Đoàn Tàu Luân Hồi - Khởi Động Lại [Không Giới Hạn] - Chương 44: Chờ khởi động 1: Hiện thực
Chương trước- Chương 1: Phần mở đầu - Đoàn tàu luân hồi
- Chương 2: Phần mở đầu: Xa Hạ Thế Giới
- Chương 3: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 1
- Chương 4: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 2
- Chương 5: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 3
- Chương 6: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 4
- Chương 7: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 5
- Chương 8: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 6
- Chương 9: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 7
- Chương 10: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 8
- Chương 11: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 9
- Chương 12: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 10
- Chương 13: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 11
- Chương 14: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 12
- Chương 15: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 13
- Chương 16: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 14
- Chương 17: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 15
- Chương 18: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 16
- Chương 19: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 17
- Chương 20: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 18
- Chương 21: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 19
- Chương 22: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 20
- Chương 23: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 21
- Chương 24: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 22
- Chương 25: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 23
- Chương 26: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 24
- Chương 27: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 25
- Chương 28: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 26
- Chương 29: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 27
- Chương 30: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 28
- Chương 31: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 29
- Chương 32: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 30
- Chương 33: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 31
- Chương 34: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 32
- Chương 35: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 33
- Chương 36: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 34
- Chương 37: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 35
- Chương 38: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 36
- Chương 39: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 37
- Chương 40: Phần 1: Làng Phật Cổ - Kết thúc
- Chương 41: Chờ khởi động 1: Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 42: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại
- Chương 43: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại 1
- Chương 44: Chờ khởi động 1: Hiện thực
- Chương 45: Chờ khởi động 1: Hiện thực (2)
- Chương 46: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 1
- Chương 47: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 2
- Chương 48: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 3
- Chương 49: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 4
- Chương 50: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 5
- Chương 51: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 6
- Chương 52: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 7
- Chương 53: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 8
- Chương 54: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 9
- Chương 55: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 10
- Chương 56: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 11
- Chương 57: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 12
- Chương 58: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 13
- Chương 59: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 14
- Chương 60: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 15
- Chương 61: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 16
- Chương 62: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 17
- Chương 63: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 18
- Chương 64: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 19
- Chương 65: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 20
- Chương 66: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 21
- Chương 67: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 22
- Chương 68: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 23
- Chương 69: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 24
- Chương 70: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 25
- Chương 71: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 27
- Chương 72: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 28
- Chương 73: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 29
- Chương 74: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 30
- Chương 75: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 31
- Chương 76: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 32
- Chương 77: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 33
- Chương 78: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 34
- Chương 79: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 35
- Chương 80: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 36
- Chương 81: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 37
- Chương 82: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 38
- Chương 83: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 39
- Chương 84: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 40
- Chương 85: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 41
- Chương 86: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 42
- Chương 87: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 43
- Chương 88: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 44
- Chương 89: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 45
- Chương 90: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 46
- Chương 91: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 47
- Chương 92: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 48
- Chương 93: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 49
- Chương 94: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 50
- Chương 95: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 51
- Chương 96: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 52
- Chương 97: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 53
- Chương 98: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 54 (Kết)
- Chương 99: Chờ khời động 2: Sự thật
- Chương 100: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 1
- Chương 101: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 2
- Chương 102: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 3
- Chương 103: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 4
- Chương 104: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 5
- Chương 105: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 6
- Chương 106: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 7
- Chương 107: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 8
- Chương 108: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9
- Chương 109: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9-1
- Chương 110: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 10
- Chương 111: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 11
- Chương 112: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 12
- Chương 113: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 13
- Chương 114: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 14
- Chương 115: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 15
- Chương 116: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 16
- Chương 117: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 17
- Chương 118: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 18
- Chương 119: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 19
- Chương 120: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 20
- Chương 121: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 21
- Chương 122: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 22
- Chương 123: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 23
- Chương 124: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 24
- Chương 125: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 25
- Chương 126: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 26
- Chương 127: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 27
- Chương 128: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 28
- Chương 129: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 29
- Chương 130: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 30
- Chương 131: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 31
- Chương 132: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 32
- Chương 133: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 33
- Chương 134: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 34
- Chương 135: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 35 (kết)
- Chương 136: Chờ khởi động 3: Đại sảnh Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 137: Chờ khởi động 3: Hiện thực
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đoàn Tàu Luân Hồi - Khởi Động Lại [Không Giới Hạn]
Chương 44: Chờ khởi động 1: Hiện thực
Lại một lần nữa từ đại sảnh đợi xe trở về hiện thực cũng không có cảm giác gì đặc biệt.
Ngũ Hạ Cửu đi xuyên qua màn ánh sáng trắng bên trong cửa gỗ vòm ở cuối lối đi, mở mắt ra lần nữa, cậu đã ở hiện thực.
—— Nhìn xung quanh, là cảnh tượng trước khi chết.
Đây là một nhà kho bỏ hoang ở vùng ngoại ô xa xôi hẻo lánh, cửa bị khóa từ bên ngoài, trong khi sàn nhà kho rải đầy dầu hỏa.
Nhưng ngọn lửa vốn phải bốc cháy hừng hực, lúc này đã được dập tắt.
Ngũ Hạ Cửu nằm nghiêng trên mặt đất nhúc nhích cơ thể.
