Con Đường Sủng Thê - Chương 61-2
Chương trước- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
- Chương 2: Nói thầm
- Chương 3: Hoa lan
- Chương 4: Đi theo
- Chương 5: Nhường đường
- Chương 6: Hôn sự
- Chương 7: Khiêu khích
- Chương 8: Giảo hoạt
- Chương 9: Trêu chọc
- Chương 10: Quyết định
- Chương 11: Hiểu lầm
- Chương 12: To gan
- Chương 13: Trong sạch
- Chương 14: Âm mưu
- Chương 15: Tình địch
- Chương 16: Làm rõ
- Chương 17: Cứu người
- Chương 18: Phúc hay họa
- Chương 19: Ôm đau thương
- Chương 20: Tự tin
- Chương 21: Tặng quà
- Chương 22: Nghi ngờ
- Chương 23: Ước hẹn
- Chương 24: Nửa đêm
- Chương 25: Từ hôn
- Chương 26: Thư tình
- Chương 27: Trêu chọc
- Chương 28: Bá đạo
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 30-2
- Chương 31-1
- Chương 31-2
- Chương 32-1
- Chương 32-2
- Chương 33-1
- Chương 33-2
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 35-2
- Chương 36-1
- Chương 36-2
- Chương 37
- Chương 37-2
- Chương 38-1
- Chương 38-2
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 40-2
- Chương 41-1
- Chương 41-2
- Chương 42-1
- Chương 42-2
- Chương 43-1
- Chương 43-2
- Chương 44-1
- Chương 44-2
- Chương 45-1
- Chương 45-2
- Chương 46-1
- Chương 46-2
- Chương 47-1
- Chương 47-2
- Chương 48-1
- Chương 48-2
- Chương 49
- Chương 50-1: Nàng dâu trưởng (1)
- Chương 50-2: Nàng dâu trưởng (2)
- Chương 51-1
- Chương 51-2
- Chương 52-1
- Chương 52-2
- Chương 53-1
- Chương 53-2
- Chương 54-1
- Chương 54-2
- Chương 55-1
- Chương 55-2
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58-1
- Chương 58-2
- Chương 59-1
- Chương 59-2
- Chương 60-1
- Chương 60-2
- Chương 61-1
- Chương 61-2
- Chương 62-1
- Chương 62-2
- Chương 63-1
- Chương 63-2
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 118-2
- Chương 119-1
- Chương 119-2
- Chương 120
- Chương 120-2
- Chương 121-1
- Chương 121-2
- Chương 122-1
- Chương 122-2
- Chương 123
- Chương 124-1
- Chương 124-2
- Chương 125-1
- Chương 125-2
- Chương 126
- Chương 127-1
- Chương 127-2
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158: Cuối cùng
- Chương 159
- Chương 160: Ngoại truyện 1: Ngoại truyện về Quách lớn tuổi
- Chương 161: Ngoại truyện 2: Xán Xán (1)
- Chương 162: Ngoại truyện 2: Xán Xán (2)
- Chương 163: Ngoại truyện 2: Xán Xán (3)
- Chương 164: Ngoại truyện 2.4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Con Đường Sủng Thê
Chương 61-2
Triệu Trầm cười đến mức tinh thần binh sĩ suýt ngã, hung hăng chiến thêm mấy hiệp mới bế thê tử nhát như chuột dậy, "Là ô ô, xem nàng sợ tới mức nào kìa, ta đã nói muộn như vậy sẽ không có người còn gì?"
A Kết cực kỳ xấu hổ, chôn đầu vào vai hắn không nói gì. Sau khi bọn họ đi vào kinh thành, hai mẹ con ô ô liền được nuôi dưỡng tại trong vườn, có người nuôi nấng, ai biết ô ô như thế nào mà hơn nửa đêm dạo tới nơi này?
