Luân Hồi Thương Đế - Chương 19: Truyền thừa chi địa
Chương trước- Chương 1: Võ đạo thế giới. THIẾU NIÊN HOÀNG TỬ
- Chương 2: Tôn giả tàn niệm
- Chương 3: Biện pháp
- Chương 4: Tu la luyện thể thiên
- Chương 5: Đoạn thị nội tình
- Chương 6: Tuyệt sát chi địa
- Chương 7: Nội tình lộ ra?
- Chương 8: Kẻ thù: ĐAN MA MÔN
- Chương 9: Thu phục Mục Vũ
- Chương 10: Ngũ Hoàng tử: ĐOẠN MINH LÂM ƯỚC CHIẾN
- Chương 11: Ngõ hẹp gặp nhau
- Chương 12: Thương đội nhiệm vụ
- Chương 13: Lý Minh Thiền
- Chương 14: Xuất phát
- Chương 15: Con riêng? Cảm giác kêu gọi
- Chương 16: Sườn núi
- Chương 17: Tinh Linh. TIÊN THIÊN TỬ PHỦ
- Chương 18: Tổ tiên: ĐOẠN THẦN ĐẠI ĐẾ
- Chương 19: Truyền thừa chi địa
- Chương 20: Cảm ứng Tử phủ
- Chương 21: Tử phủ sinh tượng, Chư Đế thời đại!
- Chương 22: Võ Đạo thế giới sẽ vì hắn mà rung chuyển
- Chương 23: Yêu tộc điên rồi
- Chương 24: Lăng Vũ Đế Quân
- Chương 25: Tế thương
- Chương 26: Nguyên thần song thuộc tính. THÁNH PHẨM TỬ PHỦ?
- Chương 27: Đan khí truyền thừa
- Chương 28: Ba dạng đồ VẬT
- Chương 29: Thí luyện chưởng khống truyền thừa chi địa
- Chương 30: Yêu cầu(1)
- Chương 31: Yêu cầu(2)
- Chương 32: Thứ Nguyên Liệt Thần Thánh Thuật
- Chương 33: Toàn phương diện tăng lên
- Chương 34: Đại Đế nhắc nhở
- Chương 35: Kiếm chỗ tốt
- Chương 36: Thiên kinh thừa nhận
- Chương 37: Thực lực không đủ
- Chương 38: Tịch diệt chi lực?
- Chương 39: Mộc chủng
- Chương 40: Quay về
- Chương 41: Nghịch thiên thánh thuật!
- Chương 42: Đến Thiên Lang thành
- Chương 43: Linh thạch mang tới phiền phức
- Chương 44: Miểu sát Mệnh Tuyền cảnh ba tầng
- Chương 45: Nguyên thần tăng lên
- Chương 46: Đấu giá hội
- Chương 47: Tàn phá cốt thương
- Chương 48: Hủ thực chi thủy
- Chương 49: Nhà ai hoàn khố
- Chương 50: Tin tức xấu
- Chương 51: Linh Nguyệt nghi ngờ
- Chương 52: Sử dụng Tử nguyên thạch
- Chương 53: Đệ nhị nguyên thần
- Chương 54: Xâm nhập Thiên Lang sơn mạch
- Chương 55: Chạm trán Hung lang
- Chương 56: Giết sạch
- Chương 57: Hung thú Vương giả
- Chương 58: Sơn động yêu khí
- Chương 59: Hắc Hỏa Xà
- Chương 60: Yêu Đế chuẩn bị. THÁNH THUẬT TRẤN ÁP
- Chương 61: Đệ nhị chân thân
- Chương 62: Mệnh Tuyền cảnh
- Chương 63: Linh khí bạo động
- Chương 64: Mệnh Tuyền cảnh tầng một đỉnh phong. NHỊ GIAI NGUYÊN THẦN
- Chương 65: Giả heo giết hổ? Đột phá thần tốc
- Chương 66: Kịch chiến bầy thú
- Chương 67: Hiểm cảnh
- Chương 68: Hung thú bỏ chạy. MỆNH TUYỀN SÁU TẦNG
- Chương 69: Hắn còn sống?
- Chương 70: Bí pháp
- Chương 71: Rút lui
- Chương 72: Đưa một phần lễ
- Chương 73: Trò cười mà thôi
- Chương 74: Mời chào
- Chương 75: Hắc Hỏa xà chân thân đột phá
- Chương 76: Khống xà thiên phú
- Chương 77: Âm mưu tiến đến
- Chương 78: Cơ Tử Nguyệt
- Chương 79: Át chủ bài
- Chương 80: Vô tình đụng trúng?
