ chết hai người bọn họ?
"Bình tĩnh!" Blake nói hai chữ này, liền không tiếp tục nói nữa. Hắn bắt đầu hát...
Hát như chim hót. Hi hô líu lo, lại như sáng sớm ngoài cửa sổ vài con chim nhỏ không biết tên, đang trò chuyện lẫn nhau.
Tiêu Tiễn hiện tại ngoại trừ nghe được tiếng Blake kêu như đang huýt sáo, xa xa còn nghe được trầm thấp ong ong, y bừng tỉnh ——âm thanh của động cơ, là chiến đấu cơ! Hai chiếc!
Chờ Tiêu Tiễn từ bên trong sợ hãi phục hồi tinh thần lại, đột nhiên phát hiện mình bốn phương tám hướng xuất hiện rất nhiều đang bay cùng bọn họ—— tiểu Phi hành giả, chim nhỏ đủ loại kiểu dáng. Tiểu nhân như chim sẻ, đại có 1 mét, bắt đầu là ba, năm, sau đó là tám, chín con, mấy giây sau, càng ngày càng nhiều, bốn phương tám hướng chim nhỏ tựa hồ cũng như binh lính vũ trang, dồn dập đuổi tới đại bộ đội.
Tiêu Tiễn hiện tại bị cảnh tượng trước mắt kinh ngạc đến ngây người! Y nằm ở trên người Blake đang bay, bên cạnh còn có đến ngàn "Tùy tùng"?
Y không hiểu, đây là ý gì, này có ích lợi gì ý.
Blake định liệu trước càng bay càng ổn, được vô số chim nhỏ vây vào giữa, như các ngôi sao vờn quanh mặt trời, hắn líu lo cùng những chim nhỏ kia trò chuyện, đám chim cung thuận mà có thứ tự xếp thành hàng, nghe theo hắn chỉ huy.
Những chiến đấu cơ kia hiện tại không dám gia tốc, chỉ dám duy trì khoảng cách nhất định, tiếp tục tuỳ tùng.
Các phi cơ cùng cùng tổng bộ trò chuyện: "Báo cáo tổng bộ, người chim kia dùng chiêu này, hiện tại chung quanh hắn có chim nhỏ đếm không hết theo, chúng ta không có cách nào tiếp cận..."
"Đáng chết, thật muốn một pháo bắn chết bọn họ!" Tổng bộ cũng không thể duy trì bình tĩnh.
"Quan trên, chúng ta không có đạn pháo, đó là hơn trò chơi quỷ quái một ngàn năm trước của nhân loại, chúng ta chỉ trang bị lưới bắt cùng điện côn chặn lại, nhiều nhất cũng chỉ có thể khoảng cách gần nhất tung ra... Nhưng hiện tại chim nhỏ sắp ngăn cản toàn bộ con đường chúng ta phi hành, ta yêu cầu đi ngược lại!"
"... Phê chuẩn đi ngược lại, phải bảo tồn thực lực!" Người chỉ Tổng bộ huy quả thực muốn ném luôn microphone...
Trời mới biết bọn họ tổng cộng liền không tới hai mươi giá chiến đấu máy bay do thám, mới tổn thất hai chiếc, hiện tại hắn cũng không muốn lại tổn thất hết hai chiếc này! Những cơ khí này quý đến đòi mạng!
Hắn hạ một đấm lên bàn, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa, lại giở trò cũ, tên đáng chết này!
Lại nói, Blake đến thời điểm bọn họ cũng đo lường đến hắn xông vào, không quân tổng bộ phái hai chiếc chiến đấu cơ chuẩn bị khoảng cách gần giăng lưới bắt giữ, kết quả Blake lại ở mấy phút kêu vô số chim hầu ở bên cạnh hắn, làm hại hai chiếc chiến đấu cơ toàn bộ rơi vong —— chim nhỏ bị cuốn vào bên trong động cơ.
Hiện tại lại tới đây chiêu, thật là có nắm không sợ gì! Hơn nữa họ vẫn đúng là không làm gì được hắn, bởi vì công năng chiến đấu cơ hiện tại cũng không có mạnh như vậy, chỉ có thể chặn lại cùng vật lý bắt được, cảnh cáo, doạ lui, trục xuất, không vạn năng giống nhân loại lúc đó, còn mang theo đầu đạn hạt nhân cái gì...
