Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi! - Chương 58: Đậu đỏ tương tư
Chương trước- Chương 1: "Người cổ đại" sống lại !
- Chương 2: Bìa ngoài nam lang
- Chương 3: Nô lệ PP cong cong biết nấu "Ăn ngon "
- Chương 4: Blake
- Chương 5: Tiêu Tiễn say rồi
- Chương 6: Rượu phẩm cực sai nô lệ
- Chương 7: Mất ngủ
- Chương 8: Johnson, người yêu của ta
- Chương 9: Ngươi chỉ là bị trúng độc
- Chương 10: Chân tướng đẫm máu
- Chương 11: Đại minh tinh? Không có hứng thú!
- Chương 12: Thực hiện giá trị lợi dụng của ngươi xong thì chết đi!
- Chương 13: Địa ngục giữa trần gian
- Chương 14: Không biết bay, gọi cái gì người chim?
- Chương 15: Lần thứ hai cưỡng hôn
- Chương 16: Nợ một món nợ ân tình của ngươi
- Chương 17: Cẩu trấn
- Chương 18: Cho băng sơn một mặt quỷ
- Chương 19: Cảm ơn ngươi, Romeo
- Chương 20: Nô lệ không nói chuyện ái tình
- Chương 21: Chỉ nói tính
- Chương 22: Tiêu Tiễn, ta yêu ngươi
- Chương 23: Ekrie
- Chương 24: Ta chờ ngươi lớn lên
- Chương 25: Đi vũ hội đi!
- Chương 26: Lễ phục kim cương
- Chương 27: Kề mặt chi hôn
- Chương 28: Vũ đạo người chim
- Chương 29: Vợ chung?
- Chương 30: Đầu lưỡi thần kỳ
- Chương 31: Trò vặt của bé trai
- Chương 32: Thánh địa vụng trộm
- Chương 33: Một ngàn năm chưa từng dùng
- Chương 34: Cực hạn trừng phạt
- Chương 35: Một phòng "phần thưởng" thích không?
- Chương 36: Hội đồng quản trị
- Chương 37: X-man
- Chương 38: Thiếu niên miêu rất chi buồn phiền
- Chương 39: Thất thiếu ác miệng
- Chương 40: N2
- Chương 41: Ta mười bốn
- Chương 42: Đứa nhỏ thiếu giáo dục
- Chương 43: N2, ôm ta đi!
- Chương 44: Quà sinh nhật, chào buổi sáng!
- Chương 45: Lần đầu cùng thất truyền
- Chương 46: Giao N2 ra đây cho ta
- Chương 47: Địa Tạng vương
- Chương 48: Dùng thứ quý giá nhất đến trao đổi đi!
- Chương 49: Ta đổi!
- Chương 50: Gia phả Tiêu thị
- Chương 51: Miêu thiếu cùng nhân ngư
- Chương 52: Con cá ngốc dễ quên
- Chương 53: Tìm tới N2
- Chương 54: Sinh trứng đi!
- Chương 55: Này không khoa học!
- Chương 56: Đàm chuyện đêm khuya
- Chương 57: Tâm sự không nói chuyện tính
- Chương 58: Đậu đỏ tương tư
- Chương 59: Tổn chiêu
- Chương 60: Đại toả mạnh nhất lịch sử
- Chương 61: Đến văn phòng, nghiêm túc nói một chút
- Chương 62: Ta muốn học lái phi thuyền
- Chương 63: Cao thủ đàm phán
- Chương 64: Ngươi đưa y đi
- Chương 65: Còn lại ta dạy cho ngươi
- Chương 66: Xuất phát
- Chương 67: Không gặp lão tử liền đi !
- Chương 68: Mười ngón quấn quýt
- Chương 69: Phép khích tướng
- Chương 70: Tiết tháo ngươi rơi mất!
- Chương 71: Kỹ thuật quá kém
- Chương 72: Ý nghĩa tuần tra mùa thu hoạch
- Chương 73: Blake thông báo
- Chương 74: Chạy mau a!
- Chương 75: Hố phân vớt mạng
- Chương 76: Hổ Vương
- Chương 77: Thủ hộ trứng bảo bảo
- Chương 78: Đi ngược lại
- Chương 79: Quan trên, thư khó tòng mệnh!
- Chương 80: Thành Cát Tư Hãn đại chiến Alexander?
- Chương 81: Người chim VS Thú nhân
- Chương 82: Chỉ nấu cho ta ăn
- Chương 83: Chủ thượng thần bí của Địa Tạng vương
- Chương 84: Ta mới là vương Dực quốc !
- Chương 85: Chứng ba ba ngốc
- Chương 86: Đòn sát thủ từ nhị thiếu độc ác
- Chương 87: Thiếu niên làm ấm giường
- Chương 88: Reid thiếu gia lựa chọn
- Chương 89: Mưu kế của quan tham mưu A
- Chương 90: Ta có một mơ ước
- Chương 91: Diễn viên quần chúng tăng cao !
- Chương 92: Ách chủ bài —— Thất tiểu thư
- Chương 93: Từ hôn, liền hiện tại!
- Chương 94: Dám mắng Hổ Vương xuất hiện !
- Chương 95: Đầu bếp là của ta rồi!
- Chương 96: Từ đây Dực quốc không có vương thất
- Chương 97: Xin đừng vào nhà bếp quấy rầy!
- Chương 98: Mỗi ngày đều là JJ gà!
- Chương 99: Tiêu Tiễn cho kế sách hạ trung thượng
- Chương 100: Thuần thực vật, không tác dụng phụ!
- Chương 101: Trước sau đều là thịt, cắt không được!
- Chương 102: Làm qua loa
- Chương 103: Điểu vương
- Chương 104: Chứng ngủ say
- Chương 105: Tình nhân ở bên
- Chương 106: Đoàn viên
- Chương 107: Vì ngươi trích tinh thần
- Chương 108: Yêu, yêu, yêu
- Chương 109: Ngủ đệ ngươi a!
- Chương 110: Tiễn thúc đau "bi"
- Chương 111: Trứng sợ tiêm...
- Chương 112: Ngu ngốc, ngươi không có soái bằng cha của ta !
- Chương 113: Đến đàm luận chút chính sự
- Chương 114: Ngươi chỉ yêu đại ca không yêu ta
- Chương 115: Chuyện vợ chung
- Chương 116: Mùa xuân sao còn xa quá
- Chương 117: Tôi không phải thất thiếu, gọi tôi Tiểu Thất
- Chương 118: Vì em sưởi ấm
- Chương 119: Hiến thân vì tổ chức
- Chương 120: Gả cho chúng ta đi!
- Chương 121: Viên mãn
- Chương 122: Người đánh cá
- Chương 123: Tiêu Tiễn, em còn sống !
- Chương 124: Hình dáng giống chồng trước của ta!
- Chương 125: Thiên tài VS thiên tài
- Chương 126: Suy luận, là một môn nghệ thuật
- Chương 127: Mau tới khao thưởng tam quân
- Chương 128: Nhà ta cũng nam nhân có chưa kết hôn
- Chương 129: Công chúa bị bỏ không
- Chương 130: Tiểu quên, còn nhớ anh chứ?