Triệu Trầm lại rất hài lòng trước sự ngạc nhiên này, bởi vì hai người đều mặc xiêm y, không sợ lạnh, hắn ôm người đến trước cánh cửa, vừa ức hiếp nàng lại vừa dỗ nàng: "A Kết, ô ô nhớ nàng, nàng mau cùng nó trò chuyện."
Có lẽ là hắn nháo tạo ra động tĩnh hấp dẫn ô ô, ô ô ngoài cửa thế mà lại càng thêm vui sướng đụng đến cánh cửa, trong miệng phát ra tiếng kêu giống như muốn đi ra ngoài chơi.
Mặc dù là chỉ hươu, nhưng A Kết cũng có chút không chấp nhận làm chuyện này trước mặt hươu, các loại lời hay đều nói đã nói ra, cầu xin Triệu Trầm nhanh chóng buông nàng ra, hoặc là trở lại trên tháp trúc cũng được a. Triệu Trầm thích nhất nhìn dáng vẻ nàng bị mình khi dễ, làm sao có thể để nàng như nguyện chứ? Cho đến lúc ô ô vẫn không đợi được chủ nhân lộ diện, vẫy đuôi đi , hắn vẫn còn ở trên chiến trường đổ mồ hôi như mưa.
Sau khi xong chuyện, A Kết mệt mệt đến ngón tay cũng không muốn động, trên người Triệu Trầm lại có thêm vài cái dấu răng và dấu ngón tay, lúc ấy không cảm thấy gì, hiện tại bình tĩnh trở lại, đau rát.
"A Kết, nàng có biết suýt nữa nàng mưu sát phu quân không?" Ôm thê tử đi trở về thì Triệu Trầm nhỏ giọng oán trách.
Đáng tiếc A Kết nhất định không nghe được, đã nặng nề thiếp đi từ sớm.
Triệu Trầm đi càng thêm chậm, khi đặt người vào trong ổ chăn ấm áp của bọn họ thì hai cái cánh tay đều mỏi nhừ.
Nhưng nhìn nàng ngủ ngon như vậy, mặt cười như nhuộm ánh bình minh, mặt mày cũng thỏa mãn giản ra, Triệu Trầm không tự chủ cười .
Bên ngoài gió lạnh gào thét, trong phòng hai vợ chồng ôm nhau đi vào giấc mộng, một đêm ngủ ngon.
Lúc tỉnh lại, đã là năm mới.
Ngoài cửa sổ, tiếng pháo rung trời, A Kết mở to mắt, liền thấy nam nhân đối diện ôn nhu nhìn nàng.
Nàng chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ đến chuyện hoang đường tối hôm qua, một đôi mắt đào hoa bởi tức giận trở nên sáng ngời rung động lòng ngừoi, "Chàng..."
Triệu Trầm giống như đã đợi giờ khắc này từ trước, nàng mới há mồm, hắn liền nhanh chóng hôn lên môi nàng.
A Kết sửng sốt, nghe nam nhân dựa vào sát tai nàng nói: "A Kết, hôm nay là mồng một tháng giêng, vi phu chúc tết nàng trước, chúc nàng đạt thành ước nguyện suốt cả năm, sớm sinh quý tử, con cháu cả sảnh đường."
Nói xong , hắn ngẩng đầu, cười, nhìn nàng.
Hắn dùng những lời này chặn miệng nàng, làm sao A Kết có thể mắng hắn?
Nàng trừng mắt nhìn hắn một cái, xoay người chuẩn bị mặc quần áo.
Triệu Trầm kéo nàng trở về, dựa vào trán nàng, hỏi: "Sao nàng không chúc tết ta?"
A Kết mím môi, đâm bộ ngực hắn, từng chữ từng chữ nói: "Chúc chàng thăng chức rất nhanh, lên thẳng mây xanh." Bận tối mày tối mặt rốt cuộc không có tâm tư làm loạn!
"Còn gì nữa không?" Triệu Trầm không hài lòng lắm.
