Ai Mới Là Con Trai - Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
Chương trước- Chương 1: Chương Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Thời gian trôi thật là nhanh
- Chương 3: Ở kí túc xá chứ?
- Chương 4: Bị phạt
- Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai
- Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu
- Chương 7: Oan gia phòng hẹp
- Chương 8: Đụng mặt
- Chương 9: Chia ranh giới
- Chương 10: Không cãi nhau không được
- Chương 11: Mục tiêu chiến thắng đó là giám thị
- Chương 12: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 13: Bạn thân
- Chương 14: Nó - hắn. nhỏ - chàng. nàng - anh
- Chương 15: Một chút về hoàn cảnh
- Chương 16: Tức giận
- Chương 17: Giật mình
- Chương 18: Lễ hội kì lạ
- Chương 19: Ai sẽ thành nữ?
- Chương 20: Không chấp nhận mình sẽ thành nữ
- Chương 21: Nàng có thư
- Chương 22: Tao sẽ đi dự lễ hội
- Chương 23: Kế hoạch nịnh nọt với ba tụi hắn
- Chương 24: Trao đổi
- Chương 25: Chiến lược thất bại
- Chương 26: Chiến lược mới
- Chương 27: Khiếu chiến vì lá thăm
- Chương 28: Một bí mật từ nó
- Chương 29: Đám tang
- Chương 30: Hắn đi dự đám tang - lại có thư
- Chương 31: Em rất thích chị - quần đùi và ảnh
- Chương 32: Tin nhắn lạ - quyết định đi dự lễ bằng thân phận con gái
- Chương 33: Lam minh nhật là con gái - hắn để ý nó
- Chương 34: Mua đồ hoá trang - cùng nhau chọn lựa
- Chương 35: Trước ngày lễ hội
- Chương 36: Anh đã biết - thiên sứ đi dự tiệc
- Chương 37: Nếu cậu là con gái,mình sẽ yêu cậu
- Chương 38: Tắt điện
- Chương 39: Lộ hàng
- Chương 40: Nhân vật mới
- Chương 41: Thói con nít của ểm
- Chương 42: Người giống người
- Chương 43: Đã từng mất trí nhớ - cô gái giống mình là ai?
- Chương 44: 7 năm về trước
- Chương 45: Lam minh hoàng và hoàng minh long
- Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
- Chương 47: Người giống người gặp nhau
- Chương 48: Nhà sách gặp đối thủ - hôn phu tương lai
- Chương 49: Gia đình mới. - vì sao nó giả trai
- Chương 50: Tớ biết cậu là con gái....lâu rồi
- Chương 51: Thái Mỹ Tuyền và Trịnh Gia Khôi
- Chương 52: Hợp đồng ôsin
- Chương 53: Hoàn cảnh lúc trước của thái mỹ tuyền - vì sao nhỏ giả trai
- Chương 54: Lần đầu tiên tiếp xúc với con gái
- Chương 55: Hôn ước
- Chương 56: Ông bà nội nhỏ là ai?
- Chương 57: Tớ thích cậu được không?
- Chương 58: Né tránh
- Chương 59: Nghe trộm
- Chương 60: Lâu rồi mới bị phạt - bị điều khiển
- Chương 61: Mắng thậm tệ - lần nữa chơi xỏ giám thị
- Chương 62: Nguyễn minh phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là hoàng minh thụy - khoá
- Chương 63: Cảnh cáo và chị
- Chương 64: Ai mới là con trai?
- Chương 65: Tranh giành và tác hợp
- Chương 66: Nàng và nhóc
- Chương 67: Hắn giận nó - sự thật về cái chết của mẹ nàng
- Chương 68: Quyết định của nàng - nó đã làm gì?
- Chương 69: Tội thật hay nghi oan?
- Chương 70: Điều tra
- Chương 71: Nhân chứng
- Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
- Chương 73: Bật khóc
- Chương 74: Anh là thần tình yêu
- Chương 75: Đón nhận nhóc
- Chương 76: Anh và em
- Chương 77: Nắm tay - rình rập
- Chương 78: Trong ba người bọn nó,không có ai là con trai
- Chương 79: Hợp tác - ba mẹ ra đi
- Chương 80: Ngủ lại nhà nhóc - đám tang - tớ có thể đến mộ của ba mẹ cậu?