- Chương 81: Đoạn gia tính toán
- Chương 82: Thiên bộ
- Chương 83: Đối diện
- Chương 84: Va chạm
- Chương 85: Tách ra rời đi
- Chương 86: Tiềm hành
- Chương 87: Hung thú công thành
- Chương 88: Cường giả ngang qua?
- Chương 89: Hiện thực
- Chương 90: Tìm hắn?
- Chương 91: Xác nhận. Tuyệt vọng.
- Chương 92: Hắn chết các ngươi đều phải chôn cùng!
- Chương 93: Lành ít dữ nhiều. n tượng đầu tiên
- Chương 94: Tiềm hành. ẨN THÂN
- Chương 95: Ý nghĩ. HỎI ĐƯỜNG
- Chương 96: Phù Sơn thành
- Chương 97: Tính toán bước đi
- Chương 98: Xử lý Hủ Thực Chi Thủy
- Chương 99: Mộc chủng nảy mầm. Thôi Phong
- Chương 100: Báo danh. Võ Đạo các
- Chương 101: Ba vị Phong Hầu nghi ngờ
- Chương 102: Tật Lôi thương pháp
- Chương 103: Diệt Địa thuật
- Chương 104: Tổ đội bảy người
- Chương 105: Ghen tị. Phòng tu luyện võ kỹ
- Chương 106: Ngộ tính kinh người
- Chương 107: Khinh thường
- Chương 108: Nghi ngờ. Cẩu huyết
- Chương 109: Có lợi liền thu
- Chương 110: Lôi Luyện thuật
- Chương 111: Thay thế. Thành công nhập môn
- Chương 112: Phong Hầu chấn kinh
- Chương 113: Lam Thất sát ý
- Chương 114: Tiện nhân
- Chương 115: Đồng giai vô địch
- Chương 116: Khiêu khích
- Chương 117: Hiếp người quá đáng
- Chương 118: Nhóm thứ năm. NGU RỒI?
- Chương 119: Yêu tộc tập kích
- Chương 120: Phong Hầu chi chiến
- Chương 121: Ngươi chắc chứ?
- Chương 122: Mở rộng phạm vi công kích
- Chương 123: Hung Miêu
- Chương 124: Thương kỹ đại thành
- Chương 125: Chú ý
- Chương 126: Phong Hầu cảnh Yêu Nhân
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Luân Hồi Thương Đế
Chương 19: Truyền thừa chi địa
Đoạn Ngọc ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị, đồng thời với đó thì hắn cũng hiểu được Đoạn thị tình cảnh, vì cái gì Đoạn thị cũng là Đế tộc nhưng lại không có Đế tộc nên có nội tình.
Hơn hai vạn năm trước Đoạn Thần Đại Đế đã thiết lập Truyền thừa chi địa này nhưng lại không có hậu nhân đến đây tiếp nhận truyền thừa, cho mãi đến năm trăm năm trước mới có người đến đây. Ở giữa có một khoảng thời gian trống, Đoạn Ngọc từ trong Đoạn thị điển tịch cũng chưa từng biết đến khoảng thời gian này, không biết là cố ý che giấu hay là thật sự bị người giấu đi. Biết được e là cũng chỉ có một người là Lão tổ Đoạn Trường Sinh. Đoạn Ngọc nếu như muốn biết thì cũng chỉ có thể đi hỏi Đoạn Trường Sinh.
Thời gian năm trăm năm Lão tổ Đoạn Trường Sinh có thể trong bóng tối kinh doanh Đoạn thị đến được như lúc này đã không phải tầm thường, có mấy vị Phong Hoàng cường giả làm căn cơ tích lũy xuống dưới thì không biết chừng là lại qua năm trăm năm nữa thì Đoạn thị có thể thật có một cái Đế tộc nội tình.
“Vậy còn ngươi là ai? Đoạn Thần lão tổ từ hai vạn năm trước sáng tạo ra nơi này, ngươi sẽ không phải là sống từ đó đến bây giờ chứ?”. Xem như tiếp nhận những tin tức kia trùng kích, Đoạn Ngọc ánh mắt lại hiện lên vẻ nghi ngờ nhìn Tinh Linh tộc tiểu nhân hỏi. Hắn nhớ được Phong Hoàng cảnh Võ giả tuổi thọ chỉ có một ngàn năm mà thôi, một chút người lúc tăng lên tu vi chịu đến thương tổn thì tuổi thọ sẽ càng ngắn, vị Tinh linh tộc tiểu nhân này không có khả năng sống từ lúc đó đến nay. Thế nhưng không phải vậy thì sao Tinh linh tộc tiểu nhân có thể đi vào trong này?
