Đoàn Tàu Luân Hồi - Khởi Động Lại [Không Giới Hạn] - Chương 88: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 44
Chương trước- Chương 1: Phần mở đầu - Đoàn tàu luân hồi
- Chương 2: Phần mở đầu: Xa Hạ Thế Giới
- Chương 3: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 1
- Chương 4: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 2
- Chương 5: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 3
- Chương 6: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 4
- Chương 7: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 5
- Chương 8: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 6
- Chương 9: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 7
- Chương 10: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 8
- Chương 11: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 9
- Chương 12: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 10
- Chương 13: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 11
- Chương 14: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 12
- Chương 15: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 13
- Chương 16: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 14
- Chương 17: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 15
- Chương 18: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 16
- Chương 19: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 17
- Chương 20: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 18
- Chương 21: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 19
- Chương 22: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 20
- Chương 23: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 21
- Chương 24: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 22
- Chương 25: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 23
- Chương 26: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 24
- Chương 27: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 25
- Chương 28: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 26
- Chương 29: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 27
- Chương 30: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 28
- Chương 31: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 29
- Chương 32: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 30
- Chương 33: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 31
- Chương 34: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 32
- Chương 35: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 33
- Chương 36: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 34
- Chương 37: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 35
- Chương 38: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 36
- Chương 39: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 37
- Chương 40: Phần 1: Làng Phật Cổ - Kết thúc
- Chương 41: Chờ khởi động 1: Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 42: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại
- Chương 43: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại 1
- Chương 44: Chờ khởi động 1: Hiện thực
- Chương 45: Chờ khởi động 1: Hiện thực (2)
- Chương 46: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 1
- Chương 47: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 2
- Chương 48: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 3
- Chương 49: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 4
- Chương 50: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 5
- Chương 51: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 6
- Chương 52: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 7
- Chương 53: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 8
- Chương 54: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 9
- Chương 55: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 10
- Chương 56: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 11
- Chương 57: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 12
- Chương 58: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 13
- Chương 59: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 14
- Chương 60: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 15
- Chương 61: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 16
- Chương 62: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 17
- Chương 63: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 18
- Chương 64: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 19
- Chương 65: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 20
- Chương 66: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 21
- Chương 67: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 22
- Chương 68: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 23
- Chương 69: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 24
- Chương 70: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 25
- Chương 71: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 27
- Chương 72: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 28
- Chương 73: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 29
- Chương 74: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 30
- Chương 75: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 31
- Chương 76: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 32
- Chương 77: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 33
- Chương 78: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 34
- Chương 79: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 35
- Chương 80: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 36
- Chương 81: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 37
- Chương 82: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 38
- Chương 83: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 39
- Chương 84: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 40
- Chương 85: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 41
- Chương 86: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 42
- Chương 87: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 43
- Chương 88: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 44
- Chương 89: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 45
- Chương 90: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 46
- Chương 91: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 47
- Chương 92: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 48
- Chương 93: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 49
- Chương 94: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 50
- Chương 95: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 51
- Chương 96: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 52
- Chương 97: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 53
- Chương 98: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 54 (Kết)
- Chương 99: Chờ khời động 2: Sự thật
- Chương 100: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 1
- Chương 101: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 2
- Chương 102: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 3
- Chương 103: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 4
- Chương 104: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 5
- Chương 105: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 6
- Chương 106: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 7
- Chương 107: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 8
- Chương 108: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9
- Chương 109: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9-1
- Chương 110: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 10
- Chương 111: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 11
- Chương 112: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 12
- Chương 113: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 13
- Chương 114: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 14
- Chương 115: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 15
- Chương 116: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 16
- Chương 117: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 17
- Chương 118: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 18
- Chương 119: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 19
- Chương 120: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 20
- Chương 121: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 21
- Chương 122: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 22
- Chương 123: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 23
- Chương 124: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 24
- Chương 125: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 25
- Chương 126: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 26
- Chương 127: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 27
- Chương 128: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 28
- Chương 129: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 29
- Chương 130: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 30
- Chương 131: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 31
- Chương 132: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 32
- Chương 133: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 33
- Chương 134: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 34
- Chương 135: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 35 (kết)
- Chương 136: Chờ khởi động 3: Đại sảnh Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 137: Chờ khởi động 3: Hiện thực
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đoàn Tàu Luân Hồi - Khởi Động Lại [Không Giới Hạn]
Chương 88: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 44
Không biết âm thanh từ đâu đột nhiên truyền tới, nhưng hình như đó cũng chỉ là ảo giác của Ngũ Hạ Cửu mà thôi.
Phía sau giường, đá Ngũ Hạ Cửu chợt mở bừng mắt. Cậu chậm rãi dời ngón tay đang đặt lên mạch đập của mình sang chiếc xẻng quân dụng đặt bên cạnh.
Ngũ Hạ Cửu tìm được một đại điện hình tròn rất cổ xưa, định sẽ tạm thời nghỉ ngơi ở đây một lát.
Vì vậy cậu cuộn mình, ngồi phía sau một cái giường đá trong điện, ngón tay đặt lên mạch đập cảm nhận động tĩnh của nó, đề phòng bản thân mình ngủ quá say.