Phong quốc không quân tổng bộ tư lệnh nổi giận, hắn gọi cho Hổ Vương, muốn báo cáo sự kiện nghiêm trọng này, nhưng trợ thủ vẫn như cũ đẩy hắn: "Hổ Vương rất bận, mời trễ một chút gọi lại!"
Hổ Vương có thể không bận rộn sao? Đang bề bộn cùng hồ ly Nhị đệ thân ái một đêm đêm xuân đây! Blake chính là nắm lấy thời cơ tốt như vậy, đánh nhanh thắng nhanh! Quả thực cùng Tiêu Tiễn có cảm giác trong lòng. Hai người đều chọn ngày lành tháng tốt, một tới cứu, một trốn đi!
Hổ Vương đương nhiên không ai dám quấy rối, cái nhóm vệ binh này nghe lão đại của chính đang "bận", nào dám đi vào thông báo? Hôm nay có chút kỳ quái, thật giống không có chiêu những đàn bà đa tình kia đi vào a! Lão đại là đang làm cái gì đây? Nghe trận chiến này, chơi rất lớn, chơi siêu cấp, từ bữa tối thì đến qua nửa đêm cũng không nghỉ ngơi a... Lão đại uy vũ!
Bên này không quân giận không nhịn nổi, Tiêu Tiễn cùng Blake nhưng suất lĩnh nhóm điểu, chạy khỏi uy hiếp từ chiến đấu cơ, đi tới khu vực lưới điện.
Không quân tư lệnh thấy chiến đấu cơ không có hiệu quả, lập tức thông báo khởi động hết thảy hệ thống phòng vệ của lưới điện, muốn đưa bọn họ vào chỗ chết! Hắn không tin gia hỏa này sẽ chỉ huy chim nhỏ kỳ quái có thể chạy thoát được lưới điện dày đặc ẩn hình như thế!
Blake dẫn dắt nhóm chim bay về phía trước, đột nhiên, phía trước một loạt điểu trước tiên chết trận, kêu sợ hãi biến thành thịt đen sì sì, chúng nó dùng gào thét cuối cùng nhắc nhở đồng loại đằng sau...
Blake con ngươi tối sầm lại, có thâm trầm sự phẫn nộ, hắn từ trong tay áo duỗi ra một thứ như đèn pin cầm tay, thế nhưng tay chuôi thật giống là gốm sứ, cái đèn pin kia soi sáng ra ánh sáng màu đỏ thẳng tắp, hắn một vòng vạch một cái, giữa lưới điện lộ ra một chỗ trống to lớn, bộ phận đó rơi xuống, Blake cùng đám chim nhỏ từ cửa động nối đuôi nhau mà ra, xuyên qua một đạo phòng tuyến.
Như vậy mãi, hi sinh ba mươi Tiểu Tước, bốn mươi con, đi ngang qua tám đạo lưới điện ẩn hình như vậy, trời đã mờ sáng. Blake lại đánh hô lên, những chim nhỏ kia như là được mệnh lệnh, tất cả đều giải tán, muốn bay đi thì bay.
Đèn pin cầm tay năng lượng là có hạn, vừa vặn thông qua một đạo cuối cùng, năng lượng đèn pin cũng tiêu hao hết.
Blake tự nhủ: "Tiểu đệ vẫn là tính chuẩn như thế, không nhiều không ít vừa vặn!"
Tiêu Tiễn hỏi: "Món đồ gì?"
Blake dương dương đèn pin bên trong tay nói: "White phát minh mới, máy hồng ngoại tuyến cắt chém, hắn đã tính chính xác đến hộ hướng về phủ đệ phải trải qua vài đạo lưới điện, vì lẽ đó đặc biệt làm tốt cái công cụ này cho ta dùng." Hắn mặt mang vẻ đắc ý, tiểu đệ của mình có lúc rất ngốc, nhưng thời khắc trọng yếu tổng có thể tạo được tác dụng khó mà tin nổi.
Tiêu Tiễn thế mới biết đây là một đồ công nghệ cao, nhưng y đối với đồ vật siêu tự nhiên càng cảm thấy hứng thú, không khỏi hỏi: "Ngươi vừa có phải là trong miệng ngậm cái còi nào đó, gọi một cái những con chim kia liền đi ra?"