“Làm sao có thể? Ta chỉ là một cái Phong Hoàng cảnh viên mãn Tinh Linh tộc, tuổi thọ nhiều nhất cũng là hai ngàn tuổi, làm sao có thể sống từ lúc Đoạn Thần Đại Đế để lại nơi này?”. Tinh Linh tộc tiểu nhân nhìn Đoạn Ngọc giống như nhìn một cái ngu ngốc cười lạnh nói.
“Nói đến cũng là lão già chết tiệt kia âm nhà ta Lão tổ một thanh, bọn hắn đánh cược, nhà ta Lão tổ thua, ta Tinh Linh tộc nhánh này mỗi một đời đều phải phái một cái Phong Hoàng cảnh viên mãn đến nơi này tọa trấn, thẳng cho đến khi Đoạn thị các ngươi xuất hiện Tôn giả mới thôi”. Dừng lại một chút tiểu nhân mới nói tiếp.
“Ồ?”. Đoạn Ngọc khẽ ồ một tiếng, sau đó thì cũng đại khái hiểu được là có chuyện gì. Xem ra từ hai vạn năm trước thì Đoạn Thần Đại Đế đã tính đến khả năng hậu bối kém cỏi không đủ năng lực kế thừa hắn, không biết vì nguyên nhân gì nhưng mãi cho đến năm trăm năm trước Lão tổ Đoạn Trường Sinh mới đến được chỗ này, đây rất có thể là đã ở trong tính toán của Đoạn Thần Đại Đế.
“Xem ra Đoạn Thần lão tổ là có tính toán bí mật gì đó”. Suy nghĩ một chút thì Đoạn Ngọc âm thầm tự nói, Đoạn Thần Đại Đế nếu như không muốn để lại cho hậu nhân gì đó thì đã không xây dựng nên chỗ này truyền thừa, mãi cho đến năm trăm năm trước lão tổ Đoạn Trường Sinh mới cảm ứng đến được chỗ này thì e cũng không phải ngẫu nhiên.
“Đã nơi này là Truyền thừa chi địa, bản thân ta đã đến được chỗ này thì tất nhiên cũng được tiếp nhận truyền thừa chứ?”. Suy nghĩ không có manh mối, Đoạn Ngọc ánh mắt hướng đến hang động chỗ sâu hỏi. Hắn có thể cảm ứng được vật đang kêu gọi hắn chính đang ở sâu trong hang động này.
“Đã mở Tử phủ, thân mang Đoạn thị huyết mạch, ngươi tất nhiên là đủ điều kiện tiếp nhận truyền thừa”. Tinh Linh tộc tiểu nhân nhìn Đoạn Ngọc ý vị thâm trường gật đầu nói. “Bất quá chiếu xem ngươi đến được chỗ này là do ngẫu nhiên nên ta nghĩ cần nhắc nhở ngươi một chút, trong kia là cần khảo nghiệm, căn cứ thông qua khảo nghiệm cấp bậc mà nhận được truyền thừa tương ứng”.
“Còn cần khảo nghiệm?”. Đoạn Ngọc lại kinh ngạc một trận. Đoạn Thần Đại Đế đây là có ý gì ah? Hậu nhân của hắn đến tiếp nhận truyền thừa cũng cần khảo nghiệm? Cái này làm sao lại có chút giống tông môn truyền thừa, không đạt được điều kiện nhất định thì không nhận được truyền thừa.
“Ngươi đi vào thì biết”. Đối với cái này thì Tinh Linh tộc tiểu nhân cũng từ chối cho ý kiến, bàn tay nhỏ chỉ vào hang động chỗ sâu nói.
“Như vậy thì ta đi một hồi”. Đoạn Ngọc ánh mắt hướng tới gật đầu. Trước khi đi vào hang động chỗ sâu thì cũng không quên quay đầu nhìn lại Tinh Linh tộc tiểu nhân nói. “Đa tạ ngươi đã lý giải nghi hoặc của ta”.
Tinh Linh tộc tiểu nhân ánh mắt hướng theo bóng lưng của Đoạn Ngọc hiện lên vẻ chờ mong. Nó thật muốn xem một cái Tiên thiên Tử phủ đi khảo nghiệm sẽ nhận được cấp bậc truyền thừa nào.
Hang động theo lý là được xây dựng nên từ hai vạn năm thì đáng lẽ phải có bụi bặm, nhưng không, Đoạn Ngọc bước chân hoàn toàn không lưu dấu, nền đất càng là xuất hiện tinh quang để Đoạn Ngọc hoài nghi đó có phải hay không đất đá bình thường.
Nơi này tách biệt với ngoại giới nhưng một chút cũng không tăm tối, mỗi cách một trượng thì phía trên vòm lại đính lấy một viên lam thạch phát quang, Đoạn Ngọc nhìn qua cũng không nhận ra nó lai lịch, giá trị sợ là cũng không nhỏ.