Lúc tỉnh lại, Ngũ Hạ Cửu sờ vảy cá đã mọc lan tràn trên cánh tay, áng chừng được thời gian mình đã nghỉ ngơi. Cũng không lâu lắm.
Nhưng được nghỉ ngơi một lát như vậy, đúng là tinh thần của cậu đã khá hơn nhiều.
Ngũ Hạ Cửu đứng dậy hoạt động gân cốt trước, sau đó mới nhìn sang thi thể đang nằm trên giường đá. Cậu đưa tay lên, từ từ tháo tấm vải trắng bọc thi thể ra.
Lúc trước, những lời cậu nói cũng không hoàn toàn là để Tương Du buông lỏng cảnh giác.
Tốc độ lan của vảy cá đang tăng lên, bọn họ đều bị chọn làm đồ cúng. Ngũ Hạ Cửu luôn thiếu manh mối, cũng không tìm ra được thuốc thánh. Đã thế cậu lại rơi vào tình huống đồng bạn tẩu tán tứ cố vô thân, thế nên việc đầu tiên là cậu cần phải biết rõ cách những người này chết, để chuẩn bị sẵn tâm lý.
Hạ Cửu Lâu móc bật lửa ra châm, ngọn lửa bùng sáng. Lớp vải trắng loang lổ những vết máu lớn dần dần được tháo gỡ, cuối cùng thì cũng để lộ ra hình dạng bên trong.
Dù Ngũ Hạ Cửu đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nhìn thấy thi thể cậu vẫn bị dọa cho ngây người mất mấy giây, hai mắt không tự chủ được mà trừng to ra.
Cái này là do bộ dạng của thi thể bị vải trắng bao trùm thực sự quá đáng sợ, cách chết vừa quái dị vừa cực kỳ thê thảm, giống như đã bị người ta rút sống toàn bộ xương cốt trong cơ thể ra vậy. Từ đầu đến chân, bị rút lúc còn sống sờ sờ.
Toàn bộ khung xương đều bị lấy ra, chỉ còn lại mỗi da thịt mềm nhũn dặt dẹo.
Cũng vì vậy nên toàn thân thi thể này đều héo rút, tứ chi vặn vẹo đan xen hoặc là chồng lên nhau. Riêng cánh tay thì đặt hết ở sau lưng.
Hai cái chân đan xen, quấn quanh bện vào nhau giống như một sợi dây thừng.
Ngũ Hạ Cửu nhìn kỹ, thứ này hình như đã bị ai đó tuỳ tiện vo viên lại thành một cục rồi phủ vải trắng lên. Thế nên nhìn từ ngoài vào mới cảm thấy nó có vẻ rất chi là gầy gò.
Ngũ Hạ Cửu từ từ thở hắt ra một hơi.
Cậu vừa định bọc vải trắng lại thì chợt nghe thấy tiếng bước chân cực nhỏ truyền đến từ trong đường hầm.
Đấy hình như không phải là tiếng bước chân của một người.
Ánh mắt Ngũ Hạ Cửu nghiêm lại.
“Phù!”
Cậu nhanh chóng thổi tắt ngọn lửa nhưng không kịp dùng vải trắng bọc thi thể kia lại, đành vội vàng lùi lại phía sau.
Sau khi phân biệt rõ tiếng bước chân truyền đến từ con đường nào, Ngũ Hạ Cửu lập tức lách mình, tiếng vào trong một đường hầm khác. Bước chân của cậu dần chậm lại, im hơi lặng tiếng.
Không lâu sau, Ngũ Hạ Cửu nghe thấy trong đại điện hình tròn cổ xưa truyền ra giọng nói:
“Giáo sư, chỗ này có một cỗ thi thể bị lộ ra.”
Đó là giọng của Đào Bân.
Ngũ Hạ Cửu lập tức dừng lại, quay ngược về chỗ cũ.
Lúc cậu đi đến lối vào đường hầm thì hơi nghiêng người thăm dò tình hình bên trong, sau đó mới lên tiếng: “Triệu giáo sư, Đào Bân.”
Hai người đang giơ đuốc chiếu sáng đại điện lập tức xoay người lại, lộ ra khuôn mặt rất quen thuộc. Biểu cảm của họ đều kinh ngạc và bất ngờ giống y như nhau.
Rõ ràng bọn họ cũng không ngờ là sẽ gặp được đối phương ở chỗ này.
Ngũ Hạ Cửu lại quay về đại điện hình tròn.
Cậu nhìn Triệu giáo sư và Đào Bân hỏi: “Từ lúc tiến vào lòng núi, hai người vẫn chưa hề ra ngoài đúng không?”
Đào Bân gật đầu:
“Ừ. Từ lúc đi cùng mọi người vào trong này đến giờ, chúng tôi vẫn ở đây suốt chứ có ra ngoài được đâu. Với lại cũng chẳng tìm được vị trí của quan tài treo có thể thông ra ngoài.
Sau khi vào đây không lâu, A Mao đột nhiên nổi điên tập kích chúng tôi. Ngài V đành phải bắt, trói cậu ấy lại rồi dắt theo luôn.”
Nhưng chẳng được bao lâu, tình huống của Lưu Kim Hỉ cũng dần trở nên bất thường.
