Con Đường Sủng Thê - Chương 52-2
Chương trước- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
- Chương 2: Nói thầm
- Chương 3: Hoa lan
- Chương 4: Đi theo
- Chương 5: Nhường đường
- Chương 6: Hôn sự
- Chương 7: Khiêu khích
- Chương 8: Giảo hoạt
- Chương 9: Trêu chọc
- Chương 10: Quyết định
- Chương 11: Hiểu lầm
- Chương 12: To gan
- Chương 13: Trong sạch
- Chương 14: Âm mưu
- Chương 15: Tình địch
- Chương 16: Làm rõ
- Chương 17: Cứu người
- Chương 18: Phúc hay họa
- Chương 19: Ôm đau thương
- Chương 20: Tự tin
- Chương 21: Tặng quà
- Chương 22: Nghi ngờ
- Chương 23: Ước hẹn
- Chương 24: Nửa đêm
- Chương 25: Từ hôn
- Chương 26: Thư tình
- Chương 27: Trêu chọc
- Chương 28: Bá đạo
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 30-2
- Chương 31-1
- Chương 31-2
- Chương 32-1
- Chương 32-2
- Chương 33-1
- Chương 33-2
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 35-2
- Chương 36-1
- Chương 36-2
- Chương 37
- Chương 37-2
- Chương 38-1
- Chương 38-2
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 40-2
- Chương 41-1
- Chương 41-2
- Chương 42-1
- Chương 42-2
- Chương 43-1
- Chương 43-2
- Chương 44-1
- Chương 44-2
- Chương 45-1
- Chương 45-2
- Chương 46-1
- Chương 46-2
- Chương 47-1
- Chương 47-2
- Chương 48-1
- Chương 48-2
- Chương 49
- Chương 50-1: Nàng dâu trưởng (1)
- Chương 50-2: Nàng dâu trưởng (2)
- Chương 51-1
- Chương 51-2
- Chương 52-1
- Chương 52-2
- Chương 53-1
- Chương 53-2
- Chương 54-1
- Chương 54-2
- Chương 55-1
- Chương 55-2
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58-1
- Chương 58-2
- Chương 59-1
- Chương 59-2
- Chương 60-1
- Chương 60-2
- Chương 61-1
- Chương 61-2
- Chương 62-1
- Chương 62-2
- Chương 63-1
- Chương 63-2
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 118-2
- Chương 119-1
- Chương 119-2
- Chương 120
- Chương 120-2
- Chương 121-1
- Chương 121-2
- Chương 122-1
- Chương 122-2
- Chương 123
- Chương 124-1
- Chương 124-2
- Chương 125-1
- Chương 125-2
- Chương 126
- Chương 127-1
- Chương 127-2
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158: Cuối cùng
- Chương 159
- Chương 160: Ngoại truyện 1: Ngoại truyện về Quách lớn tuổi
- Chương 161: Ngoại truyện 2: Xán Xán (1)
- Chương 162: Ngoại truyện 2: Xán Xán (2)
- Chương 163: Ngoại truyện 2: Xán Xán (3)
- Chương 164: Ngoại truyện 2.4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Con Đường Sủng Thê
Chương 52-2
Tiện nhân Ninh thị, xúi giục trưởng tôn đến đó, không phải là vì muốn một lần nữa chiếm vị trí riêng tại Triệu gia sao? Nếu nàng ta muốn thế, nàng liền cho nàng ta mặt mũi, làm cho nàng ta tận mắt chứng kiến vị trí chính thê đã bị Tần thị chiếm đoạt. Nhi tử thích nàng thì thế nào, cũng cưới người khác, cũng nạp di nương, cũng sinh con với các nàng.
"Tổ mẫu chớ nên tức giận, thật ra ta cũng đã khuyên nghĩa mẫu như vậy, nhưng nghĩa mẫu tự biết thân phận thấp, không dám ngồi cùng bàn với tổ mẫu mà mạo phạm tổ mẫu. Huống hồ còn có phụ thân ở đây, nghĩa mẫu vẫn muốn kiêng dè. Phụ thân, người nói phải không?" Triệu Trầm nói với Triệu Duẫn Đình.
Triệu Duẫn Đình còn chưa lên tiếng, Tần thị đã mở miệng trước: "Đúng a, đại gia nói đúng, nương, Dung phu nhân biết lễ nghĩa, đại gia lại biết báo đáp tri ân, việc này truyền đi sẽ trở thành một đoạn giai thoại, nương hãy đồng ý đi? Dù sao phu thê bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ sang đây gặp ngài ." Kẻ chướng mắt đi được càng xa càng tốt, về phần vị Dung phu nhân kia, nàng ước gì trượng phu mãi không thấy được người đó.