- Chương 131: Hạnh phúc bình dân của Tiểu Tứ
- Chương 132: Mỹ thực kế
- Chương 133: Biển yêu san hô
- Chương 134: Yêu khiến người ta quên đau
- Chương 135: Trứng bảo bảo đặt trước tiểu tình nhân
- Chương 136: Tiểu bạch thuộc về ta rồi!
- Chương 137: Tương
- Chương 138: Lần này đùa thật!
- Chương 139: Hôn lễ thế kỷ
- Chương 140: Ta đi với ngươi!
- Chương 141: Chúng ta bắt đầu lại từ đầu
- Chương 142: San Đạo nhặt được Tiểu Ly
- Chương 143: Tiểu Ly đói bụng
- Chương 144: "Angry bird"
- Chương 145: Sau đó, sẽ không có sau đó
- Chương 146: Sát Thần ôn nhu
- Chương 147: Ba ma ma
- Chương 148: Phi thuyền khống hưởng lạc nhân sinh
- Chương 149
- Chương 150: Vừa vặn đi!
- Chương 151: Hài tử vương
- Chương 152: Ngươi còn có ta
- Chương 153: Đố kị
- Chương 154: Tân sinh
- Chương 155: Ta tin
- Chương 156: Mới vừa học xong ba mươi sáu kế
- Chương 157: Bốn manh vật đều không đơn giản!
- Chương 158: Kế hoạch bồi dưỡng bại lộ ra ánh sáng
- Chương 159: Khắc phục hậu quả cho vua hố
- Chương 160: Tiểu bạch có chân
- Chương 161: Tiểu Thất bị bắt
- Chương 162: Ngươi không phải Tiêu Tiễn
- Chương 163: Có đồ ăn gọi là "Soái" à
- Chương 164: Ngươi chính là cái hàng nhái kia?
- Chương 165: Ở bên trong ngưng giao triệt ngộ
- Chương 166: Đều có hậu chiêu
- Chương 167: Tắm rửa hộ ngươi
- Chương 168: Trứng thứ hai gọi là XP Bất Bại
- Chương 169: Cứu mẹ
- Chương 170: Thế giới hai người hiếm thấy
- Chương 171: San Đạo nôn nóng ra tay
- Chương 172: Thiên tài White điên loạn
- Chương 173: Ctrl+Z
- Chương 174: Có kinh nghiệm giao thiệp với thiên tài
- Chương 175: Trời đất, người ngoài hành tinh đến rồi! ?
- Chương 176: Một đêm cuồng hoan trước tận thế
- Chương 177: Đóng vai nhân vật ? Thú vị!
- Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân
- Chương 179: Được rồi đầu bếp, lên được cơ phòng rồi!
- Chương 180: Hậu quả ngứa nghề
- Chương 181: Mạnh mẽ lên White đại gia
- Chương 182: Trò chơi bắt đầu
- Chương 183: Chơi đuổi bắt nhé
- Chương 184: Chìa khóa hóa ra là...
- Chương 185: Thật tốt, vẫn còn cứng cứng!
- Chương 186: Điểu vương đập cánh ngút trời...
- Chương 187: Đến quỳ !
- Chương 188: Tiểu bạch hảo soái!
- Chương 189: Hắc Điểu XP gia
- Chương 190: Bí quyết được sủng ái
- Chương 191: Quân hộ vệ của San Đạo
- Chương 192: Mặc quần với điểm mấu chốt có liên quan cái lông gì với nhau?
- Chương 193: Mài dao mổ bò
- Chương 194: Nhà có mỹ nam vừa trưởng thành
- Chương 195: Phong Hải Dương
- Chương 196: Không mở miệng, ta ăn ngươi!
- Chương 197: Thích có nghĩa là gì?
- Chương 198: Mùi vị của "yêu thích"
- Chương 199: Buổi biểu diễn của Tiểu Ái Vương Tôn
- Chương 200: Tướng lĩnh của Vương hầu có gan để chết không?
- Chương 201: Thẳng thắn nói chuyện với nhau
- Chương 202: Ngươi biết nói !
- Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng
- Chương 204: Kẻ đứng đầu đơn độc
- Chương 205: Báo ứng
- Chương 206: Ta rất thích
- Chương 207: XP An Kỳ
- Chương 208: Tuốt hữu
- Chương 209: Bị Bạch Tuộc chà đạp !
- Chương 210: Chiêu của mấy người cha
- Chương 211: Đố phu bị khai trừ
- Chương 212: Ăn nước miếng của ta thì phải nghe lời ta
- Chương 213: Tổng công là một việc tốn sức!
- Chương 214: Bảo lưu danh hiệu của ngươi
- Chương 215: Ngay cả cái này cũng phải so à?
- Chương 216: Thanh điểu ân cần vị thám khan
- Chương 217: Không tìm bạn trai bị mù chữ nữa
- Chương 218: Tôi không thèm làm con trai ông!
- Chương 219: Bảo tọa Hải Hoàng? Nhất định phải tranh!
- Chương 220: Đoàn tiếp viện mạnh mẽ ghê gớm a?
- Chương 221: Thắng còn chưa đủ, còn phải ngược ngươi!
- Chương 222: Muốn thi trị quốc? Muốn thi đối kháng? Ngươi đều thua!
- Chương 223: Bốn người cha bắt gian ngay tại hiện trường
- Chương 224: Con lớn cũng không thoát khỏi cha
- Chương 225: Ai về nhà nấy
- Chương 226: Lễ thành niên của Đại Hùng và Nhị Hùng
- Chương 227: Thiếu úy XP Bất Bại
- Chương 228: Tính phúc cùng hạnh phúc
- Chương 229: Hải Dương hạnh phúc
- Chương 230: Chúng ta cũng kết hôn đi!
- Chương 231: Phiên ngoại 1: Chân tướng của phi thuyền siêu tốc
- Chương 232: Phiên ngoại 2: Tiểu An Kỳ
- Chương 233: Phiên ngoại 3: Ai ai cũng được chơi buê đuê
- Chương 234: Phiên ngoại 4: Nhật ký của Tiêu Tiễn (1)
- Chương 235: Phiên ngoại 5: Nhật ký của Tiêu Tiễn (2)
- Chương 236: Phiên ngoại 6: Nhật ký của Tiêu Tiễn (3)
- Chương 237: Phiên ngoại 7: Mùa xuân đến với quốc gia băng tuyết bao trùm
- Chương 238: Phiên ngoại 8: Đổ thạch
- Chương 239: Phiên ngoại 9: Ôn ngọc
- Chương 240: Phiên ngoại 10: Sinh hoạt tính phúc của N2 và Tiểu Thất
- Chương 241: Phiên ngoại 11: Cao thủ giải đố
- Chương 242: Phiên ngoại 12: Liên quan tới xuất thân của ba ta
- Chương 243: Phiên ngoại 13: Một đời làm nô
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
Chương 58: Đậu đỏ tương tư
"Tướng quân, bắt được bốn mươi đạo tặc nhân loại! Xin hỏi xử trí như thế nào?" Quan tham mưu A lại đây xin chỉ thị từ 301 tướng quân.
Blake ngẩng đầu lên hỏi: "Khu nào?"