Không lâu sau thì chúng tôi gặp phải người của bộ tộc Quán, bị bọn họ bắt lại…”
Khi nói xong câu cuối, sắc mặt Đào Bân nhanh chóng thay đổi, giống như đang nhớ lại tình cảnh lúc ấy. Nét mặt anh ấy không nhịn được mà lộ ra vài phần nôn nóng và lo lắng.
Anh ấy nói: “Chúng tôi phải mang theo A Mao nên tốc độ bị hạn chế, dần dần đám người bộ tộc Quán cũng đuổi theo kịp. Vì thế ngài V để chúng tôi chạy trước, anh ta thì ở lại cắt đuôi bọn chúng.
Hình như lúc đó thần chí A Mao đã khôi phục lại một chút, cậu ấy bảo Lưu Kim Hỉ mở trói cho mình.
Kết quả là Lưu Kim Hỉ vừa cởi dây trói xong, A Mao lại bổ nhào qua muốn bóp ch.ết cô ấy. May mà Lưu Kim Hỉ kịp nghiêng người né tránh.
Sau đó tình hình cực kỳ hỗn loạn, tôi và Triệu giáo sư tách ra khỏi những người khác. Chạy thẳng một mạch không ngừng nghỉ, thế là mất phương hướng, lạc trong lòng núi này luôn.
Thật không ngờ là có thể gặp cậu ở chỗ này, Quan chủ.”
Đào Bân nói xong thì ngẩng đầu lên, có vẻ khó hiểu hỏi: “Chúng ta vào núi theo hai hướng ngược nhau cơ mà? Chẳng lẽ…”
Ngũ Hạ Cửu nghe vậy bèn gật đầu, trả lời đối phương: “Đúng như anh nghĩ đấy. Có lẽ toàn bộ khe núi bao quanh mảnh đất của bộ tộc người Quán đều bị đào rỗng, bên trong chi chít đường hầm nối thông với nhau.
Bất kể là chúng ta vào từ lối bào, chỉ cần đi suốt theo một hướng thì cuối cùng cũng sẽ gặp nhau cả thôi.”
Triệu giáo sư nghe xong, không nhịn được cảm thán một câu: “Đây là công trình hùng vĩ đến mức nào chứ! Có điều, rốt cuộc thì bộ tộc người Quán làm vậy để làm gì chứ? Họ có mục đích gì?
Ngũ Hạ Cửu ngẩng đầu nhìn một tượng đá hình rồng phía trên đại điện, nói: “Có lẽ, là để nhốt ‘nghĩ ngông cuồng’ và ‘tham lam’.”
Hả?
Trên mặt Triệu giáo sư và Đào Bân đều hiện lên vẻ nghi hoặc.
Hình như nhớ đến chuyện gì đó, Đào Bân lên tiếng hỏi: “Đúng rồi, Quan chủ, những người khác đâu? Chẳng lẽ lại các cậu cũng...”
Ngũ Hạ Cửu: “Chúng tôi bị tách ra hết rồi.”
Cậu kể sơ qua chuyện Tương Du ngầm muốn gϊếŧ mình cho hai người nghe.
Triệu giáo sư và Đào Bân lập tức bày ra vẻ mặt vô cùng khϊếp sợ. Có vẻ là họ không hề nghĩ đến phương diện này.
Triệu giáo sư thở dài, vẻ mặt vô cùng phức tạp, nói: “Xem ra, sau này có gặp cậu ta thì cũng phải rất cẩn thận.”
Đào Bân: “Cậu ta, Tương Du làm thế là vì đã mọc vảy cá à?”
Ngũ Hạ Cửu lắc đầu, chỉ nói: “Không, lúc đó đầu óc cậu ta rất tỉnh táo. Tôi có thể chắc chắn là cậu ta vẫn còn giấu diếm mục đích nào đó, nếu như sau này có gặp lại thì đừng dễ dàng tin tưởng đối phương.”
“Được, tôi biết rồi.” Đào Bân nói.
Biểu cảm Ngũ Hạ Cửu rất lạnh nhạt, nói thêm: “Còn nữa, tôi cũng mọc vảy cá rồi. Tiếp theo không biết lúc nào sẽ đột nhiên đánh mất lý trí. Vì an toàn của hai người, tốt nhất là chúng ta nên tách ra, đừng đi chung với nhau.
Cậu có lòng tốt đề nghị, báo trước với bọn họ.
Dù sao Ngũ Hạ Cửu cũng không xác định được, liệu mình có trở nên giống như A Mao hay không.
Triệu giáo sư nói: “Chuyện này có gì đâu, trên cánh tay của tôi cũng mọc đầy vảy cá đây này.” Ông nói rồi vén tay áo lên cho Ngũ Hạ Cửu nhìn thử.
Đúng là đã mọc lên không ít vảy cá.
Trong ba người, chỉ có Đào Bân vẫn chưa có bất kỳ phản ứng nào.
Anh ấy nói: “Rất có thể là vì bản thân có huyết thống của bộ tộc người Quán nên mớ Hoa Lạc Cấn mà họ chuẩn bị Tế Tự chả có tác dụng gì với tôi.
Giáo sư, Quan chủ, tôi không sợ hai người xảy ra biến hóa. Từ lúc tiến vào bộ tộc người Quán thì tôi đã chuẩn bị tâm lí cả rồi, tôi không sợ chết.”
