Luân Hồi Thương Đế - Chương 108: Nghi ngờ. Cẩu huyết
Chương trước- Chương 1: Võ đạo thế giới. THIẾU NIÊN HOÀNG TỬ
- Chương 2: Tôn giả tàn niệm
- Chương 3: Biện pháp
- Chương 4: Tu la luyện thể thiên
- Chương 5: Đoạn thị nội tình
- Chương 6: Tuyệt sát chi địa
- Chương 7: Nội tình lộ ra?
- Chương 8: Kẻ thù: ĐAN MA MÔN
- Chương 9: Thu phục Mục Vũ
- Chương 10: Ngũ Hoàng tử: ĐOẠN MINH LÂM ƯỚC CHIẾN
- Chương 11: Ngõ hẹp gặp nhau
- Chương 12: Thương đội nhiệm vụ
- Chương 13: Lý Minh Thiền
- Chương 14: Xuất phát
- Chương 15: Con riêng? Cảm giác kêu gọi
- Chương 16: Sườn núi
- Chương 17: Tinh Linh. TIÊN THIÊN TỬ PHỦ
- Chương 18: Tổ tiên: ĐOẠN THẦN ĐẠI ĐẾ
- Chương 19: Truyền thừa chi địa
- Chương 20: Cảm ứng Tử phủ
- Chương 21: Tử phủ sinh tượng, Chư Đế thời đại!
- Chương 22: Võ Đạo thế giới sẽ vì hắn mà rung chuyển
- Chương 23: Yêu tộc điên rồi
- Chương 24: Lăng Vũ Đế Quân
- Chương 25: Tế thương
- Chương 26: Nguyên thần song thuộc tính. THÁNH PHẨM TỬ PHỦ?
- Chương 27: Đan khí truyền thừa
- Chương 28: Ba dạng đồ VẬT
- Chương 29: Thí luyện chưởng khống truyền thừa chi địa
- Chương 30: Yêu cầu(1)
- Chương 31: Yêu cầu(2)
- Chương 32: Thứ Nguyên Liệt Thần Thánh Thuật
- Chương 33: Toàn phương diện tăng lên
- Chương 34: Đại Đế nhắc nhở
- Chương 35: Kiếm chỗ tốt
- Chương 36: Thiên kinh thừa nhận
- Chương 37: Thực lực không đủ
- Chương 38: Tịch diệt chi lực?
- Chương 39: Mộc chủng
- Chương 40: Quay về
- Chương 41: Nghịch thiên thánh thuật!
- Chương 42: Đến Thiên Lang thành
- Chương 43: Linh thạch mang tới phiền phức
- Chương 44: Miểu sát Mệnh Tuyền cảnh ba tầng
- Chương 45: Nguyên thần tăng lên
- Chương 46: Đấu giá hội
- Chương 47: Tàn phá cốt thương
- Chương 48: Hủ thực chi thủy
- Chương 49: Nhà ai hoàn khố
- Chương 50: Tin tức xấu
- Chương 51: Linh Nguyệt nghi ngờ
- Chương 52: Sử dụng Tử nguyên thạch
- Chương 53: Đệ nhị nguyên thần
- Chương 54: Xâm nhập Thiên Lang sơn mạch
- Chương 55: Chạm trán Hung lang
- Chương 56: Giết sạch
- Chương 57: Hung thú Vương giả
- Chương 58: Sơn động yêu khí
- Chương 59: Hắc Hỏa Xà
- Chương 60: Yêu Đế chuẩn bị. THÁNH THUẬT TRẤN ÁP
- Chương 61: Đệ nhị chân thân
- Chương 62: Mệnh Tuyền cảnh
- Chương 63: Linh khí bạo động
- Chương 64: Mệnh Tuyền cảnh tầng một đỉnh phong. NHỊ GIAI NGUYÊN THẦN
- Chương 65: Giả heo giết hổ? Đột phá thần tốc
- Chương 66: Kịch chiến bầy thú
- Chương 67: Hiểm cảnh
- Chương 68: Hung thú bỏ chạy. MỆNH TUYỀN SÁU TẦNG
- Chương 69: Hắn còn sống?
- Chương 70: Bí pháp
- Chương 71: Rút lui
- Chương 72: Đưa một phần lễ
- Chương 73: Trò cười mà thôi
- Chương 74: Mời chào
- Chương 75: Hắc Hỏa xà chân thân đột phá
- Chương 76: Khống xà thiên phú
- Chương 77: Âm mưu tiến đến
- Chương 78: Cơ Tử Nguyệt
- Chương 79: Át chủ bài
- Chương 80: Vô tình đụng trúng?
- Chương 81: Đoạn gia tính toán
- Chương 82: Thiên bộ
- Chương 83: Đối diện
- Chương 84: Va chạm
- Chương 85: Tách ra rời đi
- Chương 86: Tiềm hành
- Chương 87: Hung thú công thành
- Chương 88: Cường giả ngang qua?
- Chương 89: Hiện thực
- Chương 90: Tìm hắn?
- Chương 91: Xác nhận. Tuyệt vọng.
- Chương 92: Hắn chết các ngươi đều phải chôn cùng!
