Mắt Mèo - Chương 43
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mắt Mèo
Chương 43
Sáng sớm, Vũ Nhi lại phát hiện Đồng Niên mất tích, lần này cô không còn hoảng hốt lo sợ nữa, cô nghĩ ngay đến tầng ba.
Cô cẩn thận bước lên cầu thang dẫn lên tầng ba, đến hành lang một ánh sáng chiếu qua cửa sổ phía trên đầu, cô ngẩng đầu lên nhìn, hình dung ra hình ảnh từng hàng ngói trên mái nhà được ánh sáng buổi sớm chiếu rọi.
Vũ Nhi đẩy cửa căn phòng trên tầng ba.
Quả nhiên, cô thấy Đồng Niên đang nằm ngủ trên giường.
Đột nhiên cô nhớ lại, đêm hôm qua, cô nghe tiếng bước chân phát ra từ tầng ba, tiếng bước chân cứ liên tục, bây giờ, cô đã hiểu ai là người phát ra âm thanh đó.
Vũ Nhi không vội vàng vào phòng, mà cô nhẹ nhàng, rón rén đến ngồi cạnh Đồng Niên.
Cô nhìn Đồng Niên, anh đang ngủ rất ngon, có lẽ còn say.
Vũ Nhi thực sự không hiểu nổi anh, cô nhìn khắp căn phòng, cảm thấy nơi này đã có hơi người hơn lần trước cô vào.
Nhưng, cô bất giác nhìn xuống sàn nhà, trên sàn nhà này đã từng có vết máu không rõ từ đâu ra, vết máu khiến cô cảm thấy kinh hãi.
Nhưng bây giờ không còn nhìn thấy bất cứ vết tích nào nữa, thế nhưng, Vũ Nhi vẫn hơi run run.Đột nhiên, Đồng Niên tỉnh dậy.Anh từ từ mở mắt, hình ảnh mà anh đầu tiên nhìn thấy là Vũ Nhi dưới ánh sáng chiếu rọi của buổi sớm đang run rẩy.
Bất giác anh như có ảo giác, anh cảm thấy người ngồi trước mặt anh không phải Vũ Nhi, mà là một người khác, cũng có một khuôn mặt đẹp như thế, có một bờ vai và vòng eo hút hồn người khác.
Thế nên, tim anh bỗng nhiên đập nhanh hơn, lồng ngực anh phập phồng, thực sự là anh không còn khống chế được bản thân nữa.
Anh không khống chế được tay mình, anh đưa tay ra ôm lấy eo Vũ Nhi.Người Vũ Nhi vặn vẹo hết bên này đến bên khác, cô không muốn Đồng Niên ôm cô như thế, cô kháng cự lại, nhưng có lẽ cô càng kháng cự Đồng Niên lại càng cảm thấy hưng phấn.
Cảm giác tay anh lúc này như đang tóm được vào phần đuôi của một con cá sống đang quẫy đạp, vẩy cá trơn bóng làm chói mắt, rất nhanh những vẩy cá này cũng bị ngư ông tham lam chuốt sạch.Cuối cùng Vũ Nhi không còn đủ sức mạnh để kháng cự nữa.
Đồng Niên lại càng tăng thêm sức mạnh, hơi thở hổn hển gấp gáp.
Bây giờ con cá to đã nằm gọn trong lưới, ngư ông đã chuẩn bị sẵn dao thớt, lửa cũng đã được nhóm, con cá to và đẹp kia sẽ bị nấu chín, và trở thành một bữa ăn ngon lành.Đúng lúc đó, đối diện với căn phòng này, ở cửa sổ cách đó khoảng mười mấy mét, đang ẩn dấu một đôi mắt đã nhắm lại.
Cô cẩn thận bước lên cầu thang dẫn lên tầng ba, đến hành lang một ánh sáng chiếu qua cửa sổ phía trên đầu, cô ngẩng đầu lên nhìn, hình dung ra hình ảnh từng hàng ngói trên mái nhà được ánh sáng buổi sớm chiếu rọi.
Vũ Nhi đẩy cửa căn phòng trên tầng ba.
Quả nhiên, cô thấy Đồng Niên đang nằm ngủ trên giường.
Đột nhiên cô nhớ lại, đêm hôm qua, cô nghe tiếng bước chân phát ra từ tầng ba, tiếng bước chân cứ liên tục, bây giờ, cô đã hiểu ai là người phát ra âm thanh đó.
Vũ Nhi không vội vàng vào phòng, mà cô nhẹ nhàng, rón rén đến ngồi cạnh Đồng Niên.
Cô nhìn Đồng Niên, anh đang ngủ rất ngon, có lẽ còn say.
Vũ Nhi thực sự không hiểu nổi anh, cô nhìn khắp căn phòng, cảm thấy nơi này đã có hơi người hơn lần trước cô vào.
Nhưng, cô bất giác nhìn xuống sàn nhà, trên sàn nhà này đã từng có vết máu không rõ từ đâu ra, vết máu khiến cô cảm thấy kinh hãi.
Nhưng bây giờ không còn nhìn thấy bất cứ vết tích nào nữa, thế nhưng, Vũ Nhi vẫn hơi run run.Đột nhiên, Đồng Niên tỉnh dậy.Anh từ từ mở mắt, hình ảnh mà anh đầu tiên nhìn thấy là Vũ Nhi dưới ánh sáng chiếu rọi của buổi sớm đang run rẩy.
Bất giác anh như có ảo giác, anh cảm thấy người ngồi trước mặt anh không phải Vũ Nhi, mà là một người khác, cũng có một khuôn mặt đẹp như thế, có một bờ vai và vòng eo hút hồn người khác.
Thế nên, tim anh bỗng nhiên đập nhanh hơn, lồng ngực anh phập phồng, thực sự là anh không còn khống chế được bản thân nữa.
Anh không khống chế được tay mình, anh đưa tay ra ôm lấy eo Vũ Nhi.Người Vũ Nhi vặn vẹo hết bên này đến bên khác, cô không muốn Đồng Niên ôm cô như thế, cô kháng cự lại, nhưng có lẽ cô càng kháng cự Đồng Niên lại càng cảm thấy hưng phấn.
Cảm giác tay anh lúc này như đang tóm được vào phần đuôi của một con cá sống đang quẫy đạp, vẩy cá trơn bóng làm chói mắt, rất nhanh những vẩy cá này cũng bị ngư ông tham lam chuốt sạch.Cuối cùng Vũ Nhi không còn đủ sức mạnh để kháng cự nữa.
Đồng Niên lại càng tăng thêm sức mạnh, hơi thở hổn hển gấp gáp.
Bây giờ con cá to đã nằm gọn trong lưới, ngư ông đã chuẩn bị sẵn dao thớt, lửa cũng đã được nhóm, con cá to và đẹp kia sẽ bị nấu chín, và trở thành một bữa ăn ngon lành.Đúng lúc đó, đối diện với căn phòng này, ở cửa sổ cách đó khoảng mười mấy mét, đang ẩn dấu một đôi mắt đã nhắm lại.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- bình luận