Có Anh Như Có Ánh Mặt Trời - Chương 48: Rời Đi
Chương trước- Chương 1: Tình đầu
- Chương 2: Chuẩn bị cho tương lai
- Chương 3: Gia đình
- Chương 4: Cô gái nhỏ
- Chương 5: Tình yêu và Tương Lai
- Chương 6: Chia tay
- Chương 7: Say
- Chương 8: Hai người hai thế giới
- Chương 9: Kỷ niệm
- Chương 10: Rời Đi và Bắt Đầu cuộc sống mới
- Chương 11: Trở về
- Chương 12: Công ty
- Chương 13: Gặp lại
- Chương 14: Tình nhân
- Chương 15: Buổi tiệc
- Chương 16: Sống chung
- Chương 17: Say (H)
- Chương 18: Tức giận h
- Chương 19: Gặp lại mẹ anh
- Chương 20: Cải nhau
- Chương 21: Hạnh phúc
- Chương 22: Anh và Em (H)
- Chương 23: Ngọt ngào (H)
- Chương 24: Hạnh phúc được bao lâu
- Chương 25: Về nhà
- Chương 26: Hiểu lầm
- Chương 27: Nối tiếp hiểu lầm
- Chương 28: Xin lỗi (H)
- Chương 29: Đến công ty
- Chương 30: Về nhà
- Chương 31: Quán cà phê
- Chương 32: Gặp bà nội
- Chương 33: Say (H)
- Chương 34: Buổi tiệc của nhóm bạn thân
- Chương 35: Sự thật nhà họ trương
- Chương 36: Sự thật
- Chương 37: Cầu Hôn (H nhẹ)
- Chương 38: Ra mắt ba mẹ
- Chương 39: Yêu
- Chương 40: Tâm sự
- Chương 41: Nhân vật phản diện
- Chương 42: Say
- Chương 43: Đi Chơi
- Chương 44: Đau khổ
- Chương 45: Ăn Cơm
- Chương 46: Bữa Cơm Đoàn Viên
- Chương 47: Buông Bỏ
- Chương 48: Rời Đi
- Chương 49: Đau Lòng
- Chương 50: Lựa Chọn Tình Yêu Và Gia Đình
- Chương 51: Biết Em Rời Đi
- Chương 52: Sự Thật 6 Năm Trước
- Chương 53: Lựa Chọn
- Chương 54: Hối Hận
- Chương 55: Có Thai
- Chương 56: Nhận Ra
- Chương 57: Hạnh Phúc
- Chương 58: Về Nhà
- Chương 59: Cùng Nhau
- Chương 60: Tha Thứ
- Chương 61: Giải Quyết
- Chương 62: Tuyệt Vọng
- Chương 63: Đối Diện Với Sự Mất Bé Con
- Chương 64: Đi Công Viên
- Chương 65: Mẹ Chồng
- Chương 66: Bữa Tối Ấm Áp
- Chương 67: Vẫn Yêu Như Ngày Đầu (H)
- Chương 68: Gặp Lại
- Chương 69: Tình Yêu Đáng Thương
- Chương 70: Nguy Hiểm
- Chương 71: Lời Tâm Sự
- Chương 72: Đến Công Ty
- Chương 73: Paris Có Em
- Chương 74: Bánh Trứng
- Chương 75: Có Em Bé
- Chương 76: Kết
- Chương 77: Ngoại Truyện (Nhật Ký Thời Thanh Xuân)
- Chương 78: Ngoại Truyện Thanh Xuân (Mặc Huy - Nhã Ái)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Có Anh Như Có Ánh Mặt Trời
Chương 48: Rời Đi
Tâm Anh cố dồn nén nước mắt của bản thân để Nhã Ái không nghe thấy.Nước mắt cứ rơi không ngừng...hức..hức..
Tâm Anh à tại sao bản thân mày lại đau khổ như thế,là vì cái gì chứ,tình yêu ư.