- Chương 81: Ôm - làm người yêu nhau đi
- Chương 82: Dã ngoại - cây ước mơ
- Chương 83: Đua xe
- Chương 84: Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội
- Chương 85: Nó là vợ tao - nhỏ và chàng
- Chương 86: Nụ hôn bất ngờ - đừng làm cho tao ghen nữa được không?
- Chương 87: Tớ là gì của cậu? - người con gái con yêu duy nhất là lam minh nhật. - mình chia tay đi
- Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
- Chương 89: Không hiểu được trái tim - trống rỗng
- Chương 90: Nhận ra - bị từ chối - mình vùi lắp khoảng trống cho nhau nhé
- Chương 91: Cố hạnh phúc - ai là người hạnh phúc nhất?
- Chương 92: Sống một cách hoàn hảo
- Chương 93: Không chối cãi được. - chính lam minh nhật là người tiết lộ
- Chương 94: Cái tát mang mùi vị đắng - hoàng minh long không tha thứ cho lam minh nhật
- Chương 95: Vẫn là chị, người em thích - bởi vì em thích chị
- Chương 96: Nói này nhé, tao thích mày
- Chương 97: Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng
- Chương 98: Em là ai?
- Chương 99: Hỗn loạn
- Chương 100: Em có yêu tôi không? hay chỉ là người bạn
- Chương 101: Bệnh của hoàng minh long - chỉ cần anh mở mắt ra thôi
- Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp
- Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - sở trường là che giấu
- Chương 104: Khi nào mới kết thúc
- Chương 105: Giải quyết rõ - mẹ xin lỗi
- Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện
- Chương 107: Tai nạn - hội đồng - ác mộng
- Chương 108: Nàng mất tích
- Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - dang hai tay chào đón cô
- Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - đừng làm anh sợ - lam minh nhật đang ở đâu?
- Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - giấc mơ chúng ta gặp nhau
- Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính
- Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?
- Chương 114: 1 năm sau
- Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực
- Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên hoàng minh thuỵ và lam minh nhật
- Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua
- Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - cô gái câm
- Chương 119: Cô ấy tên là thy thy hay là lam minh nhật?
- Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay
- Chương 121: Cô gái ấy không phải lam minh nhật
- Chương 122: Cô ấy là vợ con
- Chương 123: Nhân vật mới nữa ư?
- Chương 124: Ngày em đến cũng chính là ngày anh đi
- Chương 125: Trở về như thế nào?
- Chương 126: Giấc mơ biến thành sự thật
- Chương 127: Đại kết cục
- Chương 128: Ngoại truyện 1 - rủ nhau đám cưới
- Chương 129: Ngoại truyện 2 - ai mới là con trai?
- Chương 130: Ngoại truyện 3 - thế hệ sau
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ai Mới Là Con Trai
Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
Chàng đi từ hôm qua đến giờ vẫn chưa thấy về. Bây giờ đã gần xế chiều rồi. Mọi người ngồi trong phòng cắn răng đợi chàng về.
-"Gọi mãi không nghe."-Anh cầm điện thoại đi qua đi lại.-"Thuê bao rồi."
-"Hay anh ta bỏ trốn vì không làm được nhỉ."-Em xoa cằm suy nghĩ.
-"Bà mà còn nói như thế một lần nữa là tui tống bà về thiên đường ở giá luôn đấy."-Nhóc nhăn nhó nhìn em. Nói toàn những câu làm người ta thấy thật không?
Nó đứng ngoài lang cang nhìn hoàng hôn của trường. Trong nó bây giờ suy nghĩ lại nó mới thấy hoàng hôn đẹp. Cứ ngỡ chỉ có bình minh sẽ mang lại sự may mắn và an toàn. Nhưng hoàng hôn không mang điều đó,mà ngược lại. Nó mang lại cảm giác của sự lãng mạn và hạnh phúc.