Vòm động cao ba trượng, tại nơi Đoạn Ngọc gặp Tinh Linh tộc tiểu nhân chỉ rộng có hai trượng nhưng càng vao sâu thì độ rộng càng thêm lớn ra, tại hắn đi sâu vào trăm trượng thì độ rông đã đạt tới bốn trượng.
Mà lại càng đi vào trong sâu thì hắn cảm giác bức thiết lại càng thêm mạnh mẽ, lúc này hắn không những cảm nhận được thể nội huyết dịch lao nhanh mà mi tâm cũng nóng lạnh từng đợt, Tinh thần luyện thể thiên càng là không chịu khống chế vận chuyển.
“Kỳ lạ, nơi này có Đoạn Thần Đại Đế truyền thừa, ta huyết dịch chấn động là có thể hiểu, có thể mi tâm Tử phủ cùng Tinh thần luyện thể thiên là có chuyện gì?”. Cảm giác bức thiết không chịu khống chế để cho Đoạn Ngọc nhíu nhíu mày thầm nói.
“Có bia đá”. Chợt Đoạn Ngọc nhìn thấy phía trước xuất hiện một tấm bia đá chặn đường, từ lúc hắn đi vào trong hang động này thì không gặp vật gì đặc biệt, cái này bia đá tất nhiên là có liên quan đến khảo nghiệm.
“Tử phủ rèn luyện”. Bia đá không lớn, cao chỉ có nửa trượng, rộng cũng chỉ có hai thước, phía trên viết lấy mấy chữ cổ lão.
“Vù...”. “Vù...”. Đoạn Ngọc quan sát bia đá một lát thấy không có gì đặc biệt thì tiếp tục hướng vào chỗ sâu đi tới, bất quá hắn vừa qua bia đá thì phía trước không gian xuất hiện từng đợt gợn sóng, tiếp đó từ cái kim sắc chữ nhỏ xuất hiện.
“Tử phủ là Võ giả Tinh thần lực đầu nguồn, mỗi người nội tình khác biệt, mở ra Tử phủ cấp bậc cũng là khác biệt, tuy nhiên trời không tuyệt đường người, tiên thiên không đủ thì hậu thiên vẫn có thể cố gắng”.
“Tử phủ rèn luyện đó là muốn xem ngươi có thể bước được bao nhiêu bước trước Tinh thần uy áp của Bản Đế, căn cứ theo tu vi khác biệt sẽ xuất hiện Tinh thần uy áp khác biệt, đi được càng xa nhận được hồi đáp sẽ càng nhiều, nếu như không chịu đựng được nữa thì chỉ cần lùi lại một bước là có thể đi ra khảo nghiệm”.
“Hạn định là ba mươi bước, bước không nổi ba mươi bước, loại!”.
Đoạn Ngọc ánh mắt đảo qua thì liền hiểu Tử phủ rèn luyện khảo hạch, đây đơn thuần chính là lấy Tử phủ ra chống lại Tinh thần uy áp mà Đoạn Thần Đại Đế sắp xếp. Kẻ có Tử phủ càng kiên cố thì càng có lợi, tu vi cao ở trong khảo nghiệm này cũng chưa hẳn nhận được cái gì ưu thế.
Khẽ gật đầu một cái thì Đoạn Ngọc lập tức đi xuyên qua đám kim sắc chữ nhỏ, hắn chính thức tiếp nhận Tử phủ rèn luyện khảo nghiệm.
Một bước, hai bước, bốn bước, tám bước, mười lăm bước... Đoạn Ngọc bước đi không nhanh không chậm hướng đến hang động chỗ sâu, có thể là càng bước hắn trên mặt biểu hiện càng cổ quái.
Đã nói trước là chịu đến Tinh thần uy áp đâu? Hắn vì sao một chút cũng không cảm nhận được? Sẽ không phải là có cái gì nhầm lẫn chứ?
Nơi này là truyền thừa chi địa mà Đoạn Thần Đại Đế để lại, từ năm trăm năm trước Lão tổ Đoạn Trường Sinh đến đây thì nên có không ít Đoạn gia chi nhân tham gia khảo nghiệm truyền thừa, khảo nghiệm này tất nhiên là không có vấn đề gì mới phải chứ? Đoạn Ngọc đầu đầy sương mù không hiểu thấu thầm nghĩ.
Có thể là hắn đã bước đi mười lăm bước làm sao lại vẫn không cảm ứng được tinh thần uy áp?
“Đợi một chút, nơi này tinh thần uy áp là dựa theo tu vi, ta Tử phủ tuy rằng đã mở nhưng tu vi chân chính chỉ có Luyện Thể cảnh chín tầng đỉnh phong, cùng bình thường thiên kiêu ở Mệnh Tuyền cảnh mở Tử phủ không giống”. Nghi hoặc một lát, Đoạn Ngọc chợt nhớ lại Tử phủ rèn luyện khảo nghiệm nội dung thì giống như phát hiện cái gì nói nhỏ.