Triệu giáo sư vỗ vai anh, nói: “Cái gì mà chết với không chết chứ. Chắc chắn là chúng ta sẽ sống sót trở về. Bây giờ chuyện quan trọng nhất là tìm ra thuốc thánh, làm nguyền rủa trên người chúng ta chậm lại.
Sau đó phá nát đi nghi thức cúng tế của bộ tộc người Quán, chúng ta đều sẽ bình an vô sự.”
Tinh thần của Đào Bân lại hơi sa sút, nói: “Nhưng mà ngọn núi này rộng như thế, bên trong lại toàn ngã ba…
Tôi còn tưởng cứ đi theo Tát Ngang thì sẽ có ngày tìm được mẹ mình, ai ngờ kết quả là chẳng phát hiện được tí manh mối nào. Chúng ta còn bị tộc người Quán đuổi gϊếŧ nữa chứ. Những người khác cũng thất lạc hết rồi.”
Ngũ Hạ Cửu: “Trừ đại điện hình tròn này ra, hai người có gặp được thạch thất nào khác không?”
Triệu giáo sư lắc đầu nói: “Không thấy. Có điều sau khi bị tách khỏi đám người ngài V, trong lúc trốn thoát khỏi sự truy đuổi của bộ tộc người Quán, tôi có ghi chép lại những ngã ba đã đi qua vào một cuốn sổ.
Tôi và tiểu Bân khá may mắn, sau khi rẽ vào con đường này thì không đụng mặt người bộ tộc Quán nữa.”
Triệu giáo sư vừa nói vừa móc một cuốn sổ nhỏ từ trong ngực ra, Sau đó ông mở sổ, chỉ vào một trang ở trong đó rồi nói: “Ngã ba trước mặt có vẻ không đúng lắm, là do tôi dựa vào trí nhớ vẽ ra đấy.
Dù sao thì lúc trước còn lo chạy trối chết, đâu có nghĩ đến chuyện vẽ lại vào sổ chứ. Giữa chừng còn đứt quãng nữa này, tại không phân biệt được phương hướng đấy mà.
Những ngã ba sau thì khá là chính xác.”
Mỗi lần tôi và tiểu Bân đi qua một ngã ba thì đều làm ký hiệu rồi ghi chép lại. Đường cong lớn chính là con đường mà tôi và cậu ấy tiến vào, còn lại là ngã ba của các đường hầm khác.”
Ngũ Hạ Cửu nhận lấy quyển sổ nhỏ, nương theo ánh sáng từ ngọn đuốc trong tay Đào Bân để cẩn thận quan sát, cậu nói: “Giáo sư, có thể cho tôi mượn bút một chút không?”
“Được.” Triệu giáo sư nghe vậy bèn lấy bút ra rồi đưa cho Ngũ Hạ Cửu.
Ngũ Hạ Cửu cầm bút, nhắm mắt cẩn thận nhớ lại. Ngay sau đó, cậu đặt bút vẽ lên trên một trang giấy trắng khác.
Đây là tuyến đường cậu và đám người A Hữu, tiểu Phương đã đi qua từ lúc tiến vào lòng núi.
Không bao lâu sau, tuyến đường đã được vẽ xong. Ngũ Hạ Cửu xé cả hai tờ giấy ra hỏi quyển sổ, sau đó tiến hành đối chiếu chúng với nhau.
Cậu muốn thử xem liệu có thể ghép chúng lại với nhau được không.
Triệu giáo sư và Đào Bân thì yên lặng nhìn.
Ngũ Hạ Cửu chăm chú quan sát.
Cậu không ngừng biến hóa góc độ để nối liền hai trang giấy trong tay, sau một hồi lâu mới dừng lại.
Giống như nghĩ đến điều gì đó, cậu ngẩng đầu lên nhìn tượng đá hình rồng phía trên đỉnh đầu, vẻ mặt rất chi là khó lường.
Sau đó, Ngũ Hạ Cửu lùi ra phía sau hai bước, giơ cả hai tờ giấy trong tay lên, để chúng nhắm ngay đầu và thân rồng.
Nhìn thân rồng uốn lượn quanh co, Ngũ Hạ Cửu lại nhíu mày cúi đầu nhìn trang giấy trong tay. Tiếp theo cậu chậm rãi biến đổi vị trí của chúng, từng chút từng chút một.
Ngay sau đó, Đào Bân vẫn luôn đi theo bên cạnh Ngũ Hạ Cửu chợt trừng to mắt, nói: “Cái này! Hình vẽ này có vẻ hơi giống...”
Anh ấy ngẩng đầu, giống như là không thể tin nổi, phải xác nhận lại một lượt rồi mới nói: “Giống với một đoạn thân của con rồng đá kia!”
Ngũ Hạ Cửu nói: “Chắc chắn là mọi chuyện của bộ tộc người Quán đều liên quan đến rồng.”
Thế nên chuyện họ đào thông cả ngọn núi, sau đó xây dựng đường hầm giống như hình một con rồng cũng không phải chuyện khó tưởng tượng, khiến người ta khϊếp sợ gì.”
Có lẽ, tượng đá hình rồng nằm trên đỉnh đại điện cũ kỹ này sẽ là một bản đồ chi tiết đây.