A Kết đỏ mặt, thân mình chậm rãi hạ dời đi, trán tựa vào bộ ngực hắn, thanh âm như có như không: "Cũng chúc chàng, sớm được quý tử, trai gái đủ đầy..."
Hắn mong muốn, làm sao nàng không muốn?
A Kết cực kỳ xấu hổ, chôn đầu vào vai hắn không nói gì. Sau khi bọn họ đi vào kinh thành, hai mẹ con ô ô liền được nuôi dưỡng tại trong vườn, có người nuôi nấng, ai biết ô ô như thế nào mà hơn nửa đêm dạo tới nơi này?
Triệu Trầm lại rất hài lòng trước sự ngạc nhiên này, bởi vì hai người đều mặc xiêm y, không sợ lạnh, hắn ôm người đến trước cánh cửa, vừa ức hiếp nàng lại vừa dỗ nàng: "A Kết, ô ô nhớ nàng, nàng mau cùng nó trò chuyện."
Có lẽ là hắn nháo tạo ra động tĩnh hấp dẫn ô ô, ô ô ngoài cửa thế mà lại càng thêm vui sướng đụng đến cánh cửa, trong miệng phát ra tiếng kêu giống như muốn đi ra ngoài chơi.
Mặc dù là chỉ hươu, nhưng A Kết cũng có chút không chấp nhận làm chuyện này trước mặt hươu, các loại lời hay đều nói đã nói ra, cầu xin Triệu Trầm nhanh chóng buông nàng ra, hoặc là trở lại trên tháp trúc cũng được a. Triệu Trầm thích nhất nhìn dáng vẻ nàng bị mình khi dễ, làm sao có thể để nàng như nguyện chứ? Cho đến lúc ô ô vẫn không đợi được chủ nhân lộ diện, vẫy đuôi đi , hắn vẫn còn ở trên chiến trường đổ mồ hôi như mưa.
Sau khi xong chuyện, A Kết mệt mệt đến ngón tay cũng không muốn động, trên người Triệu Trầm lại có thêm vài cái dấu răng và dấu ngón tay, lúc ấy không cảm thấy gì, hiện tại bình tĩnh trở lại, đau rát.
"A Kết, nàng có biết suýt nữa nàng mưu sát phu quân không?" Ôm thê tử đi trở về thì Triệu Trầm nhỏ giọng oán trách.
Đáng tiếc A Kết nhất định không nghe được, đã nặng nề thiếp đi từ sớm.
Triệu Trầm đi càng thêm chậm, khi đặt người vào trong ổ chăn ấm áp của bọn họ thì hai cái cánh tay đều mỏi nhừ.
Nhưng nhìn nàng ngủ ngon như vậy, mặt cười như nhuộm ánh bình minh, mặt mày cũng thỏa mãn giản ra, Triệu Trầm không tự chủ cười .
Bên ngoài gió lạnh gào thét, trong phòng hai vợ chồng ôm nhau đi vào giấc mộng, một đêm ngủ ngon.
Lúc tỉnh lại, đã là năm mới.
Ngoài cửa sổ, tiếng pháo rung trời, A Kết mở to mắt, liền thấy nam nhân đối diện ôn nhu nhìn nàng.
Nàng chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ đến chuyện hoang đường tối hôm qua, một đôi mắt đào hoa bởi tức giận trở nên sáng ngời rung động lòng ngừoi, "Chàng..."
Triệu Trầm giống như đã đợi giờ khắc này từ trước, nàng mới há mồm, hắn liền nhanh chóng hôn lên môi nàng.
A Kết sửng sốt, nghe nam nhân dựa vào sát tai nàng nói: "A Kết, hôm nay là mồng một tháng giêng, vi phu chúc tết nàng trước, chúc nàng đạt thành ước nguyện suốt cả năm, sớm sinh quý tử, con cháu cả sảnh đường."
Nói xong , hắn ngẩng đầu, cười, nhìn nàng.
Hắn dùng những lời này chặn miệng nàng, làm sao A Kết có thể mắng hắn?