"Khu 6I-2, đã bắt vào phòng thẩm vấn!"
Blake không có quyết định mù quáng, mà là nhìn camera quan sát trên bàn, tất cả trong phòng thẩm vấn khu 6I-2, rõ ràng biểu hiện đi ra...
"Tất cả đều là phụ nữ? Còn có hài tử?" Blake cau mày. Cũng còn tốt hắn không có mù quáng ra lệnh, trị tội bọn họ, bằng không...
"Đúng thế..." Quan tham mưu A hồi đáp. Hắn cảm thấy tướng quân gần nhất đều có chút kỳ quái, đối phó kẻ trộm nhân loại đáng chết thì, xử phạt rõ ràng tương đối nhẹ... Trước đây nếu như nghe được loại báo cáo này, trực tiếp chính là vung tay lên —— vứt vào ngục giam, phạt nặng!
Blake nói: "Đem bọn họ mang tới, ta tự mình thẩm vấn."
"Vâng!" Quan tham mưu A mang theo một bụng khó mà tin nổi, dẫn đám nhân loại đạo tặc kia lại đây.
"Tha mạng a, quan trên!" Một âm thanh xin tha, còn có tiếng khóc lão thái bà, phụ nữ, đứa nhỏ... Nước mắt nước mũi bẩn thỉu...
Quan tham mưu A khóe miệng co rụt lại một hồi, nhân loại dơ bẩn, nhân loại ồn ào, thật đáng ghét, thật không rõ tướng quân làm sao sẽ tự tìm phiền phức.
"Các ngươi tại sao lại trộm cắp?" Blake nghiêm nghị chất vấn.
Này vừa hỏi không quan trọng, phụ nhân đứa nhỏ bị dọa đến khóc đến càng lợi hại. Hiện tại nhân loại cũng biết thức thời, biết từ màu sắc cánh đến nhận biết địa vị người chim, quan trên này có cánh đen rất to lớn, nhất định là một nhân vật lợi hại, bóp chết bọn họ như dễ dàng bóp chết con kiến, hiện tại bọn họ chết chắc rồi!
Quan tham mưu A không nhịn được quát lên: "Lại khóc liền toàn bộ giết chết, nói chuyện lưu loát đi mà trả lời câu hỏi tướng quân!"
Hắn doạ như thế, đám người kia quả nhiên sợ đến sắc mặt trắng bệch, che miệng khóc thút thít, cũng không dám nữa phát ra âm thanh. Hồi lâu, lão thái bà lớn tuổi nhất tiến lên một bước, khàn giọng nói: "Quan trên, chúng ta cũng không có trộm cắp..."
"Đó là xảy ra chuyện gì? Nếu như không trộm cắp, người của ta sẽ không bắt các ngươi lại đây!" Blake nhìn lão thái bà quần áo lam lũ.
"Chúng ta chỉ là kiếm ăn." Bà co rúm lại nói.
"Thế nhưng pháp luật Dực quốc quy định, hết thảy lương thực, đều nên thu về quốc hữu, xâm chiếm tài sản quốc hữu, chính là trộm cắp..." Blake "nhất châm kiến huyết".
Cụ bà tuổi đã rất lớn kia, hai mắt khả năng đều là mù, nhìn người không tìm được tiêu điểm, bà hoảng loạn duỗi ra hai tay, khoát tay nói: "Không phải, những đại cơ khí kia sau khi thu xong lương thực, sẽ có một ít cây lúa rơi xuống ven đường, những kia nếu như chúng ta không chiếm đi, cũng sẽ bị chim tước ăn đi, bị chuột đồng cùng kiến chuyển đi, hoặc là bị gió đi một chút, mang đi, chút đó vốn là cũng không thu bên trong quốc khố, chúng ta không phải trộm, chúng tôi không phải tặc, mời quan trên tương tin chúng ta!"
Quan tham mưu A trách móc nói: "Chim tước là đồng tông người bay lượn, lương thực cho bọn họ mổ, là thiên kinh địa nghĩa, các ngươi những nhân loại thấp kém này, đem địa cầu hủy thành như vậy, tuyệt diệt vô số động thực vật, không như chim tước!"
Lão thái bà bị quan tham mưu A mắng như thế, hầu như bị doạ quỳ xuống, bên trong mắt mù khỏi đục ngầu.
Hài tử bên cạnh phụ nữ cũng theo bà đồng thời quỳ xuống, một bên nhẹ giọng hô: "Bà nội... Bà nội..."
Blake giờ mới hiểu được, các nàng chỉ là đi theo sau máy móc thu gặt, kiếm lúa còn sót...
Tuy cũng là phạm pháp, nhưng tình có thể xem xét.
"Tất cả đều là con cháu ngươi?" Blake đột nhiên hỏi.
Một vị phụ nhân bên lão thái bà khóc nói: "Đúng, tôi là con bà, chúng tôi đều là con cháu bà. Nam nhân của bọn tôi đi trong thành làm lao động, một năm mới trở về ba, bốn lần, người già trẻ em bọn tôi liền ở quê hương sống nương tựa lẫn nhau... Lão gia, quan trên, xin hãy thương tình cho chúng tôi đi, chúng tôi thật không có trộm, chúng tôi chỉ là lượm chút bông vụn vặt lót dạ thôi!"
Blake mắt sắc bén quét một vòng đám người kia, trong lòng nghĩ nhưng là chuyện khác —— nhân loại quá sinh sôi, cùng khổ thành như vậy, lại sinh sôi một gia đình đông như vậy, bảy, tám người, mười mấy tôn tử, lão thái thái này cũng quá mạnh mẽ!
"Đi lấy chút đồ ăn lại đây, phân mỗi người một chút, ta có việc cùng lão nhân gia này đàm luận." Hắn truyền mệnh lệnh, "mời" lão thái bà đơn độc đến một phòng riêng.
Lão thái bà môi trắng bệch, sợ đến run run.
"Không phải sợ, ta chỉ có vấn đề về nhân loại muốn "Thỉnh giáo" ngươi!" Blake tận lực thả nhu mặt.
"Quan trên, mời... Mời nói. Ta biết gì đều nói hết không giấu diếm..."
"Ngươi tại sao chịu vì là một người sinh nhiều hài tử như vậy. Rõ ràng tình trạng bết bát như thế, hơn nữa lão còn không ở bên cạnh ngươi, một năm mới thấy mấy lần..." Có rất nhiều nhân loại tình nguyện đi làm tiểu lão bà cho người bay lượn, ít nhất áo cơm không lo...
Lão thái bà vừa nghe vấn đề này, thần kinh căng thẳng rốt cục thả lỏng. Bà thở dài, bắt đầu lải nhải: "Lão già đã không còn, lão hơn mười năm trước liền không còn... Chúng ta một đời tổng sinh hơn hai mươi đứa bé, chỉ có nuôi sống được bảy, tám, chúng ta là một đôi phu thê rất ân ái, chưa từng có cãi vã qua, dù cho bần cùng."
"Các ngươi tại sao lại quen biết?"