- Chương 93: Lành ít dữ nhiều. n tượng đầu tiên
- Chương 94: Tiềm hành. ẨN THÂN
- Chương 95: Ý nghĩ. HỎI ĐƯỜNG
- Chương 96: Phù Sơn thành
- Chương 97: Tính toán bước đi
- Chương 98: Xử lý Hủ Thực Chi Thủy
- Chương 99: Mộc chủng nảy mầm. Thôi Phong
- Chương 100: Báo danh. Võ Đạo các
- Chương 101: Ba vị Phong Hầu nghi ngờ
- Chương 102: Tật Lôi thương pháp
- Chương 103: Diệt Địa thuật
- Chương 104: Tổ đội bảy người
- Chương 105: Ghen tị. Phòng tu luyện võ kỹ
- Chương 106: Ngộ tính kinh người
- Chương 107: Khinh thường
- Chương 108: Nghi ngờ. Cẩu huyết
- Chương 109: Có lợi liền thu
- Chương 110: Lôi Luyện thuật
- Chương 111: Thay thế. Thành công nhập môn
- Chương 112: Phong Hầu chấn kinh
- Chương 113: Lam Thất sát ý
- Chương 114: Tiện nhân
- Chương 115: Đồng giai vô địch
- Chương 116: Khiêu khích
- Chương 117: Hiếp người quá đáng
- Chương 118: Nhóm thứ năm. NGU RỒI?
- Chương 119: Yêu tộc tập kích
- Chương 120: Phong Hầu chi chiến
- Chương 121: Ngươi chắc chứ?
- Chương 122: Mở rộng phạm vi công kích
- Chương 123: Hung Miêu
- Chương 124: Thương kỹ đại thành
- Chương 125: Chú ý
- Chương 126: Phong Hầu cảnh Yêu Nhân
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Luân Hồi Thương Đế
Chương 108: Nghi ngờ. Cẩu huyết
Võ Kỹ lâu tầng sáu. Thiên Tam cùng Thiên Cửu lâm vào trầm mặc nhìn xuống Võ Kỹ lâu tầng ba, cả hai đều có chút bất ngờ khi nhìn thấy Đoạn Ngọc lại trở lại Võ Kỹ lâu, lần này dĩ nhiên là trực tiếp leo lên tầng ba.
“Tứ Hoàng tử đã lựa chọn một môn Nhị giai cao cấp võ kỹ cùng một môn Nhất giai pháp thuật, trong thời gian ngắn hẳn là không thể tu luyện càng nhiều, hắn còn có tinh lực đi tu luyện Tam giai võ kỹ?”. Thiên Cửu nhíu mày hỏi, thanh âm xen lẫn có chút không được tự nhiên.
“Nếu như lúc trước hắn có ý định mua thêm võ kỹ thì đã mua rồi mới phải”. Thiên Tam cũng nghi ngờ không thôi. “Tiếp tục nhìn đi, ta không nghĩ Tứ Hoàng tử là người lỗ mãng, hắn nên hiểu tham thì thâm, con người tinh lực có hạn, cùng lúc tu luyện nhiều võ kỹ cũng không phải chuyện tốt”.
“...”. Thiên Cửu nghe vậy thì cũng không nói thêm.
Bọn hắn đều cho rằng đây chỉ là Đoạn Ngọc ý nghĩ nhất thời bộc phát mà thôi, trước đó còn không có ý nghĩ này. Thế nhưng bây giờ lại mua thêm võ kỹ thì cũng đâu có khác gì lúc trước? Cùng lúc tu luyện một môn võ kỹ cùng một môn pháp thuật đã rất mất thời gian, bây giờ Đoạn Ngọc càng là muốn lựa chọn lấy một môn Tam giai võ kỹ để tu luyện thì còn thời gian để đề thăng tu vi hay sao?
Đoạn Ngọc lúc này đang quan sát mấy bộ Tam giai thân pháp võ kỹ, ở trong võ kỹ thì thân pháp võ kỹ thuộc vào đặc thù, số lượng so với những võ kỹ công kích ít hơn, Tam giai thân pháp võ kỹ ở Võ Kỹ lâu cũng không nhiều, Đoạn Ngọc nhìn qua một lần thì cũng chỉ có mười hai bộ, giá trị so với các loại chiến kỹ khác đều cao hơn một chút.
Trong khi Tam giai sơ cấp chiến kỹ giá trị cao nhất cũng mới ba trăm Hạ phẩm linh thạch thì đồng cấp thân pháp võ kỹ có giá bán ra là ba trăm năm mươi Hạ phẩm linh thạch.
Tại đây Đoạn Ngọc còn nhìn thấy một bộ Cửu Hành Bộ Tam giai cao cấp thân pháp võ kỹ, giá trị của nó đạt đến một ngàn Hạ phẩm linh thạch, quả thực là cao đến dọa người.
Đoạn Ngọc sau khi quan sát cùng lựa chọn kỹ lưỡng thì quyết định lựa chọn Tam giai trung cấp thân pháp võ kỹ Cửu Ảnh Biến, giá bán ra là sáu trăm Hạ phẩm võ kỹ.