Hơn hai vạn năm trước Đoạn Thần Đại Đế đã thiết lập Truyền thừa chi địa này nhưng lại không có hậu nhân đến đây tiếp nhận truyền thừa, cho mãi đến năm trăm năm trước mới có người đến đây. Ở giữa có một khoảng thời gian trống, Đoạn Ngọc từ trong Đoạn thị điển tịch cũng chưa từng biết đến khoảng thời gian này, không biết là cố ý che giấu hay là thật sự bị người giấu đi. Biết được e là cũng chỉ có một người là Lão tổ Đoạn Trường Sinh. Đoạn Ngọc nếu như muốn biết thì cũng chỉ có thể đi hỏi Đoạn Trường Sinh.
Thời gian năm trăm năm Lão tổ Đoạn Trường Sinh có thể trong bóng tối kinh doanh Đoạn thị đến được như lúc này đã không phải tầm thường, có mấy vị Phong Hoàng cường giả làm căn cơ tích lũy xuống dưới thì không biết chừng là lại qua năm trăm năm nữa thì Đoạn thị có thể thật có một cái Đế tộc nội tình.
“Vậy còn ngươi là ai? Đoạn Thần lão tổ từ hai vạn năm trước sáng tạo ra nơi này, ngươi sẽ không phải là sống từ đó đến bây giờ chứ?”. Xem như tiếp nhận những tin tức kia trùng kích, Đoạn Ngọc ánh mắt lại hiện lên vẻ nghi ngờ nhìn Tinh Linh tộc tiểu nhân hỏi. Hắn nhớ được Phong Hoàng cảnh Võ giả tuổi thọ chỉ có một ngàn năm mà thôi, một chút người lúc tăng lên tu vi chịu đến thương tổn thì tuổi thọ sẽ càng ngắn, vị Tinh linh tộc tiểu nhân này không có khả năng sống từ lúc đó đến nay. Thế nhưng không phải vậy thì sao Tinh linh tộc tiểu nhân có thể đi vào trong này?
“Làm sao có thể? Ta chỉ là một cái Phong Hoàng cảnh viên mãn Tinh Linh tộc, tuổi thọ nhiều nhất cũng là hai ngàn tuổi, làm sao có thể sống từ lúc Đoạn Thần Đại Đế để lại nơi này?”. Tinh Linh tộc tiểu nhân nhìn Đoạn Ngọc giống như nhìn một cái ngu ngốc cười lạnh nói.
“Nói đến cũng là lão già chết tiệt kia âm nhà ta Lão tổ một thanh, bọn hắn đánh cược, nhà ta Lão tổ thua, ta Tinh Linh tộc nhánh này mỗi một đời đều phải phái một cái Phong Hoàng cảnh viên mãn đến nơi này tọa trấn, thẳng cho đến khi Đoạn thị các ngươi xuất hiện Tôn giả mới thôi”. Dừng lại một chút tiểu nhân mới nói tiếp.
“Ồ?”. Đoạn Ngọc khẽ ồ một tiếng, sau đó thì cũng đại khái hiểu được là có chuyện gì. Xem ra từ hai vạn năm trước thì Đoạn Thần Đại Đế đã tính đến khả năng hậu bối kém cỏi không đủ năng lực kế thừa hắn, không biết vì nguyên nhân gì nhưng mãi cho đến năm trăm năm trước Lão tổ Đoạn Trường Sinh mới đến được chỗ này, đây rất có thể là đã ở trong tính toán của Đoạn Thần Đại Đế.
“Xem ra Đoạn Thần lão tổ là có tính toán bí mật gì đó”. Suy nghĩ một chút thì Đoạn Ngọc âm thầm tự nói, Đoạn Thần Đại Đế nếu như không muốn để lại cho hậu nhân gì đó thì đã không xây dựng nên chỗ này truyền thừa, mãi cho đến năm trăm năm trước lão tổ Đoạn Trường Sinh mới cảm ứng đến được chỗ này thì e cũng không phải ngẫu nhiên.
“Đã nơi này là Truyền thừa chi địa, bản thân ta đã đến được chỗ này thì tất nhiên cũng được tiếp nhận truyền thừa chứ?”. Suy nghĩ không có manh mối, Đoạn Ngọc ánh mắt hướng đến hang động chỗ sâu hỏi. Hắn có thể cảm ứng được vật đang kêu gọi hắn chính đang ở sâu trong hang động này.
