Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!! - Chương 87: Rốt cuộc muốn gì?
Chương trước- Chương 1: Trêu đùa
- Chương 2: Gặp cướp
- Chương 3: Gặp lại- Oan gia ngõ hẹp
- Chương 4: Nữ nhân
- Chương 5: Phi lễ
- Chương 6: Đấu khẩu
- Chương 7: Đồng hành
- Chương 8: Hoàng Thành
- Chương 9: Về Nhà
- Chương 10: Tĩnh vương
- Chương 11-1: Cắn (1)
- Chương 11-2: Cắn (2)
- Chương 11-3: Cắn (3)
- Chương 12-1: Hồng nhan họa thủy
- Chương 12-2: Hồng nhan họa thủy (tt)
- Chương 13: Dấu răng???
- Chương 14-1: Khế ước (1)
- Chương 14-2: Khế ước (2)
- Chương 15: Ăn cơm
- Chương 16: Nghẹn
- Chương 17: Rắn hoa
- Chương 18: Đập phá
- Chương 19: Hành hung
- Chương 20: Lượn một vòng lớn
- Chương 21: Bị sắc đẹp mê hoặc
- Chương 22: Bù đắp tâm hồn bị thương tổn
- Chương 23: Nhất thời không kiềm chế được
- Chương 24: Phá Phách
- Chương 25: Tĩnh tu…
- Chương 26: Tự nhốt mình
- Chương 27: Rất nhớ cảm giác được người khác quan tâm
- Chương 28: Bế?!?
- Chương 29: Có chút thích?!??
- Chương 30: Bị mộng du
- Chương 31: Ai cũng thấy
- Chương 32: Hắn ta dám sao?
- Chương 33: Đi kiếm ăn
- Chương 34: Thêm một chút cũng không sao
- Chương 35: Tính kế
- Chương 36: Hôn
- Chương 37: Không đẹp nhưng vẫn độc
- Chương 38: Không đáng tin
- Chương 39: Treo lên đánh
- Chương 40: Ngoắc tay
- Chương 41: Đỏ mặt
- Chương 42: Quá dọa người
- Chương 43: Mang theo một vị cô nương
- Chương 44: Để cả hai vào thỉnh an
- Chương 45: Thất công chúa
- Chương 46: Bị xem thường triệt để
- Chương 47: Bồi Thái Hoàng thái hậu
- Chương 48: Nghĩ cách làm thịt ngươi
- Chương 49: Không có tiền đồ
- Chương 50: Mỹ nhân kế
- Chương 51: Buồn bực
- Chương 52: Tư thế thân mật
- Chương 53: Không được quên ta
- Chương 54: Dìm vào quên lãng…
- Chương 55: Thuận theo tự nhiên
- Chương 56: Bằng hữu mới
- Chương 57: Nhảy dây
- Chương 58: Thế mà thua à????
- Chương 59: Không có cửa đâu
- Chương 60: Vẫn còn non lắm!!!
- Chương 61: Kĩ thuật điêu luyện
- Chương 62: Tướng ăn dọa người
- Chương 63: Kinh nghiệm xương máu
- Chương 64: Ma xui quỷ khiến…
- Chương 65: Hầm bồ Câu
- Chương 66: Hoàng đế dở hơi
- Chương 67: Sức mạnh của tình yêu
- Chương 68: Chuyện trong mơ
- Chương 69: Nghèo tả tơi
- Chương 70: Đặc biệt sủng ái
- Chương 71: Tiếp tay quậy phá
- Chương 72: Đi Kim Quốc
- Chương 73: Đẹp chớ không ngu
- Chương 74: Chúng ta cùng nhau chạy
- Chương 75: Nhắm mắt, thả người, kệ đời
- Chương 76: Nhân tính trở lại
- Chương 77: Mặc Viên biến mất
- Chương 78: Nữ nhân áo tím
- Chương 79: Hạ Cữu
- Chương 80: Háo sắc nhưng không dễ dãi
- Chương 81: Lo lắng
- Chương 82: Có một trái tim cực kì trâu bò
- Chương 83: Đúng là quái vật
- Chương 84: Nên làm gì mới tốt…
- Chương 85: Quá đáng
- Chương 86: Hoàng hậu Kim Quốc
- Chương 87: Rốt cuộc muốn gì?