-"Thằng Bảo sắp về rồi."-Hắn đặt tay lên vai nó.
Nó chỉ biết cười gật đầu nhẹ nhàng.
-"Ừ."
-"Mà nè...muốn đi chơi đâu đó không?"-Hắn quay sang hỏi nó.
-"Đi đâu?"
-"Đi rồi sẽ biết."
Nói rồi hắn kéo nó đến nhà xe lấy chiếc xe đạp quèn của nó chạy trên đường mòn ở một con hẽm của thành phố. Nhìn thôi cũng biết hẽm này là của nhà nông. Nhưng sao hắn lại đưa mình đến đây?
Kít.
Hắn dắt nó vào căn nhà nhìn mơ mộng,xung quanh toàn là hoa. Nhìn qua cũng biết đây là biệt thự hoa được thiết kế kiểu thời xa xưa.
Hắn dắt nó đến một khu vườn đầy hoa. Nó tròn mắt nhìn những cây hoa theo chiều gió kia.
-"Sao biết tui thích hoa hay vậy?"-Nó quay sang hỏi hắn.
Hắn đắc ý vòng tay trước ngực cười toe.
-"Bà thì cái gì chẳng biết."
-"Nín đi."-Nó nhếch nữa miệng nhìn hắn.
-"Ơ...bà đối xử với người giúp bà kiểu đó đấy hả?"-Hắn chóng nạnh nói lớn.
-"Ừ."-Nó thè lưỡi chọc hắn.
Sự khởi dậy kiểu đó đã làm hắn đuổi bắt nó chạy quanh vườn hoa kia. Tiếng cười của hai đứa nhóc 17 tuổi làm tăng thêm hương vị ngọt ngào của loài hoa. Ong bướm xen kẽ chạy theo cỗ vũ hắn bắt được nó.
-"Ê..."-Hắn đứng lại thở dốc.
-"Hửm?"-Nó quay sang.
-"Cảm thấy thoải mái hơn chưa?"
Nó cong môi cười nhẹ nhìn hắn. Cảm ơn Hoàng Minh Quân. Mày rất tốt.
-"Cảm ơn..."
Hắn đến gần nó xoa đầu.
-"Vụ hợp đồng đó...hủy nhé."
Nó vừa vui vừa mừng khi hắn xoá cái hợp đồng vớ vẩn ấy.
-"Cảm ơn lần hai."
Hắn xỏ tay vào túi quần nhìn nó một hồi. Chắc bên trong mày lạnh lẽo và cô đơn lắm đúng không? Tao có cái cảm giác mày luôn thiếu sự an toàn nào đó. Có lẽ kí ức xưa của mày rất đáng sợ khi trên người mày chỉ toàn là sẹo.
-"Từ nay...đừng mất lòng tin nữa nhá."-Hắn nắm lấy tay nó.
Nó ngượng ngùng đỏ mặt nhìn hắn. Lại một lần nữa cảm giác được sự an toàn bên hắn. Nó gật đầu.
Hắn cười phì nhìn nó. Lấy sợi dây chuyền trên cổ đeo vào cổ nó.
-"Tao sẽ luôn bên mày. Nó sẽ chứng minh cho mày coi."
Nó đỏ mặt quay sang nơi khác. Nhìn cứ như là đang đính hôn dưới thời xa xưa kia.
-"Ờ.."-Nó gãi đầu.-"Thôi về đi. Tối rồi. Hôm nay là hạng chót."- Có lẽ thằng Bảo sẽ không về đâu. Nó đã đi hết nữa ngày nay rồi. Tăm tít cũng không có.
..............................
Thầy giáo và mọi người ngồi trong phòng kí túc xá đợi ba người. Hắn,chàng và đặc biệt là nó.
Nó với hắn vừa bước vào thấy sự thất vọng não nề kia. Lại có cảm giác của 7 năm trước trở về.
...
Bốp...bốp...bốp...
-"Mày đã ăn trộm rồi mà còn chối hả?"
-"Đúng là thứ kinh tởm. Chắc thấy ba mẹ mình nghèo khổ nên mày dâng lòng tham chứ gì. Ngu ngốc."
