Phượng Tê Thần Cung - Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Danh xưng Hoàng Hậu
- Quyển 1 - Chương 2: Lòng vua khó lường
- Quyển 1 - Chương 3: Phong ba ngầm nổi
- Quyển 1 - Chương 4: Thăm dò lẫn nhau
- Quyển 1 - Chương 5: Gượng ép bản thân
- Quyển 1 - Chương 6: Huyết mạch hoàng thất
- Quyển 1 - Chương 7: Bệnh cũ tái phát
- Quyển 1 - Chương 8: Đêm ghé thăm thiên lao
- Quyển 1 - Chương 9: Nụ cười nghiêng nước
- Quyển 1 - Chương 10: Có người uy hiếp
- Quyển 1 - Chương 11: Nhìn thấu lòng người
- Quyển 1 - Chương 12: Rục rịch ngóc đầu dậy
- Quyển 1 - Chương 13: Vạch trần bí mật
- Quyển 1 - Chương 14: Mặt rồng thầm giận
- Quyển 1 - Chương 15: Không thủ thì công
- Quyển 1 - Chương 16: Có hành động
- Quyển 1 - Chương 17: Cân tài cân sức
- Quyển 1 - Chương 18: Tát tai Hoàng đế
- Quyển 1 - Chương 19: Khoảng khắc mềm lòng
- Quyển 1 - Chương 20: Quy phục
- Quyển 1 - Chương 21: Thích khách thần bí
- Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
- Quyển 1 - Chương 23: Viện kế lục soát cung
- Quyển 1 - Chương 24: Quá khứ đã qua
- Quyển 1 - Chương 25: Mục tiêu mơ hồ
- Quyển 1 - Chương 26: Mục đích khác nhau
- Quyển 1 - Chương 27: Tặng thê tử kết tóc của ta
- Quyển 1 - Chương 28: Viếng thăm Trai cung
- Quyển 1 - Chương 29: Hương hoa thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 30: Cùng giường chung gối
- Quyển 1 - Chương 31: Cải trang xuất cung
- Quyển 1 - Chương 32: Long thể nhiễm bệnh nhẹ
- Quyển 1 - Chương 33: Nảy sinh tình cảm
- Quyển 1 - Chương 34: Tài năng Đế vương
- Quyển 1 - Chương 35: Nửa năm ước hẹn
- Quyển 1 - Chương 36: Nụ hôn đầu rung động
- Quyển 2 - Chương 1: Cảnh giác với tai họa ngầm
- Quyển 2 - Chương 2: Tự nguyện thua cuộc
- Quyển 2 - Chương 3: Khó phân cao thấp
- Quyển 2 - Chương 4: Người thắng làm vua
- Quyển 2 - Chương 5: Biến hóa khôn lường
- Quyển 2 - Chương 6: Chuẩn bệnh thấy hỉ mạch
- Quyển 2 - Chương 7: Giống nhau vô cùng
- Quyển 2 - Chương 8: Suy trước tính sau
- Quyển 2 - Chương 9: Lương duyên nghiệt duyên
- Quyển 2 - Chương 10: Mỗi người một tâm nguyện
- Quyển 2 - Chương 11: Thà làm ngọc nát
- Quyển 2 - Chương 12: Như lúc đầu gặp mặt
- Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
- Quyển 2 - Chương 14: Chất độc một năm
- Quyển 2 - Chương 15: Tức giận khó dập tắt
- Quyển 2 - Chương 16: Nụ hôn mãnh liệt
- Quyển 2 - Chương 17: Thầm sinh căm hờn
- Quyển 2 - Chương 18: Mỗi người một chí hướng
- Quyển 2 - Chương 19: Ân oán của hai quý phi
- Quyển 2 - Chương 20: Đè nén xao xuyến
- Quyển 2 - Chương 21: Xả thân cứu nguy
- Quyển 2 - Chương 22: Thổ lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 23: Chìm trong ác mộng
- Quyển 2 - Chương 24: Trăm mối nghi ngờ
- Quyển 2 - Chương 25: Phá kén nhả tơ
- Quyển 2 - Chương 26: Dụ dỗ yêu
- Quyển 2 - Chương 27: Tai họa bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 28: Ai thiện ai ác
- Quyển 2 - Chương 29: Tình cảm lay động
- Quyển 2 - Chương 30: Đau lòng
- Quyển 2 - Chương 31: Ai cũng có dĩ vãng
- Quyển 2 - Chương 32: Tự nhiên chen ngang
- Quyển 2 - Chương 33: Bỗng nhiên bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 34: Cực hình tàn nhẫn
- Quyển 2 - Chương 35: Phẫn nộ cùng căm hận
- Quyển 2 - Chương 36: Tâm bất do kỷ
- Quyển 2 - Chương 37: Sóng ngầm
- Quyển 2 - Chương 38: Yến tiệc đêm thất tịch
- Quyển 2 - Chương 39: Kinh hồng diễm ảnh
- Quyển 2 - Chương 40: Không dụng binh đao
- Quyển 2 - Chương 41: Điều tra cẩn thận
- Quyển 2 - Chương 42: Nữ giả nam
- Quyển 2 - Chương 43: Đêm ở ngoài hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 44: Đột nhập không thành
- Quyển 2 - Chương 45: Nghe câu chuyện buồn
- Quyển 2 - Chương 46: Lấy thân dụ tình
- Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
- Quyển 3 - Chương 2: Một đêm rối rắm
- Quyển 3 - Chương 3: Thể theo yêu cầu
- Quyển 3 - Chương 4: Bị khống chế
- Quyển 3 - Chương 5: Bí mật của Hoàng đế
- Quyển 3 - Chương 6: Muốn vào lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 7: Đêm đẹp đến muộn
- Quyển 3 - Chương 8: Đêm đầu là thế