Nàng mới nói xong, Thái phu nhân liền hung hăng trừng mắt nhìn lại: "Ta cùng hai người bọn họ nói chuyện, ngươi lắm miệng làm gì? Ngươi luôn nói nhiều có phải không?"
Tần thị lần đầu tiên bị mẹ chồng không nể mặt răn dạy như thế, lại còn là trước mặt phu thê Triệu Trầm, trên mặt nhất thời lúc đỏ lúc trắng, tấm khăn trong tay sắp vặn thành thừng, không nhịn được muốn giải thích thì Triệu Hàm ở một bên nhẹ nhàng kéo kéo vạt áo nàng.
Tần thị đành phải ngậm miệng, ủy khuất nhìn về phía trượng phu.
Triệu Duẫn Đình không nhìn nàng, nhưng lại có cùng quan điểm, "Mẫu thân, Thừa Viễn dù sao cũng là nhờ nghĩa mẫu nuôi nấng mà lớn lên, Thừa Viễn tẫn hiếu là chuyện phải làm, chuyện này truyền đi đối với Thừa Viễn hay đối với Triệu gia đều tốt, mẫu thân hãy đồng ý đi." windchimedđlqđ Đối với thê tử hay đối với trưởng tử đều là chuyện tốt, hắn vui như mở cờ.
Mặt Thái phu nhân sa sầm, Tần thị nhanh chóng cúi đầu, che giấu ý cười nơi khóe miệng. Trượng phu giúp nàng nói chuyện, đồng thời cũng thể hiện việc hắn đối với Dung phu nhân kia thật sự vô tình, làm sao nàng có thể mất hứng chứ?
Triệu Trầm thấy thái phu nhân không phản đối nữa, xoay người liền muốn đi.
"Đợi một chút " Thái phu nhân lần nữa mở miệng, ánh mắt dừng lại trên người A Kết: "Muốn tẫn hiếu cũng không cần hai phu thê cùng đi, để cho thể tử của con đi đi, con hãy ở lại bên này, hai bên đều có thể tẫn hiếu, ta tin rằng nghĩa mẫu của con sẽ càng cao hứng. Thê tử Thừa Viễn, con nói có phải không?"
A Kết vốn cúi đầu đứng bên cạnh Triệu Trầm, đột nhiên bị hỏi đến, nàng sửng sốt một chút, lúc ngẩng đầu thì thấy mọi người trong phòng đều nhìn chằm chằm nàng, nàng không khỏi nhìn về phía Triệu Trầm, né đằng sau hắn một chút, cúi đầu nói: "Con, con đều nghe theo tướng công ..."
Trong mắt Triệu Trầm lóe một tia kinh ngạc, lập tức phối hợp nói: "Tổ mẫu, người cũng nhìn thấy, con người A Kết ngây ngô sẽ không thể phụng dưỡng người nào, để cho nàng tự mình đến chỗ nghĩa mẫu ta không yên lòng, cho nên vẫn là hai phu thê chúng ta cùng đi. Cũng không còn sớm, không để chậm trễ việc tổ mẫu dùng cơm, buổi tối Thừa Viễn lại tới thăm tổ mẫu."
Nói xong trực tiếp xoay người rời đi.
A Kết đương nhiên cúi đầu đi theo.
Thái phu nhân khí vỗ bàn một cái, quay đầu răn dạy Triệu Duẫn Đình: "Ngươi xem, đây chính là con dâu tốt Thừa Viễn tìm cho ngươi, khúm núm, có chỗ nào xứng đôi với Thừa Viễn!"
Triệu Duẫn Đình cúi đầu uống trà: "Phu vi thê cương(trong Tam cương,ý chỉ bổn phận đối với vợ / đạo vợ chồng), thê tử của Thừa Viễn mọi chuyện đều nghe theo Thừa Viễn, hai phu thê mới không phát sinh tranh chấp."
Hắn thể hiện rõ sự giúp đỡ, thái phu nhân tức đến no rồi, đứng dậy rời tiệc.
Ở bên ngoài Triệu Trầm lại cười cong mắt, đi đến khúc ngoặt thì liền ôm thê tử vào trong ngực, cúi đầu thẩm vấn nàng: "Từ lúc nào đã học được diễn trò thế?"
Lần đầu tiên gạt người như vậy, A Kết có chút thẹn thùng, cũng có chút vui sướng, quay đầu nói: "Ở trong mắt các nàng, cô nương trong thôn không phải nên như vậy sao?"
