Xí Hoang Nghi Thượng - Chương 37
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 01
- Chương 111: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 02
- Chương 112: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 03
- Chương 113: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 04
- Chương 114: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 05
- Chương 115: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 06
- Chương 116: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 07
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Xí Hoang Nghi Thượng
Chương 37
"Ưm..." Hồng Kỳ buộc miệng rên khẽ, "Em có đọc nữa không đấy?!"
Phổ Thông bật cười, một tay không ngừng đùa nghịch phân thân của Hồng Kỳ, một tay lật sang trang khác, "Tất nhiên là có rồi!" Y vừa nói vừa nhấc Hồng Kỳ ngồi lên đùi mình. Vật tối quan trọng bị người nắm giữ, hắn không thể làm gì khác ngoài thuận theo động tác của y.
Tư thế này giúp ngón tay Phổ Thông hoạt động thoải mái hơn, y sờ sờ tiểu Kỳ vài lần rồi lần mò ra mặt sau.
Hồng Kỳ tập trung nghiên cứu manga nên không để ý hành động của Phổ Thông. Hắn còn đang bận xuýt xoa, thật sự có thể cho hai ngón tay vào chỗ đó sao, không rách hả?
Vừa nghĩ xong, vùng da xung quanh nơi nào đó lập tức truyền tới cảm giác bị đụng chạm. Hồng Kỳ quay phắt lại, mặt Phổ Thông cũng đỏ quá chừng, nhưng y vẫn không có ý định ngừng lại.
Y vuốt ve nếp nhăn ở miệng huyệt nhỏ. Chật thế này đến ngón tay còn không luồn vào nổi, nói gì đến cái "ấy ấy".
"Đừng sợ, em sẽ nhẹ nhàng mà. Hứa danh dự." Phổ Thông ôm eo Hồng Kỳ an ủi hắn. Việc cấp bách bây giờ là giúp Hồng Kỳ thả lỏng.
Lại lật sang tờ tiếp theo, người đàn ông trong sách đã bắt đầu tiến vào. Thứ thô to kia chen vào khiến những nếp nhăn ở huyệt nhỏ bị kéo căng ra, lại thêm nhân vật được vẽ theo kiểu dâm đãng, khiến Hồng Kỳ không dám xem nữa.
"Em đi đâu vậy?" Hồng Kỳ cảm giác được người phía sau đứng dậy, liền ngẩng đầu hỏi y.
"Em đi lấy xà phòng." Phổ Thông đi rồi, Hồng Kỳ không nén nổi lòng hiếu kỳ bèn ngồi che mặt đọc manga tiếp, vừa đọc vừa cảm khái, tốc độ nhanh thật, nhưng mà có hơi phi thực tế.
Hồng Kỳ nhân lúc Phổ Thông chưa trở lại, len lén an ủi người anh em của mình. Khi nãy Phổ Thông chọc cho hắn cứng, giờ lại bỏ hắn một mình, hắn nhịn sao nổi.
Cảnh Hồng Kỳ lộ nửa cái mông trắng tròn tự an ủi bị Phổ Thông thấy hết, y không nói gì, chỉ là phía dưới lại cứng hơn rồi. Y cầm theo vụn xà phòng, thêm một bát nước trong, leo lên giường.
"Em muốn làm gì?" Đôi mắt rực lửa của Phổ Thông khiến lòng Hồng Kỳ dấy nên một nỗi sợ kỳ lạ.
Hầu kết Phổ Thông lăn lộn một vòng, "Chúng ta không có thuốc bôi trơn nên em định thay bằng cái này."
Hồng Kỳ biết chắc đêm nay mình không thoát được rồi.
Hai người bắt đầu lăn xả vào nhau, tới tới lui lui một hồi cũng xem như thả lỏng được một chút. Bấy giờ Phổ Thông mới đặt Hồng Kỳ nằm nghiêng trên giường, chấm một chút nước lên ngón giữa, lấy một ít xà phòng vụn rồi bóp nhẹ cho tan ra.
Tình dục cũng đang dâng đầy trong mắt Hồng Kỳ, đối với chuyện sắp xảy ra hắn vừa tò mò vừa sợ hãi. Hắn không dám nhìn nữa, ngượng ngùng nhắm mắt lại, chôn đầu vào cánh tay.