- Quyển 3 - Chương 9: Hồi ức về lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 10: Cái gọi là số phận
- Quyển 3 - Chương 11: Giông bão sắp đến
- Quyển 3 - Chương 12: Khó tìm được sơ hở
- Quyển 3 - Chương 13: Tội chồng thêm tội
- Quyển 3 - Chương 14: Hoàng đế thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 15: Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 16: Mảnh ghép chân tướng
- Quyển 3 - Chương 17: Yêu hận khó cả đôi đường
- Quyển 3 - Chương 18: Nhẫn tâm cắt đứt
- Quyển 3 - Chương 19: Bệnh dịch ở Huy Thành
- Quyển 3 - Chương 20: Đích thân đến dịch thành
- Quyển 3 - Chương 21: Có lòng không có sức
- Quyển 3 - Chương 22: Tình cảm vô hình
- Quyển 3 - Chương 23: Tạm xa nhau
- Quyển 3 - Chương 24: Ổn định bệnh dịch
- Quyển 3 - Chương 25: Ốm đau mệt mỏi
- Quyển 3 - Chương 26: Hoàng tộc Lâm Quốc
- Quyển 3 - Chương 27: Thăm bệnh trong đêm
- Quyển 3 - Chương 28: Sóng ngầm thành lâu
- Quyển 3 - Chương 29: Trờ lại hoàng cung
- Quyển 3 - Chương 30: Tranh cãi nổ ra
- Quyển 3 - Chương 31: Sắp sửa mất đi
- Quyển 3 - Chương 32: Tình yêu chưa bộc lộ
- Quyển 3 - Chương 33: Thân phận bí ẩn
- Quyển 3 - Chương 34: Long sàng triền miên
- Quyển 3 - Chương 35: Đi hay ở
- Quyển 3 - Chương 36: Mất phương hướng
- Quyển 3 - Chương 37: Liễu yếu đào tơ
- Quyển 3 - Chương 38: Mùa đông đến
- Quyển 3 - Chương 39: Ngày sinh nhật
- Quyển 3 - Chương 40: Bỗng thấy hỉ mạch
- Quyển 3 - Chương 41: Vì người mà thỏa hiệp
- Quyển 3 - Chương 42: Trúng đại kiếp nạn
- Quyển 3 - Chương 43: Mỗi người một nơi
- Quyển 3 - Chương 44: Xuân ấm áp, lòng nguội lạnh
- Quyển 3 - Chương 45: Hừng hực chiến tranh
- Quyển 3 - Chương 46: Gặp lại cố nhân
- Quyển 4 - Chương 1: Tình hình căng thẳng
- Quyển 4 - Chương 2: Chất vấn lúc gặp lại
- Quyển 4 - Chương 3: Hận cũ thù mới
- Quyển 4 - Chương 4: Bức thư khi đó
- Quyển 4 - Chương 5: Hồi ức tràn về
- Quyển 4 - Chương 6: Hồng nhan khuynh thành
- Quyển 4 - Chương 7: Khoảng khắc ấm lòng
- Quyển 4 - Chương 8: Nổi giận vì ai đó
- Quyển 4 - Chương 9: Biến cố trong đêm
- Quyển 4 - Chương 10: Thành tù nhân
- Quyển 4 - Chương 11: Hoạn nạn biết chân tình
- Quyển 4 - Chương 12: Sinh ly tử biệt
- Quyển 4 - Chương 13: Mất tích bí ẩn
- Quyển 4 - Chương 14: Trên đường trở về
- Quyển 4 - Chương 15: Cùng đồng hành
- Quyển 4 - Chương 16: Tương phùng thế này
- Quyển 4 - Chương 17: Bốn người kết giao
- Quyển 4 - Chương 18: Sóng ngầm tuôn trào
- Quyển 4 - Chương 19: Ngoài dự đoán
- Quyển 4 - Chương 20: Mỹ nhân rắn rết
- Quyển 4 - Chương 21: Kết cục thế này
- Quyển 4 - Chương 22: Xuất hiện bước ngoặt
- Quyển 4 - Chương 23: Dối lòng giải độc
- Quyển 4 - Chương 24: Tình này khó cả đôi đường
- Quyển 4 - Chương 25: Trưởng thành trong tình yêu
- Quyển 4 - Chương 26: Duyên sâu phận ngắn
- Quyển 4 - Chương 27: Mỗi người mỗi ngã
- Quyển 4 - Chương 28: Lại gặp bãi tố
- Quyển 4 - Chương 29: Dưỡng sức chờ thời
- Quyển 4 - Chương 30: Cuộc chiến của nam nhân
- Quyển 4 - Chương 31: Chiến trường vô tình
- Quyển 4 - Chương 32: Nhận được tin dữ
- Quyển 4 - Chương 33: Vui buồn lẫn lộn
- Quyển 4 - Chương 34: Gặp mặt lần cuối
- Quyển 4 - Chương 35
- Quyển 5 - Chương 1: Che đậy huyền cơ
- Quyển 5 - Chương 2: Lại như người xa lạ
- Quyển 5 - Chương 3: Mưa gió bấp bênh
- Quyển 5 - Chương 4: Bệnh mất trí nhớ
- Quyển 5 - Chương 5: Thần trí lạc lối
- Quyển 5 - Chương 6: Lần đầu nói yêu
- Quyển 5 - Chương 7: Tạm thời gạt bỏ lo lắng
- Quyển 5 - Chương 8: Thật sự thoải mái
- Quyển 5 - Chương 9: Mảnh giấy huyền bí
- Quyển 5 - Chương 10: Đêm ở lãnh cung
- Quyển 5 - Chương 11: Kỵ tinh rớt xuống
- Quyển 5 - Chương 12: Sánh bước cùng nhau
- Quyển 5 - Chương 13: Tính toán cuối cùng
- Quyển 5 - Chương 14: Ngự giá viễn chinh
- Quyển 5 - Chương 15: Ngoại truyện 1: Tương thân tương ái
- Quyển 5 - Chương 16: Ngoại truyện 2: Mâu thuẫn nho nhỏ
- Quyển 5 - Chương 17: Ngoại truyện 3: Long Phượng tranh đấu
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phượng Tê Thần Cung
Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
Nửa tháng thoắt cái đã qua, thuốc giải cổ độc được bào chế nhanh hơn so với dự định, lần lượt được cấp phát tới các doanh trại.