Hay tay cậu vốn bị sợi dây thừng thô ráp trói chặt phía sau lưng, mắt của cậu cũng bị một tấm vải đen bịt kín, và quan trọng nhất là bụng của cậu đã bị đâm một nhát…
Nhưng hiện tại, vải đen che mắt cậu rơi xuống, dây thừng cũng quấn quanh cổ tay một cách lỏng lẻo, chỉ cần hơi giãy giụa sẽ rơi xuống.
Mà bụng…
Ngũ Hạ Cửu cựa quậy bỏ sợi dây thừng ra, chống cánh tay ngồi dậy, cúi đầu, lúc này vị trí bụng chỉ có quần áo bị rách thôi, trên da cậu không có một chút vết thương nào.
Ngũ Hạ Cửu sờ sờ vị trí vốn bị đâm ở bụng.
Ngay sau đó, cậu chú ý thấy vòng tay trên cổ tay trái đã biến mất, chỉ để lại sợi dây màu đỏ ông nội đưa cho cậu vẫn còn đó.
Nhưng thực tế khi Ngũ Hạ Cửu đưa tay chạm vào,vòng tay vẫn được đeo chắc trên cổ tay, chỉ là ẩn đi không nhìn thấy chứ không phải biến mất.
Có vẻ như sau khi đoàn tàu luân hồi đưa người trở về thực tại, nó có thể xoay chuyển và thay đổi tình huống khiến hành khách cận kề cái chết hoặc tình trạng thương tích.
Chẳng hạn như tình cảnh cậu bị người ta cố ý mưu hại này.
Hoặc là, Mễ Thái đã từng nói rằng cậu ta vì cứu người mà bị tai nạn xe, sau khi cậu ta trở lại hiện thực, chắc chắn tình huống cũng sẽ có thay đổi.
Ít nhất vết thương trí mạng do tai nạn xe sẽ trở thành không đáng kể.
Còn nữa, Ngũ Hạ Cửu đoán, nếu có người buộc lòng bước vào đoàn tàu luân hồi vì mắc bệnh ung thư. Sau khi trở về hiện thực, bệnh ung thư sẽ chậm lại, trì hoãn thời gian tử vong, cho đến khi hành khách đi hết mười ba trạm dừng, cuộc sống mới bắt đầu lại…
Ngũ Hạ Cửu quay đầu nhìn xung quanh.
Cách đó không xa có một chiếc điện thoại di động, là khi cậu bị người ta trói đưa đến nhà kho bỏ hoang này, trong lúc cố gắng vùng vẫy thì vô tình rơi ra ngoài.
Ngũ Hạ Cửu đứng dậy đi tới nhặt điện thoại lên, dù màn hình vỡ vụn nhưng vẫn có thể mở máy sử dụng.
Vì vậy, cậu gọi điện thoại báo cảnh sát.
"Xin chào, tôi bị bắt cóc…"
Sau khi cúp máy, thừa dịp trước khi cảnh sát đến đây, Ngũ Hạ Cửu khom lưng nhặt sợi dây thừng lên nhìn.
——Sợi dây thừng cũ kỹ, trông không bền lắm, nhìn hoàn toàn giống như bị cậu tự làm đứt.
Sau khi xem xong, Ngũ Hạ Cửu ném sợi dây thừng xuống, sau đó chạm vào vòng tay mở bảng điều khiển ra kiểm tra, thời gian sinh mệnh đã bắt đầu trôi qua.
Không lâu sau, bên ngoài nhà kho bỏ hoang vang lên tiếng còi xe cảnh sát.
Cảnh sát đang phá cửa nhà kho, Ngũ Hạ Cửu có thể nghe thấy tiếng ổ khóa rơi xuống đất, ngay sau đó, cánh cửa ầm ầm mở ra.
Ngũ Hạ Cửu được đưa đến đồn cảnh sát một cách an toàn.
Một nữ cảnh sát hơi lớn tuổi nhìn Ngũ Hạ Cửu với ánh mắt thương tiếc, rót cho cậu một tách trà nóng, nói:
"Nào, uống chút trà đi."
"Cảm ơn." Ngũ Hạ Cửu nói cảm ơn, đưa tay nhận lấy ly.
Cổ tay lộ ra khỏi ống tay áo của cậu toàn là vết bị trói bằng dây thừng, có vài chỗ rõ ràng bị sưng tấy lên.
Nhìn khiến người ta đau lòng.
Nữ cảnh sát thấy vậy, không khỏi cảm thán trong lòng, thanh niên này có thể sống sót được thật đúng là mạng lớn, may mà sợ dây thừng không trói quá chặt nên cậu ấy mới thoát được một kiếp.
Một lát sau, có cảnh sát đến lập biên bản, dò hỏi:
"Cậu có biết ai muốn gϊếŧ cậu không?"
Ngũ Hạ Cửu nghe vậy, lắc đầu nói: "Không biết."
Cảnh sát: "Vậy cậu có thể cho tôi biết quá trình cụ thể của vụ bắt cóc lúc đó được không?"
Ngũ Hạ Cửu: "Thật ra tôi mới trở về huyện Nam cách đây không lâu, trước đây tôi luôn ở thành phố Bắc Kinh học đại học, mới tốt nghiệp nửa tháng trước."