Trong điện thoại là hình ảnh hai người đi chơi cùng nhau đi đâu cũng chụp lại từng tấm làm kỷ niệm.Bây giờ nhìn lại cảm giác lúc đấy cô là người hạnh phúc nhất trên thế giới vậy
Đúng thật nó bây giờ chỉ còn lại là kỷ niệm.6 năm trước những kỷ niệm của hai người cô vẫn còn giữ không có lúc nào là quên cả.
Tại sao nửa tháng qua một lời hỏi thăm cũng không có là do cô không đáng có được hay sao.
Tâm Anh à mày quên rồi sao lúc đầu anh ta dùng bản hợp đồng để níu kéo lại mà.Nực cười thật lúc trước mình rời bỏ anh ấy trước mà chắc bây giờ là lúc mình phải trải qua nỗi đau như 6 năm trước anh ấy phải chịu.
Ngồi trên ghế sofa cuộn tròn lại nhìn ra bầu trời đêm hôm nay,quả thật sự cô đơn bao trùm lên cả thân người cô thì phải.
Thiên Hàn hôm nay lái xe về nhà,khi vào phòng khách thấy đèn sáng thì anh biết chắc hôm nay cô đã về nhà.
Đi ngang phòng cô thì thấy cô nằm trên sofa hình như hôm nay cô đã gầy đi rất nhiều không còn vừa vặn như trước nữa.
Cô đau anh cũng đau nhưng thời gian này anh định giải quyết chuyện bên nhà chính trước đã.
Anh không hiểu nổi mẹ của mình tại sao lúc nào cũng mai mối hết người này người kia nhất quyết không chịu Tâm Anh.
Tuy hai người không gặp nhau một thời gian nhưng anh lúc nào cũng cho người theo để bảo vệ cô xem cuộc sống của vô như thế nào.
Những lúc đi chơi công viên hay ăn cơm đoàn viên anh cũng muốn đến nhưng không biết đến với tư cách gì nữa sợ cô không vui.
Nhưng anh đâu hề biết Tâm Anh đã buồn khi không có anh,khóc khi không có anh bên cạnh.
Hàn Thiên cũng không hề biết rằng sự chậm chạp này của anh có thể sẽ đánh mất cô ấy một lần nữa.
Chợp mắt một chút mà cũng đã sáng cô cũng nhanh chóng tắm rửa thay quần áo sau đó đến bến xe bắt xe về quê.
Trước khi đi cô có chuẩn bị bữa sáng cho anh cũng có thể nói đây là bữa ăn sáng cuối cùng.
Khi rời đI cô chỉ đem theo những thứ thuộc vè mình còn những thứ anh mua cô điều để lại tất cả.
Sau hơn 3 tiếng ngồi xe khách thì cũng tới quê.Nhà của cô nằm trong vùng quê,thị trấn nhỏ nên phải tự đi bộ vào khoảng 10 phút thì mới đến nhà.
"Mẹ con về nhà rồi " mở cửa vào nhà thì không thấy ai trong lòng cô liền có chút lo lắng đành chạy qua hàng xóm hỏi chuyện
"Dì ơi dì thấy ba mẹ con đi đâu không " ủa con không gì sao hôm qua ba con đi chở hàng về vị người ta đâm trúng.
"Tâm Anh nghe như sét đánh ngang tay vậy, nước mắt tuông rơi cô không dám tin vào mắt mình nữa nó cứ như quá khứ của 6 năm trước vậy "
"Có lẻ nào, không,không, chắc hai người họ sẽ không làm như vậy đâu "
Cô lật đật chạy vào bệnh viện thì thấy đầu của ba được băng bó cũng may là đã ổn không ảnh hưởng đến tính mạng.
"Nhưng do lúc trước còn di chứng đau đầu nên phải ở bệnh viện điều trị một thời gian cho ổn định " mẹ, sao mẹ không nói cho con biết.
" Ba con không cho mẹ nói,ông ấy cứ bảo không sao " mẹ,mẹ con gái bất hiếu
" Ngoan nào dù gì bây giờ ông ấy cũng ổn rồi con yên tâm đi nha " Dạ được ạ.Vậy để con đi đóng tiền viện phí sẵn về nhà nấu chút đồ ăn cho hai người.
