Có Anh Như Có Ánh Mặt Trời - Chương 49: Đau Lòng
Chương trước- Chương 1: Tình đầu
- Chương 2: Chuẩn bị cho tương lai
- Chương 3: Gia đình
- Chương 4: Cô gái nhỏ
- Chương 5: Tình yêu và Tương Lai
- Chương 6: Chia tay
- Chương 7: Say
- Chương 8: Hai người hai thế giới
- Chương 9: Kỷ niệm
- Chương 10: Rời Đi và Bắt Đầu cuộc sống mới
- Chương 11: Trở về
- Chương 12: Công ty
- Chương 13: Gặp lại
- Chương 14: Tình nhân
- Chương 15: Buổi tiệc
- Chương 16: Sống chung
- Chương 17: Say (H)
- Chương 18: Tức giận h
- Chương 19: Gặp lại mẹ anh
- Chương 20: Cải nhau
- Chương 21: Hạnh phúc
- Chương 22: Anh và Em (H)
- Chương 23: Ngọt ngào (H)
- Chương 24: Hạnh phúc được bao lâu
- Chương 25: Về nhà
- Chương 26: Hiểu lầm
- Chương 27: Nối tiếp hiểu lầm
- Chương 28: Xin lỗi (H)
- Chương 29: Đến công ty
- Chương 30: Về nhà
- Chương 31: Quán cà phê
- Chương 32: Gặp bà nội
- Chương 33: Say (H)
- Chương 34: Buổi tiệc của nhóm bạn thân
- Chương 35: Sự thật nhà họ trương
- Chương 36: Sự thật
- Chương 37: Cầu Hôn (H nhẹ)
- Chương 38: Ra mắt ba mẹ
- Chương 39: Yêu
- Chương 40: Tâm sự
- Chương 41: Nhân vật phản diện
- Chương 42: Say
- Chương 43: Đi Chơi
- Chương 44: Đau khổ
- Chương 45: Ăn Cơm
- Chương 46: Bữa Cơm Đoàn Viên
- Chương 47: Buông Bỏ
- Chương 48: Rời Đi
- Chương 49: Đau Lòng
- Chương 50: Lựa Chọn Tình Yêu Và Gia Đình
- Chương 51: Biết Em Rời Đi
- Chương 52: Sự Thật 6 Năm Trước
- Chương 53: Lựa Chọn
- Chương 54: Hối Hận
- Chương 55: Có Thai
- Chương 56: Nhận Ra
- Chương 57: Hạnh Phúc
- Chương 58: Về Nhà
- Chương 59: Cùng Nhau
- Chương 60: Tha Thứ
- Chương 61: Giải Quyết
- Chương 62: Tuyệt Vọng
- Chương 63: Đối Diện Với Sự Mất Bé Con
- Chương 64: Đi Công Viên
- Chương 65: Mẹ Chồng
- Chương 66: Bữa Tối Ấm Áp
- Chương 67: Vẫn Yêu Như Ngày Đầu (H)
- Chương 68: Gặp Lại
- Chương 69: Tình Yêu Đáng Thương
- Chương 70: Nguy Hiểm
- Chương 71: Lời Tâm Sự
- Chương 72: Đến Công Ty
- Chương 73: Paris Có Em
- Chương 74: Bánh Trứng
- Chương 75: Có Em Bé
- Chương 76: Kết
- Chương 77: Ngoại Truyện (Nhật Ký Thời Thanh Xuân)
- Chương 78: Ngoại Truyện Thanh Xuân (Mặc Huy - Nhã Ái)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Có Anh Như Có Ánh Mặt Trời
Chương 49: Đau Lòng
Tâm Anh sau khi rời khỏi phòng bệnh thì cũng đến chỗ quầy thuốc của bệnh viện đóng tiền số tiền cũng khá lớn cũng may trong mấy tháng gần đây cô có dành được một chút tiền.
Thẻ của anh cô đã để lại khi đến không mang gì và khi đi cũng thế.Cô không muốn người khác nghĩ cô đến với anh là vì tiền.