"Vì ông nội bị bệnh nặng phải nhập viện nên vội vàng chạy về."
"Trong nửa tháng từ lúc trở về, tôi dành phần lớn thời gian trong bệnh viện, thậm chí còn ở lại bệnh viện vào ban đêm để giúp đỡ."
"Cho tới sáng nay, tôi ra khỏi bệnh viện, định về nhà để thay quần áo, nhưng trên đường đi thì bị đánh ngất và bắt cóc…"
Con đường nhỏ đó thường không có ai đi qua.
Ngay cả ban ngày cũng rất ít thấy bóng người, càng không gắn những thiết bị như camera giám sát.
Có thể nói là một con đường rất vắng vẻ ở huyện Nam.
Nhưng đó cũng là một trong những con đường mà Ngũ Hạ Cửu phải đi qua để về nhà.
Trước đó, cậu vốn không bao giờ nghĩ rằng có người muốn gϊếŧ cậu, lại còn là thuê người gϊếŧ.
Sau khi bị đánh ngất, cậu bị bắt lên xe và đưa đến một nhà kho bỏ hoang ở vùng ngoại ô hẻo lánh.
Cậu tỉnh dậy trong xe giữa chừng, nghe thấy rõ giọng ba người đàn ông trưởng thành trên xe, nhưng không thể nhìn thấy họ trông như thế nào vì bị miếng vải đen che mắt.
Không lâu sau, cậu bị kéo ra khỏi xe, mang vào nhà kho, điện thoại di động rơi xuống trong lúc giằng co, cậu bị đâm một nhát sau đó bị đẩy ngã xuống đất.
Ba người đàn ông kia không hề phí lời, khi cậu đang đau đến quặn mình, ngay lập tức đổ dầu hỏa lên sàn nhà kho.
Sau đó đốt dây dẫn, khóa chặt cổng nhà kho bị bỏ hoang, khởi động xe nghênh ngang rời đi.
Ngũ Hạ Cửu có thể cảm nhận được mạng sống đang mất đi từng chút một, ngọn lửa nóng bỏng và đáng sợ đang nhanh chóng lan tới gần…
Cậu không biết, cũng không hiểu rốt cuộc là ai muốn đẩy cậu vào chỗ chết.
Nhưng chắc hẳn chuyện này có liên quan đến khi cậu học đại học ở Bắc Kinh, có người đã âm thầm cản trở việc học của cậu nhiều lần, thậm chí còn sử dụng nhiều thủ đoạn quá đáng để gây trở ngại.
Khiến mọi thứ cậu muốn làm đều trở nên vô ích.
Thẳng cho đến đêm trước khi tốt nghiệp, Ngũ Hạ Cửu sắp tóm được cái đuôi đó.
Thế nhưng, đột nhiên có tin ông nội ở huyện Nam xa xôi bị bệnh nặng, thậm chí hôn mê nhập viện, vì vậy Ngũ Hạ Cửu lâp tức vội vàng chạy về.
Cứ thế, một chút "đuôi" hơi lộ ra ngoài thoáng chốc đã biến mất.
Ngũ Hạ Cửu nghi ngờ cậu gặp trở ngại ở thành phố Bắc Kinh, ông nội bị bệnh nặng hôn mê, và cậu bị bắt cóc mưu sát… Chắc chắn giữa ba kẻ này có liên quan.
Nhưng bây giờ, đối mặt với sự thẩm vấn của cảnh sát, Ngũ Hạ Cửu chỉ nói rằng cậu may mắn tháo được sợi dây, may mắn thay, dây dẫn đã bị đốt không tiếp xúc với dầu hỏa.
Vì vậy, cậu mới có thể sống sót và báo cảnh sát.
Cảnh sát cũng không khỏi cảm thán sự may mắn của Ngũ Hạ Cửu.
Sau khi hoàn thành biên bản, cảnh sát nói: "Chúng tôi đã biết cơ bản về tình hình của cậu, chúng tôi sẽ khẩn trương điều tra chuyện này."
"Trong thời gian này, cậu có thể nộp đơn xin bảo vệ từ sở cảnh sát, nếu có gì bất thường hãy liên lạc với chúng tôi bất cứ lúc nào…"
Ngũ Hạ Cửu gật đầu cảm ơn rồi rời khỏi đồn cảnh sát.
Cậu ngay lập tức đến bệnh viện ở huyện Nam.
Đầu tiên đi thanh toán viện phí rồi chuyển ông nội đến phòng bệnh tư nhân tốt hơn chút, còn đặc biệt mời nhân viên y tế đến chăm sóc.
Sau đó, Ngũ Hạ Cửu mua một ít vật dụng y tế để xoa thuốc vào cổ tay, y tá của bệnh viện giúp cậu băng bó lại.
"Cảm ơn."
Ngũ Hạ Cửu cảm ơn y tá sau đó đứng dậy đi vào phòng bệnh.
Sau khi cậu rời đi, nữ y tá trẻ tuổi ôm mặt lẩm bẩm nói:
"Nhìn cậu ấy đẹp quá, không biết đã có bạn gái chưa…"
Bên cạnh, một y tá trông hơi lớn tuổi trong trạm y tá nghe thấy, mỉm cười nói: "Sao, cô vẫn còn thích người ta à?"