- Chương 88: Không đùa nữa
- Chương 89: Không hẹn ngày tái ngộ
- Chương 90: Người đó không phải ngươi
- Chương 91: Chạy không thoát
- Chương 92: Đi dạo phố
- Chương 93: Nên trở về
- Chương 94: Nụ cười như ánh dương
- Chương 95: Chạy thôi?!?!
- Chương 96: Mạnh mẽ để bảo vệ chính mình
- Chương 97: Yêu người khác
- Chương 98: Gương mặt đó!?!
- Chương 99: Đón người về
- Chương 100: Sẽ bảo vệ nàng…. Cả đời…
- Chương 101: Phải làm sao?
- Chương 102: Quá khứ của Kim Ân
- Chương 103: Lựa chọn
- Chương 104: Quá khứ đau thương
- Chương 105: Hạnh phúc nhỏ
- Chương 106: Vượt qua nỗi sợ hãi
- Chương 107: Hôm nay trời thật đẹp
- Chương 108: Khuôn mặt cả đời không thể quên
- Chương 109: Giá trị bạo lực khá cao
- Chương 110: Bình giấm đổ
- Chương 111: Trở về
- Chương 112: Cảm xúc dâng trào
- Chương 113: Có thể không?
- Chương 114: Khung cảnh ấm áp
- Chương 115: Bất kì ai cũng không có tư cách
- Chương 116: Nam nữ thụ thụ bất tương thân
- Chương 117: Bị hố
- Chương 118: Rủ nhau làm chuyện xấu
- Chương 119: Hối hận
- Chương 120: Không nhịn được thì sao???
- Chương 121: Đáng lo hơn
- Chương 122: Không phải ruột thịt???
- Chương 123: Hiểu lầm
- Chương 124: Khách xa viếng thăm
- Chương 125: Đồ Tốt
- Chương 126: Ngựa hoang xổng chuồng, chó đứt dây xích
- Chương 127: Muốn đánh người
- Chương 128: Chơi bẩn
- Chương 129: Cứu người
- Chương 130: Gian tế?!?
- Chương 131: Mặc Vi???
- Chương 132: Trò chuyện
- Chương 133: Uống rượu
- Chương 134: Tâm sự
- Chương 135: Khổ nghìn lần
- Chương 136: Cảm giác lên thuyền giặc
- Chương 137: Tức giận
- Chương 138: Không mong lại tổn thương thêm lần nữa
- Chương 139: Hồ Uyển Nhi
- Chương 140: Chạm mặt
- Chương 141: Nhạc phụ???
- Chương 142: Trở về
- Chương 143: Trốn tránh?!?
- Chương 144: Đau lòng
- Chương 145: Hẹn gặp
- Chương 146: Thiếu niên dưới gốc lê
- Chương 147: Nhớ
- Chương 148: Bảo vệ đại ca ca
- Chương 149: Nhất định không…
- Chương 150: Hồi kết
- Chương 151: Ngoại truyện 1
- Chương 152: Ngoại truyện 2: Kim Ân_ Mặc Vi
- Chương 153: Ngoại truyện 3: Se duyên
- Chương 154: Ngoại Truyện 4: Chuẩn bị hôn sự
- Chương 155: Ngoại Truyện 5: Không hối hận
- Chương 156: Ngoại Truyện 6: Lễ cưới (1)
- Chương 157: Ngoại Truyện 7 - Lễ cưới (2)
- Chương 158: Ngoại Truyện 8: Lễ cưới (3)
- Chương 159: Ngoại truyện 9: Viên mãn
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!
Chương 87: Rốt cuộc muốn gì?
Nghe Kim Huyền nói xong Mặc Viên có muốn thờ ơ cũng không thờ ơ nổi.
WTF!!!
Nàng vừa mới nghe cái quỷ gì thế??? Làm Hoàng hậu???
OMG!!!
Không thể nào… không thể nào… Cái này không thực tế nha! Đơn giản mà nói thì nàng chẳng có cái gì phù hợp với cái ghế đó.