Không thể không nói, người của bộ tộc Quán đúng là sáng tạo thật.
Phía sau giường, đá Ngũ Hạ Cửu chợt mở bừng mắt. Cậu chậm rãi dời ngón tay đang đặt lên mạch đập của mình sang chiếc xẻng quân dụng đặt bên cạnh.
Ngũ Hạ Cửu tìm được một đại điện hình tròn rất cổ xưa, định sẽ tạm thời nghỉ ngơi ở đây một lát.
Vì vậy cậu cuộn mình, ngồi phía sau một cái giường đá trong điện, ngón tay đặt lên mạch đập cảm nhận động tĩnh của nó, đề phòng bản thân mình ngủ quá say.
Lúc tỉnh lại, Ngũ Hạ Cửu sờ vảy cá đã mọc lan tràn trên cánh tay, áng chừng được thời gian mình đã nghỉ ngơi. Cũng không lâu lắm.
Nhưng được nghỉ ngơi một lát như vậy, đúng là tinh thần của cậu đã khá hơn nhiều.
Ngũ Hạ Cửu đứng dậy hoạt động gân cốt trước, sau đó mới nhìn sang thi thể đang nằm trên giường đá. Cậu đưa tay lên, từ từ tháo tấm vải trắng bọc thi thể ra.
Lúc trước, những lời cậu nói cũng không hoàn toàn là để Tương Du buông lỏng cảnh giác.
Tốc độ lan của vảy cá đang tăng lên, bọn họ đều bị chọn làm đồ cúng. Ngũ Hạ Cửu luôn thiếu manh mối, cũng không tìm ra được thuốc thánh. Đã thế cậu lại rơi vào tình huống đồng bạn tẩu tán tứ cố vô thân, thế nên việc đầu tiên là cậu cần phải biết rõ cách những người này chết, để chuẩn bị sẵn tâm lý.
Hạ Cửu Lâu móc bật lửa ra châm, ngọn lửa bùng sáng. Lớp vải trắng loang lổ những vết máu lớn dần dần được tháo gỡ, cuối cùng thì cũng để lộ ra hình dạng bên trong.
Dù Ngũ Hạ Cửu đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nhìn thấy thi thể cậu vẫn bị dọa cho ngây người mất mấy giây, hai mắt không tự chủ được mà trừng to ra.
Cái này là do bộ dạng của thi thể bị vải trắng bao trùm thực sự quá đáng sợ, cách chết vừa quái dị vừa cực kỳ thê thảm, giống như đã bị người ta rút sống toàn bộ xương cốt trong cơ thể ra vậy. Từ đầu đến chân, bị rút lúc còn sống sờ sờ.
Toàn bộ khung xương đều bị lấy ra, chỉ còn lại mỗi da thịt mềm nhũn dặt dẹo.
Cũng vì vậy nên toàn thân thi thể này đều héo rút, tứ chi vặn vẹo đan xen hoặc là chồng lên nhau. Riêng cánh tay thì đặt hết ở sau lưng.
Hai cái chân đan xen, quấn quanh bện vào nhau giống như một sợi dây thừng.
Ngũ Hạ Cửu nhìn kỹ, thứ này hình như đã bị ai đó tuỳ tiện vo viên lại thành một cục rồi phủ vải trắng lên. Thế nên nhìn từ ngoài vào mới cảm thấy nó có vẻ rất chi là gầy gò.
Ngũ Hạ Cửu từ từ thở hắt ra một hơi.
Cậu vừa định bọc vải trắng lại thì chợt nghe thấy tiếng bước chân cực nhỏ truyền đến từ trong đường hầm.
Đấy hình như không phải là tiếng bước chân của một người.
Ánh mắt Ngũ Hạ Cửu nghiêm lại.
“Phù!”
Cậu nhanh chóng thổi tắt ngọn lửa nhưng không kịp dùng vải trắng bọc thi thể kia lại, đành vội vàng lùi lại phía sau.
Sau khi phân biệt rõ tiếng bước chân truyền đến từ con đường nào, Ngũ Hạ Cửu lập tức lách mình, tiếng vào trong một đường hầm khác. Bước chân của cậu dần chậm lại, im hơi lặng tiếng.
Không lâu sau, Ngũ Hạ Cửu nghe thấy trong đại điện hình tròn cổ xưa truyền ra giọng nói:
“Giáo sư, chỗ này có một cỗ thi thể bị lộ ra.”
Đó là giọng của Đào Bân.
Ngũ Hạ Cửu lập tức dừng lại, quay ngược về chỗ cũ.
Lúc cậu đi đến lối vào đường hầm thì hơi nghiêng người thăm dò tình hình bên trong, sau đó mới lên tiếng: “Triệu giáo sư, Đào Bân.”
Hai người đang giơ đuốc chiếu sáng đại điện lập tức xoay người lại, lộ ra khuôn mặt rất quen thuộc. Biểu cảm của họ đều kinh ngạc và bất ngờ giống y như nhau.
Rõ ràng bọn họ cũng không ngờ là sẽ gặp được đối phương ở chỗ này.
Ngũ Hạ Cửu lại quay về đại điện hình tròn.
Cậu nhìn Triệu giáo sư và Đào Bân hỏi: “Từ lúc tiến vào lòng núi, hai người vẫn chưa hề ra ngoài đúng không?”