Nữ y tá trẻ nghe vậy, vội vàng xấu hổ quay người nói:
"Không có, chị Lý, em chỉ cảm thấy người ta đẹp trai, tùy tiện nói chút thôi."
"Nhưng mà chị Lý này, tình hình nhà cậu ấy rốt cuộc là sao vậy?"
"Em thấy ông nội cậu ấy đã hôn mê nằm viện mấy ngày rồi, hình như chỉ có một mình cậu ấy tới lui chăm sóc? Gia đình cậu ấy… Chẳng lẽ không còn ai khác sao?"
Nữ y tá trẻ có vẻ nghi ngờ và tò mò.
Y tá Lý nói: "Cô có biết ông cụ đang hôn mê bên trong kia có thân phận gì không?"
Nữ y tá trẻ lắc đầu, cô không biết.
Chị Lý nói: "Trong huyện Nam chúng ta có một Thái Thanh Quan, mặc dù bây giờ nghèo túng, căn bản là không có ai đi làm đạo sĩ cả, nhưng trong huyện cũng rất coi trọng đạo quán này."
"Bởi vì ông cụ này chính là Quan chủ đương nhiệm của Thái Thanh Quan, đạo trưởng Kính Chí."
"Tôi nhớ hình như, năm hay sáu năm trước đây, ông ấy đã tặng hai bộ sách cổ quý giá trong đạo quán cho thư viện thành phố, lúc đó còn được khen thưởng."
"Về thanh niên này, cậu ấy là một đứa trẻ mồ côi được đạo trưởng Kính Chí nhận nuôi từ khi còn nhỏ, nghe nói là bị người ta bắt cóc bán cho huyện Nam…"
Nữ y tá trẻ mở to mắt ngạc nhiên: "Vậy cậu ấy cũng là đạo sĩ sao?"
Chị Lý: "Không hẳn, nhiều lắm thì người ta cũng coi như là lớn lên trong đạo quán, là người thân của đạo trưởng Kính Chí."
"Nhưng bây giờ Thái Thanh Quan chỉ còn lại cậu ấy và đạo trưởng Kính Chí, không biết sau này có kế thừa không, hẳn là cậu ấy vừa mới tốt nghiệp đại học."
"Ồ, vậy à."
Nữ y tá trẻ bừng tỉnh gật đầu, lại hỏi:
"Chị Lý, làm sao chị biết nhiều vậy, ngay cả việc cậu ấy bị bắt cóc từ nhỏ chị cũng biết..."
Chị Lý: "Con trai tôi học cùng lớp với cậu ấy trong hồi trung học."
"Huống chi, năm đó người ta còn là trạng nguyên toàn huyện, à không, toàn tỉnh, chỉ là quá khiêm tốn, lúc ấy không nhận phỏng vấn."
"Nhưng con trai tôi và cậu ấy đã gặp nhau một lần ở lớp tốt nghiệp trung học."
Nữ y tá trẻ ngạc nhiên khi biết Ngũ Hạ Cửu từng có thành tích tốt như vậy, sau đó cười nói:
"Chị Lý, em nhớ con trai chị cũng thi đỗ vào một trường đại học cực kỳ tốt, bây giờ cũng đã tốt nghiệp rồi nhỉ."
"Đúng vậy, con trai tôi…" Nhắc đến con trai, chị Lý tươi cười nói chuyện phiếm.
Trong phòng bệnh, Ngũ Hạ Cửu im lặng ngồi trên ghế bên cạnh giường bệnh, nhìn đạo trưởng Kính Chí mê man nằm trên giường giống như đang ngủ.
Một lúc lâu sau, cậu nghiêng người giúp đạo trưởng Kính Chí sửa sang lại góc chăn, đắp lại, khẽ nói:
"Ông nội, con nghĩ đi nghĩ lại, vẫn luôn cảm thấy người ở sau lưng muốn hại con không đơn giản…"
"Ông nói xem, "anh ta" rốt cuộc là người thế nào, có phải cũng là một hành khách trong đoàn tàu luân hồi không..."
"Nhưng đoán tới đây, con lại cảm thấy không đúng lắm, không nghĩ ra, lại càng không nghĩ ra."
Đương nhiên đạo trưởng Kính Chí không thể trả lời cậu, vẫn hôn mê như vậy, khuôn mặt tái nhợt vùi lấp giữa vỏ gối màu xanh lam.
Rốt cuộc là ai muốn hại cậu?
Ngũ Hạ Cửu đứng thẳng dậy, sờ vòng tay trên cổ tay chìm vào trầm tư.
Cậu tự hỏi bản thân chưa bao giờ đắc tội bất cứ ai.
Ngay cả giao tiếp với bên ngoài cũng không nhiều, thậm chí bạn bè cũng rất ít, quan hệ chỉ ở mức trung bình.
Đó là chưa kể từ huyện Nam đến thành phố Bắc Kinh, từ Nam ra Bắc, khoảng cách mấy chục nghìn cây số, vượt qua khoảng cách xa như vậy, chỉ vì trăm phương ngàn kế gϊếŧ chết cậu sao?
Về lý do tại sao cậu đoán rằng người sau lưng có lẽ cũng là một hành khách trong đoàn tàu luân hồi, đó chỉ là cảm giác của cậu thôi.