"Chúng ta là từ nhỏ lớn lên, hắn giúp người ta chăn dê, ta đào cỏ dại. Hắn khiên gia súc trở về, liền giúp ta cái làn tử về nhà. Sau đó chúng ta yêu đương, kết hôn... Chúng ta là một đôi phu thê người người ước ao. Sau đó hắn vì nuôi sống gia đình lớn như vậy, không thể làm gì khác hơn là ra ngoài kiếm tiền..."
"Cách xa như vậy, thấy rõ ít như vậy, sinh hoạt như vậy gian khổ, cảm tình sẽ không thay đổi sao?" Blake rất kinh dị.
Lão thái bà thần bí nở nụ cười: "Cảm tình thật sự, là chống lại thử thách. Cùng thời gian, không gian không quan hệ, cũng cùng giàu nghèo, địa vị không quan hệ."
Blake đăm chiêu mà thấp giọng nói: "Tình cảm của nhân loại, thật kỳ diệu." Hắn xoay người, nói với lão thái bà: "Ngươi nói cho ta, nếu như muốn hướng về nhân loại cầu yêu, nên làm sao biểu đạt?"
Lão thái bà lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, như trở lại thời kì thiếu nữ. Nàng đưa tay ra, lộ ra một vòng tay: "Đây là tín vật đính ước lão già năm đó cầu hôn ta thì đưa..."
Blake ngồi xổm người xuống, tỉ mỉ mà nhìn vòng tay trên cổ tay cụ bà, một vòng tay rất bình thường, do hai mươi, ba mươi viên gì đó hình cầu xuyến thành, nhưng những hạt này cũng không phải trân châu, mà như là làm bằng gỗ, lộ ra chút màu sắc đỏ sậm.
"Đây là cái gì?"
"Đây là vòng tay lão tự mình làm, đậu đỏ xuyến thành vòng tay."
"Đậu đỏ?"
"Đúng thế. Tuy rằng qua mấy chục năm, màu sắc đã biến thành đỏ sậm, thế nhưng năm đó lúc lão đưa cho ta, là màu đỏ tươi, rất đẹp..." Bà như là rơi vào đến ấm áp lãng mạn thanh xuân năm xưa.
"Hạt đậu làm vòng tay, lần đầu tiên thấy, rất quái lạ!" Blake tò mò lại nhìn vòng tay một chút, xác thực cảm thấy vật này một chút vẻ đẹp cũng không có, không biết lão thái bà này tại sao lại xem như bảo bối.
Lão thái bà nở nụ cười: "Đậu đỏ là có ngụ ý, bên trong câu thơ nhân loại, dùng đậu đỏ đến tượng trưng cho "Tương tư". Hiện tại chữ trên đậu đã nhìn không ra, lúc đó lão còn khắc lại một bản thơ ở trên đậu —— Đậu Đỏ Sinh Nam Quốc, xuân đến phát mấy cành, nguyện quân chọn thêm hiệt, vật ấy tối tương tư."
Blake cân nhắc bài thơ này, cảm thấy ý cảnh xác thực lãng mạn, cuối cùng đã rõ ràng lão thái bà này vì sao lại xem trọng một vòng tay chuỗi hạt đậu như vậy.
"Liền, đưa đậu đỏ cho tình nhân, tình nhân nhân loại, người đó liền sẽ rõ ràng ngươi đang snhớ đến y?" Blake hiếu học mà hỏi một câu.
Lão thái bà nói: "Đúng! Có điều đậu đỏ không có mọc ở đây, là ở Nam Phương càng xa xôi, cũng không biết hiện tại tuyệt chủng chưa, mấy chục năm trước vẫn là nhiều, ta có thể cho ngài mấy viên."
Lão thái bà tìm ra ba viên đậu đỏ, đưa cho Blake.
Blake như nhặt được chí bảo, siết đậu đỏ trong tay, trong lòng hồi hộp. Hắn cảm giác sự lãng mạn của mình tăng gấp trăm lần... Tiêu Tiễn nhất định sẽ yêu thích.
Hắn cao hứng, một nhà lão thái bà liền được nhẹ phán. Giáo dục vài câu, phóng thích về nhà. Sau đó không lâu Dực quốc liền ban bố một cái pháp lệnh lâm thời mới, như có hành vi kiếm ăn, không vi vào rồi trộm cướp. Một cái pháp lệnh đơn giản, cứu lại dân đói nhân loại vô số, các nàng ở trong ruộng đồng vô biên nhặt lên từng cái từng cây lúa vụn vặt, tích tiểu thành đại, nuôi sống bọn nhỏ gào khóc đòi ăn...
...
Hai ngày sau, Tiêu Tiễn thu được một phần bưu kiện chuyển phát nhanh, ký kiện là XP92301, cũng chính là Blake.
Ghi chút cái g cũng không có, chỉ có ba khối to như ngón cái... Đậu đỏ bị bóp nát...
Tiêu Tiễn mang theo này bưu kiện, dở khóc dở cười, đành phải hỏi White: "Đại ca ngươi có phải là đang phát cái ám hiệu gì không? Ba đống màu đỏ không rõ vật chất... Ngươi nhìn..."
White suốt đêm không ngủ, cuối cùng đem thành phần xét nghiệm ra, mang theo mắt gấu trúc, trịnh trọng cầm một xấp báo cáo chồng chất cho Tiêu Tiễn nhìn, Tiêu Tiễn nhìn một chút cuối cùng kết luận —— trải qua giám định, chất nát nát này vì là thực vật "Adenanthera-pavonina", một ngàn năm trước mọi người xưng là "Đậu đỏ".
Tiêu Tiễn có chút bừng tỉnh, trong lòng có chút nóng... Không nghĩ tới gia hỏa lý trí kia, cũng sẽ có cử động lãng mạn như thế... Hắn đang ám chỉ y, hắn rất nhớ y, thật sao?
Báo cáo quả nhiên tốt, phía dưới còn có một nhóm chú thích:
Trải qua kiểm tra văn hiến mấy ngàn năm trước, cùng "Đập vụn đậu đỏ" có quan hệ tới câu thơ:
"Là ai lấy tương tư, hoá thành đậu đỏ?
Đợi ta đến triển đậu thành bụi, nhìn còn có tương tư không!"
White trợn to mắt nói: "Tiêu Tiễn, cái kia thơ là có ý gì? Đó là một thi nhân oán giận sao? Ý của hắn là muốn đem đậu đỏ tiêu diệt sao? Đại ca có phải là muốn đem loại thực vật này từ trên địa cầu diệt trừ?"
Tiêu Tiễn đầy mặt gió xuân, hả hê vô cùng nói: "Điều này nói rõ đại ca băng sơn của ngươi tiến vào thời kỳ động dục!"
相思
紅豆生南國,
春來發幾枝。
願君多采擷,
此物最相思。
Tương tư
Hồng đậu sinh nam quốc,
Xuân lai phát kỷ chi.
Nguyện quân đa thái hiệt,
Thử vật tối tương ti (tư).
Dịch nghĩa
Đậu đỏ sinh ở phương nam,
Mùa xuân đến, nẩy bao nhiêu cành.
Xin chàng hãy hái cho nhiều,
Vật ấy rất gợi tình tương tư.