Làm thủ tục xong các thứ thì cô cũng bắt xe về nhà.Hơn 30 phút cô cũng nấu xong,dọn dẹp nhà cửa một chút thì cô cũng đến bệnh viện.
"Mẹ con đến rồi " mẹ mau ăn đi cho nóng để còn có sức mà chăm sóc cho ba.
" Con nghe nói ba bị người khác tông trúng " ừ ông ấy đang chạy xe trên đường thì có một chiếc chạy ngược chiều tông trúng.Còn người kia thì đã bỏ trốn.
Tâm Anh à cũng may có người thấy mới đưa ông ấy vào bệnh viện lỡ ông ấy có chuyện gì mẹ cũng không biết phải làm sao.
Mẹ,mẹ đừng khóc nữa con sẽ ở bên cạnh hai người mà.Còn bây giờ mẹ ăn cháo nha.
Lúc nãy con có hỏi bác sĩ rồi ba sẽ nhanh tỉnh dậy thôi,mẹ bớt lo nha.
Được, được.Sau khi nghe thấy lời của con gái động viên thì bà cũng chịu ăn uống một chút.
Alo " cô là thủ phạm tông trúng ba tôi phải không "
"Đúng vậy đó " cô,cô muốn cái gì nữa tôi đã từ bỏ rồi.
"Ừ vậy đây coi như là bài học cảnh cáo cho gia đình cô đấy " cô,cô độc ác như vậy sao, chuyện gì thì cứ nhắm vào tôi là được rồi.
" Nhưng như vậy thì không có thú vị tôi muốn cô biết cảm giác đau đớn là như thế nào " Hà Tuyết tôi mong đây là lần cuối sau này tôi sẽ không làm phiền cuộc sống của mấy người nữa.
"Tha sao" Hà Tuyết tôi một người cao quý vậy mà người đàn ông kia vì cô mà nhục mạ tôi.Tôi sẽ khiến cho hai người đau khổ đến chết.
Thật không ngờ điểm yếu của cô cuối cùng lại để cho tôi bắt được,vậy tôi sẽ từ từ chơi với cô.
"Tâm Anh con gọi cho ai thế " dạ con gọi cho bạn thôi mẹ nói là đã về đến quê thôi cho nó yên tâm.
"Lần này con về một mình sao, Thiên Hàn không vè cùng à " dạ con về một mình,anh ấy còn nhiều việc phải làm nữa.
Cô không dám nói sự thật với mẹ,nhà cô bây giờ chỉ làm cho mẹ thêm lo lắng hơn mà thôi.
Tâm Anh vừa nói chuyện vừa lao tay cho ba cô hy vọng ba có thể tỉnh dậy mà nói chuyện với cô,cho dù có đánh có mắng cô cũng chịu nữa.
Mọi chuyện tất cả là do cô hết đây là lần thứ hai ông ấy phải nằm viện vì cô rồi. Thật sự cô thấy bản thân mình thật vô dụng đã không giúp được gì mà còn gây thêm phiền phức làm cho ba mẹ phải đau lòng như thế..
Tâm Anh con đừng khóc nữa mọi chuyện trên đời này điều có số phận của nó chắc là ông trời cũng đã an bài rồi con đừng khóc nữa.
" Mẹ,mẹ con sợ lắm " ngoan,ngoan vậy hai mẹ con chúng ta cùng nhau cố gắng nha.
"Con,con chưa báo hiếu được gì cho hai người hết,con rất vô dụng phải không mẹ " không có đâu,con là một đứa trẻ ngoan mà.
Thiên Hàn ngồi ở trong phòng gần một ngày trời vẫn chưa ra khỏi phòng nên vẫn chưa biết cô đã rời đi.
Nếu anh biết cô rời đi chắc chắn sẽ không cho cô đi bởi vì con tim anh sẽ không cho phép điều đó.
Ting....ting....ting......tiếng chuông cửa cứ vang dội không ngừng khiến cho anh không khỏi nhức đầu
"Tâm Anh cô ấy không có nhà sao, dấu hiệu kêu cửa vẫn không ngừng " Thiên Hàn đành đứng dậy đi xuống lầu mở cửa.