Về mặt nhan sắc thì theo Hạ Cữu đã từng nói thế này: “nhìn nàng như một con thỏ nhỏ”, cho nên nói nàng không hề khuynh nước khuynh thành để làm Hoàng hậu đâu nha. Còn về tài năng thì… ừm… được cái ăn nhiều và khả năng phá hoại cực lớn_ trích lời nhận xét của Triệu Mẫn Ly. Cuối cùng thứ quan trọng nhất: “đức hạnh”_ thứ mà nàng đã vứt cho chó gặm từ n năm trước… Haha đức hạnh là cái gì vậy? Có ăn được không?
Vậy cho nên chốt lại rằng họ Kim ngồi đằng kia chỉ nói nhầm thôi…. Đúng vậy…. nói nhầm thôi….
Sau khi phân tích và lấy lại lý trí, Mặc Viên coi như chưa nghe thấy câu nói lúc nãy mà giả ngu hỏi: “Kim đế nói gì ạ? Thần nghe không rõ lắm!”
Kim Huyền tựa người vào long ỷ cười tà mị. Hắn biết là nàng chỉ giả vờ nhưng cũng không ngại nhắc lại: “Ta nói ngươi làm Hoàng hậu của ta đi.”
Giờ đây Mặc Viên có tự huyễn hoặc mình cách mấy cũng không thể thay đổi thực tế trước mắt. Nàng thực sự không hiểu được cấu tạo não của vị Hoàng đế này. Hoàng hậu… Đó là cái khái niệm gì cơ chứ? Bản đại gia ta còn muốn sống vài năm nữa nên cái chức đó để dành cho người khác đi nhá!
Mặc Viên ngước mặt lên nhìn thẳng vào hắn, trong lòng là sóng gió nhưng ngoài mặt chỉ khẽ nhíu mày trịnh trọng nói: “Kim đế, người không nên đùa như vậy!” Nếu ngươi còn đùa kiểu này bản đại gia ta sẽ không nhịn được mà đánh ngươi, bất chấp ngươi có phải hoàng đế hay không!!!
Và dĩ nhiên vế sau nàng chỉ nghĩ ở trong lòng.
“Quân vô hí ngôn. Ta đang nghiêm túc mà.” Kim Huyền đưa tay chống cằm nhìn nàng.
“Ta từ chối.” Mặc Viên nói xong liền chẳng nể nang đi thẳng qua ghế ngồi xuống đấm đấm hai chân mỏi nhừ.
Kim Huyền Nhìn một loạt hành động vô cùng tự nhiên của nàng bật cười: “Mặc cô nương tên là Mặc Viên nhỉ? Vậy ta gọi ngươi là Tiểu Viên Nhi được không?” Không đợi Mặc Viên trả lời hắn đã nói tiếp: “Tiểu Viên Nhi không phải nói ta ban gì cũng nhận sao?”
“Lễ quá lớn, ta không có phúc phận để nhận đâu, với lại cảm phiền đừng gọi tên ta như vậy! Cảm ơn nhiều!” Mặc Viên thẳng thừng nói, trực tiếp lộ bản chất thật cho hắn nhìn để hắn mau chóng dẹp bỏ cái ý nghĩ vô bổ kia đi.
“Nhưng nếu ta ban chiếu chỉ thì Tiểu Viên Nhi không từ chối được đâu nha!” Kim Huyền cũng vứt cái mặt nạ Hoàng đế nghiêm túc sang một bên, bắt đầu trêu ghẹo Mặc Viên.
“Ngươi dám???” Mặc Viên trợn mắt nhìn hắn. Mịa nó!!! Dám ép hôn lão nương!!! Nàng sống hai đời mà đây là đầu tiên gặp một người điên như này. Đúng là cực phẩm mà!!
“Ta sao lại không dám?” Kim Huyền cười đểu nhìn nàng.
Mặc Viên cảm thấy có chút bất lực. Được rồi, nàng thừa nhận là hắn dám làm như vậy thật. Hắn to nhất ở đây cho nên hắn dám, nàng không phản bác được chỉ đành nhíu mày nhìn hắn: “Rốt cuộc ngươi muốn gì ở ta??”