Cửu Ảnh Biến tu luyện đến viên mãn thì có thể đồng thời bộc phát ra chín đạo huyễn ảnh, ở trong cận chiến hay lựa chọn chạy trốn đều có tác dụng rất lớn.
Đoạn Ngọc sau khi lựa chọn xong thì cũng liền đến quầy thanh toán linh thạch, hắn đưa ra tất nhiên là sáu khối Trung phẩm linh thạch. Nữ tử thanh toán linh thạch cho Đoạn Ngọc có chút kinh ngạc nhìn Đoạn Ngọc nhưng cũng không hề có hành động ngoài ý muốn gì.
Cầm lấy thẻ ngọc ghi lại Cửu Ảnh Biến thì Đoạn Ngọc cũng lập tức đi xuống tầng ba Võ Kỹ lâu, một đường đi xuống tầng một không hề có chút dừng lại nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Lão Tam, ta chợt nghĩ đến một cái vấn đề, ngươi có cảm thấy Tứ Hoàng tử trên người có quá nhiều tài phú hay không?”. Trên Võ Kỹ lâu tầng sáu, Thiên Cửu quay đầu nhìn Thiên Tam nghi ngờ hỏi.
Trước đó bọn hắn kinh ngạc với thiên phú của Đoạn Ngọc nên không để ý đến điểm này, nghĩ lại thì cảm thấy Đoạn Ngọc trên người tài phú có chút vượt qua tưởng tượng của bọn hắn.
Đoạn Ngọc thân là Hoàng tử nhưng không có Mẫu phi thế lực tương trợ, ngày thường ở trong cung các dạng tài nguyên tu luyện không thiếu nên hàng tháng cũng chỉ được cho thêm một chút linh thạch mà thôi, không dùng đến đem tích góp lại mấy năm cũng không thể có được số lượng linh thạch mà hôm hay Đoạn Ngọc đã tiêu phí.
Thêm nữa đó là Đoạn Ngọc sử dụng là Trung phẩm linh thạch để mua võ kỹ cùng pháp thuật, lấy Đoạn Ngọc tu vi trước khi rời khỏi Đế đô chỉ có Luyện Thể cảnh chín tầng thì không có khả năng được phát thêm dạng này cấp cao tài nguyên tu luyện.
Đoạn Ngọc đột nhiên có nhiều linh thạch như thế quả thực là để cho người nghi ngờ.
“Xem ra Tứ Hoàng tử trên người còn có bí mật mà chúng ta không biết”. Trầm ngâm một lát Thiên Tam nói. Bọn hắn cũng mới biết đến thiên phú kinh người của Đoạn Ngọc mà thôi, trước đây Đoạn Ngọc chưa từng bị bọn hắn nhìn chăm chú nên Đoạn Ngọc trước đó gặp gỡ cái gì không ai rõ ràng.
“Hắc hắc... Có trò hay để nhìn”. Chợt Thiên Cửu lại cười tà. Thiên Tam ánh mắt cũng hơi lóe lên, có chút hưng thú.
Đoạn Ngọc sau khi đi xuống tầng một của Võ Kỹ lâu thì thấy được Lam Thất cũng đang ở đây, người sau còn không rời đi là vì đang cùng một vị nữ tử đại khái hai mươi tuổi giằng co.
Nữ tử này lớn lên quả thực là rất đẹp mắt, khuôn mặt trái xoan, sống mũi cao, hai mắt linh động hữu thần. Thân hình cao gầy, dáng người man diệu, đường cong quyến rũ, cho dù là Đoạn Ngọc thời gian này gặp được mấy vị mỹ nhân thì cũng không thể không chấp nhận nữ tử kia đúng là một vị mỹ nhân hiếm có.
“Giang Lăng Tuyết, ngoan ngoãn theo ta trở về”. Lam Thất bắt lấy cánh tay, nhìn chằm chằm nữ tử kia lạnh lùng nói, ngữ khí như là ra lệnh.
Nữ tử gọi là Giang Lăng Tuyết có Mệnh Tuyền cảnh tám tầng, lấy tuổi tác của nàng đến nhìn thì thiên phú như vậy cũng không thấp, thế nhưng đem so với Luân Hải cảnh ba tầng đỉnh phong như Lam Thất thì chút tu vi đó của nàng không đủ, hoàn toàn không thể thoát khỏi sự cầm cố của Lam Thất.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Lam Thất, ngươi chớ quá phận, ở Võ Đạo các này nghiêm cấm tranh đấu, ngươi mau buông tay ta ra”. Giang Lăng Tuyết tức giận lườm Lam Thất nói.
“Quá phận? Hừ!”. Lam Thất mí mắt hơi nhảy hừ lạnh. “Ngươi thân là hôn thê của ta lại dám trốn nhà hòng thoát khỏi hôn ước, ngươi dám làm ra hành động này đã nghĩ đến mặt mũi Giang gia? Còn có mặt mũi của Lam gia ta?”.
“Chuyện hôn nhân đại sự của chính ta do ta làm chủ, cho dù là cha mẹ ta cũng không thể ép ta gả cho ngươi”. Giang Lăng Tuyết càng tỏ ra giận dữ nói. “Ngươi nếu là không buông thì chớ trách ta hô lên, Võ Đạo các cường giả sẽ lập tức đá ngươi ra ngoài”.