Blake một bên chịu đựng bay lượn, một bên từ từ nói: "Cái kia không phải còi, đó là ngôn ngữ đặc hữu của chúng ta, nghe nói đã thất truyền hai trăm năm, là ngoại công ta dạy ta. Chỉ có điểu vương mới có thể minh lệnh bách điểu..."
"Nói như vậy, ngươi là điểu vương? Cái kia Reid bọn họ cũng biết "Ngoại ngữ" này sao?"
"Bọn họ sẽ không. Gọi là điểu vương, toàn bộ thế giới chỉ có một. Một núi không thể chứa hai cọp, thế giới loài chim cũng là như vậy, lão điểu vương chết đi, mới sẽ sản sinh tân điểu vương, tuần hoàn pháp tắc thiên nhiên nhất của động vật. Ông ngoại ta lấy mệnh lệnh điểu vương truyền cho cậu ta cùng mẫu thân, còn truyền cho ta, đáng tiếc các cậu của ta cả một đời cũng không thể sản sinh năng lực mệnh lệnh chim nhỏ, ngược lại là mẫu thân ta có thiên phú, thế nhưng nàng sợ các ca ca của nàng thương tâm, ẩn giấu điểm này... Đến đời ta, ta học tốt nhất, mười lăm tuổi đã điều động được, trở thành một đời điểu vương mới không thể tranh luận..."
Blake đột nhiên nhớ lại một cái thời khắc cuối cùng nào đó, mẫu thân một mình đánh với đám người phản bội đếm không hết, nàng tử thủ ở cửa động, bên người không có một viện quân, nàng rốt cục vạn bất đắc dĩ sử dụng một thiên phú ẩn giấu ba mươi năm, phát ra líu lo chim hót, tiếp theo Blake ở sau lưng nàng nghe được ngoài động có đếm không hết loài chim uỵch cánh tới rồi tiếp viện, mổ mù mắt những kẻ kia, bức lui lũ phản bội. Hắn còn nhớ những người kia ở ngoài động kinh hoảng chửi bới: "Cô ta là một yêu nữ, cô ta biết thao tung chim nhỏ!"
"Cô ta lại là một hắc cánh, loài chim trong truyền thuyết mạnh mẽ nhất, bí ẩn nhất! Bọn họ là trong ma quỷ Địa ngục bò lên!"
"Chúng ta cùng tiến lên đi, giết cô ta!"
"Giết cô ta liền có thể giải quyết đi ba thằng nhóc kia, nhổ cỏ tận gốc!"
"Giết chết bọn họ, hố bảo thạch XP gia chính là của chúng ta!"
Lần kia chết đi không chỉ có mẹ của hắn, còn có lên tới hàng ngàn, hàng vạn chỉ chim nhỏ... Thi thể của bọn họ hầu như phủ kín nửa bên sườn núi...
Blake đột nhiên có ảo giác, cảm giác mình đã biến thành đứa trẻ kia năm đó, luống cuống giấu ở phía sau mẫu thân, mềm yếu, vô năng, nhu nhược, e ngại, lấy hết dũng khí muốn xông tới, trở thành cánh tay mẫu thân, đáng tiếc chính mình còn phải che miệng vết thương ở bụng của mẫu thân Reid... Hắn nếu buông tay, cái vết thương kia sẽ tuôn ra càng nhiều máu tươi.
Reid đang dùng tay nhỏ chặn vết thương sau lưng mẫu thân, tiểu Blake cùng tiểu Reid sợ hãi mà tuyệt vọng nhìn nhau, trong lòng hoảng sợ không cách nào truyền lời, mẫu thân Reid càng ngày càng suy yếu, tuy rằng bọn họ tận lực giúp nàng che vết thương, nàng vẫn là càng ngày càng trắng bệch như tờ giấy... mẫu thân Blake còn đứng ở cửa động, chống đối những kẻ địch vĩnh viễn cũng tiêu diệt không xong... Chỉ có tiểu White quấn ở bên trong thảm, ở bên cạnh bọn họ khóc đến mệt mỏi, ngủ thiếp đi...
Những chuyện cũ máu tanh kia, mỗi giây mỗi phút chi tiết nhỏ hắn cũng nhớ tới, cho tới hắn ở mẫu thân líu lo trong tiếng kêu lĩnh ngộ điểu vương cảnh giới, sau đó hắn ở trong mơ vô số lần mô phỏng theo, vô số lần luyện tập, dần dần trưởng thành vì là việc đáng làm thì phải làm điểu vương! Kỳ thực cố sự điểu vương cũng không phải chỉ là lời bên miệng, ngược lại, rất tàn khốc.
