Anh Trai Động Phòng Nào - Chương 18:Chương 19
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:+18
- Chương 18:Chương 19
- Chương 19:Chương 20
- Chương 20:Chương 21
- Chương 21:Chương 22
- Chương 22:Chương 23
- Chương 23:Chương 24
- Chương 24:Chương 25
- Chương 25:Chương 26
- Chương 26:Chương 27
- Chương 27:Chương 28
- Chương 28:Chương 29
- Chương 29:Chương 30
- Chương 30:Chương 31
- Chương 31:Chương 32
- Chương 32:Chương 33
- Chương 33:Chương 34
- Chương 34:Chương 35+36+37
- Chương 35:Chương 38+39
- Chương 36:Chương 40+41
- Chương 37:Chương 42
- Chương 38:Chương 43
- Chương 39:Chương 44
- Chương 40:Chương 45
- Chương 41:Chương 46+47+48
- Chương 42:Chương 49+50+51
- Chương 43:Chương 52
- Chương 44:Chương 53+54
- Chương 45:Chương 55
- Chương 46:Chương 56
- Chương 47:Chương 57
- Chương 48:Chương 58
- Chương 49:Chương 59
- Chương 50:Chương 60
- Chương 51:Chương 61
- Chương 52:Chương 62
- Chương 53:Chương 63
- Chương 54:Chương 64
- Chương 55:Chương 65
- Chương 56:Chương 66
- Chương 57:Chương 67
- Chương 58:Chương 68
- Chương 59:Chương 69
- Chương 60:Chương 70
- Chương 61:Chương 71
- Chương 62:Chương 72
- Chương 63:Chương 73+74
- Chương 64:Chương 75+76+77
- Chương 65:Chương 78+79
- Chương 66:Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Anh Trai Động Phòng Nào
Chương 18:Chương 19
"Cũng chỉ là làm tình thôi mà, anh không cần phải để ý đến như vậy"
"Em..."
Lăng Tĩnh Thiên sa sầm mặt, đáy mắt có phần sửng sốt. Đôi môi mỏng mím lại, anh bật người ngồi dậy đối diện với cô
"Ân Ân, anh không phải là có ý đó"
"Em đang rất mệt, bây giờ anh đừng nói gì cả"
Lăng Mạt Ân lắc đầu nói
Cô thật sự bây giờ rất mệt, sự đau nhức đang kéo ập đến cả người cô, nhất ở phía dưới hạ thân. Đau đớn của việc hoan ái, cử động một chút thôi là cũng đau rồi
Bây giờ lại phải đối diện với anh trong cái cảnh này...
"Em muốn đi về phòng"
Lăng Mạt Ân hít một hơi thật sâu nói rồi chuẩn bị đứng dậy gom lấy quần áo bị vứt loạn ở dưới đất
"Ân Ân..."
Thấy vậy, anh đưa tay nắm lấy tay cô kéo cô trở lại
"Em nghe anh giải thích một chút được không?"
Một kéo, một giằng co lại khiến tấm chăn mà cô đang cố che đi thân thể của mình thế nhưng lại tuột xuống
Để lộ ra bả vai, xương quai xanh đầy chi chít dấu ấn mà anh đã để lại
Đáy mắt của Lăng Tĩnh Thiên vốn rất tĩnh lặng như mặt nước hồ yên ã. Nhưng hiện tại lại gợn sóng lên, anh nắm chặt tay cô nhẹ giọng giải thích
"Ân Ân chuyện hôm qua... là anh đã bị người ta bỏ thuốc"
Bỏ thuốc ư?
"Anh bị người ta bỏ thuốc?"
Lăng Mạt Ân tâm tình đang rối loạn, nghe anh nói cô càng thêm kinh ngạc
Người cẩn thận như Lăng Tĩnh Thiên thế nhưng lại bị người khác hạ thuốc kích thích?
Não cô lại hoạt động nhớ đến đêm kịch liệt hôm qua, bây giờ cũng đã có lời giải đáp rồi
Hôm qua anh bị bỏ thuốc, đầu óc chắc cũng chẳng tỉnh táo. Nếu hôm qua người cùng với anh không phải là cô thì thế nào đây...?