Hoàng đế không vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, lại cải trang xuất cung, ngầm tuần tra kinh thành. Nhưng lần này, hắn không dẫn theo Lộ Ánh Tịch.
Lộ Ánh Tịch được nhàn rỗi, thảnh thơi đi dạo trong Ngự hoa viên. Nàng cho tất cả các cung nữ theo hầu lui xuống, một mình chậm rãi dạo bước.
Theo tin tức nàng thu được, mấy ngày gần đây kinh thành cũng không yên ổn. Mộ Dung Thần Duệ đề phòng gian tế của Long Triêu, nhưng có một số việc sợ là khó lòng phòng bị.
Mặt trời dần lặn sau dãy núi phía tây, Lộ Ánh Tịch ngồi trong đình nghỉ mát, thưởng thức áng mây phía chân trời, khẽ cười yếu ớt, thật là thanh thản dễ chịu. Nàng chỉ cần bình chân như vại, nhân tiện làm chút chuyện, liền có thể ngồi chờ làm ngư ông đắc lợi.
“Nương nương! Nương nương!” Xa xa, cung nữ Tiểu Nam đang vội vàng chạy tới, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Chuyện gì?” Lộ Ánh Tịch ngồi im, bình thản mở miệng nói.
Tiểu Nam khẽ khom lưng, đi tới bên nàng, nhỏ giọng nói: “Nương nương, có chuyện chẳng lành! Cung Phượng Tê xuất hiện thích khách, Tình Thấm bị thương!”
Lộ Ánh Tịch rùng mình bật dậy: “Bị thương có nặng không? Có bắt được thích khách không?”
“Bẩm Nương nương, Tình Thấm bị kiếm đâm trúng cánh tay, nhưng chỉ là vết thương ngoài da, không tính là nghiêm trọng. Cấm vệ quân tới ngay lúc đó, nhưng chỉ tóm được một tên thích khách.” Tiểu Nam thấp giọng bẩm báo rành mạch, rõ ràng xúc tích.
“Hồi cung!” Lộ Ánh Tịch không hỏi nhiều, bước nhanh về cung. Nếu mục tiêu của thích khách là cung Phượng Tê thì người chúng muốn giết chính là nàng. Chỉ không biết ai là kẻ muốn đối phó nàng. Long Triêu? Hay Hàn gia sơn trang?
Trở lại cung Phượng Tê, chỉ thấy trong đại điện là một khoảng im lặng ngưng đọng.
Cấm vệ quân vây quanh cả cung điện, những thái giám cùng cung nữ đứng ở một bên, nơm nớp lo sợ. Cánh tay phải của Tình Thấm bị thương, nhưng thần sắc vẫn tốt, không quá lo ngại.
Lộ Ánh Tịch bước vào điện, trầm giọng hỏi: “Thích khách bắt được đang ở đâu?”
Còn chưa có người trả lời, ánh mắt nàng đảo qua, đã trông thấy trong góc phòng có một thi thể. Đó là một gã nam tử mặc đồ đen, khóe miệng ứa máu, sắc mặt đen tím, đã không còn thở, rõ ràng là cắn túi độc cất sẵn dưới lưỡi tự sát.
Lộ Ánh Tịch đến gần quan sát, ánh mắt lạnh thấu xương. Đây là tác phong của tử sĩ. Trước đây Hi vệ từng mang về tin tức, nói rằng Hàn gia sơn trang âm thầm bồi dưỡng rất nhiều tử sĩ, lẽ nào Hàn gia thực sự đứng sau sai khiến? Nhưng hiện nay thế lực Hàn gia vẫn chưa kiên cố, sẽ không nóng lòng muốn tiêu diệt nàng. Như vậy thì…
Trong lòng bỗng rung động, nàng quay đầu nhìn Tình Thấm, lạnh lùng nói: “Tiểu Thấm, ngươi đi theo Bản cung.”
Tình Thấm ngoan ngoãn cúi đầu, nói: “Vâng, Nương nương.”
Trước khi đi, Lộ Ánh Tịch cao giọng nói với mọi người trong điện: “Bất luận kẻ nào cũng không được di chuyển thi thể thích khách.”