Cuộc sống trong thôn yên ổn, nhưng không phải tất cả mọi nhà đều tốt đẹp, mẹ chồng xấu tính sẽ khi dễ con dâu nhu nhược, con dâu hung hăng sẽ khắt khe với mẹ chồng thành thật, dạng người gì mà không có chứ? windchimedđlqđ Nàng vừa mới giả vờ nhát gan, nhưng đã từng thấy người mà mọi chuyện đều lấy trượng phu làm trời không dám ngỗ nghịch như vậy. Vừa mới bị thái phu nhân và mọi người nhìn chằm chằm, nàng chẳng biết tại sao liền nghĩ đến hoàn cảnh tương tự nhu vậy mà mình đã từng thấy, hơn nữa ngày hôm qua trên bàn cơm thái phu nhân bị khinh thị, không biết như thế nào liền học làm theo. Triệu Trầm căn bản không muốn ở lại nơi này, lại không thể nháo quá mức, nàng luôn giúp hắn mượn cớ.
Thê tử vẫn không phải ngốc, chỉ là không muốn động ý nghĩ xấu, hiện tại học được làm chuyện xấu, chẳng sợ chỉ là hư hỏng nho nhỏ, Triệu Trầm cũng cao hứng, liên tục thơm hai cái trên mặt nàng, "Rất tốt, A Kết, nàng nên như vậy, nên lừa gạt các nàng lúc cần lừa gạt, càng hư càng tốt."
Cũng không tính là việc cần kích lệ, A Kết thúc giục hắn đi về phía trước: "Đi nhanh đi, đừng làm cho nương nghĩ rằng chúng ta ở lại ăn bên kia."
"Sợ nương không cho nàng ở lại ăn cơm sao?" Triệu Trầm vừa đi vừa cười nàng.
A Kết không để ý tới hắn.
Lúc hai người cùng vào Hinh Lan uyển, trên mặt còn đều đang cười, Ninh thị thấy, tim rơi xuống, tò mò hỏi làm sao thế này.
A Kết đỏ mặt cúi đầu.
Triệu Trầm cười nhìn nàng, kể lại chuyện thê tử thông minh biết tùy cơ ứng biến một lần.
Ninh thị nghe xong cũng cười , nhiều hơn vẫn là vui mừng, con dâu có thể tiến lên một bước, về sau liền sẽ càng ngày càng quen.
Dùng xong cơm, nàng nói ra chuyện nàng sẽ cùng hai phu thê cùng đi Quách gia.
Triệu Trầm đương nhiên cầu còn không được, dù sao cũng là dì ruột, hắn cũng không muốn khiến dì hận hắn. Trong trí nhớ dì chỉ là không thích cười, cũng không phải là không thích hắn.
Sau khi trở lại Vọng Trúc hiên, Triệu Trầm lập tức viết bái thiếp, bái thiếp đến An vương phủ thì rất nhanh đã viết xong, còn cho Vĩnh Xương hầu Quách gia thì phải cân nhắc một chút mới hạ bút.
"Gọi Trần Thủ đến đây." Viết xong bái thiếp, hắn sai Thúy Ngọc đi truyền lời.
A Kết lập tức lên tinh thần. Trên đường Triệu Trầm đã nói với nàng, Trần Thủ là ca ca ruột của Trần Bình, nhiều năm như vậy vẫn canh chừng ở Vọng Trúc hiên, việc trong Hầu phủ đều là Trần Thủ phái người truyền tin báo hắn, là tâm phúc của hắn, từ nay về sau Triệu Trầm sẽ cho phép nàng sai sử Trần Thủ, lúc Triệu Trầm không có ở đây, nếu cần thiết có thể giao Trần Thủ đi làm.
Nàng cùng với Triệu Trầm đi nhà chính.
Rất nhanh chóng đã có một bóng dáng thon dài xuất hiện, mặc một bộ trường bào màu xám cổ tròn, sau khi vào phòng liền quỳ xuống, cúi đầu hành lễ trước mặt hai người: "Trần Thủ thỉnh an đại gia và đại phu nhân."
A Kết nhanh chóng đánh giá nam nhân trước mặt.
Ước chừng vừa hai mươi, có ba phần giống Trần Bình, một đôi mắt mảnh dài bình thản, nội liễm trầm ổn.
Nhận biết người, nàng nhìn về phía trượng phu.
Triệu Trầm vẫn đang nhìn chằm chằm vào nàng, chẳng biết tại sao, nhìn nàng chăm chú nhìn nam nhân khác, mặc dù là trước mặt hắn lại còn bởi có nguyên nhân, không hiểu sao hắn cũng có chút không vui. windchimedđlqđ Nhưng mà chính sự trọng yếu, Triệu Trầm nhanh chóng bỏ đi ý tưởng hoang đường không nên có kia, trước hết để cho Trần Thủ đứng dậy.