“Ta sao? Ta là muốn…..” Kim Huyền cười như không cười nhìn Mặc Viên chằm chằm kéo dài giọng.
WTF!!!
Nàng vừa mới nghe cái quỷ gì thế??? Làm Hoàng hậu???
OMG!!!
Không thể nào… không thể nào… Cái này không thực tế nha! Đơn giản mà nói thì nàng chẳng có cái gì phù hợp với cái ghế đó.
Về mặt nhan sắc thì theo Hạ Cữu đã từng nói thế này: “nhìn nàng như một con thỏ nhỏ”, cho nên nói nàng không hề khuynh nước khuynh thành để làm Hoàng hậu đâu nha. Còn về tài năng thì… ừm… được cái ăn nhiều và khả năng phá hoại cực lớn_ trích lời nhận xét của Triệu Mẫn Ly. Cuối cùng thứ quan trọng nhất: “đức hạnh”_ thứ mà nàng đã vứt cho chó gặm từ n năm trước… Haha đức hạnh là cái gì vậy? Có ăn được không?
Vậy cho nên chốt lại rằng họ Kim ngồi đằng kia chỉ nói nhầm thôi…. Đúng vậy…. nói nhầm thôi….
Sau khi phân tích và lấy lại lý trí, Mặc Viên coi như chưa nghe thấy câu nói lúc nãy mà giả ngu hỏi: “Kim đế nói gì ạ? Thần nghe không rõ lắm!”
Kim Huyền tựa người vào long ỷ cười tà mị. Hắn biết là nàng chỉ giả vờ nhưng cũng không ngại nhắc lại: “Ta nói ngươi làm Hoàng hậu của ta đi.”
Giờ đây Mặc Viên có tự huyễn hoặc mình cách mấy cũng không thể thay đổi thực tế trước mắt. Nàng thực sự không hiểu được cấu tạo não của vị Hoàng đế này. Hoàng hậu… Đó là cái khái niệm gì cơ chứ? Bản đại gia ta còn muốn sống vài năm nữa nên cái chức đó để dành cho người khác đi nhá!
Mặc Viên ngước mặt lên nhìn thẳng vào hắn, trong lòng là sóng gió nhưng ngoài mặt chỉ khẽ nhíu mày trịnh trọng nói: “Kim đế, người không nên đùa như vậy!” Nếu ngươi còn đùa kiểu này bản đại gia ta sẽ không nhịn được mà đánh ngươi, bất chấp ngươi có phải hoàng đế hay không!!!
Và dĩ nhiên vế sau nàng chỉ nghĩ ở trong lòng.
“Quân vô hí ngôn. Ta đang nghiêm túc mà.” Kim Huyền đưa tay chống cằm nhìn nàng.
“Ta từ chối.” Mặc Viên nói xong liền chẳng nể nang đi thẳng qua ghế ngồi xuống đấm đấm hai chân mỏi nhừ.
Kim Huyền Nhìn một loạt hành động vô cùng tự nhiên của nàng bật cười: “Mặc cô nương tên là Mặc Viên nhỉ? Vậy ta gọi ngươi là Tiểu Viên Nhi được không?” Không đợi Mặc Viên trả lời hắn đã nói tiếp: “Tiểu Viên Nhi không phải nói ta ban gì cũng nhận sao?”
“Lễ quá lớn, ta không có phúc phận để nhận đâu, với lại cảm phiền đừng gọi tên ta như vậy! Cảm ơn nhiều!” Mặc Viên thẳng thừng nói, trực tiếp lộ bản chất thật cho hắn nhìn để hắn mau chóng dẹp bỏ cái ý nghĩ vô bổ kia đi.
“Nhưng nếu ta ban chiếu chỉ thì Tiểu Viên Nhi không từ chối được đâu nha!” Kim Huyền cũng vứt cái mặt nạ Hoàng đế nghiêm túc sang một bên, bắt đầu trêu ghẹo Mặc Viên.
“Ngươi dám???” Mặc Viên trợn mắt nhìn hắn. Mịa nó!!! Dám ép hôn lão nương!!! Nàng sống hai đời mà đây là đầu tiên gặp một người điên như này. Đúng là cực phẩm mà!!