Tiểu Nam tiến lên phía trước một bước, gương mặt lúng túng nói: “Bẩm Nương nương, Thống lĩnh Cấm vệ quân đã phái người thông báo với Hình bộ, nên Thượng thư hình bộ sẽ đến đây liền, theo quy củ là phải khám nghiệm tử thi.”
“Thay bản cung nói với Thẩm thượng thư, nếu muốn khám nghiệm tử thi, thì khám ngay tại cung Phượng Tê.” Lộ Ánh Tịch ném một câu mệnh lệnh xong, liền bước vào nội điện.
Tình Thấm lặng lẽ theo sát phía sau, xuyên qua nội điện, vượt qua đình uyển, cho đến khi tới tẩm cung, nàng ta mới quỳ xụp xuống.
Lộ Ánh Tịch từ trên cao nhìn nàng ta, nhàn nhàn mở miệng: “Sao lại quỳ?” Nàng vừa mới nghe Tiểu Nam nhắc đến thiên điện, đã cảm thấy kỳ lạ. Mà Tiểu Thấm lại bị thương đúng lúc như vậy, khẳng định nàng ta đến thiên điện nên mới có thể gặp thích khách.
Tình Thấm ngẩng đầu, bình tĩnh trả lời: “Hôm nay nô tỳ đến thiên điện là muốn vạch trần thủ đoạn của Tê Điệp. Nàng ta rõ ràng không hề mang long thai, có tư cách gì mà độc chiếm một tòa cung điện trong cung Phượng Tê? Nô tỳ không hỏi trước với Nương nương, tự ý hành động, xin Nương nương trách phạt.”
“Ngươi định vạch trần nàng ta thế nào?” Trong lòng Lộ Ánh Tịch vừa bực mình vừa buồn cười. Trước đây nàng đã từng nói cho Tiểu Thấm biết, chuyện Tê Điệp mang thai, đúng là do hoàng đế bày mưu tính kế. Nếu đã thế, còn cần vạch trần làm gì?
Tình Thấm mím môi không nói, đáy mắt hiện lên một tia sắc lạnh, không cam lòng và căm phẫn đố kị.
Lộ Ánh Tịch nhìn nàng ta, chậm rãi nói: “Ngươi muốn giả vờ đụng ngã nàng ta, sau đó sẽ kêu thái y cùng sư phụ đến đây, mượn người ngoài làm nhân chứng, vạch trần chân tướng. Đúng vậy không?”
Tình Thấm vẫn không hé răng lấy nửa lời, ánh mắt quật cường ngang ngạnh.
Lộ Ánh Tịch khẽ cười, lại nói: “Ngươi còn muốn mượn danh nghĩa của Bản cung, thuyết phục sư phụ nói ra mạch tượng bất thường của Tê Điệp.”
Tình Thấm càng cúi thấp đầu, thấp giọng nói: “Nô tỳ không dám lừa gạt Nương nương, đúng là nô tỳ định làm như vậy.”
Lộ Ánh Tịch hết cách lắc đầu: “Chuyện này nói sau. Trước hết hãy nói về chuyện ngươi cùng thích khách giao đấu, có phát hiện gì không?” Võ công của Tiểu Thấm rất khá, chỉ có điều nội lực còn yếu, nếu thích khách ra tay độc ác, nàng ta đã mất mạng rồi.
“Nô tỳ thật hổ thẹn, không phát hiện được manh mối.” Tình thấm thực lòng đáp.
“Đứng lên đi.” Lộ Ánh Tịch vẫy tay ra hiệu, chuẩn bị quay lại đại điện.
Nhưng chuyện này còn chưa giải quyết, một chuyện khác lại xảy ra. Lúc này bên ngoài tẩm cung, đột nhiên vang lên tiếng bước chân nặng nề.
Lộ Ánh Tịch nhíu mày, mở cửa ngó nghiêng, vừa nhìn thấy không khỏi ngạc nhiên: “Hoàng thượng?”
“Vào trong rồi nói.” Hoàng đế giận dữ, thấy Tình Thấm bên trong tẩm cung, mất kiên nhẫn mà phất tay nói, “Ra ngoài!”
Tình Thấm không dám nhiều lời, kính cẩn lui ra.
Hoàng đế bước qua bậc cửa, đi thẳng tới nhuyễn tháp, ngã người nằm xuống, không nói nửa lời.
“Hoàng thượng, hôm nay xuất cung mọi chuyện đều suông sẻ chứ?” Lộ Ánh Tịch ôn nhu hỏi, ánh mắt trong veo lạnh lẽo lướt qua người hắn. Hắn không bị thương, nhưng vừa rồi bước chân lại nặng nề không giống với ngày thường.
Hoàng đế không lên tiếng, từ từ nhắm mắt lại, chỉ một lúc, không ngờ đã chìm vào giấc ngủ.
“Hoàng thượng?” Lộ Ánh Tịch thử gọi nhỏ, nhưng không có tiếng trả lời.
Nàng quan sát kỹ sắc mặt cùng ấn đường hắn, nàng hơi nheo mắt. Hắn có khả năng bị trúng cổ độc. Chính hắn cũng chưa phát hiện ra điểm bất thường? Nếu đã phát hiện ra, sao còn đến chỗ nàng, không sợ nàng nhân cơ hội này dồn hắn vào chỗ chết?
Sắc mặt hắn lúc này vô cùng mệt mỏi, hai mắt nhắm nghiền, không có năng lực phản kháng, như con cừu yếu ớt chờ bị giết vậy. Nếu bây giờ nàng ra tay với hắn, quả thực dễ như trở bàn tay.