Đào Bân gật đầu:
“Ừ. Từ lúc đi cùng mọi người vào trong này đến giờ, chúng tôi vẫn ở đây suốt chứ có ra ngoài được đâu. Với lại cũng chẳng tìm được vị trí của quan tài treo có thể thông ra ngoài.
Sau khi vào đây không lâu, A Mao đột nhiên nổi điên tập kích chúng tôi. Ngài V đành phải bắt, trói cậu ấy lại rồi dắt theo luôn.”
Nhưng chẳng được bao lâu, tình huống của Lưu Kim Hỉ cũng dần trở nên bất thường.
Không lâu sau thì chúng tôi gặp phải người của bộ tộc Quán, bị bọn họ bắt lại…”
Khi nói xong câu cuối, sắc mặt Đào Bân nhanh chóng thay đổi, giống như đang nhớ lại tình cảnh lúc ấy. Nét mặt anh ấy không nhịn được mà lộ ra vài phần nôn nóng và lo lắng.
Anh ấy nói: “Chúng tôi phải mang theo A Mao nên tốc độ bị hạn chế, dần dần đám người bộ tộc Quán cũng đuổi theo kịp. Vì thế ngài V để chúng tôi chạy trước, anh ta thì ở lại cắt đuôi bọn chúng.
Hình như lúc đó thần chí A Mao đã khôi phục lại một chút, cậu ấy bảo Lưu Kim Hỉ mở trói cho mình.
Kết quả là Lưu Kim Hỉ vừa cởi dây trói xong, A Mao lại bổ nhào qua muốn bóp ch.ết cô ấy. May mà Lưu Kim Hỉ kịp nghiêng người né tránh.
Sau đó tình hình cực kỳ hỗn loạn, tôi và Triệu giáo sư tách ra khỏi những người khác. Chạy thẳng một mạch không ngừng nghỉ, thế là mất phương hướng, lạc trong lòng núi này luôn.
Thật không ngờ là có thể gặp cậu ở chỗ này, Quan chủ.”
Đào Bân nói xong thì ngẩng đầu lên, có vẻ khó hiểu hỏi: “Chúng ta vào núi theo hai hướng ngược nhau cơ mà? Chẳng lẽ…”
Ngũ Hạ Cửu nghe vậy bèn gật đầu, trả lời đối phương: “Đúng như anh nghĩ đấy. Có lẽ toàn bộ khe núi bao quanh mảnh đất của bộ tộc người Quán đều bị đào rỗng, bên trong chi chít đường hầm nối thông với nhau.
Bất kể là chúng ta vào từ lối bào, chỉ cần đi suốt theo một hướng thì cuối cùng cũng sẽ gặp nhau cả thôi.”
Triệu giáo sư nghe xong, không nhịn được cảm thán một câu: “Đây là công trình hùng vĩ đến mức nào chứ! Có điều, rốt cuộc thì bộ tộc người Quán làm vậy để làm gì chứ? Họ có mục đích gì?
Ngũ Hạ Cửu ngẩng đầu nhìn một tượng đá hình rồng phía trên đại điện, nói: “Có lẽ, là để nhốt ‘nghĩ ngông cuồng’ và ‘tham lam’.”
Hả?
Trên mặt Triệu giáo sư và Đào Bân đều hiện lên vẻ nghi hoặc.
Hình như nhớ đến chuyện gì đó, Đào Bân lên tiếng hỏi: “Đúng rồi, Quan chủ, những người khác đâu? Chẳng lẽ lại các cậu cũng...”
Ngũ Hạ Cửu: “Chúng tôi bị tách ra hết rồi.”
Cậu kể sơ qua chuyện Tương Du ngầm muốn gϊếŧ mình cho hai người nghe.
Triệu giáo sư và Đào Bân lập tức bày ra vẻ mặt vô cùng khϊếp sợ. Có vẻ là họ không hề nghĩ đến phương diện này.
Triệu giáo sư thở dài, vẻ mặt vô cùng phức tạp, nói: “Xem ra, sau này có gặp cậu ta thì cũng phải rất cẩn thận.”
Đào Bân: “Cậu ta, Tương Du làm thế là vì đã mọc vảy cá à?”
Ngũ Hạ Cửu lắc đầu, chỉ nói: “Không, lúc đó đầu óc cậu ta rất tỉnh táo. Tôi có thể chắc chắn là cậu ta vẫn còn giấu diếm mục đích nào đó, nếu như sau này có gặp lại thì đừng dễ dàng tin tưởng đối phương.”
“Được, tôi biết rồi.” Đào Bân nói.
Biểu cảm Ngũ Hạ Cửu rất lạnh nhạt, nói thêm: “Còn nữa, tôi cũng mọc vảy cá rồi. Tiếp theo không biết lúc nào sẽ đột nhiên đánh mất lý trí. Vì an toàn của hai người, tốt nhất là chúng ta nên tách ra, đừng đi chung với nhau.
Cậu có lòng tốt đề nghị, báo trước với bọn họ.
Dù sao Ngũ Hạ Cửu cũng không xác định được, liệu mình có trở nên giống như A Mao hay không.