“Chớ cầm Võ Đạo các ra dọa ta”. Lam Thất cười lạnh. “Đây là chuyện riêng của chúng ta, cũng không gây ảnh hưởng gì đến Võ Đạo các, huống chi là ngươi cho rằng Võ Đạo các muốn đuổi người thì ngươi còn có thể lưu lại đây?”.
“Ta chính là thành viên của Võ Đạo các”. Giang Lang Tuyết kiêu ngạo ngẩng đầu nhìn Lam Thất khinh thường nói. “Thế nên ngươi chờ bị Võ Đạo các cường giả đuổi ra đi”.
“Ngươi...”. Lam Thất nghe vậy thì thần sắc cứng đờ, dĩ nhiên là chút tức giận nhưng không có chỗ phát tiết. Hắn không phải là người của Phù Sơn thành, lần này chỉ là trùng hợp đến đây mà thôi, hắn vừa mới vào Võ Đạo các thì đã biết nơi này bất phàm, chủ nhân của nó tuyệt đối không phải chỉ là hắn cái này Luân Hải cảnh ba tầng đỉnh phong có thể xúc phạm.
Thế nhưng hắn lần này vô tình đụng phải vị hôn thê hơn một năm trước đã đào hôn của mình tại Võ Đạo các, chính vì chuyện này mà bản thân hắn cùng Lam gia đã trở thành chuyện cười, bây giờ không thể đem nàng trở về thì hắn tất nhiên là sẽ không từ bỏ ý đồ.
“Võ Đạo các tiền bối, Giang Lăng Tuyết cùng tại hạ có ước hôn, nàng hơn một năm trước bỏ trốn khiến cho Giang gia cùng Lam gia trở thành trò cười của Thánh Nguyên đế quốc, chuyện này tin tưởng tiền bối có thể biết được. Vãn bối hi vọng tiền bối có thể thả ta một con đường, mang nàng trở về Giang gia”. Im lặng một chút Lam Thất chợt cung kính hướng chỗ hư không vô định cúi đầu nói.
“...”. Giang Lăng Tuyết nghe vậy thì trợn trừng mắt, nàng không nghĩ đến Lam Thất lại chấp nhận cúi đầu như thế. Tên này không phải là bình thường rất kiêu ngạo hay sao? Vì sao lại ở Võ Đạo các thu lại nanh vuốt rồi?
Đoạn Ngọc đứng nhìn cũng nghe thấy hai người đối thoại, nội tâm bất giác cười khẽ, không nghĩ đến Lam Thất nhìn như kiêu ngạo như thế lại có một đoạn quá khứ đau thương như vậy, dĩ nhiên là bị hôn thê của mình đào hôn. Bây giờ vừa vặn gặp lại ở trong Võ Đạo các, tình tiết này làm sao có chút cẩu huyết đây.
Hắn có chút âm thầm mong chờ Võ Đạo các cường giả bày tỏ thái độ, thế nhưng để hắn thoáng chút thất vọng đó là Võ Đạo các cường giả cũng không có người đứng ra, điều này cũng nói rõ là Võ Đạo các cường giả ngầm chấp nhận thỉnh cầu của Lam Thất.
— QUẢNG CÁO —
Event
Xem ra hắn không được nhìn Lam Thất xấu mặt rồi. Đoạn Ngọc có chút thở dài.
Không có trò hay để nhìn, Đoạn Ngọc lập tức cất bước chuẩn bị rời khỏi Võ Kỹ lâu. Thân pháp võ kỹ đã chọn được, hắn muốn nhanh chóng trở về khách điếm phòng tu luyện võ kỹ để bắt đầu tập luyện. Ngày mai đã muốn xuất phát đi đến Táng Long cốc rồi, thời gian tu luyện võ kỹ của hắn đã không có nhiều.
Lúc Đoạn Ngọc đi ngang qua thì Lam Thất giống như có chút bất ngờ, Giang Lăng Tuyết nhìn thấy thì hai mắt đột nhiên tỏa sáng hô lên. “Khách quan, ngài muốn mua võ kỹ gì?”.
Đoạn Ngọc cùng Lam Thất đều có chút bất ngờ nhìn về phía nàng, thời điểm này rồi mà nàng còn muốn cho Võ Đạo các làm việc?
Đoạn Ngọc quay đầu lại nhìn nàng thì cũng thấy được ánh mắt sắc lạnh như kiếm của Lam Thất, không chút nghi ngờ, tên này hiển nhiên là đang âm thầm uy hiếp Đoạn Ngọc. Nếu như hắn dám nói một câu là muốn mua thì chắc chắn sẽ đắc tội với Lam Thất.
Ở trong Võ Đạo các Lam Thất không thể làm gì Đoạn Ngọc nhưng nếu là ra ngoài Võ Đạo các thì Lam Thất liền có rất nhiều thủ đoạn đem Đoạn Ngọc đánh chết.
Đoạn Ngọc chưa từng e ngại Lam Thất, thế nhưng chiếu đến chuyện này cũng không có quan hệ gì với mình, vướng vào chỉ là thêm phiền phức, hắn nhìn Giang Lăng Tuyết, cũng không vì ánh mắt thương cảm muốn cầu xin của nàng mà mềm lòng.