“Ta sao lại không dám?” Kim Huyền cười đểu nhìn nàng.
Mặc Viên cảm thấy có chút bất lực. Được rồi, nàng thừa nhận là hắn dám làm như vậy thật. Hắn to nhất ở đây cho nên hắn dám, nàng không phản bác được chỉ đành nhíu mày nhìn hắn: “Rốt cuộc ngươi muốn gì ở ta??”
“Ta sao? Ta là muốn…..” Kim Huyền cười như không cười nhìn Mặc Viên chằm chằm kéo dài giọng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trêu đùa
- Chương 2: Gặp cướp
- Chương 3: Gặp lại- Oan gia ngõ hẹp
- Chương 4: Nữ nhân
- Chương 5: Phi lễ
- Chương 6: Đấu khẩu
- Chương 7: Đồng hành
- Chương 8: Hoàng Thành
- Chương 9: Về Nhà
- Chương 10: Tĩnh vương
- Chương 11-1: Cắn (1)
- Chương 11-2: Cắn (2)
- Chương 11-3: Cắn (3)
- Chương 12-1: Hồng nhan họa thủy
- Chương 12-2: Hồng nhan họa thủy (tt)
- Chương 13: Dấu răng???
- Chương 14-1: Khế ước (1)
- Chương 14-2: Khế ước (2)
- Chương 15: Ăn cơm
- Chương 16: Nghẹn
- Chương 17: Rắn hoa
- Chương 18: Đập phá
- Chương 19: Hành hung
- Chương 20: Lượn một vòng lớn
- Chương 21: Bị sắc đẹp mê hoặc
- Chương 22: Bù đắp tâm hồn bị thương tổn
- Chương 23: Nhất thời không kiềm chế được
- Chương 24: Phá Phách
- Chương 25: Tĩnh tu…
- Chương 26: Tự nhốt mình
- Chương 27: Rất nhớ cảm giác được người khác quan tâm
- Chương 28: Bế?!?
- Chương 29: Có chút thích?!??
- Chương 30: Bị mộng du
- Chương 31: Ai cũng thấy
- Chương 32: Hắn ta dám sao?
- Chương 33: Đi kiếm ăn
- Chương 34: Thêm một chút cũng không sao
- Chương 35: Tính kế
- Chương 36: Hôn
- Chương 37: Không đẹp nhưng vẫn độc
- Chương 38: Không đáng tin
- Chương 39: Treo lên đánh
- Chương 40: Ngoắc tay
- Chương 41: Đỏ mặt
- Chương 42: Quá dọa người
- Chương 43: Mang theo một vị cô nương
- Chương 44: Để cả hai vào thỉnh an
- Chương 45: Thất công chúa
- Chương 46: Bị xem thường triệt để
- Chương 47: Bồi Thái Hoàng thái hậu
- Chương 48: Nghĩ cách làm thịt ngươi
- Chương 49: Không có tiền đồ
- Chương 50: Mỹ nhân kế
- Chương 51: Buồn bực
- Chương 52: Tư thế thân mật
- Chương 53: Không được quên ta
- Chương 54: Dìm vào quên lãng…
- Chương 55: Thuận theo tự nhiên
- Chương 56: Bằng hữu mới
- Chương 57: Nhảy dây
- Chương 58: Thế mà thua à????
- Chương 59: Không có cửa đâu
- Chương 60: Vẫn còn non lắm!!!
- Chương 61: Kĩ thuật điêu luyện
- Chương 62: Tướng ăn dọa người
- Chương 63: Kinh nghiệm xương máu
- Chương 64: Ma xui quỷ khiến…
- Chương 65: Hầm bồ Câu
- Chương 66: Hoàng đế dở hơi
- Chương 67: Sức mạnh của tình yêu
- Chương 68: Chuyện trong mơ
- Chương 69: Nghèo tả tơi
- Chương 70: Đặc biệt sủng ái
- Chương 71: Tiếp tay quậy phá
- Chương 72: Đi Kim Quốc
- Chương 73: Đẹp chớ không ngu
- Chương 74: Chúng ta cùng nhau chạy
- Chương 75: Nhắm mắt, thả người, kệ đời
- Chương 76: Nhân tính trở lại
- Chương 77: Mặc Viên biến mất
- Chương 78: Nữ nhân áo tím
- Chương 79: Hạ Cữu
- Chương 80: Háo sắc nhưng không dễ dãi
- Chương 81: Lo lắng
- Chương 82: Có một trái tim cực kì trâu bò
- Chương 83: Đúng là quái vật
- Chương 84: Nên làm gì mới tốt…
- Chương 85: Quá đáng
- Chương 86: Hoàng hậu Kim Quốc
- Chương 87: Rốt cuộc muốn gì?