Hồng đậu có hột hình tròn, màu sắc tươi hồng, hình dạng đáng yêu, thường làm trang sức trên mái tóc phụ nữ. Người xưa lấy cây này biểu tượng cho tình yêu nên mới có tên là cây "tương tư".
Blake ngẩng đầu lên hỏi: "Khu nào?"
"Khu 6I-2, đã bắt vào phòng thẩm vấn!"
Blake không có quyết định mù quáng, mà là nhìn camera quan sát trên bàn, tất cả trong phòng thẩm vấn khu 6I-2, rõ ràng biểu hiện đi ra...
"Tất cả đều là phụ nữ? Còn có hài tử?" Blake cau mày. Cũng còn tốt hắn không có mù quáng ra lệnh, trị tội bọn họ, bằng không...
"Đúng thế..." Quan tham mưu A hồi đáp. Hắn cảm thấy tướng quân gần nhất đều có chút kỳ quái, đối phó kẻ trộm nhân loại đáng chết thì, xử phạt rõ ràng tương đối nhẹ... Trước đây nếu như nghe được loại báo cáo này, trực tiếp chính là vung tay lên —— vứt vào ngục giam, phạt nặng!
Blake nói: "Đem bọn họ mang tới, ta tự mình thẩm vấn."
"Vâng!" Quan tham mưu A mang theo một bụng khó mà tin nổi, dẫn đám nhân loại đạo tặc kia lại đây.
"Tha mạng a, quan trên!" Một âm thanh xin tha, còn có tiếng khóc lão thái bà, phụ nữ, đứa nhỏ... Nước mắt nước mũi bẩn thỉu...
Quan tham mưu A khóe miệng co rụt lại một hồi, nhân loại dơ bẩn, nhân loại ồn ào, thật đáng ghét, thật không rõ tướng quân làm sao sẽ tự tìm phiền phức.
"Các ngươi tại sao lại trộm cắp?" Blake nghiêm nghị chất vấn.
Này vừa hỏi không quan trọng, phụ nhân đứa nhỏ bị dọa đến khóc đến càng lợi hại. Hiện tại nhân loại cũng biết thức thời, biết từ màu sắc cánh đến nhận biết địa vị người chim, quan trên này có cánh đen rất to lớn, nhất định là một nhân vật lợi hại, bóp chết bọn họ như dễ dàng bóp chết con kiến, hiện tại bọn họ chết chắc rồi!
Quan tham mưu A không nhịn được quát lên: "Lại khóc liền toàn bộ giết chết, nói chuyện lưu loát đi mà trả lời câu hỏi tướng quân!"
Hắn doạ như thế, đám người kia quả nhiên sợ đến sắc mặt trắng bệch, che miệng khóc thút thít, cũng không dám nữa phát ra âm thanh. Hồi lâu, lão thái bà lớn tuổi nhất tiến lên một bước, khàn giọng nói: "Quan trên, chúng ta cũng không có trộm cắp..."
"Đó là xảy ra chuyện gì? Nếu như không trộm cắp, người của ta sẽ không bắt các ngươi lại đây!" Blake nhìn lão thái bà quần áo lam lũ.
"Chúng ta chỉ là kiếm ăn." Bà co rúm lại nói.
"Thế nhưng pháp luật Dực quốc quy định, hết thảy lương thực, đều nên thu về quốc hữu, xâm chiếm tài sản quốc hữu, chính là trộm cắp..." Blake "nhất châm kiến huyết".
Cụ bà tuổi đã rất lớn kia, hai mắt khả năng đều là mù, nhìn người không tìm được tiêu điểm, bà hoảng loạn duỗi ra hai tay, khoát tay nói: "Không phải, những đại cơ khí kia sau khi thu xong lương thực, sẽ có một ít cây lúa rơi xuống ven đường, những kia nếu như chúng ta không chiếm đi, cũng sẽ bị chim tước ăn đi, bị chuột đồng cùng kiến chuyển đi, hoặc là bị gió đi một chút, mang đi, chút đó vốn là cũng không thu bên trong quốc khố, chúng ta không phải trộm, chúng tôi không phải tặc, mời quan trên tương tin chúng ta!"
Quan tham mưu A trách móc nói: "Chim tước là đồng tông người bay lượn, lương thực cho bọn họ mổ, là thiên kinh địa nghĩa, các ngươi những nhân loại thấp kém này, đem địa cầu hủy thành như vậy, tuyệt diệt vô số động thực vật, không như chim tước!"
Lão thái bà bị quan tham mưu A mắng như thế, hầu như bị doạ quỳ xuống, bên trong mắt mù khỏi đục ngầu.
Hài tử bên cạnh phụ nữ cũng theo bà đồng thời quỳ xuống, một bên nhẹ giọng hô: "Bà nội... Bà nội..."
Blake giờ mới hiểu được, các nàng chỉ là đi theo sau máy móc thu gặt, kiếm lúa còn sót...
Tuy cũng là phạm pháp, nhưng tình có thể xem xét.
"Tất cả đều là con cháu ngươi?" Blake đột nhiên hỏi.
Một vị phụ nhân bên lão thái bà khóc nói: "Đúng, tôi là con bà, chúng tôi đều là con cháu bà. Nam nhân của bọn tôi đi trong thành làm lao động, một năm mới trở về ba, bốn lần, người già trẻ em bọn tôi liền ở quê hương sống nương tựa lẫn nhau... Lão gia, quan trên, xin hãy thương tình cho chúng tôi đi, chúng tôi thật không có trộm, chúng tôi chỉ là lượm chút bông vụn vặt lót dạ thôi!"
Blake mắt sắc bén quét một vòng đám người kia, trong lòng nghĩ nhưng là chuyện khác —— nhân loại quá sinh sôi, cùng khổ thành như vậy, lại sinh sôi một gia đình đông như vậy, bảy, tám người, mười mấy tôn tử, lão thái thái này cũng quá mạnh mẽ!
"Đi lấy chút đồ ăn lại đây, phân mỗi người một chút, ta có việc cùng lão nhân gia này đàm luận." Hắn truyền mệnh lệnh, "mời" lão thái bà đơn độc đến một phòng riêng.
Lão thái bà môi trắng bệch, sợ đến run run.
"Không phải sợ, ta chỉ có vấn đề về nhân loại muốn "Thỉnh giáo" ngươi!" Blake tận lực thả nhu mặt.
"Quan trên, mời... Mời nói. Ta biết gì đều nói hết không giấu diếm..."
"Ngươi tại sao chịu vì là một người sinh nhiều hài tử như vậy. Rõ ràng tình trạng bết bát như thế, hơn nữa lão còn không ở bên cạnh ngươi, một năm mới thấy mấy lần..." Có rất nhiều nhân loại tình nguyện đi làm tiểu lão bà cho người bay lượn, ít nhất áo cơm không lo...
Lão thái bà vừa nghe vấn đề này, thần kinh căng thẳng rốt cục thả lỏng. Bà thở dài, bắt đầu lải nhải: "Lão già đã không còn, lão hơn mười năm trước liền không còn... Chúng ta một đời tổng sinh hơn hai mươi đứa bé, chỉ có nuôi sống được bảy, tám, chúng ta là một đôi phu thê rất ân ái, chưa từng có cãi vã qua, dù cho bần cùng."