Cơ hội tốt như thế này, nàng sẽ không bỏ qua.
Hoàng đế không vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, lại cải trang xuất cung, ngầm tuần tra kinh thành. Nhưng lần này, hắn không dẫn theo Lộ Ánh Tịch.
Lộ Ánh Tịch được nhàn rỗi, thảnh thơi đi dạo trong Ngự hoa viên. Nàng cho tất cả các cung nữ theo hầu lui xuống, một mình chậm rãi dạo bước.
Theo tin tức nàng thu được, mấy ngày gần đây kinh thành cũng không yên ổn. Mộ Dung Thần Duệ đề phòng gian tế của Long Triêu, nhưng có một số việc sợ là khó lòng phòng bị.
Mặt trời dần lặn sau dãy núi phía tây, Lộ Ánh Tịch ngồi trong đình nghỉ mát, thưởng thức áng mây phía chân trời, khẽ cười yếu ớt, thật là thanh thản dễ chịu. Nàng chỉ cần bình chân như vại, nhân tiện làm chút chuyện, liền có thể ngồi chờ làm ngư ông đắc lợi.
“Nương nương! Nương nương!” Xa xa, cung nữ Tiểu Nam đang vội vàng chạy tới, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Chuyện gì?” Lộ Ánh Tịch ngồi im, bình thản mở miệng nói.
Tiểu Nam khẽ khom lưng, đi tới bên nàng, nhỏ giọng nói: “Nương nương, có chuyện chẳng lành! Cung Phượng Tê xuất hiện thích khách, Tình Thấm bị thương!”
Lộ Ánh Tịch rùng mình bật dậy: “Bị thương có nặng không? Có bắt được thích khách không?”
“Bẩm Nương nương, Tình Thấm bị kiếm đâm trúng cánh tay, nhưng chỉ là vết thương ngoài da, không tính là nghiêm trọng. Cấm vệ quân tới ngay lúc đó, nhưng chỉ tóm được một tên thích khách.” Tiểu Nam thấp giọng bẩm báo rành mạch, rõ ràng xúc tích.
“Hồi cung!” Lộ Ánh Tịch không hỏi nhiều, bước nhanh về cung. Nếu mục tiêu của thích khách là cung Phượng Tê thì người chúng muốn giết chính là nàng. Chỉ không biết ai là kẻ muốn đối phó nàng. Long Triêu? Hay Hàn gia sơn trang?
Trở lại cung Phượng Tê, chỉ thấy trong đại điện là một khoảng im lặng ngưng đọng.
Cấm vệ quân vây quanh cả cung điện, những thái giám cùng cung nữ đứng ở một bên, nơm nớp lo sợ. Cánh tay phải của Tình Thấm bị thương, nhưng thần sắc vẫn tốt, không quá lo ngại.
Lộ Ánh Tịch bước vào điện, trầm giọng hỏi: “Thích khách bắt được đang ở đâu?”
Còn chưa có người trả lời, ánh mắt nàng đảo qua, đã trông thấy trong góc phòng có một thi thể. Đó là một gã nam tử mặc đồ đen, khóe miệng ứa máu, sắc mặt đen tím, đã không còn thở, rõ ràng là cắn túi độc cất sẵn dưới lưỡi tự sát.
Lộ Ánh Tịch đến gần quan sát, ánh mắt lạnh thấu xương. Đây là tác phong của tử sĩ. Trước đây Hi vệ từng mang về tin tức, nói rằng Hàn gia sơn trang âm thầm bồi dưỡng rất nhiều tử sĩ, lẽ nào Hàn gia thực sự đứng sau sai khiến? Nhưng hiện nay thế lực Hàn gia vẫn chưa kiên cố, sẽ không nóng lòng muốn tiêu diệt nàng. Như vậy thì…
Trong lòng bỗng rung động, nàng quay đầu nhìn Tình Thấm, lạnh lùng nói: “Tiểu Thấm, ngươi đi theo Bản cung.”
Tình Thấm ngoan ngoãn cúi đầu, nói: “Vâng, Nương nương.”
Trước khi đi, Lộ Ánh Tịch cao giọng nói với mọi người trong điện: “Bất luận kẻ nào cũng không được di chuyển thi thể thích khách.”
Tiểu Nam tiến lên phía trước một bước, gương mặt lúng túng nói: “Bẩm Nương nương, Thống lĩnh Cấm vệ quân đã phái người thông báo với Hình bộ, nên Thượng thư hình bộ sẽ đến đây liền, theo quy củ là phải khám nghiệm tử thi.”
“Thay bản cung nói với Thẩm thượng thư, nếu muốn khám nghiệm tử thi, thì khám ngay tại cung Phượng Tê.” Lộ Ánh Tịch ném một câu mệnh lệnh xong, liền bước vào nội điện.
Tình Thấm lặng lẽ theo sát phía sau, xuyên qua nội điện, vượt qua đình uyển, cho đến khi tới tẩm cung, nàng ta mới quỳ xụp xuống.
Lộ Ánh Tịch từ trên cao nhìn nàng ta, nhàn nhàn mở miệng: “Sao lại quỳ?” Nàng vừa mới nghe Tiểu Nam nhắc đến thiên điện, đã cảm thấy kỳ lạ. Mà Tiểu Thấm lại bị thương đúng lúc như vậy, khẳng định nàng ta đến thiên điện nên mới có thể gặp thích khách.