“Ta đã chọn được võ kỹ của mình, không cần thiết mua thêm võ kỹ”. Hắn khẽ lắc đầu nhàn nhạt nói.
“Tứ Hoàng tử đã lựa chọn một môn Nhị giai cao cấp võ kỹ cùng một môn Nhất giai pháp thuật, trong thời gian ngắn hẳn là không thể tu luyện càng nhiều, hắn còn có tinh lực đi tu luyện Tam giai võ kỹ?”. Thiên Cửu nhíu mày hỏi, thanh âm xen lẫn có chút không được tự nhiên.
“Nếu như lúc trước hắn có ý định mua thêm võ kỹ thì đã mua rồi mới phải”. Thiên Tam cũng nghi ngờ không thôi. “Tiếp tục nhìn đi, ta không nghĩ Tứ Hoàng tử là người lỗ mãng, hắn nên hiểu tham thì thâm, con người tinh lực có hạn, cùng lúc tu luyện nhiều võ kỹ cũng không phải chuyện tốt”.
“...”. Thiên Cửu nghe vậy thì cũng không nói thêm.
Bọn hắn đều cho rằng đây chỉ là Đoạn Ngọc ý nghĩ nhất thời bộc phát mà thôi, trước đó còn không có ý nghĩ này. Thế nhưng bây giờ lại mua thêm võ kỹ thì cũng đâu có khác gì lúc trước? Cùng lúc tu luyện một môn võ kỹ cùng một môn pháp thuật đã rất mất thời gian, bây giờ Đoạn Ngọc càng là muốn lựa chọn lấy một môn Tam giai võ kỹ để tu luyện thì còn thời gian để đề thăng tu vi hay sao?
Đoạn Ngọc lúc này đang quan sát mấy bộ Tam giai thân pháp võ kỹ, ở trong võ kỹ thì thân pháp võ kỹ thuộc vào đặc thù, số lượng so với những võ kỹ công kích ít hơn, Tam giai thân pháp võ kỹ ở Võ Kỹ lâu cũng không nhiều, Đoạn Ngọc nhìn qua một lần thì cũng chỉ có mười hai bộ, giá trị so với các loại chiến kỹ khác đều cao hơn một chút.
Trong khi Tam giai sơ cấp chiến kỹ giá trị cao nhất cũng mới ba trăm Hạ phẩm linh thạch thì đồng cấp thân pháp võ kỹ có giá bán ra là ba trăm năm mươi Hạ phẩm linh thạch.
Tại đây Đoạn Ngọc còn nhìn thấy một bộ Cửu Hành Bộ Tam giai cao cấp thân pháp võ kỹ, giá trị của nó đạt đến một ngàn Hạ phẩm linh thạch, quả thực là cao đến dọa người.
Đoạn Ngọc sau khi quan sát cùng lựa chọn kỹ lưỡng thì quyết định lựa chọn Tam giai trung cấp thân pháp võ kỹ Cửu Ảnh Biến, giá bán ra là sáu trăm Hạ phẩm võ kỹ.
Cửu Ảnh Biến tu luyện đến viên mãn thì có thể đồng thời bộc phát ra chín đạo huyễn ảnh, ở trong cận chiến hay lựa chọn chạy trốn đều có tác dụng rất lớn.
Đoạn Ngọc sau khi lựa chọn xong thì cũng liền đến quầy thanh toán linh thạch, hắn đưa ra tất nhiên là sáu khối Trung phẩm linh thạch. Nữ tử thanh toán linh thạch cho Đoạn Ngọc có chút kinh ngạc nhìn Đoạn Ngọc nhưng cũng không hề có hành động ngoài ý muốn gì.
Cầm lấy thẻ ngọc ghi lại Cửu Ảnh Biến thì Đoạn Ngọc cũng lập tức đi xuống tầng ba Võ Kỹ lâu, một đường đi xuống tầng một không hề có chút dừng lại nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Lão Tam, ta chợt nghĩ đến một cái vấn đề, ngươi có cảm thấy Tứ Hoàng tử trên người có quá nhiều tài phú hay không?”. Trên Võ Kỹ lâu tầng sáu, Thiên Cửu quay đầu nhìn Thiên Tam nghi ngờ hỏi.
Trước đó bọn hắn kinh ngạc với thiên phú của Đoạn Ngọc nên không để ý đến điểm này, nghĩ lại thì cảm thấy Đoạn Ngọc trên người tài phú có chút vượt qua tưởng tượng của bọn hắn.
Đoạn Ngọc thân là Hoàng tử nhưng không có Mẫu phi thế lực tương trợ, ngày thường ở trong cung các dạng tài nguyên tu luyện không thiếu nên hàng tháng cũng chỉ được cho thêm một chút linh thạch mà thôi, không dùng đến đem tích góp lại mấy năm cũng không thể có được số lượng linh thạch mà hôm hay Đoạn Ngọc đã tiêu phí.