" Ừm vậy cũng được " mẹ đợi con một lát nhé.
Tâm Anh à tại sao bản thân mày lại đau khổ như thế,là vì cái gì chứ,tình yêu ư.
Trong điện thoại là hình ảnh hai người đi chơi cùng nhau đi đâu cũng chụp lại từng tấm làm kỷ niệm.Bây giờ nhìn lại cảm giác lúc đấy cô là người hạnh phúc nhất trên thế giới vậy
Đúng thật nó bây giờ chỉ còn lại là kỷ niệm.6 năm trước những kỷ niệm của hai người cô vẫn còn giữ không có lúc nào là quên cả.
Tại sao nửa tháng qua một lời hỏi thăm cũng không có là do cô không đáng có được hay sao.
Tâm Anh à mày quên rồi sao lúc đầu anh ta dùng bản hợp đồng để níu kéo lại mà.Nực cười thật lúc trước mình rời bỏ anh ấy trước mà chắc bây giờ là lúc mình phải trải qua nỗi đau như 6 năm trước anh ấy phải chịu.
Ngồi trên ghế sofa cuộn tròn lại nhìn ra bầu trời đêm hôm nay,quả thật sự cô đơn bao trùm lên cả thân người cô thì phải.
Thiên Hàn hôm nay lái xe về nhà,khi vào phòng khách thấy đèn sáng thì anh biết chắc hôm nay cô đã về nhà.
Đi ngang phòng cô thì thấy cô nằm trên sofa hình như hôm nay cô đã gầy đi rất nhiều không còn vừa vặn như trước nữa.
Cô đau anh cũng đau nhưng thời gian này anh định giải quyết chuyện bên nhà chính trước đã.
Anh không hiểu nổi mẹ của mình tại sao lúc nào cũng mai mối hết người này người kia nhất quyết không chịu Tâm Anh.
Tuy hai người không gặp nhau một thời gian nhưng anh lúc nào cũng cho người theo để bảo vệ cô xem cuộc sống của vô như thế nào.
Những lúc đi chơi công viên hay ăn cơm đoàn viên anh cũng muốn đến nhưng không biết đến với tư cách gì nữa sợ cô không vui.
Nhưng anh đâu hề biết Tâm Anh đã buồn khi không có anh,khóc khi không có anh bên cạnh.
Hàn Thiên cũng không hề biết rằng sự chậm chạp này của anh có thể sẽ đánh mất cô ấy một lần nữa.
Chợp mắt một chút mà cũng đã sáng cô cũng nhanh chóng tắm rửa thay quần áo sau đó đến bến xe bắt xe về quê.
Trước khi đi cô có chuẩn bị bữa sáng cho anh cũng có thể nói đây là bữa ăn sáng cuối cùng.
Khi rời đI cô chỉ đem theo những thứ thuộc vè mình còn những thứ anh mua cô điều để lại tất cả.
Sau hơn 3 tiếng ngồi xe khách thì cũng tới quê.Nhà của cô nằm trong vùng quê,thị trấn nhỏ nên phải tự đi bộ vào khoảng 10 phút thì mới đến nhà.
"Mẹ con về nhà rồi " mở cửa vào nhà thì không thấy ai trong lòng cô liền có chút lo lắng đành chạy qua hàng xóm hỏi chuyện
"Dì ơi dì thấy ba mẹ con đi đâu không " ủa con không gì sao hôm qua ba con đi chở hàng về vị người ta đâm trúng.
"Tâm Anh nghe như sét đánh ngang tay vậy, nước mắt tuông rơi cô không dám tin vào mắt mình nữa nó cứ như quá khứ của 6 năm trước vậy "
"Có lẻ nào, không,không, chắc hai người họ sẽ không làm như vậy đâu "
Cô lật đật chạy vào bệnh viện thì thấy đầu của ba được băng bó cũng may là đã ổn không ảnh hưởng đến tính mạng.