Phổ Thông dùng tay còn lại nắn bóp cánh mông mềm mịn của Hồng Kỳ. Kể cũng lạ, Hồng Kỳ thường xuyên ngồi một chỗ từ sáng đến chiều, vậy mà mông hắn lại đẹp như vậy. Phổ Thông nhéo hai cái, ừm, vẫn mềm dẻo như lần đầu tiên. Sau đó tay y dời lên an ủi thứ đang ngẩng cao đầu của Hồng Kỳ, còn cái tay có bôi xà phòng thì lần mò trong kẽ mông hắn. Vốn Phổ Thông muốn quan sát nơi đó, nhưng Hồng Kỳ không cho. Thôi, làm được đến đây coi như là một bước tiến rồi, không nên vội vàng.
Tìm đến miệng huyệt nhỏ, Phổ Thông không vội vào. Trước tiên y xoa xoa bên ngoài, rồi mới chậm rãi luồn ngón tay vào... Lần đầu tiên bị trượt ra ngoài, lần thứ hai cũng bị trượt ra ngoài, đến lần thứ ba vẫn chẳng đâu vào đâu.
Phổ Thông nhịn hết nổi, đành mượn tay Hồng Kỳ giúp an ủi thân dưới đang trướng đến phát đau. Hồng Kỳ biết y đang khó chịu, nên ráng nén cơn ngượng ngùng, vừa vuốt ve hạ thân y vừa tự giác gập chân lên để ngón tay y có thể vào dễ hơn.
Phổ Thông nhíu mày, lại lấy lên chút vụn xà phòng nữa, lần này làm cẩn thận hơn, cuối cùng cũng vào được, nhưng huyệt nhỏ quá chật, ngón tay y không tài nào di chuyển được.
"Hồng ca, thả lỏng chút nào, không đau đâu."
Hồng Kỳ nhắm mắt lại, hắn đã nhịn đến cực hạn rồi, việc này quá hoang đường!
Vách thịt bên trong đè ép ngón tay Phổ Thông, một bước khó đi. Nếu đẩy nhẹ thì không vào thêm được, nhưng nếu dùng lực mạnh quá Hồng Kỳ sẽ đau. Y thở hổn hển, nhưng vẫn quyết không bỏ cuộc. Người đàn ông trong sách làm được, lẽ nào y lại không?
Phổ Thông bật cười, một tay không ngừng đùa nghịch phân thân của Hồng Kỳ, một tay lật sang trang khác, "Tất nhiên là có rồi!" Y vừa nói vừa nhấc Hồng Kỳ ngồi lên đùi mình. Vật tối quan trọng bị người nắm giữ, hắn không thể làm gì khác ngoài thuận theo động tác của y.
Tư thế này giúp ngón tay Phổ Thông hoạt động thoải mái hơn, y sờ sờ tiểu Kỳ vài lần rồi lần mò ra mặt sau.
Hồng Kỳ tập trung nghiên cứu manga nên không để ý hành động của Phổ Thông. Hắn còn đang bận xuýt xoa, thật sự có thể cho hai ngón tay vào chỗ đó sao, không rách hả?
Vừa nghĩ xong, vùng da xung quanh nơi nào đó lập tức truyền tới cảm giác bị đụng chạm. Hồng Kỳ quay phắt lại, mặt Phổ Thông cũng đỏ quá chừng, nhưng y vẫn không có ý định ngừng lại.
Y vuốt ve nếp nhăn ở miệng huyệt nhỏ. Chật thế này đến ngón tay còn không luồn vào nổi, nói gì đến cái "ấy ấy".
"Đừng sợ, em sẽ nhẹ nhàng mà. Hứa danh dự." Phổ Thông ôm eo Hồng Kỳ an ủi hắn. Việc cấp bách bây giờ là giúp Hồng Kỳ thả lỏng.
Lại lật sang tờ tiếp theo, người đàn ông trong sách đã bắt đầu tiến vào. Thứ thô to kia chen vào khiến những nếp nhăn ở huyệt nhỏ bị kéo căng ra, lại thêm nhân vật được vẽ theo kiểu dâm đãng, khiến Hồng Kỳ không dám xem nữa.
"Em đi đâu vậy?" Hồng Kỳ cảm giác được người phía sau đứng dậy, liền ngẩng đầu hỏi y.