Triệu giáo sư nói: “Chuyện này có gì đâu, trên cánh tay của tôi cũng mọc đầy vảy cá đây này.” Ông nói rồi vén tay áo lên cho Ngũ Hạ Cửu nhìn thử.
Đúng là đã mọc lên không ít vảy cá.
Trong ba người, chỉ có Đào Bân vẫn chưa có bất kỳ phản ứng nào.
Anh ấy nói: “Rất có thể là vì bản thân có huyết thống của bộ tộc người Quán nên mớ Hoa Lạc Cấn mà họ chuẩn bị Tế Tự chả có tác dụng gì với tôi.
Giáo sư, Quan chủ, tôi không sợ hai người xảy ra biến hóa. Từ lúc tiến vào bộ tộc người Quán thì tôi đã chuẩn bị tâm lí cả rồi, tôi không sợ chết.”
Triệu giáo sư vỗ vai anh, nói: “Cái gì mà chết với không chết chứ. Chắc chắn là chúng ta sẽ sống sót trở về. Bây giờ chuyện quan trọng nhất là tìm ra thuốc thánh, làm nguyền rủa trên người chúng ta chậm lại.
Sau đó phá nát đi nghi thức cúng tế của bộ tộc người Quán, chúng ta đều sẽ bình an vô sự.”
Tinh thần của Đào Bân lại hơi sa sút, nói: “Nhưng mà ngọn núi này rộng như thế, bên trong lại toàn ngã ba…
Tôi còn tưởng cứ đi theo Tát Ngang thì sẽ có ngày tìm được mẹ mình, ai ngờ kết quả là chẳng phát hiện được tí manh mối nào. Chúng ta còn bị tộc người Quán đuổi gϊếŧ nữa chứ. Những người khác cũng thất lạc hết rồi.”
Ngũ Hạ Cửu: “Trừ đại điện hình tròn này ra, hai người có gặp được thạch thất nào khác không?”
Triệu giáo sư lắc đầu nói: “Không thấy. Có điều sau khi bị tách khỏi đám người ngài V, trong lúc trốn thoát khỏi sự truy đuổi của bộ tộc người Quán, tôi có ghi chép lại những ngã ba đã đi qua vào một cuốn sổ.
Tôi và tiểu Bân khá may mắn, sau khi rẽ vào con đường này thì không đụng mặt người bộ tộc Quán nữa.”
Triệu giáo sư vừa nói vừa móc một cuốn sổ nhỏ từ trong ngực ra, Sau đó ông mở sổ, chỉ vào một trang ở trong đó rồi nói: “Ngã ba trước mặt có vẻ không đúng lắm, là do tôi dựa vào trí nhớ vẽ ra đấy.
Dù sao thì lúc trước còn lo chạy trối chết, đâu có nghĩ đến chuyện vẽ lại vào sổ chứ. Giữa chừng còn đứt quãng nữa này, tại không phân biệt được phương hướng đấy mà.
Những ngã ba sau thì khá là chính xác.”
Mỗi lần tôi và tiểu Bân đi qua một ngã ba thì đều làm ký hiệu rồi ghi chép lại. Đường cong lớn chính là con đường mà tôi và cậu ấy tiến vào, còn lại là ngã ba của các đường hầm khác.”
Ngũ Hạ Cửu nhận lấy quyển sổ nhỏ, nương theo ánh sáng từ ngọn đuốc trong tay Đào Bân để cẩn thận quan sát, cậu nói: “Giáo sư, có thể cho tôi mượn bút một chút không?”
“Được.” Triệu giáo sư nghe vậy bèn lấy bút ra rồi đưa cho Ngũ Hạ Cửu.
Ngũ Hạ Cửu cầm bút, nhắm mắt cẩn thận nhớ lại. Ngay sau đó, cậu đặt bút vẽ lên trên một trang giấy trắng khác.
Đây là tuyến đường cậu và đám người A Hữu, tiểu Phương đã đi qua từ lúc tiến vào lòng núi.
Không bao lâu sau, tuyến đường đã được vẽ xong. Ngũ Hạ Cửu xé cả hai tờ giấy ra hỏi quyển sổ, sau đó tiến hành đối chiếu chúng với nhau.
Cậu muốn thử xem liệu có thể ghép chúng lại với nhau được không.
Triệu giáo sư và Đào Bân thì yên lặng nhìn.
Ngũ Hạ Cửu chăm chú quan sát.
Cậu không ngừng biến hóa góc độ để nối liền hai trang giấy trong tay, sau một hồi lâu mới dừng lại.
Giống như nghĩ đến điều gì đó, cậu ngẩng đầu lên nhìn tượng đá hình rồng phía trên đỉnh đầu, vẻ mặt rất chi là khó lường.
Sau đó, Ngũ Hạ Cửu lùi ra phía sau hai bước, giơ cả hai tờ giấy trong tay lên, để chúng nhắm ngay đầu và thân rồng.
Nhìn thân rồng uốn lượn quanh co, Ngũ Hạ Cửu lại nhíu mày cúi đầu nhìn trang giấy trong tay. Tiếp theo cậu chậm rãi biến đổi vị trí của chúng, từng chút từng chút một.
Ngay sau đó, Đào Bân vẫn luôn đi theo bên cạnh Ngũ Hạ Cửu chợt trừng to mắt, nói: “Cái này! Hình vẽ này có vẻ hơi giống...”