- Chương 88: Không đùa nữa
- Chương 89: Không hẹn ngày tái ngộ
- Chương 90: Người đó không phải ngươi
- Chương 91: Chạy không thoát
- Chương 92: Đi dạo phố
- Chương 93: Nên trở về
- Chương 94: Nụ cười như ánh dương
- Chương 95: Chạy thôi?!?!
- Chương 96: Mạnh mẽ để bảo vệ chính mình
- Chương 97: Yêu người khác
- Chương 98: Gương mặt đó!?!
- Chương 99: Đón người về
- Chương 100: Sẽ bảo vệ nàng…. Cả đời…
- Chương 101: Phải làm sao?
- Chương 102: Quá khứ của Kim Ân
- Chương 103: Lựa chọn
- Chương 104: Quá khứ đau thương
- Chương 105: Hạnh phúc nhỏ
- Chương 106: Vượt qua nỗi sợ hãi
- Chương 107: Hôm nay trời thật đẹp
- Chương 108: Khuôn mặt cả đời không thể quên
- Chương 109: Giá trị bạo lực khá cao
- Chương 110: Bình giấm đổ
- Chương 111: Trở về
- Chương 112: Cảm xúc dâng trào
- Chương 113: Có thể không?
- Chương 114: Khung cảnh ấm áp
- Chương 115: Bất kì ai cũng không có tư cách
- Chương 116: Nam nữ thụ thụ bất tương thân
- Chương 117: Bị hố
- Chương 118: Rủ nhau làm chuyện xấu
- Chương 119: Hối hận
- Chương 120: Không nhịn được thì sao???
- Chương 121: Đáng lo hơn
- Chương 122: Không phải ruột thịt???
- Chương 123: Hiểu lầm
- Chương 124: Khách xa viếng thăm
- Chương 125: Đồ Tốt
- Chương 126: Ngựa hoang xổng chuồng, chó đứt dây xích
- Chương 127: Muốn đánh người
- Chương 128: Chơi bẩn
- Chương 129: Cứu người
- Chương 130: Gian tế?!?
- Chương 131: Mặc Vi???
- Chương 132: Trò chuyện
- Chương 133: Uống rượu
- Chương 134: Tâm sự
- Chương 135: Khổ nghìn lần
- Chương 136: Cảm giác lên thuyền giặc
- Chương 137: Tức giận
- Chương 138: Không mong lại tổn thương thêm lần nữa
- Chương 139: Hồ Uyển Nhi
- Chương 140: Chạm mặt
- Chương 141: Nhạc phụ???
- Chương 142: Trở về
- Chương 143: Trốn tránh?!?
- Chương 144: Đau lòng
- Chương 145: Hẹn gặp
- Chương 146: Thiếu niên dưới gốc lê
- Chương 147: Nhớ
- Chương 148: Bảo vệ đại ca ca
- Chương 149: Nhất định không…
- Chương 150: Hồi kết
- Chương 151: Ngoại truyện 1
- Chương 152: Ngoại truyện 2: Kim Ân_ Mặc Vi
- Chương 153: Ngoại truyện 3: Se duyên
- Chương 154: Ngoại Truyện 4: Chuẩn bị hôn sự
- Chương 155: Ngoại Truyện 5: Không hối hận
- Chương 156: Ngoại Truyện 6: Lễ cưới (1)
- Chương 157: Ngoại Truyện 7 - Lễ cưới (2)
- Chương 158: Ngoại Truyện 8: Lễ cưới (3)
- Chương 159: Ngoại truyện 9: Viên mãn