"Anh... anh có biết là ai làm chuyện này không?"
Cô từ từ cất giọng dò hỏi. Nhưng anh lại chẳng trả lời, đôi mắt sáng lóe qua một tia suy nghẫm nhìn chằm chằm vào cô
Lăng Tĩnh Thiên từ từ đưa tay chạm vào dấu vết đỏ tím ở xương quai xanh của cô
"Có phải... là rất đau hay không?"
Đau!
Đau lắm, khắp cả cơ thể của cô hiện tại rất là đau lắm
Nhưng Lăng Mạt Ân chỉ mím chặt môi lại không hé răng đáp trả
"Ân Ân..."
Tay anh mớn trớn da thịt ở xương quai xanh, đầu từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên đó, anh cất giọng trầm thấp
"Về chuyện này, anh sẽ chịu trách nhiệm"
Trách nhiệm?
Anh đang nói chịu trách nhiệm với cô ư?
"Ý anh là anh muốn lấy em làm vợ?"
"Đúng vậy"
Anh gật đầu nhìn cô nói
"Ngày mai anh sẽ bàn chuyện này với ba sau đó chúng ta sẽ đi đăng kí kết hôn"
"Vẫn là thôi đi"
Cô nở nụ cười nhạt lắc đầu. Anh chịu trách nhiệm, làm đám cưới với cô về hành động đêm qua của mình
Nhưng quan trọng hơn là anh không hề yêu cô
Hôn nhân mà chỉ có tình yêu của một phía thì cũng chẳng hề vui vẻ gì
"Tốt hơn là anh nên quên đi chuyện đêm qua đi. Cứ xem như chúng ta chưa xảy ra chuyện gì cả"
Nói xong cô liền đứng dậy, gom lấy quần áo mặc vào. Cố gắng mặc xong hết cô lại nhìn xuống vệt đỏ ở trên giường
Nhìn được một giây, cô lại dời mắt nhìn đến anh
"Em thật sự không cần anh phải chịu trách nhiệm với em. Em trở về phòng đây"
Tại sao?
Rõ ràng ở trong mắt cô đầy đau khổ nhưng cô vẫn cố nở nụ cười để cho anh thấy?
Anh ngồi trên giường mím chặt môi nhìn bóng lưng gầy yếu kia
Tại sao anh nói mà cô lại không chịu tin anh chứ??
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:+18
- Chương 18:Chương 19
- Chương 19:Chương 20
- Chương 20:Chương 21
- Chương 21:Chương 22
- Chương 22:Chương 23
- Chương 23:Chương 24
- Chương 24:Chương 25
- Chương 25:Chương 26
- Chương 26:Chương 27
- Chương 27:Chương 28
- Chương 28:Chương 29
- Chương 29:Chương 30
- Chương 30:Chương 31
- Chương 31:Chương 32
- Chương 32:Chương 33
- Chương 33:Chương 34
- Chương 34:Chương 35+36+37
- Chương 35:Chương 38+39
- Chương 36:Chương 40+41
- Chương 37:Chương 42
- Chương 38:Chương 43
- Chương 39:Chương 44
- Chương 40:Chương 45
- Chương 41:Chương 46+47+48
- Chương 42:Chương 49+50+51
- Chương 43:Chương 52
- Chương 44:Chương 53+54
- Chương 45:Chương 55
- Chương 46:Chương 56
- Chương 47:Chương 57
- Chương 48:Chương 58
- Chương 49:Chương 59
- Chương 50:Chương 60
- Chương 51:Chương 61
- Chương 52:Chương 62
- Chương 53:Chương 63
- Chương 54:Chương 64
- Chương 55:Chương 65
- Chương 56:Chương 66
- Chương 57:Chương 67
- Chương 58:Chương 68
- Chương 59:Chương 69
- Chương 60:Chương 70
- Chương 61:Chương 71
- Chương 62:Chương 72
- Chương 63:Chương 73+74
- Chương 64:Chương 75+76+77
- Chương 65:Chương 78+79
- Chương 66:Chương 80
- bình luận