Blake cảm giác đến sức mạnh của chính mình đã đến cực hạn, quốc giới đang ở trước mắt, tựa hồ chỉ có cách xa một bước.
Có thể bà ấy như khi còn bé như thế, vĩnh viễn cũng vượt không ra bước đi kia, không dám quay đầu, lao ra cửa động, tự mình đi ra ngoài đối mặt những kẻ địch điên cuồng kia...
Hắn mệt mỏi quá, hắn cõng một thứ thật nặng, cánh hắn như là hoàn toàn không cảm giác...
Tiêu Tiễn cũng cảm giác được Blake không thích hợp: "Này, ngươi có phải là bay không nổi, nếu không thả ta xuống đi, chúng ta chạy..."
Blake muốn đối với y nói: "Không được, càng là biên giới, càng có trọng binh canh gác, ngươi xuống là dê vào miệng cọp, chúng ta sẽ dã tràng xe cát!" Nhưng hắn hiện tại thật sự là ngay cả khí lực mở miệng cũng không có... Hắn lại mệt mỏi lại mệt, còn ở bên trong mệt nhọc cùng gánh nặng sản sinh ảo giác...
Hắn nói không sai, binh lính ở biên giới đã thu được tin tức không quân phát tới, đang ngước cổ nhìn bầu trời, bất cứ lúc nào chuẩn bị ôm cây đợi thỏ. Bọn họ nếu như lúc này lạc ở chỗ này, một con đường chết!
"Blake, ngươi làm được! Chịu nổi! Bay qua!" Blake tự nhủ.
Lần này nhất định hành! Hắn sớm không phải hài tử chỉ có thể núp ở sau mẫu thân run rẩy, hắn là một hán tử nhiệt huyết! Trên lưng của hắn không phải bao quần áo, là người yêu nhất, người duy nhất trong cuộc đời hắn muốn. Trên lưng liền không thể thả, nhất định phải đem người trên lưng hắn bay đến điểm kia! Cái điểm màu đỏ kia!
"Ngồi vững!" Hắn mở miệng đối với Tiêu Tiễn nói hai chữ cuối cùng, như ưng như thế bay nhanh hướng về điểm đỏ tươi trong bụi cỏ...
Đó là phi thuyền màu đỏ của Reid, như hoa quả màu đỏ tương bên trong lục thảm, Blake có ảo giác, hắn đối với người nho nhỏ trong lòng kia nói —— bay tới đó, là có thể ăn hoa quả màu đỏ tương nha!
Nho nhỏ Blake dũng cảm gật đầu, chớp chớp chớp mắt to, trịnh trọng một đầu nói: "Được! Ta sẽ cố lên! Chúng ta đồng thời cố lên đi!"
Không có bảo vệ mẹ tốt, lần này nhất định phải bảo vệ tốt Tiêu Tiễn!
Lần này là không giống...
Tiêu Tiễn cùng Blake rơi địa phương ở cách phía trước Reid năm mét, Tiêu Tiễn lộn mấy vòng, cũng còn tốt bụi cỏ mềm mại, chỉ có chút ít trầy da. Blake nằm ở trên cỏ, không nhúc nhích, như chết đi.
"Blake!"
"Đại ca!"
Reid cùng Tiêu Tiễn chạy gấp tới...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: "Người cổ đại" sống lại !
- Chương 2: Bìa ngoài nam lang
- Chương 3: Nô lệ PP cong cong biết nấu "Ăn ngon "
- Chương 4: Blake
- Chương 5: Tiêu Tiễn say rồi
- Chương 6: Rượu phẩm cực sai nô lệ
- Chương 7: Mất ngủ
- Chương 8: Johnson, người yêu của ta
- Chương 9: Ngươi chỉ là bị trúng độc
- Chương 10: Chân tướng đẫm máu
- Chương 11: Đại minh tinh? Không có hứng thú!
- Chương 12: Thực hiện giá trị lợi dụng của ngươi xong thì chết đi!
- Chương 13: Địa ngục giữa trần gian
- Chương 14: Không biết bay, gọi cái gì người chim?