Trần Thủ sau khi tạ ơn đứng lên, mi mắt buông xuống, nhìn dưới mặt đất chờ chủ tử phân phó.
Triệu Trầm rất hài lòng, nói: "Về sau ngươi chính là quản sự bên ngoài Vọng Trúc hiên, phàm là đại phu nhân phân phó, ngươi có thể nghe theo, không cần xin chỉ thị của ta."
Trần Thủ khom lưng hành lễ: "Trần Thủ ghi nhớ, đại phu nhân có việc có thể sai phái."
"Làm phiền quản sự, hai phong thư này là bái thiếp cho An vương phủ và Vĩnh Xương hầu phủ, ngươi tự mình đi một chuyến đưa tới." A Kết dựa theo Triệu Trầm ra lệnh như vậy, đưa hai bái thiếp qua.
Nàng ngồi, Trần Thủ tiến lên vài bước, cung kính tiếp nhận, lập tức bước nhanh ra khỏi nhà chính.
"Thế nào?" Thấy A Kết còn nhìn ra cửa, ánh mắt Triệu Trầm lóe lên.
"Sắp hết năm, hai dì chắc là rất bận đi, không biết có không thấy chúng ta không." A Kết nói ra lo lắng của mình, nghiêng đầu nhìn hắn.
Thì ra nàng căn bản không phải nhìn Trần Thủ, Triệu Trầm cười mình miên man suy nghĩ, một lần nữa mở miệng nói với nàng: "Bận rộn đi nữa, nhưng nếu muốn gặp, sẽ luôn có thời gian, chúng ta cứ chờ xem."
~
Bái thiếp rất nhanh đã đến Quách gia.
Lúc nha hoàn đưa bái thiếp dâng lên, Quách phu nhân đang kiểm tra nữ nhi vẽ bảng chữ mẫu. windchimedđlqđ Trong nhà, trưởng tử từ thuở nhỏ đã trầm ổn hiểu chuyện, không cần nàng phí tâm. Nhưng mà nữ nhi lại học theo tính tình trượng phu, hiếu động ham chơi, đang đi học nữ hồng nhưng không chuyên tâm. Hôm qua để nàng viết chữ, nhìn như hữu mô hữu dạng( Có da có thịt ) kì thực phù phiếm, thế nào gặp người chứ?
Quách Minh Châu chán đến chết mà ngồi bên cạnh, thấy nha hoàn cầm bái thiếp tiến vào, nàng lập tức cướp vào trong tay, "Triệu gia gửi bái thiếp? Nương, người ngồi, con đọc cho người. A, thì ra là di huynh (anh trai con dì) viết, nương, di huynh đã trở về Hầu phủ, a, hắn nói hắn thành thân , muốn mang tẩu tử lại đây gặp người!"
"Di huynh đã thành thân !" Quách Minh Châu cực kỳ hưng phấn, hận không thể lập tức đến Triệu gia nhìn người. Nàng chán ghét dượng Duyên Bình hầu, nhưng đối với di huynh này vẫn còn có chút ấn tượng tốt, hai người hơn kém nhau ba tuổi, mơ mơ hồ hồ nhớ rõ di huynh mỗi lần tới nhà mình đều sẽ cùng nàng chơi. Sau khi biết được di huynh bị đưa đến ở nông thôn, trong lòng nàng chút phức tạp nhất thời biến thành đồng tình. Dì không có, dượng không thích hắn, di huynh thật đáng thương, cũng không biết bây giờ là dạng gì.
Quách phu nhân sửng sốt một chút, tiếp nhận bái thiếp để xem. Chữ trên bái thiếp viết tinh tế, mạnh mẽ hữu lực, anh khí đập vào mặt.
Cháu ngoại, nhi tử của muội muội nàng.
Đã thành thân sao? Sao chưa hề nghe qua.
Quách phu nhân buông bái thiếp, nói với nha hoàn: "Ngươi đi đáp lời, nói ta hôm nay và ngày mai có rảnh, bọn họ tùy lúc có thể lại đây."
Nha hoàn lĩnh mệnh rời đi.
Quách Minh Châu cười, ngồi vào bên cạnh mẫu thân, "Nương, người không trách di huynh sao?" windchimedđlqđ Nhiều năm như vậy không có nghe mẫu thân chủ động nhắc tới di huynh, chắc vẫn còn có chút giận chó đánh mèo.