"Các ngươi tại sao lại quen biết?"
"Chúng ta là từ nhỏ lớn lên, hắn giúp người ta chăn dê, ta đào cỏ dại. Hắn khiên gia súc trở về, liền giúp ta cái làn tử về nhà. Sau đó chúng ta yêu đương, kết hôn... Chúng ta là một đôi phu thê người người ước ao. Sau đó hắn vì nuôi sống gia đình lớn như vậy, không thể làm gì khác hơn là ra ngoài kiếm tiền..."
"Cách xa như vậy, thấy rõ ít như vậy, sinh hoạt như vậy gian khổ, cảm tình sẽ không thay đổi sao?" Blake rất kinh dị.
Lão thái bà thần bí nở nụ cười: "Cảm tình thật sự, là chống lại thử thách. Cùng thời gian, không gian không quan hệ, cũng cùng giàu nghèo, địa vị không quan hệ."
Blake đăm chiêu mà thấp giọng nói: "Tình cảm của nhân loại, thật kỳ diệu." Hắn xoay người, nói với lão thái bà: "Ngươi nói cho ta, nếu như muốn hướng về nhân loại cầu yêu, nên làm sao biểu đạt?"
Lão thái bà lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, như trở lại thời kì thiếu nữ. Nàng đưa tay ra, lộ ra một vòng tay: "Đây là tín vật đính ước lão già năm đó cầu hôn ta thì đưa..."
Blake ngồi xổm người xuống, tỉ mỉ mà nhìn vòng tay trên cổ tay cụ bà, một vòng tay rất bình thường, do hai mươi, ba mươi viên gì đó hình cầu xuyến thành, nhưng những hạt này cũng không phải trân châu, mà như là làm bằng gỗ, lộ ra chút màu sắc đỏ sậm.
"Đây là cái gì?"
"Đây là vòng tay lão tự mình làm, đậu đỏ xuyến thành vòng tay."
"Đậu đỏ?"
"Đúng thế. Tuy rằng qua mấy chục năm, màu sắc đã biến thành đỏ sậm, thế nhưng năm đó lúc lão đưa cho ta, là màu đỏ tươi, rất đẹp..." Bà như là rơi vào đến ấm áp lãng mạn thanh xuân năm xưa.
"Hạt đậu làm vòng tay, lần đầu tiên thấy, rất quái lạ!" Blake tò mò lại nhìn vòng tay một chút, xác thực cảm thấy vật này một chút vẻ đẹp cũng không có, không biết lão thái bà này tại sao lại xem như bảo bối.
Lão thái bà nở nụ cười: "Đậu đỏ là có ngụ ý, bên trong câu thơ nhân loại, dùng đậu đỏ đến tượng trưng cho "Tương tư". Hiện tại chữ trên đậu đã nhìn không ra, lúc đó lão còn khắc lại một bản thơ ở trên đậu —— Đậu Đỏ Sinh Nam Quốc, xuân đến phát mấy cành, nguyện quân chọn thêm hiệt, vật ấy tối tương tư."
Blake cân nhắc bài thơ này, cảm thấy ý cảnh xác thực lãng mạn, cuối cùng đã rõ ràng lão thái bà này vì sao lại xem trọng một vòng tay chuỗi hạt đậu như vậy.
"Liền, đưa đậu đỏ cho tình nhân, tình nhân nhân loại, người đó liền sẽ rõ ràng ngươi đang snhớ đến y?" Blake hiếu học mà hỏi một câu.
Lão thái bà nói: "Đúng! Có điều đậu đỏ không có mọc ở đây, là ở Nam Phương càng xa xôi, cũng không biết hiện tại tuyệt chủng chưa, mấy chục năm trước vẫn là nhiều, ta có thể cho ngài mấy viên."
Lão thái bà tìm ra ba viên đậu đỏ, đưa cho Blake.
Blake như nhặt được chí bảo, siết đậu đỏ trong tay, trong lòng hồi hộp. Hắn cảm giác sự lãng mạn của mình tăng gấp trăm lần... Tiêu Tiễn nhất định sẽ yêu thích.
Hắn cao hứng, một nhà lão thái bà liền được nhẹ phán. Giáo dục vài câu, phóng thích về nhà. Sau đó không lâu Dực quốc liền ban bố một cái pháp lệnh lâm thời mới, như có hành vi kiếm ăn, không vi vào rồi trộm cướp. Một cái pháp lệnh đơn giản, cứu lại dân đói nhân loại vô số, các nàng ở trong ruộng đồng vô biên nhặt lên từng cái từng cây lúa vụn vặt, tích tiểu thành đại, nuôi sống bọn nhỏ gào khóc đòi ăn...
...
Hai ngày sau, Tiêu Tiễn thu được một phần bưu kiện chuyển phát nhanh, ký kiện là XP92301, cũng chính là Blake.
Ghi chút cái g cũng không có, chỉ có ba khối to như ngón cái... Đậu đỏ bị bóp nát...
Tiêu Tiễn mang theo này bưu kiện, dở khóc dở cười, đành phải hỏi White: "Đại ca ngươi có phải là đang phát cái ám hiệu gì không? Ba đống màu đỏ không rõ vật chất... Ngươi nhìn..."
White suốt đêm không ngủ, cuối cùng đem thành phần xét nghiệm ra, mang theo mắt gấu trúc, trịnh trọng cầm một xấp báo cáo chồng chất cho Tiêu Tiễn nhìn, Tiêu Tiễn nhìn một chút cuối cùng kết luận —— trải qua giám định, chất nát nát này vì là thực vật "Adenanthera-pavonina", một ngàn năm trước mọi người xưng là "Đậu đỏ".
Tiêu Tiễn có chút bừng tỉnh, trong lòng có chút nóng... Không nghĩ tới gia hỏa lý trí kia, cũng sẽ có cử động lãng mạn như thế... Hắn đang ám chỉ y, hắn rất nhớ y, thật sao?
Báo cáo quả nhiên tốt, phía dưới còn có một nhóm chú thích:
Trải qua kiểm tra văn hiến mấy ngàn năm trước, cùng "Đập vụn đậu đỏ" có quan hệ tới câu thơ:
"Là ai lấy tương tư, hoá thành đậu đỏ?
Đợi ta đến triển đậu thành bụi, nhìn còn có tương tư không!"
White trợn to mắt nói: "Tiêu Tiễn, cái kia thơ là có ý gì? Đó là một thi nhân oán giận sao? Ý của hắn là muốn đem đậu đỏ tiêu diệt sao? Đại ca có phải là muốn đem loại thực vật này từ trên địa cầu diệt trừ?"
Tiêu Tiễn đầy mặt gió xuân, hả hê vô cùng nói: "Điều này nói rõ đại ca băng sơn của ngươi tiến vào thời kỳ động dục!"
相思
紅豆生南國,
春來發幾枝。
願君多采擷,
此物最相思。
Tương tư
Hồng đậu sinh nam quốc,
Xuân lai phát kỷ chi.
Nguyện quân đa thái hiệt,
Thử vật tối tương ti (tư).
Dịch nghĩa
Đậu đỏ sinh ở phương nam,
Mùa xuân đến, nẩy bao nhiêu cành.