Thêm nữa đó là Đoạn Ngọc sử dụng là Trung phẩm linh thạch để mua võ kỹ cùng pháp thuật, lấy Đoạn Ngọc tu vi trước khi rời khỏi Đế đô chỉ có Luyện Thể cảnh chín tầng thì không có khả năng được phát thêm dạng này cấp cao tài nguyên tu luyện.
Đoạn Ngọc đột nhiên có nhiều linh thạch như thế quả thực là để cho người nghi ngờ.
“Xem ra Tứ Hoàng tử trên người còn có bí mật mà chúng ta không biết”. Trầm ngâm một lát Thiên Tam nói. Bọn hắn cũng mới biết đến thiên phú kinh người của Đoạn Ngọc mà thôi, trước đây Đoạn Ngọc chưa từng bị bọn hắn nhìn chăm chú nên Đoạn Ngọc trước đó gặp gỡ cái gì không ai rõ ràng.
“Hắc hắc... Có trò hay để nhìn”. Chợt Thiên Cửu lại cười tà. Thiên Tam ánh mắt cũng hơi lóe lên, có chút hưng thú.
Đoạn Ngọc sau khi đi xuống tầng một của Võ Kỹ lâu thì thấy được Lam Thất cũng đang ở đây, người sau còn không rời đi là vì đang cùng một vị nữ tử đại khái hai mươi tuổi giằng co.
Nữ tử này lớn lên quả thực là rất đẹp mắt, khuôn mặt trái xoan, sống mũi cao, hai mắt linh động hữu thần. Thân hình cao gầy, dáng người man diệu, đường cong quyến rũ, cho dù là Đoạn Ngọc thời gian này gặp được mấy vị mỹ nhân thì cũng không thể không chấp nhận nữ tử kia đúng là một vị mỹ nhân hiếm có.
“Giang Lăng Tuyết, ngoan ngoãn theo ta trở về”. Lam Thất bắt lấy cánh tay, nhìn chằm chằm nữ tử kia lạnh lùng nói, ngữ khí như là ra lệnh.
Nữ tử gọi là Giang Lăng Tuyết có Mệnh Tuyền cảnh tám tầng, lấy tuổi tác của nàng đến nhìn thì thiên phú như vậy cũng không thấp, thế nhưng đem so với Luân Hải cảnh ba tầng đỉnh phong như Lam Thất thì chút tu vi đó của nàng không đủ, hoàn toàn không thể thoát khỏi sự cầm cố của Lam Thất.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Lam Thất, ngươi chớ quá phận, ở Võ Đạo các này nghiêm cấm tranh đấu, ngươi mau buông tay ta ra”. Giang Lăng Tuyết tức giận lườm Lam Thất nói.
“Quá phận? Hừ!”. Lam Thất mí mắt hơi nhảy hừ lạnh. “Ngươi thân là hôn thê của ta lại dám trốn nhà hòng thoát khỏi hôn ước, ngươi dám làm ra hành động này đã nghĩ đến mặt mũi Giang gia? Còn có mặt mũi của Lam gia ta?”.
“Chuyện hôn nhân đại sự của chính ta do ta làm chủ, cho dù là cha mẹ ta cũng không thể ép ta gả cho ngươi”. Giang Lăng Tuyết càng tỏ ra giận dữ nói. “Ngươi nếu là không buông thì chớ trách ta hô lên, Võ Đạo các cường giả sẽ lập tức đá ngươi ra ngoài”.
“Chớ cầm Võ Đạo các ra dọa ta”. Lam Thất cười lạnh. “Đây là chuyện riêng của chúng ta, cũng không gây ảnh hưởng gì đến Võ Đạo các, huống chi là ngươi cho rằng Võ Đạo các muốn đuổi người thì ngươi còn có thể lưu lại đây?”.
“Ta chính là thành viên của Võ Đạo các”. Giang Lang Tuyết kiêu ngạo ngẩng đầu nhìn Lam Thất khinh thường nói. “Thế nên ngươi chờ bị Võ Đạo các cường giả đuổi ra đi”.
“Ngươi...”. Lam Thất nghe vậy thì thần sắc cứng đờ, dĩ nhiên là chút tức giận nhưng không có chỗ phát tiết. Hắn không phải là người của Phù Sơn thành, lần này chỉ là trùng hợp đến đây mà thôi, hắn vừa mới vào Võ Đạo các thì đã biết nơi này bất phàm, chủ nhân của nó tuyệt đối không phải chỉ là hắn cái này Luân Hải cảnh ba tầng đỉnh phong có thể xúc phạm.
Thế nhưng hắn lần này vô tình đụng phải vị hôn thê hơn một năm trước đã đào hôn của mình tại Võ Đạo các, chính vì chuyện này mà bản thân hắn cùng Lam gia đã trở thành chuyện cười, bây giờ không thể đem nàng trở về thì hắn tất nhiên là sẽ không từ bỏ ý đồ.
“Võ Đạo các tiền bối, Giang Lăng Tuyết cùng tại hạ có ước hôn, nàng hơn một năm trước bỏ trốn khiến cho Giang gia cùng Lam gia trở thành trò cười của Thánh Nguyên đế quốc, chuyện này tin tưởng tiền bối có thể biết được. Vãn bối hi vọng tiền bối có thể thả ta một con đường, mang nàng trở về Giang gia”. Im lặng một chút Lam Thất chợt cung kính hướng chỗ hư không vô định cúi đầu nói.