Quách phu nhân nhìn về phía nữ nhi, lúc Quách Minh Châu nghĩ rằng nàng sẽ nói gì đó, Quách phu nhân lại lần nữa cầm lên bảng chữ mẫu đang để một bên.
Quách Minh Châu lập tức sụp đổ.
"Tổ mẫu chớ nên tức giận, thật ra ta cũng đã khuyên nghĩa mẫu như vậy, nhưng nghĩa mẫu tự biết thân phận thấp, không dám ngồi cùng bàn với tổ mẫu mà mạo phạm tổ mẫu. Huống hồ còn có phụ thân ở đây, nghĩa mẫu vẫn muốn kiêng dè. Phụ thân, người nói phải không?" Triệu Trầm nói với Triệu Duẫn Đình.
Triệu Duẫn Đình còn chưa lên tiếng, Tần thị đã mở miệng trước: "Đúng a, đại gia nói đúng, nương, Dung phu nhân biết lễ nghĩa, đại gia lại biết báo đáp tri ân, việc này truyền đi sẽ trở thành một đoạn giai thoại, nương hãy đồng ý đi? Dù sao phu thê bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ sang đây gặp ngài ." Kẻ chướng mắt đi được càng xa càng tốt, về phần vị Dung phu nhân kia, nàng ước gì trượng phu mãi không thấy được người đó.
Nàng mới nói xong, Thái phu nhân liền hung hăng trừng mắt nhìn lại: "Ta cùng hai người bọn họ nói chuyện, ngươi lắm miệng làm gì? Ngươi luôn nói nhiều có phải không?"
Tần thị lần đầu tiên bị mẹ chồng không nể mặt răn dạy như thế, lại còn là trước mặt phu thê Triệu Trầm, trên mặt nhất thời lúc đỏ lúc trắng, tấm khăn trong tay sắp vặn thành thừng, không nhịn được muốn giải thích thì Triệu Hàm ở một bên nhẹ nhàng kéo kéo vạt áo nàng.
Tần thị đành phải ngậm miệng, ủy khuất nhìn về phía trượng phu.
Triệu Duẫn Đình không nhìn nàng, nhưng lại có cùng quan điểm, "Mẫu thân, Thừa Viễn dù sao cũng là nhờ nghĩa mẫu nuôi nấng mà lớn lên, Thừa Viễn tẫn hiếu là chuyện phải làm, chuyện này truyền đi đối với Thừa Viễn hay đối với Triệu gia đều tốt, mẫu thân hãy đồng ý đi." windchimedđlqđ Đối với thê tử hay đối với trưởng tử đều là chuyện tốt, hắn vui như mở cờ.
Mặt Thái phu nhân sa sầm, Tần thị nhanh chóng cúi đầu, che giấu ý cười nơi khóe miệng. Trượng phu giúp nàng nói chuyện, đồng thời cũng thể hiện việc hắn đối với Dung phu nhân kia thật sự vô tình, làm sao nàng có thể mất hứng chứ?
Triệu Trầm thấy thái phu nhân không phản đối nữa, xoay người liền muốn đi.
"Đợi một chút " Thái phu nhân lần nữa mở miệng, ánh mắt dừng lại trên người A Kết: "Muốn tẫn hiếu cũng không cần hai phu thê cùng đi, để cho thể tử của con đi đi, con hãy ở lại bên này, hai bên đều có thể tẫn hiếu, ta tin rằng nghĩa mẫu của con sẽ càng cao hứng. Thê tử Thừa Viễn, con nói có phải không?"
A Kết vốn cúi đầu đứng bên cạnh Triệu Trầm, đột nhiên bị hỏi đến, nàng sửng sốt một chút, lúc ngẩng đầu thì thấy mọi người trong phòng đều nhìn chằm chằm nàng, nàng không khỏi nhìn về phía Triệu Trầm, né đằng sau hắn một chút, cúi đầu nói: "Con, con đều nghe theo tướng công ..."
Trong mắt Triệu Trầm lóe một tia kinh ngạc, lập tức phối hợp nói: "Tổ mẫu, người cũng nhìn thấy, con người A Kết ngây ngô sẽ không thể phụng dưỡng người nào, để cho nàng tự mình đến chỗ nghĩa mẫu ta không yên lòng, cho nên vẫn là hai phu thê chúng ta cùng đi. Cũng không còn sớm, không để chậm trễ việc tổ mẫu dùng cơm, buổi tối Thừa Viễn lại tới thăm tổ mẫu."
Nói xong trực tiếp xoay người rời đi.
A Kết đương nhiên cúi đầu đi theo.