Tình Thấm ngẩng đầu, bình tĩnh trả lời: “Hôm nay nô tỳ đến thiên điện là muốn vạch trần thủ đoạn của Tê Điệp. Nàng ta rõ ràng không hề mang long thai, có tư cách gì mà độc chiếm một tòa cung điện trong cung Phượng Tê? Nô tỳ không hỏi trước với Nương nương, tự ý hành động, xin Nương nương trách phạt.”
“Ngươi định vạch trần nàng ta thế nào?” Trong lòng Lộ Ánh Tịch vừa bực mình vừa buồn cười. Trước đây nàng đã từng nói cho Tiểu Thấm biết, chuyện Tê Điệp mang thai, đúng là do hoàng đế bày mưu tính kế. Nếu đã thế, còn cần vạch trần làm gì?
Tình Thấm mím môi không nói, đáy mắt hiện lên một tia sắc lạnh, không cam lòng và căm phẫn đố kị.
Lộ Ánh Tịch nhìn nàng ta, chậm rãi nói: “Ngươi muốn giả vờ đụng ngã nàng ta, sau đó sẽ kêu thái y cùng sư phụ đến đây, mượn người ngoài làm nhân chứng, vạch trần chân tướng. Đúng vậy không?”
Tình Thấm vẫn không hé răng lấy nửa lời, ánh mắt quật cường ngang ngạnh.
Lộ Ánh Tịch khẽ cười, lại nói: “Ngươi còn muốn mượn danh nghĩa của Bản cung, thuyết phục sư phụ nói ra mạch tượng bất thường của Tê Điệp.”
Tình Thấm càng cúi thấp đầu, thấp giọng nói: “Nô tỳ không dám lừa gạt Nương nương, đúng là nô tỳ định làm như vậy.”
Lộ Ánh Tịch hết cách lắc đầu: “Chuyện này nói sau. Trước hết hãy nói về chuyện ngươi cùng thích khách giao đấu, có phát hiện gì không?” Võ công của Tiểu Thấm rất khá, chỉ có điều nội lực còn yếu, nếu thích khách ra tay độc ác, nàng ta đã mất mạng rồi.
“Nô tỳ thật hổ thẹn, không phát hiện được manh mối.” Tình thấm thực lòng đáp.
“Đứng lên đi.” Lộ Ánh Tịch vẫy tay ra hiệu, chuẩn bị quay lại đại điện.
Nhưng chuyện này còn chưa giải quyết, một chuyện khác lại xảy ra. Lúc này bên ngoài tẩm cung, đột nhiên vang lên tiếng bước chân nặng nề.
Lộ Ánh Tịch nhíu mày, mở cửa ngó nghiêng, vừa nhìn thấy không khỏi ngạc nhiên: “Hoàng thượng?”
“Vào trong rồi nói.” Hoàng đế giận dữ, thấy Tình Thấm bên trong tẩm cung, mất kiên nhẫn mà phất tay nói, “Ra ngoài!”
Tình Thấm không dám nhiều lời, kính cẩn lui ra.
Hoàng đế bước qua bậc cửa, đi thẳng tới nhuyễn tháp, ngã người nằm xuống, không nói nửa lời.
“Hoàng thượng, hôm nay xuất cung mọi chuyện đều suông sẻ chứ?” Lộ Ánh Tịch ôn nhu hỏi, ánh mắt trong veo lạnh lẽo lướt qua người hắn. Hắn không bị thương, nhưng vừa rồi bước chân lại nặng nề không giống với ngày thường.
Hoàng đế không lên tiếng, từ từ nhắm mắt lại, chỉ một lúc, không ngờ đã chìm vào giấc ngủ.
“Hoàng thượng?” Lộ Ánh Tịch thử gọi nhỏ, nhưng không có tiếng trả lời.
Nàng quan sát kỹ sắc mặt cùng ấn đường hắn, nàng hơi nheo mắt. Hắn có khả năng bị trúng cổ độc. Chính hắn cũng chưa phát hiện ra điểm bất thường? Nếu đã phát hiện ra, sao còn đến chỗ nàng, không sợ nàng nhân cơ hội này dồn hắn vào chỗ chết?
Sắc mặt hắn lúc này vô cùng mệt mỏi, hai mắt nhắm nghiền, không có năng lực phản kháng, như con cừu yếu ớt chờ bị giết vậy. Nếu bây giờ nàng ra tay với hắn, quả thực dễ như trở bàn tay.