Nó thu gọn mình lại một góc,ôm vùi mình với hai cánh tay.
Cô của nó đứng bên cạnh chỉ trích ra lệnh đánh nó. Quản gia độc ác cầm roi thừng đánh dồn dập. Không lấy một ai đến ngăn can vì họ quá sợ. Máu chảy đầm đìa,bóng tối phủ khắp mọi nơi. Nó bị bỏ đói ba ngày trời.
-"Đợi thêm chút nữa được không thầy."-Gã kiên định đứng dậy.-"Không xin thầy hãy cho tụi em thêm một ngày nữa."
Thầy nhìn tất cả rồi nhìn sang nó.
-"Nhật em có thể...thêm một ngày..."
-"Không."-Nhóc đứng phất dậy.-"Người ăn trộm đề chính là em."
Câu nói của nhóc làm mọi người trợn tròn mắt. Nhóc đang nhận lỗi giúp nó.
-"Hoàng..."
-"Lam Minh Nhật là nạn nhân. Em đã ăn trộm. Em không muốn ai tranh giành hạng của em nên em đã làm vậy."
Nó quay sang nhóc.
-"Em điên rồi."
-"Vì thế xin thầy hãy đuổi em ra khỏi trường."-Nhóc đứng dậy đến gần thầy.-"Lam Minh Nhật không bị gì cả."
-"Lam Minh Hoàng.-"Nó hét lên.
Ba thầy giáo đi xuống phòng ý định bảo nhóc đi xuống. Như thế chẳng khác gì nói nó ăn trộm rồi bảo em mình nhận tội.
-"Thật ngu ngốc.-"Nó núm cổ áo nhóc lên.-"Hãy để chị."
Nhóc buông tay nó ra đi theo thầy giáo xuống phòng giáo viên nhận hình phạt. Mọi người ai cũng chạy theo nhóc đến phòng.
Chưa kịp để thầy giáo nói lời gì đó thì một cánh tay mở cửa phòng ra thu hút mọi ánh mắt của mọi người. Là chàng,chàng xuất hiện với bộ dạng tơi tả.
-"Phùng Gia Bảo."
-"Gọi mãi không nghe."-Anh cầm điện thoại đi qua đi lại.-"Thuê bao rồi."
-"Hay anh ta bỏ trốn vì không làm được nhỉ."-Em xoa cằm suy nghĩ.
-"Bà mà còn nói như thế một lần nữa là tui tống bà về thiên đường ở giá luôn đấy."-Nhóc nhăn nhó nhìn em. Nói toàn những câu làm người ta thấy thật không?
Nó đứng ngoài lang cang nhìn hoàng hôn của trường. Trong nó bây giờ suy nghĩ lại nó mới thấy hoàng hôn đẹp. Cứ ngỡ chỉ có bình minh sẽ mang lại sự may mắn và an toàn. Nhưng hoàng hôn không mang điều đó,mà ngược lại. Nó mang lại cảm giác của sự lãng mạn và hạnh phúc.
-"Thằng Bảo sắp về rồi."-Hắn đặt tay lên vai nó.
Nó chỉ biết cười gật đầu nhẹ nhàng.
-"Ừ."
-"Mà nè...muốn đi chơi đâu đó không?"-Hắn quay sang hỏi nó.
-"Đi đâu?"
-"Đi rồi sẽ biết."
Nói rồi hắn kéo nó đến nhà xe lấy chiếc xe đạp quèn của nó chạy trên đường mòn ở một con hẽm của thành phố. Nhìn thôi cũng biết hẽm này là của nhà nông. Nhưng sao hắn lại đưa mình đến đây?
Kít.
Hắn dắt nó vào căn nhà nhìn mơ mộng,xung quanh toàn là hoa. Nhìn qua cũng biết đây là biệt thự hoa được thiết kế kiểu thời xa xưa.
Hắn dắt nó đến một khu vườn đầy hoa. Nó tròn mắt nhìn những cây hoa theo chiều gió kia.