- Chương 15: Lần thứ hai cưỡng hôn
- Chương 16: Nợ một món nợ ân tình của ngươi
- Chương 17: Cẩu trấn
- Chương 18: Cho băng sơn một mặt quỷ
- Chương 19: Cảm ơn ngươi, Romeo
- Chương 20: Nô lệ không nói chuyện ái tình
- Chương 21: Chỉ nói tính
- Chương 22: Tiêu Tiễn, ta yêu ngươi
- Chương 23: Ekrie
- Chương 24: Ta chờ ngươi lớn lên
- Chương 25: Đi vũ hội đi!
- Chương 26: Lễ phục kim cương
- Chương 27: Kề mặt chi hôn
- Chương 28: Vũ đạo người chim
- Chương 29: Vợ chung?
- Chương 30: Đầu lưỡi thần kỳ
- Chương 31: Trò vặt của bé trai
- Chương 32: Thánh địa vụng trộm
- Chương 33: Một ngàn năm chưa từng dùng
- Chương 34: Cực hạn trừng phạt
- Chương 35: Một phòng "phần thưởng" thích không?
- Chương 36: Hội đồng quản trị
- Chương 37: X-man
- Chương 38: Thiếu niên miêu rất chi buồn phiền
- Chương 39: Thất thiếu ác miệng
- Chương 40: N2
- Chương 41: Ta mười bốn
- Chương 42: Đứa nhỏ thiếu giáo dục
- Chương 43: N2, ôm ta đi!
- Chương 44: Quà sinh nhật, chào buổi sáng!
- Chương 45: Lần đầu cùng thất truyền
- Chương 46: Giao N2 ra đây cho ta
- Chương 47: Địa Tạng vương
- Chương 48: Dùng thứ quý giá nhất đến trao đổi đi!
- Chương 49: Ta đổi!
- Chương 50: Gia phả Tiêu thị
- Chương 51: Miêu thiếu cùng nhân ngư
- Chương 52: Con cá ngốc dễ quên
- Chương 53: Tìm tới N2
- Chương 54: Sinh trứng đi!
- Chương 55: Này không khoa học!
- Chương 56: Đàm chuyện đêm khuya
- Chương 57: Tâm sự không nói chuyện tính
- Chương 58: Đậu đỏ tương tư
- Chương 59: Tổn chiêu
- Chương 60: Đại toả mạnh nhất lịch sử
- Chương 61: Đến văn phòng, nghiêm túc nói một chút
- Chương 62: Ta muốn học lái phi thuyền
- Chương 63: Cao thủ đàm phán
- Chương 64: Ngươi đưa y đi
- Chương 65: Còn lại ta dạy cho ngươi
- Chương 66: Xuất phát
- Chương 67: Không gặp lão tử liền đi !
- Chương 68: Mười ngón quấn quýt
- Chương 69: Phép khích tướng
- Chương 70: Tiết tháo ngươi rơi mất!
- Chương 71: Kỹ thuật quá kém
- Chương 72: Ý nghĩa tuần tra mùa thu hoạch
- Chương 73: Blake thông báo
- Chương 74: Chạy mau a!
- Chương 75: Hố phân vớt mạng
- Chương 76: Hổ Vương
- Chương 77: Thủ hộ trứng bảo bảo
- Chương 78: Đi ngược lại
- Chương 79: Quan trên, thư khó tòng mệnh!
- Chương 80: Thành Cát Tư Hãn đại chiến Alexander?
- Chương 81: Người chim VS Thú nhân
- Chương 82: Chỉ nấu cho ta ăn
- Chương 83: Chủ thượng thần bí của Địa Tạng vương
- Chương 84: Ta mới là vương Dực quốc !
- Chương 85: Chứng ba ba ngốc
- Chương 86: Đòn sát thủ từ nhị thiếu độc ác
- Chương 87: Thiếu niên làm ấm giường
- Chương 88: Reid thiếu gia lựa chọn
- Chương 89: Mưu kế của quan tham mưu A
- Chương 90: Ta có một mơ ước
- Chương 91: Diễn viên quần chúng tăng cao !
- Chương 92: Ách chủ bài —— Thất tiểu thư
- Chương 93: Từ hôn, liền hiện tại!
- Chương 94: Dám mắng Hổ Vương xuất hiện !
- Chương 95: Đầu bếp là của ta rồi!
- Chương 96: Từ đây Dực quốc không có vương thất
- Chương 97: Xin đừng vào nhà bếp quấy rầy!
- Chương 98: Mỗi ngày đều là JJ gà!