Thái phu nhân khí vỗ bàn một cái, quay đầu răn dạy Triệu Duẫn Đình: "Ngươi xem, đây chính là con dâu tốt Thừa Viễn tìm cho ngươi, khúm núm, có chỗ nào xứng đôi với Thừa Viễn!"
Triệu Duẫn Đình cúi đầu uống trà: "Phu vi thê cương(trong Tam cương,ý chỉ bổn phận đối với vợ / đạo vợ chồng), thê tử của Thừa Viễn mọi chuyện đều nghe theo Thừa Viễn, hai phu thê mới không phát sinh tranh chấp."
Hắn thể hiện rõ sự giúp đỡ, thái phu nhân tức đến no rồi, đứng dậy rời tiệc.
Ở bên ngoài Triệu Trầm lại cười cong mắt, đi đến khúc ngoặt thì liền ôm thê tử vào trong ngực, cúi đầu thẩm vấn nàng: "Từ lúc nào đã học được diễn trò thế?"
Lần đầu tiên gạt người như vậy, A Kết có chút thẹn thùng, cũng có chút vui sướng, quay đầu nói: "Ở trong mắt các nàng, cô nương trong thôn không phải nên như vậy sao?"
Cuộc sống trong thôn yên ổn, nhưng không phải tất cả mọi nhà đều tốt đẹp, mẹ chồng xấu tính sẽ khi dễ con dâu nhu nhược, con dâu hung hăng sẽ khắt khe với mẹ chồng thành thật, dạng người gì mà không có chứ? windchimedđlqđ Nàng vừa mới giả vờ nhát gan, nhưng đã từng thấy người mà mọi chuyện đều lấy trượng phu làm trời không dám ngỗ nghịch như vậy. Vừa mới bị thái phu nhân và mọi người nhìn chằm chằm, nàng chẳng biết tại sao liền nghĩ đến hoàn cảnh tương tự nhu vậy mà mình đã từng thấy, hơn nữa ngày hôm qua trên bàn cơm thái phu nhân bị khinh thị, không biết như thế nào liền học làm theo. Triệu Trầm căn bản không muốn ở lại nơi này, lại không thể nháo quá mức, nàng luôn giúp hắn mượn cớ.
Thê tử vẫn không phải ngốc, chỉ là không muốn động ý nghĩ xấu, hiện tại học được làm chuyện xấu, chẳng sợ chỉ là hư hỏng nho nhỏ, Triệu Trầm cũng cao hứng, liên tục thơm hai cái trên mặt nàng, "Rất tốt, A Kết, nàng nên như vậy, nên lừa gạt các nàng lúc cần lừa gạt, càng hư càng tốt."
Cũng không tính là việc cần kích lệ, A Kết thúc giục hắn đi về phía trước: "Đi nhanh đi, đừng làm cho nương nghĩ rằng chúng ta ở lại ăn bên kia."
"Sợ nương không cho nàng ở lại ăn cơm sao?" Triệu Trầm vừa đi vừa cười nàng.
A Kết không để ý tới hắn.
Lúc hai người cùng vào Hinh Lan uyển, trên mặt còn đều đang cười, Ninh thị thấy, tim rơi xuống, tò mò hỏi làm sao thế này.
A Kết đỏ mặt cúi đầu.
Triệu Trầm cười nhìn nàng, kể lại chuyện thê tử thông minh biết tùy cơ ứng biến một lần.
Ninh thị nghe xong cũng cười , nhiều hơn vẫn là vui mừng, con dâu có thể tiến lên một bước, về sau liền sẽ càng ngày càng quen.
Dùng xong cơm, nàng nói ra chuyện nàng sẽ cùng hai phu thê cùng đi Quách gia.
Triệu Trầm đương nhiên cầu còn không được, dù sao cũng là dì ruột, hắn cũng không muốn khiến dì hận hắn. Trong trí nhớ dì chỉ là không thích cười, cũng không phải là không thích hắn.
Sau khi trở lại Vọng Trúc hiên, Triệu Trầm lập tức viết bái thiếp, bái thiếp đến An vương phủ thì rất nhanh đã viết xong, còn cho Vĩnh Xương hầu Quách gia thì phải cân nhắc một chút mới hạ bút.
"Gọi Trần Thủ đến đây." Viết xong bái thiếp, hắn sai Thúy Ngọc đi truyền lời.