Một loại… cảm giác rất mãnh liệt, không thể xem nhẹ.
Mà ý nghĩ này vẫn còn chờ nghiệm chứng.
Ngũ Hạ Cửu đi xuyên qua màn ánh sáng trắng bên trong cửa gỗ vòm ở cuối lối đi, mở mắt ra lần nữa, cậu đã ở hiện thực.
—— Nhìn xung quanh, là cảnh tượng trước khi chết.
Đây là một nhà kho bỏ hoang ở vùng ngoại ô xa xôi hẻo lánh, cửa bị khóa từ bên ngoài, trong khi sàn nhà kho rải đầy dầu hỏa.
Nhưng ngọn lửa vốn phải bốc cháy hừng hực, lúc này đã được dập tắt.
Ngũ Hạ Cửu nằm nghiêng trên mặt đất nhúc nhích cơ thể.
Hay tay cậu vốn bị sợi dây thừng thô ráp trói chặt phía sau lưng, mắt của cậu cũng bị một tấm vải đen bịt kín, và quan trọng nhất là bụng của cậu đã bị đâm một nhát…
Nhưng hiện tại, vải đen che mắt cậu rơi xuống, dây thừng cũng quấn quanh cổ tay một cách lỏng lẻo, chỉ cần hơi giãy giụa sẽ rơi xuống.
Mà bụng…
Ngũ Hạ Cửu cựa quậy bỏ sợi dây thừng ra, chống cánh tay ngồi dậy, cúi đầu, lúc này vị trí bụng chỉ có quần áo bị rách thôi, trên da cậu không có một chút vết thương nào.
Ngũ Hạ Cửu sờ sờ vị trí vốn bị đâm ở bụng.
Ngay sau đó, cậu chú ý thấy vòng tay trên cổ tay trái đã biến mất, chỉ để lại sợi dây màu đỏ ông nội đưa cho cậu vẫn còn đó.
Nhưng thực tế khi Ngũ Hạ Cửu đưa tay chạm vào,vòng tay vẫn được đeo chắc trên cổ tay, chỉ là ẩn đi không nhìn thấy chứ không phải biến mất.
Có vẻ như sau khi đoàn tàu luân hồi đưa người trở về thực tại, nó có thể xoay chuyển và thay đổi tình huống khiến hành khách cận kề cái chết hoặc tình trạng thương tích.
Chẳng hạn như tình cảnh cậu bị người ta cố ý mưu hại này.
Hoặc là, Mễ Thái đã từng nói rằng cậu ta vì cứu người mà bị tai nạn xe, sau khi cậu ta trở lại hiện thực, chắc chắn tình huống cũng sẽ có thay đổi.
Ít nhất vết thương trí mạng do tai nạn xe sẽ trở thành không đáng kể.
Còn nữa, Ngũ Hạ Cửu đoán, nếu có người buộc lòng bước vào đoàn tàu luân hồi vì mắc bệnh ung thư. Sau khi trở về hiện thực, bệnh ung thư sẽ chậm lại, trì hoãn thời gian tử vong, cho đến khi hành khách đi hết mười ba trạm dừng, cuộc sống mới bắt đầu lại…
Ngũ Hạ Cửu quay đầu nhìn xung quanh.
Cách đó không xa có một chiếc điện thoại di động, là khi cậu bị người ta trói đưa đến nhà kho bỏ hoang này, trong lúc cố gắng vùng vẫy thì vô tình rơi ra ngoài.
Ngũ Hạ Cửu đứng dậy đi tới nhặt điện thoại lên, dù màn hình vỡ vụn nhưng vẫn có thể mở máy sử dụng.
Vì vậy, cậu gọi điện thoại báo cảnh sát.
"Xin chào, tôi bị bắt cóc…"
Sau khi cúp máy, thừa dịp trước khi cảnh sát đến đây, Ngũ Hạ Cửu khom lưng nhặt sợi dây thừng lên nhìn.
——Sợi dây thừng cũ kỹ, trông không bền lắm, nhìn hoàn toàn giống như bị cậu tự làm đứt.
Sau khi xem xong, Ngũ Hạ Cửu ném sợi dây thừng xuống, sau đó chạm vào vòng tay mở bảng điều khiển ra kiểm tra, thời gian sinh mệnh đã bắt đầu trôi qua.
Không lâu sau, bên ngoài nhà kho bỏ hoang vang lên tiếng còi xe cảnh sát.
Cảnh sát đang phá cửa nhà kho, Ngũ Hạ Cửu có thể nghe thấy tiếng ổ khóa rơi xuống đất, ngay sau đó, cánh cửa ầm ầm mở ra.
Ngũ Hạ Cửu được đưa đến đồn cảnh sát một cách an toàn.
Một nữ cảnh sát hơi lớn tuổi nhìn Ngũ Hạ Cửu với ánh mắt thương tiếc, rót cho cậu một tách trà nóng, nói:
"Nào, uống chút trà đi."
"Cảm ơn." Ngũ Hạ Cửu nói cảm ơn, đưa tay nhận lấy ly.
Cổ tay lộ ra khỏi ống tay áo của cậu toàn là vết bị trói bằng dây thừng, có vài chỗ rõ ràng bị sưng tấy lên.