Nàng trừng mắt nhìn hắn một cái, xoay người chuẩn bị mặc quần áo.
Triệu Trầm kéo nàng trở về, dựa vào trán nàng, hỏi: "Sao nàng không chúc tết ta?"
A Kết mím môi, đâm bộ ngực hắn, từng chữ từng chữ nói: "Chúc chàng thăng chức rất nhanh, lên thẳng mây xanh." Bận tối mày tối mặt rốt cuộc không có tâm tư làm loạn!
"Còn gì nữa không?" Triệu Trầm không hài lòng lắm.
A Kết đỏ mặt, thân mình chậm rãi hạ dời đi, trán tựa vào bộ ngực hắn, thanh âm như có như không: "Cũng chúc chàng, sớm được quý tử, trai gái đủ đầy..."
Hắn mong muốn, làm sao nàng không muốn?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
- Chương 2: Nói thầm
- Chương 3: Hoa lan
- Chương 4: Đi theo
- Chương 5: Nhường đường
- Chương 6: Hôn sự
- Chương 7: Khiêu khích
- Chương 8: Giảo hoạt
- Chương 9: Trêu chọc
- Chương 10: Quyết định
- Chương 11: Hiểu lầm
- Chương 12: To gan
- Chương 13: Trong sạch
- Chương 14: Âm mưu
- Chương 15: Tình địch
- Chương 16: Làm rõ
- Chương 17: Cứu người
- Chương 18: Phúc hay họa
- Chương 19: Ôm đau thương
- Chương 20: Tự tin
- Chương 21: Tặng quà
- Chương 22: Nghi ngờ
- Chương 23: Ước hẹn
- Chương 24: Nửa đêm
- Chương 25: Từ hôn
- Chương 26: Thư tình
- Chương 27: Trêu chọc
- Chương 28: Bá đạo
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 30-2
- Chương 31-1
- Chương 31-2
- Chương 32-1
- Chương 32-2
- Chương 33-1
- Chương 33-2
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 35-2
- Chương 36-1
- Chương 36-2
- Chương 37
- Chương 37-2
- Chương 38-1
- Chương 38-2
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 40-2
- Chương 41-1
- Chương 41-2
- Chương 42-1
- Chương 42-2
- Chương 43-1
- Chương 43-2
- Chương 44-1
- Chương 44-2
- Chương 45-1
- Chương 45-2
- Chương 46-1
- Chương 46-2
- Chương 47-1
- Chương 47-2
- Chương 48-1
- Chương 48-2
- Chương 49
- Chương 50-1: Nàng dâu trưởng (1)
- Chương 50-2: Nàng dâu trưởng (2)
- Chương 51-1
- Chương 51-2
- Chương 52-1
- Chương 52-2
- Chương 53-1
- Chương 53-2
- Chương 54-1
- Chương 54-2
- Chương 55-1
- Chương 55-2
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58-1
- Chương 58-2
- Chương 59-1
- Chương 59-2
- Chương 60-1
- Chương 60-2
- Chương 61-1
- Chương 61-2
- Chương 62-1
- Chương 62-2
- Chương 63-1
- Chương 63-2
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 118-2
- Chương 119-1
- Chương 119-2
- Chương 120
- Chương 120-2
- Chương 121-1
- Chương 121-2
- Chương 122-1
- Chương 122-2
- Chương 123
- Chương 124-1
- Chương 124-2
- Chương 125-1
- Chương 125-2
- Chương 126
- Chương 127-1
- Chương 127-2
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158: Cuối cùng
- Chương 159
- Chương 160: Ngoại truyện 1: Ngoại truyện về Quách lớn tuổi
- Chương 161: Ngoại truyện 2: Xán Xán (1)
- Chương 162: Ngoại truyện 2: Xán Xán (2)
- Chương 163: Ngoại truyện 2: Xán Xán (3)
- Chương 164: Ngoại truyện 2.4