A Kết lập tức lên tinh thần. Trên đường Triệu Trầm đã nói với nàng, Trần Thủ là ca ca ruột của Trần Bình, nhiều năm như vậy vẫn canh chừng ở Vọng Trúc hiên, việc trong Hầu phủ đều là Trần Thủ phái người truyền tin báo hắn, là tâm phúc của hắn, từ nay về sau Triệu Trầm sẽ cho phép nàng sai sử Trần Thủ, lúc Triệu Trầm không có ở đây, nếu cần thiết có thể giao Trần Thủ đi làm.
Nàng cùng với Triệu Trầm đi nhà chính.
Rất nhanh chóng đã có một bóng dáng thon dài xuất hiện, mặc một bộ trường bào màu xám cổ tròn, sau khi vào phòng liền quỳ xuống, cúi đầu hành lễ trước mặt hai người: "Trần Thủ thỉnh an đại gia và đại phu nhân."
A Kết nhanh chóng đánh giá nam nhân trước mặt.
Ước chừng vừa hai mươi, có ba phần giống Trần Bình, một đôi mắt mảnh dài bình thản, nội liễm trầm ổn.
Nhận biết người, nàng nhìn về phía trượng phu.
Triệu Trầm vẫn đang nhìn chằm chằm vào nàng, chẳng biết tại sao, nhìn nàng chăm chú nhìn nam nhân khác, mặc dù là trước mặt hắn lại còn bởi có nguyên nhân, không hiểu sao hắn cũng có chút không vui. windchimedđlqđ Nhưng mà chính sự trọng yếu, Triệu Trầm nhanh chóng bỏ đi ý tưởng hoang đường không nên có kia, trước hết để cho Trần Thủ đứng dậy.
Trần Thủ sau khi tạ ơn đứng lên, mi mắt buông xuống, nhìn dưới mặt đất chờ chủ tử phân phó.
Triệu Trầm rất hài lòng, nói: "Về sau ngươi chính là quản sự bên ngoài Vọng Trúc hiên, phàm là đại phu nhân phân phó, ngươi có thể nghe theo, không cần xin chỉ thị của ta."
Trần Thủ khom lưng hành lễ: "Trần Thủ ghi nhớ, đại phu nhân có việc có thể sai phái."
"Làm phiền quản sự, hai phong thư này là bái thiếp cho An vương phủ và Vĩnh Xương hầu phủ, ngươi tự mình đi một chuyến đưa tới." A Kết dựa theo Triệu Trầm ra lệnh như vậy, đưa hai bái thiếp qua.
Nàng ngồi, Trần Thủ tiến lên vài bước, cung kính tiếp nhận, lập tức bước nhanh ra khỏi nhà chính.
"Thế nào?" Thấy A Kết còn nhìn ra cửa, ánh mắt Triệu Trầm lóe lên.
"Sắp hết năm, hai dì chắc là rất bận đi, không biết có không thấy chúng ta không." A Kết nói ra lo lắng của mình, nghiêng đầu nhìn hắn.
Thì ra nàng căn bản không phải nhìn Trần Thủ, Triệu Trầm cười mình miên man suy nghĩ, một lần nữa mở miệng nói với nàng: "Bận rộn đi nữa, nhưng nếu muốn gặp, sẽ luôn có thời gian, chúng ta cứ chờ xem."
~
Bái thiếp rất nhanh đã đến Quách gia.
Lúc nha hoàn đưa bái thiếp dâng lên, Quách phu nhân đang kiểm tra nữ nhi vẽ bảng chữ mẫu. windchimedđlqđ Trong nhà, trưởng tử từ thuở nhỏ đã trầm ổn hiểu chuyện, không cần nàng phí tâm. Nhưng mà nữ nhi lại học theo tính tình trượng phu, hiếu động ham chơi, đang đi học nữ hồng nhưng không chuyên tâm. Hôm qua để nàng viết chữ, nhìn như hữu mô hữu dạng( Có da có thịt ) kì thực phù phiếm, thế nào gặp người chứ?
Quách Minh Châu chán đến chết mà ngồi bên cạnh, thấy nha hoàn cầm bái thiếp tiến vào, nàng lập tức cướp vào trong tay, "Triệu gia gửi bái thiếp? Nương, người ngồi, con đọc cho người. A, thì ra là di huynh (anh trai con dì) viết, nương, di huynh đã trở về Hầu phủ, a, hắn nói hắn thành thân , muốn mang tẩu tử lại đây gặp người!"