Anh ấy ngẩng đầu, giống như là không thể tin nổi, phải xác nhận lại một lượt rồi mới nói: “Giống với một đoạn thân của con rồng đá kia!”
Ngũ Hạ Cửu nói: “Chắc chắn là mọi chuyện của bộ tộc người Quán đều liên quan đến rồng.”
Thế nên chuyện họ đào thông cả ngọn núi, sau đó xây dựng đường hầm giống như hình một con rồng cũng không phải chuyện khó tưởng tượng, khiến người ta khϊếp sợ gì.”
Có lẽ, tượng đá hình rồng nằm trên đỉnh đại điện cũ kỹ này sẽ là một bản đồ chi tiết đây.
Không thể không nói, người của bộ tộc Quán đúng là sáng tạo thật.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phần mở đầu - Đoàn tàu luân hồi
- Chương 2: Phần mở đầu: Xa Hạ Thế Giới
- Chương 3: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 1
- Chương 4: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 2
- Chương 5: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 3
- Chương 6: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 4
- Chương 7: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 5
- Chương 8: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 6
- Chương 9: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 7
- Chương 10: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 8
- Chương 11: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 9
- Chương 12: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 10
- Chương 13: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 11
- Chương 14: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 12
- Chương 15: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 13
- Chương 16: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 14
- Chương 17: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 15
- Chương 18: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 16
- Chương 19: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 17
- Chương 20: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 18
- Chương 21: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 19
- Chương 22: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 20
- Chương 23: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 21
- Chương 24: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 22
- Chương 25: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 23
- Chương 26: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 24
- Chương 27: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 25
- Chương 28: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 26
- Chương 29: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 27
- Chương 30: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 28
- Chương 31: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 29
- Chương 32: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 30
- Chương 33: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 31
- Chương 34: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 32
- Chương 35: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 33
- Chương 36: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 34
- Chương 37: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 35
- Chương 38: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 36
- Chương 39: Phần 1: Làng Phật Cổ - Chương 37
- Chương 40: Phần 1: Làng Phật Cổ - Kết thúc
- Chương 41: Chờ khởi động 1: Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 42: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại
- Chương 43: Chờ khởi động 1: Chờ khởi động lại 1
- Chương 44: Chờ khởi động 1: Hiện thực
- Chương 45: Chờ khởi động 1: Hiện thực (2)
- Chương 46: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 1
- Chương 47: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 2
- Chương 48: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 3
- Chương 49: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 4
- Chương 50: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 5
- Chương 51: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 6
- Chương 52: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 7
- Chương 53: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 8
- Chương 54: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 9
- Chương 55: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 10
- Chương 56: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 11
- Chương 57: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 12
- Chương 58: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 13
- Chương 59: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 14
- Chương 60: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 15
- Chương 61: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 16
- Chương 62: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 17
- Chương 63: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 18
- Chương 64: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 19
- Chương 65: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 20
- Chương 66: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 21
- Chương 67: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 22
- Chương 68: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 23
- Chương 69: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 24
- Chương 70: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 25
- Chương 71: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 27
- Chương 72: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 28
- Chương 73: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 29
- Chương 74: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 30
- Chương 75: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 31
- Chương 76: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 32
- Chương 77: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 33
- Chương 78: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 34
- Chương 79: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 35
- Chương 80: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 36
- Chương 81: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 37
- Chương 82: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 38
- Chương 83: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 39
- Chương 84: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 40
- Chương 85: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi - Chương 41
- Chương 86: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 42
- Chương 87: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 43
- Chương 88: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 44
- Chương 89: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 45
- Chương 90: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 46
- Chương 91: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 47
- Chương 92: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 48
- Chương 93: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 49
- Chương 94: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 50
- Chương 95: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 51
- Chương 96: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 52
- Chương 97: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 53
- Chương 98: Phần 2: Quan tài treo trong hẻm núi -Chương 54 (Kết)
- Chương 99: Chờ khời động 2: Sự thật
- Chương 100: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 1
- Chương 101: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 2
- Chương 102: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 3
- Chương 103: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 4
- Chương 104: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 5
- Chương 105: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 6
- Chương 106: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 7
- Chương 107: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 8
- Chương 108: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9
- Chương 109: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 9-1
- Chương 110: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 10
- Chương 111: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 11
- Chương 112: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 12
- Chương 113: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 13
- Chương 114: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 14
- Chương 115: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 15
- Chương 116: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 16
- Chương 117: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 17
- Chương 118: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 18
- Chương 119: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 19
- Chương 120: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 20
- Chương 121: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 21
- Chương 122: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 22
- Chương 123: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 23
- Chương 124: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 24
- Chương 125: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 25
- Chương 126: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 26
- Chương 127: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 27
- Chương 128: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 28
- Chương 129: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 29
- Chương 130: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 30
- Chương 131: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 31
- Chương 132: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 32
- Chương 133: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 33
- Chương 134: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 34
- Chương 135: Phần 3: Trấn Trang Phủ thời dân quốc - Chương 35 (kết)
- Chương 136: Chờ khởi động 3: Đại sảnh Trùng Khải Hậu Xa
- Chương 137: Chờ khởi động 3: Hiện thực
- bình luận