Nhìn khiến người ta đau lòng.
Nữ cảnh sát thấy vậy, không khỏi cảm thán trong lòng, thanh niên này có thể sống sót được thật đúng là mạng lớn, may mà sợ dây thừng không trói quá chặt nên cậu ấy mới thoát được một kiếp.
Một lát sau, có cảnh sát đến lập biên bản, dò hỏi:
"Cậu có biết ai muốn gϊếŧ cậu không?"
Ngũ Hạ Cửu nghe vậy, lắc đầu nói: "Không biết."
Cảnh sát: "Vậy cậu có thể cho tôi biết quá trình cụ thể của vụ bắt cóc lúc đó được không?"
Ngũ Hạ Cửu: "Thật ra tôi mới trở về huyện Nam cách đây không lâu, trước đây tôi luôn ở thành phố Bắc Kinh học đại học, mới tốt nghiệp nửa tháng trước."
"Vì ông nội bị bệnh nặng phải nhập viện nên vội vàng chạy về."
"Trong nửa tháng từ lúc trở về, tôi dành phần lớn thời gian trong bệnh viện, thậm chí còn ở lại bệnh viện vào ban đêm để giúp đỡ."
"Cho tới sáng nay, tôi ra khỏi bệnh viện, định về nhà để thay quần áo, nhưng trên đường đi thì bị đánh ngất và bắt cóc…"
Con đường nhỏ đó thường không có ai đi qua.
Ngay cả ban ngày cũng rất ít thấy bóng người, càng không gắn những thiết bị như camera giám sát.
Có thể nói là một con đường rất vắng vẻ ở huyện Nam.
Nhưng đó cũng là một trong những con đường mà Ngũ Hạ Cửu phải đi qua để về nhà.
Trước đó, cậu vốn không bao giờ nghĩ rằng có người muốn gϊếŧ cậu, lại còn là thuê người gϊếŧ.
Sau khi bị đánh ngất, cậu bị bắt lên xe và đưa đến một nhà kho bỏ hoang ở vùng ngoại ô hẻo lánh.
Cậu tỉnh dậy trong xe giữa chừng, nghe thấy rõ giọng ba người đàn ông trưởng thành trên xe, nhưng không thể nhìn thấy họ trông như thế nào vì bị miếng vải đen che mắt.
Không lâu sau, cậu bị kéo ra khỏi xe, mang vào nhà kho, điện thoại di động rơi xuống trong lúc giằng co, cậu bị đâm một nhát sau đó bị đẩy ngã xuống đất.
Ba người đàn ông kia không hề phí lời, khi cậu đang đau đến quặn mình, ngay lập tức đổ dầu hỏa lên sàn nhà kho.
Sau đó đốt dây dẫn, khóa chặt cổng nhà kho bị bỏ hoang, khởi động xe nghênh ngang rời đi.
Ngũ Hạ Cửu có thể cảm nhận được mạng sống đang mất đi từng chút một, ngọn lửa nóng bỏng và đáng sợ đang nhanh chóng lan tới gần…
Cậu không biết, cũng không hiểu rốt cuộc là ai muốn đẩy cậu vào chỗ chết.
Nhưng chắc hẳn chuyện này có liên quan đến khi cậu học đại học ở Bắc Kinh, có người đã âm thầm cản trở việc học của cậu nhiều lần, thậm chí còn sử dụng nhiều thủ đoạn quá đáng để gây trở ngại.
Khiến mọi thứ cậu muốn làm đều trở nên vô ích.
Thẳng cho đến đêm trước khi tốt nghiệp, Ngũ Hạ Cửu sắp tóm được cái đuôi đó.
Thế nhưng, đột nhiên có tin ông nội ở huyện Nam xa xôi bị bệnh nặng, thậm chí hôn mê nhập viện, vì vậy Ngũ Hạ Cửu lâp tức vội vàng chạy về.
Cứ thế, một chút "đuôi" hơi lộ ra ngoài thoáng chốc đã biến mất.
Ngũ Hạ Cửu nghi ngờ cậu gặp trở ngại ở thành phố Bắc Kinh, ông nội bị bệnh nặng hôn mê, và cậu bị bắt cóc mưu sát… Chắc chắn giữa ba kẻ này có liên quan.
Nhưng bây giờ, đối mặt với sự thẩm vấn của cảnh sát, Ngũ Hạ Cửu chỉ nói rằng cậu may mắn tháo được sợi dây, may mắn thay, dây dẫn đã bị đốt không tiếp xúc với dầu hỏa.
Vì vậy, cậu mới có thể sống sót và báo cảnh sát.
Cảnh sát cũng không khỏi cảm thán sự may mắn của Ngũ Hạ Cửu.
Sau khi hoàn thành biên bản, cảnh sát nói: "Chúng tôi đã biết cơ bản về tình hình của cậu, chúng tôi sẽ khẩn trương điều tra chuyện này."
"Trong thời gian này, cậu có thể nộp đơn xin bảo vệ từ sở cảnh sát, nếu có gì bất thường hãy liên lạc với chúng tôi bất cứ lúc nào…"
Ngũ Hạ Cửu gật đầu cảm ơn rồi rời khỏi đồn cảnh sát.