“...”. Giang Lăng Tuyết nghe vậy thì trợn trừng mắt, nàng không nghĩ đến Lam Thất lại chấp nhận cúi đầu như thế. Tên này không phải là bình thường rất kiêu ngạo hay sao? Vì sao lại ở Võ Đạo các thu lại nanh vuốt rồi?
Đoạn Ngọc đứng nhìn cũng nghe thấy hai người đối thoại, nội tâm bất giác cười khẽ, không nghĩ đến Lam Thất nhìn như kiêu ngạo như thế lại có một đoạn quá khứ đau thương như vậy, dĩ nhiên là bị hôn thê của mình đào hôn. Bây giờ vừa vặn gặp lại ở trong Võ Đạo các, tình tiết này làm sao có chút cẩu huyết đây.
Hắn có chút âm thầm mong chờ Võ Đạo các cường giả bày tỏ thái độ, thế nhưng để hắn thoáng chút thất vọng đó là Võ Đạo các cường giả cũng không có người đứng ra, điều này cũng nói rõ là Võ Đạo các cường giả ngầm chấp nhận thỉnh cầu của Lam Thất.
— QUẢNG CÁO —
Event
Xem ra hắn không được nhìn Lam Thất xấu mặt rồi. Đoạn Ngọc có chút thở dài.
Không có trò hay để nhìn, Đoạn Ngọc lập tức cất bước chuẩn bị rời khỏi Võ Kỹ lâu. Thân pháp võ kỹ đã chọn được, hắn muốn nhanh chóng trở về khách điếm phòng tu luyện võ kỹ để bắt đầu tập luyện. Ngày mai đã muốn xuất phát đi đến Táng Long cốc rồi, thời gian tu luyện võ kỹ của hắn đã không có nhiều.
Lúc Đoạn Ngọc đi ngang qua thì Lam Thất giống như có chút bất ngờ, Giang Lăng Tuyết nhìn thấy thì hai mắt đột nhiên tỏa sáng hô lên. “Khách quan, ngài muốn mua võ kỹ gì?”.
Đoạn Ngọc cùng Lam Thất đều có chút bất ngờ nhìn về phía nàng, thời điểm này rồi mà nàng còn muốn cho Võ Đạo các làm việc?
Đoạn Ngọc quay đầu lại nhìn nàng thì cũng thấy được ánh mắt sắc lạnh như kiếm của Lam Thất, không chút nghi ngờ, tên này hiển nhiên là đang âm thầm uy hiếp Đoạn Ngọc. Nếu như hắn dám nói một câu là muốn mua thì chắc chắn sẽ đắc tội với Lam Thất.
Ở trong Võ Đạo các Lam Thất không thể làm gì Đoạn Ngọc nhưng nếu là ra ngoài Võ Đạo các thì Lam Thất liền có rất nhiều thủ đoạn đem Đoạn Ngọc đánh chết.
Đoạn Ngọc chưa từng e ngại Lam Thất, thế nhưng chiếu đến chuyện này cũng không có quan hệ gì với mình, vướng vào chỉ là thêm phiền phức, hắn nhìn Giang Lăng Tuyết, cũng không vì ánh mắt thương cảm muốn cầu xin của nàng mà mềm lòng.
“Ta đã chọn được võ kỹ của mình, không cần thiết mua thêm võ kỹ”. Hắn khẽ lắc đầu nhàn nhạt nói.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Võ đạo thế giới. THIẾU NIÊN HOÀNG TỬ
- Chương 2: Tôn giả tàn niệm
- Chương 3: Biện pháp
- Chương 4: Tu la luyện thể thiên
- Chương 5: Đoạn thị nội tình
- Chương 6: Tuyệt sát chi địa
- Chương 7: Nội tình lộ ra?
- Chương 8: Kẻ thù: ĐAN MA MÔN
- Chương 9: Thu phục Mục Vũ
- Chương 10: Ngũ Hoàng tử: ĐOẠN MINH LÂM ƯỚC CHIẾN
- Chương 11: Ngõ hẹp gặp nhau
- Chương 12: Thương đội nhiệm vụ
- Chương 13: Lý Minh Thiền
- Chương 14: Xuất phát
- Chương 15: Con riêng? Cảm giác kêu gọi
- Chương 16: Sườn núi
- Chương 17: Tinh Linh. TIÊN THIÊN TỬ PHỦ
- Chương 18: Tổ tiên: ĐOẠN THẦN ĐẠI ĐẾ
- Chương 19: Truyền thừa chi địa
- Chương 20: Cảm ứng Tử phủ
- Chương 21: Tử phủ sinh tượng, Chư Đế thời đại!
- Chương 22: Võ Đạo thế giới sẽ vì hắn mà rung chuyển
- Chương 23: Yêu tộc điên rồi
- Chương 24: Lăng Vũ Đế Quân
- Chương 25: Tế thương
- Chương 26: Nguyên thần song thuộc tính. THÁNH PHẨM TỬ PHỦ?