Cơ hội tốt như thế này, nàng sẽ không bỏ qua.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Danh xưng Hoàng Hậu
- Quyển 1 - Chương 2: Lòng vua khó lường
- Quyển 1 - Chương 3: Phong ba ngầm nổi
- Quyển 1 - Chương 4: Thăm dò lẫn nhau
- Quyển 1 - Chương 5: Gượng ép bản thân
- Quyển 1 - Chương 6: Huyết mạch hoàng thất
- Quyển 1 - Chương 7: Bệnh cũ tái phát
- Quyển 1 - Chương 8: Đêm ghé thăm thiên lao
- Quyển 1 - Chương 9: Nụ cười nghiêng nước
- Quyển 1 - Chương 10: Có người uy hiếp
- Quyển 1 - Chương 11: Nhìn thấu lòng người
- Quyển 1 - Chương 12: Rục rịch ngóc đầu dậy
- Quyển 1 - Chương 13: Vạch trần bí mật
- Quyển 1 - Chương 14: Mặt rồng thầm giận
- Quyển 1 - Chương 15: Không thủ thì công
- Quyển 1 - Chương 16: Có hành động
- Quyển 1 - Chương 17: Cân tài cân sức
- Quyển 1 - Chương 18: Tát tai Hoàng đế
- Quyển 1 - Chương 19: Khoảng khắc mềm lòng
- Quyển 1 - Chương 20: Quy phục
- Quyển 1 - Chương 21: Thích khách thần bí
- Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
- Quyển 1 - Chương 23: Viện kế lục soát cung
- Quyển 1 - Chương 24: Quá khứ đã qua
- Quyển 1 - Chương 25: Mục tiêu mơ hồ
- Quyển 1 - Chương 26: Mục đích khác nhau
- Quyển 1 - Chương 27: Tặng thê tử kết tóc của ta
- Quyển 1 - Chương 28: Viếng thăm Trai cung
- Quyển 1 - Chương 29: Hương hoa thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 30: Cùng giường chung gối
- Quyển 1 - Chương 31: Cải trang xuất cung
- Quyển 1 - Chương 32: Long thể nhiễm bệnh nhẹ
- Quyển 1 - Chương 33: Nảy sinh tình cảm
- Quyển 1 - Chương 34: Tài năng Đế vương
- Quyển 1 - Chương 35: Nửa năm ước hẹn
- Quyển 1 - Chương 36: Nụ hôn đầu rung động
- Quyển 2 - Chương 1: Cảnh giác với tai họa ngầm
- Quyển 2 - Chương 2: Tự nguyện thua cuộc
- Quyển 2 - Chương 3: Khó phân cao thấp
- Quyển 2 - Chương 4: Người thắng làm vua
- Quyển 2 - Chương 5: Biến hóa khôn lường
- Quyển 2 - Chương 6: Chuẩn bệnh thấy hỉ mạch
- Quyển 2 - Chương 7: Giống nhau vô cùng
- Quyển 2 - Chương 8: Suy trước tính sau
- Quyển 2 - Chương 9: Lương duyên nghiệt duyên
- Quyển 2 - Chương 10: Mỗi người một tâm nguyện
- Quyển 2 - Chương 11: Thà làm ngọc nát
- Quyển 2 - Chương 12: Như lúc đầu gặp mặt
- Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
- Quyển 2 - Chương 14: Chất độc một năm
- Quyển 2 - Chương 15: Tức giận khó dập tắt
- Quyển 2 - Chương 16: Nụ hôn mãnh liệt
- Quyển 2 - Chương 17: Thầm sinh căm hờn
- Quyển 2 - Chương 18: Mỗi người một chí hướng
- Quyển 2 - Chương 19: Ân oán của hai quý phi
- Quyển 2 - Chương 20: Đè nén xao xuyến
- Quyển 2 - Chương 21: Xả thân cứu nguy
- Quyển 2 - Chương 22: Thổ lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 23: Chìm trong ác mộng
- Quyển 2 - Chương 24: Trăm mối nghi ngờ
- Quyển 2 - Chương 25: Phá kén nhả tơ
- Quyển 2 - Chương 26: Dụ dỗ yêu
- Quyển 2 - Chương 27: Tai họa bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 28: Ai thiện ai ác
- Quyển 2 - Chương 29: Tình cảm lay động
- Quyển 2 - Chương 30: Đau lòng
- Quyển 2 - Chương 31: Ai cũng có dĩ vãng
- Quyển 2 - Chương 32: Tự nhiên chen ngang
- Quyển 2 - Chương 33: Bỗng nhiên bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 34: Cực hình tàn nhẫn
- Quyển 2 - Chương 35: Phẫn nộ cùng căm hận
- Quyển 2 - Chương 36: Tâm bất do kỷ
- Quyển 2 - Chương 37: Sóng ngầm
- Quyển 2 - Chương 38: Yến tiệc đêm thất tịch
- Quyển 2 - Chương 39: Kinh hồng diễm ảnh
- Quyển 2 - Chương 40: Không dụng binh đao
- Quyển 2 - Chương 41: Điều tra cẩn thận
- Quyển 2 - Chương 42: Nữ giả nam
- Quyển 2 - Chương 43: Đêm ở ngoài hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 44: Đột nhập không thành
- Quyển 2 - Chương 45: Nghe câu chuyện buồn
- Quyển 2 - Chương 46: Lấy thân dụ tình
- Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
- Quyển 3 - Chương 2: Một đêm rối rắm
- Quyển 3 - Chương 3: Thể theo yêu cầu
- Quyển 3 - Chương 4: Bị khống chế
- Quyển 3 - Chương 5: Bí mật của Hoàng đế
- Quyển 3 - Chương 6: Muốn vào lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 7: Đêm đẹp đến muộn