Cậu ngay lập tức đến bệnh viện ở huyện Nam.
Đầu tiên đi thanh toán viện phí rồi chuyển ông nội đến phòng bệnh tư nhân tốt hơn chút, còn đặc biệt mời nhân viên y tế đến chăm sóc.
Sau đó, Ngũ Hạ Cửu mua một ít vật dụng y tế để xoa thuốc vào cổ tay, y tá của bệnh viện giúp cậu băng bó lại.
"Cảm ơn."
Ngũ Hạ Cửu cảm ơn y tá sau đó đứng dậy đi vào phòng bệnh.
Sau khi cậu rời đi, nữ y tá trẻ tuổi ôm mặt lẩm bẩm nói:
"Nhìn cậu ấy đẹp quá, không biết đã có bạn gái chưa…"
Bên cạnh, một y tá trông hơi lớn tuổi trong trạm y tá nghe thấy, mỉm cười nói: "Sao, cô vẫn còn thích người ta à?"
Nữ y tá trẻ nghe vậy, vội vàng xấu hổ quay người nói:
"Không có, chị Lý, em chỉ cảm thấy người ta đẹp trai, tùy tiện nói chút thôi."
"Nhưng mà chị Lý này, tình hình nhà cậu ấy rốt cuộc là sao vậy?"
"Em thấy ông nội cậu ấy đã hôn mê nằm viện mấy ngày rồi, hình như chỉ có một mình cậu ấy tới lui chăm sóc? Gia đình cậu ấy… Chẳng lẽ không còn ai khác sao?"
Nữ y tá trẻ có vẻ nghi ngờ và tò mò.
Y tá Lý nói: "Cô có biết ông cụ đang hôn mê bên trong kia có thân phận gì không?"
Nữ y tá trẻ lắc đầu, cô không biết.
Chị Lý nói: "Trong huyện Nam chúng ta có một Thái Thanh Quan, mặc dù bây giờ nghèo túng, căn bản là không có ai đi làm đạo sĩ cả, nhưng trong huyện cũng rất coi trọng đạo quán này."
"Bởi vì ông cụ này chính là Quan chủ đương nhiệm của Thái Thanh Quan, đạo trưởng Kính Chí."
"Tôi nhớ hình như, năm hay sáu năm trước đây, ông ấy đã tặng hai bộ sách cổ quý giá trong đạo quán cho thư viện thành phố, lúc đó còn được khen thưởng."
"Về thanh niên này, cậu ấy là một đứa trẻ mồ côi được đạo trưởng Kính Chí nhận nuôi từ khi còn nhỏ, nghe nói là bị người ta bắt cóc bán cho huyện Nam…"
Nữ y tá trẻ mở to mắt ngạc nhiên: "Vậy cậu ấy cũng là đạo sĩ sao?"
Chị Lý: "Không hẳn, nhiều lắm thì người ta cũng coi như là lớn lên trong đạo quán, là người thân của đạo trưởng Kính Chí."
"Nhưng bây giờ Thái Thanh Quan chỉ còn lại cậu ấy và đạo trưởng Kính Chí, không biết sau này có kế thừa không, hẳn là cậu ấy vừa mới tốt nghiệp đại học."
"Ồ, vậy à."
Nữ y tá trẻ bừng tỉnh gật đầu, lại hỏi:
"Chị Lý, làm sao chị biết nhiều vậy, ngay cả việc cậu ấy bị bắt cóc từ nhỏ chị cũng biết..."
Chị Lý: "Con trai tôi học cùng lớp với cậu ấy trong hồi trung học."
"Huống chi, năm đó người ta còn là trạng nguyên toàn huyện, à không, toàn tỉnh, chỉ là quá khiêm tốn, lúc ấy không nhận phỏng vấn."
"Nhưng con trai tôi và cậu ấy đã gặp nhau một lần ở lớp tốt nghiệp trung học."
Nữ y tá trẻ ngạc nhiên khi biết Ngũ Hạ Cửu từng có thành tích tốt như vậy, sau đó cười nói:
"Chị Lý, em nhớ con trai chị cũng thi đỗ vào một trường đại học cực kỳ tốt, bây giờ cũng đã tốt nghiệp rồi nhỉ."
"Đúng vậy, con trai tôi…" Nhắc đến con trai, chị Lý tươi cười nói chuyện phiếm.
Trong phòng bệnh, Ngũ Hạ Cửu im lặng ngồi trên ghế bên cạnh giường bệnh, nhìn đạo trưởng Kính Chí mê man nằm trên giường giống như đang ngủ.
Một lúc lâu sau, cậu nghiêng người giúp đạo trưởng Kính Chí sửa sang lại góc chăn, đắp lại, khẽ nói:
"Ông nội, con nghĩ đi nghĩ lại, vẫn luôn cảm thấy người ở sau lưng muốn hại con không đơn giản…"
"Ông nói xem, "anh ta" rốt cuộc là người thế nào, có phải cũng là một hành khách trong đoàn tàu luân hồi không..."
"Nhưng đoán tới đây, con lại cảm thấy không đúng lắm, không nghĩ ra, lại càng không nghĩ ra."
Đương nhiên đạo trưởng Kính Chí không thể trả lời cậu, vẫn hôn mê như vậy, khuôn mặt tái nhợt vùi lấp giữa vỏ gối màu xanh lam.