"Em đi lấy xà phòng." Phổ Thông đi rồi, Hồng Kỳ không nén nổi lòng hiếu kỳ bèn ngồi che mặt đọc manga tiếp, vừa đọc vừa cảm khái, tốc độ nhanh thật, nhưng mà có hơi phi thực tế.
Hồng Kỳ nhân lúc Phổ Thông chưa trở lại, len lén an ủi người anh em của mình. Khi nãy Phổ Thông chọc cho hắn cứng, giờ lại bỏ hắn một mình, hắn nhịn sao nổi.
Cảnh Hồng Kỳ lộ nửa cái mông trắng tròn tự an ủi bị Phổ Thông thấy hết, y không nói gì, chỉ là phía dưới lại cứng hơn rồi. Y cầm theo vụn xà phòng, thêm một bát nước trong, leo lên giường.
"Em muốn làm gì?" Đôi mắt rực lửa của Phổ Thông khiến lòng Hồng Kỳ dấy nên một nỗi sợ kỳ lạ.
Hầu kết Phổ Thông lăn lộn một vòng, "Chúng ta không có thuốc bôi trơn nên em định thay bằng cái này."
Hồng Kỳ biết chắc đêm nay mình không thoát được rồi.
Hai người bắt đầu lăn xả vào nhau, tới tới lui lui một hồi cũng xem như thả lỏng được một chút. Bấy giờ Phổ Thông mới đặt Hồng Kỳ nằm nghiêng trên giường, chấm một chút nước lên ngón giữa, lấy một ít xà phòng vụn rồi bóp nhẹ cho tan ra.
Tình dục cũng đang dâng đầy trong mắt Hồng Kỳ, đối với chuyện sắp xảy ra hắn vừa tò mò vừa sợ hãi. Hắn không dám nhìn nữa, ngượng ngùng nhắm mắt lại, chôn đầu vào cánh tay.
Phổ Thông dùng tay còn lại nắn bóp cánh mông mềm mịn của Hồng Kỳ. Kể cũng lạ, Hồng Kỳ thường xuyên ngồi một chỗ từ sáng đến chiều, vậy mà mông hắn lại đẹp như vậy. Phổ Thông nhéo hai cái, ừm, vẫn mềm dẻo như lần đầu tiên. Sau đó tay y dời lên an ủi thứ đang ngẩng cao đầu của Hồng Kỳ, còn cái tay có bôi xà phòng thì lần mò trong kẽ mông hắn. Vốn Phổ Thông muốn quan sát nơi đó, nhưng Hồng Kỳ không cho. Thôi, làm được đến đây coi như là một bước tiến rồi, không nên vội vàng.
Tìm đến miệng huyệt nhỏ, Phổ Thông không vội vào. Trước tiên y xoa xoa bên ngoài, rồi mới chậm rãi luồn ngón tay vào... Lần đầu tiên bị trượt ra ngoài, lần thứ hai cũng bị trượt ra ngoài, đến lần thứ ba vẫn chẳng đâu vào đâu.
Phổ Thông nhịn hết nổi, đành mượn tay Hồng Kỳ giúp an ủi thân dưới đang trướng đến phát đau. Hồng Kỳ biết y đang khó chịu, nên ráng nén cơn ngượng ngùng, vừa vuốt ve hạ thân y vừa tự giác gập chân lên để ngón tay y có thể vào dễ hơn.
Phổ Thông nhíu mày, lại lấy lên chút vụn xà phòng nữa, lần này làm cẩn thận hơn, cuối cùng cũng vào được, nhưng huyệt nhỏ quá chật, ngón tay y không tài nào di chuyển được.
"Hồng ca, thả lỏng chút nào, không đau đâu."
Hồng Kỳ nhắm mắt lại, hắn đã nhịn đến cực hạn rồi, việc này quá hoang đường!
Vách thịt bên trong đè ép ngón tay Phổ Thông, một bước khó đi. Nếu đẩy nhẹ thì không vào thêm được, nhưng nếu dùng lực mạnh quá Hồng Kỳ sẽ đau. Y thở hổn hển, nhưng vẫn quyết không bỏ cuộc. Người đàn ông trong sách làm được, lẽ nào y lại không?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 01
- Chương 111: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 02
- Chương 112: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 03
- Chương 113: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 04
- Chương 114: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 05
- Chương 115: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 06
- Chương 116: PN 2: Đã lâu không gặp thân thích 07