- Quyển 3 - Chương 8: Đêm đầu là thế
- Quyển 3 - Chương 9: Hồi ức về lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 10: Cái gọi là số phận
- Quyển 3 - Chương 11: Giông bão sắp đến
- Quyển 3 - Chương 12: Khó tìm được sơ hở
- Quyển 3 - Chương 13: Tội chồng thêm tội
- Quyển 3 - Chương 14: Hoàng đế thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 15: Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 16: Mảnh ghép chân tướng
- Quyển 3 - Chương 17: Yêu hận khó cả đôi đường
- Quyển 3 - Chương 18: Nhẫn tâm cắt đứt
- Quyển 3 - Chương 19: Bệnh dịch ở Huy Thành
- Quyển 3 - Chương 20: Đích thân đến dịch thành
- Quyển 3 - Chương 21: Có lòng không có sức
- Quyển 3 - Chương 22: Tình cảm vô hình
- Quyển 3 - Chương 23: Tạm xa nhau
- Quyển 3 - Chương 24: Ổn định bệnh dịch
- Quyển 3 - Chương 25: Ốm đau mệt mỏi
- Quyển 3 - Chương 26: Hoàng tộc Lâm Quốc
- Quyển 3 - Chương 27: Thăm bệnh trong đêm
- Quyển 3 - Chương 28: Sóng ngầm thành lâu
- Quyển 3 - Chương 29: Trờ lại hoàng cung
- Quyển 3 - Chương 30: Tranh cãi nổ ra
- Quyển 3 - Chương 31: Sắp sửa mất đi
- Quyển 3 - Chương 32: Tình yêu chưa bộc lộ
- Quyển 3 - Chương 33: Thân phận bí ẩn
- Quyển 3 - Chương 34: Long sàng triền miên
- Quyển 3 - Chương 35: Đi hay ở
- Quyển 3 - Chương 36: Mất phương hướng
- Quyển 3 - Chương 37: Liễu yếu đào tơ
- Quyển 3 - Chương 38: Mùa đông đến
- Quyển 3 - Chương 39: Ngày sinh nhật
- Quyển 3 - Chương 40: Bỗng thấy hỉ mạch
- Quyển 3 - Chương 41: Vì người mà thỏa hiệp
- Quyển 3 - Chương 42: Trúng đại kiếp nạn
- Quyển 3 - Chương 43: Mỗi người một nơi
- Quyển 3 - Chương 44: Xuân ấm áp, lòng nguội lạnh
- Quyển 3 - Chương 45: Hừng hực chiến tranh
- Quyển 3 - Chương 46: Gặp lại cố nhân
- Quyển 4 - Chương 1: Tình hình căng thẳng
- Quyển 4 - Chương 2: Chất vấn lúc gặp lại
- Quyển 4 - Chương 3: Hận cũ thù mới
- Quyển 4 - Chương 4: Bức thư khi đó
- Quyển 4 - Chương 5: Hồi ức tràn về
- Quyển 4 - Chương 6: Hồng nhan khuynh thành
- Quyển 4 - Chương 7: Khoảng khắc ấm lòng
- Quyển 4 - Chương 8: Nổi giận vì ai đó
- Quyển 4 - Chương 9: Biến cố trong đêm
- Quyển 4 - Chương 10: Thành tù nhân
- Quyển 4 - Chương 11: Hoạn nạn biết chân tình
- Quyển 4 - Chương 12: Sinh ly tử biệt
- Quyển 4 - Chương 13: Mất tích bí ẩn
- Quyển 4 - Chương 14: Trên đường trở về
- Quyển 4 - Chương 15: Cùng đồng hành
- Quyển 4 - Chương 16: Tương phùng thế này
- Quyển 4 - Chương 17: Bốn người kết giao
- Quyển 4 - Chương 18: Sóng ngầm tuôn trào
- Quyển 4 - Chương 19: Ngoài dự đoán
- Quyển 4 - Chương 20: Mỹ nhân rắn rết
- Quyển 4 - Chương 21: Kết cục thế này
- Quyển 4 - Chương 22: Xuất hiện bước ngoặt
- Quyển 4 - Chương 23: Dối lòng giải độc
- Quyển 4 - Chương 24: Tình này khó cả đôi đường
- Quyển 4 - Chương 25: Trưởng thành trong tình yêu
- Quyển 4 - Chương 26: Duyên sâu phận ngắn
- Quyển 4 - Chương 27: Mỗi người mỗi ngã
- Quyển 4 - Chương 28: Lại gặp bãi tố
- Quyển 4 - Chương 29: Dưỡng sức chờ thời
- Quyển 4 - Chương 30: Cuộc chiến của nam nhân
- Quyển 4 - Chương 31: Chiến trường vô tình
- Quyển 4 - Chương 32: Nhận được tin dữ
- Quyển 4 - Chương 33: Vui buồn lẫn lộn
- Quyển 4 - Chương 34: Gặp mặt lần cuối
- Quyển 4 - Chương 35
- Quyển 5 - Chương 1: Che đậy huyền cơ
- Quyển 5 - Chương 2: Lại như người xa lạ
- Quyển 5 - Chương 3: Mưa gió bấp bênh
- Quyển 5 - Chương 4: Bệnh mất trí nhớ
- Quyển 5 - Chương 5: Thần trí lạc lối
- Quyển 5 - Chương 6: Lần đầu nói yêu
- Quyển 5 - Chương 7: Tạm thời gạt bỏ lo lắng
- Quyển 5 - Chương 8: Thật sự thoải mái
- Quyển 5 - Chương 9: Mảnh giấy huyền bí
- Quyển 5 - Chương 10: Đêm ở lãnh cung
- Quyển 5 - Chương 11: Kỵ tinh rớt xuống
- Quyển 5 - Chương 12: Sánh bước cùng nhau
- Quyển 5 - Chương 13: Tính toán cuối cùng
- Quyển 5 - Chương 14: Ngự giá viễn chinh
- Quyển 5 - Chương 15: Ngoại truyện 1: Tương thân tương ái
- Quyển 5 - Chương 16: Ngoại truyện 2: Mâu thuẫn nho nhỏ
- Quyển 5 - Chương 17: Ngoại truyện 3: Long Phượng tranh đấu