Xin chàng hãy hái cho nhiều,
Vật ấy rất gợi tình tương tư.
Hồng đậu có hột hình tròn, màu sắc tươi hồng, hình dạng đáng yêu, thường làm trang sức trên mái tóc phụ nữ. Người xưa lấy cây này biểu tượng cho tình yêu nên mới có tên là cây "tương tư".
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: "Người cổ đại" sống lại !
- Chương 2: Bìa ngoài nam lang
- Chương 3: Nô lệ PP cong cong biết nấu "Ăn ngon "
- Chương 4: Blake
- Chương 5: Tiêu Tiễn say rồi
- Chương 6: Rượu phẩm cực sai nô lệ
- Chương 7: Mất ngủ
- Chương 8: Johnson, người yêu của ta
- Chương 9: Ngươi chỉ là bị trúng độc
- Chương 10: Chân tướng đẫm máu
- Chương 11: Đại minh tinh? Không có hứng thú!
- Chương 12: Thực hiện giá trị lợi dụng của ngươi xong thì chết đi!
- Chương 13: Địa ngục giữa trần gian
- Chương 14: Không biết bay, gọi cái gì người chim?
- Chương 15: Lần thứ hai cưỡng hôn
- Chương 16: Nợ một món nợ ân tình của ngươi
- Chương 17: Cẩu trấn
- Chương 18: Cho băng sơn một mặt quỷ
- Chương 19: Cảm ơn ngươi, Romeo
- Chương 20: Nô lệ không nói chuyện ái tình
- Chương 21: Chỉ nói tính
- Chương 22: Tiêu Tiễn, ta yêu ngươi
- Chương 23: Ekrie
- Chương 24: Ta chờ ngươi lớn lên
- Chương 25: Đi vũ hội đi!
- Chương 26: Lễ phục kim cương
- Chương 27: Kề mặt chi hôn
- Chương 28: Vũ đạo người chim
- Chương 29: Vợ chung?
- Chương 30: Đầu lưỡi thần kỳ
- Chương 31: Trò vặt của bé trai
- Chương 32: Thánh địa vụng trộm
- Chương 33: Một ngàn năm chưa từng dùng
- Chương 34: Cực hạn trừng phạt
- Chương 35: Một phòng "phần thưởng" thích không?
- Chương 36: Hội đồng quản trị
- Chương 37: X-man
- Chương 38: Thiếu niên miêu rất chi buồn phiền
- Chương 39: Thất thiếu ác miệng
- Chương 40: N2
- Chương 41: Ta mười bốn
- Chương 42: Đứa nhỏ thiếu giáo dục
- Chương 43: N2, ôm ta đi!
- Chương 44: Quà sinh nhật, chào buổi sáng!
- Chương 45: Lần đầu cùng thất truyền
- Chương 46: Giao N2 ra đây cho ta
- Chương 47: Địa Tạng vương
- Chương 48: Dùng thứ quý giá nhất đến trao đổi đi!
- Chương 49: Ta đổi!
- Chương 50: Gia phả Tiêu thị
- Chương 51: Miêu thiếu cùng nhân ngư
- Chương 52: Con cá ngốc dễ quên
- Chương 53: Tìm tới N2
- Chương 54: Sinh trứng đi!
- Chương 55: Này không khoa học!
- Chương 56: Đàm chuyện đêm khuya
- Chương 57: Tâm sự không nói chuyện tính
- Chương 58: Đậu đỏ tương tư
- Chương 59: Tổn chiêu
- Chương 60: Đại toả mạnh nhất lịch sử
- Chương 61: Đến văn phòng, nghiêm túc nói một chút
- Chương 62: Ta muốn học lái phi thuyền
- Chương 63: Cao thủ đàm phán
- Chương 64: Ngươi đưa y đi
- Chương 65: Còn lại ta dạy cho ngươi
- Chương 66: Xuất phát
- Chương 67: Không gặp lão tử liền đi !
- Chương 68: Mười ngón quấn quýt
- Chương 69: Phép khích tướng
- Chương 70: Tiết tháo ngươi rơi mất!
- Chương 71: Kỹ thuật quá kém
- Chương 72: Ý nghĩa tuần tra mùa thu hoạch
- Chương 73: Blake thông báo
- Chương 74: Chạy mau a!
- Chương 75: Hố phân vớt mạng
- Chương 76: Hổ Vương
- Chương 77: Thủ hộ trứng bảo bảo
- Chương 78: Đi ngược lại
- Chương 79: Quan trên, thư khó tòng mệnh!
- Chương 80: Thành Cát Tư Hãn đại chiến Alexander?
- Chương 81: Người chim VS Thú nhân
- Chương 82: Chỉ nấu cho ta ăn
- Chương 83: Chủ thượng thần bí của Địa Tạng vương
- Chương 84: Ta mới là vương Dực quốc !
- Chương 85: Chứng ba ba ngốc
- Chương 86: Đòn sát thủ từ nhị thiếu độc ác
- Chương 87: Thiếu niên làm ấm giường
- Chương 88: Reid thiếu gia lựa chọn
- Chương 89: Mưu kế của quan tham mưu A
- Chương 90: Ta có một mơ ước
- Chương 91: Diễn viên quần chúng tăng cao !
- Chương 92: Ách chủ bài —— Thất tiểu thư
- Chương 93: Từ hôn, liền hiện tại!
- Chương 94: Dám mắng Hổ Vương xuất hiện !
- Chương 95: Đầu bếp là của ta rồi!
- Chương 96: Từ đây Dực quốc không có vương thất
- Chương 97: Xin đừng vào nhà bếp quấy rầy!
- Chương 98: Mỗi ngày đều là JJ gà!
- Chương 99: Tiêu Tiễn cho kế sách hạ trung thượng
- Chương 100: Thuần thực vật, không tác dụng phụ!
- Chương 101: Trước sau đều là thịt, cắt không được!
- Chương 102: Làm qua loa
- Chương 103: Điểu vương
- Chương 104: Chứng ngủ say
- Chương 105: Tình nhân ở bên
- Chương 106: Đoàn viên
- Chương 107: Vì ngươi trích tinh thần
- Chương 108: Yêu, yêu, yêu
- Chương 109: Ngủ đệ ngươi a!
- Chương 110: Tiễn thúc đau "bi"
- Chương 111: Trứng sợ tiêm...
- Chương 112: Ngu ngốc, ngươi không có soái bằng cha của ta !
- Chương 113: Đến đàm luận chút chính sự
- Chương 114: Ngươi chỉ yêu đại ca không yêu ta
- Chương 115: Chuyện vợ chung
- Chương 116: Mùa xuân sao còn xa quá
- Chương 117: Tôi không phải thất thiếu, gọi tôi Tiểu Thất
- Chương 118: Vì em sưởi ấm
- Chương 119: Hiến thân vì tổ chức
- Chương 120: Gả cho chúng ta đi!
- Chương 121: Viên mãn
- Chương 122: Người đánh cá
- Chương 123: Tiêu Tiễn, em còn sống !
- Chương 124: Hình dáng giống chồng trước của ta!