"Di huynh đã thành thân !" Quách Minh Châu cực kỳ hưng phấn, hận không thể lập tức đến Triệu gia nhìn người. Nàng chán ghét dượng Duyên Bình hầu, nhưng đối với di huynh này vẫn còn có chút ấn tượng tốt, hai người hơn kém nhau ba tuổi, mơ mơ hồ hồ nhớ rõ di huynh mỗi lần tới nhà mình đều sẽ cùng nàng chơi. Sau khi biết được di huynh bị đưa đến ở nông thôn, trong lòng nàng chút phức tạp nhất thời biến thành đồng tình. Dì không có, dượng không thích hắn, di huynh thật đáng thương, cũng không biết bây giờ là dạng gì.
Quách phu nhân sửng sốt một chút, tiếp nhận bái thiếp để xem. Chữ trên bái thiếp viết tinh tế, mạnh mẽ hữu lực, anh khí đập vào mặt.
Cháu ngoại, nhi tử của muội muội nàng.
Đã thành thân sao? Sao chưa hề nghe qua.
Quách phu nhân buông bái thiếp, nói với nha hoàn: "Ngươi đi đáp lời, nói ta hôm nay và ngày mai có rảnh, bọn họ tùy lúc có thể lại đây."
Nha hoàn lĩnh mệnh rời đi.
Quách Minh Châu cười, ngồi vào bên cạnh mẫu thân, "Nương, người không trách di huynh sao?" windchimedđlqđ Nhiều năm như vậy không có nghe mẫu thân chủ động nhắc tới di huynh, chắc vẫn còn có chút giận chó đánh mèo.
Quách phu nhân nhìn về phía nữ nhi, lúc Quách Minh Châu nghĩ rằng nàng sẽ nói gì đó, Quách phu nhân lại lần nữa cầm lên bảng chữ mẫu đang để một bên.
Quách Minh Châu lập tức sụp đổ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
- Chương 2: Nói thầm
- Chương 3: Hoa lan
- Chương 4: Đi theo
- Chương 5: Nhường đường
- Chương 6: Hôn sự
- Chương 7: Khiêu khích
- Chương 8: Giảo hoạt
- Chương 9: Trêu chọc
- Chương 10: Quyết định
- Chương 11: Hiểu lầm
- Chương 12: To gan
- Chương 13: Trong sạch
- Chương 14: Âm mưu
- Chương 15: Tình địch
- Chương 16: Làm rõ
- Chương 17: Cứu người
- Chương 18: Phúc hay họa
- Chương 19: Ôm đau thương
- Chương 20: Tự tin
- Chương 21: Tặng quà
- Chương 22: Nghi ngờ
- Chương 23: Ước hẹn
- Chương 24: Nửa đêm
- Chương 25: Từ hôn
- Chương 26: Thư tình
- Chương 27: Trêu chọc
- Chương 28: Bá đạo
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 30-2
- Chương 31-1
- Chương 31-2
- Chương 32-1
- Chương 32-2
- Chương 33-1
- Chương 33-2
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 35-2
- Chương 36-1
- Chương 36-2
- Chương 37
- Chương 37-2
- Chương 38-1
- Chương 38-2
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 40-2
- Chương 41-1
- Chương 41-2
- Chương 42-1
- Chương 42-2
- Chương 43-1
- Chương 43-2
- Chương 44-1
- Chương 44-2
- Chương 45-1
- Chương 45-2
- Chương 46-1
- Chương 46-2
- Chương 47-1
- Chương 47-2
- Chương 48-1
- Chương 48-2
- Chương 49
- Chương 50-1: Nàng dâu trưởng (1)
- Chương 50-2: Nàng dâu trưởng (2)
- Chương 51-1
- Chương 51-2
- Chương 52-1
- Chương 52-2
- Chương 53-1
- Chương 53-2
- Chương 54-1
- Chương 54-2
- Chương 55-1
- Chương 55-2
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58-1
- Chương 58-2
- Chương 59-1
- Chương 59-2
- Chương 60-1
- Chương 60-2
- Chương 61-1
- Chương 61-2
- Chương 62-1
- Chương 62-2
- Chương 63-1
- Chương 63-2
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 118-2
- Chương 119-1
- Chương 119-2
- Chương 120
- Chương 120-2
- Chương 121-1
- Chương 121-2
- Chương 122-1
- Chương 122-2
- Chương 123
- Chương 124-1
- Chương 124-2
- Chương 125-1
- Chương 125-2
- Chương 126
- Chương 127-1
- Chương 127-2
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158: Cuối cùng
- Chương 159
- Chương 160: Ngoại truyện 1: Ngoại truyện về Quách lớn tuổi
- Chương 161: Ngoại truyện 2: Xán Xán (1)
- Chương 162: Ngoại truyện 2: Xán Xán (2)
- Chương 163: Ngoại truyện 2: Xán Xán (3)
- Chương 164: Ngoại truyện 2.4