“Đã mở Tử phủ, thân mang Đoạn thị huyết mạch, ngươi tất nhiên là đủ điều kiện tiếp nhận truyền thừa”. Tinh Linh tộc tiểu nhân nhìn Đoạn Ngọc ý vị thâm trường gật đầu nói. “Bất quá chiếu xem ngươi đến được chỗ này là do ngẫu nhiên nên ta nghĩ cần nhắc nhở ngươi một chút, trong kia là cần khảo nghiệm, căn cứ thông qua khảo nghiệm cấp bậc mà nhận được truyền thừa tương ứng”.
“Còn cần khảo nghiệm?”. Đoạn Ngọc lại kinh ngạc một trận. Đoạn Thần Đại Đế đây là có ý gì ah? Hậu nhân của hắn đến tiếp nhận truyền thừa cũng cần khảo nghiệm? Cái này làm sao lại có chút giống tông môn truyền thừa, không đạt được điều kiện nhất định thì không nhận được truyền thừa.
“Ngươi đi vào thì biết”. Đối với cái này thì Tinh Linh tộc tiểu nhân cũng từ chối cho ý kiến, bàn tay nhỏ chỉ vào hang động chỗ sâu nói.
“Như vậy thì ta đi một hồi”. Đoạn Ngọc ánh mắt hướng tới gật đầu. Trước khi đi vào hang động chỗ sâu thì cũng không quên quay đầu nhìn lại Tinh Linh tộc tiểu nhân nói. “Đa tạ ngươi đã lý giải nghi hoặc của ta”.
Tinh Linh tộc tiểu nhân ánh mắt hướng theo bóng lưng của Đoạn Ngọc hiện lên vẻ chờ mong. Nó thật muốn xem một cái Tiên thiên Tử phủ đi khảo nghiệm sẽ nhận được cấp bậc truyền thừa nào.
Hang động theo lý là được xây dựng nên từ hai vạn năm thì đáng lẽ phải có bụi bặm, nhưng không, Đoạn Ngọc bước chân hoàn toàn không lưu dấu, nền đất càng là xuất hiện tinh quang để Đoạn Ngọc hoài nghi đó có phải hay không đất đá bình thường.
Nơi này tách biệt với ngoại giới nhưng một chút cũng không tăm tối, mỗi cách một trượng thì phía trên vòm lại đính lấy một viên lam thạch phát quang, Đoạn Ngọc nhìn qua cũng không nhận ra nó lai lịch, giá trị sợ là cũng không nhỏ.
Vòm động cao ba trượng, tại nơi Đoạn Ngọc gặp Tinh Linh tộc tiểu nhân chỉ rộng có hai trượng nhưng càng vao sâu thì độ rộng càng thêm lớn ra, tại hắn đi sâu vào trăm trượng thì độ rông đã đạt tới bốn trượng.
Mà lại càng đi vào trong sâu thì hắn cảm giác bức thiết lại càng thêm mạnh mẽ, lúc này hắn không những cảm nhận được thể nội huyết dịch lao nhanh mà mi tâm cũng nóng lạnh từng đợt, Tinh thần luyện thể thiên càng là không chịu khống chế vận chuyển.
“Kỳ lạ, nơi này có Đoạn Thần Đại Đế truyền thừa, ta huyết dịch chấn động là có thể hiểu, có thể mi tâm Tử phủ cùng Tinh thần luyện thể thiên là có chuyện gì?”. Cảm giác bức thiết không chịu khống chế để cho Đoạn Ngọc nhíu nhíu mày thầm nói.
“Có bia đá”. Chợt Đoạn Ngọc nhìn thấy phía trước xuất hiện một tấm bia đá chặn đường, từ lúc hắn đi vào trong hang động này thì không gặp vật gì đặc biệt, cái này bia đá tất nhiên là có liên quan đến khảo nghiệm.
“Tử phủ rèn luyện”. Bia đá không lớn, cao chỉ có nửa trượng, rộng cũng chỉ có hai thước, phía trên viết lấy mấy chữ cổ lão.
“Vù...”. “Vù...”. Đoạn Ngọc quan sát bia đá một lát thấy không có gì đặc biệt thì tiếp tục hướng vào chỗ sâu đi tới, bất quá hắn vừa qua bia đá thì phía trước không gian xuất hiện từng đợt gợn sóng, tiếp đó từ cái kim sắc chữ nhỏ xuất hiện.
“Tử phủ là Võ giả Tinh thần lực đầu nguồn, mỗi người nội tình khác biệt, mở ra Tử phủ cấp bậc cũng là khác biệt, tuy nhiên trời không tuyệt đường người, tiên thiên không đủ thì hậu thiên vẫn có thể cố gắng”.