"Nhưng do lúc trước còn di chứng đau đầu nên phải ở bệnh viện điều trị một thời gian cho ổn định " mẹ, sao mẹ không nói cho con biết.
" Ba con không cho mẹ nói,ông ấy cứ bảo không sao " mẹ,mẹ con gái bất hiếu
" Ngoan nào dù gì bây giờ ông ấy cũng ổn rồi con yên tâm đi nha " Dạ được ạ.Vậy để con đi đóng tiền viện phí sẵn về nhà nấu chút đồ ăn cho hai người.
" Ừm vậy cũng được " mẹ đợi con một lát nhé.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tình đầu
- Chương 2: Chuẩn bị cho tương lai
- Chương 3: Gia đình
- Chương 4: Cô gái nhỏ
- Chương 5: Tình yêu và Tương Lai
- Chương 6: Chia tay
- Chương 7: Say
- Chương 8: Hai người hai thế giới
- Chương 9: Kỷ niệm
- Chương 10: Rời Đi và Bắt Đầu cuộc sống mới
- Chương 11: Trở về
- Chương 12: Công ty
- Chương 13: Gặp lại
- Chương 14: Tình nhân
- Chương 15: Buổi tiệc
- Chương 16: Sống chung
- Chương 17: Say (H)
- Chương 18: Tức giận h
- Chương 19: Gặp lại mẹ anh
- Chương 20: Cải nhau
- Chương 21: Hạnh phúc
- Chương 22: Anh và Em (H)
- Chương 23: Ngọt ngào (H)
- Chương 24: Hạnh phúc được bao lâu
- Chương 25: Về nhà
- Chương 26: Hiểu lầm
- Chương 27: Nối tiếp hiểu lầm
- Chương 28: Xin lỗi (H)
- Chương 29: Đến công ty
- Chương 30: Về nhà
- Chương 31: Quán cà phê
- Chương 32: Gặp bà nội
- Chương 33: Say (H)
- Chương 34: Buổi tiệc của nhóm bạn thân
- Chương 35: Sự thật nhà họ trương
- Chương 36: Sự thật
- Chương 37: Cầu Hôn (H nhẹ)
- Chương 38: Ra mắt ba mẹ
- Chương 39: Yêu
- Chương 40: Tâm sự
- Chương 41: Nhân vật phản diện
- Chương 42: Say
- Chương 43: Đi Chơi
- Chương 44: Đau khổ
- Chương 45: Ăn Cơm
- Chương 46: Bữa Cơm Đoàn Viên
- Chương 47: Buông Bỏ
- Chương 48: Rời Đi
- Chương 49: Đau Lòng
- Chương 50: Lựa Chọn Tình Yêu Và Gia Đình
- Chương 51: Biết Em Rời Đi
- Chương 52: Sự Thật 6 Năm Trước
- Chương 53: Lựa Chọn
- Chương 54: Hối Hận
- Chương 55: Có Thai
- Chương 56: Nhận Ra
- Chương 57: Hạnh Phúc
- Chương 58: Về Nhà
- Chương 59: Cùng Nhau
- Chương 60: Tha Thứ
- Chương 61: Giải Quyết
- Chương 62: Tuyệt Vọng
- Chương 63: Đối Diện Với Sự Mất Bé Con
- Chương 64: Đi Công Viên
- Chương 65: Mẹ Chồng
- Chương 66: Bữa Tối Ấm Áp
- Chương 67: Vẫn Yêu Như Ngày Đầu (H)
- Chương 68: Gặp Lại
- Chương 69: Tình Yêu Đáng Thương
- Chương 70: Nguy Hiểm
- Chương 71: Lời Tâm Sự
- Chương 72: Đến Công Ty
- Chương 73: Paris Có Em
- Chương 74: Bánh Trứng
- Chương 75: Có Em Bé
- Chương 76: Kết
- Chương 77: Ngoại Truyện (Nhật Ký Thời Thanh Xuân)
- Chương 78: Ngoại Truyện Thanh Xuân (Mặc Huy - Nhã Ái)