- Chương 125: Thiên tài VS thiên tài
- Chương 126: Suy luận, là một môn nghệ thuật
- Chương 127: Mau tới khao thưởng tam quân
- Chương 128: Nhà ta cũng nam nhân có chưa kết hôn
- Chương 129: Công chúa bị bỏ không
- Chương 130: Tiểu quên, còn nhớ anh chứ?
- Chương 131: Hạnh phúc bình dân của Tiểu Tứ
- Chương 132: Mỹ thực kế
- Chương 133: Biển yêu san hô
- Chương 134: Yêu khiến người ta quên đau
- Chương 135: Trứng bảo bảo đặt trước tiểu tình nhân
- Chương 136: Tiểu bạch thuộc về ta rồi!
- Chương 137: Tương
- Chương 138: Lần này đùa thật!
- Chương 139: Hôn lễ thế kỷ
- Chương 140: Ta đi với ngươi!
- Chương 141: Chúng ta bắt đầu lại từ đầu
- Chương 142: San Đạo nhặt được Tiểu Ly
- Chương 143: Tiểu Ly đói bụng
- Chương 144: "Angry bird"
- Chương 145: Sau đó, sẽ không có sau đó
- Chương 146: Sát Thần ôn nhu
- Chương 147: Ba ma ma
- Chương 148: Phi thuyền khống hưởng lạc nhân sinh
- Chương 149
- Chương 150: Vừa vặn đi!
- Chương 151: Hài tử vương
- Chương 152: Ngươi còn có ta
- Chương 153: Đố kị
- Chương 154: Tân sinh
- Chương 155: Ta tin
- Chương 156: Mới vừa học xong ba mươi sáu kế
- Chương 157: Bốn manh vật đều không đơn giản!
- Chương 158: Kế hoạch bồi dưỡng bại lộ ra ánh sáng
- Chương 159: Khắc phục hậu quả cho vua hố
- Chương 160: Tiểu bạch có chân
- Chương 161: Tiểu Thất bị bắt
- Chương 162: Ngươi không phải Tiêu Tiễn
- Chương 163: Có đồ ăn gọi là "Soái" à
- Chương 164: Ngươi chính là cái hàng nhái kia?
- Chương 165: Ở bên trong ngưng giao triệt ngộ
- Chương 166: Đều có hậu chiêu
- Chương 167: Tắm rửa hộ ngươi
- Chương 168: Trứng thứ hai gọi là XP Bất Bại
- Chương 169: Cứu mẹ
- Chương 170: Thế giới hai người hiếm thấy
- Chương 171: San Đạo nôn nóng ra tay
- Chương 172: Thiên tài White điên loạn
- Chương 173: Ctrl+Z
- Chương 174: Có kinh nghiệm giao thiệp với thiên tài
- Chương 175: Trời đất, người ngoài hành tinh đến rồi! ?
- Chương 176: Một đêm cuồng hoan trước tận thế
- Chương 177: Đóng vai nhân vật ? Thú vị!
- Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân
- Chương 179: Được rồi đầu bếp, lên được cơ phòng rồi!
- Chương 180: Hậu quả ngứa nghề
- Chương 181: Mạnh mẽ lên White đại gia
- Chương 182: Trò chơi bắt đầu
- Chương 183: Chơi đuổi bắt nhé
- Chương 184: Chìa khóa hóa ra là...
- Chương 185: Thật tốt, vẫn còn cứng cứng!
- Chương 186: Điểu vương đập cánh ngút trời...
- Chương 187: Đến quỳ !
- Chương 188: Tiểu bạch hảo soái!
- Chương 189: Hắc Điểu XP gia
- Chương 190: Bí quyết được sủng ái
- Chương 191: Quân hộ vệ của San Đạo
- Chương 192: Mặc quần với điểm mấu chốt có liên quan cái lông gì với nhau?
- Chương 193: Mài dao mổ bò
- Chương 194: Nhà có mỹ nam vừa trưởng thành
- Chương 195: Phong Hải Dương
- Chương 196: Không mở miệng, ta ăn ngươi!
- Chương 197: Thích có nghĩa là gì?
- Chương 198: Mùi vị của "yêu thích"
- Chương 199: Buổi biểu diễn của Tiểu Ái Vương Tôn
- Chương 200: Tướng lĩnh của Vương hầu có gan để chết không?
- Chương 201: Thẳng thắn nói chuyện với nhau
- Chương 202: Ngươi biết nói !
- Chương 203: Kết cục của việc cáo hắc trạng
- Chương 204: Kẻ đứng đầu đơn độc
- Chương 205: Báo ứng
- Chương 206: Ta rất thích
- Chương 207: XP An Kỳ
- Chương 208: Tuốt hữu
- Chương 209: Bị Bạch Tuộc chà đạp !
- Chương 210: Chiêu của mấy người cha
- Chương 211: Đố phu bị khai trừ
- Chương 212: Ăn nước miếng của ta thì phải nghe lời ta
- Chương 213: Tổng công là một việc tốn sức!
- Chương 214: Bảo lưu danh hiệu của ngươi
- Chương 215: Ngay cả cái này cũng phải so à?
- Chương 216: Thanh điểu ân cần vị thám khan
- Chương 217: Không tìm bạn trai bị mù chữ nữa
- Chương 218: Tôi không thèm làm con trai ông!
- Chương 219: Bảo tọa Hải Hoàng? Nhất định phải tranh!
- Chương 220: Đoàn tiếp viện mạnh mẽ ghê gớm a?
- Chương 221: Thắng còn chưa đủ, còn phải ngược ngươi!
- Chương 222: Muốn thi trị quốc? Muốn thi đối kháng? Ngươi đều thua!
- Chương 223: Bốn người cha bắt gian ngay tại hiện trường
- Chương 224: Con lớn cũng không thoát khỏi cha
- Chương 225: Ai về nhà nấy
- Chương 226: Lễ thành niên của Đại Hùng và Nhị Hùng
- Chương 227: Thiếu úy XP Bất Bại
- Chương 228: Tính phúc cùng hạnh phúc
- Chương 229: Hải Dương hạnh phúc
- Chương 230: Chúng ta cũng kết hôn đi!
- Chương 231: Phiên ngoại 1: Chân tướng của phi thuyền siêu tốc
- Chương 232: Phiên ngoại 2: Tiểu An Kỳ
- Chương 233: Phiên ngoại 3: Ai ai cũng được chơi buê đuê
- Chương 234: Phiên ngoại 4: Nhật ký của Tiêu Tiễn (1)
- Chương 235: Phiên ngoại 5: Nhật ký của Tiêu Tiễn (2)
- Chương 236: Phiên ngoại 6: Nhật ký của Tiêu Tiễn (3)
- Chương 237: Phiên ngoại 7: Mùa xuân đến với quốc gia băng tuyết bao trùm
- Chương 238: Phiên ngoại 8: Đổ thạch
- Chương 239: Phiên ngoại 9: Ôn ngọc
- Chương 240: Phiên ngoại 10: Sinh hoạt tính phúc của N2 và Tiểu Thất
- Chương 241: Phiên ngoại 11: Cao thủ giải đố
- Chương 242: Phiên ngoại 12: Liên quan tới xuất thân của ba ta
- Chương 243: Phiên ngoại 13: Một đời làm nô