“Tử phủ rèn luyện đó là muốn xem ngươi có thể bước được bao nhiêu bước trước Tinh thần uy áp của Bản Đế, căn cứ theo tu vi khác biệt sẽ xuất hiện Tinh thần uy áp khác biệt, đi được càng xa nhận được hồi đáp sẽ càng nhiều, nếu như không chịu đựng được nữa thì chỉ cần lùi lại một bước là có thể đi ra khảo nghiệm”.
“Hạn định là ba mươi bước, bước không nổi ba mươi bước, loại!”.
Đoạn Ngọc ánh mắt đảo qua thì liền hiểu Tử phủ rèn luyện khảo hạch, đây đơn thuần chính là lấy Tử phủ ra chống lại Tinh thần uy áp mà Đoạn Thần Đại Đế sắp xếp. Kẻ có Tử phủ càng kiên cố thì càng có lợi, tu vi cao ở trong khảo nghiệm này cũng chưa hẳn nhận được cái gì ưu thế.
Khẽ gật đầu một cái thì Đoạn Ngọc lập tức đi xuyên qua đám kim sắc chữ nhỏ, hắn chính thức tiếp nhận Tử phủ rèn luyện khảo nghiệm.
Một bước, hai bước, bốn bước, tám bước, mười lăm bước... Đoạn Ngọc bước đi không nhanh không chậm hướng đến hang động chỗ sâu, có thể là càng bước hắn trên mặt biểu hiện càng cổ quái.
Đã nói trước là chịu đến Tinh thần uy áp đâu? Hắn vì sao một chút cũng không cảm nhận được? Sẽ không phải là có cái gì nhầm lẫn chứ?
Nơi này là truyền thừa chi địa mà Đoạn Thần Đại Đế để lại, từ năm trăm năm trước Lão tổ Đoạn Trường Sinh đến đây thì nên có không ít Đoạn gia chi nhân tham gia khảo nghiệm truyền thừa, khảo nghiệm này tất nhiên là không có vấn đề gì mới phải chứ? Đoạn Ngọc đầu đầy sương mù không hiểu thấu thầm nghĩ.
Có thể là hắn đã bước đi mười lăm bước làm sao lại vẫn không cảm ứng được tinh thần uy áp?
“Đợi một chút, nơi này tinh thần uy áp là dựa theo tu vi, ta Tử phủ tuy rằng đã mở nhưng tu vi chân chính chỉ có Luyện Thể cảnh chín tầng đỉnh phong, cùng bình thường thiên kiêu ở Mệnh Tuyền cảnh mở Tử phủ không giống”. Nghi hoặc một lát, Đoạn Ngọc chợt nhớ lại Tử phủ rèn luyện khảo nghiệm nội dung thì giống như phát hiện cái gì nói nhỏ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Võ đạo thế giới. THIẾU NIÊN HOÀNG TỬ
- Chương 2: Tôn giả tàn niệm
- Chương 3: Biện pháp
- Chương 4: Tu la luyện thể thiên
- Chương 5: Đoạn thị nội tình
- Chương 6: Tuyệt sát chi địa
- Chương 7: Nội tình lộ ra?
- Chương 8: Kẻ thù: ĐAN MA MÔN
- Chương 9: Thu phục Mục Vũ
- Chương 10: Ngũ Hoàng tử: ĐOẠN MINH LÂM ƯỚC CHIẾN
- Chương 11: Ngõ hẹp gặp nhau
- Chương 12: Thương đội nhiệm vụ
- Chương 13: Lý Minh Thiền
- Chương 14: Xuất phát
- Chương 15: Con riêng? Cảm giác kêu gọi
- Chương 16: Sườn núi
- Chương 17: Tinh Linh. TIÊN THIÊN TỬ PHỦ
- Chương 18: Tổ tiên: ĐOẠN THẦN ĐẠI ĐẾ
- Chương 19: Truyền thừa chi địa
- Chương 20: Cảm ứng Tử phủ
- Chương 21: Tử phủ sinh tượng, Chư Đế thời đại!
- Chương 22: Võ Đạo thế giới sẽ vì hắn mà rung chuyển
- Chương 23: Yêu tộc điên rồi
- Chương 24: Lăng Vũ Đế Quân
- Chương 25: Tế thương
- Chương 26: Nguyên thần song thuộc tính. THÁNH PHẨM TỬ PHỦ?
- Chương 27: Đan khí truyền thừa
- Chương 28: Ba dạng đồ VẬT
- Chương 29: Thí luyện chưởng khống truyền thừa chi địa
- Chương 30: Yêu cầu(1)
- Chương 31: Yêu cầu(2)
- Chương 32: Thứ Nguyên Liệt Thần Thánh Thuật
- Chương 33: Toàn phương diện tăng lên
- Chương 34: Đại Đế nhắc nhở
- Chương 35: Kiếm chỗ tốt
- Chương 36: Thiên kinh thừa nhận
- Chương 37: Thực lực không đủ
- Chương 38: Tịch diệt chi lực?