Nhưng anh không hề biết rằng lần này có lẻ anh và cô đã bỏ lỡ một lần nữa, sau này liệu có còn như lúc đầu
Thẻ của anh cô đã để lại khi đến không mang gì và khi đi cũng thế.Cô không muốn người khác nghĩ cô đến với anh là vì tiền.
Làm thủ tục xong các thứ thì cô cũng bắt xe về nhà.Hơn 30 phút cô cũng nấu xong,dọn dẹp nhà cửa một chút thì cô cũng đến bệnh viện.
"Mẹ con đến rồi " mẹ mau ăn đi cho nóng để còn có sức mà chăm sóc cho ba.
" Con nghe nói ba bị người khác tông trúng " ừ ông ấy đang chạy xe trên đường thì có một chiếc chạy ngược chiều tông trúng.Còn người kia thì đã bỏ trốn.
Tâm Anh à cũng may có người thấy mới đưa ông ấy vào bệnh viện lỡ ông ấy có chuyện gì mẹ cũng không biết phải làm sao.
Mẹ,mẹ đừng khóc nữa con sẽ ở bên cạnh hai người mà.Còn bây giờ mẹ ăn cháo nha.
Lúc nãy con có hỏi bác sĩ rồi ba sẽ nhanh tỉnh dậy thôi,mẹ bớt lo nha.
Được, được.Sau khi nghe thấy lời của con gái động viên thì bà cũng chịu ăn uống một chút.
Alo " cô là thủ phạm tông trúng ba tôi phải không "
"Đúng vậy đó " cô,cô muốn cái gì nữa tôi đã từ bỏ rồi.
"Ừ vậy đây coi như là bài học cảnh cáo cho gia đình cô đấy " cô,cô độc ác như vậy sao, chuyện gì thì cứ nhắm vào tôi là được rồi.
" Nhưng như vậy thì không có thú vị tôi muốn cô biết cảm giác đau đớn là như thế nào " Hà Tuyết tôi mong đây là lần cuối sau này tôi sẽ không làm phiền cuộc sống của mấy người nữa.
"Tha sao" Hà Tuyết tôi một người cao quý vậy mà người đàn ông kia vì cô mà nhục mạ tôi.Tôi sẽ khiến cho hai người đau khổ đến chết.
Thật không ngờ điểm yếu của cô cuối cùng lại để cho tôi bắt được,vậy tôi sẽ từ từ chơi với cô.
"Tâm Anh con gọi cho ai thế " dạ con gọi cho bạn thôi mẹ nói là đã về đến quê thôi cho nó yên tâm.
"Lần này con về một mình sao, Thiên Hàn không vè cùng à " dạ con về một mình,anh ấy còn nhiều việc phải làm nữa.
Cô không dám nói sự thật với mẹ,nhà cô bây giờ chỉ làm cho mẹ thêm lo lắng hơn mà thôi.
Tâm Anh vừa nói chuyện vừa lao tay cho ba cô hy vọng ba có thể tỉnh dậy mà nói chuyện với cô,cho dù có đánh có mắng cô cũng chịu nữa.
Mọi chuyện tất cả là do cô hết đây là lần thứ hai ông ấy phải nằm viện vì cô rồi. Thật sự cô thấy bản thân mình thật vô dụng đã không giúp được gì mà còn gây thêm phiền phức làm cho ba mẹ phải đau lòng như thế..
Tâm Anh con đừng khóc nữa mọi chuyện trên đời này điều có số phận của nó chắc là ông trời cũng đã an bài rồi con đừng khóc nữa.
" Mẹ,mẹ con sợ lắm " ngoan,ngoan vậy hai mẹ con chúng ta cùng nhau cố gắng nha.
"Con,con chưa báo hiếu được gì cho hai người hết,con rất vô dụng phải không mẹ " không có đâu,con là một đứa trẻ ngoan mà.
Thiên Hàn ngồi ở trong phòng gần một ngày trời vẫn chưa ra khỏi phòng nên vẫn chưa biết cô đã rời đi.