-"Sao biết tui thích hoa hay vậy?"-Nó quay sang hỏi hắn.
Hắn đắc ý vòng tay trước ngực cười toe.
-"Bà thì cái gì chẳng biết."
-"Nín đi."-Nó nhếch nữa miệng nhìn hắn.
-"Ơ...bà đối xử với người giúp bà kiểu đó đấy hả?"-Hắn chóng nạnh nói lớn.
-"Ừ."-Nó thè lưỡi chọc hắn.
Sự khởi dậy kiểu đó đã làm hắn đuổi bắt nó chạy quanh vườn hoa kia. Tiếng cười của hai đứa nhóc 17 tuổi làm tăng thêm hương vị ngọt ngào của loài hoa. Ong bướm xen kẽ chạy theo cỗ vũ hắn bắt được nó.
-"Ê..."-Hắn đứng lại thở dốc.
-"Hửm?"-Nó quay sang.
-"Cảm thấy thoải mái hơn chưa?"
Nó cong môi cười nhẹ nhìn hắn. Cảm ơn Hoàng Minh Quân. Mày rất tốt.
-"Cảm ơn..."
Hắn đến gần nó xoa đầu.
-"Vụ hợp đồng đó...hủy nhé."
Nó vừa vui vừa mừng khi hắn xoá cái hợp đồng vớ vẩn ấy.
-"Cảm ơn lần hai."
Hắn xỏ tay vào túi quần nhìn nó một hồi. Chắc bên trong mày lạnh lẽo và cô đơn lắm đúng không? Tao có cái cảm giác mày luôn thiếu sự an toàn nào đó. Có lẽ kí ức xưa của mày rất đáng sợ khi trên người mày chỉ toàn là sẹo.
-"Từ nay...đừng mất lòng tin nữa nhá."-Hắn nắm lấy tay nó.
Nó ngượng ngùng đỏ mặt nhìn hắn. Lại một lần nữa cảm giác được sự an toàn bên hắn. Nó gật đầu.
Hắn cười phì nhìn nó. Lấy sợi dây chuyền trên cổ đeo vào cổ nó.
-"Tao sẽ luôn bên mày. Nó sẽ chứng minh cho mày coi."
Nó đỏ mặt quay sang nơi khác. Nhìn cứ như là đang đính hôn dưới thời xa xưa kia.
-"Ờ.."-Nó gãi đầu.-"Thôi về đi. Tối rồi. Hôm nay là hạng chót."- Có lẽ thằng Bảo sẽ không về đâu. Nó đã đi hết nữa ngày nay rồi. Tăm tít cũng không có.
..............................
Thầy giáo và mọi người ngồi trong phòng kí túc xá đợi ba người. Hắn,chàng và đặc biệt là nó.
Nó với hắn vừa bước vào thấy sự thất vọng não nề kia. Lại có cảm giác của 7 năm trước trở về.
...
Bốp...bốp...bốp...
-"Mày đã ăn trộm rồi mà còn chối hả?"
-"Đúng là thứ kinh tởm. Chắc thấy ba mẹ mình nghèo khổ nên mày dâng lòng tham chứ gì. Ngu ngốc."
Nó thu gọn mình lại một góc,ôm vùi mình với hai cánh tay.
Cô của nó đứng bên cạnh chỉ trích ra lệnh đánh nó. Quản gia độc ác cầm roi thừng đánh dồn dập. Không lấy một ai đến ngăn can vì họ quá sợ. Máu chảy đầm đìa,bóng tối phủ khắp mọi nơi. Nó bị bỏ đói ba ngày trời.
-"Đợi thêm chút nữa được không thầy."-Gã kiên định đứng dậy.-"Không xin thầy hãy cho tụi em thêm một ngày nữa."
Thầy nhìn tất cả rồi nhìn sang nó.
-"Nhật em có thể...thêm một ngày..."
-"Không."-Nhóc đứng phất dậy.-"Người ăn trộm đề chính là em."
Câu nói của nhóc làm mọi người trợn tròn mắt. Nhóc đang nhận lỗi giúp nó.
-"Hoàng..."