- Chương 99: Tiêu Tiễn cho kế sách hạ trung thượng
- Chương 100: Thuần thực vật, không tác dụng phụ!
- Chương 101: Trước sau đều là thịt, cắt không được!
- Chương 102: Làm qua loa
- Chương 103: Điểu vương
- Chương 104: Chứng ngủ say
- Chương 105: Tình nhân ở bên
- Chương 106: Đoàn viên
- Chương 107: Vì ngươi trích tinh thần
- Chương 108: Yêu, yêu, yêu
- Chương 109: Ngủ đệ ngươi a!
- Chương 110: Tiễn thúc đau "bi"
- Chương 111: Trứng sợ tiêm...
- Chương 112: Ngu ngốc, ngươi không có soái bằng cha của ta !
- Chương 113: Đến đàm luận chút chính sự
- Chương 114: Ngươi chỉ yêu đại ca không yêu ta
- Chương 115: Chuyện vợ chung
- Chương 116: Mùa xuân sao còn xa quá
- Chương 117: Tôi không phải thất thiếu, gọi tôi Tiểu Thất
- Chương 118: Vì em sưởi ấm
- Chương 119: Hiến thân vì tổ chức
- Chương 120: Gả cho chúng ta đi!
- Chương 121: Viên mãn
- Chương 122: Người đánh cá
- Chương 123: Tiêu Tiễn, em còn sống !
- Chương 124: Hình dáng giống chồng trước của ta!
- Chương 125: Thiên tài VS thiên tài
- Chương 126: Suy luận, là một môn nghệ thuật
- Chương 127: Mau tới khao thưởng tam quân
- Chương 128: Nhà ta cũng nam nhân có chưa kết hôn
- Chương 129: Công chúa bị bỏ không
- Chương 130: Tiểu quên, còn nhớ anh chứ?
- Chương 131: Hạnh phúc bình dân của Tiểu Tứ
- Chương 132: Mỹ thực kế
- Chương 133: Biển yêu san hô
- Chương 134: Yêu khiến người ta quên đau
- Chương 135: Trứng bảo bảo đặt trước tiểu tình nhân
- Chương 136: Tiểu bạch thuộc về ta rồi!
- Chương 137: Tương
- Chương 138: Lần này đùa thật!
- Chương 139: Hôn lễ thế kỷ
- Chương 140: Ta đi với ngươi!
- Chương 141: Chúng ta bắt đầu lại từ đầu
- Chương 142: San Đạo nhặt được Tiểu Ly
- Chương 143: Tiểu Ly đói bụng
- Chương 144: "Angry bird"
- Chương 145: Sau đó, sẽ không có sau đó
- Chương 146: Sát Thần ôn nhu
- Chương 147: Ba ma ma
- Chương 148: Phi thuyền khống hưởng lạc nhân sinh
- Chương 149
- Chương 150: Vừa vặn đi!
- Chương 151: Hài tử vương
- Chương 152: Ngươi còn có ta
- Chương 153: Đố kị
- Chương 154: Tân sinh
- Chương 155: Ta tin
- Chương 156: Mới vừa học xong ba mươi sáu kế
- Chương 157: Bốn manh vật đều không đơn giản!
- Chương 158: Kế hoạch bồi dưỡng bại lộ ra ánh sáng
- Chương 159: Khắc phục hậu quả cho vua hố
- Chương 160: Tiểu bạch có chân
- Chương 161: Tiểu Thất bị bắt
- Chương 162: Ngươi không phải Tiêu Tiễn
- Chương 163: Có đồ ăn gọi là "Soái" à
- Chương 164: Ngươi chính là cái hàng nhái kia?
- Chương 165: Ở bên trong ngưng giao triệt ngộ
- Chương 166: Đều có hậu chiêu
- Chương 167: Tắm rửa hộ ngươi
- Chương 168: Trứng thứ hai gọi là XP Bất Bại
- Chương 169: Cứu mẹ
- Chương 170: Thế giới hai người hiếm thấy
- Chương 171: San Đạo nôn nóng ra tay
- Chương 172: Thiên tài White điên loạn
- Chương 173: Ctrl+Z
- Chương 174: Có kinh nghiệm giao thiệp với thiên tài
- Chương 175: Trời đất, người ngoài hành tinh đến rồi! ?
- Chương 176: Một đêm cuồng hoan trước tận thế
- Chương 177: Đóng vai nhân vật ? Thú vị!
- Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân
- Chương 179: Được rồi đầu bếp, lên được cơ phòng rồi!
- Chương 180: Hậu quả ngứa nghề
- Chương 181: Mạnh mẽ lên White đại gia
- Chương 182: Trò chơi bắt đầu
- Chương 183: Chơi đuổi bắt nhé
- Chương 184: Chìa khóa hóa ra là...
- Chương 185: Thật tốt, vẫn còn cứng cứng!
- Chương 186: Điểu vương đập cánh ngút trời...
- Chương 187: Đến quỳ !
- Chương 188: Tiểu bạch hảo soái!
- Chương 189: Hắc Điểu XP gia
- Chương 190: Bí quyết được sủng ái
- Chương 191: Quân hộ vệ của San Đạo
- Chương 192: Mặc quần với điểm mấu chốt có liên quan cái lông gì với nhau?
- Chương 193: Mài dao mổ bò
- Chương 194: Nhà có mỹ nam vừa trưởng thành
- Chương 195: Phong Hải Dương
- Chương 196: Không mở miệng, ta ăn ngươi!
- Chương 197: Thích có nghĩa là gì?
- Chương 198: Mùi vị của "yêu thích"
- Chương 199: Buổi biểu diễn của Tiểu Ái Vương Tôn
- Chương 200: Tướng lĩnh của Vương hầu có gan để chết không?
- Chương 201: Thẳng thắn nói chuyện với nhau
- Chương 202: Ngươi biết nói !
- Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng
- Chương 204: Kẻ đứng đầu đơn độc
- Chương 205: Báo ứng
- Chương 206: Ta rất thích
- Chương 207: XP An Kỳ
- Chương 208: Tuốt hữu
- Chương 209: Bị Bạch Tuộc chà đạp !
- Chương 210: Chiêu của mấy người cha
- Chương 211: Đố phu bị khai trừ
- Chương 212: Ăn nước miếng của ta thì phải nghe lời ta
- Chương 213: Tổng công là một việc tốn sức!
- Chương 214: Bảo lưu danh hiệu của ngươi
- Chương 215: Ngay cả cái này cũng phải so à?
- Chương 216: Thanh điểu ân cần vị thám khan
- Chương 217: Không tìm bạn trai bị mù chữ nữa
- Chương 218: Tôi không thèm làm con trai ông!
- Chương 219: Bảo tọa Hải Hoàng? Nhất định phải tranh!
- Chương 220: Đoàn tiếp viện mạnh mẽ ghê gớm a?
- Chương 221: Thắng còn chưa đủ, còn phải ngược ngươi!
- Chương 222: Muốn thi trị quốc? Muốn thi đối kháng? Ngươi đều thua!
- Chương 223: Bốn người cha bắt gian ngay tại hiện trường
- Chương 224: Con lớn cũng không thoát khỏi cha
- Chương 225: Ai về nhà nấy
- Chương 226: Lễ thành niên của Đại Hùng và Nhị Hùng
- Chương 227: Thiếu úy XP Bất Bại
- Chương 228: Tính phúc cùng hạnh phúc
- Chương 229: Hải Dương hạnh phúc
- Chương 230: Chúng ta cũng kết hôn đi!
- Chương 231: Phiên ngoại 1: Chân tướng của phi thuyền siêu tốc
- Chương 232: Phiên ngoại 2: Tiểu An Kỳ
- Chương 233: Phiên ngoại 3: Ai ai cũng được chơi buê đuê
- Chương 234: Phiên ngoại 4: Nhật ký của Tiêu Tiễn (1)
- Chương 235: Phiên ngoại 5: Nhật ký của Tiêu Tiễn (2)
- Chương 236: Phiên ngoại 6: Nhật ký của Tiêu Tiễn (3)
- Chương 237: Phiên ngoại 7: Mùa xuân đến với quốc gia băng tuyết bao trùm
- Chương 238: Phiên ngoại 8: Đổ thạch
- Chương 239: Phiên ngoại 9: Ôn ngọc
- Chương 240: Phiên ngoại 10: Sinh hoạt tính phúc của N2 và Tiểu Thất
- Chương 241: Phiên ngoại 11: Cao thủ giải đố
- Chương 242: Phiên ngoại 12: Liên quan tới xuất thân của ba ta
- Chương 243: Phiên ngoại 13: Một đời làm nô