Rốt cuộc là ai muốn hại cậu?
Ngũ Hạ Cửu đứng thẳng dậy, sờ vòng tay trên cổ tay chìm vào trầm tư.
Cậu tự hỏi bản thân chưa bao giờ đắc tội bất cứ ai.
Ngay cả giao tiếp với bên ngoài cũng không nhiều, thậm chí bạn bè cũng rất ít, quan hệ chỉ ở mức trung bình.
Đó là chưa kể từ huyện Nam đến thành phố Bắc Kinh, từ Nam ra Bắc, khoảng cách mấy chục nghìn cây số, vượt qua khoảng cách xa như vậy, chỉ vì trăm phương ngàn kế gϊếŧ chết cậu sao?
Về lý do tại sao cậu đoán rằng người sau lưng có lẽ cũng là một hành khách trong đoàn tàu luân hồi, đó chỉ là cảm giác của cậu thôi.
Một loại… cảm giác rất mãnh liệt, không thể xem nhẹ.
Mà ý nghĩ này vẫn còn chờ nghiệm chứng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phần mở đầu - Đoàn tàu luân hồi
- Chương 2: Phần mở đầu: Xa Hạ Thế Giới
- Chương 3: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 1
- Chương 4: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 2
- Chương 5: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 3
- Chương 6: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 4
- Chương 7: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 5
- Chương 8: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 6
- Chương 9: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 7
- Chương 10: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 8
- Chương 11: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 9
- Chương 12: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 10
- Chương 13: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 11
- Chương 14: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 12
- Chương 15: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 13
- Chương 16: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 14
- Chương 17: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 15
- Chương 18: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 16
- Chương 19: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 17
- Chương 20: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 18
- Chương 21: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 19
- Chương 22: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 20
- Chương 23: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 21
- Chương 24: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 22
- Chương 25: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 23
- Chương 26: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 24
- Chương 27: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 25
- Chương 28: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 26
- Chương 29: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 27
- Chương 30: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 28
- Chương 31: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 29
- Chương 32: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 30
- Chương 33: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 31
- Chương 34: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 32
- Chương 35: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 33
- Chương 36: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 34
- Chương 37: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 35
- Chương 38: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 36
- Chương 39: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 37
- Chương 40: Phần 1: Làng Phật Cổ - Kết thúc
- Chương 41: Chờ khởi động 1: Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 42: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại
- Chương 43: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại 1
- Chương 44: Chờ khởi động 1: Hiện thực
- Chương 45: Chờ khởi động 1: Hiện thực (2)
- Chương 46: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 1
- Chương 47: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 2
- Chương 48: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 3
- Chương 49: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 4
- Chương 50: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 5
- Chương 51: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 6
- Chương 52: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 7
- Chương 53: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 8
- Chương 54: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 9
- Chương 55: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 10
- Chương 56: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 11
- Chương 57: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 12
- Chương 58: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 13
- Chương 59: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 14
- Chương 60: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 15
- Chương 61: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 16
- Chương 62: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 17
- Chương 63: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 18
- Chương 64: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 19
- Chương 65: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 20
- Chương 66: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 21
- Chương 67: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 22
- Chương 68: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 23
- Chương 69: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 24
- Chương 70: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 25
- Chương 71: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 27
- Chương 72: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 28
- Chương 73: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 29
- Chương 74: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 30
- Chương 75: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 31
- Chương 76: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 32
- Chương 77: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 33
- Chương 78: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 34
- Chương 79: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 35
- Chương 80: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 36
- Chương 81: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 37
- Chương 82: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 38
- Chương 83: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 39
- Chương 84: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 40
- Chương 85: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 41
- Chương 86: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 42
- Chương 87: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 43
- Chương 88: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 44
- Chương 89: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 45
- Chương 90: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 46
- Chương 91: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 47
- Chương 92: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 48
- Chương 93: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 49
- Chương 94: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 50
- Chương 95: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 51
- Chương 96: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 52
- Chương 97: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 53
- Chương 98: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 54 (Kết)
- Chương 99: Chờ khời động 2: Sự thật
- Chương 100: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 1
- Chương 101: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 2
- Chương 102: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 3
- Chương 103: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 4
- Chương 104: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 5
- Chương 105: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 6
- Chương 106: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 7
- Chương 107: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 8
- Chương 108: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9
- Chương 109: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9-1
- Chương 110: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 10
- Chương 111: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 11
- Chương 112: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 12
- Chương 113: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 13
- Chương 114: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 14
- Chương 115: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 15
- Chương 116: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 16
- Chương 117: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 17
- Chương 118: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 18
- Chương 119: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 19
- Chương 120: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 20
- Chương 121: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 21
- Chương 122: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 22
- Chương 123: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 23
- Chương 124: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 24
- Chương 125: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 25
- Chương 126: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 26
- Chương 127: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 27
- Chương 128: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 28
- Chương 129: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 29
- Chương 130: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 30
- Chương 131: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 31
- Chương 132: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 32
- Chương 133: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 33
- Chương 134: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 34
- Chương 135: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 35 (kết)
- Chương 136: Chờ khởi động 3: Đại sảnh Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 137: Chờ khởi động 3: Hiện thực
- bình luận