-"Lam Minh Nhật là nạn nhân. Em đã ăn trộm. Em không muốn ai tranh giành hạng của em nên em đã làm vậy."
Nó quay sang nhóc.
-"Em điên rồi."
-"Vì thế xin thầy hãy đuổi em ra khỏi trường."-Nhóc đứng dậy đến gần thầy.-"Lam Minh Nhật không bị gì cả."
-"Lam Minh Hoàng.-"Nó hét lên.
Ba thầy giáo đi xuống phòng ý định bảo nhóc đi xuống. Như thế chẳng khác gì nói nó ăn trộm rồi bảo em mình nhận tội.
-"Thật ngu ngốc.-"Nó núm cổ áo nhóc lên.-"Hãy để chị."
Nhóc buông tay nó ra đi theo thầy giáo xuống phòng giáo viên nhận hình phạt. Mọi người ai cũng chạy theo nhóc đến phòng.
Chưa kịp để thầy giáo nói lời gì đó thì một cánh tay mở cửa phòng ra thu hút mọi ánh mắt của mọi người. Là chàng,chàng xuất hiện với bộ dạng tơi tả.
-"Phùng Gia Bảo."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chương Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Thời gian trôi thật là nhanh
- Chương 3: Ở kí túc xá chứ?
- Chương 4: Bị phạt
- Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai
- Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu
- Chương 7: Oan gia phòng hẹp
- Chương 8: Đụng mặt
- Chương 9: Chia ranh giới
- Chương 10: Không cãi nhau không được
- Chương 11: Mục tiêu chiến thắng đó là giám thị
- Chương 12: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 13: Bạn thân
- Chương 14: Nó - hắn. nhỏ - chàng. nàng - anh
- Chương 15: Một chút về hoàn cảnh
- Chương 16: Tức giận
- Chương 17: Giật mình
- Chương 18: Lễ hội kì lạ
- Chương 19: Ai sẽ thành nữ?
- Chương 20: Không chấp nhận mình sẽ thành nữ
- Chương 21: Nàng có thư
- Chương 22: Tao sẽ đi dự lễ hội
- Chương 23: Kế hoạch nịnh nọt với ba tụi hắn
- Chương 24: Trao đổi
- Chương 25: Chiến lược thất bại
- Chương 26: Chiến lược mới
- Chương 27: Khiếu chiến vì lá thăm
- Chương 28: Một bí mật từ nó
- Chương 29: Đám tang
- Chương 30: Hắn đi dự đám tang - lại có thư
- Chương 31: Em rất thích chị - quần đùi và ảnh
- Chương 32: Tin nhắn lạ - quyết định đi dự lễ bằng thân phận con gái
- Chương 33: Lam minh nhật là con gái - hắn để ý nó
- Chương 34: Mua đồ hoá trang - cùng nhau chọn lựa
- Chương 35: Trước ngày lễ hội
- Chương 36: Anh đã biết - thiên sứ đi dự tiệc
- Chương 37: Nếu cậu là con gái,mình sẽ yêu cậu
- Chương 38: Tắt điện
- Chương 39: Lộ hàng
- Chương 40: Nhân vật mới
- Chương 41: Thói con nít của ểm
- Chương 42: Người giống người
- Chương 43: Đã từng mất trí nhớ - cô gái giống mình là ai?
- Chương 44: 7 năm về trước
- Chương 45: Lam minh hoàng và hoàng minh long
- Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
- Chương 47: Người giống người gặp nhau
- Chương 48: Nhà sách gặp đối thủ - hôn phu tương lai
- Chương 49: Gia đình mới. - vì sao nó giả trai
- Chương 50: Tớ biết cậu là con gái....lâu rồi
- Chương 51: Thái Mỹ Tuyền và Trịnh Gia Khôi
- Chương 52: Hợp đồng ôsin
- Chương 53: Hoàn cảnh lúc trước của thái mỹ tuyền - vì sao nhỏ giả trai
- Chương 54: Lần đầu tiên tiếp xúc với con gái
- Chương 55: Hôn ước
- Chương 56: Ông bà nội nhỏ là ai?