- Chương 27: Đan khí truyền thừa
- Chương 28: Ba dạng đồ VẬT
- Chương 29: Thí luyện chưởng khống truyền thừa chi địa
- Chương 30: Yêu cầu(1)
- Chương 31: Yêu cầu(2)
- Chương 32: Thứ Nguyên Liệt Thần Thánh Thuật
- Chương 33: Toàn phương diện tăng lên
- Chương 34: Đại Đế nhắc nhở
- Chương 35: Kiếm chỗ tốt
- Chương 36: Thiên kinh thừa nhận
- Chương 37: Thực lực không đủ
- Chương 38: Tịch diệt chi lực?
- Chương 39: Mộc chủng
- Chương 40: Quay về
- Chương 41: Nghịch thiên thánh thuật!
- Chương 42: Đến Thiên Lang thành
- Chương 43: Linh thạch mang tới phiền phức
- Chương 44: Miểu sát Mệnh Tuyền cảnh ba tầng
- Chương 45: Nguyên thần tăng lên
- Chương 46: Đấu giá hội
- Chương 47: Tàn phá cốt thương
- Chương 48: Hủ thực chi thủy
- Chương 49: Nhà ai hoàn khố
- Chương 50: Tin tức xấu
- Chương 51: Linh Nguyệt nghi ngờ
- Chương 52: Sử dụng Tử nguyên thạch
- Chương 53: Đệ nhị nguyên thần
- Chương 54: Xâm nhập Thiên Lang sơn mạch
- Chương 55: Chạm trán Hung lang
- Chương 56: Giết sạch
- Chương 57: Hung thú Vương giả
- Chương 58: Sơn động yêu khí
- Chương 59: Hắc Hỏa Xà
- Chương 60: Yêu Đế chuẩn bị. THÁNH THUẬT TRẤN ÁP
- Chương 61: Đệ nhị chân thân
- Chương 62: Mệnh Tuyền cảnh
- Chương 63: Linh khí bạo động
- Chương 64: Mệnh Tuyền cảnh tầng một đỉnh phong. NHỊ GIAI NGUYÊN THẦN
- Chương 65: Giả heo giết hổ? Đột phá thần tốc
- Chương 66: Kịch chiến bầy thú
- Chương 67: Hiểm cảnh
- Chương 68: Hung thú bỏ chạy. MỆNH TUYỀN SÁU TẦNG
- Chương 69: Hắn còn sống?
- Chương 70: Bí pháp
- Chương 71: Rút lui
- Chương 72: Đưa một phần lễ
- Chương 73: Trò cười mà thôi
- Chương 74: Mời chào
- Chương 75: Hắc Hỏa xà chân thân đột phá
- Chương 76: Khống xà thiên phú
- Chương 77: Âm mưu tiến đến
- Chương 78: Cơ Tử Nguyệt
- Chương 79: Át chủ bài
- Chương 80: Vô tình đụng trúng?
- Chương 81: Đoạn gia tính toán
- Chương 82: Thiên bộ
- Chương 83: Đối diện
- Chương 84: Va chạm
- Chương 85: Tách ra rời đi
- Chương 86: Tiềm hành
- Chương 87: Hung thú công thành
- Chương 88: Cường giả ngang qua?
- Chương 89: Hiện thực
- Chương 90: Tìm hắn?
- Chương 91: Xác nhận. Tuyệt vọng.
- Chương 92: Hắn chết các ngươi đều phải chôn cùng!
- Chương 93: Lành ít dữ nhiều. n tượng đầu tiên
- Chương 94: Tiềm hành. ẨN THÂN
- Chương 95: Ý nghĩ. HỎI ĐƯỜNG
- Chương 96: Phù Sơn thành
- Chương 97: Tính toán bước đi
- Chương 98: Xử lý Hủ Thực Chi Thủy
- Chương 99: Mộc chủng nảy mầm. Thôi Phong
- Chương 100: Báo danh. Võ Đạo các
- Chương 101: Ba vị Phong Hầu nghi ngờ
- Chương 102: Tật Lôi thương pháp
- Chương 103: Diệt Địa thuật
- Chương 104: Tổ đội bảy người
- Chương 105: Ghen tị. Phòng tu luyện võ kỹ
- Chương 106: Ngộ tính kinh người
- Chương 107: Khinh thường
- Chương 108: Nghi ngờ. Cẩu huyết
- Chương 109: Có lợi liền thu
- Chương 110: Lôi Luyện thuật
- Chương 111: Thay thế. Thành công nhập môn
- Chương 112: Phong Hầu chấn kinh
- Chương 113: Lam Thất sát ý
- Chương 114: Tiện nhân
- Chương 115: Đồng giai vô địch
- Chương 116: Khiêu khích
- Chương 117: Hiếp người quá đáng
- Chương 118: Nhóm thứ năm. NGU RỒI?
- Chương 119: Yêu tộc tập kích
- Chương 120: Phong Hầu chi chiến
- Chương 121: Ngươi chắc chứ?
- Chương 122: Mở rộng phạm vi công kích
- Chương 123: Hung Miêu
- Chương 124: Thương kỹ đại thành
- Chương 125: Chú ý
- Chương 126: Phong Hầu cảnh Yêu Nhân
- bình luận