Nếu anh biết cô rời đi chắc chắn sẽ không cho cô đi bởi vì con tim anh sẽ không cho phép điều đó.
Ting....ting....ting......tiếng chuông cửa cứ vang dội không ngừng khiến cho anh không khỏi nhức đầu
"Tâm Anh cô ấy không có nhà sao, dấu hiệu kêu cửa vẫn không ngừng " Thiên Hàn đành đứng dậy đi xuống lầu mở cửa.
Nhưng anh không hề biết rằng lần này có lẻ anh và cô đã bỏ lỡ một lần nữa, sau này liệu có còn như lúc đầu
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tình đầu
- Chương 2: Chuẩn bị cho tương lai
- Chương 3: Gia đình
- Chương 4: Cô gái nhỏ
- Chương 5: Tình yêu và Tương Lai
- Chương 6: Chia tay
- Chương 7: Say
- Chương 8: Hai người hai thế giới
- Chương 9: Kỷ niệm
- Chương 10: Rời Đi và Bắt Đầu cuộc sống mới
- Chương 11: Trở về
- Chương 12: Công ty
- Chương 13: Gặp lại
- Chương 14: Tình nhân
- Chương 15: Buổi tiệc
- Chương 16: Sống chung
- Chương 17: Say (H)
- Chương 18: Tức giận h
- Chương 19: Gặp lại mẹ anh
- Chương 20: Cải nhau
- Chương 21: Hạnh phúc
- Chương 22: Anh và Em (H)
- Chương 23: Ngọt ngào (H)
- Chương 24: Hạnh phúc được bao lâu
- Chương 25: Về nhà
- Chương 26: Hiểu lầm
- Chương 27: Nối tiếp hiểu lầm
- Chương 28: Xin lỗi (H)
- Chương 29: Đến công ty
- Chương 30: Về nhà
- Chương 31: Quán cà phê
- Chương 32: Gặp bà nội
- Chương 33: Say (H)
- Chương 34: Buổi tiệc của nhóm bạn thân
- Chương 35: Sự thật nhà họ trương
- Chương 36: Sự thật
- Chương 37: Cầu Hôn (H nhẹ)
- Chương 38: Ra mắt ba mẹ
- Chương 39: Yêu
- Chương 40: Tâm sự
- Chương 41: Nhân vật phản diện
- Chương 42: Say
- Chương 43: Đi Chơi
- Chương 44: Đau khổ
- Chương 45: Ăn Cơm
- Chương 46: Bữa Cơm Đoàn Viên
- Chương 47: Buông Bỏ
- Chương 48: Rời Đi
- Chương 49: Đau Lòng
- Chương 50: Lựa Chọn Tình Yêu Và Gia Đình
- Chương 51: Biết Em Rời Đi
- Chương 52: Sự Thật 6 Năm Trước
- Chương 53: Lựa Chọn
- Chương 54: Hối Hận
- Chương 55: Có Thai
- Chương 56: Nhận Ra
- Chương 57: Hạnh Phúc
- Chương 58: Về Nhà
- Chương 59: Cùng Nhau
- Chương 60: Tha Thứ
- Chương 61: Giải Quyết
- Chương 62: Tuyệt Vọng
- Chương 63: Đối Diện Với Sự Mất Bé Con
- Chương 64: Đi Công Viên
- Chương 65: Mẹ Chồng
- Chương 66: Bữa Tối Ấm Áp
- Chương 67: Vẫn Yêu Như Ngày Đầu (H)
- Chương 68: Gặp Lại
- Chương 69: Tình Yêu Đáng Thương
- Chương 70: Nguy Hiểm
- Chương 71: Lời Tâm Sự
- Chương 72: Đến Công Ty
- Chương 73: Paris Có Em
- Chương 74: Bánh Trứng
- Chương 75: Có Em Bé
- Chương 76: Kết
- Chương 77: Ngoại Truyện (Nhật Ký Thời Thanh Xuân)
- Chương 78: Ngoại Truyện Thanh Xuân (Mặc Huy - Nhã Ái)