- Chương 57: Tớ thích cậu được không?
- Chương 58: Né tránh
- Chương 59: Nghe trộm
- Chương 60: Lâu rồi mới bị phạt - bị điều khiển
- Chương 61: Mắng thậm tệ - lần nữa chơi xỏ giám thị
- Chương 62: Nguyễn minh phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là hoàng minh thụy - khoá
- Chương 63: Cảnh cáo và chị
- Chương 64: Ai mới là con trai?
- Chương 65: Tranh giành và tác hợp
- Chương 66: Nàng và nhóc
- Chương 67: Hắn giận nó - sự thật về cái chết của mẹ nàng
- Chương 68: Quyết định của nàng - nó đã làm gì?
- Chương 69: Tội thật hay nghi oan?
- Chương 70: Điều tra
- Chương 71: Nhân chứng
- Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
- Chương 73: Bật khóc
- Chương 74: Anh là thần tình yêu
- Chương 75: Đón nhận nhóc
- Chương 76: Anh và em
- Chương 77: Nắm tay - rình rập
- Chương 78: Trong ba người bọn nó,không có ai là con trai
- Chương 79: Hợp tác - ba mẹ ra đi
- Chương 80: Ngủ lại nhà nhóc - đám tang - tớ có thể đến mộ của ba mẹ cậu?
- Chương 81: Ôm - làm người yêu nhau đi
- Chương 82: Dã ngoại - cây ước mơ
- Chương 83: Đua xe
- Chương 84: Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội
- Chương 85: Nó là vợ tao - nhỏ và chàng
- Chương 86: Nụ hôn bất ngờ - đừng làm cho tao ghen nữa được không?
- Chương 87: Tớ là gì của cậu? - người con gái con yêu duy nhất là lam minh nhật. - mình chia tay đi
- Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
- Chương 89: Không hiểu được trái tim - trống rỗng
- Chương 90: Nhận ra - bị từ chối - mình vùi lắp khoảng trống cho nhau nhé
- Chương 91: Cố hạnh phúc - ai là người hạnh phúc nhất?
- Chương 92: Sống một cách hoàn hảo
- Chương 93: Không chối cãi được. - chính lam minh nhật là người tiết lộ
- Chương 94: Cái tát mang mùi vị đắng - hoàng minh long không tha thứ cho lam minh nhật
- Chương 95: Vẫn là chị, người em thích - bởi vì em thích chị
- Chương 96: Nói này nhé, tao thích mày
- Chương 97: Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng
- Chương 98: Em là ai?
- Chương 99: Hỗn loạn
- Chương 100: Em có yêu tôi không? hay chỉ là người bạn
- Chương 101: Bệnh của hoàng minh long - chỉ cần anh mở mắt ra thôi
- Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp
- Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - sở trường là che giấu
- Chương 104: Khi nào mới kết thúc
- Chương 105: Giải quyết rõ - mẹ xin lỗi
- Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện
- Chương 107: Tai nạn - hội đồng - ác mộng
- Chương 108: Nàng mất tích
- Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - dang hai tay chào đón cô
- Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - đừng làm anh sợ - lam minh nhật đang ở đâu?
- Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - giấc mơ chúng ta gặp nhau
- Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính
- Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?
- Chương 114: 1 năm sau
- Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực
- Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên hoàng minh thuỵ và lam minh nhật
- Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua
- Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - cô gái câm
- Chương 119: Cô ấy tên là thy thy hay là lam minh nhật?
- Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay
- Chương 121: Cô gái ấy không phải lam minh nhật
- Chương 122: Cô ấy là vợ con
- Chương 123: Nhân vật mới nữa ư?
- Chương 124: Ngày em đến cũng chính là ngày anh đi
- Chương 125: Trở về như thế nào?
- Chương 126: Giấc mơ biến thành sự thật
- Chương 127: Đại kết cục
- Chương 128: Ngoại truyện 1 - rủ nhau đám cưới
- Chương 129: Ngoại truyện 2 - ai mới là con trai?
- Chương 130: Ngoại truyện 3 - thế hệ sau