- Chương 39: Mộc chủng
- Chương 40: Quay về
- Chương 41: Nghịch thiên thánh thuật!
- Chương 42: Đến Thiên Lang thành
- Chương 43: Linh thạch mang tới phiền phức
- Chương 44: Miểu sát Mệnh Tuyền cảnh ba tầng
- Chương 45: Nguyên thần tăng lên
- Chương 46: Đấu giá hội
- Chương 47: Tàn phá cốt thương
- Chương 48: Hủ thực chi thủy
- Chương 49: Nhà ai hoàn khố
- Chương 50: Tin tức xấu
- Chương 51: Linh Nguyệt nghi ngờ
- Chương 52: Sử dụng Tử nguyên thạch
- Chương 53: Đệ nhị nguyên thần
- Chương 54: Xâm nhập Thiên Lang sơn mạch
- Chương 55: Chạm trán Hung lang
- Chương 56: Giết sạch
- Chương 57: Hung thú Vương giả
- Chương 58: Sơn động yêu khí
- Chương 59: Hắc Hỏa Xà
- Chương 60: Yêu Đế chuẩn bị. THÁNH THUẬT TRẤN ÁP
- Chương 61: Đệ nhị chân thân
- Chương 62: Mệnh Tuyền cảnh
- Chương 63: Linh khí bạo động
- Chương 64: Mệnh Tuyền cảnh tầng một đỉnh phong. NHỊ GIAI NGUYÊN THẦN
- Chương 65: Giả heo giết hổ? Đột phá thần tốc
- Chương 66: Kịch chiến bầy thú
- Chương 67: Hiểm cảnh
- Chương 68: Hung thú bỏ chạy. MỆNH TUYỀN SÁU TẦNG
- Chương 69: Hắn còn sống?
- Chương 70: Bí pháp
- Chương 71: Rút lui
- Chương 72: Đưa một phần lễ
- Chương 73: Trò cười mà thôi
- Chương 74: Mời chào
- Chương 75: Hắc Hỏa xà chân thân đột phá
- Chương 76: Khống xà thiên phú
- Chương 77: Âm mưu tiến đến
- Chương 78: Cơ Tử Nguyệt
- Chương 79: Át chủ bài
- Chương 80: Vô tình đụng trúng?
- Chương 81: Đoạn gia tính toán
- Chương 82: Thiên bộ
- Chương 83: Đối diện
- Chương 84: Va chạm
- Chương 85: Tách ra rời đi
- Chương 86: Tiềm hành
- Chương 87: Hung thú công thành
- Chương 88: Cường giả ngang qua?
- Chương 89: Hiện thực
- Chương 90: Tìm hắn?
- Chương 91: Xác nhận. Tuyệt vọng.
- Chương 92: Hắn chết các ngươi đều phải chôn cùng!
- Chương 93: Lành ít dữ nhiều. n tượng đầu tiên
- Chương 94: Tiềm hành. ẨN THÂN
- Chương 95: Ý nghĩ. HỎI ĐƯỜNG
- Chương 96: Phù Sơn thành
- Chương 97: Tính toán bước đi
- Chương 98: Xử lý Hủ Thực Chi Thủy
- Chương 99: Mộc chủng nảy mầm. Thôi Phong
- Chương 100: Báo danh. Võ Đạo các
- Chương 101: Ba vị Phong Hầu nghi ngờ
- Chương 102: Tật Lôi thương pháp
- Chương 103: Diệt Địa thuật
- Chương 104: Tổ đội bảy người
- Chương 105: Ghen tị. Phòng tu luyện võ kỹ
- Chương 106: Ngộ tính kinh người
- Chương 107: Khinh thường
- Chương 108: Nghi ngờ. Cẩu huyết
- Chương 109: Có lợi liền thu
- Chương 110: Lôi Luyện thuật
- Chương 111: Thay thế. Thành công nhập môn
- Chương 112: Phong Hầu chấn kinh
- Chương 113: Lam Thất sát ý
- Chương 114: Tiện nhân
- Chương 115: Đồng giai vô địch
- Chương 116: Khiêu khích
- Chương 117: Hiếp người quá đáng
- Chương 118: Nhóm thứ năm. NGU RỒI?
- Chương 119: Yêu tộc tập kích
- Chương 120: Phong Hầu chi chiến
- Chương 121: Ngươi chắc chứ?
- Chương 122: Mở rộng phạm vi công kích
- Chương 123: Hung Miêu
- Chương 124: Thương kỹ đại thành
- Chương 125: Chú ý
- Chương 126: Phong Hầu cảnh Yêu Nhân
- bình luận